Tháng mười của năm 1995, mùa hè ơ Bắc Kinh có thể nói là đã hoàn toàn qua rồi, theo dư âm của ngày quốc khánh, mùa thu đã dần dần bao phủ khắp mảnh đất này. Nhưng đối với những người làm trong ngành kinh doanh chuỗi siêu thị thủ đô mà nói, mùa thu năm nay không tuyệt vời cho lắm. Nguyên nhân rất đơn giản, ở trong một tuần ngắn ngủn, tập đoàn Wal-Mart nước Mĩ và tập đoàn I Âu Châu lần lượt tuyên bố, chính thức ra thị trường , thành phố mà bọn họ lựa chọn chính là thủ đô Hoa Hạ! Hơn nữa, càng làm bọn họ cảm thấy khiếp sợ chính là, hai tập đoàn lớn này khi tuyên bố tiến vào thị trường Hoa Hạ , cũng đã mua cửa hàng mặt tiền, Tập đoàn I đặt gần trung tâm triển lãm quốc tế Tam Hoàn ở đông bắc, mà tập đoàn Wal-Mart lại ngụ ở thành nam thủ đô, hai tập đoàn lớn, kẻ ở bắc người ở nam, mỗi bên một phương, có vẻ đã có ký kết ngầm. Tuy rằng nói, cửa hàng mặt tiền còn đang giai đoạn trang hoàng và nhập hàng , nhưng ngành xí nghiệp bán lẻ ở thủ đô, lại đều đã cảm nhận được áp lực cực lớn đến từ hai đại tập đoàn kia . Kêu gọi bao nhiêu sói đến đây, lúc này đây sói đã thực sự đến! Tập đoàn Wal-Mart nước Mĩ và Tập đoàn I Âu Châu lên giọng tiến vào thị trường, dẫn ra chấn động tương đối lớn trong lòng người dân thủ đô. Làm cuộc sống người dân ở thủ đô, có thể nói là lớp người xem thế giới sớm nhất trong nước Hoa Hạ, thu nhập và phúc lợi tương đối phong phú, cũng khiến cho bọn họ so với nhóm cư dân sống ở tuyến hai ba thành thị, trong tay càng có nhiều tiền nhàn rỗi có thể sử dụng. Mà đối với hàng ngoại nhập bọn họ cũng có năng lực chi tiêu rất cao. Người dân rất hưng phấn vì mình lại có thêm hai chỗ mua sắm thật là tốt, nhưng đối với rất nhiều chuỗi siêu thị thủ đô mà nói, cũng là như cha mẹ chết. Hai đầu sỏ trpng giới bán lẻ của thế giới, vốn có đến gần hai trăm tỉ đô la Mỹ, mà Hoa Hạ những năm 1995, tổng giá trị sản lượng quốc dân không đến tám trăm tỉ đô la Mỹ, chênh lệch thật lớn khiến rất nhiều người đều cảm thấy, đây đâu chỉ là sói đến đây, rõ ràng chính là ác long phương Tây sát nhập Hoa Hạ . Bất kể đi vào quý đạo hàng hóa, hay đi vào quy mô hóa ; bất kể là chất lượng phục vụ , hay là thái độ phục vụ ; bất kể là có tài chính hùng hậu, hay là theo năng lực ngân hàng cho vay, nhóm xí nghiệp siêu thị thủ đô tự nhận đều không thể so sánh với với hai đại đầu sỏ này . Huống chi tất cả mọi người đều biết, một khi vấn đề xuất hiện, thái độ đối đãi của chính phủ đối với hai đại đầu sỏ này, tuyệt đối là gậy đẩy cao lên, sau đó lại nhẹ nhàng mà buông xuống. Mà nếu đổi lại xí nghiệp siêu thị thủ đô này, nếu không ai che chở, tuyệt đối là chết! Trong lúc nhất thời, ngành bán lẻ thủ đô rất có thần hồn nát thần tính, trông gà hoá cuốc! Đây là ngày sáng sớm của một tuần, Phương Minh Viễn và Lâm Dung bước chậm trên đường phố thủ đô, sau khi từ Phần Lan về nước, Tập đoàn Nokia rất nhanh liền phái tới thành viên hội đồng quản trị tập đoàn mang theo đoàn khảo sát, đến tỉnh Tần Tây tiến hành tường tận điều tra hoàn cảnh đầu tư. Phương Minh Viễn đương nhiên là phải ra mặt tiếp đãi. Đoàn khảo sát ở thành phố Phụng Nguyên, được Tỉnh ủy tỉnh Tần Tây và Ủy ban nhân dân tỉnh, Thành ủy Phụng Nguyên và Ủy ban nhân dân thành phố nhiệt tình tiếp đãi. Các lãnh đạo nhạy bén ý thức được, là một nhà sản xuất thiết bị điện tử viễn thông nổi danh quốc tế , Tập đoàn Nokia nếu có thể đầu tư ở tỉnh Tần Tây, đối với các ngành tương quan khác ở tỉnh Tần Tây mà nói, có thể có được tác dụng cực kỳ tốt. Tập đoàn Nokia đến, không chỉ có mang đến đầu tư lớn, giải quyết vấn đề số lượng lớn nhân viên độ tuổi vào nghề, trọng yếu hơn là sản phẩm Tập đoàn Nokia sẽ từng bước quốc sản hóa, khiến sản nghiệp điện tử tỉnh Tần Tây nhanh chóng phát triển. Do đó hình thành một quy mô cung cấp linh kiện. Việc này đối với những doanh nghiệp trong tỉnh Tần Tây hiện giờ vẫn chưa đủ linh kiện để sản xuất mà nói không khác nào đem đến than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi! Hơn nữa, các lãnh đạo này càng coi trọng chính là hiệu ứng làm mẫu mà Tập đoàn Nokia đầu tư xuống đất tỉnh Tần Tây mang đến! Năm đó công ty tập đoàn vận tải hàng hóa Quách Thị đầu tư ở tỉnh Tần Tây, liền hấp dẫn không ít xí nghiệp Hongkong đến đầu tư. Tập đoàn Nokia hiện giờ nếu có thể đầu tư xuống tỉnh Tần Tây, đối với xí nghiệp quốc gia phát đạt ở Âu Mĩ cũng có tác dụng làm mẫu! Tin tưởng sau khi Tập đoàn Nokia đầu tư thật sự sẽ đưa tới một trào lưu nóng từ bên ngoài đầu tư vào tăng vọt! Kết quả này, đối với các lãnh đạo tỉnh Sâm Tây này mà nói, không thể nghi ngờ là một phần chiến tích nóng đến phỏng tay ! Cho nên, các ban ngành chính phủ tỉnh Tần Tây đối với đoàn khảo sát Nokia đã đến, là vô cùng nhiệt tình nếu không phải Phương Minh Viễn từ giữa rót không ít nước lạnh, chỉ sợ thật sự sẽ xảy ra trường hợp tiếp đãi vượt quy cách . Cũng may lãnh đạo tỉnh Tần Tây cũng hiểu được,đoàn khảo sát Tập đoàn Nokia đã đến, Phương gia có công đầu tiên! Mà đối tượng Tập đoàn Nokia dự định hợp tác cũng là Phương gia! Cho nên ý kiến của Phương gia ở các mặt, các vị lãnh đạo này cũng không dám có nửa điểm xem thường. Thật vất vả để tiễn đoàn khảo sát đầy sự hài lòng lên máy bay trở về, Tô Hoán Đông vừa gọi điện thoại, triệu Phương Minh Viễn về thủ đô. Đoàn khảo sát Tập đoàn Nokia đến kỳ thật sớm cũng đã kinh động thủ đô, đối với khối sản nghiệp thông tấn này, như một khối thịt béo đã sớm không biết có bao nhiêu người nhìn chằm chằm vào, hận không thể một ngụm đem toàn bộ nuốt vào. Chỉ có điều xí nghiệp sản xuất di động ở Âu Mĩ này, thái độ rất rõ ràng, đó là muốn mua di động không có vấn đề, nhưng nói chuyện đến giới thiệu kỹ thuật, thì lắc đầu còn nhanh hơn so với trống bỏi! Chưa nói đến các doanh nghiệp có thương hiệu nổi tiếng giống Motorola, Erisson, Nokia ngay cả xí nghiệp tuyến hai ba cũng là như thế, thỉnh thoảng nếu có một doanh nghiệp đồng ý nhả kỹ thuật ra thì cũng khiến người ta trợn mắt há hốc mồm bởi cái giá trên trời! Phương Minh Viễn lúc này đây, chẳng những thu mua trọn bộ kỹ thuật chế tạo di động và thiết bị của Tập đoàn Nokia, mà còn có ý nguyện cùng Tập đoàn Nokia góp vốn để sản xuất ở quốc nội, lập tức chấn động các tầng lớp cấp cao. Tuy rằng nói, Tập đoàn Nokia bán ra kỹ thuật chế tạo loại di động này, đối với Tập đoàn Nokia mà nói, đã là loại đáng để đào thải đi, nhưng đối với sản nghiệp thông tin toàn cầu mà nói, lại vẫn đang có lực cạnh tranh nhất định. Đối với kỹ thuật sản xuất của một số ít xí nghiệp, ở một số chỉ tiêu, còn không bằng nó! Cho nên có nhận thức liền động não... Phương Minh Viễn và Lâm Dung đứng ở con đường nhỏ cách trung tâm triển lãm quốc tế chừng ba bốn trăm mét. Ở phía sau bọn họ cách đó không xa, Trần Trung và hai gã trung niên đang yên lặng hút thuốc. Ở phía trước cách đó không xa, cửa hàng mặt tiền là một tòa nhà bốn tầng của Tập đoàn I ở Hoa Hạ gần với trung tâm triển lãm quốc tế . Không thể không thừa nhận, địa điểm Tập đoàn I chọn lựa thật không tồi. Nơi này gần thủ đô lại thông hướng đường cao tốc sân bay, xung quanh khu dân cư san sát. Trung tâm triển lãm quốc tế lại thường tổ chức các loại triển lãm, hấp dẫn rất nhiều lưu lượng khách thủ đô các nơi đến đây. Những người này sau khi xem triển lãm, phần lớn cũng sẽ thuận tiện đến siêu thị bên cạnh dạo quanh một vòng. Tuy rằng nói, không cần mua cái gì vậy, nhưng lại khiến Tập đoàn I nhanh chóng nổi tiếng . Miếng đất tốt này, lúc trước Phương Minh Viễn cũng từng suy nghĩ qua, chỉ có điều trung tâm triển lãm quốc tế , vẫn không muốn chuyển nhượng. Cứ như vậy khi chuỗi siêu thị Carrefour hoàn thành bố cục ở thủ đô, Phương Minh Viễn đối với nó tất nhiên cũng không để ý lắm. Hôm nay, Tập đoàn I ở Hoa Hạ chính thức khai trương cửa hàng mặt tiền . Ngoài cửa đường phố, lúc này người đứng chờ ngoài cửa hàng đã bắt đầu đầy cứng, chừng lên tới nghìn người. Cục cảnh sát thủ đô vì thế điều đến rất nhiều cảnh lực để duy trì trật tự, bảo đảm không phát sinh sự kiện bất ngờ. - Người nhiều thật nha! Lâm Dung hơi hơi líu lưỡi nói. Đám người đồ sộ như vậy ở xí nghiệp quốc nội, chỉ sợ ngoại trừ siêu thị Carrefour ở quốc nội khi khai trương mới có thể nhìn đến, chỉ sợ xí nghiệp khác đều khó có thể đạt tới quy mô như vậy. Nhưng Phương Minh Viễn thật ra không cho là đúng, kỳ thật loại tình huống này, hắn sớm đã có tâm lý chuẩn bị . Lòng hiếu kỳ của người trong nước mạnh , lại là xí nghiệp siêu thị ngoại quốc lần đầu tiến vào Hoa Hạ, tất cả mọi người đều là muốn nhìn một chút. Người ngoại quốc kinh doanh siêu thị là như thế nào , và cùng so sánh với siêu thị Hoa Hạ, lại có cái gì không giống nhau, cho nên mới hội tụ nhiều người tụ tập đến như vậy! Nói cho cùng vẫn là cuộc sống xã hội hiện giờ có chút đơn điệu, mọi người không có nhiều phương thức giải trí . Nếu đặt ở mười năm sau, thời điểm siêu thị lớn nhất Hàn Quốc Lotte Mart tiến vào Hoa Hạ , hoàn toàn là gợn sóng không sợ hãi. Nói thật, nếu không phải ngẫu nhiên lại đến, Phương Minh Viễn cũng không biết, chính mình từng đi qua Lotte Martvài lần lại là một xí nghiệp nổi tiếng. - Minh Viễn! Cậu nói xem các ông chủ của các xí nghiệp bán lẻ thủ đô, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, mặt có biến sắc hay không rồi? Lâm Dung cười hì hì hỏi. Phương Minh Viễn nhún vai, việc này không cần nói cũng biết sự tình ra sao. Xem giá hôm nay, nói không chừng lưu lượng khách ngày hôm nay của cửa hang này liền vượt qua rất nhiều tổng lưu lượng khách của tất cả siêu thị xí nghiệp có cửa hàng mặt tiền ở thủ đô. -... Hừ! Cứ để cho bọn họ cự tuyệt đề nghị của chúng ta, lần này thì tốt rồi, sói đến đây, chúng ta xem bọn họ đối mặt thế nào với hai con sói đói này. Lâm Dung vỗ vỗ tay, tức giận nói. Lúc này, ở trung tâm triển lãm quốc tế, một đầu đường hướng vào bên trong thành, bên đường đỗ lại bốn chiếc ô tô con. Trong một chiếc xe có rèm che, bốn người đàn ông trung niên, đầu đầm đìa mồ hôi nhìn đám người như đàn quạ chèn ép nhau cách đó không xa, trong long là một cảm giác lạnh lẽo. Tuy rằng nói, Tập đoàn I và tập đoàn Wal-Mart từ năm trước đã được cho phép tiến vào thị trường Hoa Hạ, nhưng vẫn không có chính thức tuyên bố tiến vào Hoa Hạ. Bọn họ là các ông chủ siêu thị, sau khi đã trải qua khủng hoảng ban đầu, đối với sự uy hiếp của hai đại tập đoàn lại dần dần bị ném sau đầu. Dưới con mắt của bọn họ, cùng so sánh với này hai đại tập đoàn , siêu thị Carrefour bị uy hiếp mới là gần ngay trước mắt. Ở thị trường siêu thị bán lẻ thủ đô, đã có mười một chi nhánh siêu thị Carrefour, không thể nghi ngờ là người có số định mức thị trường lớn nhất, mà bốn nhà bọn họ chỉ là phân chia số định mức tuyệt đại bộ phận thị trường còn lại mà thôi. Và so sánh cùng với tập đoàn Carrefour ở Hoa Hạ đã hoàn thành bố cục cơ bản trong nước , bốn nhà bọn họ nếu không phải mượn dùng ưu thế của xí nghiệp bả địa, cùng với bọn quan viên che chở phía sau , thêm Phương Minh Viễn và Tôn Chiếu Luân đều hiểu được, nếu siêu thị Carrefour nuốt trọn thị trường ở thủ đô, nổi bật thật sự quá thịnh vượng, khó tránh khỏi sẽ khiến cho người khác đố kị, cho nên đối với bốn doanh nghiệp này, cũng không có cố ý chèn ép. Hơn nữa sau khi Tập đoàn I và Tập đoàn Wal-Mart tuyên bố tiến vào thị trường Hoa Hạ, tập đoàn Carrefour còn chủ động đề nghị bốn siêu thị này cùng tổ chức xây dựng hiệp hội siêu thị thủ đô, mọi người cùng hưởng nguồn lợi, chỉnh đốn lực lượng các bên, chuẩn bị tốt ứng phó với các đầu sỏ siêu thị nước ngoài. Nhưng đối với việc tập đoàn Carrefour chủ động đưa tới 1 cành ô-liu, bốn người đều không ngoại lệ toàn bộ đều lựa chọn thái độ im lặng. Sau lại, việc này cũng liền không giải quyết được gì. Nhưng ở giờ khắc này, bên trong xe bốn người lại không hẹn mà cùng nghĩ về chuyện này. - Các vị, bây giờ chỉ là mới bắt đầu, chỉ mới một nhà khai trương, năng lực khúc xạ của nó cũng chỉ là trong vòng mấy km quanh đây, đối với chúng ta ảnh hưởng kỳ thật cũng không lớn. Nhưng, tôi tin tưởng kim ngạch buôn bán sẽ kích thích các cấp cao của Tập đoàn I và Tập đoàn Wal-Mart, đến lúc đó, chỉ sợ càng nhiều cửa hàng mặt tiền sẽ liên tiếp khai trương . Mà tới thời điểm đó, chỉ sợ cũng không có nơi chúng ta sinh tồn! Người nói chuyện chính là Tỷ Khách Long Chủ tịch Giáp Hoa, y sắc mặt đã âm trầm như nước. Bên trong xe những người khác cùng rơi vào im lặng, tất cả mọi người đều biết, cách nơi này không đủ một trạm xe có một chi nhánh của Tỷ Khách Long. Ngạch buôn bán xếp hạng thứ sáu trong gần ba mươi cửa hàng mặt tiền . Nhưng sau khi cửa hàng mặt tiền Tập đoàn I khai trương, ngạch buôn bán sau này chỉ sợ đã bị ảnh hưởng rất lớn . - Như vậy ý của Giáp tổng phải.. Chủ tịch Lý Minh Cơ của Thế kỷ Hoa Liên cau mày hỏi. - Để chống cự hai đại đầu sỏ tiến vào cắn nuốt số định mức thị trường của chúng ta, dựa vào bốn nhà chúng ta là không có khả năng . Xí nghiệp siêu thị quốc nội có thể trở thành đối thủ của hai đại đầu sỏ, chỉ sợ chỉ có tập đoàn Carrefour, bọn họ có đủ quy mô đến cạnh tranh thị trường với hai đại đầu sỏ . Tuy rằng nói như vậy mọi người nghe hiểu ý rất không thoải mái, nhưng đó cũng là sự thật! Giáp Hoa trầm giọng nói: - Nhưng, chỉ sợ giữa bọn họ còn chưa có phân chia cao thấp, bốn nhà chúng ta đã bị thương nặng! Trong xe còn lại ba người, đều gật đầu xưng phải. - Như vậy chúng ta chỉ sợ cũng chỉ có hai con đường, hoặc là hướng tập đoàn Carrefour đồng ý, cùng bọn họ cầm đầu xây dựng hiệp hội siêu thị thủ đô, có thể chia xẻ một ít tài nguyên tập đoàn Carrefour, và vì bọn họ và hai đại đầu sỏ cạnh tranh mà phất cờ hò reo. Hoặc là đem cửa hàng mặt tiền bán cho hai đại đầu sỏ này! Giáp Hoa cười lạnh nói: - Mấy ngày qua, bất kể Tập đoàn I hay là tập đoàn Wal-Mart, cùng phái người đến thuyết phục tôi, muốn thu mua cửa hàng mặt tiền Tỷ Khách Long ở thủ đô của tôi, chỉ có điều bị tôi cự tuyệt ! Tỷ Khách Long là tâm huyết nhiều năm của tôi, giống như tôi tự tay nuôi lớn đứa con nhỏ , tôi tuyệt không có thể khiến nó trở thành xí nghiệp của người ngoại quốc! Lý Minh Cơ thở dài, mấy người ở đây, người nào không phải cực khổ đem xí nghiệp làm niềm tự hào, hao hết tâm cơ, mới có quy mô hôm nay. Tuy rằng nói còn không có thể so sánh cùng tập đoàn Carrefour, nhưng ở thủ đô này một mẫu ruộng còn có ba phần đất, bọn họ coi như là xí nghiệp nổi danh. Hiện giờ lại phải chắp tay nhường cho kẻ khác, ai lại cam tâm? Ai có thể nhẫn tâm? Nhưng không làm như vậy, sẽ bị kẹp ở giữa tập đoàn Carrefour và hai đại đầu sỏ hải ngoại. - Này! Mọi người xem, cửa hang mở rồi ! Bọn họ phải khai trương rồi ! Đột nhiên có người chỉ ra ngoài cửa sổ, dồn dập kêu lên! ! !