Người giàu nhất Đông Cảng, Lý Siêu Nhân, đây là danh hiệu mà tất cả mọi người đặt cho, lần này Đông Cảng xảy ra khủng hoảng tài chính, chỉ có sự trợ giúp của Nhà nước thì trong thời gian dài cũng không thể đủ được. Dù nói thế nào, Đông Cảng mấy năm trước trở đi mặc dù luôn đi trước cả sự sắp xếp máy móc của nhà nước, sở giao dịch chứng khoán Đông Cảng cũng không ít công ty có cổ phiếu đỏ, nhưng lực lượng chủ yếu vẫn là liên doanh Đông Cảng, lần này muốn đối khàng lại với vốn quốc tế lưu động của George Soros, thì những thương nhân khu vực Đông Cảng phải liên hợp lại, khẳng định sẽ tạo ra không ít hiệu quả.
Mà Lý Siêu Nhân được xem như là người giàu nhất Đông Cảng, bất luận là danh tiếng hay tầm ảnh hưởng đều là nhân vật đứng đầu, công việc bên phía hắn làm ổn thỏa rồi thì Đông Cảng cũng sẽ không có vấn đề gì.
Giờ phút này, trên mặt Hàn Kỳ cũng lộ rõ vẻ mặt khâm phục, vị Nhiếp tiên sinh ở trước mắt trên danh nghĩa là người được Quốc vụ viện cử tới làm tổng phụ trách tổ chuyên gia tài chính. Lúc nhìn thấy Nhiếp Chấn Bang, Hàn Kỳ còn cảm thấy có chút khinh thường, cảm thất người còn trẻ như vậy cùng lắm là dựa vào phúc ấm từ tổ tong để lại mới có thể ở địa vị cao như thế. Nhưng hiện giờ xem ra Nhiếp Chấn Bang làm việc không một chút sơ hở, gọn gàng ngăn nắp, tuyệt đối không phải người bình thường, đây phải do quá trình học tập thực thụ mà có được.
- Được, Nhiếp tiên sinh, Siêu Nhân tiên sinh, thời gian qua tôi luôn duy trì liên hệ chặt chẽ với trung ương, cũng hết sức quan tâm đến sự xây dựng và phát triển của quốc gia. Tuy nhiên ý kiến của tôi là có nên thông báo trước một tiếng với các đồng chí liên quan ở văn phòng trung ương Đông Cảng, sau khi hẹn với Lý tiên sinh chúng ta tự mình đến nhà tiếp cho thỏa đáng.
Hàn Kỳ lúc này cũng cẩn thận, chân thành khuyên bảo
Lý Siêu Nhân là người có thân phận như thế nào, đến cả lãnh đạo Nhà nước cũng vô cùng coi trọng. Năm đó, sau khi Nam lão và không ít lãnh đạo Nhà nước đều đã gặp qua hắn, một câu nói như vậy của Nhiếp Chấn Bang, định ngày hẹn Lý Siêu Nhân một lát trong lúc vô tình coi như đã đặt mình đến trình tự của cấp trên. Cho nên Hàn Kỳ cũng nhỏ giọng nhắc nhở như vậy.
Con người Hàn Kỳ cũng không tệ, lần đầu gặp mặt đã có thể nhắc nhở mình như vậy. Nhưng Nhiếp Chấn Bang vẫn không hề có chút lo lắng, tập đoàn tài chính Ẩn Long cũng được coi là có máu mặt trong thế giới tài chính Hoa kiều, thông qua Ẩn Long đã có không ít nghiệp vụ hợp tác với Lý Siêu Nhân. Không phải là tự cao nhưng tính đến toàn bộ gia sản của mình thì có là Lý Siêu Nhân có khi vẫn không bằng được.
Nhưng, Nhiếp Chấn Bang cũng là người biết nghe theo lẽ phải, về tuổi mà nói thì Lý Siêu Nhân vẫn là bề trên, mình tới thăm hỏi trước cũng là điều nên làm. Lập tức cũng gật đầu nói:
- Anh nói đúng, tôi thật sự đã có chút lỗ mãng rồi, làm việc vẫn còn mang theo chút tác phong quan trường trong quốc nội, thân là vãn bối tới thăm hỏi Lý tiên sinh là điều nên làm. Hơn nữa, lúc anh liên lạc với họ có thể nói là Nhiếp Chấn Bang ở thủ đô tới chơi. Tuy nhiên việc liên lạc với Đông Cảng thì không cần, lần này là Quốc vụ viện ra mặt, mặc dù mọi người đều biết nhưng lại không thể công khai khoa trương.
Đây cũng là lí do vì sao lại chọn Ngân hàng TQ các anh ra mặt, những thứ khác anh giúp tôi sắp xếp nhé. Nếu có thể, các anh có thể quyết định chọn một nơi tổ chức tiệc rượu chiêu đãi các tiền bối của công ty Hoa Tư Đông Cảng.
Hàn Kỳ cũng gật gật đầu, có thể làm đại biểu của Ngân hàng TQ, trong đám người phụ giúp cho toàn bộ hành trình của Nhiếp Chấn Bang, đương nhiên hắn cũng có vị trí đặc biệt.
Không tới nửa giờ đồng hồ, Hàn Kỳ đã đi tới mỉm cười nói:
- Nhiếp tiên sinh, đã hẹn với Lý tiên sinh, vừa hay sau khi Lý tiên sinh nghe là anh thì bảo anh bây giờ qua đó luôn.
Hàn Kỳ cũng thấy kỳ lạ, vì sao Lý Siêu Nhân vừa nghe thấy Nhiếp Chấn Bang từ thủ đô tới lại coi trọng như vậy, tuy nói là đại biểu trung ương nhưng Lý Siêu Nhân là thân phận gì chứ, ngoại trừ là những lãnh đạo cấp Nhà nước ra, dù là một viên quan lớn đối xử với Lý Siêu Nhân cũng còn phải khách khí một chút, sao Lý Siêu Nhân đêm hôm thế này rồi lại đư ra yêu cầu như vậy.
Dứt bỏ nghi ngờ này trong lòng, Nhiếp Chấn Bang dưới sự dẫn đường của Hàn Kỳ, rất nhanh đã trực tiếp tới căn biệt thự nằm lưng chừng núi của Lý Siêu Nhân
Khu biệt thự lưng chừng núi này là nơi tập trung những người giàu có nhất của toàn bộ Đông Cảng. Biệt thự của Lý Siêu Nhân có diện tích hơn sáu ngàn mét vuông, lúc này cánh cổng sắt lớn đã mở ra rất rộng.
Lý Siêu Nhân lúc này cũng đang đứng ở cổng lớn, đây có thể coi là lễ đón long trọng nhất rồi, Lý Siêu Nhân tự mình ra đón khách.
- Chấn Bang, cũng không khác lắm so với tám năm trước gặp mặt ha. Lần trước từ biệt thật không ngờ lại có thể gặp lại ở Đông Cảng.
Tinh thần của Lý Siêu Nhân có vẻ rất phấn khích, dưới lớ mắt kính đen luôn là đôi mắt khôn khéo cơ trí, lúc này đây cũng thể hiện ánh nhìn chân thành.
Nhiếp Chấn Bang cũng mỉm cười:
- Lý tiên sinh khách khí quá, với cách đối nhân xử thế và trí tuệ kinh doanh của tiên sinh, Nhiếp Chấn Bang mới phải khâm phục nhất đấy. Thỉnh thoảng nhớ lại cách đối nhân xử thế của tiên sinh cũng thu về không ít sự hữu ích đấy.
Dưới sự đích thân dẫn đường của Lý Siêu Nhân, mọi người đi vào phòng khách, vừa mới ngồi xuống người phục vụ liền bưng nước trà ngon đi tới, sau khi cung kinh đặt xuống lại lui về phía sau và rời khỏi đó, hoàn toàn thể hiện được gia giáo và gia phong của Lý gia.
- Trà ngon, là trà của thế trúc, là loại lá trà có mức độ phiến vân mảnh nhất, cũng có mùi hương thơm ngát thanh nhã.
Nhiếp Chấn Bang lên tiếng khen ngợi một chút.
Lý Siêu Nhân cũng bật cười ha hả:
- Ha ha, Chấn Bang càng ngày càng biết cách nói chuyện rồi, tôi vốn là người có xuất thân từ tầng lớp thấp nhất, chưa nói tới là gia đình có truyền thống học tập uyên bác, mấy năm nay già rồi, già rồi lại yêu thích uống trà, học đòi văn vẻ mà thôi, bất đắc dĩ lại được khen.
Nói xong, lời nói của Lý Siêu Nhân cung nhanh chóng xoay chuyển, vẫn duy trì một nụ cười lạnh nhạt:
- Chấn Bang, lần này tới đây là vì lo lắng cho tình hình kinh tế của Đông Cảng mà tới sao. Tôi đang nghĩ xem lần này Nhà nước sẽ sắp xếp người như thế nào tới đây, cũng thật không ngờ Nhà nước lại cử cậu tới đây. Ban đầu, tôi còn thấy lo lắng cho tình thế của Đông Cảng nhưng giờ đã có cậu ở Đông Cảng, toi có thể vô tư rồi.
Nghe thấy câu nói này, Hàn Kỳ đứng bên cạnh cũng trợn mắt há mồm, thân là nhân viên quản lý cao cấp tại Ngân hàng TQ Đông Cảng, Hàn Kỳ cũng không biết nhiều lắm về những chuyện xảy ra trong chính trị, nhưng đối với những chuyện về Đông Cảng thì anh nắm rất rõ. Vốn lưu động quốc tế kia được rải bừa bãi, quét ngang Đông Nam Á, sau khi đã lũng đoạn thị trường Đông Lự lại quay đầu về phía Đông Cảng, tuy rằng còn chưa chính thức bắt đầu nhưng tình hình Đông Cảng hiện nay đã trở nên rất gấp rút, mấy ngày nay chỉ số HSI của Đông Cảng tăng vọt lên rất cao, lây cũng là kết quả thúc đẩy của vốn lưu động.
Trong khoảng thời gian này, Đông Cảng đều biết các phú hào giàu nhất đều hết sức im hơi lặng tiếng, Lý Siêu Nhân cũng vậy, nhưng dựa vào cái gì lại có sự tin tưởng lớn như vậy đối với Nhiếp Chấn Bang.
Nhiếp Chấn Bang cũng mỉm cười, khiêm tốn nói:
- Chú quá khen rồi, lần này tới đây chủ yếu vẫn là mang theo tinh thần của trung ương, có sự ủng hộ của toàn Nhà nước, chúng cháu có niềm tin và cũng có năng lực giữ gìn kinh tế Đông Cảng phồn vinh và ổn định. Nhưng cũng muốn xin chư vị đang ngồi đây giúp đỡ nhiều hơn.
Dừng một chút, Nhiếp Chấn Bang tiếp tục nói:
- Chỉ dựa vào chúng ta như thế này vẫn chưa đủ, bản thân Đông Cảng mới là quân chủ lực. Sau khi chú lại là Định Hải thần Châm của Đông Cảng, bất đắc dĩ lại phải phiền tới chú, có thể cũng ảnh hưởng tới chỉ số thay đổi.
Lý Siêu Nhân lúc này cũng cười ha hả, đôi với lời nói của Nhiếp Chấn Bang, Lý Siêu Nhân cũng không phủ nhận, đây thật ra cũng không phải là lời khen tặng mà đúng là lời nói thật.
- Ha ha, cháu quá khen rồi, giữ gìn sự ổn định và phồn vinh của Đông Cảng này là bổn phận của nhân sĩ giới tài chính chúng ta và các xí nghiệp trên đại bàn. Dù cháu không nói chúng ta cũng sẽ dốc toàn lực phối hợp.
Lý Siêu Nhân gật gật đầu nói lời tán đồng.
Nhiếp Chấn Bang lại nói:
- Chú, trừ điều này ra cháu muốn xin chí hỗ trợ liên lạc một chút, mời những vị giàu nhất Đông Cảng buổi tối ngày mai tới tham dự yến tiệc tại Ngân hàng TQ, cháu đại diện chính quyền tring ương mở tiệc chiêu đãi.
Ý tứ trong câu nói này cũng hết sức công khai. Đại diện trung ương mở tiệc chiêu đãi các vị đại gia, đây là hoạt động của quốc gia. Mà mục đích của Nhiếp Chấn Bang cũng chính nhằm liên hợp những người giàu có này lại, thống nhất hành động để từng người có thể tự mình chiến đấu, phân chia năng lực. Dùng cách gì đâu xa, chẳng bằng cứ dùng quyền lực tập trung mọi người lại như vậy.
Lý Siêu Nhân mặc dù là thương nhân nhưng vốn là người Hoa Kiều, bẩm sinh đã quen với cách thức nói chuyện của dân tộc.
Lập tức đã hiểu ngay cách nghĩ của Nhiếp Chấn Bang, gật đầu nói:
- Được, đây là chuyện tốt của Đông Cảng chúng ta, có thể cống hiến cho sự ổn định và phồn vinh của Đông Cảng, đây là điều mà tôi luôn theo đuổi. Cháu cứ yên tâm, tối ngày mai tôi nhất định mời giới đồng nghiệp gặp mặt đông đủ.
Sau khi nói xong những điều này, mục đích của Nhiếp Chấn Bang đối với Lý Siêu Nhân đã có thể đạt được. Sau khu ngồi lại một lúc lâu, Nhiếp Chấn Bang liền đứng dậy cáo từ, Lý Siêu Nhân rất khách khí ra tận cửa tiễn khách.
Sáng ngày thứ hai, Nhiếp Chấn Bang chọn thành viên tổ công tác vào đúng vị trí, ngoại trừ bản thân ra, bên Thủ tướng còn cắt cử hai vị Phó tổ trưởng để làm trợ thủ cho mình. Đương nhiên những người đó cũng do mình chọn ra, Thủ tướng chẳng qua là làm tiếp việc bổ nhiệm công tác cho những người mình đã lựa chọn mà thôi.
Hai Phó tổ trưởng, một người tên là Trương Vân Phàm, công tác tại sở kinh tế, viện khoa học TQ, nắm rất rõ chế độ tài chính quốc gia cũng như chế độ tài chính thế giới, lần này ra quân có dính dáng tới chính sách và chế độ tài chính Đông Cảng, cần phải có sự giúp đỡ của người am hiểu học thuật chính quy như vậy. Một người Phó tổ trưởng nữa, là đệ nhất trong ngành môi giới chứng khoán ở Cửu Đỉnh, đồng thời cũng là một nhà kinh tế học trẻ, một học giả kinh tế quốc tế nổi tiếng, tên là Hoắc Cương.
Hoắc Cương có kinh nghiệm thực tiễn phong phú, nắm rất chắc và chuẩn xác với bất kỳ sự biến đổi nào của thị trường chứng khoán, người như vậy quả thật không thể thiếu.
Những thành viên khác đều là các nhân sĩ trẻ tuổi nổi tiếng trong nước, Nhiếp Chấn Bang gần như đã tìm ra hết những thanh niên là chuyên gia có năng lực từ khắp cả nước tới đây.
Lướt nhìn quanh mọi người một lượt, Nhiếp Chấn Bang trầm giọng nói:
- Nói ngắn gọn, chuyện này mang tính chất rất quan trọng thì tôi không nhắc thêm nữa. Ở đây tôi chỉ có một yêu cầu, phục tùng! Tuyệt đối phục tùng. Bắt đầu từ bây giờ, có thể là một tháng hoặc thời gian dài hơn, mục đích chính là đánh bại và giành lấy vị trí đứng đầu điều khiển vốn lưu động của George Soros, giữ gìn lợi ích của quốc gia và sự ổn định của Đông Cảng, đây là nhiệm vụ chính trị hàng đầu.
Mọi người hiểu rõ cả chưa?
Trong tình hình như vậy, muốn thể hiện cách thức chiêu hiền đãi sĩ gần gũi giản gị cũng không được, thời gian quá gấp gáp. Chỉ có thể dùng cách thức nhanh gọn, dứt khoát, quyết đoán dùng binh như thế này mới có thể nhanh chóng cảnh tỉnh những người này. Về phần thực lực của bản thân, tin rằng trong quá trình làm việc những người này sẽ có thêm sự hiểu biết về nhau hơn.
Trương Vân Phàm và Hoắc Cương cũng đi đầu, lên tiếng:
- Vâng, chúng tôi cam đoan sẽ hoàn thành nhiệm vụ.
Nghe được những tiếng nói đồng thời như vậy, Nhiếp Chấn Bang rất hài lòng, gật đầu nói:
- Bây giờ mọi người có thể lập tức bắt đầu, chuyện đầu tiên mà hôm nay phải làm là phân ra một nhóm tìm tài liệu về số liệu kinh tế Đông Cảng trong mười năm trở lại đây. Nhóm khác, nhóm thương nhân sẽ lập tức dùng những số liệu về tài khoản ngân hàng đó, sử dụng đòn bẩy tỉ lệ lớn nhất, khai không chỉ số HSI, nhưng không cần quá lớn, làm thật lặng lẽ, tôi cho các vị thời gian ngày để hoàn thành việc này.
Khai không chỉ số HIS?
Mọi người trong phòng đều im lặng, không ai nói gì nhưng trong mắt vài người trẻ kích động thoáng qua một ánh nhìn khinh bỉ, khai khống chỉ số HIS, vốn lưu động quốc tế chính là làm điều này, nhưng chúng ta là đến để làm ăn, dù thế nào đi nữa cũng nên tiến cũng với chỉ số vốn lưu động quốc tế chứ.
Nhưng những lời vừa rồi của Nhiếp Chấn Bang cũng khiến những người này không dám nghi ngờ gì, Nhiếp Chấn Bang lấy ra một tờ chi phiếu, dán bên cạnh một chiếc máy tính, đại bộ phận tài chính quốc gia đều rót vào các khoản, trong phòng lập tức vang lên tiếng lách cách.
Buổi tối ở tòa nhà Ngân hàng TQ, tầng tổ chức tiệc hội ánh điện xanh vàng rực rỡ, sao vàng lấp lánh. Nơi này tin mắt nhìn ra cũng không phải là minh tinh giải trí gì, số người không nhiều lắm, chỉ có hơn mấy chục người người, đấy là kế cả những người phụ nữ đi cũng, khách khứa chính thức cũng không đến người. Nhưng người người này đều là những người đứng đầu trong giới tài chính Đông Cảng là những nhân vật mà dẫm chân một cái thì khiến cả Đông Cảng đều phải chấn động.
Lúc này, Lý Siêu Nhân cũng cùng đi xuống với Chủ tịch Hội đồng quản trị Ngân hàng TQ, Nhiếp Chấn Bang đi vào hội trường, trực tiếp bước tới bục cao chính giữa căn phòng, mỉm cười nói:
- Hoan nghênh các vị đại giá quang lâm, rất cảm ơn các vị khách đã ủng hộ, nhìn thấy mọi người, tôi càng tin tưởng thêm trăm lần, chúng ta có thể giành vốn lưu động thành công, giành lại quyền lợi cho Đông Cảng.
Tiếng nói vừa dứt, một người cũng lên tiếng:
- Nhiếp tiên sinh, xin hỏi, sắp tới cậu chuẩn bị làm gì để bảo vệ Đông Cảng?
Người này, Nhiếp Chấn Bang cũng đã xem qua lý lịch, Chủ tịch Hội đồng quản trị chứng khoán Đông Cảng, đúng là một anh hung hào kiệt. Nhiếp Chấn Bang mang theo một nụ cười kiêu ngạo, nói:
- Hoạt động cụ thể ngày mai chúng tôi sẽ cũng họp mặt thảo luận, còn bây giờ xin vui long cho phép tôi được giữ kín. Tuy nhiên điều tôi có thể tiết lộ cho mọi người chính là vào hôm nay tôi đã ban bố sắc lệnh đầu tiên, khai không chỉ số HIS.