- Đừng lề mề, nhanh ngâm xướng Thiên vẫn!
Giọng nói Nhiếp Ngôn vang lên.
- Thời gian ngâm xướng Thiên vẫn cần mười giây, không kịp rồi!
Đường Nghiêu lo lắng nói, đoán là không đợi hắn ngâm xướng xong ma pháp, những con Nhện nham thạch đó đã vọt tới trước mặt.
- Ngươi cứ ngâm xướng đi, nhanh lên.
Đường Nghiêu cắn răng, mở ma pháp ti văn ra, vung pháp trượng bắt đầu ngâm xướng ma pháp Thiên vẫn, hỏa diễm nguyên tố xung quanh ngưng tụ về phía hắn.
Không trung xuất hiên ngọn lửa nóng rực.
Nhiếp Ngôn dẫn hơn hai mươi con Nhện nham thạch tiến vào mảnh đất trống ở ngã tư đường, đàn Nhện nham thạch hơn hai mươi con như thủy triều. Rất nhanh hắn lui vào chỗ của Đường Nghiêu trong thông đạo hẹp, chỉ có một con Nhện nham thạch chen vào, ngăn chặn lối vào.
- Kích vựng!
Nhiếp Ngôn quay đầu đánh một chiêu Kích vựng, làm cho con Nhện nham thạch lâm vào trạng thái choáng.
Mười giây, chín giây, tám giây, bảy giây...
Thời gian từng giây trôi qua, hỏa diễm nguyên tố bên cạnh Đường Nghiêu càng lúc càng mãnh liệt.
Ma pháp cần một tổ âm tiết mới có thể ngâm xướng ra, đa số là ma pháp sát thương khá cao phạm vi rộng, kỹ năng Thiên vẫn Nhiếp Ngôn đã thấy qua, chính là một kỹ năng phạm vi rộng duy nhất mà Áo Pháp, hỏa pháp cấp là có thể học, là chiêu đánh quái tốt một ngàn hỏa pháp và Áo Pháp cũng không nhất định có được Thiên vẫn.
Con Nhện nham thạch kia tỉnh lại, nhào đến chỗ Nhiếp Ngôn, Nhiếp Ngôn giơ chủy thủ lên cản trở con Nhện nham thạch, bám trụ con Nhện nham thạch không cho nó công kích được Đường Nghiêu, để tránh ma pháp của Đường Nghiêu bị đánh gãy.
Mười giây, nói dài cũng không dài, bảo ngắn cũng không ngắn, cũng chỉ đếm từ một đến mười mà thôi một lát là trôi qua.
Đường Nghiêu giơ pháp trượng lên, miệng phát ra một âm tiết dài cổ quái ngay cả hắn cũng nghe không hiểu, một hỏa cầu to lớn từ trên bầu trời nện xuống, một tiếng oành, nổ tung giữa đàn nhện, ngọn lửa giống như thiên nữ rắc hoa rải rác khắp nơi, sau khi đám lửa đó rải rác trên mặt đất lại không tắt đi mà tiếp tục bốc cháy, mỗi giây tạo thành một số thương tổn nhất định cho những con quái vật đó.
Sau khi hơn hai mươi con Nhện nham thạch bị công kích, phát ra tiếng lèo xèo kêu loạn, nhưng mà chúng nó làm thế nào cũng không công kích được Nhiếp Ngôn và Đường Nghiêu.
Hóa ra Nhiếp Ngôn đã sớm tính toán kỹ, khó trách hắn dám một lần dẫn nhiều quái như thế đến đây.
Lối rẽ nơi này địa hình độc đáo, mới có thể để Nhiếp Ngôn đánh quái như thế, nếu đến trên một vùng đồng bằng, dẫn nhiều quái vật như vậy mà dùng ma pháp quần công điên cuồng oanh kích, quả thực là tự tìm đường chết, ở chỗ quá hẹp Thiên vẫn tạo thành sát thương lại không cao. Ở trong này thi triển Thiên là thích hợp nhất.
Đường Nghiêu càng bội phục Nhiếp Ngôn hơn, ngay cả điểm này cũng nghĩ đến.
Cách một giây, lại một hỏa cầu rơi xuống rồi nổ tung.
Ánh lửa ngút trời.
Liên tục năm hỏa cầu hạ xuống, sáu con Nhện nham thạch bị hỏa cầu đánh chết trực tiếp, ngọn lửa bốc cháy liên tục, lại thiêu chết mười lăm mười sáu con nhện, còn lại đều là tàn huyết, có thể thấy rõ sát thương của ma pháp Thiên vẫn.
Nhìn thi thể con Nhện nham thạch phía trước ngã xuống, Đường Nghiêu sững sờ nhìn nửa ngày, tất cả đều là do hắn tạo thành, thật khó có thể tưởng tượng!
- Nhiếp Ngôn, đây là ta làm sao?
Đường Nghiêu ngây ngốc hỏi, nhìn qua cột kinh nghiệm, lúc này mới xác nhận, vừa rồi ma pháp Thiên vẫn cường đại kia là do hắn thi triển ra.
- Thất thần gì chứ, xử lý hết Nhện nham thạch còn lại.
- Ta không còn ma pháp.
Đường Nghiêu nhìn giá trị ma pháp trống trơn, hắn không thể ném vài Áo thuật phi đạn, thậm chí ngay cả Viêm bạo cũng không thi triển được.
Nhiếp Ngôn lúc này mới nhớ ra Thiên vẫn rất hao ma pháp, Đường Nghiêu có thể thi triển ra đã là rất tốt, làm sao còn có dư lực tiếp tục thi triển kỹ năng khác công kích!
Ngoài hao ma pháp ra, một ma pháp ti văn cũng mất ít tiền, nếu vẫn dùng kỹ năng Thiên vẫn đánh quái luyện cấp là rất phí tiền.
Nhiếp Ngôn nhào đến một con Nhện nham thạch tàn huyết bên cạnh, một chiêu Yếu hại công kích, đánh gục con Nhện nham thạch, nhanh chóng xử lý hết đám quái còn lại.
Một lát sau, hơn hai mươi con Nhện nham thạch toàn bộ mất mạng ngã xuống đất, Nhiếp Ngôn bắt đầu thu thập tất cả đồ trên mặt đất, tổng cộng đồng, không rớt ra trang bị gì. Nhìn qua bảng nhắc nhở hệ thống, đầy dòng nhận kinh nghiệm, nhiều con Nhện nham thạch như vậy, làm cho giá trị kinh nghiệm của Nhiếp Ngôn tăng lên khoảng %.
- Chung quanh này đã không còn quái, chúng ta đi vào trong thôi.
Nhiếp Ngôn nói, đánh quái như vậy, thời gian rất lâu cũng chỉ có một lần mà thôi, tốc độ quái gần đây xuất hiện không kịp.
- Còn muốn vào bên trong? Để làm gì?
Đường Nghiêu kinh ngạc hỏi.
- Ta đến bên trong làm chút việc, trong huyệt động này có cái động khác.
Nhiếp Ngôn cười thần bí nói, đến nơi này hắn mới mơ hồ nhớ tới một sự kiện.
Cuối huyệt động Nhện nham thạch có một hồ nước rất sâu, bên trong có rất nhiều dòng nước ngầm lần lượt thay đổi ngang dọc, nối liền và thông với một hồ nước ngầm, xuyên qua hồ nước ngầm, là có thể tới một sơn cốc khép kín khác, nơi đó sinh trưởng rất nhiều dược thảo kỳ lạ, quan trọng nhất nơi đó còn có một tàn trang của Trật tự chi chương mà vô số ngoạn gia tha thiết ước mơ.
Truyền thuyết Trật tự chi chương và Hỗn loạn chi chương là thần vật của - Niên đại Cộng trị- (-) lưu truyền đến nay, bây giờ đã lưu truyền ở trong thế giới hơn năm sáu trăm năm. Sự xuất hiện của nó là một điều bí ẩn, người viết nó cũng là một điều bí ẩn.
Trật tự và Hỗn loạn đại biểu cho quy tắc của đại lục.
Trật tự chi chương và Hỗn loạn chi chương đều có sáu quyển ba mươi sáu chương, đại biểu hai loại lực lượng khác nhau, chúng nó phân tán khắp nơi trên thế giới.
Truyền thuyết, thu thập đủ Trật tự chi chương, là có thể xây dựng lại Thần chi trật tự, đạt được thần lực cường đại, người có được Trật tự chi chương thì trở thành chủ Quang Minh thần điện khắp nơi là Giáo hoàng vĩ đại. Mà người thu thập đủ Hỗn loạn chi chương, lại có thể có được lực lượng hủy diệt, bọn họ là người phá hoại trật tự, thu thập được tất cả Hỗn loạn chi chương là có thể trở thành Hắc ám chi vương cường đại.
Trật tự chi chương và Hỗn loạn chi chương, đều là Truyền Kỳ vật phẩm.
Lúc sáu chương quyển thứ nhất của Trật tự chi chương xuất hiện, mở ra tư liệu lịch sử đầu tiên phủ đầy bụi của Cách Lâm Lan đế quốc và Tát Đặc Ân đế quốc.
Sáu chương này của Trật tự chi chương phân biệt là Chính nghĩa chi chương, Thiện lương chi chương, Dũng khí chi chương, Trí tuệ chi chương, Công chính chi chương và Tự do chi chương.
Sáu chương này của Trật tự chi chương phân biệt ở trong tay sáu người, trong bọn họ không một người nào mà không chiếm vị trí trong trăm tên cao thủ của Thiện lương thủ tự. Thứ nhất, thứ ba, thứ sáu phân biệt nắm giữ Chính nghĩa chi chương, Dũng khí chi chương và Trí tuệ chi chương. Có được Trật tự chi chương ở trong cảm nhận của các ngoạn gia đều trở thành cùng cấp với Thần khí.
Trật tự chi chương có được lực lượng cường đại đúng vậy, nhưng vật này không thể ở trong kho hàng cá nhân chỉ có thể mang ở trên người, khi người nắm giữ Trật tự chi chương bị ngoạn gia khác đánh chết thì tất nhiên vật phẩm sẽ rơi xuống, trừ phi có thể thu thập đủ một quyển tổng cộng sáu chương, bởi vì vậy Trật tự chi chương khơi ra một trận chém giết gần như không có kết thúc.
Chính nghĩa chi chương, Dũng khí chi chương và Trí tuệ chi chương phân biệt nằm ở trong tay hội trưởng ba nghiệp đoàn siêu cấp, người nắm giữ Trật tự chi chương còn lại cũng có thế lực cường đại. Nhưng lúc bọn hắn xuất hành đều bảo trì điệu thấp, không dám trước mặt người khác sử dụng Trật tự chi chương. Nhưng mà uy lực cường đại của Trật tự chi chương, Nhiếp Ngôn cũng đã thấy qua trong video.
Người nắm giữ Chính nghĩa chi chương, Thánh Ngôn Kỵ Sĩ Ngang Dực Thiên Sứ hội trưởng Thiên Sứ Phách Nghiệp khi đối mặt hơn trăm ngoạn gia đối địch, triệu hồi ra mười sáu tên Chính nghĩa Kỵ Sĩ, một người đánh tan đoàn đội ngoạn gia trăm người, trở thành một thần thoại.
Người nắm giữ Trí tuệ chi chương, Thánh Ngôn Pháp Sư Thủy Hoàng Killer hội trưởng Thánh Tài Giả nghiệp đoàn khi chống đỡ Vong linh xâm nhập, thi triển cấm chú Thôi xán quang hoa, một lần tịnh hóa hơn ba trăm Vong Linh Vu Sư, trở thành một truyền thuyết bất hủ khác của Trật tự chi chương.
Người nắm giữ Dũng khí chi chương, Cuồng Kiếm Sĩ Hồ Ly Bán Tỉnh hội trưởng Thần Thánh La Mã đế quốc khi ở trong nghiệp đoàn đại chiến, một mình xông vào đội ngũ nghiệp đoàn đối địch, mười bước giết một người, trảm địch hai trăm, đánh đâu thắng đó.
Nhiếp Ngôn nhớ lại đều cảm thấy nhiệt huyết sôi trào.