Mấy người Yamashita rời đi với nét mặt mơ hồ khó hiểu. Tuy cuộc phỏng vấn xét từ tổng thể thì rất thành công nhưng để có được chữ ký của Phương Minh Viễn thì thật vẫn là đạt được không ít lợi ích thực tế, thậm chí mọi người vẫn còn nhớ rất rõ, không thể quên được, thế nhưng câu nói sau cùng của Phương Minh Viễn lại như một tầng mây đen u ám che phủ trong lòng họ. Như đã nói, rất nhiều người Nhật Bản theo tôn giáo, thậm chí một số lễ nghi của đạo Shinto (1) và Phật giáo đã ăn sâu vào từng phương diện trong đời sống sinh hoạt hàng ngày của người dân. Cho nên đối với những sự việc thần bí như thế này, khả năng lớn là họ sẽ tin, mà dù có không tin thì trong lòng cũng sẽ bị xao động. -Cậu chắc chắn là năm sau Nhật Bản sẽ xảy ra động đất cấp 7? Asohon Kagetsu nói với vẻ khó tin. Là một người dân sinh ra và lớn lên tại chính quê hương Nhật Bản, cô đương nhiên biết mức độ nguy hại của động đất. Có thể nói, trong cuộc đời người Nhật Bản không tách rời khỏi các trận động đất, thậm chí điều này đã trở nên vô cùng quen thuộc, là chuyện rất đỗi bình thường. Nhật Bản là quốc gia hay xảy ra động đất, trong một năm, những trận động đất cấp 5 trở xuống nhiều đến nỗi có lẽ chỉ có các chuyên gia trong ngành mới biết đã xảy ra bao nhiêu lần. Theo như những gì mà Phương Minh Viễn vừa miêu tả, cô có thể cảm nhận được hậu quả nghiêm trọng của trận động đất này, mức độ sợ rằng còn trên cả cấp 7! Thế nhưng động đất cấp 7 hay cao hơn nữa thì trong lịch sử Nhật Bản cũng là chuyện không phải chưa từng xảy ra, nhưng cũng khá ít! Chỉ có điều cho dù động đất xảy ra ở đâu trên đất nước Nhật Bản, là một quốc gia hiện đại đông dân số, có nền kinh tế phát triển, động đất cao tới cấp 7 thì độ nguy hiểm ảnh hưởng tạo thành cũng là cực kỳ đáng sợ! Nhưng mà! Đối với các ngành liên quan đến dự báo động đất của tất cả các quốc gia trên thế giới mà nói, đây là một công tác hết sức khó khăn! Ngay cả như Nhật Bản, quốc gia được đầu tư nghiên cứu rất nhiều về động đất cũng chưa có được thành tích gì đáng nổi bật. Hơn nữa, dù cho là trong lịch sử có tiền lệ dự báo động đất thành công thì thời gian cách thời điểm động đất chính thức xảy ra cũng rất ngắn, dù là có thể dự báo trước được một ngày cũng đã là thắng lợi lớn rồi. Vậy mà Phương Minh Viễn lại dám nói trước… cứ cho là tháng giêng năm nay sẽ xảy ra động đất đi, đó cũng là tiền lệ dự báo động đất thành công trong lịch sử. Thời gian dự đoán cách xa thật là xa, đây cũng… không phải là thuận miệng ba hoa đấy chứ? Tuy đã trở thành người phụ nữ của Phương Minh Viễn, ngưỡng mộ và phục sát đất tài năng trời phú của hắn, bây giờ hắn có muốn cô đầu tư tất cả tài chính trong tay vào Albania thì cô cũng sẽ làm theo không chút do dự. Thế nhưng khi Phương Minh Viễn thay đổi nhanh chóng, làm ra vẻ như có thần thánh, Asohon Kagetsu vẫn không khỏi thốt lên câu nghi ngờ. Lâm Liên và Vũ Điền Quang Ly cũng có vẻ khó tin, nhưng họ vẫn có thể miễn cưỡng nín nhịn, không lên tiếng. Còn Trần Trung và Lâm Dung thì chỉ có thể ở bên ngoài phòng, lo lắng chờ đợi. Phản ứng của hai người họ cũng không ngoài dự liệu của Phương Minh Viễn, nếu không phải bất ngờ được tái sinh thì hắn cũng tuyệt đối sẽ không tin lời nói vô căn cứ như thế này! -Cậu Phương, năm ngoái cậu bảo chúng tôi điều động tài chính tiến vào thị trường chứng khoán Nhật Bản có phải chính là vì nguyên nhân này? Asohon Kagetsu đột nhiên hỏi. Lâm Liên và Vũ Điền Quang Ly lập tức tròn mắt ngạc nhiên, nếu là như thế, vậy lẽ nào Phương Minh Viễn đã biết Nhật Bản sẽ xảy ra động đất từ tháng mười năm ngoái? Phương Minh Viễn khẽ thở dài một hơi, kéo Asohon Kagetsu sát vào ngực mình, vỗ lưng cô, đợi sau khi tâm trạng cô bình tĩnh trở lại mới nói: - Những điều nói trong buổi phỏng vấn ngày hôm nay, ngoại trừ thời gian không phải là ngày 31 tháng 12, tất cả đều là sự thật. Tôi tin vào trực giác của mình, mà trực giác của tôi nói với tôi rằng giấc mơ này rất có khả năng sẽ trở thành sự thật. Chỉ có điều không biết là ở nơi nào của Nhật Bản! Rất xin lỗi, trước đó đã không nói cho mọi người biết! Asohon Kagetsu lặng im hồi lâu, mãi sau mới chỉ vào Phương Minh Viễn nói vẻ oán giận: -Cậu không nghĩ tới hậu quả sao? Nếu Nhật Bản thật sự xảy ra động đất, cố nhiên là kiếm được tiền, nhưng cậu có còn được bình thường như bây giờ không? Bọn họ sẽ không hỏi ra được đến cùng sao? Còn nếu Nhật Bản không xảy ra động đất, sau này cậu sẽ bị rất nhiều người chỉ trỏ chửi rủa! Cô cũng hiểu, tiền mất thì cũng đã mất, dù sao không có ba mươi tỷ đô la Mỹ đó, đối với Phương Minh Viễn mà nói, cũng chưa đến nỗi phải sống dở chết dở, nhưng cũng sẽ bị tổn hại rất lớn. Phương Minh Viễn còn trẻ, nhà họ Phương vẫn có đủ tài chính, nếu hắn mà không gượng dậy nổi thì đúng là chuyện không tưởng. Điều khiến Asohon Kagetsu đau đầu hơn chính là hậu quả của chuyện này khi đã được loan truyền. Phương Minh Viễn nhún nhún vai nói: -Nếu có người nhất thiết muốn tôi phải giải thích, tôi cũng không có cách nào. Chuyên nằm mơ như thế này cũng không phải bản thân tôi có thể kiểm soát được, với lại trên thế giới cũng không phải chưa có những chuyện như vậy, cuối cùng cũng không ai có thể nghiên cứu hay tìm được ra nguyên nhân vì sao. Phương Minh Viễn nhớ rõ, trên thế giới có người vì nằm mơ thấy đi máy bay sẽ bị tai nạn nên đã đổi sang đi bằng phương tiện khác, kết quả là máy bay đã gặp sự cố thật. Còn có người đang ngủ trưa tại công ty, mơ thấy con mình gặp chuyện không hay, người đó lo lắng vội chạy về nhà, kết quả thiếu chút nữa giấc mơ đã trở thành sự thật. Huống hồ, Phương Minh Viễn hiện giờ cũng có chút tự tin rằng hắn nói đúng, những người đó cũng sẽ không dám mang hắn ra làm thử nghiệm nghiên cứu như những con chuột bạch. Nhà họ Phương hiện nay không phải ai cũng có thể đụng vào. Hơn nữa, có sự che chở của nhà họ Tôn, chỉ điểm này thôi cũng đã thấy khó, có muốn cũng chỉ là nằm mơ giữa ban ngày mà thôi! Bản thân muốn nói đến chính là Hoa Hạ, chính phủ có thể lấy danh nghĩa hắn tung tin đồn làm hỗn loạn xã hội, nhưng đây là Nhật Bản! Muốn bắt người cũng phải là do chính phủ Nhật Bản ra mặt! Còn như về phản ứng của chính phủ Nhật Bản thì Phương Minh Viễn tuyệt nhiên không lo. Nhật Bản tự do ngôn luận, đừng nói là động đất gì đó, ngay cả chuyện về ngày tận thế của thế giới, đến nay không phải lần đầu được nghe. Cũng chưa nghe nói chính phủ Nhật Bản bởi vì có người nói năm 1995 thế giới bị hủy diệt mà làm khó người đó. Còn như Nhật Bản không có động đất, bản thân có bị người người chỉ trỏ chửi rủa hay không, Phương Minh Viễn lại càng không lo lắng. Các nhà khoa học nghiên cứu về không gian đã nhiều năm, cũng đã đưa ra rất nhiêu lý luận, có đủ các loại lo lắng sẽ thay đổi lịch sử nhân loại, có lo lắng về luân lý đạo đức của nhân loại, v.v… nhưng cho tới bây giờ cũng chưa nghe nói qua, có sự lo lắng của vị nào trong số đó ảnh hưởng đến sự vận chuyển của địa cầu. Giống như trận động đất lớn này, nếu nói là tạo ra do lò hạt nhân thì vẫn có khả năng thay đổi, còn nếu là do hoạt động địa chất, đó căn bản là chuyện không thể xảy ra! Nhiều nhất thì cũng là thay đổi thời gian mà thôi! Tháng một không có động đất, Phương Minh Viễn cũng không tin cả năm nó sẽ không xảy ra! Cho dù ban đầu hắn có bị người ta chỉ trỏ hay lăng mạ gì, chỉ cần một khi động đất xảy ra thật thì tất cả đều sẽ lại mặt tươi như hoa! -Được rồi, được rồi. Nếu mọi người còn có gì không hài lòng thì cũng chờ sau khi chúng ta rời khỏi Tokyo, rời khỏi Nhật Bản đã. Nếu không thì đợi sau cuộc phỏng vấn buổi tối , chúng ta sẽ đi tiếp, nhưng không phải dễ dàng như vậy đâu! Phương Minh Viễn vỗ đùi nói. -Cho dù các vị có tin chuyện này hay không tôi cũng không quan tâm. Dù sao trong tháng một, ai cũng không được ở lại Nhật Bản. Bên Miyamoto thì Asohon Kagetsu trở về điện lại, tin hay không là tùy anh ta! Miyamoto thì lại không lo lắng, chỉ cần anh ta không nông nổi mà chạy đến Kobe (2), cứ ở Tokyo thì không xảy ra chuyện lớn gì. Buổi tối, Đài tuyền hình Tokyo quả nhiên phát sóng cuộc phỏng vấn với Phương Minh Viễn. Trong thời gian ngắn, tuy khoảng cách cách chỗ hàng chục nghìn người đều đổ xô ra đường rất xa, thế nhưng hiệu suất phát sóng của Đài truyền hình Tokyo bình quân người xem lại cao hơn gần 10% so với năm trước, trở thành tiết mục phỏng vấn có tỷ lệ người xem đông nhất trong ngày của một năm. Cũng chính như những gì Yamashita đã nghĩ, chương trình vừa được phát sóng rộng khắp, tuy trong tiết mục, Yamashita đã giải thích là theo yêu cầu của người họ “Phương”, mặt của hắn sẽ được che đi, nhưng Đài truyền hình vẫn nhận được vô số cuộc điện thoại phẫn nộ của những thanh niên gọi đến, hỏi rằng vì sao mặt của người họ “Phương” đó lại bị làm nhòe đi! Mà cuối cùng cũng giống như dự đoán của Asohon Kagetsu, những điều mà Phương Minh Viễn nói lập tức làm nổi lên nghìn tầng sóng tại Nhật Bản. Đương nhiên, lúc ban đầu mọi người phần lớn đều cảm thấy thật khó có thể tưởng tượng, có nhiều người cảm thấy Phương Minh Viễn lúc này đúng là bị chập mạch! Chuyện động đất như thế này mà cũng có thể báo trước được sao? Nhật Bản động đất một năm hàng trăm lần, có thể nói mỗi ngày ngày nào cũng có nơi bị động đất, đề phòng động đất, phòng thế nào? Mọi người bật cười rất tự nhiên. Những tờ báo lớn của Nhật Bản căn bản không có lời bình luận nào về việc này, nhưng mấy tờ báo nhỏ thì lại lấy chuyện này làm chủ đề để châm biếm. Thế nhưng cùng với sự trôi chảy của thời gian, cũng chính là sau khi chương trình được phát sóng khoarg hai, ba ngày, chuyện này lại được một số người Nhật Bản nhắc đến trên mạng, lại còn đưa ra rất nhiều ví dụ về những sự việc tương tự xảy ra trên toàn thế giới. Tiếp đó còn có người nói trên mạng rằng trong văn tự ở đền Senso-ji quả thực có bài thơ “Tĩnh dạ tư”. Lại có người tự cho là rất hiểu về địa chất nói thêm rằng nếu đạt đến mức độ như Phương Minh Viễn nói thì tình trạng rất thê thảm, trận động đất ít nhất cũng phải trên cấp 6, thậm chí có thể là cấp 7. Động đất cấp 7, đối với nhiều người Nhật Bản mà nói, đây không còn là chuyện có thể cười được nữa! Chuyện này trên mạng có sức ảnh hưởng ngày càng rộng, càng ngày càng có nhiều thanh niên chú ý đến. Chuyện tiếp theo, làm rất nhiều người trung tuổi Nhật Bản không vừa lòng, bởi vì những người trẻ tuổi trong nhà sẽ mang thêm về nhà một số vật dụng phòng khi động đất, có đôi khi trong bữa cơm cũng nói về động đất, nhắc tới người họ “Phương”. Tuy Nhật Bản là một đất nước của phim hoạt hình, từ trẻ nhỏ đến những người cao tuổi, ai cũng đều đã được xem phim hoạt hình, nhưng lực lượng chủ lực đông đảo vẫn là thanh niên. Những người trung tuổi sẽ có nhiều phương thức giải trí hơn, cũng thích những phim hoạt hình truyền thống hơn. Đối với người họ “Phương” đương nhiên sẽ không có hứng thú. Nhưng cùng với sự chuyển dời từng ngày từng ngày của thời gian, ngày càng có nhiều thanh niên gia nhập vào hàng ngũ này. Kỳ thật cũng không phải do họ tin vào lời của Phương Minh Viễn, mà là khi xung quanh đã có rất nhiều người đã làm như vậy, nếu họ không làm theo, khó tránh khỏi việc sẽ bị tẩy chay. Nói cách khác, có nhiều người thậm chí ngay cả tin cũng không hề tin, chỉ là vì hùa theo số đông, tham gia cho có chuyện để tám mà thôi. Dù sao Nhật Bản động đất nhiều, trong nhà có chứa thêm một ít đồ dùng phòng bị khẩn cấp gì đó cũng không thừa. Chờ đến ngày 14, 15 tháng một, những thanh niên mua các đồ dùng này càng nhiều, thói quen chạy theo chiều gió này đã không chỉ là đặc tính riêng có của người dân Hoa Hạ, thậm chí còn bắt đầu ảnh hưởng tới những người trung tuổi trong xã hội… ------ (1) Đạo Shinto (còn gọi là “Thần đạo”): Thần đạo có rất nhiều các thần thánh, có đến 8 triệu thần (kami). Tuy một số các vị thần này được nhân cách hóa, đa phần các thần liên quan đến thiên nhiên như linh hồn của đất, trời, mặt trăng, cây cỏ, hoa lá. Ngay cả đá, núi, hay động vật như cáo, gấu và người quá cố đã trở thành linh hồn cũng được xem là thần. Những thần trú ngụ ở tầng cao nhất trên thiên đàng gọi là “cao thiên nguyên” (takama-ga-hara), và chỉ rời khỏi đó khi được mời xuống các đền thờ trong các nghi lễ. Nghi lễ trong Thần đạo để cầu nguyện hay cảm tạ các thần thường được tổ chức tại các thần xã hoặc những nơi linh thiêng đặc biệt. Những linh vật thường được dâng lên thần linh là vải, gương hay kiếm. Nghi lễ tẩy trần rất quan trọng, người làm lễ phải giữ cho mình được trong sáng để được tĩnh tâm và có được may mắn. Ngày nay, các hoạt động nghi lễ Thần đạo thường được gắn với lễ hội, lễ cưới truyền thống hay năm mới. Tuy nhiên người ta cũng thường hay đến đền để cầu nguyện và dâng lễ (thường là chỉ bỏ vài yen vào thùng rồi cầu xin thần), hay mua bùa may mắn. Và ở nhà cũng thường có thần bằng (kamidana) để thờ các linh hồn. Tư tưởng của Thần đạo khác với những tôn giáo khác ở chỗ không cấm hay buộc con người làm gì, mà chỉ khuyên nên hướng tới sự trong sáng và tránh điều ác. Giết chóc đối với Thần đạo là điều ác và không nên giết sinh vật trừ khi vì sự sống còn của bạn, nên trước khi ăn thường phải nói câu “Itadakimasu!” để cảm ơn những sinh linh đã chết để trở thành thức ăn, ngày nay điều này đã trở thành một phong tục. Những người hay sinh vật bị giết một cách dã man, và không được thờ cúng sẽ trở thành hoang thần (aragami). Ngoài ra, còn có rất nhiều loại ma quỉ như quỉ (oni), yêu quái (youkai), hà đồng (kappa)... (2) Kobe: thành phố Thần Hộ, một thành phố phía Nam Nhật Bản ở vùng Kinki nằm trên đảo Honshu. Kobe là trung tâm hành chính của tỉnh Hyogo và là một trong những cảng biển chính ở Nhật, cùng với Yokohama, Osaka, Nagoya, Fukuoka và Tokyo. Đây là một trong những thành phố đầu tiên mở rộng thông thương với phương Tây từ năm 1868. Kobe cũng là quê hương của món thịt bò Kobe nổi tiếng thế giới. Năm 1995, một cơn địa chấn ở phía nam đảo Awaji có cường độ 6,8 Mô men đã làm cho 6.434 người bị thiệt mạng (ước tính vào ngày 22/12/2005); trong đó khoảng 4.600 người ở Kobe. Kobe là thành phố bị phá huỷ nặng nề nhất do nó nằm gần tâm chấn nhất. Để tưởng niệm nạn nhân của trận động đất, thành phố luôn làm lễ mặc niệm vào tháng 12 hàng năm, Luminarie, lúc đó cả Tòa thị chính được trang trí với những mái vòm chiếu sáng.