Trùng Sinh Chi Thứ Nữ Hiền Thê

chương 8: thứ nữ thẩm tích họa (8)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đại phu nhân vừa nghe, trong đầu cực kỳ cao hứng, nữ nhân nào được khen trẻ tuổi làm sao có thể mất hứng cho được, đại phu nhân cũng là người như thế.

“Ôi, tuổi đã một bó to rồi.” Đại phu nhân che miệng cười.

“Nào có, nương còn rất trẻ mà.” Thẩm Tích Họa nhìn đại phu nhân cười vui vẻ, nàng bất quá là nói trái lòng thôi. Cũng đã già như vậy rồi còn biến bản thân thành con khổng tước to đùng. Trên mặt cũng là bất mãn lời đại phu nhân nói bản thân tuổi một bó to. “Được rồi, nương nhanh trở về đi, lão gia lại càu nhàu con.”

Thẩm Tích Họa vì đại phu nhân thắt lại dây áo choàng.

Đại phu nhân lúc này mới hài lòng rời đi.

Thẩm Tích Họa cũng đứng tiễn cho đến khi đến đại phu nhân biến mất trong tầm mắt mới đóng cửa tiến vào Họa cư.

Trong lúc nàng xoay người bước đi, liền nhìn thấy một bóng người lén lút ẩn núp ở một góc, “Đông Mạt, cửa khép hờ là được rồi. Đi thôi, vào phòng.”

“Vâng, tiểu thư.” Đông Mạt còn đang thắc mắc, tiểu thư sao không bảo nàng đóng kín cửa. Nhưng là một nha hoàn không nên tùy tiện hỏi lời chủ tử nói.

Nghĩ đến chủ tử mình phải gả cho Tam vương gia trong lòng nàng vẫn là có chút mất hứng.

Đợi cho các nàng sau khi đi vào trong phòng, thoáng chốc cái tên ẩn núp lén lút đi vào trong.

“Đông Mạt, gió thổi lớn em đóng cửa lại đi.” Hiển nhiên Đông Mạt cũng thấy được ngũ di nương đi vào, lập tức hiểu ý chạy nhanh đem cửa đóng lại.

“Họa nhi, đại phu... Nương con tìm con có chuyện gì hả con.” Thật là bi ai của nữ nhân, rõ ràng là nữ nhi của mình lại chỉ có thể gọi nữ nhân khác lànương, đây là chuyện bi ai cỡ nào.

“Nương, trong phòng này chỉ có hai chúng ta, không cần lo lắng.” Thẩm Tích Họa nắm tay ngũ di nương, dẫn bà ngồi vào ghế chủ thượng. “Không không không... Tiểu thư, nô tì không thể ngồi ở đây.” Ở nhà, di nương so với địa vị thứ tiểu thư còn thấp hơn, chỉ vì di nương vốn là cấp bậc nô tì. Chẳng qua là nha hoàn không được phối hôn ước, còn lại thì cùng với nha hoàn khác không có gì khác nhau.

“Nương. Ở trước mặt Họa nhi còn để ý những thứ lễ nghi này sao?” Nhìn ngũ di nương khiêm tốn, tâm Thẩm Tích Họa nhất thời cảm thấy vô cùng đau đớn. Chuyện như thế bảo nàng làm sao chịu nổi, nói như thế nào đây cũng là mẹ ruột của thân thể này.

“Tiểu thư.” Ngũ di nương cảm động hành động của Thẩm Tích Họa, bà biết Thẩm Tích Họa tính cách yếu đuối vô năng giống bà, mới thường thường bị khi dễ.

Nguyên bản muốn vụng trộm nhìn con, không nghĩ tới lại nhìn thấy cảnh nữ nhi ở cùng đại phu nhân. Bà cũng nghe bên ngoài đồn đãi nói tam tiểu thư Thẩm phủ Thẩm Tích Thư phải gả cho ma ốm Tam vương gia, bởi vậy trong một khắc nhìn thấy đại phu nhân, trong lòng bà không khỏi lo lắng không yên, cái loại cảm giác này làm bà rất khó chịu.

“Nương, là vì chuyện của đại phu nhân đi?” Nhìn bà bộ dáng khiêm tốn yếu đuối trong ánh mắt lại mang theo chút lo lắng, liền đoán được một ít manh mối.

Ngũ di nương vẻ mặt kinh ngạc, mình còn chưa hỏi ra miệng, nữ nhi cũng đã biết chuyện bà muốn hỏi. Gần đây bà có cảm giác nữ nhi có chút không giống với lúc trước, trở nên càng thông minh, tỏa ra một loại cảm giác làm cho người ta không nắm bắt được. Làm bà có chút nghi hoặc.

“Nương, ánh mắt người đã sớm bán đứng người.” Thẩm Tích Họa nắm đôi tay có vết chai của ngũ di nương, vẻ mặt đau lòng, “Kỳ thực đại phu nhân bảo con thay tam tiểu thư gả cho Tam vương gia làm Vương phi.”

“Tam vương gia sợ là không biết khi nào sẽ chết, con gả qua đó không phải thành quả phụ sao?” Nghe được lời Thẩm Tích Họa nói, ngũ di nương vẻ mặt mất hứng, cái loại tính cách bảo hộ nữ nhi ruột thịt tựa hồ một khắc này bạo phát ra. “Không được, ta muốn đi nói với lão gia.”

“Nương, ngươi yên tâm, không có gì đáng ngại, là nữ nhi muốn đi. Gả qua đó thì thế nào cũng là Vương phi, bất quá thì làm một quả phụ mà thôi, ít nhất không cần sợ sau này có ngày lão gia tùy tiện gả cho một lão già phú thương lớn tuổi làm vợ kế hoặc là tiểu thiếp, người nói đi?” Nghe bản thân nữ nhi phân tích cảm thấy cũng không phải không có đạo lý.

Tiểu thiếp cũng chính là loại di nương như bà, địa vị thấp đến nỗi không có tự tôn, gặp con ruột của mình còn phải lén lút, cuộc sống như vậy quả thật bà không muốn Họa nhi của bà phải trải qua.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio