Trùng Sinh Chi Dược Thiện Nhân Sinh

chương 96: ngoại truyện 8: tình yêu như nhảy bungee (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

(tựa đề bựa ghê =)))

Trong một góc phòng bao, Hàn Vũ đang cầm ly rượu nói đùa với Tề Lâm, nói nói, đề tài chạy tới ‘khốc ca’ đang cùng người đàn ông của cậu giao lưu bàn nhậu.

(Tề Lâm là Kỳ Lân đó)

Hàn Vũ huých huých Tề Lâm, “Làm sao dụ dỗ được? Tình yêu sét đánh?”

Từ khi Tề Lâm trở về, đây là lần đầu tiên mấy người bạn đi tụ họp, cách biệt bốn năm năm, ai cũng đều đã là người có gia đình có bạn đời, bạn bè họp mặt đều mang theo nửa kia của mình.

Mà bởi vì Tề Lâm vừa được điều nhiệm về, công việc rất rườm rà lộn xộn, là người đến nơi cuối cùng, những người đang ngồi trừ Hàn Vũ ra đều đã chuẩn bị sẵn tư thế hung hắng dạy dỗ thằng nhóc thối đi một lần là ba bốn năm không tin tức này một trận về quan niệm thời gian và khoe khoang cảm giác ưu việt khi có bạn đời.

Kết quả, khi thấy thằng nhóc kia dính dính ngấy ngấy mang một người đàn ông tới đây, lập tức không ai không té sấp mặt.

Thấy mọi người đều kinh ngạc cực kì, Tề Lâm tới muộn gần nửa tiếng không phúc hậu cười hắc hắc, ngay lập tức chọc giận nhiều người, khi bị người khác bắt được muốn hung hắn đánh một chút, lại bị khốc ca bên cạnh cản lại.

Rất hiển nhiên đang ám chỉ mọi người — người này được anh đây bảo kê.

Nhất thời khiến mọi người càng tức, cho dù anh bảo kê, nhưng tiền đề vẫn là thằng nhóc này là bạn bọn tôi, vì thế tốp năm tốp ba ồn ào, một đám chen tới rót bia cho khốc ca.

Đánh đến cuối cùng lại phát hiện chỉ có Tả Duy Đường có thể ganh đua cao thấp với hắn, cả đám mới ngơi lửa giận, hò reo cổ vũ cho hai người, đương nhiên, cơ bản đều là phất cờ cổ vũ cho Tả Duy Đường nhiều hơn.

Tề Lâm cầm chai bia vui vẻ cụng với Hàn Vũ, “Tình yêu sét đánh cc chó, lúc đó tôi vừa làm ổ trong cái xe bánh mì (xe vans) bảy tiếng mới ra, liếc mắt một cái đã thấy hắn đứng đó, nhất thời cảm thấy, mịa, vận may của tôi đại khái đã tới rồi, vừa xuống xe đã tìm được cu li và người dẫn đường có sẵn nha, vội vàng đắp da mặt dày, bảo hắn dọn hành lý tới ktx dùm tôi.”

Tề Lâm cười uống một ngụm bia, ánh mắt lướt đến người đàn ông đang tỷ thí vòng cuối cùng với Tả Duy Đường.

……

Đời người là gì?

Ngàn vạn người lại có ngàn vạn câu trả lời, đối với Tề Lâm mà nói, đó là từng lần đổi đệm giường, từ phòng ngủ bốn mươi m trong nhà dọn tới căn phòng bốn người trong trường, lại từ phòng bốn người ở trường dời tới phòng ba người trong doanh địa nhỏ nóng ẩm ngoài biên cảnh.

Đừng nói Tề Lâm không có mục tiêu theo đuổi, trong gần hai mươi bốn năm cuộc đời của cậu ta, mục tiêu hai mươi năm trước đều đã bị mình ăn mất, trong bốn năm sau đột nhiên một giấc tỉnh lại, phát hiện mình nằm trong một cái phòng nhỏ che kín cạm bẫy.

Cho nên, cậu mới bắt đầu từng lần di chuyển, cậu biết, mình chỉ không ngừng đổi một cái giường mà thôi, nhưng sau khi tất cả kết quả và ý nghĩ đều thể hiện ra, Tề Lâm tạm thời chỉ có thể nhìn ra sự thay đổi của cái giường kia.

“Hah……” Tề Lâm ném mạnh túi hành lý trong tay xuống đất, xoay người nhìn anh quân nhân cool ngầu phía sau mình, “Cám ơn nha anh đẹp trai! Tôi là Tề Lâm, sinh viên quốc phòng được điều tới, còn chưa hỏi tên anh đâu?”

Quân nhân phía sau thả một túi hành lý khác của Tề Lâm xuống đất, nhìn về phía bàn tay Tề Lâm vươn ra, nhanh chóng vỗ một cái, “Tang Ngôn.”

Tề Lâm thu tay, lại đánh giá đối phương một chút, dáng người cường tráng cao lớn, ngũ quan sâu sắc, nhìn giống như có chút huyết thống dân tộc thiểu số, nhưng trên mặt không có cảm xúc gì, ánh mắt rất sắc bén, vừa nhìn, khí chất cả người có vài điểm tương tư với vị kia nhà Tiểu Ngũ.

Nhưng nếu tỉ mỉ phân biệt, lại cảm thấy kém hơn rất nhiều, nhưng vị kia nhà Tiểu Ngũ vẫn luôn trầm tĩnh, trong mắt luôn ra vẻ bình tĩnh và yên lặng, luôn khắc chế cảm xúc của mình lộ ra ngoài, hơn nữa, cho người khác cảm giác rất lạnh lùng và xa lánh.

Vị Tang Ngôn này lại không giống, tuy mặt không cảm xúc, nhưng ngũ quan cương nghị và nước da đen bóng, nhìn thế nào cũng lộ ra hương vị đàn ông khí phách và không tùy tiện nói cười từ bản chất, không giống vị kia nhà Tiểu Ngũ, cho dù tận lực duy trì vẻ ngoài lạnh lùng, cũng có thể nhìn ra không phải đèn cạn dầu, khiến cậu căn bản không muốn tiến đến trêu chọc!

Trong mắt Tề Lâm, vị Tang Ngôn này nhất định là loại hình khốc ca mặt lạnh tâm nóng.

Đừng hỏi cậu làm sao nhìn ra anh cool ngầy này mặt lạnh tâm nóng, không thấy người ta đứng ở cửa quân doanh vừa thấy mình xuống khỏi cái xe nát kia đã tiện tay đón lấy hành lý cho mình, còn một đường dẫn mình tới ktx à?

Chỉ tiếc, mặc dù khốc ca này mặc quân trang, nhưng chỗ quân hàm lại trống không, cũng không biết là cố ý không đeo, hay là bởi vì hắn ra ngoài vội vã mà không mang theo.

Tề Lâm tự nhận mình có chút tâm tư mượn quyền cậy thế từ trong khung rồi.

Ngay khi Tề Lâm tự cho rằng mình đánh giá đối phương rất bí mật không rõ, đối phương đã lặng yên không tiếng động thu hết hành động của cậu vào trong mắt, lát sau, hắn bước một bước lớn tới trước mặt Tề Lâm.

Tề Lâm há hốc mồm ngửa đầu nhìn hắn — rất có cảm giác áp bức.

“Một lát nữa sẽ có người phụ trách dẫn các cậu đi lãnh vật dụng, trước cơm chiều tập hợp ở sân thể dục, sẽ có người nói cho cậu, cậu đã tới một nơi thế nào.” Nói xong, xoay người đi mất.

“Từ từ!” Thấy đối phương sắp rẽ qua góc hành lang, Tề Lâm sực tỉnh, lập tức gọi với theo.

Đối phương dậm chân, hơi nghiêng người, dùng ánh mắt dò hỏi nhìn về phía cậu.

Tề Lâm cười một tiếng, bảo hắn chờ, lập tức chạy về, lấy ra một túi thịt bò sấy khô và một lon bia từ trong hai túi hành lý lớn của mình, ném cho đối phương, “Mời anh ăn, hôm nay cảm ơn nhiều nha, về sau mời anh ăn cơm, cái này coi như lợi tức trước.”

Tang Ngôn cúi đầu nhìn nhìn lon bia trong tay, lại nhìn nhìn thịt bò khô giống như đồ ăn vặt của trẻ con, mi tâm hơi giật giật, cảm xúc lóe lên rất nhanh, cuối cùng ngẩng đầu nhìn Tề Lâm, lắc lắc hai thứ trong tay, lên tiếng hỏi, “Mang theo nhiều không?”

Tề Lâm sờ mũi, “Đương nhiên, nơi này rất khổ, trước khi đến tôi đã hỏi thăm, sao, lâu rồi không ăn đúng hông? Không có gì, anh ăn hết đi, không đủ thì qua hỏi tôi, trong hai túi hành lý của tôi đều là cái này.”

(chưa đánh đã khai rồi em =)))))

Tang Ngôn nhìn cậu một cái sâu xa, gật đầu, không đáp lời đã xoay người đi.

Tề Lâm gãi gãi đầu, nghĩ thầm đúng là khốc thật, nhiều thêm một câu vô nghĩa cũng không không chịu nói, nhưng nhìn có vẻ cực kì không tồi! Cậu xoay người đi vào phòng ngủ bắt đầu sắp xếp hành lý.

Đúng như lời cậu nói, đồ cậu mang theo phần lớn đều là đồ ăn vặt bia còn có một ít thuốc lá, cái khác, trước khi cậu đến đã hỏi thăm, chỗ này là quân đội, từ ăn đến dùng đều do quân đội cung cấp, cậu chỉ cần cầm bảng tên của mình đi lãnh đồ dùng là được.

Cho nên nói là sắp xếp hành lý, thật ra chính là mở tủ nhét hai cái túi vào, sau đó chỉ còn việc ngồi xuống.

Vừa mới ngồi không bao lâu, cửa ktx đã bị đá văng lần nữa, ba đại hán (đàn ông vạm vỡ) lần lượt đi vào, Tề Lâm nhìn nhìn ba người hình thể cường tráng, âm thầm nuốt nuốt nước miếng, hình thể này đều có thể so với lão đại nha, thân thể nhỏ của mình đây nếu xung đột với mấy người này, làm sao chết chắc cũng không biết được?

“Người anh em tới sớm thế!” Một người trong đó thả hành lý xuống liền chào hỏi Tề Lâm.

“Bình thường bình thường.” Tề Lâm cười pha trò, “Có muốn tôi hỗ trợ không?”

Trong lúc hai người trao đổi bước đầu, hai người kia cũng nhanh chóng trò chuyện gì đó, một trong số đó rõ ràng là người mặc quân trang đón người ở doanh địa, nói xong hai ba câu nên nói liền sải bước rời đi.

Tề Lâm biết, hai người còn lại chính là bạn cùng phòng hoặc là…. anh em sau này của mình.

(ktx ở đây người phòng nha)

Hình thể hai người đều rất cường tráng, nhưng chiều cao lại hơn kém không ít, một người còn cao hơn lão đại một chút, người kia thì thấp hơn, đại khái cỡ cỡ Tiểu Ngũ.

Trong lòng thầm so sánh, Tề Lâm đã ý thức được trong lúc vô ý, mình chẳng những muốn so sánh chiều cao tướng mạo hai người này với bạn cùng phòng trước kia, từ thái độ trong tâm mà nói, cậu cũng hy vọng hai người này có thể là An Húc Dương và Hàn Vũ.

Cậu nhếch miệng cười cười, để dịu đi cảm xúc khó hiểu trong lòng, cũng biểu đạt thiện ý với hai người.

Hai người kia không có nhiều tâm tình như Tề Lâm, bọn họ đều được điều trực tiếp từ quân đội tới đây, mỗi người đều có tố chất binh sĩ rất ưu tú, chỉ tiếc bên trên không người không thế, chỉ có thể nghe theo sắp xếp của cấp trên.

Đơn giản khi bọn họ tham gia con đường làm binh, cũng đã có giác ngộ nên dâng hiến nhiệt huyết cho mảnh đất này, hơn nữa, bọn họ lăn lộn trong quân đội đã ba năm năm, cũng nhìn thấy những thứ cong cong vẹo vẹo đó không phải thứ bọn họ có thể chơi, cho nên đối với việc có thể tới nơi này, thật ra bọn họ cầu còn không được.

Chỉ là, trong nháy mắt khi nhìn thấy Tề Lâm, bọn họ vẫn có chút kinh ngạc.

“Tôi là Đinh Toàn, từ quân khu C điều tới, làm thông tin điện tử.” Người cao hai ba bận sắp xếp xong đồ mình mang tới, tay chân rất nhanh nhẹn, sau đó một tay chống thắt lưng, vươn một tay ra với Tề Lâm, trên mặt lộ ra nụ cười sang sảng.

“Tôi là Tề Lâm, sinh viên quốc phòng viện y học thủ đô điều phối tới.” Tề Lâm nhẹ vỗ tay bàn tay kia.

“Sinh viên quốc phòng? Còn là quân y dùng dao? Vậy sao lại chung ktx với bọn tôi, có phải cấp trên sắp xếp nhầm rồi không?” Người thấp hơn kinh ngạc, cũng nói, “Tôi là Hạ Chí Hạo, quân khu H điều tới, có chút nghiên cứu với phòng ngự tin tức mặt đất.”

(gốc 地面信息防御, search gg cũng không rõ lắm là bộ phận nào trong quân đội, tra tiếng việt thì quả thật là không có từ trên:(()

Tề Lâm sờ sờ mũi, giải thích, “Tôi học y dược, không phải lâm sàng.”

Đinh Toàn và Hạ Chí Hạo vẫn không hiểu nhìn cậu, y dược lâm sàng khác gì nhau?

“Y dược không được phép dùng dao chữa trị, chuyên ngành bọn tôi nếu học xong cũng chỉ xem như nhân viên kỹ thuật quốc gia, giám sát điều chế dược gì đó, trình độ gà mờ của tôi tới chỗ này, khẳng định cũng không vào được ngành giám sát điều chế dược.”

Tề Lâm giải thích thêm, trong lòng cũng có chút mất mác, thư điều phối của cậu đã xem qua, trên đó căn bản không ghi rõ để cậu vào đơn vị nào, chỉ bảo cậu tới đây báo danh, sau đó sẽ giao hết cho người phụ trách ở đây phân phối.

“Nga! Vậy không chừng trước tiên sẽ tập trung hết người mới cùng huấn luyện, tố chất binh sĩ của mỗi người đủ tư cách rồi, mới phân chia theo nhu cầu và chức nghiệp!” Đinh Toàn gãi đầu đoán.

Ba người cũng chỉ có thể tạm thời suy đoán như thế, thời gian còn lại thì đợi người dẫn bọn họ tới nơi lãnh đồ dùng sinh hoạt, ba người kéo ghế ngồi thành một vòng, câu có câu không nói chuyện một lát, coi như làm quen.

Ba người cùng tuổi, nhưng tháng sinh khác nhau, sắp xếp theo tháng, Hạ Chí Hạo là lão đại, Tề Lâm xếp hàng lão nhị, Đinh Toàn lại là em út.

Vốn ba người tính gọi đại ca, lão nhị, lão tam, nhưng Tề Lâm cứ cảm thấy bị hai người kia gọi lão nhị lão nhị, dễ khiến cậu có bóng ma tâm lý, nói tới nói đi, rốt cuộc ba người thống nhất ý kiến, chừa lão nhị ra, trực tiếp gọi đại ca, lão tam, lão tứ.

(nhị là tiếng lóng chỉ ngu ngốc)

Đợi khi có người tới mang bọn họ đi lấy chăn đệm, ba người đã gọi nhau như thế, trò chuyện sớm không còn xa lạ nữa.

So với Tề Lâm, hai người kia không hổ là lão làng lăn lộn trong quân đội đã lâu, trong thời gian được người dẫn đi lãnh đệm, hai người đã thăm dò được bảy tám phần phân cấp quyền lực trong doanh địa này.

Chờ khi trở lại phòng, ba người thu dọn đệm chăn, Đinh Toàn và Hạ Chí Hạo một đến một đi phân tích phỏng đoán khiến Tề Lâm nghe mà sửng sốt.

“Xem ra vị Hắc Diêm La kia đúng là không thể chọc, ngay cả thân binh dưới tay hắn cũng nói như thế, đối với mấy người bên ngoài tới như chúng ta không biết còn hạ độc thủ thế nào nữa đâu!”

“Cậu muốn chọc cũng phải có cơ hội, người ta đều ngồi trong văn phòng bày mưu nghĩ kế, muốn chỉnh chúng ta cũng chỉ là chuyện hoạt động da miệng, ở dưới có một đám xoa tay tình nguyện hỗ trợ đó! Chẳng qua không phải trung úy kia cũng nói à? Bình thường liều chết huấn luyện, lúc đụng tới dao thật súng thật mới có mạng sống.”

Hai người trầm mặc, lúc tới nơi này, hai người cũng đã biết đây là chỗ thế nào, tuy nói đã nhập ngũ vài năm, tay cũng không phải chưa từng dính máu, nhưng không so được với tần suất diễn ra ở nơi này, thường thường sẽ có nhiệm vụ và nơi chiến đấu, còn khuyết thiếu một ít cảm giác nguy cơ.

Trung úy dẫn đường cho bọn họ hiển nhiên không thể không biết bọn họ đang thám thính tin tức, chỉ là người ta đủ thực lực, căn bản không thèm để ý bọn họ thám thính như thế.

Chẳng những nói những thứ bọn họ biết, cả những thứ không biết hoặc là không muốn biết cũng nói hết với họ, đều là trung úy, người ta thể hiện hơn ba người họ không chỉ một cấp bậc.

“Tôi nói, đại ca lão tứ, hai người đến còn chậm hơn tôi, sao mấy chuyện này lại biết rõ hơn tôi thế?” Tề Lâm trải đệm xong, nhất thời lười không muốn trở mình, ngồi xếp bằng trên đệm hỏi.

Hai người liếc nhìn nhau, cười đểu, “Đến đến đến, lão tam, gọi anh một tiếng, anh đây sẽ dạy cho cậu cái gì gọi là tin tức ngầm, cái gì là tổng hợp với phân tích.”

“Cút!” Tề Lâm giận.

“Ha ha ha……” Hai người ôm bụng cười, “Lão tam, các cậu mới từ trường ra còn rất ngây thơ, trung úy vừa rồi mang chúng ta đi lãnh đồ dùng rõ ràng cố ý lộ ra mấy tin tức cho chúng ta, chỉ là một vài việc dù sao cũng khó mà nói trắng ra, cho nên mới nói chẳng đâu ra đâu, cậu lăn lộn thêm vài năm nữa cũng sẽ hiểu thôi.”

Nói cho dùng, vẫn là vấn đề từng trải và kinh nghiệm, tuy ba người đều đeo hàm trung úy vào quân doanh, nhưng Tề Lâm đi ra từ sách vở, đám Đinh Toàn đều là từ quân đội gian nan vượt khó từng bước tích lũy được.

“Nói tới cái này, các cậu nói, trong quân doanh chúng ta thật sự ngay cả một nữ binh cũng không có? Nói thế nào bác sĩ y tá nhân viên vệ sinh gì đó cũng phải có một hai người chứ?” Hạ Chí Hạo nâng thong dong hỏi.

Nói đến đây, Tề Lâm lập tức sửng sốt, nam nam nữ nữ…..

Không đợi cậu nghĩ ra ý tứ trong lời nói của hai người này vừa lướt qua đầu mình, bên kia Đinh Toàn đã kêu lên, “Fuk! Tên vương bát đản (tên khốn?) giúp tôi điều qua đây rõ ràng nói chỗ này núi đẹp nước tốt, gái đẹp siêu nhiều mà!”

“Ừm, nói thế nào chỗ này cũng coi như cực nam đất nước, dân tộc hỗn tạp, nhưng núi đẹp nước tốt vẫn phải có, con gái long lanh cũng có rất nhiều, chỉ tiếc, người ta không ở trong quân doanh, cậu muốn nhìn cũng chỉ có thể ra ngoài nhìn!” Tề Lâm cười nói.

Hai người khác yên lặng nhìn qua Tề Lâm, “Fuk! Cậu xem đây là nhà mình hả, muốn đi vào thì vào muốn ra thì ra?”

Tề Lâm cười không nói gì.

Hai người kia thấy không thú vị, cảm giác này, thấy sao cũng không đúng, mọi người đều là đàn ông tinh lực dồi dào, nhớ thương con gái mềm mại đều bình thường, sao thằng nhóc này giống như tuyệt đối không để ý vậy.

“Lão tam, có phải có cô gái tốt nào đó đang chờ cậu ở nhà đúng không?” Đinh Toàn suy tư, không nhớ thương cô gái khác, thì cũng chỉ có thể là người ta đã sớm có chốn về thôi!

“Hở!” Tề Lâm kinh ngạc, không biết sao bọn họ lại cho ra kết luận này, “Không có!”

“Thật?” Hai người kia híp mắt.

“Vậy sao cậu không khó chịu, vào quân doanh, chúng ta lại là binh sĩ mới vào, trong nửa năm không ra được, cậu muốn nhìn muỗi cái, nói không chừng còn tìm không thấy.”

Tề Lâm bị hai người hỏi cảm thấy buồn cười, đối với phụ nữa, hình như cậu thật sự chưa từng nghĩ về chuyện kia, có một số việc, vào thời điểm cậu có thể hiểu được thì đã lệch khỏi quỹ đạo vốn có, tới cuối cùng, chính cậu cũng không biết phương diện nào đó của mình rốt cuộc làm sao!

“Móa, đừng nói với bọn tôi cậu thích đàn ông?!” Hai người khác thấy vẻ mặt tự dưng thay đổi của Tề Lâm, Đinh Toàn đột nhiên nhả ra một câu như thiên lôi.

Tề Lâm cũng bị hai người dọa sợ, đang mới nói gì đó, Đinh Toàn lập tức ôm chăn khoa trương nói, “Anh mày là thẳng, cậu đừng mơ ước nam sắc anh đây, cũng không được tùy tiện ra tay, nhiều nhất thì lúc tắm chung cho mắt ăn chút đậu hủ là được!”

Tề Lâm ngẩn ra, thảo bản năng nhìn về phía Hạ Chí Hạo, Hạ Chí Hạo bị nhìn cũng liên tục xua tay.

“Anh đây cũng là thẳng, chỉ thích con gái có hai đồi trước ngực, không thích đàn ông cả người bằng phẳng giống anh, cậu vẫn nên đưa mắt toàn quân doanh đi, nhiều đàn ông như thế, cao có thấp có, đẹp có xấu có, rồi sẽ tìm được người chung chí hướng, còn anh em cùng ktx, lão tam cậu châm chước chút, bỏ qua đi!”

Tề Lâm sửng sốt trước phản ứng của hai người, hoàn toàn không biết nên đáp thế nào, hai tên ngốc này tuy cử chỉ khoa trương, thiếu điều gào khóc thảm thiết một trận, nhưng cẩn thận cảm nhận, lại rõ ràng cảm thấy hai người này đã nhận định tính hướng của Tề Lâm nhưng lại không để bụng.

Hai người làm eo làm dáng một phen, phát hiện Tề Lâm hoàn toàn sửng sờ không phản ứng, trong lòng nghĩ nghĩ, chẳng lẽ thật sự nhìn trúng nam sắc của anh đây? Hai người không khỏi sửa vẻ mặt lại, nghiêm trang nhìn Tề Lâm nói:

“Lão tam à, doanh trại chúng ta ít nhất cũng hơn hai vạn người, còn đều là nam, cho dù theo tỉ lệ một phần mười, tìm ra được hai ngàn người tốt với cậu vẫn được, cậu đừng thắt cổ trên hai cái cây bọn tôi, nha?”

“Tuy tôi cũng biết, người như bọn tôi, phóng mắt cả quân doanh cũng khó tìm được hai người khác, chẳng qua, tìm đối tượng thôi mà, chúng ta cũng không thể quá kén chọn, chấp nhận thôi, cuộc đời mà, nào đó chuyện mọi thứ đều hoàn hảo, cậu nói đúng không?”

Hai người càng nói càng không đáng tin, khóe miệng Tề Lâm giật giật, hai tên ngốc này…..

Tim cũng nảy lên, còn xác suất một phần mười…. Xem ra hai người này đã thấy nhiều trong quân đội rồi, xem chuyện này là bình thường, Chẳng qua cũng đúng, thấy nhiều, ra vẻ ngạc nhiên ngược lại thành bọn họ mất mặt.

“Tôi không thích đàn ông.” Tề Lâm thấy hai người càng nói càng hăng, còn bàn xong cả chuyện về sau cậu có thể nhận nuôi mấy đứa bé, lập tức lên tiếng ngắt lời.

“Hả? Không thích?” Hai người đang nói đến vui vẻ, lúc này trên mặt vậy mà lại mang theo chút mất mác.

Chân mày Tề Lâm hung hăng giật giật! Fuk! Hai tên ngốc này còn thiếu đánh hơn mấy tên cùng ktx mình!

“U u—-” Đột nhiên một hồi còi to rõ vang lên khắp quân doanh, ba người trong phòng lập tức nhảy lên, mang giày chạy ra ngoài — nghi thức tập hợp người mới bắt đầu rồi!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio