Vừa mới sáng ra ngoài gian phòng tổng thống đã vang lên tiếng thét "kinh thiên động địa", hơn ngữa nghe qua có vẻ như còn là giọng nữ.
Tình hình khác thường này làm Hồ Hạo Nhiên kinh hãi, tức tốc lao tới, tay đặt bên hông, có điều Hồ Hạo Nhiên nhanh chóng dừng động tác rút súng.
Nguyên nhân là vì nữ nhân lớn tiếng ở cửa phòng tổng thống Hồ Hạo Nhiên cũng biết.
Nữ nhân này chừng , tuổi. Với nữ giới thì khá cao rồi, dáng người đầy đặn, cắt tóc ngắn, nhìn phía sau, dứt khoát cho rằng là một nam nhân.
Thì ra đó là Vũ Viện Viện, Vũ đại tiểu thư, thiên kim của thượng tướng Vũ Thu Hàn, tư lệnh quân khu đông bắc.
Vũ Viện Viện là người quen cũ của Liễu Tuấn, tính cách tùy tiện, "hung hãn vô cùng". Hiện giờ cũng chỉ có cô ta dám gọi thẳng tên Liễu Tuấn ở trước công chúng, hơn nữa còn gọi rất lớn, tỏ ra cực kỳ hưng phấn.
Nam nhân cao gầy bên cạnh Vũ Viện Viện cũng là người quen cũ của Liễu Tuấn, Lý Tử Hành chồng Vũ Viện Viện.
Cha của Hồ Hạo Nhiên làm tham mưu trưởng quân khu đông bắc, lần trước hắn về thăm nhà cùng cha đi tới bái phỏng Vũ Thu Hàn nên biết Vũ Viện Viện, có ấn tượng sâu sắc với vị tiểu thư tính khí sảng khoái, không kém gì đấng mày râu này.
- A, Hạo Nhiên, câu ở đó à? Phải rồi, cậu là vệ sĩ của Liễu Tuấn. Liễu Tuấn đã dậy chưa? Cái con sâu lười này đang ngủ nướng hả? Bí thư tỉnh ủy cơ đấy.
Vũ đại tiểu thư cũng nhận ra Hồ Hạo Nhiên.
Hắn không khỏi kinh hãi, vị tiểu thư này đúng là không thay đổi gì, chẳng những gọi thẳng tên Liễu Tuấn, lại còn chỉ trích thẳng thừng là con sâu lười. Hắn đi theo Liễu Tuấn, gặp đủ mọi loại người rồi, nhưng chưa có một ai "cùng loài" với Vũ đại tiểu thư.
- Chị Viện Viện, đừng gọi như thế, người ta nghe đưởng ảnh hưởng không hay.
Hồ Hạo Nhiên cười khổ.
Vũ đại tiểu thư trợn mắt lên:
- Có gì mà ảnh hưởng hay với không hay? Bạn cũ lâu năm không gặp, gọi vài tiếng thì sao? Làm bí thư tỉnh ủy rồi thì ngay cả tên cũng không được gọi nữa à?
Hồ Hạo Nhiên gãi đầu nhăn nhó, không biết phải làm công tác tư tưởng ra sao. Lý Tử Hành ở bên cạnh cẩn thận khuyên giải:
- Viện Viện, ảnh hưởng không hay...
- Hừ! Anh thì biết cái gì?
Vũ Viện Viện lườm hắn một cái, nói rất khó chịu.
Lý Tử Hành rụt cổ lại không dám nói nữa. Khi hai người chưa kết hôn, Lý Tử Hành đã có triệu chứng "râu quặp" nặng, hiện giờ xem ra "bệnh" này ngày càng trầm trọng.
Vũ Viện Viện còn đang muốn gọi thì cảnh cửa gỗ lim lớn của phòng tổng thống mở ra, Liễu Tuấn đứng ở bên trong cười nói:
- Viện Viện, cô tốt quá nhỉ, bao năm không gặp, vừa thấy nhau đã nói xấu tôi rồi.
Vũ Viện Viện reo to một tiếng, lao vào như gió lốc, ôm chầm lấy Liễu bí thư.
Liễu Tuấn cười ha hả:
- Chẳng còn bé bỏng gì nữa, sao vẫn không khác gì trẻ con.
- Xì! Anh lớn hơn tôi mấy tuổi? Suốt ngày như ông già thế? Mất hứng.
Vũ Viện Viện buông Liễu Tuấn ra, phất tay lên, nghênh ngang nói:
- Liễu Tuấn, nói với anh nhé, công việc là công việc, cuộc sống là cuộc sống, đừng lẫn lộn. Nếu không tới tuổi anh sẽ giống ba tôi.
- A giỏi, cô dám nói xấu ba mình sau lưng, tôi sẽ cáo trạng với Vũ tư lệnh.
- Xì! Thoải mái cáo trạng, tôi mà sợ à.
Vũ Viện Viện tỏ ra chẳng bận tâm, có điều ánh mắt thoáng có chút sợ hãi. Vũ Thu Hàn rất uy nghiêm, Vũ Viện Viên không sợ trời sợ đất, cả đời chỉ sợ cha và anh trai.
- Ha ha, tới khi đó tôi xem cô có còn mạnh miệng nổi không... Vào đây ngồi đi.
Vũ Viện Viện đứng im:
- Ngồi làm cái gì? Không ngồi nữa, đi thôi, ba tôi và chú Hồ đang đợi đó! Hiện giờ anh là khách quý.
Liễu Tuấn đã tới Liêu Đông thì tất nhiên phải tới bái phỏng Vũ Thu Hàn, về công về tư đều danh chính ngôn thuận, chị ba của y là con dâu Vũ Thu Hà, ông là thông gia của nhà y.
Hiện giờ Vũ Chính Hiên đang trú quân ở tỉnh Thiên Sơn, để cha mẹ khỏi cô đơn, Vũ Viện Viện và Lý Tử Hành đều chuyển công tác tới Thượng Kinh làm bạn với cha mẹ.
Liễu Tuấn đã nói hôm nay tới bái phỏng Vũ Thu Hàn, nên mới sáng sớm Vũ đại tiểu thư đã sốt ruột tới cửa. Cô ta và Liễu Tuấn tới hai ba năm rồi chưa gặp, rất là nhớ.
Liễu Tuấn biết tính Vũ Viện Viện, không khách khí nữa:
- Được đi nào.
- Hi hi, đi.
Vũ Viện Viện rất là hưng phấn.
Lúc này Lý Tử Hành mới đi tới tươi cười bắt tay Liễu Tuấn.
- Chào Liễu bí thư.
Tính ra Liễu Tuấn và Lý Tử Hành là bạn bè , có điều hiện giờ đối diện với Lý Tử Hành là một vị bí thư tỉnh ủy, hắn làm sao giữ được tâm thái bình đẳng trước kia? Chỉ cười cười, không biết phải nói gì.
- Tử Hành, công việc thuận lợi chứ?
- Thuận lợi, thuận lợi...
- Viện Viện còn bắt nạt anh như trước kia không?
Câu này Lý Tử Hành không biết phải trả lời ra sao, ấp a ấp úng, mặt đỏ bừng.
Vũ đại tiểu thư cười:
- Liễu Tuấn anh đừng làm khó anh ấy nữa. Với lại đó là yêu cho roi cho vọt, tôi quan tâm tới anh ấy nên mới bắt nạt. Nếu không anh có mời tôi cũng chẳng thèm để ý.
Lời này rất có đạo lý , Liễu bí thư cũng không phản bác được.
Vốn cho rằng chỉ hai vợ chồng nhà này tới, nào ngờ tới đại sảnh, thấy bên trong bên ngoài là hai hàng chiến sĩ vũ trang đầy đủ, sát khí đằng đằng.
Thấy Vũ Viện Viện cùng Liễu Tuấn đi tới, viên quan quân thiếu ta liền kính lễ, cao giọng nói:
- Báo cáo Liễu bí thư, tôi, thiếu ta Đời Hoành Bân dẫn đội bảo vệ bộ tư lệnh quân khu đông bắc nhận lệnh tới đón bí thư tới quân khu làm khách. Xin thủ trưởng chỉ thị.
Liễu Tuấn cười:
- Đồng chí thiếu tá vất vả rồi.
Đới Hoành Bân nói:
- Xin mời thủ trưởng.
Tới đón Liễu Tuấn cũng là chiếc Audi đen mang biển số một của quân khu đông bắc, chính là xe của thượng tướng Vũ Thu Hàn. Có thể thấy dù là thăm hỏi tư nhân, Vũ Thu Hàn vẫn làm đủ lễ số.
Truyện này hình như được Audi tài trợ.
Dù sao Liễu Tuấn không phải là sinh viên đại học Nam Phương trước kia nữa rồi.
Theo xếp thứ tự quan trường, bí thư tỉnh ủy trên tư lệnh viên quân khu, một quân nhân chính tông như Vũ Thu Hàn, quy củ rất nghiêm ngặt.
Liễu Tuấn lên xe, Vũ Viện Viện không hề khách sáo cũng chen vào ngồi sóng vai với Liễu Tuấn, Lý Tử Hành phải ngồi chiếc xe khác.
Ái thê luôn hành động độc lập độc đáo, Lý Tử Hành quen rồi.
Chiếc Audi được mấy chiếc xe jeep quân dụng bảo vệ trước sau, rời khỏi khách sạn thu thủy.
Khu biệt thự của lãnh đạo quân khu đông bắc cũng được xây dựa vào sông, phong cảnh tươi đẹp, hai mươi toàn biệt thự cùng một kiểu phong cách ẩn mình dưới non xanh nước biếc, tường đỏ ngói xanh như ẩn như hiện.
Vì là thăm viếng tư nhân, chiếc Audi không tới trụ sở bộ tư lệnh mà tới thẳng nhà Vũ Thu Hàn.
Biệt thư Vũ Thu Hàn ở được xây lưng chừng núi.
Vừa mới xuống xe Liễu Tuấn đã thấy Vũ Thu Hàn, dì Bành cùng vợ chồng Hồ Hiểu Phong xếp hàng ở bậc thềm. Liễu Tuấn đi vội tới bắt tay Vũ Thu Hàn:
- Chú Vũ làm thế cháu đâu dám nhận.
Vũ Thu Hàn cười lớn:
- Liễu bí thư đại giá quang lâm tôi phải đi bái phỏng mới đúng, hiện giờ phiền xa giá tới đây đã là thất lễ rồi.
- Chú Vũ, chú học theo Hải tổng tham mưu từ bao giờ thế?
Vũ Thu Hàn vốn ít nói, lần này lại trêu Liễu Tuấn đúng là hết sức bất ngờ, giống Hải Hướng Quân luôn trêu chọc y.
Có thể nhìn ra tâm tình Vũ Thu Hàn rất vui vẻ, ông cười nói:
- Yên tâm đi, lão Hải hôm nay không tới, không có ai chuốc rượu cậu đâu.
Vũ Thu Hàn biết Liễu bí thư rất anh hùng, nhưng lại không dám mò lên bàn rượu, nên mới trấn an y trước. Nếu không Vũ thượng tướng mời khác, còn chưa tới bàn ăn làm khách sợ chết khiếp thì quá thất lễ.
- Cháu chào dì Bành.
Liễu Tuấn quay sang chào dì Bành.
Dì Bành vẫn thế, hiền hòa phúc hậu, mỉm cười nhìn Liễu Tuấn từ trên xuống dưới.
- Chào Liễu bí thư.
Đợi Liễu Tuấn chào hỏi dì Bành xong, Hồ Hiểu Phong chủ động đi tới giơ tay kính lễ.
- Hồ tham mưu trưởng, lại gặp nhau rồi. Đây là chị dâu phải không?
Liễu Tuấn gặp Hồ Hiểu Phong không nhiều, càng lần đầu tiên gặp mặt vợ ông ta. Liền cười chào hỏi hàn huyên.
Mọi người bắt tay một lượt, Hồ Hạo Nhiên mới đi tới kính lễ vợ chồng Vũ Thu Hàn, rồi mới chào cha mẹ.
Hồ phu nhân nhìn con trai, cười tít mắt lại.
- Hạo Nhiên, nghe nói đối tượng của cháu cũng điều tới tỉnh A, làm vệ sĩ cho tỉnh trưởng Bạch Dương rồi hả?
Dì Bành cười hỏi, các nữ đồng chí, đặc biệt là nữ đồng chí lớn tuổi quan tâm nhất chính là chuyện này. Vợ Hồ Hiểu Phong thường qua nhà bà chơi, tất nhiên nói tới chuyện hôn sự con trai, nên dì Bành rất rõ.
Hồ Hạo Nhiên bối rối.
Vũ Thu Hàn cười:
- Liễu bí thư làm việc này không tệ, giúp người khác đạt được tâm nguyện. Có điều Quách bộ trưởng liệu có ý kiến không?
Liễu Tuấn cười:
- Chủ ý này do Quách bộ trưởng khởi xướng, ông ấy nói đôi trẻ cách trăm núi ngàn sông, thế nào cũng mắc bệnh tương tư, làm ảnh hưởng tới công tác.
Lời này làm mọi người cười không ngớt, vợ Hồ Hiểu Phong luôn miệng cám ơn Liễu Tuấn.