Trùng Sinh Chi Tinh Tế Sủng Hôn [Vòng Giải Trí]

chương 165

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Giải Kim Đỉnh là một trong tám liên hoan phim lớn của Hoa quốc, địa vị tương đương với Kim Phượng và Kim Hoa, cũng có thể coi như là thịnh hội giải trí lớn nhất của Hoa quốc xếp sau Kim Thịnh.

Cũng giống như Kim Phượng, giải thưởng của Kim Đỉnh được chia làm điện ảnh, truyền hình và tiết mục giải trí. Quá trình trao giải bắt đầu từ tiết mục giải trí, sau đó là mảng thiên hạ, cuối cùng mới là điện ảnh.

Sau khi chạm mặt với Bạch Kỳ Nhiên tại cửa hồi trường, Sở Ngôn tuy rằng trong lòng không muốn sớm chạm mặt với thằng nhóc thối Tiểu Bạch kia, thế nhưng đối phương lại lôi kéo tay y liên tục lẩm bẩm. Trước hết là nói cậu cũng có đi xem 《Nghe tiếng gió thổi 》, cảm thấy cực kỳ tốt, thế nhưng chuyện duy nhất làm cậu ta phiền muộn chính là vì cớ gì kết cục lại là BE chứ!

Sở Ngôn nghe vậy hơi nhướn mày, nói: “Tôi nhớ cuối cùng Lê Việt hình như có để lại một bảng kế hoạch, cái này không tính là BE đi? Hơn nữa sau khi các nhà khoa học khác tiến hành thăm dò vũ trụ thì nhân loại đã lấy lại được hòa bình, nhanh chóng tiến vào thời đại tinh tế.”

Bạch Kỳ Nhiên vừa nghe lời này liền mở to hai mắt, tức giận nói: “Cậu vậy mà còn cảm thấy cái này không phải BE?! Tiểu Ngôn, tôi thật sự đã nhìn lầm cậu rồi, tôi cuối cùng cũng coi như đã hiểu cậu vì sao vẫn luôn đóng những bộ phim BE như vậy lừa nước mắt người xem, thần kinh của cậu chính là quá thô mà! Cậu xem nhân vật của cậu có bao nhiêu thảm, đối tượng của cậu hận cậu, còn không có bạn bè… Ồ, người bạn duy nhất kia của cậu không tính đi, cuối cùng chết còn không có chỗ chôn.”

“… Đó không phải là tôi.”

“Không cần biết có phải hay không, là cậu! Chính là cậu!”

Sở Ngôn: “… Anh vui vẻ là được rồi.”

Hai người lại hàn huyên một lát, cách thời điểm lễ trao giải bắt đầu cũng chỉ còn vài phút, Sở Ngôn tự nhiên là muốn ngồi cùng đoàn phim 《Nghe tiếng gió thổi 》, mà Bạch Kỳ Nhiên lại ngồi cùng đoàn phim 《Diêu tưởng thanh》.

Trước khi rời đi, Sở Ngôn còn vươn tay giúp Bạch Kỳ Nhiên hơi sửa lại cổ áo, người sau lập tức vinh hạnh đến phát sợ trợn to hai mắt, chờ qua hồi lâu lại nghe Sở Ngôn lúng túng ho khan một tiếng, ghé vào bên tai cậu thấp giọng nói: “Có một chuyện, tuy rằng cảm thấy rất ngại thế nhưng… tôi vẫn muốn hỏi.”

Bạch Kỳ Nhiên còn đang chìm đắm trong cái loại cảm giác ‘Má ơi! Vừa rồi Tiểu Ngôn lại dịu dàng chỉnh sửa quần áo cho con.’, vậy nên liền thẳng thắn vung tay lên, không chút để ý nói: “Giữa anh với cậu còn cần khách sáo làm gì! Có việc gì cứ hỏi thẳng!”

Hai năm trước lúc bọn họ vừa quen biết, thân thể này của Sở Ngôn chỉ có mười tám tuổi, cũng thấp hơn Tiểu Bạch một chút. Hiện tại đã qua hai năm, bởi vì vẫn luôn chú trọng việc rèn luyện, Sở Ngôn lúc này so với Bạch Kỳ Nhiên đã coi như xấp xỉ.

Gò má trắng nõn tuấn tú hiện lên sắc hồng ngượng ngùng, Sở Ngôn do dự hồi lâu mới ho nhẹ một tiếng, cười hỏi: “Chính là… lúc quay 《Diêu tưởng thanh》, anh và Cố Trầm Trạch có vì sự nghiệp diễn xuất mà hy sinh chút gì đó không?”

Lời này nói quá mức mờ mịt, Bạch Kỳ Nhiên ngẩng ra hồi lâu, theo bản năng hỏi lại: “Hy sinh?”

Kỳ thực việc này đã sớm quấy nhiễu Sở Ngôn suốt cả tuần, Hạ Bách Thâm dám hạ kết luận chắc nịch rằng hai người kia trong lúc quay phim đã thật sự làm. Thế nhưng Sở Ngôn lại cảm thấy chuyện này không khỏi có chút quá mức khoa trương, Tiểu Bạch giống như cũng không hào phóng đến như thế.

Qua một hôi tỉ mỉ trầm tư, Sở Ngôn đã sớm đưa ra đáp án, hiện tại chỉ là muốn xác định lại một chút. Y nhẹ giọng lặp lại: “Tôi chính là muốn hỏi, lúc anh và Cố Trầm Trạch đóng phim… đã làm thật chứ?”

Bạch Kỳ Nhiên: “…”

Sở Ngôn: “…?”

Bạch Kỳ Nhiên: “…”

Sở Ngôn: “…??”

Bạch Kỳ Nhiên: “…”

Sở Ngôn: “…???”

Đợi một chút, cứ như vậy sẽ có hiềm nghi spam chạy số từ nha! (Vì các trang mạng tiểu thuyết của TQ tính phí mua chương theo số lượng từ, vậy nên có khá nhiều tác giả thích viết kiểu câu chữ dài dòng hoặc tối nghĩa không cần thiết để có thêm tiền)

Sở Ngôn cố gắng khiến vẻ mặt của mình trở nên nghiêm túc, y dùng tư thế tham khảo học thuật lần nữa giải thích: “Bởi vì tôi đã bị diễn xuất của anh và Cố Trầm Trạch trong 《Diêu tưởng thanh》 hù đến, hai người thực sự đã làm rất tốt, vậy nên tôi mới hỏi vấn đề này. Bất quá tôi cảm thấy hai người hẳn đã dùng thế thân, cũng không phải chuyện lớn gì. Tiểu Bạch, chúng tal là diễn viên, vốn chính là phải diễn dịch câu từ trong kịch bản trở thành hỉnh ảnh, khiến các khán giả hiểu được câu chuyện, vậy nên đóng cảnh hôn hay cảnh nóng cũng không có gì xấu hổ, đều rất bình thường…”

“Đã làm.”

“Chuyện thông thường… thì…”

Câu từ bị ngắt quãng, Sở Ngôn phút chốc mở to hai mắt có chút không dám tin tưởng nhìn người bạn tốt đã đỏ mặt hệt như heo quay, bất giác hô lên: “Thực sự làm?!!!”

Lời vừa thốt ra Sở Ngôn cũng cảm thấy thanh âm của mình có hơi vang dội, may mà hiện tại tất cả khách mời và nhân viên công tác đều đang bận trở về chỗ ngồi, bên cạnh bọn họ không có ai khác, vậy nên câu nói này của Sở Ngôn cũng không bị người nghe được.

Chỉ là biểu tình ngạc nhiên của y chỉ khiến mặt của Bạch Kỳ Nhiên càng thêm đỏ, đến cuối cùng cậu chỉ nhỏ giọng rên rỉ một câu “Tuy là có thế thân nhưng làm là làm thật, tôi cũng không nghĩ sẽ thành như vậy”, sau đó lập tức xoay người rời đi, chạy nhanh hơn bất kỳ lần nào.

Sở Ngôn: “…”

Cái đáp án ngoài dự liệu này khiến Sở Ngôn mất bình tĩnh thật lâu không hồi phục, đợi khi cậu chếnh choáng tìm đến chỗ ngồi của đoàn phim 《Nghe tiếng gió thổi 》, đạo diễn Sở kinh ngạc hỏi: “Sao lại mất hồn mất vía thế, đã xảy ra chuyện gì sao?”

Đến tận lúc này Sở Ngôn mới tìm về tri giác, chậm rãi tỉnh táo, bởi vì bản lĩnh diễn xuất tốt đẹp khiến người thanh niên kia lập tức trưng ra vẻ mặt bình thường, y nhìn về phía Sở Tiêu Khanh, mỉm cười nói: “Không có chuyện gì đâu đạo diễn, chỉ là lúc nãy đang đắn đo việc công tác tiếp theo nên có chút thất thần mà thôi.”

Sở Tiêu Khanh liếc nhìn Sở Ngôn đầy thâm ý, không tiếp tục hỏi nhiều.

Sở Ngôn lập tức cúi đầu gửi cho Bạch Kỳ Nhiên một tin nhắn: /Tiểu Bạch, tôi thật sự không ngờ anh lại… anh đừng quá để bụng có rất nhiều diễn viên sẽ hy sinh vì nghệ thuật, đây là chuyện rất bình thường. Hơn nữa anh và Cố Trầm Trạch còn là người yêu, trong lúc đóng phim không kềm lòng nổi cũng không khó hiểu, tôi chúc phúc hai người, 《Diêu tưởng thanh 》 thực sự quay rất tốt./

Qua hồi lâu Bạch Kỳ Nhiên mới chậm rãi hồi đáp: /Bọn tôi là làm trước rồi mới xác định quan hệ… /

Sở Ngôn: “…”

Y chỉ có thể gửi sáu cái like qua, Bạch Kỳ Nhiên đã hoàn toàn trốn bặt tăm.

Tiếng nhạc du dương bắt đầu vang lên, vô số ánh đèn lấp lóa nhẹ nhàng nhảy múa giữa không trung, một cái đỉnh lớn trôi bềnh bồng từ sau cánh gà ra trước sân khấu, đây là biểu tượng truyền thống của giải Kim Đỉnh, vào thời khắc này ánh đèn vạn trượng chói lòa như nắng mặt trời chiếu vào đỉnh lớn, rọi khắp không gian, giải Kim Đỉnh năm nay của Hoa quốc chính thức khai mạc.

Những đề cử thuộc mảng chương trình giải trí Sở Ngôn cũng không quá hiểu được, y chỉ vỗ tay chúc mừng theo thông lệ. Đợi đến mục phim truyền hình thì Sở Ngôn lại nhìn thấy vài gương mặt quen thuộc.

Ví dụ như đạo diễn Vương Long từng quay 《Huyết chiến》, năm nay ông cũng quay một bộ phim bối cảnh tinh tế, tác phẩm này nhận được giải ‘Nhạc phim hay nhất’ và ‘Kịch bản gốc xuất sắc nhất’. Lại giống như Nhậm Vân Dao đã từng rất quan tâm Sở Ngôn, trước đây lúc bọn họ quay 《Thịnh Thế 》, Nhậm Vân Dao được Từ Ngọc Dung ủy thác chiếu cố Sở Ngôn, mà hôm nay cô lại lần nữa nhận được giải ‘Nữ chính truyền hình xuất sắc nhất’ của Kim Đỉnh, như vậy thứ bậc của cô trên ‘Hoa tinh rực rỡ’ hẳn sẽ có bước tiến nhảy vọt.

Đạo diễn quen thuộc, diễn viên quen thuộc, nhân viên đoàn phim quen thuộc.

Sở Ngôn nhìn những khuôn mặt quen thuộc kia, không nhịn được cong môi để lộ nụ cười ôn nhu.

Y đến thế giới này đã ba năm, đã chân chính dung nhập vào cuộc sống mới. Nơi này có người quen của y, có bạn của y còn có cả người yêu của y, cái thời đại xa lạ này không biết từ lúc nào đã trở thành nhà của y, cũng là nơi y sẽ lưu lại vĩnh viễn.

Đến cuối cùng, giải ‘Đạo diễn truyền hình xuất sắc nhất’ và ‘Phim truyền hình xuất sắc nhất’ đều rơi vào tay người quen cũ của Sở Ngôn, Quách lão. Vị lão đạo diễn đã qua tuổi thất tuần kia tinh thần quắc thước, sãi chân bước lên sân khấu, đại diện cho đoàn phim 《Thịnh Thế Ⅱ》 nhận hai chiếc cúp này.

Cảm nghĩ nhận giải của ông rất đơn giản, thế nhưng ngay khi vừa nói xong ánh mắt ông lại như có như không liếc nhìn Sở Ngôn một cái, khiến không ít camera mini lập tức thuận theo cho Sở Ngôn một đặc tả.

Giờ khắc này, vô số fans 《Thịnh Thế 》 đang xem trực tiếp qua kính VR đều sôi trào!

Bộ 《Thịnh Thế Ⅱ》không chỉ đổi diễn viên mà cũng là kể một câu chuyện hoàn toàn khác, thế nhưng tất cả các fans yêu thích bộ phim này sẽ không thể nào quên được vị Thái tử Ti Tích từ hai năm rưỡi trước. Y đã vĩnh viễn tồn tại trong lòng các fans, khiến bọn họ cả đời không quên.

Đó là một ngày tuyết rơi trắng xóa cùng với thiếu niên đơn bạc bị lớp tuyết bao trùm.

Mỗi vai diễn của Sở Ngôn đều có tính cách vô cùng lập thể, cho dù qua một năm, hai năm, thậm chí ba năm, chỉ cần người xem nhắm mắt lại hồi tưởng đều giống như có thể nhớ lại từng động tác cử chỉ của nhân vật này.

Không cần biết là Chử Thần, Tần Mộ hay Ti Tích, thậm chí là Phượng Tu, Cừu Phục và những vai diễn sau này như Tô Ngọc Quang, Phong Khi cùng Lê Việt… chính những nhân vật này là hậu đài lớn nhất của Sở Ngôn, cũng là nguyên nhân chống đỡ các fans vĩnh viễn ủng hộ y không rời không bỏ.

Sau khi giải Kim Đỉnh được phát sóng, Ti Tích lại lần nữa được các cư dân mạng đào lên ngắm nghía, nảy sinh không ít tác phẩm đồng nhân. Bất quá đây là chuyện của sau này, tạm thời không nhắc đến.

Đợi sau khi giải ‘Phim truyền hình xuất sắc nhất’ được công bố, đã đến thời gian dành cho lĩnh vực điện ảnh, cũng là phần cao trào của lễ trao giải.

Giải Kim Đỉnh không giống với Kim Thịnh, sự thiên vị của hội đồng nghệ thuật Kim Đỉnh đối với phim trong nước đã gần như quá mức cực đoan. Trong tất cả những tác phẩm được đề cử chỉ có bộ phim nước ngoài, còn lại tất cả đều là phim Hoa quốc.

Tại hiện trường, tất cả mọi người đều biết năm nay chỉ có bộ phim có sức cạnh tranh lớn nhất, sẽ có một trong số đó trở thành kẻ thắng cuộc lớn nhất đêm nay.

Trong đó bộ phim thương nghiệp《Hắc ám tập kích》 quy tụ dàn sao lớn hiển nhiên có một vé, đội hình của nó gồm đạo diễn Alando, nữ chính An Thiều Dương, nam chín Raymond Westdruck, đạo diễn thị Alando. Bộ tiếp theo chính là một phim thuần văn nghệ của Mỹ 《He》, đạo diễn cũng là tên tuổi hàng đầu tinh hệ, nam chính là Ảnh đế Oliver xếp hạng hai toàn thế giới.

Bộ thứ ba là phim văn nghệ hiện tại còn đang chiếu tại rạp, sức hút và tiếng vọng cực lớn, 《Diêu tưởng thanh》. Cố Trầm Trạch cùng Bạch Kỳ Nhiên đã cùng nhau đột phá giới hạn bản thân, thủ pháp quay chụp mới mẻ độc đáo, nội dung kịch bản còn mang theo nội hàm dày nặng khán giả bình thường không thể hiểu hết được.

Mà bộ phim cuối cùng, chính là tác phẩm của nữ đạo diễn hàng đầu Hoa quốc Sở Tiêu Khanh, 《Nghe tiếng gió thổi 》. Doanh thu phòng vé hai mươi tỷ tinh tệ, con số hoàn toàn nghiền ép《He》, cũng nghiền ép 《Diêu tưởng thanh》 hiện còn đang tại rạp, hơn nữa còn sở hữu đánh giá cực cao, . trên tất cả các trang web bình luạn phim lớn. Đây chính là ứng viên nặng ký nhất đêm nay, khiến không ít đoàn phim căng thẳng chuẩn bị chiến đấu.

“Như vậy, lúc này chính là thời gian công bố những giải thưởng trên lĩnh vực điện ảnh! Đầu tiên chính là giải ‘Phục trang xuất sắc nhất’, xin mời đạo diễn trứ danh Lý Hiểu lên sân khấu trao giải!”

Bầu không khí trong khán phòng đã không còn thong thả như vừa rồi, tất cả mọi người đều đang chờ giải thưởng tuyên đọc.

Đúng vợi dự đoán của số đông mọi người, những giải thưởng nhỏ như ‘Phục trang xuất sắc nhất’, ‘Nhạc phim xuất sắc nhất’, ‘Kịch bản cải biên xuất sắc nhất’…. đều rơi vào túi đoàn phim 《Hắc ám tập kích》, ba bộ phim còn lại chỉ có thể chia chút canh suông của bọn họ, không có sức cạnh tranh quá lớn.

Thế nhưng đợi đến những giải thưởng lớn như nam nữ phụ xuất sắc nhất, người mới và nam nữ chính… sức mạnh của ba bộ phim văn nghệ bắt đầu bộc lộ.

‘Nữ phụ xuất sắc nhất’ rơi xuống đoàn phim 《 He 》, ‘Nam phụ xuất sắc nhất’ lại thuộc về đoàn phim 《Nghe tiếng gió thổi 》, do Raymond lãnh giải.

‘Nữ chính xuất sắc nhất’ tặng cho đoàn phim 《Hắc ám tập kích》 có chút ngoài dự liệu, An Thiều Dương từ chỗ ngồi của đoàn phim tung dung bước lên sân khấu cầm lấy chiếc cúp kia, bình tĩnh phát biểu một đoạn cảm nghĩ, nhận lại sự hoan hô của cả khán phòng.

Đến cuối cùng, chỉ còn lại ‘Phim điện ảnh xuất sắc nhất’, ‘Đạo diễn xuất sắc nhất’ và… ‘Nam chính xuất sắc nhất’.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio