Điều chỉnh nhân sự tại tầng cấp tỉnh của tỉnh D lần này có biên độ rất lớn.
Lưu Thiên Minh đi Chính hiệp tỉnh, Triệu Tiên Giác đảm nhiệm tỉnh trưởng tỉnh Ích Đông, Đàm Kỳ Công đảm nhiệm phó tỉnh trưởng Thường vụ, Trần Chính Long thì chuyển đảm nhiệm chủ nhiệm hội Thường ủy Hội đồng nhân dân TP.Giang Khẩu, không còn đảm nhiệm chức vụ bí thư Thành ủy Giang Khẩu nữa.
Nói cách khác, tỉnh D một mạch thay đổi tới ba Thường ủy Tỉnh ủy.
Trong đó một phó tỉnh trưởng Thường ủy, một bí thư Thành ủy Giang Khẩu, một bí thư Thành ủy Nam Phương.
Bởi vì Trần Chính Long là lấy thân phận phó bí thư chuyên trách đảm nhiệm bí thư Thành ủy Giang Khẩu, hắn vừa giải nhiệm, chẳng khác nào để trống hai cái ghế Thường ủy Tỉnh ủy. Trừ phi người kế nhiệm của hắn cũng lấy chức phó bí thư Tỉnh ủy kiêm nhiệm bí thư Thành ủy Giang Khẩu.
Như vậy, nhân số trong ban Tỉnh ủy tỉnh D đã biến thành người, không phù hợp với nguyên tắc tổ chức, nhất định phải tăng thêm một Thường ủy, mới có thể bảo trì số lẻ.
Đương nhiên, điều chỉnh nhân sự với biên độ như vậy không thể nào hoàn toàn hợp lý trong khoảng thời gian ngắn, nó yêu cầu một quá trình.
Trước tiên điều động Lưu Thiên Minh, Triệu Tiên Giác và Đàm Kỳ Công.
Liễu Tuấn phân biệt mở tiệc chiêu đãi ba vị trợ thủ này.
Đối với Lưu Thiên Minh, Liễu Tuấn dành cho lời đánh giá rất khẳng định. Hy vọng sau khi Lưu Thiên Minh đi Chính hiệp tỉnh, có thể phát huy đầy đủ công năng tham chính nghị chính của Chính hiệp, góp một viên gạch cho công tác kiến thiết của tỉnh D. Bầu không khí trên bữa tiệc rất vui vẻ.
Lưu Thiên Minh lòng đầy cảm kích, kính Liễu Tuấn một ly rượu.
Phải nói, Lưu Thiên Minh cực kỳ thoả mãn về kết cục ngày hôm nay.
Sĩ đồ hơn năm, luôn thấp thỏm như đi trên miếng băng mỏng, Lưu Thiên Minh cũng rất lao tâm lao lực. Nhất là vấn đề của tập đoàn Tứ Hải, một dạo đã khiến Lưu Thiên Minh như đứng trên đống lửa, và cũng may Liễu Tuấn cho cơ hội. Lưu Thiên Minh không chút do dự, nắm chặt cơ hội này, vứt bỏ tất cả "ảo tưởng", luôn đi theo sát Liễu Tuấn.
Mà sự hồi báo của Liễu Tuấn cũng rất dày, tại thời khắc mấu chốt đã đưa hắn lên địa vị cao cấp Chính bộ, được xem là kết thúc viên mãn.
Khi liên hệ với Triệu Tiên Giác, tự nhiên sẽ có khác biệt.
Liễu Tuấn mở tiệc chiêu đãi Triệu Tiên Giác trong một căn phòng xa hoa ở hội sở Nam Phương thuộc câu lạc bộ Trường Thành.
Lại nói tiếp, hội sở Nam Phương thuộc câu lạc bộ Trường Thành cũng là địa điểm ăn chơi cao cấp nhất TP.Nam Phương từ nhiều năm trước tới nay, người sở hữu thẻ hội viên của câu lạc bộ Trường Thành vẫn luôn là tượng trưng cho thân phận của các vị cao quan cự cổ của tỉnh D. Lợi nhuận sản sinh hàng năm của hội sở Nam Phương cũng không kém bản bộ ở thủ đô.
Những lợi nhuận này, một bộ phận xem như tiền lời phân cho Hà Thắng Lợi, một bộ phận khác chuyển cho quỹ từ thiện Hoa Hưng. Hà Mộng Doanh sẽ không lấy phần về mình.
Hà đại tiểu thư không thiếu tiền.
Đầu tư tại tập đoàn Thịnh Nghiệp hàng năm đều có thể mang đến cho chị số tiền lời xa xỉ hơn nhiều.
Lại nói từ khi được quốc gia trao tặng vinh dự "gương anh hùng kháng chấn cứu nguy", Hà Mộng Doanh xem như là đã suy nghĩ thấu đáo. Tiền bạc nhất định phải xài đúng chỗ, giao cho những người cần thiết nhất thì mới có thể tạo ra được tác dụng chân chính.
Làm từ thiện, có đôi khi có thể bị nghiện.
Khi Hà đại tiểu thư nhận được lời cảm ơn chân thành của người khác đều rất vui vẻ, thỉnh thoảng nhịn không được lại đắc ý mà "khoe thành tích" với Liễu Tuấn, nói rằng mình làm nhiều việc thiện, tích nhiều âm đức như vậy, ông trời khẳng định sẽ phù hộ Nam Phương khỏe mạnh trưởng thành, trăm năm vô tai vô bệnh.
- Chỉ muốn sinh con ngu lại dốt, không tai không nạn hưởng công danh!
Liễu bí thư cười trêu chọc một câu, kết quả là bị Hà đại tiểu thư lườm nghuýt một trận.
Liễu Tuấn mở tiệc chiêu đãi Triệu Tiên Giác tại hội sở Nam Phương là vì biểu thị sự tôn trọng đối với hắn. Triệu Tiên Giác là người có chút ngạo khí, không muốn chịu thua, tuy nhiên cũng có bản lĩnh thật, trên lĩnh vực kiến thiết kinh tế rất có thủ đoạn. Nhiều năm nay, TP.Nam Phương dưới sự lãnh đạo của hắn đã có tiến triển rất nhanh, diện mạo thành phố đã có sự thay đổi lớn lao.
Không quản lý niệm chính trị của hắn ra sao, chỉ cần kiên định sự thực làm việc vị quần chúng, vậy cũng đủ để Liễu Tuấn xem trọng rồi.
Đây cũng là tiêu chuẩn xử sự nhất quán của Liễu Tuấn.
Huống hồ, Triệu Tiên Giác sắp đảm nhiệm tỉnh trưởng tỉnh Ích Đông và trở thành người cộng tác của Giang Hữu Tín. Liễu Tuấn cũng nên liên hệ với hắn một lần.
Tâm tình ngày hôm nay Triệu Tiên Giác đến hội sở Nam Phương khác hoàn toàn với tâm tình ngày hôm qua đi Bát Trân Hiên.
Ngày hôm qua còn lo được lo mất, ngày hôm nay phải suy nghĩ đến nhiệm vụ công tác cho cương vị mới.
- Tôi kính Liễu bí thư một ly!
Trong căn phòng xa hoa ở hội sở Nam Phương, Triệu Tiên Giác đứng dậy, tay bưng ly rượu và rất cung kính nói, trên mặt tràn đầy vẻ cảm kích.
Liễu Tuấn mỉm cười cạn một ly với hắn.
Ngày hôm qua khi nghe xong lời nói của Ngụy Ninh Sinh, trong lòng Triệu Tiên Giác cảm xúc ngổn ngang. Mặc dù đây chỉ là "tin tức vỉa hè", Trung tổ bộ chưa tiến hành khảo sát chính thức đối với hắn, nhưng Triệu Tiên Giác rất rõ việc này đã định rồi, sẽ không có biến động nào nữa. Liên quan đến sự bổ nhiệm một tỉnh trưởng, Liễu Tuấn và Ngụy Ninh Sinh há có thể ăn nói lung tung.
Cái gọi là Giang Hữu Tín đích thân "điểm danh đòi người" với Trung ương cũng chính là một cái cớ mà thôi. Nếu như không có Liễu Tuấn đề cử, Giang Hữu Tín có thể nào biết được Triệu Tiên Giác hắn có bản lĩnh?
Liễu Tuấn và Giang Hữu Tín chính là anh em vợ với nhau.
Phải nói, đối với biến động thình lình xảy ra này, trong lòng Triệu Tiên Giác có vui có buồn. Trước đó, hắn hoàn toàn không nghĩ tới sẽ đi Ích Đông tỉnh. Là một trong những cán bộ tiêu biểu của tỉnh D, Triệu Tiên Giác vẫn luôn nhắm đến mục tiêu của mình chính là chức vụ tỉnh trưởng tỉnh D. Hơn nữa căn cứ vào tình thế mà phân tích, tỷ lệ thắng lợi của hắn rất lớn. Những năm gần đây, để cán bộ của bản địa đảm nhiệm tỉnh trưởng đã trở thành lệ cũ của tỉnh D. Nếu so sánh thì kinh tế của tỉnh Ích Đông có vẻ hơi lạc hậu, mặc dù trải qua sự cai quản của Giang Hữu Tín, mấy năm gần đây tỉnh Ích Đông đã có tiến bộ nhảy vọt, nhưng nền tảng còn quá kém, không có bất cứ cái gì có thể so với tỉnh D. Nếu như thuần túy đứng trên lập trường kiến thiết kinh tế, Triệu Tiên Giác tình nguyện tiếp tục ở lại TP.Nam Phương.
Đương nhiên, đã đến tầng cấp như hắn hôm nay. Trước tiên phải đứng ở lập trường chính trị mà nhìn vấn đề, bất luận công tác gì đều vì phục vụ chính trị. Nếu như hắn muốn đảm nhiệm tỉnh trưởng tỉnh D, cho dù tất cả thuận lợi, chí ít cũng phải sau hơn hai năm, lúc đó Ngụy Ninh Sinh mãn khoá nhiệm kỳ, hắn mới có khả năng thay ca. Hôm nay chuyển nhiệm sang tỉnh Ích Đông, chẳng khác nào như lên đến chức vụ tỉnh trưởng sớm hai năm. Tuy cơ sở của Ích Đông hơi kém, nhưng cơ sở kém cũng có chỗ lợi của cơ sở kém, một nghèo hai trắng dễ quy hoạch, hơi có chút tiến bộ là có thể nhìn ra được. Mà TP.Nam Phương và tỉnh D thì khác, cơ số quá khổng lồ, muốn làm tốt hơn trên cơ sở của Ngụy Ninh Sinh thì quả thật nói dễ mà làm mới khó.
Năm nay Triệu Tiên Giác đã đầy tuổi, hiện tại là tỉnh trưởng và hai năm sau là tỉnh trưởng, đó là khái niệm hoàn toàn không đồng nhất. Hai năm sau tiếp ban của Ngụy Ninh Sinh, rồi sau một khóa sẽ phải lui xuống. Nhưng hiện tại đi tỉnh Ích Đông nhậm chức tỉnh trưởng, và hai năm sau, nếu như Giang Hữu Tín rời khỏi tỉnh Ích Đông, hắn có hy vọng rất lớn thay ca theo trình tự.
Dưới thể chế hiện hành tại quốc nội, tỉnh trưởng và bí thư Tỉnh ủy khác nhau là rất lớn.
Căn cứ vào tình huống của Giang Hữu Tín để phân tích, nhiệm kỳ mới vào hai năm sau, hắn rời khỏi Ích Đông hầu như là điều khẳng định. Là cán bộ cao cấp nhiều tuổi nhất trong thế hệ mới của Nghiêm Liễu hệ, Giang Hữu Tín không có khả năng sống quãng đời còn lại tại tỉnh Ích Đông, hắn còn có không gian rất lớn. Hai năm sau, bất kể tư lịch hay là, hắn đều đã có đủ!
Khi suy nghĩ cẩn thận những điểm mấu chốt trong việc này, Triệu Tiên Giác càng kính cẩn hơn đối với Liễu Tuấn.
Không thể nghi ngờ, đây là Liễu Tuấn đã đặt đến trước mặt hắn một cơ duyên rất lớn, chính thức mời hắn leo lên con thuyền của Nghiêm Liễu hệ. Có thể hắn không thể trở thành lực lượng trung kiên nòng cốt nhất của Nghiêm Liễu hệ, nhưng trở thành thành viên quan trọng thì hoàn toàn có thể. Bí thư Tỉnh ủy là một chức vụ mà bất cứ tập đoàn chính trị nào cũng đều phải cực lực tranh thủ.
Lại nói tiếp, Triệu Tiên Giác không thể không bội phục năng lực nắm đại cục trong tay của Liễu Tuấn.
Đẩy Triệu Tiên Giác ra khỏi tỉnh D, chí ít có thể đạt thành hai mục tiêu rất lớn. Thứ nhất tự nhiên là thu được sự "ủng hộ" của hắn, tăng một viên tướng cho Nghiêm Liễu hệ. Cán bộ mà có năng lực và tư lịch như Triệu Tiên Giác hắn thì cũng không nhiều. Để hắn đảm nhiệm tỉnh trưởng Ích Đông thì càng có thể được cao tầng thông qua so với việc Nghiêm Liễu hệ đề bạt cán bộ khác.
Kiến thiết kinh tế tỉnh Ích Đông đang cần nhân tài như vậy mà.
Vì tiền đồ của mình, sau này Triệu Tiên Giác chỉ có thể theo sát bước tiến của Nghiêm Liễu hệ và Liễu Tuấn.
Đồng thời, Triệu Tiên Giác rời khỏi tỉnh D cũng "dọn sạch cản trở" để Đàm Kỳ Công thuận thế thượng vị. Đàm Kỳ Công trẻ tuổi, có năng lực, đảm nhiệm phó tỉnh trưởng Thường vụ là điều hoàn toàn thích hợp. Mà điểm "không thích hợp" duy nhất, chính là Đàm Kỳ Công không phải cán bộ bản địa, hình như đã vi phạm "Lệ cũ" bộ nhiệm tỉnh trưởng của tỉnh D.
Mà khả năng này vừa lúc là mục đích của Liễu Tuấn. Đã có Đàm Kỳ Công, hai năm sau tiếp ban của Ngụy Ninh Sinh thì đã phá vỡ "lệ cũ" này rồi, từ nay về sau, bố cục chính trị của tỉnh D sẽ nhất trí với bố cục chính trị của các tỉnh khác, sẽ không có "đặc biệt hóa" nữa.
Một lần giải quyết vấn đề này, không thể nghi ngờ Liễu Tuấn sẽ càng thu được phân lượng tại cao tầng.
Quan trọng nhất là, Đàm Kỳ Công cũng như Triệu Tiên Giác hắn đều rất được Ngụy Ninh Sinh tín nhiệm. Nói cách khác, Ngụy Ninh Sinh sẽ tự động hộ giá hộ tống cho Đàm Kỳ Công, thuyết phục các cán bộ quan trọng có quê quán tại bản địa để ủng hộ Đàm Kỳ Công. Việc này đã hạ xuống trở ngại đến mức thấp nhất nếu sau này Đàm Kỳ Công đảm nhiệm tỉnh trưởng.
Xem ra, lúc trước Liễu Tuấn an bài Đàm Kỳ Công tiến vào ban Thường ủy, biểu hiện ra là bày tỏ cho Ngụy Ninh Sinh, trên thực tế sớm đã thành nét bút đầu tiên cho sự điều động ngày hôm nay.
Tất cả đều là bất hiển sơn bất lộ thủy, nước chảy thành sông. Đến khi mọi người ý thức được dụng ý của Liễu Tuấn, lúc đó đã không thể thay đổi, chỉ có thể cách nghĩ của y mà tiến hành.
Quả nhiên là mưu tính sâu xa!
"Đồng chí Tiên Giác, cơ sở của Ích Đông tương đối kém, cho nên Trung ương ký thác kỳ vọng rất cao đối đồng chí, hy vọng sau khi đồng chí qua đó có thể mau chóng thay đổi diện mạo của tỉnh Ích Đông, mưu cầu phúc lợi cho mấy nghìn vạn quần chúng của Ích Đông.
Liễu Tuấn mỉm cười nói với Triệu Tiên Giác.
Triệu Tiên Giác vội nói:
- Liễu bí thư, cảm ơn sự tín nhiệm của Trung ương đối với tôi, cũng cảm ơn sự yêu mến của Liễu bí thư và Giang bí thư. Kỳ thực trong lòng tôi rất sợ hãi, dù sao hình thức phát triển kinh tế của vùng duyên hải khác với trong đất liền, tôi rất lo lắng sẽ cô phụ sự tín nhiệm này. . .
Liễu Tuấn mỉm cười nói:
- Đồng chí Tiên Giác quá khiêm nhường rồi. Phương pháp kiến thiết kinh tế mặc dù có hàng nghìn hàng vạn, nhưng đạo lý cơ bản là như nhau. Không gì ngoài nhập gia tuỳ tục, hướng dẫn theo đà phát triển. Tôi tin tưởng đồng chí Tiên Giác sẽ nhất định có thể đưa kinh tế của Ích Đông mau chóng đi lên.
- Vâng, xin Liễu bí thư yên tâm, tôi nhất định sẽ dốc hết sức