Hạ tuần tháng năm , trong phòng hội nghị nhà khách Thái Vân, cử hành đại hội cán bộ tỉnh A.
Nhà khách Thái Vân là nơi chiêu đãi của tỉnh ủy tỉnh A, xây dựng theo tiêu chuẩn khách sạn sao.
Đại hội do tỉnh trưởng Ngụy Ninh Sinh chủ trì, Cù Hạo Cẩm, Dung Bách Xuyên, Liễu Tuấn ngồi chính giữa đài chủ tịch.
Các lãnh đạo chủ yếu Trần Khánh Long, Yêu Hải Anh, Lưu Thiên Minh, Cung Chiêu Lễ, La Lương Hoa, Triệu Tiên Giác, Vương Bỉnh Hòa, Chu Vĩnh Tân, Nghiêm Á Bình, Hoàng Chấn An, Tống Thụ Bình đều tham dự.
Ngoài ra còn có lãnh đạo của hội đồng nhân dân, chính hiệp, tòa án , viện kiếp sát, chính chức cấp thành phố, các đồng chí lãnh đạo tỉnh ủy nghỉ hưu của tỉnh đều có mặt.
Trên hội nghị Dung Bách Xuyên đọc văn kiện bổ nhiệm của TW.
Bổ nhiệm đồng chí Liễu Tuấn làm ủy viên thường ủy, bí thư tỉnh ủy D.
Bổ nhiệm đồng chí Yêu Hải Anh làm làm ủy viên thường ủy, bí thư kỷ ủy tỉnh ủy D.
Theo lệ, Dung Bách Xuyên đọc lý lịch đơn giản của hai vị lãnh đạo mới, Liễu Tuấn chơi tới tỉnh D, văn kiện bổ nhiệm đã được phát ra. Văn kiện này làm từ lãnh đạo tỉnh ủy tới cán bộ cấp thành phố, huyện xã đều bất ngờ chấn kinh.
Từ năm ngoái, việc Cù Hạo Cẩm tiến thêm một bước sớm đã được quyết định, khi đó nhân tuyển bí thư tỉnh ủy đã thành đề tài bàn tán sôi nổi nhất toàn tỉnh. Rất nhiều tin đồn, nhưng toàn là về các quan lớn đức cao vọng trọng, tựa hồ phải người như thế mới sức với địa vị chính trị của tỉnh D. Nhưng trong đó lưu truyền mạnh nhất là phó bộ trưởng thường vụ Trung tổ bộ Vương Đức Dụ có khả năng làm bí thư tỉnh ủy tỉnh D.
Nguyên nhân rất đơn giản, Vương Đức Dụ là cấp dưới cũ của Cù Hạo Cẩm, là cán bộ dự bị Minh Châu hệ đang ra sức bồi dưỡng, làm phó bộ trưởng năm năm, được các phe đánh giá tốt, năng lực điều hòa xuất sắc. Một cán bộ năng lực như vậy, là nhân tuyển tốt nhất.
Nhưng kết quả tuyển cử là Vương Đức Dụ không vào cục chính trị, tin đồn này liền biến mất. Bí thư tỉnh ủy tỉnh D đều do ủy viên cục chính trị đảm nhiệm, lần này cũng không thể phá lệ.
Đương nhiên, Liễu Tuấn sau khi trúng tuyển ủy viên dự khuyết, chuyện liên quan tới hướng đi của y, cũng trở thành đề tài sôi nổi. Với thực lực kinh tế và địa vị chính trị của tỉnh A, không cần một ủy viện dự khuyết cục chính trị tọa trấn, Liễu Tuấn ở lại tỉnh A, thì TW chẳng cần phải làm thế.
Hiện giờ đưa y vào cục chính trị, nhất định là chuẩn bị cho y nắm giữ tỉnh quan trọng hơn. Cũng có tin đồn nói Liễu Tuấn làm chủ nhiệm văn phòng TW, bí thư ban bí thư TW. Nhưng mọi người suy đoán nhiều nhất là y tới Sơn Thành.
Sơn Thành là thành phố trực thuộc TW trẻ nhất, trước đó bí thư thành ủy đều chưa vào cục chính trị, gần đây tiếng ủng hộ cao dần, như thế do một vị ủy viên dự khuyết trẻ tuổi tới làm bí thư là rất hợp lý. Đãi ngộ chính trị thăng cấp cũng cần một quá trình mà, hơn nữa với tuổi tác và tình hình của Liễu Tuấn mà phân tích, nếu không có gì bất ngờ, y nhất đinh sẽ thành lãnh đạo hạch tâm. Sơn Thành cũng không thiệt thòi gì.
Nhưng mọi người không ngờ rằng, đáp án là Liễu Tuấn tới tỉnh D.
Thế là quan trường tỉnh D xôn xao, nghị luận ầm ĩ, đủ mọi tin đồn bay tứ tung.
Một số cán bộ thích "đấu đá", suy nghĩ đầu tiên là: Nghiêm Liễu hệ tới cướp địa bàn rồi.
Là thế lực chính trị mới, thực lực của Nghiêm Liễu hệ chỉ tập trung ở tỉnh N và tỉnh J, gần đây nỗ lực đầu tư vào tây bắc, nhiều cán bộ thế hệ mới tới đó nhậm chức. Lần này đột nhiên ra tay với tỉnh D, chắc chắn là cậy vào dư uy đại thắng, chuẩn bị chiếm đoạt tỉnh kinh tế phát đạt nhất toàn quốc.
Điều này cũng có lý, có hội hiểm có không tranh thủ thì đợi tới bao giờ.
Chỉ có điều không nên để Liễu Tuấn tới.
Nếu như để Dung Bách Xuyên hoặc Quách Kỳ Lương thì hợp lý hơn. Hai vị này đều đủ tư cách.
Còn Liễu Tuấn?
tuổi làm bí thư tỉnh ủy tinh A đã làm người ta khó hiểu rồi, giờ tới lèo lái tình D, thật không biết TW suy nghĩ cái gì, tương chuyện ở tỉnh D dễ xử lý sao?
Nghiêm Liễu hệ vì chiếm địa bàn mà đưa cả người nối nghiệp tới, có thể nói là không tiếc công sức rồi. Chỉ có điều với Liễu Tuấn mà nói, là tốt hay là xấu thì rất khó nói.
Theo lời của "dân trong nghề" là nước tỉnh D rất sâu, không khéo là chết chìm. Tiễn Kiến Quân, Cù Hạo Cẩm bản lĩnh nhường nào, vậy mà cẩn thận dè dặt từng bước một. Liễu Tuấn có tài cán gì mà gánh vác được trọng trách này.
Nghiêm Liễu hệ đang chơi trò được ăn cả ngã về không.
Một số cán bộ khác thì đưa ra phán đoán lạc quan, chắc chắn là Liễu nha nội tới quá độ rồi, Nghiêm Liễu hệ gửi gắm hi vọng lớn vào y như vậy, cứ rúc mình trong tỉnh nội địa kinh tế kém phát triển, chính trị chẳng nổi bật mãi không có lợi cho sự phát triển sau này của Liễu Tuấn. Giờ tới tới tỉnh D, chẳng cần làm gì, cứ duy trì hiện trạng là có chính tích ngon lành rồi. Năm năm sau đi đâu chẳng được. Cho dù bước vào thường ủy cục chính trị cũng chưa biết chừng.
Nếu như thế thì đó là phúc của cán bộ tỉnh D.
Cán bộ quá độ coi trọng nhất là cái gì.
Ổn định đoàn kết.
Chỉ cần không để xảy ra chuyện, cái gì cũng dễ thương lượng.
Liễu Tuấn tuổi còn trẻ mà tới vị trí cao như thế, trí tuệ chính trị khẳng định không cần phải nghi ngờ. Lợi hại trong chuyện này, y sao chẳng hiểu thấu. Có tâm tư này, phương châm làm việc của Liễu nha nội về sau sẽ rất rõ ràng, đó là -- Tốt cho anh, tốt cho tôi, tốt cho chúng ta.
Tuyệt, chuyện rất tốt.
Tỉnh D không cần đấng cứu thế.
Tỉnh D cần một cán bộ tốt, hiểu ổn định đoàn kết, hiểu tiêu trừ đấu tranh, cùng nhau tiến bộ.
Rất nhiều cán bộ ăn mừng, bao gồm cả cán bộ cấp bậc địa vị khá cao. Xem ra năm năm sau sống thoải mái rồi, chỉ cần "dỗ " được Liễu nha nội, không xảy ra vấn đề lớn là xong.
Trước đó mọi người đã nghiên cứu tỉ mỉ lý lịch của Liễu Tuấn, điều Dung Bách Xuyên đọc, mọi người thuộc nằm lòng rồi. Nhưng hiện giờ nghe lại thấy một cảm thụ hoàn toàn khác.
Quan trọng là vì Liễu Tuấn.
Nhìn vào lý lịch, cái từ tuổi chẳng mang lại kinh động lắm. Nhưng mặt đối mặt, nhìn chàng trai trẻ cao lớn trên đài chủ tịch, tất cả mới cảm nhận được rõ ràng, thế nào là chấn động.
Mỗi một vị cán bộ lãnh đạo ngồi đây, có vị nào không "tang thương" hơn Liễu Tuấn.
Quỹ tích tiến bộ của người này mỗi lần thăng tiến là bước đúng vào giới hạn, không chịu trì hoãn một chút nào, thậm chí đôi khi còn có chút phát cách. Tựa hồ văn kiện bộ nhiệm này của TW là được định sẵn cho Liễu Tuấn.
Thế là một số cán bộ vốn mang tâm lý an nhàn, bõng có chút khẩn trương.
Liễu Tuấn thực sự là cán bộ lãnh đạo tốt tiêu trừ đấu tranh được sao?
Bỏ qua cái "thanh danh" thích đấu đá, giỏi đầu tranh đi chưa nói, chưa tới bất hoặc đã có địa vị cao như thế, chỉ vì có hai người cha tốt? Bản thân không có chút năng lực nào sao?
Từ lý lịch thì thấy bản lĩnh "cướp đoạt" của người này rất cao.
Dung Bách Xuyên phát biểu xong, phòng hội nghị vang lên tiếng vỗ tay rào rào, Cù Hạo Cẩm đưa hai tay ra áp xuống, tiếng vỗ tay dừng lại, mọi người chăm chú nhìn vị lãnh tụ oai nghiêm này. Trong năm năm chấp chính tỉnh D, uy vọng của Cù Hạo Cẩm cực cao, các cán bộ dưới ánh mắt của ông ta, bất giác ưỡn thẳng lưng lên.
Cù Hạo Cẩm đại biểu TW đánh giá rất cao Liễu Tuấn, như lập trường kiên định, lòng dạ rộng mở, công bằng chính trực, nói một hồi theo thông lệ. Đó là trình tự cần thiết. Tiếp đó Cù Hạo Cẩm biểu thị cảm tạ mọi người ủng hộ trong năm năm qua. Rồi đột nhiên nói tới vấn đề kiến thiết đội ngũ cán bộ.
Cù Hạo Cẩm nhấn mạnh lại quan điểm của mình, cho rằng vấn đề quan trọng nhất của tỉnh D không phải là kiến thiết kinh tế mà là kiến thiết đội ngũ cán bộ, đồng thời nói, khi tham khảo cùng Liễu Tuấn, y tán đồng quan điểm này, sẽ tăng cường kiến thiết cán bộ tỉnh D.
Cù Hạo Cẩm giọng nói bình tĩnh, giống như trước kia mở cuộc họp trong tỉnh. Nhưng các cán bộ ngồi đây đều nghe ra ý nghĩa không tầm thường.
Kiến thiết đội ngũ cán bộ, trong mắt rất nhiều quan viên, nói trắng ra là "triều vua nào , triều thần đó". Có nghĩa là, mọi người cần phải cẩn thận, đừng có húc vào họng súng của Liễu nha nội.
Tân quan thượng nhiệm, đại sự hàng đầu là lập uy, mà biện pháp lập uy hữu hiệu nhất là tóm điển hình, đổi cán bộ.
Hẳn là đồng chí Liễu Tuấn cũng không phải ngoại lệ, hơn nữa phân tích từ hành động sau một năm làm bí thư tỉnh ủy tỉnh A thì y đúng là làm thế, từng điều chính hơn cán bộ cấp phó sở trong một tháng.
Cù Hạo Cẩm phát biểu xong Liễu Tuấn cũng phát biểu đơn giản, cũng rất khiêm nhường, chính quy, mong học hỏi thêm ở mọi người, được các đồng chí hỗ trợ nhiều hơn.
Càng như thế, càng phải cẩn thận.