Trùng Sinh Chi Tư Nguyên Đại Hanh

chương 42 : một thảm họa sắp đến cũng chính là một màn yến tiệc

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thông thường một hiệp hội cùng nghành thường là để chỉ giữa chính phủ và doanh nghiệp, giữa nhà sản xuất và người kinh doanh và thường thường nó sẽ là một nơi trung gian để cố vấn, kết nối, giám sát điều phối cho những thành viên trong hiệp hội. Tổ chức như thế này thường thường là những tổ chức phi chính phủ, không nằm trong những tổ chức mà chính phủ quản lý nhưng nó lại là cầu nối và là sự ràng buộc giữa chính phủ và doanh nghiệp. Nó có thể phản ánh những ý kiến và khiếu nại của doanh nghiệp lên chính quyền đồng thời cũng là một tổ chức giúp chính quyền truyền đạt những ý kiến của mình đến doanh nghiệp, đặc biệt là đối với những nghành ngề có số lượng người kinh doanh đông và tình hình cạnh tranh gay gắt. Đương nhiên cũng không phải là tất cả các hiệp hội đều như vậy, ví dụ như liên đoàn bóng đá Hoa Hạ hiệp hội mà mới nghe thôi thì cũng đủ làm cho người dân Hoa Hạ nổi giận. Tuy rằng hầu hết các quốc gia trên thế giới liên đoàn bóng đá có thể nói là một liên đoàn của nghành, nhưng ở Hoa Hạ nó lại là một cơ quan do chính phủ quản lý. Nói rõ ràng hơn một chút chính là hai cái vỏ nhưng là một ruột. Rõ ràng là cơ quan đoàn thể xã hội nhưng thực tế lại là một cơ quan nằm trong sự quản lý của cục thể thao. Luật dân sự Hoa Hạ quy định, liên đoàn nghành là một tổ chức đoàn thể xã hội cũng chính là tổ chức phi chính phủ mà các nước trên thế giới hay nói đến. Những liên đoàn kiểu này vẫn thường gặp ở những quốc gia tư bản có nền kinh tế tương đối phát triển. Bởi vì kinh doanh tư nhân chủ yếu là phân tán số lượng cũng tương đối nhiều rất cần một tổ chức để điều phối quan hệ trong nghành, từ đó để có tiếng nói với chính quyền để tranh thủ được nhiều lợi ích hơn. Thậm chí ở một số quốc gia có chức năng điều luật riêng có thể thay mặt các cơ quan chính phủ quản lý nghành đó. Phương Minn Viễn thành lập nên hiệp hội những nhà bán lẻ thành phố Thượng Hải chính là một đoàn thể xã hội như thế. Mà người đề xuất nên ý kiến này chính là Đường Vũ Cường, lúc được biết có thể Phương Minh Viễn chính là người sáng lập nên siêu thị Carrefour, là người mang tên Phương thần bí đó. Đường Vũ Cường đứng như bị chôn chân trước cửa tổng bộ của siêu thị Carrefour, đợi cho đến lúc mấy người Phương Minh Viễn được Tôn Chiếu Luân tháp tùng ra ngoài mới xông đến lấy cớ là để cảm ơn mời bọn họ đi ăn cơm. Sự không thức thời của anh ta làm Vũ Điền Quang Ly cảm thấy không hài lòng, tất nhiên trên vẻ mặt cô không hề biểu lộ điều đó. Nhưng Phương Minh Viễn lại rất có hứng thú với Đường Vũ Cường, con người này tuy có chút háo sắc, nhưng xem ra cũng có chút tài năng. Huống hồ gì nam nhi háo sắc cũng là điều khó tránh khỏi, cả một xã hội rộng lớn đều là như vậy rồi. làm quan đều có thể vận dụng những kiến thức chính trường của mình để quản lý “hậu cung” vậy thì những người bình thường muốn theo đuổi một cô gái có lúc cũng phải dùng vào tiền chứ? Vì vậy Phương Minh Viễn liền gật đồng ý. Khoảng thời gian tiếp theo, Đường Vũ Cường tất nhiên là sẽ dốc hết sức lực ra để chứng tỏ tài năng của mình trước mặt Phương Minh Viễn để kéo gần mối quan hệ giữa hai người. Mà việc thành lập hiệp hội những nhà bán lẻ chính là ý kiến mà Đường Vũ Cường đề xuất ra. Nghành bán lẻ là nghành mới xuất hiện ở Hoa Hạ, cũng là nghành mà các doanh nghiệp nhà nước chưa hề để mắt tới, vì vậy đừng nói đến một lien đoàn trên toàn quốc, đến cả một hiệp hội ở một địa phương cũng chẳng có nỗi một cái. Đường Vũ Cường chính là đã nhìn thấy một cơ hội ẩn chứa trong đó nhưng nếu chỉ dựa vào siêu thị Jingkelong Thượng Hải thì không để sức mạnh để kêu gọi những người khác vì vậy anh ta cũng chỉ có thể cất giấu ý định này trong long. Nhưng nếu như có thêm siêu thị Carrefour tham dự thì mọi chuyện lại khác rồi. Với địa vị của siêu thị Carrefour trong thị trường bán lẻ của cả nước, làm người sáng lập nên hiệp hội bán lẻ có thể nói là vô cùng thích hợp. Đối với đề nghị này của Đường Vũ Cường tất nhiên là Phương Minh Viễn vô cùng hứng thú. Cần phải biết rằng từ trước đến nay cho dù có sự che chở của Tô gia, Mai gia, Sài gia và Quách gia thì Phương Minh Viễn vẫn không có được cảm giác an toàn. Không có ai có thể hiểu hơn hắn rằng, trong tương lai những doanh nghiệp có nguồn vốn nhà nước dưới sự ủng hộ của nhà nước không kiêng nể gì để đi thâu tóm các doanh nghiệp tư nhân. Mặc dù đó là những doanh nghiệp chậm chạp nặng nề lợi nhuận thấp, nguồn vốn thấp hơn hàng chục lần thậm chí hàng trăm lần, và nhân viên thì không hề có tính sáng tạo ra những thành tích như những doanh nghiệp tư nhân. Nếu như thật sự là vì nước vì dân thì Phương Minh Viễn đã đem toàn bộ gia sản tặng cho chính phủ cũng sẽ chẳng lấy một lời oán thán. Nhưng Phương Minh Viễn lại không muốn dùng tiền mồ hôi nước mắt của mình để mặc cho cái đoàn người bám vào cái mác quốc gia đi bóc lột hút máu người nhưng vẫn không thấy thỏa mãn kia. Vì vậy, làm thế nào để tăng cường sức mạnh cho nhà họ Phương, tăng thêm tiếng nói của nhà họ Phương trên chính trường chính là mục tiêu mà Phương Minh Viễn không ngừng theo đuổi. Chỉ có điều hắn không thể làm được cũng như cái tập đoàn người kia cùng hùa nhau làm những chuyện bậy bạ thì hắn cũng chỉ có thể đi lối tắt. Đề nghị của Đường Vũ Cường đúng là gãi đúng chỗ ngứa của hắn. Thế là vệc này liền được ngầm tiến hành. Một mặt, Đường Vũ Cường người được xem là đầu xà ở Thượng Hải sẽ cùng những siêu thị lớn nhỏ ở đây liên hệ để đạt được thỏa thuận với họ; mặt khác siêu thị Carrefour sẽ tiến hành thương thảo với chính quyền thành phố Thượng hải để có được sự phê chuẩn thành lập một hiệp hội những nhà bán lẻ ở Thượng Hải. Cũng may trước đây siêu thị Carrefour đã từng thu nhận những người là người thân của những thương binh liệt sĩ trong quân đội và nhân dân vả lại trước đây khi có phong trào tranh mua cũng đã bảo đảm không tăng giá cả nên đã để tiếng tốt, hơn nữa siêu thị Carrefour cũng vừa làm theo sự sắp xếp của thành ủy Thượng hải đồng ý lên sàn giao dịch chứng khoán, trong sự nghiệp của nghành bán lẻ cũng không có những sự đan xen lợi ích phức tạp nên yêu cầu này rất nhanh đã được phê chuẩn. Có được sự ủng hộ của chính quyền mọi việc tất nhiên là dễ làm hơn rất nhiều, lại thêm việc siêu thị Jingkelong trong nghành bán lẻ ở Thượng hải cũng có sức ảnh hưởng tương đối lớn kết quả là chỉ trong một thời gian ngắn cái khung của hiệp hội đã được dựng nên, tổng giám đốc siêu thị Carrefour Tôn Chiếu Luân tất nhiên trở thành chủ tịch hiệp hội. Tất nhiên trong đó siêu thị Carrefour cũng đã đưa ra rất nhiều nhượng bộ ví dụ như siêu thị Carrefour sẽ phái người đi giúp những sieu thị khác đào tạo về cách quản lý, cung cấp cho họ những điểm tốt trong kinh doanh cũng như cố vấn cho họ về pháp luật, trong đó điều làm những thành viên trọng hiệp hội động lòng nhất chính là trung tâm kiểm định chất lượng ở Hong Kong sẽ phục vụ công tác kiểm định cho tất cả các thành viên trong hiệp hội. Tất nhiên trong đó siêu thị Carrefour cũng đạt được lợi ích rất lớn. Là một hiệp hội của một nghành thông thường sẽ đảm nhận một số chức năng nhất định, ví dụ như chức năng đại biểu cho tất cả những doanh nghiệp cùng nghành trong hiệp hội, sẽ là cánh cầu nối giữa chính quyền và doanh nghiệp, là nơi để doanh nghiệp phản ánh lên chính quyền những mong muốn và nguyện vọng, cũng là nơi để chính quyền truyền tải đến doanh nghiệp những chính sách và ưu đãi...điều này rất có lợi cho việc củng cố địa vị của siêu thị Carrefour trong giới bán lẻ ở Thượng hải. Nhưng cái mà Phương Minh Viễn coi trọng nhất chính là hiệp hội cũng có những quy tắc và chế định nhất định để điều chỉnh những hành vi kinh doanh của những thành viên trong hội cũng như giám sát một cách nghiêm ngặt những hành vi cạnh tranh, chất lượng phục vụ của doanh nghiệp để đảm bảo giữ được danh dự cho nghành này ở Thượng Hải, cổ vũ cạnh tranh công bằng đả kích mạnh mẽ những hành vi phạm pháp trái với quy định. Cũng chính là nói, chỉ cần Thương Hải nắm chắc được hiệp hội những nhà bán lẻ này trong tay là có thể danh chính ngôn thuận lấy doanh nghĩa của hiệp hội đẻ yêu cầu các thành viên của hội thực hiện những chính sách cải cách và có thể phái người giám sát tất cả các mặt. Điều này có thể là trùng lặp chức năng với những cơ quan của chính phủ, cũng chính là nói đôi khi hiệp hội này còn có thể thay thế được cho những cơ quan của chính quyền. Điều này đối với một kẻ ghét đồ giả đến tận xương tủy như Phương Minh Viễn mà nói thì đúng là một chuyện tốt. Cùng với đó, người tích cực vận động điều này là Đường Vũ Cường cũng đạt được những lợi ích lớn không chỉ có thể đạt được hai yêu cầu của siêu thị Jingkelong đối với Carrefour mà còn có thể hạ giá kiểm định hàng hóa ở trung tâm kia xuống mức gần bwangf ới siêu thị Carrefour.. Chỉ cần hai điều này thôi cũng đủ để cho những người lãnh đạo của Jingkelong dự đoán rằng lợi nhuận của năm sau của Jingkelong có thể cao gấp 10 hoặc 12% so với năm nay. Và siêu thị Carrefour cũng đã tác động mạnh mẽ vào hiệp hội để yêu cầu cho giám đốc Jingkelong là Đường Vũ Cường làm phó chủ tịch hiệp hội, giúp Tôn Chiếu Luân giải quyết những công việc của hội, điều này có thể nói là giúp cho Đường Vũ Cường cũng như siêu thị Jingkelong trở thành một kẻ mạnh thứ hai sau Carrefour ở thành phố Thượng Hải này. Chính vì điều này mà địa vị của Đường Vũ Cường trong dòng tộc cũng nâng cao rõ rệt, điều này là cho Đường Vũ Cường cảm kích Phương Minh Viễn vô cùng. Chỉ có điều lúc này Phương Minh Viễn căn bản là không rảnh để bận tâm đến Đường Vũ Cường, bởi vì hắn đột nhiên ý thức được một cơ hội mới manh tính lịch sử đang đứng trước mặt hắn. Đó chính là một trận động đất mạnh sắp diễn ra vào năm mới. Đó là ở kiếp trước của Phương Minh Viễn, Hoa Hạ là một nước có nguồn tài nguyên thiên nhiên dồi dào sau khi bị một trận động đất, Phương Minh viễn khi tfm kiếm trên mạng đã phát hiện ra một điều. Vào trung tuần của tháng một năm 1995, một ngày cụ thể nào đó mà hắn không nhớ rõ, ở vùn Kansai của Nhật Bản đã xảy ra một trận động đất mạnh 7.2 độ, được thế giới gọi là trận đại động đất Hanshin. Theo con số mà chính phủ Nhật thống kê được, trận đại động đất này đã gây ra cho vùng Hanshin là một trung tâm công nghiệp trọng điểm những tổn thất vô cùng nghiêm trọng. Người chết lên tới gần sáu nghìn, trong đó có 90% là do bị đè chết và bị ngạt thở, có gần ba mươi nghìn người bị thương. Những khu kiến trúc bị phá vỡ lên tới hơn một trăm mười ngàn công trình, có gần ba trăm nghìn người trở thành vô gia cư. Những công trình điện nước đường xá, hải cảng ở đây gần như là bị phá hủy toàn bộ, thiệt hại lên tới hàng chục nghìn đô la Mỹ, tổng thiệt hại ước tính bằng 20% tổng thu nhập quốc dân của năm 1994, thậm chí đó là thảm họa nặng nề nhất ở Kansai trong vòng bảy mươi năm. Đối với người Nhật đây là một thảm họa vô cùng thê thảm, nhưng đối với một người biết hết mọi chuyện như Phương Minh Viễn mà nói đây lại là một lần đoạt lấy bữa yến tiệc thịnh soạn từ tay những nhà tư bản Nhật. Phương Minh Viễn còn nhớ rất rõ, trong bài báo có kiên quan đến vụ động đất ở Hanshin, đặc biệt nhấn mạnh vấn đề về những ảnh hưởng của trận động đất đến tình hình thị trường cổ phiếu của Nhật Bản và thị trường tiền tệ thế giới. Ngay trong ngày mà trận động đất xảy ra, giá cổ phiếu cảu Nhật bản bắt đầu giảm, chỉ trong bốn phiên giao dịch ngắn ngủi đã giảm tới 8%, sau đó chỉ có mọt chút biến động ngược lại rồi lại tiếp tục giảm. Trong đó những doanh nghiệp thuộc vùng hanshin như ngân hàng, bất đọng sản đã rớt giá vô cùng thê thảm. Như một ngân hàng rất có tín nhiệm ở Nhật, chỉ sau bốn phiên giao dịch đã nj hạ mất 20%. Sự sụt giá của thị trường cổ phiếu bất động sản thậm chí còn ảnh hưởng đến cả ngân hàng Ballin, sau này đã tạo ra vụ án đóng cửa ngân hàng Ballin ầm ĩ cả thế giới. Một thị trường tài chính lớn như vậy có biến động, vô tình lại là một bữa tiệc vui vẻ cho vốn của nhà họ Phương. Nhưng Phương Minh viễn cũng rất đau đầu, nếu như nguồn vốn nhà họ Phương mà tham gia vào bữa tiệc này và đạt được lo9iwj ích cao nhất vậy thì cần phải triệu tập số vón của nhà họ Phương ở nước ngoài, vậy thì không thể giấu được Lâm Liên vầ Asohon Kagetsu. Nhưng phải làm thế nào để nói rõ cho bọn họ việc hắn biết trước trận động đất ở Nhật bản này? Hơn nữa, mình có nên thông báo trước cho chính phủ Nhật bản để bọn họ có phương án dự phòng? Tuy rằng những sản nghiệp ở nước ngoài của Phương Minh Viễn có khởi nguồn từ Nhật bản, hơn nữa Nhật bản bây giờ hắn còn đang có một lực lượng fan hâm mộ hùng hậu và những lợi ích khổng lồ, nhưng có rất ít người biết rằng Phương Minh Viễn ghét đến tận răng cái chính phủ Nhật Bản, những người thuộc phe cánh hữu, những người kiên quyết đòi sửa đổi lại cái lịch sử về chuyện họ đã xâm lượ Hoa Hạ và những kẻ thương gia Nhật Bản đào khoét vào đến tận xương người dân Hoa Hạ. Chỉ có điều hắn cũng chưa điên cuồng đến mức hận hết thảy cả người Nhật Bản. Quan trọng hơn nữa là Phương Minh Viễn đột nhiên nhớ ra nếu như hắn có thể dựa vào một hình thức nào đó mà tiên đoán trước chuyện xảy ra trận động đất Hanshin này, vậy thì sau này khi ở Hoa hạ trước khi trận động đất kia xảy ra nếu hắn đưa ra những lời tiên đoán tương tự liệu sẽ có ai tin lời hắn hay không? Cần phải biết rằng đó là một trận động đất mạnh cấp tám ảnh hưởng đến một vùng đất rộng tới 500km2, đây là cuộc thảm họa có sức tàn phá mạnh nhất từ lúc đất nước độc lập, căn cứ vào thống lê của chính phủ sau động đất thảm họa này đã làm cho gần bảy trăm nghìn người gặp nạn, gần bốn mươi nghìn người rơi vào cảnh khó khăn, còn có mười tám ngìn người bị mất tích trong đợt thảm họa này, không rõ tung tích chẳng qua chỉ là một sự nói giảm mà thôi, nói khó nghe một chút thì có nghĩa là không thể tìm thấy xác cũng chính là nói tổng số người gặp nạn lên đến gần chín mươi nghìn người, gấp hai mươi lần thiệt hại của trận động đất Hanshin ở Nhật. Phương Minh Viễn tính toán một chút, trước khi trận động đất xảy ra, hắn có thể nhớ rất rõ ở kiếp trước còn xảy ra một trận động đất ở Lệ Giang, động đất ở Ấn Độ Dương, động đất mạnh 9.21 độ ở Đài Loan, tuy rằng ngày cụ thể thì hắn không còn nhớ rõ nhưng năm và tháng thì hắn còn có chút ấn tượng. Nếu như nói hắn có thể đự báo về ba trận động đất này thì có thể làm cho người ta tin không? Chỉ cần mới nghĩ đến có thể có cơ hội để cứu vớt đồng bào thay đổi vận mệnh của họ, tỏng lòng Phương Minh Viễn không thể áp chế nổi cái ý nghĩ dự báo về trận động đất Hanshin xuống. Phương Minh Viễn lập tức triệu hồi Lâm Liên và Asohon về để chuẩn bị mọi việc.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio