Thành tích bán vé của bộ phim “Kẻ hủy diệt” ở Hồng Kông và Bắc Mĩ đã vượt quá một trăm triệu đô la Mỹ, hơn nữa từ tin nhắn phản hồi, trước cửa rạp chiếu phim của hai địa điểm này vẫn đang xếp hàng dài như đại đội, sự hâm mộ của những người mê điện ảnh đối với bộ phim “Kẻ hủy diệt” không chỉ không có chút hạ nhiệt mà ngược lại theo bước đi của thời gian, có xu thế ngày càng tăng. Trên truyền thông đã có người bắt đầu dự đoán, doanh thu bán vé cuối cùng của bộ phim “Kẻ hủy diệt” sẽ đột phá đến ba trăm triệu đô la Mỹ. Doanh số bán vé ở Bắc Mỹ và Hồng Kông tăng vọt, đối với những người mê điện ảnh của các quốc gia khác trên thế giới mà nói, không còn nghi ngờ việc công chiếu bộ phim “Kẻ hủy diệt” khiến cho họ càng mong đợi, giống nhưmột số người mê phimở Châu Âu và Nhật Bản, để nhìn thấy bộ phim “Kẻ hủy diệt” đầu tiên, thậm chí còn không tiếc bay đến Bắc Mỹ và Hồng Kông xem, còn khen ngợi hết lời sau khi trở về nước, lại khiến cho những người mê phim của trong nước đối với việc chiếu phim càng thêm kỳ vọng. Để chào đón bộ phim “Kẻ hủy diệt” khỏi chiếu ở rạp chiếu phim Nhật Bản, dưới sự yêu cầu mạnh mẽ của người dân phía rạp chiếu phim Nhật Bản đã bắt đầu tiêu thụ vé, trong thời gian ba ngày ngắn ngủi, vé xem phim trong vòng một tuần của rạp chiếu phim chính của Nhật Bản đã bán hết toàn bộ. Nhưng mặc dù là như vậy, vẫn không thể làm thỏa mãn sự hâm mộ của người Nhật đối với bộ phim này. Trong cá nhân họ, những người hâm mộ nóng lòng để giành xem trước bộ phim này, ra giá thậm chí còn nâng lên hơn 11 lần giá vé xem phim bình thường, nhưng dù là như vậy, nhiều lúc cũng là giá vé rất cao nhưng vẫn không có vé để mua. Do sự xem trọng của thị trường phim Nhật Bản, trong buổi lễ chiếu phim lần này, không chỉ có hầu hết các diễn viên tham dự, mà ngay cả chính Cameron cũng tạm thời gác lại công việc chuẩn bị cho bộ phim “Công viên kỷ Jura”, bay tới Tokyo tham dự. “James, ông làm thế này đúng là đem tôi đặt trên dàn nướng rồi. Phương Minh Viễn vẻ mặt bất đắc dĩ nói với Cameron, doanh thu bán vé bộ phim “kẻ hủy diệt” cứ theo đà này tăng lên, cũng theo dự đoán của những người trong giới truyền thông về doanh thu cuối cùng, tăng lên nhiều lần như vậy, cho đến giờ đã đạt tới ba trăm triệu đô la Mỹ khiến mọi người khó tin nổi, giá trị của những thành viên trong đoàn làm phim của bộ phim này tự nhiên cũng theo đó được nâng lên, Arnold. Schwarzenegger và Lynda đã nhảy vào hàng ngũ của các ngôi sao điện ảnh hàng đầu Hollywood, ngôi sao nhỏ tuổi Edward, Phước Long cũng vì khả năng diễn xuất xuất sắc trong phim mà trở thành những ngôi sao nhỏ tuổi của Hollywood. Những diễn viên khác cũng đều có sự nâng cao về trình độ khác nhau. Điều mà mọi người chú ý nhất tất nhiên là đạo diễn kiêm biên kịch thần bí đó là Phương”rồi. - Phương, đây là những gì mà cậu đáng được hưởng, người phương Đông các cậu quá khiêm tốn rồi. Cameron tươi cười rạng rỡ vỗ vào vai của Phương Minh Viễn nói: -Cái của cậu thì vẫn là của cậu, nếu nói đem những thứ đó xem như dưới danh nghĩa của tôi, trong lòng tôi sẽ không có được sự thanh thản, nhưng cậu cũng yên tâm, tôi đã ra lệnh cho mọi người trong đoàn làm phim giữ mồm giữ miệng, nếu ai dám làm trái với mệnh lệnh thì sẽ tiết lộ thân phận của cậu ra ngoài thì cả đời này của anh ta thì đừng nghĩ lại có thể tồn tại trong nghiệp điện ảnh, hơn nữa, Gaul trong công ty điện ảnh Jade Birthđưa ra mệnh lệnh, không cho phép bất cứ ai làm lộ thân phận của cậu ra bên ngoài, cho nên cậu yên tâm. Sở dĩ Cameron làm như vậy, một là bởi vì bọn họ không hiểu được suy nghĩ thực sự của Phương Minh Viễn, hai là cũng vì sau khi tránh ngày dài lắm mộng, tin tức lộ ra ngoài, đã kích đến danh dự của bọn họ, ba là, cũng là để lấy lòng Phương Minh Viễn. Ông ta nói như vậy, lúc này Phương Minh Viễn còn có thể nói gì, chỉ có thể không ngừng lắc đầu thở dài. -A, cô Vu xinh đẹp chưa tới phải không? Lúc đó Cameron mới chú ý đến, người ngồi trên hàng ghế khách mời của xưởng phim Cẩm Hồ không phải là Vu Thu Hạ mà ông ta đã từng gặp. -Công việc của chị Thu Hạ rất bề bộn, không có thời gian tới, chị ấy nhờ tôi gửi lời hỏi thăm đến ông. Phương Minh Viễn cười nói. Cameron tất nhiên là tỏ vẻ cảm ơn. Chủ đề nói chuyện của hai người tất nhiên là chuyển đến bộ phim “kẻ hủy diệt”, tình hình như bây giờ đừng nói đến những người trong giới điện ảnh cảm thấy bất ngờ, ngay cả bản thân Cameron cũng bị việc phòng vé bán được số vé tăng cao dọa cho thốt tim, chỉ có thời gian hơn một tuần phòng bán vé ở Bắc Mỹ và Hồng Kông thôi thì đã quá một trăm triệu đô la Mỹ, kết quả như vậy, cũng là việc đầu tiên ông ta không ngờ đến. CònGaul và những người cấp cao của công ty điện ảnh Jade Birth, hiện tại mỗi ngày đều cầm báo cáo thống kê, vui mừng đến cười toe toét. Trong nội bộ công ty, cho đến giờ vẫn nhiều người cho rằng, phòng vé toàn cầu của bộ phim “kẻ hủy diệt”, đột phá đến ba trăm triệu đô la Mỹ là không thành vấn đề. -Ba trăm triệu đô la ỹ à? Nói thật, tôi nghe thật giống như lànằm mơ. Cameron nói thẳng thừng: -Nếu là như vậy, quán quân của phòng vé Bắc Mỹ năm nay chỉ có thể là nó rồi. Phương Minh Viễn cười ha hả, lại không nói gì thêm. Nhưng hắn biết, ở thế kỷ trước, tổng số phòng bán vékẻ hủy diệt” có thể đạt tới trên năm trăm triệu đô la Mỹ, ba trăm triệu đô la Mỹ không thể là điểm kết thúc của nó được. Hơn nữa, sau khi chiếu bộ phim “kẻ hủy diệt”, những lời đánh giá ca ngợi của các phương tiện truyền thông và những người mê điện ảnh bộ phim được đánh giá phần hai của bộ phim hay nhất trong lịch sử điện ảnh, kết thúc lịch sử của chuyện phần hai không bao giờ hay bằng phần 1” , bộ phim thật sự được cả công danh và tiền tài. Đến mười mấy năm sau, sau khi quán quân phòng vé của bảng xếp hạng phim thế giới đã đổi chủ, bảng xếp hạng phòng vé của bộ phim “kẻ hủy diệt” năm đó cũng từ vị trí thứ nhất trượt đến vị trí trên 40, nhưng điều mà không thể không nhắc đến là năm sản xuất bộ phim, những bộ phim sản xuất trước “kẻ hủy diệt xếp trên nó cũng chỉ có bốn bộ phim mà thôi, đó là ‘chiến tranh giữa các vì sao” phần hai, bavà bộ phim “Ghost”. Từ đó có thể thấy được sự thành công của bộ phim “kẻ hủy diệt”. -James, tính toán như vậy thì ông thiệt rồi, lấy phí đạo diễn không bằng lấy tiền phòng bán vé chia ra rồi. Phương Minh Viễn trêu chọc . -Ha ha, thực sự là như vậy, nhưng trước lúc đó, ai có thể tưởng tượng được việc bộ phim “kẻ hủy diệt” sẽ thu được thành công lớn như vậy. Cameron nhún nhún vai nói. Cần biết rằng, trước khi chiếu phim này, do phí chế tác của nó hơn trăm triệu đô la Mỹ, rất nhiều phương tiện truyền thông đều cho rằng, bộ phim này rất có khả năng sẽ không thu lại được vốn, trở thành lỗ đen tài chính khổng lồ của công ty Jade Birth. Vào thời điểm đó, bất luận là Jade Birth, hay bản thân Cameron đều phải gánh vác áp lực rất lớn. Nếu như doanh thu bán vé của bộ phim “kẻ hủy diệt” ảm đạm, vậy thì cho dù là công ty Jade Birth, hay là Cameron đều sẽ gặp một lần trở ngại trong sự nghiệp. - Phương, nhưng lại nói tiếp, tôi cảm thấy cậu vẫn luôn rất có niềm tin. Cameron nói. -Tôi cảm thấy dường như trước giờ cậu đều chưa từng lo lắng đến sự thê thảm của doanh thu bán vé bộ phim “kẻ hủy diệt”, khoản tiền 60 triệu đô la Mỹ đầu tư của cậu không thu lại được. Phương Minh Viễn vỗ vào lưng của Cameron, nhẹ giọng nói: -Ông làm đạo diễn, tất nhiên tôi yên tâm. Hắn có gì để lo lắng. Mặc dù Cameron quay phim hướng xưa nay luôn không ngừng thêm vào đầu tư, nhưng ông ta đầu tư nhiều thu lại cũng nhiều như vậy. Ở thế kỷ trước, những tác phẩm lớn như bộ phim “Titanic” và “Avatar” phòng bán vé kiếm được của thế giới một tỉ đô la Mỹ đều là tác phẩm của ông ta, có một nguồn vốn hùng hậu như vậy làm đến cùng, Phương Minh Viễn có gì để lo lắng. Cameron tất nhiên sẽ không hiểu, niềm tin của hắn đến từ đâu, chỉ biết cho rằng đây là sự tín nhiệm của hắn đối với năng lực của mình. Mặc dù người Mỹ không hiểu được cái gì gọi là “ người biết là người chết”, nhưng có thể có được sự “tín nhiệm” vô điều kiện của Phương Minh Viễn, trong lòng Cameron cũng khá kích động. -À, đúng rồi, James, lần này Arnold tới Tokyo rồi phải không? Phương Minh Viễn đột nhiên nghĩ đến nói. -Đến rồi? vai diễn chính này của anhh ta làm sao anh ta có thể không đến chứ. Lần này Arnold có thể là thực sự bước vào danh sách của những ngôi sao đứng đầu Hollywood rồi. Cameron cười nói: -Anh ta cũng là vô cùng cảm kích cậu, nhưng tôi nghĩ điều anh ta càng trông chờ là kịch bản của cậu. -Kịch bản không phải là vấn đề, tôi đã có đại cương, nhưng ông có thời gian không? Phương Minh Viễn hỏi ngược lại. Diễn viên của bộ phim “công viên kỷ Jura” lựa chọn ra mấy người? =Trời à, kịch bản của anh ta, cậu đã nghĩ được rồi? Cameron buồn bực nói: -Cậu Phương, cậu thực sự là một nhà biên kịch thiên tài, tôi thực sự không tưởng tượng nổi, làm sao cậu có thể viết ra nhiều kịch bản như thế trong thời gian ngắn như vậy. Hơn nữa còn phải cùng lúc chú ý đến sản nghiệp lớn như vậy, nhìn thấy thành tích của cậu, nói thật, tôi rất ghen tị. Phương Minh Viễn không nén được cười, thế kỷ trước, sợ rằng hắn nằm mơ cũng sẽ không mơ thấy sẽ có một ngày, đạo diễn thiên tài là James. Cameron sẽ giáp mặt chính miệng nói ra những lời ghen tị với tài hoa của chính mình. - James, được rồi, ông mới là người khiến cho tôi cảm thấy đố kị. Chỉ cần nhân loại không bị diệt vong, nghành điện ảnh không triệt tiêu, đại danh của Cameronông sẽ vĩnh viễn lưu lại như hình ảnh của lịch sử, còn tôi, càng giống như khách qua đường, người chuyên nghiệp mới là giỏi nhất, không phải sao? -Vậy cậu có hứng thú với chuyên nghành này không? Cameron cười nói: -Với độ tuổi của cậu thì bắt đầu học từ giờ, cũng hoàn toàn không có vấn đề gì. Tôi tin tưởng, với nguồn vốn của cậu và danh tiếng hiện tại, độc lập làm đạo diễn cho một hoặc hai bộ phim đều không có vấn đề? Cameron sớm đã biết, kịch bản của Phương Minh Viễn luôn rất bất thường, nói là kịch bản nhưng thực ra là ghi lại chi tiết nội dung vở kịch trong suy nghĩ của hắn, chỉ cần có người hiểu về công việc đạo diễn, cầm kịch bản của hắn, thêm những diễn viên giỏi, hầu như đều có thể làm ra. Mặc dù nói, có thể ở các tình tiết hoặc cảnh quay không thể so sánh với các đạo diễn nổi tiếng, nhưng cũng không thể trở thành phim tệ hại. Phương Minh Viễn liên tiếp xua tay, đùa cái gì vậy chứ, để hắn làm đạo diễn, hắn thực sự không cho rằng mình có cái tài năng thiên phú đó,. Huống hồ là có đi nữa, trên đất Hoa Hạ, cũng sẽ bị Hôị đồng thẩm định phim cho “loại bỏ”, nếu đến được nước ngoài quay phim, vậy thì có ý nghĩa gì? Nhìn bộ dạng này của hắn, Cameron cũng không nói tiếp nữa. -Phương, buổi lễ trao giải Oscar năm nay có cần giữ lại vài ghế khách mời cho cậu không? Cameron cười hỏi. Mặc dù nói, ông ta không hề cho rằng bộ phim “kẻ hủy diệt” có thể đạt được mấy giải Oscar quan trọng nhất đó, nhưng ông tatin tưởng, bộ phim cũng sẽ không về tay không. -Vậy thì quá tốt rồi, nhất định phải giữ lại mấy ghế cho tôi. Ánh mắt Phương Minh Viễn sáng lên nói, thế kỷ trước chỉ là xem trao giải Oscar trên ti vi, thế kỷ này đi xem trực tiếp cũng hay. -Ôí, cậu xem kìa, Arnold đến rồi.