Tả Khuynh Huyễn và Sở Dịch Thiên lần đầu tiên gặp nhau là tại văn phòng luật sư của Khuynh Huyễn.
Hôm đó, anh có hẹn với Hắc Phong để thảo luận về hợp đồng, nhưng Hắc Phong tạm thời không kí hợp đồng nữa nên anh đành quay về văn phòng.
"Luật sư Tả, có anh Sở tìm đến nói muốn thuê một luật sư từ công ty luật của chúng ta để làm cố vấn pháp lý cho Tập đoàn Công Nghệ Kĩ Thuật Lam Thanh." Tả Khuynh Huyễn nghe thư kí báo cáo lại.
"Ừ!" Tả Khuynh Huyễn đáp, sau đó đẩy cửa bước vào văn phòng, thì nhìn thấy Sở Dịch Thiên.
Sở Dịch Thiên ngày đó mặc bộ quần áo kaki đơn giản, thư thái dựa vào lưng sô pha nhắm mắt lại, trông có vẻ lười biếng như một con mèo quý tộc.
Cảm nhận có người tiến vào, Sở Dịch Thiên liền mở mắt ra, ánh mắt lạnh lùng rơi vào trên khuôn mặt của Tả Khuynh Huyễn, chỉ trong nháy mắt, Sở Dịch Thiên như biến thành một người khác.
Sự nhàn hạ lười biếng cứ thế biến mất, thay vào đó là sự lém lỉnh vô cùng sắc sảo, trông giống như một con báo vừa thức giấc, nhanh nhẹn tỉ mỉ quan sát mọi thứ xung quanh.
Tả Khuynh Huyễn bị sự thay đổi nhanh chóng của Sở Dịch Thiên thu hút, khóe môi không khỏi nhếch lên vì cảm thấy vô cùng thú vị.
Vừa định chào hỏi, liền thấy Sở Dịch Thiên chớp chớp mắt, sau đó lắc đầu, tầm mắt trở rõ ràng hơn.
Tả Khuynh Huyễn cười cười, nghĩ đến Sở Dịch Thiên vừa rồi vẫn chưa tỉnh táo.
Nghĩ đến những thay đổi lần lượt của Sở Dịch Thiên, Tả Khuynh Huyễn không khỏi mỉm cười, đối với người trước mặt, anh càng thêm tò mò, muốn tiếp cận hơn.
"Xin chào, tôi là Tả Khuynh Huyễn." Nghe Tả Khuynh Huyễn tự giới thiệu, Sở Dịch Thiên có phần sửng sốt.
Rốt cuộc là hắn đã ngủ say trong lúc đợi người ta, Sở Dịch Thiên cảm thấy khá ngượng ngùng, gượng cười đưa tay ra: "Xin chào, tôi là Sở Dịch Thiên."
Cuộc thương lượng nhanh chóng đạt được kết quả. Sau đó, Sở Dịch Thiên thuê được một luật sư cố vấn cho công ty.
Sau đó, Tả Khuynh Huyễn không ngờ sẽ gặp lại Sở Dịch Thiên sớm như vậy.
Hôm đó, Tả Khuynh Huyễn đến bệnh viện thăm Hắc Phong đang nằm viện vì bệnh tim, không ngờ lại gặp Sở Dịch Thiên ở phòng bệnh đi ra.
" Cậu Sở, đã lâu không gặp." Tả Khuynh Huyễn tò mò quan sát Sở Dịch Thiên, muốn xem biểu hiện của người này hôm nay sẽ như thế nào.
"Luật sư Tả." Sở Dịch Thiên Lễ lịch sự đáp lại, trông có chút ngượng ngùng trốn tránh.
Tả Khuynh Huyễn đột nhiên bật cười, Sở Dịch Thiên ở trước mặt anh giống như một chú cún con, dùng đôi mắt đen ủ rũ nhìn mọi thứ xung quanh.
Tả Khuynh Huyễn nhìn Kỉ Lam Thanh đang canh giữ Hắc Phong trong phòng bệnh, y liền chuyển hướng nhìn về phía Sở Dịch Thiên đang ngồi bên cạnh.
Sở Dịch Thiên ôm bụng mềm nhũn người.
Tả Khuynh Huyễn hoảng sợ, túm lấy người, nhìn Sở Dịch Thiên mặt đầy mồ hôi, lông mày nhíu lại, hai mắt nhắm chặt, tay ôm bụng sau đó ngất đi.
Nhìn Sở Dịch Thiên như thế, Tả Khuynh Huyễn chỉ cảm thấy tim mình như thiếu một mảnh, trống rỗng vô cùng khó chịu.
May mắn thay, họ đang ở trong bệnh viện, bác sĩ sớm đoán ra được bệnh, Tả Khuynh Huyễn mới biết Sở Dịch Thiên đang bị viêm dạ dày cấp tính.
Kỉ Lam Thanh đứng bên giường bệnh Sở Dịch Thiên vừa trải qua ca phẫu thuật, áy náy, tự trách bản thân: "Hôm qua thấy cậu ấy không được khỏe, thuyết phục nửa ngày cậu ấy vẫn không đi kiểm tra, là do tôi, nếu sớm kéo cậu ấy đi khám thì sẽ không phải đến mức này."
Ít nhất cậu ấy sẽ không phải phẫu thuật.
Nhớ lại khoảnh khắc Sở Dịch Thiên ngất xỉu trong lòng mình, Tả Khuynh Huyễn hiểu rằng, bản thân sẽ không thể chịu được nếu người này biến khỏi cuộc đời mình.
Đặc biệt trong khoảng thời gian đối phương nằm trong phòng phẫu thuật, Tả Khuynh Huyễn có cảm giác thời gian dài vô tận.
Tả Khuynh Huyễn chứng kiến tình cảm giữa Hắc Phong và Kỉ Lam Thanh và anh cũng hiểu rằng bản thân đã yêu Sở Dịch Thiên.