Điều này đối với liên minh của bọn họ trong việc chống lại sự gia tăng giá cả đất hiếm của Trung Quốc không phải là tin gì tốt! -Thứ hai, chính phủ Trung Quốc quyết định cùng lúc đó, chỉnh đốn trật tự xuất khẩu đất hiếm, hiện tại tất cả mấy chục doanh nghiệp xuất khẩu đất hiếm sẽ tổ chức lại 4 đến 5 doanh nghiệp trong thời gian nửa năm đầu! Tin tức trước vẫn chưa tiêu hóa hết, lại ném ra một quả bom! Làm nổ tung nhiều người đang ngồi, ai nấy đều trợn mắt há hốc mồm.
-Điều này là không thể! Sato đập bàn nói. -những doanh nghiệp xuất khẩu đất hiếm này của Trung Quốc phân ra thuộc các doanh nghiệp nhà nước khác nhau, tỉnh lị khác nhau, nếu trong thời gian nửa năm, tổ chức chúng lại với nhau, điều này không phải chuyện đơn giản! Người Trung Quốc, có cái nhìn thiển cận, vì sự tổn thất về lợi ích có thể đánh vỡ đầu! Hiệu suất làm việc của chính phủ Trung Quốc, cư dân cũng không phải không biết. Hoàn thành trong thời gian ngắn như vậy, tuy đã nói với bọn họ rồi, chính bọn họ, cũng rất khó làm được. Sato nhìn mọi người xung quanh, nhìn thấy không ít người đều đang há miệng, lại nói tiếp: -Những doanh nghiệp này tiến hành tổ chức lại, tất yếu sẽ gây nên sự bất an cho người của những xí nghiệp này, ngành xuất khẩu đất hiếm nửa năm đầu của bọn họ có dự định làm nữa không? -Là việc rất khó làm được! Tôi thừa nhận! Shindo gật gật đầu nói: -Nhưng, Sato, năm nay trên cơ bản bọn họ vẫn chưa có nhiệm vụ xuất khẩu gì! -Hả? Sato há hốc mồm kinh ngạc, những lời này của Shindo là có ý gì? Cái gì gọi là trên cơ bản năm nay bọn họ đã không có nhiệm vụ xuất khẩu gì? Không chỉ là anh ta, những người khác đang có mặt cũng kinh ngạc, cùng thắc mắc hỏi. -Từ những thong tin chúng tôi có được thì sau khi qua năm mới,
Uỷ ban kế hoạch và phát triển đem một số doanh nghiệp sản xuất đất hiếm trong nước chiêu tập đến Bắc Kinh. ở đó, nếu bọn họ và công ty khai thác mỏ Hoa Tân đạt thành hiệp nghị, công ty khai thác mỏ Hoa Tân sẽ thu mua gấp ba lần giá cả thị trường quốc tế, sản lượng đất hiếm hai năm 1998, 1999 bọn họ… Shindo chưa nói xong, những người đang có mặt liền thay đổi sắc mặt. -Những lời anh nói có thể là sự thật không? Thần mã Chiếu Nhật hỏi một cách run rẩy. -Trước mắt tin tức vẫn chưa hoàn toàn được xác nhận. Nhưng chúng tôi đã cho nhân viên của tập đoàn của Trung Quốc gấp rút điều tra việc này! Shindo nói. -Đồng thời, thống báo cho các vị ở đây biết, làm tốt chuẩn bị, nếu nói việc đó là có thực… Shindo không nói gì thêm nữa. Những người có mặt đều là những người có máu mặt trong giới làm ăn, ắt sẽ hiểu được. Nếu nói thật sự như những gì Shindo đã nói, lần lien hiệp khống chế này của bọn họ đã trở thành một trận cười rồi! -Lại là công ty khai thác mỏ Hoa Tân! Sato cắn răng chịu đựng nói. Lần này, cách làm của công ty khai thác mỏ Hoa Tân có thể chặn đứt hoàn toàn đường đi của bọn họ! Tuy nói, dự trữ đất hiếm của hai năm, đối với bọn họ mà nói, không thể lôi ra được, mà ai cũng không có cách xác định. Hai năm sau, giá cả thị trường đất hiếm lại sẽ thay đổi như thế nào? Nhật Bản là một quốc gia thiếu nguồn tài nguyên khoáng sản, người Nhật Bản đối với việc xem trọng tài nguyên là không phải điều mà người Nhật khó để hiểu! Đất hiếm là ngành khoa học cônập khẩu nghệ kỹ thuật cao đã là nguyên liệu quan trọng không thể thiếu được. Tình hình dữ trữ của nó luôn nhận được sự coi trọng rất lớn của chính phủ và các doanh nghiệp. Hai năm không nhập khẩu đất hiếm, đó thực sự là việc không thể tưởng tượng nổi! Đến lúc đó, e rằng một số người phụ trách của các doanh nghiệp có liên quan đều vì vậy mà không yên tâm! Mà những người phụ trách này chắc chắn đều vì thế mà không thể trốn tránh được trách nhiệm! -Chính phủ Trung Quốc đang lũng đoạn! Công ty khai thác mỏ Hoa Tân muốn độc chiếm quyền xuất khẩu đất hiếm của Trung Quốc! Thần Mã Chiếu Nhật nói giọng khàn khàn. -Nếu thật sự để nó thu toàn bộ sản lượng đất hiếm của hai năm tới, vậy thì giá cả thị trường quốc tế của đất hiếm hán chẳng phải do người Trung Quốc quyết định sao? Tuyệt đối không thể để bọn họ đạt được mục đích! -Đúng vậy, rất có lý! Đây là lũng đoạn! Lập tức có người nói phụ họa. -Lúng đoạn là thật, nhưng chúng ta lấy lí do gì để kháng nghị? Shindo sắc mặt đau khổ nói: -Chính phủ Trung Quốc chỉ cần vỗ hai tay, nói đây là hành vi thị trường cuả doanh nghiệp, chúng ta còn có thể nói gì? Người trả gí cao nhất, chúng ta không cần, còn chưa chuẩn người khác mua, không có cái lý lẽ này! Vụ kiện này chính là đánh vào quốc tế, cũng nói không thông suốt nhé! -Hơn nữa, công ty khai thác mỏ Hoa Tân cũng là doanh nghiệp có quyền xuất khẩu, đến lúc đó đối Phương khai ra bảng giá, anh cần hay không cần? Cần, khẳng định là là giá cao, công ty khai thác mỏ Hoa Tân không đủ làm chuyện làm ăn thâm hụt tiền chứ? Không cần, vậy thì không phải vấn đề người ta không bán! Nếu nói nhấc lên giá cao, phần mềm của công ty Microsoft của Mỹ giá cũng cao! Shindo bất đắc dĩ nói. Tất cả mọi người ở đây đều không nói gì, kỳ thực bọn họ đều hiểu, cho dù với mức giá gấp ba lần giá cả thị trường quốc tế như hiện giờ hay nói thu mua đất hiếm giá cả gấp bốn lần, so với lợi nhuận mà nó đã tạo ra, già thành đất hiếm đã chiếm thực sự là không đáng gì! Mà những sản phẩm này, nếu nói không có sự tham gia của đất hiếm, phẩm chất là khác xa một trời! Nhưng đã quen với việc nua đất hiếm với giá rẻ, bán qua tay ra bên ngoài với giá vàng, giá kim cương, bọn họ kiếm được siêu lợi nhuận, làm sao có thể tiếp nhận trong nháy mắt, giá đất hiếm cần phải lật lại!
Mà lúc này, ở sân bay Hồng Kông, Phương Minh Viễn đã nhận điện thoại của Tổng giám đốc Lỗ Vận Hưng của công ty khai thác mỏ Hoa Tân từ Bắc Kinh tới. -Thế nào? Có một số doanh nghiệp không mong muốn? Không mong muốn cũng không có vấn đề gì, đi theo bọn họ! Chỉ cần có thể nắm chặt được người đứng đầu là được rồi! Ừ, ừ, đúng, chính là ý này! Phương Minh Viễn gác máy. -Bên ông Lỗ xảy ra chuyện gì? Lâm Dung tò mò hỏi. -Hi hi, có mấy người, không muốn bán cho ông Lỗ sản phẩm đất hiếm của hai năm với giá gấp ba lần giá thị trường! Tuy nhiên điều này đã làm tổn thương đến đại cục, tính cả sản lượng của công ty khai thác mỏ Hoa Tân, hiên giờ ông Lỗ ít nhất đã cầm được trong tay 75% tổng sản lượng đất hiếm hai năm nay của Trung Quốc, bọn họ mong muốn mình đi bán, thì mình đi bán là được rồi! Phương Minh Viễn cười nói. Dù sao mình đã tham gia vào ngành đất hiếm, chỉ có điều không hi vọng nhìn thấy đất hiếm quý giá cứ như vậy bị những đứa con nhà bại gia làm nhục, lại không phải vì lũng đoạn việc xuất khẩu đất hiếm, mà mấy doanh nghiệp này, không ngờ ngay cả gấp ba lần giá cả thị trường cũng không muốn rat ay, vậy thì bất luận là người Nhật Bản, người Hàn Quốc hay người Mỹ, cũng đừng nghĩ sẽ lây được đất hiếm từ trong tay bọn họ với giá thấp! Nếu vậy, Phương Minh Viễn lại cảm thấy cũng như là việc tốt, một là, giá cả đất hiếm trên thị trường quốc tế ít nhất phải đến trên bốn lần trước kia, hai là, có sự tồn tại của mấy doanh nghiệp bọn họ, vừa may cũng có thể ngăn lại miệng của các nước Phương Tây. Mà 75% sản lượng đất hiếm cũng đã đủ để công ty khai thác mỏ Hoa Tân ảnh hưởng đến toàn bộ sản nghiệp đất hiếm của Trung Quốc!