- Ngươi không sợ ta chiếm tài liệu của ngươi sao?
Nhiếp Ngôn hỏi. Hắn thật sự có chút kinh ngạc, Rơi Vào Luân Hồi dám giao tài liệu quý trọng như vậy cho hắn.
- Sợ cái gì, chỉ bằng thanh chủy thủ trong tay ngươi cũng đã đáng giá hơn vũ khí của ta rồi. Ngươi cần gì lừa lấy chút tài liệu này trong tay ta chứ?
Rơi Vào Luân Hồi cũng có nhãn lực, chuôi chủy thủ trong tay Nhiếp Ngôn ít nhất cũng giá trị mấy chục vàng, hắn liếc mắt là đã nhìn ra chuôi chủy thủ này không tầm thường. Hơn nữa người có danh tiếng như Nhiếp Ngôn không cần thanh danh sao? Nếu Nhiếp Ngôn thật sự nuốt đồ của hắn, hắn đưa đoạn video lên mạng thì Nhiếp Ngôn lập tức thân bại danh liệt.
Nhiếp Ngôn suy nghĩ một lát, ở giai đoạn hiện này có thể một lần lấy ra nhiều tiền như vậy hợp thành một thanh vũ khí, tài lực và thực lực của bản thân hắn cũng sẽ không quá kém cỏi, mà đối với hắn thì giúp Rơi Vào Luân Hồi hợp thành một thanh vũ khí chỉ là cái nhấc tay mà thôi, coi như là giúp nghiệp đoàn kết thêm thiện duyên đi.
- Đưa tài liệu cho ta đi.
Nhiếp Ngôn nói, không biết Rơi Vào Luân Hồi phải hợp thành kiếm gì mà cần nhiều tiền như vậy.
- Tốt.
Rơi Vào Luân Hồi xin giao dịch với Nhiếp Ngôn, đưa tài liệu đặt lên.
Mấy thứ linh tinh, đa dạng cũng có hơn mười loại. Nhiếp Ngôn thầm tính, những tài liệu đó ít nhất cũng hơn vàng.
Nhìn thấy mấy thứ này, Nhiếp Ngôn liếc mắt một cái là nhìn ra Rơi Vào Luân Hồi muốn hợp thành kiếm gì.
- Là Hỏa diễm thập tự kiếm sao?
Nhiếp Ngôn giật mình nói, thanh kiếm này là vũ khí cấp , trong tất cả vũ khí cấp được xem là số một số hai, nhìn thoáng qua Rơi Vào Luân Hồi, có thể có được nhiều tài liệu đắt như vậy, hắn hoặc là có đượcthế lực nhất định hoặc là rất có tiền.
- Ngươi biết ta muốn hợp thành cái gì sao?
Rơi Vào Luân Hồi sửng sốt một lát, hắn còn chưa để lên bản vẽ nữa, làm sao mà Nhiếp Ngôn biết được, chẳng lẽ đã muốn có người từng hợp thành chuôi đại kiếm này sao? Hắn cũng đưa bản vẽ lên
- Đây là bản vẽ của đại kiếm.
- Thanh kiếm này cũng không tệ lắm, nhưng mà cần sức mạnh khá cao.
- Ta biết, yêu cầu sức mạnh , chờ ta đến cấp rồi kém mấy khỏa bảo thạch sức mạnh cũng đủ rồi.
Nhiếp Ngôn nhấn xác nhận giao dịch, quay đầu giao tài liệu đã giao dịch cho Tạp Địch, để Tạp Địch rèn Hỏa diễm thập tự kiếm.
Tạp Địch tiếp nhận tài liệu và bản vẽ, nghiên cứu một lát rồi bắt đầu rèn chuôi vũ khí này.
- Ngươi là lão đại của Bộ Lạc Ngưu Nhân sao?
Hình ảnh của Nhiếp Ngôn bây giờ, sợ là muốn đều điệu thấp cũng không được.
Nhiếp Ngôn gật đầu, nói:
- Đúng vậy.
- Tinh anh đoàn của Bộ Lạc Ngưu Nhân các ngươi còn thu người không?
Rơi Vào Luân Hồi hỏi.
- Tinh anh đoàn hiện tại đã đầy, muốn tiến vào tinh anh đoàn nghiệp đoàn chỉ có thể bằng thực lực trước tiên tiến vào đoàn cấp hai. Nếu ở đoàn cấp hai biểu hiện ra thực lực tốt mới có cơ hội tiến vào tinh anh đoàn. Đoàn cấp hai của Bộ Lạc Ngưu Nhân cũng đã không tệ, đã chuẩn bị khai hoang Đầm lầy bóng ma.
Nhiếp Ngôn nói, chẳng lẽ Rơi Vào Luân Hồi muốn tiến vào Bộ Lạc Ngưu Nhân hay sao?
Rơi Vào Luân Hồi hoảng sợ, bình thường tinh anh đoàn đại nghiệp đoàn cũng vừa mới khai hoang Đầm lầy bóng ma mà thôi, không nghĩ tới tiến độ của Bộ Lạc Ngưu Nhân lại nhanh như vậy, đoàn cấp hai cũng đã khai hoang Đầm lầy bóng ma. Hắn vốn chỉ tùy tiện hỏi thôi, nhưng bây giờ đã có ý muốn vào Bộ Lạc Ngưu Nhân.
- Ta trở về thương lượng với vài bằng hữu đã, nếu bọn họ nguyện ý nói không chừng chúng ta sẽ gia nhập nghiệp đoàn các ngươi.
Rơi Vào Luân Hồi nói, một đám bằng hữu chơi game, quyết định của một mình hắn nhất định không có ý nghĩa gì hết.
- Ừm.
Nhiếp Ngôn gật đầu, hàn huyên một hồi thì thợ rèn Tạp Địch đã rèn xong đại kiếm, đây là một thanh đại kiếm dài đến hai thước, có thể nói là rất lộng lẫy.
- Tổng cộng vàng bạc.
Nhiếp Ngôn nói với Rơi Vào Luân Hồi, đặt đại kiếm lên bảng vật phẩm.
Hai người nhấn xác nhận giao dịch.
- Ngươi thay ta giảm đi nhiều tiền như vậy, ta chia cho ngươi một nửa.
Rơi Vào Luân Hồi cảm tạ nói.
Nhiếp Ngôn khoát tay nói:
- Khỏi đi.
Rơi Vào Luân Hồi suy nghĩ một lát rồi cũng không có cưỡng cầu, nói không chừng người ta còn chướng mắt vàng này. Trong lòng hắn nghĩ, có nên thuyết phục một đám bằng hữu tiến vào Bộ Lạc Ngưu Nhân của Nhiếp Ngôn hay không đây, Bộ Lạc Ngưu Nhân thoạt nhìn có vẻ rất mạnh.
Trước đó bọn họ vẫn luôn tại vì tiến vào nghiệp đoàn nào mà chưa quyết định được, có người nói tiến vào Khải Hoàn, có người nói tiến vào Đế Quốc La Mã Thần Thánh, còn có người nói quan sát, còn nghiệp đoàn Bộ Lạc Ngưu Nhân mới nổi, bọn họ mặc dù đang khảo sát, nhưng không có đưa vào dự tính, một nghiệp đoàn mới nổi cho dù có hot đến đâu thì nội tình cũng so với những đại nghiệp đoàn uy tín lâu nay được.
Nhiếp Ngôn đưa tài liệu giao dịch cho Tạp Địch, để Tạp Địch hỗ trợ chế tạo kỵ xạ nỏ của Kỵ Sĩ không đầu Đa La.
- Thợ săn ác ma đại nhân tôn kính, chế tạo chuôi cung nỏ này khả năng sẽ có xác xuất % thất bại, ngài xác định giao cho chết tạo không?
Thợ rèn Tạp Địch có chút lo lắng nói.
- Đúng vậy.
Nhiếp Ngôn gật đầu nói, xác suất % đã xem là rất nhỏ, nếu thất bại thì hắn chỉ có thể tự nhận xui xẻo.
- Thợ săn ác ma đại nhân tôn kính, ngài cần giao nộp chi phí là vàng. Đây là cung nỏ tinh vi nhất mà ta đã thấy, xin ngài hãy chờ, có thể cần khoảng một giờ.
Tạp Địch tiếp nhận tài liệu trong tay Nhiếp Ngôn, nói.
Rơi Vào Luân Hồi vừa mới chuẩn bị nói lời từ biệt với Nhiếp Ngôn, nghe được lời nói giữa Niết Viêm và thợ rèn Tạp Địch, trong lòng chấn động. Thợ săn ác ma? Đây là danh hiệu sao? Ở giai đoạn hiện nay mà gamer có danh hiệu thật sự là rất hiếm thấy. Trách không được Tạp Địch lại cung kính với Niết Viêm như thế. Mặt khác, hợp thành cung nỏ gì mà cần chi phí tới vàng chứ? Niết Viêm bởi vì có danh hiệu Thợ săn ác ma, có thể hưởng được ưu đãi thu thành, như vậy chi phí mà gamer bình thường chế tạo chuôi cung nỏ này, chẳng phải phải cao tới vàng! Giá trị chuôi cung nỏ kia chẳng phải là cao tới mấy trăm vàng sao? vàng cũng đã có thể mua vài bộ sáo trang Ám Kim cấp .
Rơi Vào Luân Hồi hut một ngụm khí lạnh, hắn nghĩ đến mình hợp thành một thanh đại kiếm mất vàng, đã là chuyện rất giỏi rồi, còn có thể hơi tự đắc một chút, một gamer bình thường hơi giàu thì có cái hơn bạc, mấy chục bạc cũng đã là chuyện rất tốt. Nào biết đâu so với Niết Viêm thì quả thật là vàng không tình là cái gì.
Cần một giờ, ở chỗ này chờ thì quá lãng phí thời gian, Nhiếp Ngôn nói với thợ rèn Tạp Địch là một giờ sau lại đây lấy, sau đó nói với Rơi Vào Luân Hồi bên cạnh:
- Ta đi trước.
- À, được, ta cũng cần phải trở về, bằng hữu của ta còn tại chờ ta tổ đội.
Rơi Vào Luân Hồi gật đầu nói.
Hai người đi ra tiệm thợ rèn, Nhiếp Ngôn lập tức đi đến hướng Tinh Không dược điếm.
Nhìn bóng dáng Nhiếp Ngôn dần dần xa, Rơi Vào Luân Hồi có chút đăm chiêu.
Quy mô Tinh Không dược điếm đã mở rộng, mỗi ngày đều tiếp nhận rất nhiều gamer, cho dù mặt tiền cửa hàng đã mở rộng ra rất nhiều nhưng vẫn là không đủ dùng. Nhiếp Ngôn ở chỗ khác tuyển hai khối đất, lại thăng cấp cửa hàng hai nhà lên cấp , trở thành chi nhánh của Tinh Không dược điếm, phân luồng để cho các gamer đến đây mua thuốc đi ra ngoài. Ở bên cạnh Tinh Không dược điếm, Nhiếp Ngôn thăng cấp một cửa hàng luyện kim tạp hoá lên cấp , chuyên môn bán ra các loại vật phẩm luyện kim. Tuy rằng sinh ý cửa hàng này còn chưa được nhiều, nhưng tương lai vẫn có tiềm lực phát triển rất lớn.
Thăng cấp Tinh Không dược điếm xong, Nhiếp Ngôn lại lấy ra khoảng vàng từ Tinh Không dược điếm, đến Đặc Tác Y tiểu trấn mua mười tổ bom ma pháp sát thương vùng, chuẩn bị cho việc luyện cấp tiếp theo.
Tuy nói vàng thoạt nhìn rất lớn. Nhưng sau khi dùng xong bom ma pháp sát thương vùng, ở Vĩnh Hằng chi thành luyện cấp thu nhặt đồ và lượm tiền, ít nhất cũng có thể giá trị , vàng. Trên thực tế tiêu hao do luyện cấp cũng không lớn, nếu tuôn ra một hai kiện cực phẩm, vậy là có thể huề vốn.
Nhưng mà toàn bộ Tạp La Nhĩ thành, chỉ sợ cũng chỉ có Nhiếp Ngôn dám tiêu xài như vậy.
Thu nhập của Tinh Không dược điếm mỗi ngày đều đang tăng trưởng, sinh ý tương lai chỉ càng ngày càng thịnh vượng, chính là khoản thu nhập vô tận của Nhiếp Ngôn.
Nhiếp Ngôn chuẩn bị một ít vật phẩm tiêu hao để luyện cấp, cũng đã đến thời gian nên chạy đến chỗ thợ rèn Tạp Địch.
- Thợ săn ác ma đại nhân tôn kính, ta đã hoàn thành ủy thác của ngài, đây là kỵ xạ nỏ vừa mới chế tạo ra.
Thợ rèn Tạp Địch lấy ra một chuôi cung nỏ lớn, đặt ở trên bàn.
Chuôi kỵ xạ nỏ này sở dài khoảng . thước, dùng ma pháp gỗ lim làm bộ phận chính, chỗ tầm ngắm tất cả đều là dụng cụ tinh vi, có đầy ký hiệu ma pháp cổ xưa, thoạt nhìn rất mạnh mẽ và đẹp. Một sợi tơ mỏng manh bị kéo ra rất chặt, đây là dùng Hắc văn kim kéo thành thứ được xưng là bền nhất. Chính giữa kỵ xạ nỏ được khảm một viên Hỏa tinh chi tủy, một vầng ngọn lửa màu đỏ rực liên tục bốc chảy lên. Một khi tên từ bên trên xuyên qua, sẽ mang theo hỏa nguyên tố nồng đậm.
Kỵ xạ nỏ cũng có yêu cầu về chất liệu của nỏ tiễn, mũi tên bình thường thấp kém không thể sử dụng, ít nhất cũng phải là mũi tên giá trị vàng một ống do cửa hàng NPC bán ra.
Chuôi kỵ xạ nỏ này nếu lớn thêm một tý thì cũng khá giống cự nỏ thủ thành.
Thứ to lớn như vậy, quả thật làm cho người ta có chút kinh hãi.
Nhiếp Ngôn muốn nâng kỵ xạ nỏ lên, nhưng hắn chỉ mới miễn cưỡng có thể nâng một chút, thứ này nặng cân! Với sức mạnh của hắn bây giờ là không thể sử dụng.
Nhìn qua thuộc tính của kỵ xạ nỏ.
Kỵ xạ nỏ Kỵ Sĩ không đầu Đa La: vật phẩm Á Truyền Kỳ. Cần sức mạnh .
Thuộc tính vật phẩm: công kích -, thương tổn xuyên qua, % xác suất lần damage bạo kích, mang vào damage lửa đốt, năm lớp bắn mạnh.
Tầm bắn: thước.
Bắn tốc: .
Phụ trọng: cân.
Giới hạn người sử dụng: Đạo Tặc, Kỵ Sĩ, Chiến Sĩ.
Công kích cũng không tệ lắm, tầm bắn cũng khá xa, nếu có một cự nỏ như vậy đặt tại chỗ. Quả thực hữu hiệu tựa như một pháo đài cố định, hơn nữa sát thương là cực kỳ kinh người.
Nhưng mà sức mạnh, yêu cầu rất cao.
Một Cuồng Kiếm Sĩ thuần sức mạnh, tất cả điểm thuộc tính đều tăng vào sức mạnh, học một đống kỹ năng bị động tăng lực lượng, kiếm một bộ sáo trang tăng lực lượng, lại khảm lên trang bị đầy bảo thạch sức mạnh, cũng ít nhất phải tới cấp mới có thể đạt tới điểm sức mạnh.
Còn về một tên Đạo Tặc muốn đạt tới điểm sức mạnh, hình như có chút xa xôi viễn vông, trừ phi có thể kiếm được một bộ thần trang.
Nhiếp Ngôn bỏ kỵ xạ nỏ vào ba lô trong, cất trữ đã sau này lo lắng vấn đề kia sau, cầm lại bản vẽ kỵ xạ nỏ từ chỗ thợ rèn Tạp Địch.
Nhiếp Ngôn đi ra khỏi chỗ của thợ rèn Tạp Địch, tâm trạng đã hoàn toàn khác, rốt cuộc hắn đã có một kiện vật phẩm cấp Á Truyện Kỳ thuộc về mình, hắn vào kiếp trước ngay cả một kiện vật phẩm cấp Á Truyện Kỳ cũng chưa từng lấy được, chỉ có thể nhìn người khác trên mạng show hàng thuộc tính thần trang mà hâm mộ thôi.