Nước Nga bước vào trung tuần tháng sáu, có thể nói là bước vào mùa tốt nhất trong một năm, không có trong mùa đông thì làm sao có được cái gió lạnh cắt da cắt thịt, cũng không có việc nước đóng thành băng giá, nhiều quốc gia ở bán cầu Bắc đều đang rơi vào thời kì nắng nóng oi bức nhưng ở đây lại có gió lạnh hiu hiu, rất sảng khoái! Nhưng người Nga những năm 80 trên khuôn mặt rất ít khi nở nụ cười. Nguyên nhân thì rất đơn giản, bởi vì người Nga lúc đó đang rơi vào tình trạng biến động bất ổn về tiền tệ. Giá tiền từng bước từng bước đi xuống, môi trường kinh doanh doanh nghiệp tiếp tục chuyển biến xấu, thu nhập của nhân dân cũng tiếp tục đi xuống. Từ sau cải cách “Cơn sốc liệu pháp” mà nước Nga tiến hành năm năm trước, tổng giá trị sản xuất quốc dân mấy năm sau đó liên tiếp tụt dốc, thậm chí tụt khỏi mười vị trí dẫn đầu của thế giới. Xu hướng này kéo dài đến năm 1997 mới có cải thiện nhưng kinh tế nước Nga có tăng lên vẫn không thể khiến người Nga có thể thực sự thể nghiệm được sự tăng lên của thu nhập cá nhân, chính là bởi vì đột nhiên xuất hiện khủng hoảng kinh tế Đông Nam Á và khủng hoảng kinh tế của Đông Á, đó cũng được coi là một đòn giáng mạnh vào đầu, khiến cho nước Nga vừa mới hồi lại một chút lại tiếp tục hoa mày chóng mặt! Khủng hoảng kinh tế của Châu Á khiến cho giá dầu và giá các loại nguyên liệu thế giới giảm xuống, điều này làm cho một nước thương mại xuất khẩu kiếm tiền chủ yếu dựa vào xuất khẩu dầu mỏ và khí đốt như nước Nga chịu một đòn đả kích nặng. Nửa năm đầu năm 1998, thu nhập ngoại tệ từ dầu mỏ của Nga giảm 7 tỉ USD so với cùng kì năm ngoái, nếu như tính thêm sự tổn thất về xuất khẩu các sản phẩm tài nguyên trong nước thì thực tế nước Nga giảm hơn 10 tỷ USD. Điều này từ cổ chí kim mà nói, đối với nước Nga trong hoàn cảnh kinh tế trong nước biến động và suy thoái lâu dài dẫn đến tài chính thu không đủ chi, lỗ hổng tài chính lên đến gần 20 tỷ USD mà nói thì đây không khác gì “Một đao chí mạng” Mà vẫn cho rằng, để giải quyết vấn đề khó khăn tài chính quốc gia, chính phủ Nga không thể không phát hành số lượng trái phiếu ngắn hạn và vay lượng lớn tiền của nước ngoài, từ đó chôn xuống nguy cơ tai họa nợ nần nghiêm trọng. Mà đến cuối năm 1997 chính phủ Nga có thể xác nhận khoản nợ nước ngoài lên đến gần 130 tỷ USD, tổng giá trị tài sản chưa đến 30 tỷ USD, mà số lượng ngoại hối dự trữ trong tổng giá trị tài sản chưa đến 13 tỷ USD, chỉ bằng 1/10 số nợ của chính phủ Nga với nước ngoài. Với tỉ lệ nợ nước ngoài lớn như vậy, khi khủng hoảng kinh tế châu Á nổ ra, các cơ quan tiền tệ các nước quay vòng chu chuyển tiền tệ thì nước Nga đã quen với việc vay mới để trả nợ cũ rồi. Căn cứ theo thống kê của bộ phận hữu quan Nga, tháng 3 năm 1998, Nga phát hành trái phiếu nhà nước không đến 20 tỷ Rúp nhưng trong tháng đó cần phải trả lãi trái phiếu nhà nước lên đến 38,5 tỷ Rúp, điều này không nghi ngờ gì việc tài chính của chính phủ càng thêm cấp bách. Mà căn cứ theo dự toán của bộ phận hữu quan, nửa cuối năm 98, mỗi tháng chính phủ Nga phải trả lãi lên đến 31 tỷ Rúp, nếu như toàn bộ chỗ trái phiếu phát hành không được nhân dân mua thì số tiền lãi cao hơn tổng thu nhập mỗi tháng toàn nước Nga 40%. Đây là một con số đáng sợ, điều này có nghĩa rằng, thu nhập mỗi tháng của chính phủ Nga gần một nửa là dùng để trả nợ. Nếu cứ như vậy, số tiền dùng cho những lĩnh vực khác của nhân dân sẽ bị thu bớt lại. Kết quả này, ảnh hưởng không nhỏ đến kinh tế của nước Nga. Kinh tế nước Nga cũng không phát triển lắm nhưng các cơ cấu kinh tế trong nước lại nhiều, chỉ riêng ngành ngân hàng cũng đã có đến gần 2000 ngân hàng. Mà trong đó hơn nửa số ngân hàng tổng tài sản không đến mấy trăm ngàn USD. Những ngân hàng này chủ yếu là gửi tiền lãi cao và hoạt động đầu cơ thị trường kinh tế. Ngân hàng Menatep cũng được coi là một nhân vật lớn. Nhưng ngân hàng Menatep cũng đang rơi vào thời kì khủng hoảng vì sự biến động của kinh tế. Haldore Khodorkovsky đối với thế cục này cũng phải chau mày, mặc dù nói, thời kì này cũng là một cơ hội mở rộng nhanh của ngân hàng Menatep nhưng thực sự là khó gặp người có thành tích kinh doanh, căn bản là không thể khiến ông ta mang tiền đi đầu tư. Mà điều càng khiến cho Haldore Khodorkovsky đau đầu chính là giá dầu mỏ của thị trường dầu mỏ thế giới không ngừng sụt giảm. Tuy chỉ có một năm ngắn ngủi mà giá dầu từ hơn 20 USD/ thùng giảm xuống còn chưa đến 9 USD/ thùng. Điều này khiến cho công ty dầu mỏ Chomsky vừa mới ra nhập thị trường năm ngoái đã có một viễn cảnh kinh doanh vô cùng ảm đảm vào năm nay. Mặc dù, năm 1995 việc dùng 400 triệu USD mua lại công ty dầu mỏ Chomsky với giá trị trên thị trường gần 9 tỷ USD đã khiến Haldore Khodorkovsky có quyền khống chế cổ phiếu công ty Chomsky và trở thành một trong những người giàu nhất nước Nga, trở thành một thần tượng mới của giới thanh niên Nga. Nhưng cuộc khủng hoảng kinh tế bất ngờ lại khiến cho Haldore Khodorkovsky và công ty dầu mỏ Chomsky lộn nhào - hơn 70% sản lượng dầu của công ty dầu Chomsky cung cấp cho thị trường quốc tế phải đối mặt với việc giá dầu thô thế giới giảm, trên dưới công ty dầu Chomsky đều khóc không ra nước mắt. Nhưng điều mà Haldore Khodorkovsky cảm thấy vui mừng là đối tác quan trọng của ông ta, nắm giữ 20% cổ phiếu của công ty dầu Chomsky, cũng là khách hàng lớn nhất của ngân hàng Menatep Phương Minh Viễn, sau khi sự việc mấy năm, đã một lần nữa đến Mát-xơ-cơ-va. Điều này khiến Haldore Khodorkovsky rất chờ đợi, trong hoàn cảnh biến động bất an này, sự đến thăm của Phương Minh Viễn lại mang đến cho ông ta một tin vui. So sánh với tình hình biến động bất an của Nga, Hoa Hạ hơn một năm nay, chống đỡ lại đòn công kích của khủng hoảng kinh tế châu Á, sải bước tiến lên phía trước, thậm chí còn chủ động hứa hẹn kiên trì đồng nhân dân tệ không bị mất giá, từ đó có năng lực tiến một bước lớn mở rộng tránh khỏi khủng hoảng kinh tế châu Á. Hơn nữa, trong tình hình khủng hoảng kinh tế này, Trung Quốc cũng không phải hoàn toàn không có thu hoạch gì. Một số nước Đông Nam Á, còn có Hàn Quốc, Nhật Bản rút khỏi đầu tư bên ngoài, rất nhiều đã chuyển hướng đầu tư và một hình thức kinh tế khá ổn định của Trung Quốc, điều này giúp Trung Quốc năm ngoài đạt được sự đầu tư từ nước ngoài hơn năm trước nữa và có sự tăng trưởng rõ rệt. Mà sản nghiệp của gia đình họ Phương, mặc dù Haldore Khodorkovsky không hiểu rõ lắm về nội tình nhưng có một điểm có thể khẳng định là nó sẽ bảo đảm doanh thu, hơn nữa còn có thể thu được lợi nhuận. Nếu không, công ty điện ảnh Cẩm Hồ của Hongkong sao lại có thể tuyên bố muốn bỏ ra 50 triệu USD để làm một bộ phim tài liệu chứ? Hơn nữa Haldore Khodorkovsky cũng nghe nói, một Hoa kiều lớn của Indonesia đã rời khỏi Indonesia, con số chi tiêu phải lên tới 1 tỷ USD, chi tiêu cuối cùng cũng phải vượt qua 5 tỷ USD, Haldore Khodorkovsky cũng không cảm thấy hiếu kì. Nhà họ Phương tám phần là có góp mặt vào trong đó. Điều này cho thấy, tình hình kinh doanh hơn một năm nay của nhà họ Phương không tồi. Hơn nữa, Phương Minh Viễn đã mấy năm rồi không đến Nga, vào lúc này lại đột ngột đến, khẳng định không phải là đến nghỉ ngơi. Khi Phương Minh Viễn đưa ra ý tưởng sửa đường ống dẫn dầu từ Siberia chuyển dầu về Hoa Hạ đã tiến vào thời kỳ phá băng gian khó. Đầu mùa đông năm 1994, dầu khí Chomsky đã đưa ra ý kiến với chính phủ Hoa Hạ về việc xây dựng đường ống dẫn dầu từ Siberia qua Mông Cổ Tây Bắc Trung Quốc! Năm 1996, các chuyến thăm cấp cao của Chính phủ Nga và chính phủ Trung Quốc đã ký thỏa thuận để tiến hành hợp tác năng lượng chung, Trung Quốc và Nga, việc xây dựng các dự án đường ống dẫn ấn tượng! Nhưng cho đến nay, các đường ống dẫn đối với vấn đề vẫn chưa được giải quyết triệt để. công ty dầu Chomsky hy vọng đường ống dẫn tất cả các phía nam vào nội địa phía Tây Bắc của Trung Quốc và Bộ Năng lượng Chính phủ Trung Quốc đã đề xuất, bởi ống dẫn dầu từ giếng dầu Angarsk Nga đến thành phố An Đạt, đường ống phía tây từ Angarsk, khu vực Irkutsk, các mỏ dầu của Nga, phía nam vào Cộng hòa Buryat, Nga, bỏ qua hồ Baikal, tất cả các con đường phía đông, qua Chita nhập lãnh thổ của Trung Quốc, và tiến vào thành phố dầu cuối cùng của Trung Quốc- An Đạt! Do sự khác biệt về quan điểm giữa hai bên, nó không phải là có thể đạt được thỏa thuận, các đường ống dẫn về phía Đông hay phía Nam, đây là một vấn đề! -Ngài Haldore Khodorkovsky, đối với vấn đề này, ý kiến của tôi là rất rõ ràng, các đường ống dẫn phải là Nam! Phương Minh Viễn mặc dù mặt tràn đầy nụ cười, nhưng giọng điệu đầy hương vị không thể chối cãi. Haldore Khodorkovsky hơi nhún vai, đẩy đẩy hai tay, mặt vẻ bất bực nói: -Cậu Phương, chúng tôi công ty dầu Chomsky, đề nghị với chính phủ của quý quốc cũng là phía nam, nhưng chính phủ của cậu từ chối, họ khẳng định, nếu chúng tôi nói có ý định đưa dầu sang Trung Quốc thông qua các đường ống dẫn, nó là cần thiết về phía Đông, và điểm cuối cùng được đặt trong thành phố An Đạt của quý quốc. Phương Minh Viễn vẫy tay và nói: -Ông Haldore Khodorkovsky, tôi nghĩ rằng vấn đề này, chúng tôi đã nói rất rõ ràng, tôi hỗ trợ ông có được các công ty dầu Chomsky, nhưng bù lại, ông phải xây dựng một đường ống dẫn dầu đến Hoa Hạ để ủng hộ tôi! Phương Minh Viễn nhẫn mạnh ở chữ “ủng hộ tôi”. Phương Minh Viễn sẽ không bao giờ đồng ý với chương trình dòng xây dựng đường ống dẫn. Nếu như vậy nó sẽ chỉ lặp lãi những sai lầm của đời trước! Làm áo cưới cho người Nhật. Haldore Khodorkovsky trong long không tránh khỏi nhảy dựng lên, lúc này ông ta cảm thấy được sự không hài long của Phương Minh Viễn. -Phương tiên sinh, tôi đương nhiên phải ủng hộ cậu rồi. Nhưng chính phủ quý quốc không phê chuẩn tôi cũng không có năng lực. Haldore Khodorkovsky khuôn mặt ủy khuất nói. -Tôi chỉ là một công ty dầu tư nhân nhỏ bé, có thể thuyết phục được chính phủ nước tôi đã là cực hạn rồi, về chính phủ của quý quốc, tôi thực sự không làm được!