Trùng Sinh Tôi Là Bạch Liên Hoa

chương 27: 27: rất nhớ anh

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

"Anh cả...Đồng Đồng nhớ anh lắm...Thật sự rất muốn, rất muốn gặp anh." Hạ Đồng tròn xoe mắt nói, lời thổ lộ thẳng thừng, không chút che giấu này, không chỉ không khiến người ta cảm thấy giả tạo, phản cảm, trái lại, còn lộ ra đặc biệt đáng yêu, chân thành.

Quả nhiên, nghe xong lời nói của Hạ Đồng, Cố Thiên Kỳ liền đã có cảm giác như một dòng nước ấm chảy qua tim mà buộc miệng đáp lại:"Anh cả cũng rất nhớ Đồng Đồng..."

Có trời mới biết, chỉ mới một ngày một đêm không nhìn thấy cô, hắn đã tưởng niệm cô đến mức nào.

Nhớ đến mức cả người đều giống như không còn sức sống, tâm tư hỗn loạn.

"Anh cả, đợi khi em quay phim xong rồi, trở về Ma Đô, anh có thể dẫn em ra ngoài chơi được không?" Ánh mắt lấp lóe, Hạ Đồng liền nở một nụ cười tinh nghịch, bắt đầu làm nũng với Cố Thiên Kỳ.

"Muốn anh đưa đi chơi sao? Không thể để Vương Chính thế chỗ được à?"

Không cho phép Cố Thiên Kỳ từ chối, Hạ Đồng ngay tức khắc liền bĩu môi, tựa như đứa trẻ không chịu nghe lời, khiến đối phương cũng không biết nên làm gì với cô bây giờ:"Không muốn, không muốn! Đồng Đồng chỉ muốn anh cả đưa đi chơi!"

"Nếu anh cả không đồng ý...em..."

"Em định sẽ thế nào?" Có chút hài hước hỏi lại, Cố Thiên Kỳ vẫn không thể không thừa nhận, lá gan của cô gái nhỏ này, quả thật đã càng ngày càng to ra, không chỉ không sợ, bây giờ đều học được cò kèo mặc cả với hắn.

Chỉ có điều, đối với việc này, đáy lòng hắn cũng không hề cảm thấy khó chịu, trái lại, chỉ có một loại cảm giác vô cùng sủng nịch.

Đồng Đồng có thể thân cận với hắn như vậy, thật tốt.

"Em...em sẽ không để ý đến anh cả nữa!" Phụng phịu nói, Hạ Đồng liền xụ mặt, đem mấy chữ bảo bảo đang không vui, bảo bảo rất bực tức đều dán lên mặt.

Không kiềm lòng được mà phì cười, cũng không trêu chọc con mèo nhỏ đang xù lông này nữa, Cố Thiên Kỳ liền mím môi, ưng thuận:"Được rồi, đưa em đi chơi là được chứ gì."

Không thể không nói, tốc độ giao hàng của công ty chuyển phát nhanh này thật sự vẫn rất nhanh.

Cả hai chỉ vừa mới nói được thêm vài câu, thì chuông cửa của phòng Hạ Đồng cũng liền đã vang lên.

Sau khi nói một câu chúc ngủ ngon với Cố Thiên Kỳ rồi cúp máy, Hạ Đồng lúc này mới đứng dậy đi nhận hàng.

Song, giây phút nhìn thấy một đống hộp giấy sắp chất kín cửa nhà mình, khóe miệng có chút co rút, dù bất đắc dĩ thế nào, Hạ Đồng cũng chỉ có thể ký nhận, sau đó dùng sức chín trâu mười hổ ôm hộp giấy đi vào dưới ánh mắt tìm tòi nghiên cứu của người giao hàng.

Số đồ ăn này đừng nói là ăn khuya, cho dù để cô ăn thêm ba ngày đi nữa, thì đều vẫn còn tính là dư dả.

- ---------------------------

Cố Thiên Kỳ nằm trên giường, không biết vì sao lại cứ trằn trọc không ngủ được.

Mỗi khi nhắm mắt, trong đầu đều sẽ vô thức hiện ra khuôn mặt đáng thương cùng với lời khẩn cầu vừa rồi của Hạ Đồng.

Rốt cuộc, đưa tay cầm lấy điện thoại trên tủ đầu giường, hắn liền bấm máy, gọi cho Vương Chính.

Mặc dù trời đã tối, nhưng điện thoại còn chưa đổ được ba hồi chuông, Vương Chính cũng đã lập tức nghe máy, không hề chậm trễ chút nào:"Gia chủ..."

"Ngày mai có phải đối tác bên Mỹ sẽ đến Thượng Kinh hay không?" Không đợi Vương Chính nói dứt lời, Cố Thiên Kỳ liền đã chủ động truy hỏi.

"Đúng vậy, gia chủ, người của tổng bộ chúng ta cũng đã chuẩn bị xong, sáng sớm ngày mai, giám đốc tài chính liền sẽ ngồi máy bay tư nhân đi đến Thượng Kinh, bàn luận việc hợp tác với bọn họ..."

"Nói với ông ấy là không cần đi nữa." Trầm giọng nói, Cố Thiên Kỳ rất nhanh cũng đã bổ sung thêm:"Vương Chính, cậu nhanh chóng chuẩn bị một chút đi.

Đem lịch trình ngày mai sắp xếp, dời lại đến cuối tuần này."

"Tôi sẽ tự mình bay đến Thượng Kinh ký hợp đồng với bọn họ."

Mặc dù hiếu kỳ, song, từ trước đến giờ cũng chưa từng hoài nghi quyết định của Cố Thiên Kỳ, Vương Chính liền đem nghi hoặc nuốt vào bụng, gật đầu đồng ý:"Được thôi gia chủ, tôi sẽ lập tức đi sắp xếp."

Như mong muốn của Cố Thiên Kỳ, chỉ mới sáu giờ sáng hôm sau, hắn cũng đã chuẩn bị xong hết thảy, ngồi vào chuyên cơ, nhanh chóng bay đến Thượng Kinh.

Hắn ngồi máy bay cũng chỉ mất khoảng hai tiếng, sau khi đến nơi cũng liền đã được xe riêng đón đi, trực tiếp đưa tới khách sạn bàn việc hợp tác đã được đặt sẵn.

Lần hợp tác này nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, đại khái chính là những người nước ngoài này muốn đầu tư vào hạng mục chế tạo trò chơi thực tế ảo với độ chân thật cao mà tập đoàn của hắn đang nghiên cứu.

Có người đồng ý góp vốn, trợ giúp nghiên cứu, Cố Thiên Kỳ hiển nhiên cũng sẽ không có khả năng từ chối.

Sau khi bàn bạc xong, quyết định đến ngày sản phẩm được hoàn thiện, sẽ chia cho đối phương % lợi ích, hai bên mới xem như là chính thức đạt thành hiệp nghị.

Đương nhiên, dù đã đàm phán xong, nhưng theo phép lịch sự, Cố Thiên Kỳ vẫn phải mời bọn họ đi dùng bữa, xem như chúc mừng cho việc hợp tác.

Cho đến khi tiễn xong đám đối tác này, thì chiều tà cũng đã phủ xuống, khiến thương khung đều bị bao phủ trong một màu vàng sẫm u tối.

"Đã giờ rưỡi rồi sao? Vương Chính, hiện tại Đồng Đồng đang ở đâu?" Chỉ vừa ngồi xuống, nhìn xem đồng hồ đeo trên cổ tay, Cố Thiên Kỳ liền lập tức hỏi thăm tin tức của Hạ Đồng.

Không làm hắn thất vọng, cũng không chần chừ gì, Vương Chính đã lập tức trả lời:"Gia chủ, nhị phu nhân hiện tại vẫn còn ở trong đoàn phim, chưa trở về khách sạn."

"Hôm nay đoàn phim của bọn họ có cảnh quay ngoại cảnh, nên đã dựng trại ở ngoài rìa Bàn Tự Sơn."

"Bàn Tự Sơn sao?" Thử ước lượng một chút, sau khi biết khoảng cách giữa đôi bên bây giờ cũng không tính là quá xa, chỉ cần lái xe khoảng mười phút, Cố Thiên Kỳ liền nghiêm mặt trần thuật.

"Vương Chính, bây giờ cậu mang theo tài liệu trở về khách sạn trước đi.

Tôi sẽ lái xe đến Bàn Tự Sơn một chuyến."

Mặc dù Vương Chính không phải là người ngoài, nhưng Cố Thiên Kỳ vẫn không muốn người khác dùng ánh mắt khác thường đánh giá Hạ Đồng, dù cho là bàn tán ở sau lưng, thì cũng tuyệt đối không được!

Rất nhanh, Cố Thiên Kỳ cũng đã lái xe đến phim trường - nơi mà Hạ Đồng đang quay phim.

Thân là một trong những nhà đầu tư lớn nhất ở đây, Cố Thiên Kỳ hiển nhiên cũng sẽ không có khả năng bị bảo vệ ngăn ở ngoài cửa, vô cùng thông thuận liền có thể lái xe vào trong.

Mặc dù đã cố ý điệu thấp, không muốn bị người chú ý, nhưng Cố Thiên Kỳ chung quy vẫn là bị người nhận ra.

Dù sao, hắn cũng xem như là một danh nhân nổi tiếng, tạp chí kinh tế, chương trình truyền hình đều xuất hiện không ít lần.

Chương sau chuẩn bị ăn cơm ???? nha cả nhà..

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio