Thời điểm trời mới vừa mờ sáng, Thương Lam tỉnh lại, cô trừng mắt sững sờ nhìn trần nhà, nhất thời không phản ứng kịp, bên tai truyền đến tiếng ngáy uy dũng của nhũ mẫu làm cho thân thể cô hưng phấn đến phát run.
Này rõ ràng không phải là mộng a!
Ngó qua di động để đầu bàn, cô phát hiện tay mình hiện tại run đến độ không thể cầm khéo léo thân máy. Mở khóa, giải khóa, cô cắn răng trừng mắt nhìn chằm chăm màn hình di động.
Ngày tháng năm
Thương Lam dùng sức vuốt vuốt hai mắt, cô không thể tin vào mắt mình, rõ ràng đây là cô trở lại năm cô mười lăm tuổi. Hết sức khủng bố a.
Bên tai truyền đến âm thanh sột soạt của nhũ mẫu.
“ Như thế nào dậy sớm thế, hôm này không phải cuối tuần sao? “
Mở máy, tắt máy, lại mở máy, tắt máy.
Thương Lam ngây ngốc ngồi ở trên giường, tay run run liên tục tái diễn động tác này,không ngừng nhìn xem, cô bối rối.
Bên tai truyền đến nhũ mẫu rời giường tiếng vang “ tất tất sách sách “, nàng mạnh mẽ xoay người bắt lấy tay nhũ mẫu
“ nhũ mẫu,ngươi đánh con cái đi. “
Nói xong, cái trán bị vỗ nhẹ nhàng, nàng ngẩn đầu,ánh mắt không giải thích được nhìn nhũ mẫu
“ Lại nói linh tinh cái gì, ngươi ngủ thêm một lát đi, bữa sáng làm xong ta đi lên gọi ngươi. “ Nhũ mẫu đi tới cửa, “ Đụng “ một tiếng đó cửa lại.
“ Đứa nhỏ ngày hôm nay như thế nào kỳ quái vậy,không biết Hồng tiểu thư đã dậy chưa, ông chủ có báo hôm nay trở lại.. “ thao thao bất tuyệt, lời nói nhỏ dần đi, sau cùng không nghe thấy.
Sờ sờ cái trán có chút đau, Thương Lam mạnh mẽ đứng dạy, bước nhanh hướng tới phòng tắm.
Trong gương là thiếu nữ ngũ quan tinh xảo so với chính mình vài chục năm sau, nhiều hơn vài phần ngây thơ hồn nhiên, Thương Lam nhẹ nhàng nhìn thằng chính mình trong kính, tay dài thon trắng nhìn không được xoa lên khuôn mặt mình.
Đến bây giờ cô không thể nào tin nổi, Cô sống lại.
Thương gia sáng sớm cực kỳ yên tĩnh, Thương Trung Tín tối qua xuất ngoại, không kịp chạy về, mà Thương Hồng sáng sớm đã ra chạy bộ, cho đến thời gian dùng điểm tâm cũng không thấy bóng dáng, cho nên cái nhà to như vậy cũng chỉ có mình cô đang dùng bửa.
“ Nhũ mẫu, chúng ta ăn cùng nhau đi, người ăn với con đi. “
“ Tiểu thư, người ăn trước đi,này là không hợp quy củ a “ lông mày nhũ mẫu cũng không động cùng người giúp việc đứng một bên.
Thương Lam chậm rãi uống sữa, có chút thất vọng a.
Trong nhà một đống lớn khuôn sáo đầy quy củ, Thương Trung Tín vì che lấp thân phận là nhà giàu mới nổi cố ý mời giáo sư đứng đầu thế giới từ nước ngoài về chỉ đạo lễ nghi thương lưu, hai chị em cô cũng không ngoại lệ từ nhỏ tiếp nhận giáo dục thượng lưu các loại.
Kể từ khi cô chết qua một lần, nhìn vấn đề so với trước mở hơn nhiều, đối với rất nhiều chuyện cũng không cố chấp như trước kia ( =.= khổ bà chị này a, cái gì cần cố chấp thì ko cố, cái gì ko cần thì cứ chấp cho bằng được.)
Thương Trung Tín càng là tốn tâm tư che lấp, thì càng dễ bại lộ, nhiều thói quen đã tận sâu vào xương tủy,bằng vào những thứ ngoài mặt này cũng không đập nổi đi.
Tựa như Triển Mộ đối với Thương Hồng yêu, mặc dù cô có tốn tâm tư đi nịnh hót như thế nào, bộc lộ hay ẩn dấu tình yêu đối với anh như thế nào, từ lúc bắt đầu anh cũng không che dấu chán ghét đối với cô, cho dù cô lau cũng không sạch, càng xóa không mất.
Đạo lí này cô từ trước không hiểu,cố chấp một mực với anh, cho dù có đánh vỡ thân thể, rơi đầu chảy máu còn chưa biết sợ hãi.
Thương lam yên lặng cắn một cái bánh bao, không nói một lời nhìn ly sữa ngẩn người.
Kỳ thật buông tha đoạn tình yêu này tuyệt không khó, chỉ là trước kia cô đối với Triển Mộ quá mức chấp nhất, bây giờ suy nghĩ một chút, cuộc đời cô đi qua tựa hồ là lấy Triển Mộ xoay quanh, khi đó trong lòng tràn đầy đều là anh, bởi vì cái gọi là nâng trên tay sợ rớt, ngậm trên miệng sợ tan.
Năm đó, vì muốn ở bên anh, cô có thể hèn mọn đối với tình nhân bên ngoài là mắt nhắm mắt mở, thậm chí coi thường sự quan hệ giữa anh và Thương Hồng, giữ chặt lấy vị trí vợ cả, lại làm chuyện người giúp việc nên làm vì đơn giản một câu anh nói:
“ anh thích món ăn do em làm “
Từ nay, Cô cho rằng cô cùng Triển Mộ vợ chồng vài chục năm, giữa hai người không có tình yêu, cũng có chút tình thân, dù sao cô đối với anh quá tốt, quá mức hơn cả cha mình.
Đáng tiếc, đoạn tình cảm này sớm đã bị biển lữa đốt sạch.
Thương Lam từ trước cho rằng mình thành công xây dựng nhà tù kiên cố, nhưng không trói được anh, lại nhốt chính bản thân mình.....
--- ------ ------ ---------
Các nàng xem giúp ta cái vụ xưng hô, quả thực lần đầu edit hiện đại, xưng hô cứ lộn tùm lum lênTT_TT nhất là nhũ mẫu, ta ko biết nên dùng sao cho dễ.
Truyện convert hay : Phế Hậu Trở Về: Đích Nữ Tàn Nhẫn Nhân Vật