Năm , đối với cả nước cộng hoà mà nói đó là một năm của mùa thu hoạch.
Nửa năm vừa qua, hệ thống Bretton Woods thứ hai mà nền kinh tế toàn cầu nghị luận đã lâu đã chính thức giật lại tấm màn che đàm phán. Đại biểu đặc phái của Mỹ, EU, Nhật Bản, Ấn Độ cùng với nước cộng hoà, sau lần tổ chức hội nghị Bretton Woods lần đầu tiên vào năm đã lần thứ hai tụ tập đầy đủ ở New Hampshire Mỹ, triển khai vòng bàn bạc thứ nhất về việc thành lập bố cục tài chính và hệ thống tiền tệ thế giới mới.
Mỹ bởi vì cơn khủng hoảng kinh tế nên vẫn chưa có được sự thuyên giảm hiệu quả, nền kinh tế thực thể bị tổn thương, quốc lực tổng hợp giảm xuống, đã trở nên "suy yếu" rất nhiều, đành phải tại rất nhiều lĩnh vực kinh tế và lĩnh vực quân sự áp dụng thái độ hợp tác cùng các quốc gia khác.
Chính phủ của Jack trước sau như một chấp hành quốc sách cơ bản "tiên Âu hậu Á", cực lực củng cố và ổn định tổ chức Nato, đồng thời từng bước giảm bớt đưa quân sự vào vùng Châu Á Thái Bình Dương. Tại Châu Á, mục tiêu đầu tiên của Mỹ là bảo đảm an toàn với Nhật Bản, mà đối với vùng Đài Loan, thái độ của Mỹ trở nên càng khó hiểu, tận lực tránh làm tức giận nước cộng hoà đang đứng trên giai đoạn cường thế bay lên cao.
Tháng năm nay, chiếc hàng không mẫu hạm đầu tiên của Trung Quốc mang tên "Hòa Bình" đã chính thức đưa vào thử nghiệm, bố trí tại hạm đội hải quân Nam Hải. Đây là chiếc hàng không mẫu hạm vứt đi mang tên "Thượng Tướng" mà nước cộng hoà mua vào khi gia nhập liên minh Liên bang Xô Viết.
"Hòa bình" có tổng trọng tải tấn, chở được nhiều nhất chiếc phi cơ, chia làm ba trung đội không quân. Sau khi "Hòa bình" đưa vào thử nghiệm không lâu, ba nước láng giềng chung quanh đã tiến hành phỏng vấn hữu nghị.
Cùng lúc đó, Bộ Quốc phòng của nước cộng hoà đã tuyên bố với bên ngoài, chiếc hàng không mẫu hạm chạy bằng năng lượng nguyên tử đầu tiên đang trong nghiên cứu chế tạo, trong đến năm sau này sẽ kiến tạo ít nhất bốn chiến đoàn hàng không mẫu hạm(Battle Group).
Bởi tuyên cáo này, một cường quốc quân sự trên biển mới sắp xuất hiện tại thế giới phương đông.
Một năm nay đối với Liễu Tuấn mà nói cũng là một năm rất có thu hoạch.
Tháng năm , đang mùa nắng nóng, trong căn phòng trên nước của câu lạc bộ Trường Thành thì lại rất mát mẻ. Tuy nhiên mát mẻ cũng chỉ nói nhiệt độ không khí, bầu không khí bên trong phòng thì lại rất sôi nổi.
- Lương tư lệnh viên, Hà tướng quân, chúc mừng a!
Hà Thắng Lợi bưng lên ly rượu rượu Mao Đài, cười ha ha giơ về hướng Lương Kinh Vĩ và Hà Mộng Khiết.
Ngày hôm nay chủ bữa tiệc là Hà Thắng Lợi, khách chiêu đãi chính là vợ chồng Lương Kinh Vĩ. Chủ tịch Lý Trị Quốc vừa mới ký sắc lệnh, bổ nhiệm nguyên tham mưu trưởng quân khu Đông Nam, trung tướng Lương Kinh Vĩ làm tư lệnh viên quân khu Tây Bắc, bổ nhiệm nguyên tham mưu trưởng quân khu thủ đô, trung tướng Bạch Tú Khôn làm tư lệnh viên quân khu Đông Nam, bổ nhiệm nguyên tham mưu trưởng cánh quân phản ứng nhanh, thiếu tướng Vũ Chính Hiên làm tư lệnh viên cánh quân phản ứng nhanh, thăng chủ nhiệm trung tâm tác chiến thông tin quân khu Đông Nam, đại tá Hà Mộng Khiết làm thiếu tướng lục quân.
Việc vui thế này đương nhiên mọi người phải sum họp lại, náo nhiệt một phen.
Hà Thắng Lợi vốn dự định mời cả Vũ Chính Hiên, nhưng không may là Vũ Chính Hiên đang ở tỉnh Thiên Sơn tiến hành thủ tục giao nhận với người kế nhiệm, vẫn chưa thể trở lại ngay được. Hà Thắng Lợi đợi không kịp nên mời vợ chồng Lương Kinh Vĩ uống rượu trước.
Về phần đội hình tiếp khách cũng tương đối khả quan. Ủy viên dự khuyết Cục chính trị đồng chí Liễu Tuấn, tư lệnh viên bộ đội vũ cảnh thượng tướng Hải Hướng Quân cũng có mặt. Các vị tướng cao cấp của quân đội khác như tư lệnh viên hải quân thượng tướng Hà Đông Tiến, tổng tham mưu trưởng thượng tướng Tiêu Đông Chiến, bộ trưởng Bộ Tổng trang bị thượng tướng Vũ Thu Hàn, mấy người này Hà Thắng Lợi không có mời.
Nhiều trưởng bối tụ tập lại với nhau cũng "không được tự nhiên" quá, đó không phải là việc Hà đại thiếu gia mong muốn.
Hơn nữa ba vị Ủy viên Quân ủy đồng loạt hiện thân tại câu lạc bộ Trường Thành, điều đó cũng mẫn cảm quá.
Hải Hướng Quân là lão thượng cấp của Lương Kinh Vĩ, nên nhất định phải mời, bằng không thì bị Hải Hướng Quân biết Hà Thắng Lợi không nhớ đến hắn, chỉ sợ Hà đại thiếu gia sẽ gặp phiền phức.
Ngoại trừ Liễu Tuấn và Hải Hướng Quân, Hà Mộng Doanh cũng khẳng định có mặt, ngoài ra Cam Khả Tuệ cũng có mặt. Hà Mộng Khiết nghiêm chỉnh là chị bà con của Cam Khả Tuệ, việc vui như vậy Cam Khả Tuệ có thể nào không đến giúp vui cho được?
Cam Khả Tuệ hôm nay cũng đã qua cái tuổi tập đứng, trải qua rèn luyện nhiều năm đã trở nên trầm ổn hơn nhiều. Năm kia đã bàn giao chức vụ bí thư Khu ủy khu Chu Khê TP.Nguyên Nam, lúc này là phó bộ trưởng Bộ Thanh nông của TW đoàn, cấp bậc đã đến cấp Phó sở.
Đây cũng là cơ sở kinh nghiệm, "lộ tuyến" tiêu chuẩn cần có đủ để các nha nội lên chức, trở lại cơ quan TW rèn thêm lý lịch, qua một hai năm mới đưa tới địa phương.
- Anh Kinh Vĩ, chị ba, lần này thật quá đỉnh, nhà chúng ta đã có một vợ đôi chồng tướng quân.
Hà Thắng Lợi vô cùng vui vẻ nói:
- Nào, mọi người cạn một ly, hôm nay phải tận hứng.
Đối với đề nghị này của Hà Thắng Lợi, tất cả mọi người không phản đối. Mọi người đồng loạt đứng dậy, ly tách chạm vào nhau phát ra tiếng kêu leng keng.
Hai nhà Hà Vũ mặc dù là thế gia quân ngũ, nhưng cả hai vợ chồng đều là tướng quân tại ngũ, tỉnh cảnh này vẫn là lần đầu tiên.
Chỉ vì việc này cũng đáng để mọi người ăn mừng.
- Kinh Vĩ, cậu thua Mộng Khiết rồi đấy. . .
Hà đại tiểu thư ngửa cổ uống cạn một ly rồi nói ra lời kinh người.
- Đại tỷ, lời phê bình này em thật không rõ đầu đuôi gì hết á. . .
Lương Kinh Vĩ thường ngày giống hệt cha vợ Hà Trường Chinh, ít khi nói cười. Tuy nhiên ngày hôm nay ngồi cùng đều là bạn tốt chí thân, Lương tư lệnh viên hiển nhiên cũng không thể lấy bộ mặt sắt mà nói.
- Cậu nói thử xem, luận tố chất quân sự, luận lý luận trình độ, Mộng Khiết có điểm nào kém hơn cậu? Dựa vào cái gì mà cậu làm tướng quân đến năm, trên vai đã sắp đắp lên ba ngôi sao, còn Mộng Khiết năm nay mới lên chức thiếu tướng? Còn không phải là bởi vì nhường đường cho cậu!
Hà Mộng Doanh nói năng hùng hồn đầy lý lẽ.
Nếu là trước đây, Hà đại tiểu thư vẫn còn có tâm tư ganh đua với em gái, bây giờ từ lâu đã không còn ý nghĩ này. Là "nhà từ thiện đứng đầu" của nước cộng hoà, cuộc sống của Hà đại tiểu thư rất phong phú, cũng rất vui vẻ, đâu còn có tâm lý của một tiểu cô nương?
- Anh Kinh Vĩ, việc này rất có đạo lý, anh thật đã ngăn cản con đường của chị ba. Hôm nay anh phải chịu phạt ba ly mới được, nói một tiếng cám ơn với chị ba. . .
Hà Thắng Lợi lập tức giễu cợt ké.
Lại nói tiếp, Hà đại thiếu gia cũng đã là trung niên t, gia tài bạc triệu, trong số những công tử hoàn khổ ở thủ đô cũng là "đại ca có danh tiếng", thường ngày cũng rất có "uy nghiêm". Ngày hôm nay cũng lộ ra "bổn tướng", dường như đã trở về thời kì lông bông như thời trẻ.
Liễu Tuấn mỉm cười ở một bên làm khán giả.
Lương Kinh Vĩ xưa nay rất có tác phong, cũng có lúc bị người bắt nạt.
Không ngờ ngày hôm nay Lương Kinh Vĩ đặc biệt "dễ bảo", nghe vậy thực sự bưng lên ly rượu và nói với Hà Mộng Khiết:
- Mộng Khiết, nói như vậy quả thật có đạo lý, là anh đã làm lỡ tiền đồ của em. Anh tự phạt ly!
Hà Mộng Khiết cười nói:
- Anh đấy, sao hôm nay cũng nổi tính trẻ con rồi, bị chị hai và Thắng Lợi xỏ mũi?
- Việc này cũng không thể nói xỏ mũi. Nói thật chứ, nếu như em là thân nam nhi, ngày hôm nay nói không chừng Lương Kinh Vĩ này sẽ chẳng là gì!
Lương Kinh Vĩ rất nghiêm túc nói.
Hải Hướng Quân cười ha ha nói:
- Kinh Vĩ, khiêm tốn rồi. Cho dù cậu không phải là con rể của Hà gia, lấy năng lực và tài hoa của cậu, chủ tịch cũng sẽ vẫn thưởng thức.
"Chủ tịch" mà Hải Hướng Quân nói đương nhiên là chỉ Hà Trường Chinh.
Lương Kinh Vĩ vừa cười vừa nói:
- Lương Kinh Vĩ này cả đời chỉ có hai việc đắc ý nhất. Thứ nhất, trên chiến trường đã tự tay giết chết tên quỷ tử! Thống khoái! Chuyện thứ hai, chính là cưới được cô vợ tốt!
Nói rồi, Lương Kinh Vĩ bưng lên ly rượu và uống cạn.
Thấy Lương Kinh Vĩ lại muốn rót thêm rượu, Liễu Tuấn mỉm cười nói:
- Kinh vĩ, kiềm chế chút đi. Có ý là được rồi!
Liễu chính cục hôm nay đã có thân phận gì, nếu nói như vậy, Lương Kinh Vĩ chỉ cười rồi ngừng tay.
Nào ngờ Hà Thắng Lợi lại mặc kệ, hét lên:
- Ôi này, Liễu chính cục, có ai như anh không. Mình không uống rượu còn chưa tính, hiện tại người ta muốn uống thì anh lại không cho, đây không phải cố ý sao? Việc trên bàn rượu anh nói không tính.
Hiện tại có can đảm nói như thế ở trước mặt Liễu Tuấn, ngoại trừ Hà Thắng Lợi, thật đúng là không có người nào khác.
Liễu Tuấn cũng không tức giận, nói với Hà Thắng Lợi:
- Thắng Lợi, nếu nói thì cậu mới là người phải uống nhất. Nửa đời người quân hàm của cậu đã đến đại tá, trong bộ đội vất vả được mấy ngày? Bây giờ còn treo chức vụ tại ngũ, cuộc sống thì ngợp trong vàng son như tư bản chủ nghĩa! Cậu còn không biết xấu hổ nói người ta?
Hà Thắng Lợi nhất thời bị ngắc ngứ, cười gãi gãi đầu, lại không có biện pháp để phản bác.
- Liễu bí thư nói có đạo lý đấy, anh phải uống mới được!
Cam Khả Tuệ lập tức phụ hoạ theo.
Cuộc gặp gỡ ngày hôm nay cũng chỉ cầu vui vẻ, Hà Thắng Lợi cũng không lùi bước, quả nhiên bưng lên ly rượu, ngửa cổ và uống cạn, đoạn vừa cười vừa nói:
- Liễu Tuấn, đạo lý mà anh nói đó. Nói thật chứ, thư ký hay tư lệnh, em thật không ham hố gì. Cuộc sống của em tự tại hơn các người nhiều, an nhàn thoải mái. Còn các anh thì sao, trời sinh là cái mệnh vất vả vì nước!
Liễu bí thư và Lương tư lệnh liếc nhìn nhau, cười lắc đầu, cũng không lời nào để nói.
- Nhất là anh đó Liễu Tuấn, có được mấy ngày thoải mái đâu? Nhưng lại muốn lăn lộn trên quan trường. Được, anh muốn lăn lộn trên quan trường thì cứ lăn lộn, nhưng anh cũng đừng lên nhanh như vậy chứ. Cứ như mấy người Khả Tuệ, cuộc sống tự tại biết bao? Hiện tại, anh ngay cả thân thể cũng không được tự do phải không, vừa ra khỏi cửa đã có ba bốn người đi theo, cuộc sống đó có gì thích thú?
Hà Thắng Lợi nói rồi, lại liên tục lắc đầu.
Hà Mộng Doanh nói:
- Thắng Lợi, nếu như đặt ở trước đây, chị hoàn toàn tán thành ý của cậu nói. Tuy nhiên hiện tại chị phải nói với cậu vài câu. Cậu đã trưởng thành rồi, cũng đừng học theo Cao nhị, cả ngày không có việc gì, ăn rồi chờ chết. Cậu nên tìm mấy việc nghiêm chỉnh mà làm. Như thế này, quỹ từ thiện của của chị cũng tính một phần của cậu, cậu cũng nên ra sức vì sự nghiệp từ thiện đi, đó mới gọi là sống được kiên định. Bằng không thì khi già rồi ngoảnh đầu nhìn lại, cả đời cũng chưa làm được việc gì nghiêm chỉnh, cũng là một việc tiếc nuối!
"Lời lẽ chính nghĩa" dạy bảo của Hà đại tiểu thư đã nhận được tiếng hoan hô của mọi người.
Hà Thắng Lợi lại gãi gãi đầu, rồi vỗ ngực nói:
- Được! Nếu chị hai đã nói như vậy, sự nghiệp từ thiện của chị cũng tính cho em một phần. Hà gia của ta sau này sẽ dùng tiền để làm việc tốt!