Bộ dáng lão già vẫn luôn tỏ ra xa cách đối với Nhiếp Ngôn. Khiếp trước ngẫu nhiên phát hiện ra hắn, lúc ấy Nhiếp Ngôn đã hơn ba mươi cấp. Mà vật phẩm nơi này bán ra đều là vật phẩm cấp thấp, hơn nữa giá lại mắc. Hắn cũng chỉ mua chút ít nên ấn tượng cũng không sâu sắc lắm.
Bởi vì nơi đây hẻo lánh, không có mấy ngoạn gia muốn tới chỗ này. Cũng không có nhiều ngoạn gia biết lão già này, mà có lẽ cũng chẳng có ai biết lão. Về sau khu này được phát triển thành khu thương mại nhưng chả hiểu vì sao Tác Tác Mễ La vẫn buôn bán như vậy. Khi đó cũng chỉ có một số ngoạn gia cấp thấp ít tiền nguyện ý viếng thăm lão.
Nhiếp Ngôn nhìn lướt qua bản giao dịch. Trước mắt chỉ có một loại đặc thù vật phẩm cùng hai loại quyển trục là thích hợp để sử dụng. Phân biệt Thiểm quan chi trần, Chu võng thuật quyển trục cùng Biến dương thuật quyển trục.
Nhiếp Ngôn mua mười phần Thiểm quang chi trần, mỗi phần đồng. Mặt khác còn mua ba Chu võng thuật quyển trục cùng hai Biến dương thuật quyển trục.
Lão già này có thể là pháp sư, hắn thường xuyên đem một ít sơ cấp ma pháp viết lên quyển trục sau đó bá ra. Chu võng thuật là kỹ năng cấp thấp của pháp sư, phải cấp mười trở lên mới có thể sử dụng nhưng quyển trục này chỉ mới cấp năm cũng có thể sự dụng, hơn nữa lại không hạn dịnh chức nghiệp. Về phần biến dương thì pháp sư cấp hai mươi mới có thể học nhưng khi chế thành quyền trục cũng chỉ yêu cầu cấp năm. Nhưng hai loại quyển trục này có giá khá cao. Mỗi quyển trục chu võng thuật là hai bạc, biến dương thuật là ba bạc.
Cái gì tác dụng càng lớn thì lại càng quý.
Quý như vậy nên ngay cả Nhiếp Ngôn cũng phải hạn chế dùng, bằng không là đốt tiền hết. Trừ một ít đại công hội, sợ là không có ai dùng được thứ đồ này.
Ngẫm lại kiếp trước vào thời cấp bậc này, hắn nghèo mạt rệp, một đồng tệ cũng phải cắn hai thì làm sao dùng được thứ đồ này. Hắn hiện tại có thể đùng từ “tài đại khí thô” để hình dung.
Mua đồ xong, hắn rời nhà Tác Tác Mễ La, hướng truyền tống trận đi tới.
- Mọi thứ đã thu thập xong, chúng ta có thể xuất phát. Còn hai giờ, phải tranh thủ thời gian. - Hồ Ly Bán Tỉnh truyền tin.
- Ta đang tới đây.
Nhiếp Ngôn liền tiếp đến truyền tống trận.
- Người đã tới. Mua được dồ rồi sao?
Hồ Ly Bán Tỉnh hỏi. Hắn rất tò mò, rốt cuộc Nhiếp Ngôn mua thứ gì mà lâu như vậy.
- Mua được rồi! - Nhiếp Ngôn gật gật đầu.
Thấy Nhiếp Ngôn không nói gì thêm, nên Hồ Ly Bán Tỉnh cũng không hỏi nhiều. Mọi người mở ra truyền tống trận, mỗi người mười đồng tệ, truyền tống từ Tạp La Nhĩ tới một tiểu trấn, Nạp Đặc tiểu trấn. Nạp Đặc tiểu trấn trong cổ thông dụng ngữ có nghĩa là tiểu trấn đầm lầy.
Tiểu trấn này tọa lạc tại trung tâm đầm lầy, thường xuyên có độc vật tập kích quấy rối. Bởi vậy dân cư trong trấn rất chi là bưu hãn. Có thể thường xuyên nhìn thấy thợ săn cường tráng đem con mồi tới tiểu trấn. Nơi này hay tiêu thụ một ít da lông động vật linh tinh. Ngẫu nhiên cũng có thể tìm thấy vài món hàng tốt. Bởi thế đây còn là thiên đường của thợ may.
Đoàn người Nhiếp Ngôn tới tiểu trấn liền hướng trung tâm đầm lầy đi tới.
Những ngoạn gia trên đường nhìn đoàn người Nhiếp Ngôn cũng không lộ vẻ kinh ngạc lắm. Bởi thường xuyên có đại công hội tới Áo Cách Mã Đặc đầm lầy nên cũng chẳng có gì kỳ quái.
Đám người Nhiếp Ngôn đi tới trung ương của Nạp Đặc tiêu trấn, tới kiến trúc lớn nhất. Đây là nơi tốt nhất trong khu dân cư này. Kiến trúc thành trấn đầm lầy rất có phong cách. Địa thế cao, sườn dốc đầy thực vật. Một con đường mòn dẫn tới đại môn đang đóng chặt.
Mọi người đều dừng bước nhìn về phía Nhiếp Ngôn.
- Ta đi nhận nhiệm vụ. - Nhiếp Ngôn nói, đoạn hướng bên kia đi đến.
Nhiếp Ngôn đẩy của rồi đi vào. Xuyên qua phòng khách tráng lệ đi vào phòng ngủ hôn ám, một lão già đang nằm trên giường. Sắc mặt lão u ám, bộ dáng đang hấp hối. Chung quanh còn có vài thôn dân, bọn họ đều mang mặt u sầu.
- Thôn trưởng Mông Đạt trúng độc của Hạt sư, nếu không lấy được giải dược, thôn trưởng sẽ…
- La Tư, ngươi nói bậy bạ gì đó!
- Thực xin lỗi!
- Chỉ có lấy được ánh mắt của hạt sư vương mới có thể cứu tánh mạng thôn trưởng.
Hệ thống: Ngươi đã tới nhà thôn trường Mông Đạt, trong lúc vô ý nghe nói Mông Đạt thôn trưởng trúng hạt sư độc. Hạt sư thật đáng giận, nó là đầm lầy sinh vật, chúng đã giết hại bao nhiêu sinh mạng vô tội.
Hệ thống: Ngươi có nguyện ý vì thôn trưởng tìm ánh mắt của hạt sư vương?
- Có
Hệ thống: Ngươi quyết định tìm kiếm ánh mắt của hạt sư vương trị liệu cho thôn trưởng. Phần lớn thôn dân đều cảm kích, được thôn dân tôn kính. Giá trị tôn kính của Nạp Đặc tiểu trấn +.
Lần đầu tiếp nhận nhiệm vụ đầm lầy Áo Cách Mã Đặc có thể nhận được điểm tôn kính nhưng những lần sau thì không có.
Hệ thống: Ngươi đã tiếp nhận phó bản nhiệm vụ, Thăm dò Áo Cách Mã Đặc lầy lội đầm lầy, tìm kiếm ánh mắt hạt sư vương. Mời ngươi lựa chọn độ khó nhiệm vụ: đơn giản, bình thường, khó khăn, cao thủ, chuyên gia?
- Cấp chuyên gia!
Hệ thống: Vì nhiệm vụ có độ khó cấp chuyên gia, tất cả thuộc tính đội viên gia tăng %. Không có hiệu quả sau khi rời khỏi phó bản nhiệm vụ.
Hệ thống quy định thuộc tính sau khi tăng phúc % sẽ không sinh ra xung đột với ngoạn gia. Nếu bị người khác khiêu khích có thể hưởng sự bảo hộ của vệ binh.
Nhiếp Ngôn nhận nhiệm vụ xong liền rời khỏi nhà thôn trưởng. Nếu hoàn thành nhiệm vụ có thể đem ánh mắt hạt sư vương đến nhận thưởng.
Nhìn thấy Nhiếp Ngôn đi ra, Hồ Ly Bán Tỉnh liền tiến lên hỏi:
- Độ khó cấp chuyên gia, ngươi có nắm chắc không?
- Không việc gì! - Nhiếp Ngôn nói.
Trên thực tế, chỉ cần không có bất ngờ xảy ra, hẳn là có thể.
Thấy bộ dáng Nhiếp Ngôn vẫn không muốn nhiều lời quả làm Hồ Ly Bán Tỉnh cảm thấy đau đầu. So với Hồ Ly Bán Tỉnh thì Hoàng Hôn tin tưởng vào Nhiếp Ngôn hơn. Tuy Áo Cách Mã Đặc đầm lầy so với thụ yêu lâm thì độ khó cao hơn nhưng hắn đối với Nhiếp Ngôn vẫn rất tin tưởng.
Chúng đội viên cũng cảm thấy kinh ngạc. Thế nào mà lại chọn độ khó cấp chuyên gia. Điều này làm họ rất bất ngờ. Nhiệm vụ này họ đã làm ba lần nhưng chua một lần thành công. Chỉ có một lần tới được chỗ của hạt sư vương. Nhưng công kích của hạt sư vương thật đáng sợ. Một phát liền đánh bay thuẫn chiến sĩ, làm cho tất cả tuyệt vọng. Thuẫn chiến sĩ của bọn họ phòng ngự cao tới một trăm tám, huyết lượng tới ba trăm sáu. Hiện giờ mà nói, như vậy dù không phải đứng đầu nhưng cũng thuộc dạng nhất lưu cao thủ rồi. Mãi tới khi các muc sư học được Thánh quang hộ thuẫn, có thể buft hộ thuẫn cho thuẫn chiến sĩ bọn họ mới dám thử lại..
Tên Nhiếp Ngôn này lại dám tiếp nhận độ khó cấp chuyên gia, cái này không phải là muốn chết sao?
Nhưng nói thế nào thì cũng đã tiếp nhận nhiệm vụ, không còn đường lui nữa.
Mọi người tuy kinh ngạc, nhưng thấy Hồ Ly Bán Tỉnh không nói gì nên cả đám cũng chỉ có thể bình tĩnh tiến tới.