Trùng Sinh Thành Thái Tử Phi

chương 75: hoàng hậu

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Từ khi Hoa Dung bị trúng độc, Đậu Uyển mang theo người của Đậu Thuần cho nàng triệt để phong tỏa nơi ở của các mỹ nữ trong Phó phủ, cũng tìm cách cạy miệng bốn cô nương kia. Mà Phó phu nhân sau khi được lão phu nhân nói chuyện tất nhiên là không dám nhúng tay vào việc này, chỉ dặn dò người trong phủ không đến gần cái viện kia.

Sau nửa tháng, Đậu Uyển mới rút người của mình ra khỏi phủ, trong đó có bốn người bị lặng lẽ đưa ra khỏi Phó phủ, sau đó bí mật đưa đến phủ của Tần Thái y. Đậu Uyển về phủ Công chúa chuẩn bị một số việc liền dẫn người tiến cung cầu kiến Hoàng thượng.

Cũng trong nửa tháng này, Hoàng thượng cũng đã chuẩn bị mọi thứ cho việc lập hậu. Chúng thần vừa nghe thấy tinh thần rung lên, đến nay hậu cung chỉ có một vị Trác Công tử cùng một vị Lý Tiệp dư. Người có mắt đều nhìn ra được Hoàng thượng sủng ái Trác Công tử. Vả lại Trưởng hoàng tử từ khi mới sinh liền bị ôm đến điện Lập Chính cho Trác Công tử giữ bên người, hành động này xác thực có ý vị sâu xa. Trác công tử đã ở điện Lập Chính, lại nuôi nấng Trưởng hoàng tử, Hoàng thượng muốn biểu đạt ý tứ gì còn không rõ ràng sao?

Bất quá cũng có một ít đại thần chủ trương lập người sinh Trưởng hoàng tử lên làm Hoàng hậu. Bọn họ cũng không quản Trưởng hoàng tử đang ở bên người ai thì Lý Tiệp dư mới là người có công hạ sinh Trưởng hoàng tử.

Trên triều đình chúng thần vì lập ai mà tranh cãi túi bụi. Trừ bỏ Trác Công tử cùng Lý Tiệp Dư còn có người đề xuất nghênh đón một tiểu thư con nhà gia thế trong sạch phẩm đức cao thượng lên vị trí Hoàng hậu.

Xem ra triều thần phân chia ba phe, Đậu Thuần ngồi trên ngai vàng vẻ mặt lạnh lùng nhìn đám người bên dưới. Phe trước đây chủ lui khỏi kinh đô, có một số người chủ trương lập Lý Tiệp dư, còn một vài gương mặt chủ trương đón người mới. Phe muốn lập Trác Công tử đều là các đại thần tâm phúc của Đậu Thuần, bọn họ đã sớm biết ý tưởng trong lòng Đậu Thuần, tất nhiên là giúp đỡ Đậu Thuần tỏ thái độ. Mặt khác còn có một ít đại thần không biểu đạt ý kiến trong đó có Trác Dung Ung.

Mà Đậu Thuần lạnh mặt nhìn bọn họ tranh cãi vài ngày sau, đột nhiên hung hăng trách cứ vài đại thần, vả lại đem một đống chứng cứ phạm tội quăng ra. Những đại thần đó mặt mày xám tro bị bắt vào Đại Lý tự, có mấy người thậm chí còn bị cách chức cởi bỏ mũ ô sa. Có mấy đại thần cẩn thận phát hiện, những vị quan đó là người chủ trương lập Lý Tiệp dư hay là chủ trương đón người mới.

Thấy rõ điểm này xong, những đại thần tất nhiên là mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, không quản lúc trước tán thành phe nào từ nay cũng không dám lên tiếng nữa, biến thành cùng phe trầm mặc với Trác Dung Ung.

Liên tiếp mấy lần xử lý triều thần, tranh cãi đối với việc lập hậu cũng chỉ còn lại có một phe, Đậu Thuần vừa lòng gật gật đầu, ôn nhu lên tiếng:

"Nếu các khanh nhất trí tiến cử Trác Công tử, trẫm cũng không phụ tâm ý các khanh, Trác Công tử vốn là người tài đức trẫm cũng yên tâm đem hậu cung giao cho hắn."

Nói xong, cũng hạ chỉ lập Trác Kinh Phàm lên ngôi Hoàng hậu.

Chúng thần quỳ lạy nghe chỉ, Trác Dung Ung ra mặt tiếp chỉ tạ ơn. Đến lúc này chúng thần đã thấy rõ ngay từ đầu Hoàng thượng đã hạ quyết tâm lập Trác Kinh Phàm làm Hoàng hậu, sở dĩ không có trực tiếp tỏ thái độ là vì thăm dò tâm tư các thần tử, đồng thời cũng thuận tiện nhổ sạch thế lực Đậu Trạch còn lưu lại. Mấy ngày này nhiều triều thần bị xử trí tất cả đều là người không trung thực hoặc thuộc thế lực phản loạn, cuối cùng chỉ để lại những trung thần hoặc tâm phúc của Hoàng thượng.Thánh chỉ ban ra toàn bộ hậu cung đều biết. Trong điện Lập Chính Trác Kinh Phàm bình thản tiếp nhận. Nhóm các Thái phi ở Vĩnh An cung cũng nhận được tin tức. Trong điện Bách Phúc, Lý Tiệp dư gương mặt trắng bệch ánh mắt đầy tuyệt vọng.

Từ khi Hoàng thượng lộ ra ý muốn lập hậu, trong nhà Lý Tiệp dư tất nhiên đi liên hợp không ít đại thần tiến cử Lý Tiệp dư, không ngờ những đại thần này đều bị điều tra ra tội danh rồi bị hạ ngục. Lý Tiệp dư lúc đầu lòng tràn đầy chờ mong, dần dần biến thành cuộc sống bất an. Dù sao nàng cũng tự biết Trưởng hoàng tử không do nàng sinh. Trưởng hoàng tử không biết là từ bụng tiện tỳ nào đi ra, hiện giờ nuôi dưỡng ở bên cạnh Hoàng hậu tương lai.

Lý Tiệp dư càng nghĩ càng hận, trong lòng đột nhiên sinh ra một ý niệm, muốn đem thân thế Trưởng hoàng tử công bố ra ngoài, để xem Trác Kinh Phàm ngồi lên vị trí Hoàng hậu như thế nào. Hắn không sinh được con nối dòng sẽ vô pháp ngăn cản Hoàng thượng nạp người, Trác Kinh Phàm dù không nguyện ý cũng phải nhìn Hoàng thượng đem một đống nử tử vào cung.

Lý Tiệp Dư gương mặt nhăn nhó, nàng không chiếm được cũng không muốn người bên ngoài có được. Trác Kinh Phàm đã có sủng ái cùng tín nhiệm của Hoàng thượng, vì cái gì không thể đem vị trí Hoàng hậu tặng cho nàng? Nàng chỉ muốn một vị trí trong cung cũng không được sao? Hoàng thượng không thích nàng, không cho nàng con nối dòng, như vậy nàng chỉ cầu một cái danh vị đi? Bởi vậy nàng không ngừng thỉnh cầu cung nữ trông coi nàng, xin họ chuyển thỉnh cầu Hoàng thượng đến gặp nàng.

Mới đầu Đậu Thuần căn bản không nghĩ đáp ứng nàng, sau này vẫn là Trác Kinh Phàm nói:

"Đi nhìn nàng một cái xem nàng muốn làm cái trò gì."

Đậu Thuần miễn cưỡng đi đến điện Bách Phúc một chuyến.

Nhưng Đậu Thuần không nghĩ tới, Lý Tiệp dư dám uy hiếp hắn.

"Khởi bẩm Hoàng thượng, thiếp tự biết Công tử trong lòng Hoàng thượng là không ai có thể sánh bằng, thiếp cũng không dám cùng Công tử so đo. Thiếp đã mất đi Trưởng hoàng tử, xin Hoàng thượng nghĩ tình Trưởng hoàng tử mà thương tiếc thiếp một lần."

Lý Tiệp dư quỳ gối trước mặt Đậu Thuần than thở khóc lóc cầu xin.

"Ngươi muốn trẫm thương tiếc ngươi như thế nào?"

Đậu Thuần giọng lãnh đạm hỏi.

"Khởi bẩm, thiếp... thiếp tự biết thiếp xuất thân thấp hèn, nhưng thiếp đã theo bên ngài nhiều năm, thiếp không dám nói thiếp so với Công tử hoàn hảo hơn, nhưng thiếp cũng sẽ không kém..."

Lý Tiệp Dư uyển chuyển nói, nhưng Đậu Thuần không kiên nhẫn nghe nàng nói điều vô nghĩa, lên tiếng cắt lời của nàng,

"Ngươi muốn cái gì liền nói thẳng đi."

"Công tử đã có thánh sủng cùng Trưởng hoàng tử, vậy xin Hoàng thượng đem... đem... Hoàng hậu..."

"Ngươi cũng dám nghĩ tới vị trí Hoàng hậu sao?"

Đậu Thuần bị lời của nàng làm tức cười. Cho dù Lý Tiệp Dư không có đem thỉnh cầu nói đầy đủ, Đậu Thuần cũng đã biết được ý đồ của nàng.Câu hỏi của Đậu Thuần châm chọc mười phần làm Lý Tiệp dư sắc mặt càng thêm trắng bệch. Nàng run rẩy đôi môi, cắn răng thấp giọng nói:

"Hoàng thượng, thiếp chỉ muốn... muốn sống yên trong cung thôi, nếu Hoàng thượng không đáp ứng, thân thế Trưởng... Á....!"

Lý Tiệp dư nói còn chưa hết câu, Đậu Thuần đột nhiên ngồi xổm người xuống, mà còn vươn tay bóp cổ nàng.

Lý Tiệp dư thất kinh trừng lớn hai mắt, nàng bị Đậu Thuần bóp cổ, muốn nói cũng nói không rõ ràng. Đậu Thuần tiến đến trước mặt nàng, trầm giọng nói:

"Ngươi muốn uy hiếp trẫm sao? Ngươi là cái gì mà cũng dám uy hiếp trẫm? Trẫm niệm tình ngươi có công sinh hạ Trưởng hoàng tử đã sắc phong ngươi, không ngờ lòng của ngươi đúng là lớn như vậy, vị trí Hoàng hậu cũng dám nghĩ."

Lý Tiệp dư sợ hãi cực kỳ, trên cổ còn đau đớn hít thở không thông, nàng kinh hoàng nhìn ánh mắt đầy sát ý của Hoàng thượng, trong lòng lạnh buốt, nàng muốn mở miệng cầu xin tha thứ, nhưng chỉ có thể phát ra tiếng

"A... a... a..."

"Lòng của ngươi lớn như vậy, nếu để ngươi lưu lại ngày sau khó bảo toàn ngươi sẽ không đối với Hoàng hậu khởi tâm tư xấu. Trẫm vốn định giữ ngươi đến khi Hoàng tử sáu tuổi, hiện tại xem ra là vô dụng."

Đậu Thuần ra vẻ đáng tiếc, lời nói ra làm cho Lý Tiệp dư càng kinh hãi hơn.

Ngay khi Lý Tiệp dư cảm thấy mình phải chết Hoàng thượng đột nhiên buông ra, nàng xụi lơ trên mặt đất ho khang không thôi. Đậu Thuần chán ghét nhìn Lý Tiệp dư, từ trong tay áo lấy ra một chiếc khăn tay, lau kỹ lòng bàn tay và những ngón tay mới vừa rồi để lên cổ đối phương.

"Người đâu."

Đậu Thuần lao tay xong đem khăn một ném đi, mở miệng gọi một tiếng, Lữ Phúc lập tức bước nhanh tới cúi đầu khom người chờ nhận lệnh.

"Đem nàng mang đi."

Đậu Thuần khoát tay, Lữ Phúc cung kính nhận lệnh, sau đó gọi đến vài tên nội thị, đem Lý Tiệp dư tha đi.

Ngày hôm sau tin Lý Tiệp dư bệnh nặng truyền ra, Đậu Thuần khi lâm triều phong Lý Tiệp dư làm Chiêu nghi, sau đó lại đem nàng dời đến điện Thu Nguyệt tĩnh dưỡng. Nhưng Lý Chiêu nghi bệnh nặng qua không nổi, cuối cùng Hoàng thượng bất đắc dĩ phải nghe theo lời Thái y đề nghị, đem Lý Chiêu nghi xuất cung.

Bây giờ, hậu cung của Đậu Thuần chỉ còn lại có một mình Trác Hoàng hậu.

Đại điển phong hậu sẽ tiến hành sau một tháng, theo lý mà nói, Hoàng thượng đột nhiên ban thánh chỉ Lễ bộ làm sao chuẩn bị tốt. Nhưng mọi người không nghĩ tới, Lễ bộ đúng là đã chuẩn bị hết thảy, điều này càng thêm xác thực suy đoán của mọi người. Sợ là Hoàng thượng đã sớm thông báo Lễ bộ, để cho bọn họ bắt tay chuẩn bị từ trước.

Đại điển phong hậu bởi vì không có Thái hậu cản trở, cũng không có ai dám ý kiến gì, bởi vậy cử hành thực thuận lợi. Trác Kinh Phàm mặc lễ phục của Hoàng hậu ngồi xa giá đi vào điện Lưỡng Nghi tiếp nhận quỳ lạy cùng chúc mừng của triều thần, sau đó trở lại điện Lập Chính tiếp nhận quỳ lạy của các mệnh phụ.Đại điển cử hành xong, tên Trác Kinh Phàm cũng được sử quan ghi vào danh sách ngọc điệp trở thành vị nam Hoàng hậu đầu tiên của Đại Chu triều.

Đêm đó, Đậu Thuần cử hành cung yến, Trác Kinh Phàm thay đổi lễ phục tham dự cung yến, trên mặt mang theo nụ cười tươi, ngồi ngay ngắn ở bên người Hoàng thượng.

Quần thần nhìn Hoàng thượng chỉ có một mình Hoàng hậu cũng có nhiều cảm tưởng nhưng tất nhiên là sẽ không biểu lộ ra, mà cũng có quần thần thật tâm vì Hoàng hậu mà vui vẻ, đó là Trung Thư lệnh Trác Dung Ung. Trác gia cũng bị san bằng từ sự kiện Tiêu phủ kia. Trác Dung Ung thân là con rể Tiêu gia cũng bị Tiên hoàng giận chó đánh mèo. Mà thái độ của Hoàng thượng tuy rằng so với Tiên hoàng có tốt hơn nhưng cũng lộ ra xa cách, khiến cho hắn càng phải cụp đuôi làm người.

Không ngờ con hắn sẽ có ngày xoay chuyển số phận, Trác Dung Ung một bên khắc chế vui sướng trong lòng, một bên bắt đầu tính toán phải làm như thế nào để Hoàng hậu dìu dắt Trác gia.

Nhị tiểu thư Trác Y Liên một năm trước đã xuất giá, điều này làm cho Thanh Bình quận phu nhân đau lòng không thôi. Bà cho rằng là Trác Kinh Phàm ngăn không cho Trác Y Liên vào cung, mới có thể khiến cho Trác Y Liên rơi vào hoàn cảnh khó khăn như hiện giờ.

Trác Y Liên trong lòng cũng oán hận, nàng vốn cho là mình cũng có thể vào cung hầu hạ Thái tử, nếu nàng có thể hầu hạ Thái tử, hiện giờ cũng thành phi tần rồi. Chính đại ca ngăn trở nàng, ngăn tiền đồ của nàng, khiến cho nàng hiện giờ sống không bằng chết, vì sao phu quân chỉ là con quan tứ phẩm như thế? So với Hoàng thượng làm sao tôn quý bằng?

Hiện giờ Trác Dung Ung phiền não chính là đệ đệ cùng cha khác mẹ của Trác Kinh Phàm. Trác Nhị công tử nhỏ hơn Trác Kinh Phàm ba tuổi, hiện giờ đã là cử nhân, đồng thời cũng đến tuổi cho lập gia thất. Nếu kỳ thi mùa xuân Trác Nhị công tử có thể có thành tích tốt, mà Trác Kinh Phàm trước mặt Hoàng thượng nói ngọt một hai câu còn sợ Trác Nhị công tử không có tiền đồ sao?

Trác Dung Ung tính toán chu toàn, nhưng hắn không biết Trác Kinh Phàm đã sớm không còn như xưa. Nếu còn yếu đuối dễ bắt nạt như trước kia Trác Kinh Phàm sao có thể ở hậu cung sinh tồn, càng không thể lọt vào mắt Đậu Thuần. Hiện tại Trác Kinh Phàm trong lòng đối với Trác gia cũng không có bất luận tình cảm gì, vả lại hắn là Hoàng hậu không có ai dám chỉ trích hắn bất hiếu, dù sao Hoàng thượng hoặc là quần thần cũng không muốn nhìn thấy nhà Hoàng hậu lớn mạnh.

Trác Kinh Phàm tự cũng biết điểm này, cho nên một chút cũng không lo lắng Trác phủ sẽ nhân cơ hội nói ra yêu cầu gì, cũng đoán được Trác Dung Ung sẽ muốn mình dìu dắt Trác Nhị công tử, đến lúc đó chỉ cần một câu "Hậu cung không thể tham gia vào chính sự" liền có thể đem hi vọng của Trác gia đè xuống, còn để cho không người nào có thể trách tội.

Trác gia tất nhiên là không biết cân nhắc của Trác Kinh Phàm. Trác Dung Ung cùng Tiêu Uyển Nương thương lượng để Tiêu Uyển Nương nhanh chóng tiến cung cầu kiến Hoàng hậu. Tiêu Uyển Nương trong lòng tất nhiên là không muốn gặp lại Trác Kinh Phàm, nhưng vì tiền đồ của Trác Nhị công tử phải quyết tâm đến cúi đầu trước Trác Kinh Phàm.

Khi trong cung thông báo cho bà ba ngày sau tiến cung, Tiêu Uyển Nương rốt cục yên lòng, mà còn cho người đi nhắn với Trác Y Liên ba ngày sau cùng mình tiến cung. Bà cũng muốn thay con gái xin một cái ân điển. Để Trác Kinh Phàm dùng thân phận Hoàng hậu áp chế nhà thông gia, bắt con rể thu liễm một chút, không được tiếp tục nạp thiếp.

Nhà phu quân Trác Y Liên họ Đỗ. Đỗ công tử nghe nói nhạc mẫu ba ngày sau muốn dẫn phu nhân tiến cung trong lòng lo sợ một chút. Hắn vốn cho là phu nhân cùng Hoàng hậu quan hệ không tốt cho nên mới dám lạnh nhạt phu nhân, nhưng hôm nay Hoàng hậu đúng là triệu kiến phu nhân, thì nên làm sao cho phải? Hoàng hậu có thể bất mãn hắn hay không?

Sau mấy tháng không bước vào chính phòng một bước hôm nay Trác Y Liên thấy phu quân lại đến, trong lòng tất nhiên là kinh ngạc vạn phần, lại nghe đối phương nói bóng nói gió việc mình sắp vào cung trong lòng không khỏi cười lạnh một tiếng, nàng thản nhiên nói:

"Đỗ lang hôm nay vì cái gì tới tìm ta, là vì muốn hỏi việc ta tiến cung sao?"

"Khụ... khụ... cũng không hoàn toàn là vậy, ta cũng có mấy ngày không thấy phu nhân, hôm nay là cố ý đến thăm phu nhân."

Đỗ công tử có chút xấu hổ, ho khan hai tiếng dấu đi chột dạ.

"Thăm ta liền không cần, không sai ta ba ngày sau vào cung, Hoàng hậu nương nương là ca ca ta, tuy ngày xưa ta cùng nương nương trong không có thân, nhưng dù gì cũng đều là người họ Trác. Ta ở Đỗ gia chịu ủy khuất, Hoàng hậu nương nương sẽ thay ta làm chủ."

Trác Y Liên lười biếng cùng Đỗ phu quân nói điều vô nghĩa.

"... Cái gì ủy khuất không ủy khuất, phu nhân nói quá lời. Đỗ gia này phu nhân làm chủ, những tiểu thiếp kia nếu nàng nhìn không được tùy ý đuổi đi, hà tất lấy việc nhỏ này đi quấy rầy Hoàng hậu nương nương."

Đỗ công tử lấy lòng cười nói.

"Phu quân bỏ được sao?"

"Tất nhiên bỏ được, phu nhân à, ngày xưa là ta sai, mong rằng phu nhân đại nhân đại lượng, không cần cùng ta so đo."

Trác Y Liên lạnh lùng nhìn phu quân đang lấy lòng mình, trong lòng càng xem thường. Người như thế này làm sao có thể so cùng Hoàng thượng? Dựa vào cái gì Trác Kinh Phàm thành Hoàng hậu, mà nàng lại chỉ có thể gả cho người không tiền đồ như vậy.

Lúc trước Đỗ gia đồng ý hôn nhân này tất nhiên là vì Trác Thái tử phi và Trác Trung Thư lệnh. Đỗ lão gia cảm thấy có thể kết thông gia cùng Trác gia một chuyện tốt, nhưng Đỗ công tử không thích Trác Y Liên, hắn cảm thấy lấy Đỗ gia sẽ bị Trác gia lấn áp. Sự thật chứng minh hắn dự cảm đúng, Trác Y Liên vẫn luôn khinh thường Đỗ gia.

Sau đó hắn lại biết Trác Công tử đã thật lâu không cùng Trác gia lui tới, liền bắt đầu lãnh đạm với Trác Y Liên.

Không ngờ sau một năm, Trác Công tử lên làm Hoàng hậu, lại cùng với Trác gia bắt đầu đi lại. Lúc này Đỗ công tử ruột gan đều rối rắm.

Đỗ gia cũng tự biết Đỗ công tử lạnh nhạt Trác Y Liên, nhưng Trác Y Liên tính tình không tốt, đối với phụ mẫu Đỗ công tử không cung kính, không hiếu thuận. Đỗ lão gia cùng Đỗ phu nhân cực kỳ hối hận cưới tiểu thư Trác gia bởi vậy dần dà cũng không để ý tới Trác Y Liên.

Nhưng hiện tại không giống, nghe nói Trác Y Liên ba ngày sau vào cung, bọn họ tất nhiên là biết Đỗ công tử một năm qua "Sủng thiếp diệt thê" tội không chạy thoát được đâu.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio