Nhiếp Ngôn gọi điện thoại cho vài bạn học. Nói mình chuyển trường đến thành phố Hoa Hải, đám bạn học đều cảm thấy kinh ngạc, nhà Nhiếp Ngôn có vẻ không được giàu có mà, chuyển trường đến những thành phố lớn thì điều kiện kinh tế trong nhà có thể chịu nổi sao. Nhiếp Ngôn cũng không giải thích, dù sao chỉ là quen sơ mà thôi, chào tạm biệt là được rồi.
Ngay hôm nay Nhiếp Ngôn cùng ba mẹ đi nhau thăm hỏi vài thân thích, sau đó cả nhà chuyển đồ đến biệt thự ngoại ô thành phố Hoa Hải, bên kia vẫn còn đang tu sửa.
Đây là một tòa biệt thự cực kỳ xa hoa, gần sông núi nước non, phía trước chính là hồ nước trống trải, có một sân độc lập chiếm diện tích rất rộng, bên trong trồng đủ các loại thực vật, trăm hoa nở rộ, phong cảnh xinh đẹp. Tòa biệt thự trong trí nhớ Nhiếp Ngôn không phải là tòa này, mà là tòa khác cách nơi này mấy trăm mét.
Tình hình bây giờ có chút khác biệt, đã xuất hiện sai lệch rất nhỏ.
Nhiếp Ngôn trùng sinh khiến cho này kiếp này xuất hiện hiệu ứng con bướm. Đang bằng phương thức vi diệu đặc biệt nào đó thay đổi thế giới này, sau đó chậm rãi lan rộng ra. Nhiếp Ngôn bỗng nhiên có một ý niệm kỳ quái, sự trùng sinh của hắn không biết cuối cùng có thể ảnh hưởng đến cuộc tranh cử liên bang hay không nữa.
Tương lai có ai có thể đoán trước chứ?
Cho dù là một người trùng sinh cũng chỉ có thể là nước chảy bèo trôi trong dòng sóng triều lịch sử mà thôi, tương lai là thứ vĩnh viễn đều không thể khống chế, khó có thể nắm bắt tựa như thị trường chứng khoán vậy. Nhiếp Ngôn có thể làm, cũng chỉ là từ từ gia tăng thực lực bản thân, khiến cho mình có được chút sức mạnh, trong tương lai không thể để xuất hiện tình trạng không thể không chế, va mạnh vào đường ray vận mệnh, thay đổi hướng đi lịch sử. Ít nhất không thể khiến lịch sử kiếp trước tái diễn lại, như vậy là đủ rồi.
Nhiếp Ngôn cùng cha mẹ hưởng thụ hạnh phúc ấm áp.
Một lần nữa có được cuộc sống bình thản này, đối với Nhiếp Ngôn mà nói, đây là trời xanh ban ân.
Nhiếp Ngôn gọi điện thoại cho Quách Hoài.
- Nhà ngươi chuyển đến Hoa Hải? Chỗ nào?
- Số tiểu khu Bình An.
Nhiếp Ngôn nói, kiếp trước hắn từng cười nhạo, tên tiểu khu này sao lại tục như vậy, sau này mới phát hiện hai chữ này mới là đáng quý nhất.
- Nơi đó chính là khu biệt thự, một tòa phòng ở ít nhất cũng phải mấy ngàn vạn, được đó tiểu tử, ngươi giàu rồi nên xa hoa nha. Lão già nhà ta đã tiến hành đánh giá giá trị Tín Ngưỡng rồi, giá trị một khối đất bên trong Tạp La Nhĩ thành cao đến thái quá. Chỉ bằng những khối đất ngươi mua ở các thành thì khác, giá trị của chúng quả thực không thể đánh giá.
Quách Hoài nói, thân gia Nhiếp Ngôn hiện tại giàu đến khiến người ta phải líu lưỡi, rốt cuộc Nhiếp Ngôn có bao nhiêu tài sản, hắn cũng không rõ ràng lắm.
- Chờ tương lai mở ra cứ điểm chiến, nếu đánh chiếm được cứ điểm, ngồi ôm thành trì thì ngươi sẽ biết cái gì gọi là tài nguyên ào vào.
Nhiếp Ngôn cười cười nói.
- Ta sẽ chờ ngày nào đó, nghe nói qua năm sáu ngày nữa, sẽ mở ta giao dịch tiền game. Trong khoảng thời gian này, nghe nói sắp bắt đầu tiến hành đấu giá tài sản hư nghĩ. Một phần sẽ giao dịch ở trên sàn đấu giá. Thời gian cụ thể còn chưa xác định.
Quách Hoài nói, tương lai nhất định sẽ có rất nhiều thế lực tiến vào Tín Ngưỡng, ngay cả lão già nhà hắn cũng đã hơi rục rịch.
Lúc này Nhiếp Ngôn nhớ tới chuyện này, trong lòng rùng mình, rốt cuộc ông trùm Tào Húc với tài chính hùng hậu đã sắp đến.
Nhà đấu giá ở các thành phố lớn, dược điếm NPC vân vân, đều sẽ lấy ra bán đấu giá, rất nhiều ôm trùm tài chính hùng hậu nhất định sẽ dùng RMB, hút sạch tiền game trong tay của tất cả các gamer, sau đó chia cắt tài sản hư nghĩ.
Chờ phụ thân Nhiếp Ngôn kiếm được tiền. Lúc nương theo độ sốt tiến vào Tín Ngưỡng thì phát hiện bọn họ đã bỏ lỡ thời cơ tốt nhất. Đôi khi, cơ hội chỉ hơi lướt qua, rồi cuối cùng tìm khắp nơi cũng không thấy nữa.
Nhiếp Ngôn phải làm chính là tận hết khả năng thu mua tiếp nhiều tài sản hư nghĩ, trong khoảng thời gian này, hắn không dám tiêu tiền như nước mua rất nhiều bom ma pháp sát thương vùng, một ngàn bom ma pháp sát thương vùng, cũng đủ đưa đám đội viên lên cấp .
- Nói cho các huynh đệ Bộ Lạc Ngưu Nhân, nghiệp đoàn mấy ngày này mở ra tiền game đổi điểm cống hiến nghiệp đoàn, bạc đổi điểm cống hiến nghiệp đoàn. Thời gian chỉ có ba ngày. Mặt khác mỗi người hiến cho nghiệp đoàn bạc thì tương lai lúc sử dụng trang bị cấp , có thể có ưu đãi thêm điểm cống hiến nghiệp đoàn, một lần hiến cho bạc, đến cấp có thể sử dụng một kiện trang bị Bạch Ngân cấp không cần hoàn trả, hiến cho bạc thì có thể sử dụng một kiện trang bị Hoàng Kim không cần hoàn trả.
Nhiếp Ngôn suy nghĩ một lát rồi nói, hắn phải lấy phương thức này, nhanh chóng tụ tập một số tiền game.
- bạc đổi điểm cống hiến nghiệp đoàn, chẳng phải chúng ta sẽ rất thiệt sao?
Quách Hoài kinh ngạc nói, ở Bộ Lạc Ngưu Nhân bạc tương đương với cống hiến nghiệp đoàn, nếu dựa theo phương thức đổi của Nhiếp Ngôn thì chẳng phải kho hàng nghiệp đoàn sẽ bị quét sạch rất nhanh sao?
- Bây giờ thiệt một chút cũng không sao, trong khoảng thời gian này tiền game nhất định sẽ tăng gia, chúng ta thu hút tiền game, chờ đấu giá tài sản hư nghĩ xong. Rồi lại một lần nữa làm phong phú kho hàng nghiệp đoàn.
Nhiếp Ngôn nói, đây là một sách lược khiến cho các huynh đệ trong nghiệp đoàn trước tiên đưa toàn bộ tiền game dồn vào trong kho hàng nghiệp đoàn, chờ đấu giá xong tài sản hư nghĩ, bọn họ thu được lợi ích rồi lại trả lại cho huynh đệ trong nghiệp đoàn.
- Những điều khoản trao đổi này cũng không tệ lắm.
Quách Hoài nói, hắn là dân làm ăn, liếc mắt là nhìn ra chỗ tốt của những điều khoản đó, các gamer vì cấp có trang bị cực phẩm mặc nhất định sẽ xoay tiền khắp nơi, sau đó hiến cho nghiệp đoàn. Nghiệp đoàn không cần trả giá nhiều mà đã có được rất nhiều tiền, chờ đấu giá tài sản hư nghĩ xong, mở ra trao đổi tiền game thì lợi nhuận thu được nhất định là hơn gấp trăm gấp ngàn lần, chờ các gamer đến cấp thì nghiệp đoàn tự nhiên có năng lực giúp bọn hắn kiếm được trang bị Bạch Ngân, Hoàng Kim.
- Chuyện này ngươi làm đi, xem mấy ngày nay chúng ta có thể gom góp được bao nhiêu tiền.
Nhiếp Ngôn nói, hắn nhìn trúng nhà đấu giá ở trung tâm Tạp La Nhĩ thành, tuy rằng các nơi của Tạp La Nhĩ thành đều dựng lên nhà đấu giá, phân luồng cho các gamer phân nhưng tương lai nhà đấu giá trung tâm Tạp La Nhĩ thành vẫn là một tòa kiến trúc tiêu thụ nổi bật, nhà đấu giá có sinh ý sôi động nhất toàn bộ địa khu Cách Lan Lâm. Muốn mua được nhà đấu giá trung tâm Tạp La Nhĩ thành, không có hai ba ngàn vàng thì chắc chắn là không đủ. Kiếp trước giá bán nhà đấu giá trung tâm Tạp La Nhĩ cao tới vàng.
Nếu mua được nhà đấu giá trung tâm Tạp La Nhĩ, ảnh hưởng rất sâu tới tương lai của Bộ Lạc Ngưu Nhân.
Các ông trùm đã đang gom góp tài chính, bọn họ cũng có nhân mạch của mình, còn mạnh mẽ hơn đám người Nhiếp Ngôn rất nhiều. Trong cuộc chiến các ông trùm tranh đoạt, Nhiếp Ngôn cắn được một miếng thịt béo nhỏ đã là rất tốt rồi.
- Ngươi yên tâm đi, ta nhất định giúp ngươi làm tốt chuyện này.
Quách Hoài đầy tự tin nói.
- Mặt khác, còn có một việc, nhân mạch của ngươi ở thành phố Hoa Hải thế nào, có thể giúp ta điều tra một người không.
Nhiếp Ngôn chần chờ một chút mới nói.
- Ai?
Quách Hoài kinh ngạc hỏi.
- Trường phụ trung Hoa Đại cao nhị , một nữ sinh tên là Tạ Dao.
Nhiếp Ngôn nói, hắn vẫn quyết định trước tiên lấy được tư liệu của Tạ Dao, biết người biết ta, trăm trận trăm thắng, kiếp trước hắn cũng không biết gia cảnh của Tạ Dao, chỉ biết là nhà nàng rất giàu. Kiếp này hắn đã được mở khiếu, biết nên bắt đầu thế nào.
- Ai ô, cái tên đầu gỗ phiền phức nhà ngươi rốt cuộc lại động xuân tình, chị dâu tương lai à, ta lập tức giúp ngươi điều tra, đào ba thước đất cũng tìm ra giúp ngươi.
Quách Hoài cười nói, hiếm thấy Nhiếp Ngôn chú ý một nữ sinh như vậy, sao hắn không tận sức chứ.
- Không được quấy rầy đến nàng.
- Chuyện này ta hiểu mà.
Quách Hoài nói.
- Mặt khác ngươi bên kia, cùng với hoa khôi ban chúng ta thế nào rồi?
Nhiếp Ngôn cười trêu chọc nói.
Quách Hoài ho khụ khụ, che dấu xấu hổ của hắn, nói:
- Vẫn là như vậy, đã cùng hẹn với nàng một lần.
Nhiếp Ngôn nở nụ cười một chút, nói:
- Ngươi dám hẹn nàng, đã là tiến bộ không nhỏ.
- Ha ha.
Quách Hoài xấu hổ cười cười.
Hai người lại hàn huyên một hồi, mới cúp điện thoại.
Phụ thân đã đi đến công ty, Nhiếp Ngôn bồi mẫu thân đi dạo Hoa Hải, tới gần chập tối cả nhà cùng thân thích ăn cơm ở trữ giang, dù sao hai đoạn đường cũng không xa, nửa giờ là đến. Biệt thự bên kia đã sắp xếp xong, còn sớm hơn dự đoán một ngày.
Phòng của Nhiếp Ngôn ở phía Nam, mở ra cửa sổ liền có thể thấy phong cảnh xinh đẹp bên ngoài, phụ thân đã cho người ta làm xong thủ tục nhập học của Nhiếp Ngôn, hai ngày sau là có thể nhập học.
Chân trời đằng xa, ráng mây màu hoàng hôn rực rỡ loá mắt.
Ngoài cửa sổ thổi tới một luồng không khí mát lạnh.
Nhiếp Ngôn hít sâu một hơi, tâm tình bất giác đã tốt hơn rất nhiều, hắn sắp đi ôn lại cuộc sống cao tam, tất cả chuyện này thật đúng là khiến cho người ta chờ mong.
Kiếp trước Nhiếp Ngôn ở trong ban chính là một người không có tiếng tăm, trong ban có ít nhất một nửa đồng học không biết Nhiếp Ngôn. Kiếp này, hắn phải thật sự dung nhập vào trong lớp.
- Mụ, ngươi chuyển tới đến Hoa Hải đây sao? Ở trường học nào?
Đường Nghiêu hưng phấn mà hỏi.
- Ở trường phụ trung Hoa Đại.
Nhiếp Ngôn nói. Đường Nghiêu là ở nhất trung Hoa hải, khoảng cách hai chỗ vẫn khá xa.
- Trường phụ trung Hoa Đại à.
Đường Nghiêu suy nghĩ một chút nói
- Để ta hỏi xem lão già, xem có thể giúp ta chuyển qua đó hay không.
Nhiếp Ngôn nhớ tới kiếp trước, Đường Nghiêu cũng từng nói như vậy, nhưng mà sau đó chuyện này không giải quyết được gì.
- Đã sắp tốt nghiệp, vẫn là không nên qua lại như vậy.
Nhiếp Ngôn cười nói.
- Tiểu tử Ngụy Khải kia ngươi nhớ hắn không.
Đường Nghiêu bỗng nhiên nói.
- Hắn làm sao?
Nhiếp Ngôn hỏi, Ngụy Khải lăn lộn trong hắc đạo, người như thế vẫn nên ít tiếp xúc thì hơn.
- Hắn vừa mới tiếp nhận một nghiệp đoàn, tên là Cuồng Phong Phá Diệt. Có vẻ có rất nhiều người, khoảng năm sáu ngàn người. Tên kia biết ta chính là Diều Hâu, ngươi chính là Niết Viêm, hơn nữa sáng lập Bộ Lạc Ngưu Nhân, hắn nói hắn muốn đầu nhập vào chúng ta.
Đường Nghiêu nói, nói tới đây hắn hưng phấn hẳn, nhớ ngày đó Ngụy Khải mạnh mẽ thế nào, hiện tại cũng muốn tiếp cận như chó Nhật.
Cuồng Phong Phá Diệt, kiếp trước hình như có nghe nói qua, nhưng mà không có ấn tượng gì, là nghiệp đoàn nhỏ mà có năm sáu ngàn người xem như không tệ. Người này sau lại nhưng thật ra hỗn ra một chút trò, thủ hạ có một hai ngàn huynh đệ bán mạng cho hắn, nhưng mà kiếp trước hậu thuẫn của hắn hiển nhiên không đủ mạnh mẽ, nở mày nở mặt không bao lâu chỉ có thể chạy trốn bảo mạng.
Nhiếp Ngôn cân nhắc một chút, tên Ngụy Khải này chính là một thanh kiếm lưỡi, tiếp nhận hắn nói không chừng sẽ mang đến phiền toái, nhưng vào lúc cần thiết, có thế lực hắc đạo vẫn là có một chút tác dụng, tựa như quan hệ giữa Tào Húc và Phá Thiên. Phá Thiên ở hắc đạo, cũng có chút danh tiếng.
- Chuyện này để ta cân nhắc thật kỹ, trước tiên ngươi không cần cho hắn câu trả lời xác định.
Nhiếp Ngôn nói, chuyện này phải xuy xét kỹ mới được.