Nếu như tổng lượng tiêu thụ nửa năm còn lại của “Pokemon” có thể vượt qua triệu bộ, như vậy có thể coi là đã giải nạn cho Nintendo. Hiện giờ GB đem bán rất kém, lượng tiêu thụ trong tuần là hai ba nghìn chiếc. Mà trong thời gian ngắn Nintendo cũng chỉ có thể dduaw ra bốn trò chơi, nếu Pokemon trở thành gánh nặng, sẽ giảm bớt áp lực của Nintendo. -Quả là như vậy! Gunpei Yokoi cũng trịnh trọng đáp -Tôi nghĩ, với địa vị của Phương Quân hiện giờ ở ***, chắc chắn sẽ không lừa tôi. Yamachi sau một lúc trầm ngâm một lcus mới nói: -Anh ta đưa ra điều kiện gì? Muốn cổ phần của công ty? Việc tốt như vậy đương nhiên không thể vô duyên vô cớ rơi xuống đầu Nintendo được. Hơn nữa, Nintendo và công ty cổ phần Sega là những lão oan gia đối đầu, Phương Minh Viễn lại là cổ đông của công ty cổ phần Sega, không có lợi, làm sao có thể đối đầu với công ty mình. Gunpei Yokoi lắc đầu nói : -Phương quân yêu cầu công ty chúng ta đáp ứng công ty cổ phần Nintendo, việc bán ra một bộ , chúng tôi nhất định phải phụ cấp them 30% giá bán của hắn. Yamachi run lên một lúc lâu, mới đập bàn nói: - Làm sao hắn không đi cướp ngân hàng đi! -30% giá bán, điều này thực sự là xảo trá. Chỉ sợ công ty khai thác và phát triển trò chơi gamefneak cũng không thể có lợi nhuận cao như vậy. Gunpei Yokoi không nói gì, ngồi lặng nhìn Yamachi -Xẹt, xẹt , Yamachi tức giận đi tới đi lui trong văn phòng, cho tới nay, đều là Nintendo dduaw ra các điều kiện và hạn chế đối với các công ty chế tác trò chơi, cho dù bây giờ Nintendo không còn giữ vị trí cao như ngày xưa nhưng không có công ty trò chơi nào dám đề xuất điều kiện quá đáng như vậy với Nintendo. Điều này làm sao không chiến Yamachi tức sùi bọt mép chứ! Yamachi đi mấy vòng trong phòng làm việc, lại một lần nữa quay lại bàn làm việc, hai tay chống lên bàn, ngửa đầu ra sau một lúc lâu mới nói : -Gunpei Yokoi, Cậu thấy chuyện này thế nào?” Gunpei Yokoi cũng đã suy nghĩ nhiều về chuyện này, lập tức nói : -Sở trưởng, tôi cho rằng đây là một cơ hội. Tuy nói rằng Phương Minh Viễn này ra giá quá mức, nhưng nếu hắn có thể làm được diều này, như vậy chúng ta cũng có cố gắng đáp ứng! Yamachi khẽ gật đầu, những lời Gunpei Yokoi đã nói cũng đúng với suy nghĩ của hắn. Tuy giả sử nói công ty cổ phần Nintendo đáp ứng yêu cầu của Phương Minh Viễn, là một tiền lệ không tốt, nhưng môi trường lớn của thị trường hiện nay đã quyết định rồi, không có lựa chọn nào khác. Xu hướng của GB, nếu không đủ để xoay chuyển những vấn đề mà Ninteno gặp phải, không chỉ có vấn đề thua lỗ về tài chính, còn có thể tổn hại nghiêm trọng đến lòng tin của công nhân trong xí nghiệp. Tiền thua lỗ có thể lấy lại nhưng một khi lòng tin của công nhân và khách hàng đã mất đi thì nhất thời không thể lấy lại được. Hai bên bên nào quan trọng hơn, trong lòng Yamachi rất rõ. Huống chi, hiện giờ Nintendo đã là nhà sản xuất bá chủ thế giới suy tàn tới mức phải dựa vào công ty cổ phần Sega và Sony, Yamachi không thể dễ chấp nhận, xí nghiệp trăm năm của dòng họ, không thể suy sụp trong tay mình như vậy được. Tuy nhiên, biết là một chuyện, có thể làm được hay không lại là một chuyện khác! Yamachi hít thở một cách nặng nề, trong lòng không cam chịu, nói với Gunpei Yokoi : -Được rồi, chuyện này cứ giao cho anh xử lí đi. Có thể trợ cấp cho hắn nhiều nhất là 15%. Không thể hơn nữa! Tốt nhất giải quyết một cách kín đáo, không để giới truyền thông biết! -Đúng vậy! Giám đốc” Gunpei Yokoi lập tức đứng dậy nói. -Minh Viễn, anh nói công ty cổ phần Nintendo có thể đáp ứng yêu cầu của chúng ta sao? Lâm Dung đem đến một ly nước mắt cho Phương Minh Viễn đang vùi đầu trên bàn, nói có vẻ lo lắng. Buổi sáng Phương Minh Viễn và Gunpei Yokoi gặp mặt, cô cũng tham gia từ đầu đến cuối. Thành thật mà nói, cô cảm thấy được nhờ vả nhiều vào lời hứa của Phương Minh Viễn! “Pokemon” đã bán được một thời gian khá dài, tổng lượng tiêu thụ mới hơn trăm nghìn bộ, không ngờ Phương Minh Viễn dám nói với Gunpei Yokoi là trong năm nay khiến lượng bán ra của “Pokemon” vượt qua triệu bộ, nếu không vì những năm gần đây nhìn thấy tài năng của Phương Minh Viễn, chỉ sợ lúc đó chính cô đã hét lên là không có khả năng. Phương Minh Viễn bỏ bút trong tay xuống. Sau khi lấy được quyền sở hữu “Pokemon” hầu hết thời gian của mỗi ngày hắn đều ngồi trước bàn tìm cách hồi sinh nó. Bản quyền “Pokemon” mà công ty khai thác và phát triển trò chơi gamefreak kiếm được một triệu USD, không người nào muốn chấp nhận vì lúc này trong đầu Phương Minh Viễn bị ý nghĩ thành công của “Khủng hoảng sinh hóa”, chỉ có Phương Minh Viễn mới biết lợi thế của hắn. Tuy rằng ở kiếp trước, Phương Minh Viễn không thích “Pokemon” cũng không chơi, nhưng cũng không khó để hắn biết trên thế giới “Pokemon” có vị trí như thế nào, mà trên truyền hình Hoa Hạ, Pokemon đã từng xuất hiện suốt một thời gian dài! Mà trên đồ dung của trẻ con đã in rất nhiều hình của nhóm yêu quái này. Năm đó đúng là Nintendo dựa vào “Pokemon” để xoay chuyển tình thế, sau đó còn tung ra sách báo, các dụng cụ chiến đấu và những sản phẩm gần gũi xung quanh phim hoạt hình “Pokemon”, còn hợp tác với đài truyền hình Tokyo làm phim hoạt hình, cùng với các phim hoạt hình hàng năm trên sân khấu, từng bước mở rộng tới khắp nơi trên thế giới. Trở thành phim hoạt hình nổi tiếng thế giới. Pikachu, đây là một chú chuột điện tử với hành động nhanh chóng, có một khuôn mặt nhỏ phát sáng, cái đuôi nhỏ gấp khúc, mặc áo vàng nhanh chóng chinh phục những người chơi nhỏ tuổi và phần đông con gái, và nhanh chóng nằm trong tầm nhìn của các nhà quảng cáo, đồ ăn, đồ chơi. Nhanh chóng trở thành một minh tinh mới trên thế giới, được hoan nghênh, đủ để khiến tất cả ngôi sao hoạt hình đều ghen tỵ. Địa vị của nó ở công ty cổ phần Nintendo thậm chí còn vượt xa nhãn hiệu lâu đời Mario. Ở Nhật Bản, bất cứ ở đâu người chơi nhỏ tuổi hay là con gái, họ không cần phải biết Mario nhưng nhất định phải biết Pikachu. Vì tổng giá trị sản xuất sản phẩm có liên quan đến “Pokemon” lên tới hơn trăm triệu USD! Dung một triệu USD đổi lấy hơn trăm triệu mấy năm sau, nhất định phải làm vụ mua bán này. Cho nên sau khi Phương Minh viễn chú ý đến lượng tiêu thụ kì quái của “Pokemon” lập tức quyết định mua lại quyền sở hữu. Mà công ty khai thác phát triển trò chơi gamefrack vì lượng tiêu thụ quá kém, cũng vội vàng đem bán nó ra để lấy vốn , kết quả là sau thời gian hai ngày ngắn ngủi đã hoàn thành quá trình đàm phán. Đương nhiên Phương Minh Viễn không biết rằng ở kiếp trước lượng tiêu thụ lúc đầu của “Pokemon” cũng ảm đạm. Trải qua một thời gian dài, Nintendo nhiều lần tuyên truyền và cũng do sự may mắn mới đạt tới mức cao như vậy. Nhưng việc này cũng không đưa hắn vào tình thế khó khăn. -Minh Viễn, nếu mà Nintendo chấp nhận, anh thật sự định giúp Nintendo một tay sao? Lâm Dung ngồi đối diện Phương Minh Viễn tò mò hỏi. Cô không rõ cuối cùng Phương Minh Viễn nghĩ như thế nào, thân là thành viên hội đồng quản trị công ty cổ phần Sega, lại phải giúp công ty cổ phần Sega vừa phải giúp công ty cổ phần Nintendo thoát khỏi tình cảnh khốn cùng này, nghe ra thật là chút không thể tưởng tượng nổi. -Giúp à, vì sao không giúp? Phương Minh Viễn duỗi người nói -Cô không cảm thấy hai nước giao tranh không bằng ba nước hỗ chiến sẽ vui hơn sao? -Hai nước giao tranh? Ba nước hỗn chiến? Lâm Dung rung mình một chút, nói một cách khó hiểu: -Nhưng anh là cổ đông lớn nhất của công ty cổ phần Thế Gia, không phải công ty càng phát triển thì anh càng được lợi sao?” -Hihi có thể nói như vậy, nhưng lúc này công ty cổ phần Sega không mang lại được nhiều lợi ích như thế cho tôi. Phương Minh Viễn cười nói. Tiếp đó là cúi đầu xuống. -Hử, hỏi anh cái gì cũng chỉ nói chung chung như vậy, không thể nói rõ ràng một chút sao?” Lâm Dung nhìn Phương Minh Viễn bận rộn, trong lòng thầm trách. Thực ra không phải là Phương Minh Viễn muốn giấu giếm cô cái gì mà chỉ là hiện tại Phương Minh Viễn không thể giải thích tỉ mỉ về quyết định của mình. Tuy rằng, hiện giờ công ty Gamestation và Phương Minh Viễn có thể nói là rất thuận lợi, nhưng Phương Minh Viễn biết, tính độc quyền trong bất cứ ngành nghề nào. Nếu mà Nintendo chưa gượng dậy được, không nói là tương lai những người chơi sẽ bớt hứng thú đi rất nhiều, chính là một chuyện không tốt đối với tất cả các ngành nghề!. Tuy rằng mình là người giữ cổ phần nhiều nhất của công ty cổ phần Sega, là một trong ba cổ đông lớn nhưng địa vị vẫn chưa ổn định. Ở những tình huống khác, một khi Hoa Hạ phát sinh xung đột, đều đứng vè phía tổ quốc, hội đồng quản trị công ty cổ phần Hoa Hạ chỉ cần hạ quyết tâm thì có thể bị đá mình ra khỏi hội đồng quản trị. Tuy nói, trong mười năm tới không thể phát sinh ra tình hình như vậy, nhưng nói thật là, cửa hàng lớn bắt nạt khách, khách sang bắt nạt cửa hàng. Nếu là công ty cổ phần Sega trở thành chủ thi trường trò chơi là hoàn toàn xứng đáng, không ai có thể đẩy lùi vị trí của công ty cổ phần Sega. Chỉ có thể là người hùng của thời đại, là một người ngoại quốc mới có thể bảo đảm lợi ích của mình không bị xâm hại! Trước đó, Microsoft còn không thể tiến vào thị trường này, Nintendo càng cần phải giữ lại, nhất là trong thời điểm có thể kiếm điểm khoản tiền lớn. Về phần công ty cổ phần Sega, lúc này không dám chất vấn mình. Hơn nữa máy chủ của công ty cổ phần Sega không dễ bán. Mình đã cầm nắm được trò chơi máy chủ, để có sự thay đổi lợi ích lớn nhất, tự nhiên cần tìm một máy chủ lâu năm như Nintendo, đến lúc này cũng không ai có thể chỉ trích mình!