Edit+Beta: Minh Miu
Hứa Duệ rủ xuống cái đầu ỉu xìu ỉu xìu mà đứng trước mặt Lý Văn Triết, chờ cha xử lí.
Vừa rồi Hứa Duệ đã trịnh trọng hướng Việt Thái An Âu Tuyết Nhi, Việt Tiêu Quý Hiên, còn có Lý Văn Triết xin lỗi, còn hướng tất cả những người ra ngoài tìm kiếm cậu nói lời cảm ơn, cũng nói xin lỗi. Mọi người niệm tình cậu còn nhỏ lại là tuổi hiếu động, cũng không trách cứ cậu. Nhưng Lý Văn Triết lại không quay đầu tiếp nhận lời xin lỗi của Hứa Duệ, rất rõ ràng y lần này rất tức giận.
Hôm nay Hứa Duệ thật sự đem tất cả mọi người làm sợ hãi. Vốn cậu và Âu Tuyết Nhi hẹn xế chiều đi nhà lớn, nhưng người lại chậm chạp không đến, thiết bị điện tử lại tắt, làm cho Âu Tuyết Nhi và Quý Hiên gấp đến độ không được.
Nếu như là Việt Lăng Thiên, Việt Lăng Văn hay là Việt Lăng Phi ba đứa con hay bất kì một đứa nào tạm thời không tìm thấy người, Âu Tuyết Nhi và Quý Hiên cũng sẽ không gấp gáp như vậy, dù sao ba anh em này từ nhỏ đã độc lập giảo hoạt, trơn trượt đến nỗi ngay cả bọn họ đều không bắt được, căn bản không cần lo lắng. Nhưng Hứa Duệ không giống, trong mặt bọn họ, cậu căn bản chính là một đứa trẻ kinh nghiệm sống chưa nhiều. Việt Lăng Thiên không ở, anh lại thích Hứa Duệ như vậy, bọn họ như thế nào ăn nói với Tiểu Thiên?
Việt Thái An và Việt Tiêu lại cảm thấy trẻ con khó tránh khỏi sơ ý chủ quan, không cần quá khẩn trương. Nhưng bọn họ một mực đợi đến cơm tối, còn không có thấy người, lúc này mới thật sự nóng nảy. Quý Hiên gọi tới biệt thư Thanh Chuyên hỏi Việt Tín, Việt Tín lại nói thiếu phu nhân sáng sớm liền đi ra ngoài đến nây chưa có trở về, nhưng lại nói giữa trưa không trở lại ăn cơm, sẽ trực tiếp đến nhà lớn.
Quý Hiên đành phải gọi điện tới hỏi Lý Văn Triết, ngược lại làm chơ Lý Văn Triết sợ hãi kêu lên một tiếng. Lý Văn Triết vốn cho rằng Hứa Duệ quay trở về nhà lớn thăm ông bà nội, cậu gần đây nhu thuận, cơ hồ chưa bao giờ thất hứa, có chuyện gì sẽ tìm y thương lượng, hiện tại đột nhiên không thấy, Lý Văn Triết rất lo lắng cậu có thể hay không bị Hứa Hòa Thắng mang đi?
Gần đây Hứa Hòa Thắng sống không khá giả, đầu năm nay hắn mới hướng ngân hàng cho vay mua thiết bị máy móc, chuẩn bị mở rộng sản lượng dùng giảm bớt thành phẩm đến tăng cường sức cạnh tranh. Ai biết liên tiếp xảy ra nhiều chuyện như vậy, vốn cùng Việt gia kết thông gia hoàn toàn đối với sự nghiệp Hứa gia có trợ giúp lớn, nhưng Lý Văn Triết lại muốn cùng hắn ly hôn.
Bị chia hết hơn phân nửa tài sản không tính, mọi người bởi vì thái độ mơ hồ của Việt Lăng Thiên đối với Lý Văn Triết, vậy mà không ai muốn cùng Hứa thị hợp tác. Đơn đặt hàng mới chưa đủ, đơn đặt hàng mới vừa đặt đã chấm dứt, nguyên lai ứng phó với những thiết bị này khoảng chừng dư, máy móc mới sắm căn bản không có cơ hội dùng.
Ngân hàng cho vay phải trả, công ty mỗi ngày phát sinh rất nhiều loại phí kinh doanh cần phải trả, nhưng con đường tiêu thụ lại quanh co chật vật, lượng tiêu thụ rất thấp, nhập không đủ xuất. Công ty tài chính lưu động đang đứng trước nguy cơ trước nay chưa từng có. Hứa Hòa Thắng hoặc là đem máy móc bán rẻ, hoặc là hướng ngân hàng cho vay, bằng không với tình hình tài vụ Hứa thị căn bản không cách nào duy trì được nữa. dammy.wordpress.com
Hứa Hòa Thắng mỗi ngày mệt mỏi, lấy cái này bù cái kia, sứt đầu mẻ trán nên hắn tìm Lý Văn Triết nhờ giúp hắn gặp Hứa Duệ. Hứa Hòa Thắng suy nghĩ, chỉ cần Hứa Duệ có thể làm cho Việt gia ở trước mặt mọi người giúp đỡ, toàn bộ khách hàng cũng sẽ chủ động trở lại hợp tác với Hứa thị.
Lý Văn Triết đương nhiên là ngay lập tức cự tuyệt, y hận không thể xem Hứa Hòa Thắng chết, hận không thể để Hứa thị đóng cửa.
Hiện tại Hứa Duệ đột nhiên không thấy, Lý Văn Triết khó tránh khỏi sẽ nghĩ đến do Hứa Hòa Thắng làm.
Trương Thiên Lâm rót một chén ca cao nóng cho Lý Văn Triết, an ủi y: “Yên tâm, Duệ thiếu gia không có việc gì.”
Lý Văn Triết ngẩng đầu lên nhìn Trương Thiên Lâm hỏi: “Vì cái gì cậu khẳng định như vậy?”
Trương Thiên Lâm rủ xuống con mắt nhìn Lý Văn Triết, chậm rãi nói: “Anh là đối tượng tôi bảo hộ, Hứa Hòa Thắng dưới con mắt giám sát và điểu khiển của tôi.”
Lý Văn Triết nghe vậy không khỏi nhắm mắt lại thở ra một hơi, chỉ cần Hứa Duệ không phải bị Hứa Hòa Thắng mang đi liền không có vấn đề. Y nhìn Trương Thiên Lâm: “Cậu có thể giúp tôi tìm Tiểu Duệ không? Tôi…tôi rất lo lắng.”
“Đã tìm rồi. Bất quá bởi vì thân phận Việt tướng quân nên người bảo vệ Duệ thiếu gia rất bí mật, chúng tôi bây giờ còn không cách nào tìm được người bảo vệ Duệ thiếu gia. Nếu như một lát nữa không tìm thấy Duệ thiếu gia, chỉ có thể thông báo cho Việt tướng quân.”
Trời ạ! Lý Văn Triết nghe xong không khỏi đưa tay day trán, nhíu mày nói: “Có thể làm như vậy được không? Chuyện nhà vẫn là không cần kinh động Lăng Thiên đi?”
Trương Thiên Lâm thanh âm trầm thấp: “Việt tướng quân rất xem trong Duệ thiếu gia.”
Chính là như vậy mới thảm! Lý Văn Triết nghĩ thầm, Hứa Duệ đứa con chết tiệt này ngươi không mau tự động lăn ra đây liền tự mình cầu nhiều phúc đi.
Trời bắt đầu chậm rãi tối, Phan Lực Trì ở trong phòng quan sát, hắn ngẩng đầu nhìn thời gian, cũng mặc kệ Việt gia bên kia tìm được Hứa Duệ hay chưa, hắn ấn ngón trỏ một cái, liền phát tin tức cho Việt Lăng Thiên.
Lý Văn Triết trong nội tâm ngày càng lo lắng, đứng ngồi không yên. Lúc này thiết bị điện tử trên tay Lý Văn Triết ‘đinh’ một tiếng, dĩ nhiên là Hứa Ất đã lâu không liên lạc.
Lý Văn Triết trong nội tâm bực bội, không có tâm tình cùng người Hứa gia nói chuyện, một lát sau tự động tắt.
Một lát sau, thiết bị điện tử ‘đinh’ một tiếng. Vẫn là Hứa Ất. Lý Văn Triết hiện tại ngoại trừ Hứa Duệ, ai cũng không muốn nghe ai cũng không muốn gặp, thấy lại là Hứa Ất trong nội tâm lửa cháy càng cao.
Đang muốn làm như không thấy, Lý Văn Triết lại nhân được tin Hứa Ất truyền cho y, còn có một tấm ảnh chụp. Chính xác mà nói, là Hứa Duệ bị một người nam nhân cao lớn vòng tay qua bả vai để hắn bảo vệ. Cứ như vậy nhìn về phía trên, hai người quan hệ phi thường thân mật.
Lý Văn Triết trong nội tâm cả kinh, vội vàng mở thiết bị điện tử ra xem, chỉ thấy Hứa Ất viết: “Văn Triết thúc thúc, sáng hôm nay cho người gửi cho cháu ảnh chụp Hứa Duệ, còn nói trong tay có phim ngắn của Tiểu Duệ. Cháu đã thử liên lạc với Hứa Duệ hỏi xem chuyện gì xảy ra, nhưng tìm không được cậu ấy. Vốn nghĩ đến tấm ảnh chỉ có thể là trò đùa, sẽ không để ý tới. Nhưng về sau nghĩ lại, tiểu Duệ đã kết hôn rồi, nếu như đem những ảnh chụp này truyền ra ngoài, có thể ảnh hưởng đến danh dự Hứa Duệ, cháu cảm thấy nhất định phải tìm Văn Triết thúc thúc nói một tiếng.”
Lý Văn Triết xem xong tin nhắn nội tâm càng hoảng loạn, đừng nhìn y bình thường rất khôn khéo, nhưng một khi chuyện có liên quan đến con trai của y, y không có cách còn tỉnh táo, luôn hoảng loạn.
“Như thế nào có chuyện như vậy? Tiểu Duệ lại không biết đi đâu, làm sao bây giờ?” Lý Văn Triết trong nội tâm sợ hãi, không khỏi nhìn về phía Trương Thiên Lâm luôn tỉnh táo.
“Có thể cho tôi xem không?” Kì thật Lý Văn Triết ngồi, Trương Thiên Lâm liền đứng ở bên cạnh y, muốn nhìn liền có thể thấy. Nhưng chưa đồng ý liền nhìn lén, cái này đối với nghề nghiệp là hành vi bình thường, nhưng Trương Thiên Lâm tuyệt không làm như vậy. dammy.wordpress.com
Lý Văn Triết hiện tại nóng vội tìm được con trai trước, nghe vậy liền lập tức giơ cổ tay lên.
Trương Thiên Lâm duỗi tay nắm chặt, bàn tay ấm áp nắm lấy cổ tay lạnh như băng, hoảng loạn trong lòng Lý Văn Triết cũng ổn định lại đôi chút.
“Câu lạc cơ giáp Quang Minh? Duệ thiếu gia có khả năng ở chỗ này.” Ánh mắt Trương Thiên Lâm cũng không có chú ý quá nhiều đến nhân vật, ảnh chụp là ngày hôm nay, như vậy Hứa Duệ đến chỗ đó, như vậy tìm người liền dễ dàng hơn.
Câu lạc bộ cơ giáp Quang Minh là của Đoàn Quang Vinh, Trương Thiên Lâm lập tức tìm hắn, hỏi một chút, thì biết Hứa Duệ vẫn còn ở câu lạc bộ cơ giáp. Trương Thiên Lâm một mực đều không có buông tay Lý Văn Triết, tay y quá lạnh, Trương Thiên Lâm muốn nó ấm hơn một chút…
“Duệ thiếu gia ở câu lạc bộ cơ giáp Quang Minh, tôi đi đón cậu ấy trở về.”
“Đi, tôi đi với cậu.” Lý Văn Triết cầm ngược tay Trương Thiên Lâm đứng lên: “Đứa con chết tiệt này thật là làm người ta lo lắng.”
Trương Thiên Lâm không có tiếp lời, hắn chăm chú kéo tay Lý Văn Triết hướng máy phi hành đi đến. Lý Chính Minh đang cùng Lợi Huy đi ra ngoài thăm bạn cũ không có ở nhà, Lý Văn Triết cũng không muốn kinh động hai người.
Lúc này Hứa Duệ còn đắm chìm trong cảm giác sung sướng khi khống chế thuần thục cơ giáp, hoàn toàn quên thời gian, cũng quên hết tất cả bên ngoài.
Đồng dạng, Dư Văn Quang cũng trầm mơ trong model mới nhất cơ giáp tiếp nhận ánh sáng hiện nay, thật sự là quá khốc, không cần tay khống chế mỗi một động tác, chỉ cần não phát ra mệnh lệnh, thoáng cái có thể hoàng thành một đống động tác. Khuyết điểm duy nhất là hao phí quá nhiều tinh thần, hắn thật sự không thể chống đỡ được lâu phải xuống hít thở không khí.
Một người chơi còn có thể không chế chút lực, nhưng hai người cùng nhau chơi, ngược lại khơi dậy ý chí chiến đấu, liều mạng.
Khi Lý Văn Triết và Trương Thiên Lâm vào câu lạc bộ cơ giáp Quang Minh, dưới sự dẫn dắt của người quản lý lúc tìm được Hứa Duệ, Hứa Duệ đang điều khiển lấy cơ giáp số tám đang làm động tác vặn vẹo gợi cảm bờ eo thon bé bỏng. Nếu như là dáng người mỹ nhân mảnh khảnh, khẳng định mê hoặc không ít người, nhưng cơ giáp cao lớn cồng kềnh làm động tác có độ khó cao, thấy thế nào cũng là SB (đồ ngu)
Một cái cơ giáp sóng ánh sáng cao lớn uy mãnh, bởi vì Dư Văn Quang năng lực tinh thần không đủ, động tác luôn làm một nửa thở một cái, sau đó mới làm một nửa còn lại. Cho nên dù là một cơ giáp sóng ánh sáng khốc nhất, cũng không cách nào chịu được chủ nhân yếu như gà không chế nhìn như thế nào cũng là một động tác SB.
Trương Thiên Lâm lần đầu tiên nhìn hai cái cơ giáp SB không khống chế được cái mặt quan tài của mình, khóe miệng cơ rút mãnh liệt, g ngực kịch liệt phập phồng, nín cười rất thống khổ. dammy.wordpress.com
Lý Văn Triết thì lần đầu tiên đánh mất đi nhã nhẵn đứng trước khoang thuyền đang đánh nhau của Hứa Duệ, chỉ thấy y hướng Hứa Duệ hét to một tiếng: “Hứa Duê cậu lăn xuống đây ngay lập cho tôi.”
Hứa Duệ cũng bị giọng nói lớn tiếng của Lý Văn Triết làm hoảng sợ, vội vàng từ bậc thang leo xuống chạy đến trước mặt Lý Văn Triết: “Cha, người làm sao vậy?”
Lúc này Dư Văn Quang cũng nhảy xuống cabin, đi đến trước mặt Lý Văn Triết và Trương Thiên Lâm: “Chào chú, chào anh.”
Lý Văn Triết nghe xong, biểu tình phẫn nộ thoáng cái đóng băng: Chú.. Anh…
Trương Thiên Lâm mặt không biểu tình thoáng cái nghiêm khắc, hắn nhìn chằm chằm Dư Văn Quang, cái ngốc tử này cũng dám hủy đi hình tượng của hắn. Có nên cùng Đoàn Quang Vinh thương lượng để chỉnh hắn một chút không.
Bên kia Lý Văn Triết phẫn nỗ nắm hai đôi má Hứa Duệ trách mắng cậu: “Hứa Duệ cậu có đầu óc không? Hiện tại là mấy giờ rồi? Cậu không phải đáp ứng bà nội đi nhà lớn sao?”
“Ah, đau à đau à.” Hứa Duệ đau đến nhe răng: “Con sai rồi, con quên mất thời gian.”
Lý Văn Triết căn răng một bên dùng sức kéo một bên trách cứ nói: “Cậu có biết nhà chồng cậu đều loạn thành một đoàn không? Tất cả mọi người đang tìm cậu, cậu còn dám tắt thiết bị điện tử. Chẳng lẽ cậu không biết chúng tôi không tìm thấy cậu sẽ lo lắng sao?”
Hứa Duệ lúc này mới giật mình gây ra chuyện lớn rồi, cậu cũng không dám chọc Lý Văn Triết tức giận, chỉ là vẻ mặt cầu xin: “Cha, con sai rồi con sai rồi, thật sự sai rồi, cha, ngài buông tay ra được không?”
Trương Thiên Lâm lúc này vỗ vỗ bả vai Dư Văn Quang đang đứng ở một bên nói: “Ngại quá, cậu về trước đi.”
Lý Văn Triết lúc này mới phát hiện Dư Văn Quang vẫn còn, không khỏi buông lỏng tay.
Dư Văn Quang vẻ mặt kinh ngạc vội vàng hướng Lý Văn Triết và Trương Thiên Lâm gật đầu, lại đối với Hứa Duệ đang bụm mặt nói: “Hứa Duệ, tôi đi trước. Tạm biệt.”
Tên tuổi anh hùng một thời. Hứa Duệ vộ lực mà hướng Dư Văn Quang phất phất tay: “Tạm biệt.”
Lý Văn Triết đưa mắt nhìn Dư Văn Quang rời đi, đột nhiên cảm thấy bóng lưng hết sức quen thuộc, tưởng tượng, a, đây không phải người trong ảnh sao? Lý Văn Triết vừa muốn há mồm gọi người lại, Trương Thiên Lâm liền nói khẽ với y: “Cậu ta chỉ là đồng đội cùng trụ sở huấn luyện với Duệ thiếu gia.”
“À.” Lý Văn Triết nghe xong không khỏi yên tâm.
Y quay đầu nhìn Hứa Duệ bụm mặt vụng trộm quan sát y, thở dài: “Đi thôi, cậu đi theo tôi về nhà lớn hướng mọi người xin lỗi.”
Hứa Duệ cúi đầu xuống: “Vâng.”
Sau khi ba người đi lên máy phi hành, Lý Văn Triết lập tức thông báo cho Quý Hiên nói tìm được Hứa Duệ rồi. Kì thật Việt gia cũng đã Hứa Duệ ở chỗ nào rồi, bất quá biết rõ Lý Văn Triết đã đến đón cậu về, mới ở nhà chờ đợi.
Hứa Duệ rủ xuống cái đầu hai tay đặt trên đùi, ngón tay nắm chặt quần. Đây là hành động khi cậu khẩn trương, Lý Văn Triết thấy được, nhưng không có đi an ủi cậu.
Trở lại Việt gia, Hứa Duệ quần áo cũng không đổi, đã bị Lý Văn Triết đưa đến phòng khách Hứa gia hướng mọi người bồi tội xin lỗi.
“Thực xin lỗi! Thật sự thật xin lỗi!” Hứa Duệ khom người nói xin lỗi.
Ngoại trừ xin lỗi Hứa Duệ cũng không biết phải nói cái gì? Bởi vì chính mình ham chơi, sơ ý là người nhà lo lắng, lại làm cho người làm đi tìm mình, Hứa Duệ rất xấu hổ rất hối hận. Tuy cậu không phải cố ý, nhưng phiền toái mọi người là sự thật.
“Được rồi được rồi, về sau nhớ rõ không tắt thiết bị điện tử là được.” Âu Tuyết Nhi đi ra hòa giải. Nhìn bộ dạng Hứa Duệ ỉu xìu ỉu xìu, nàng cũng không đành lòng trách cứ, con mắt nhìn thấy quần áo trên người cháu dâu, không khỏi nói: “Ôi, Tiểu Duệ quần áo còn ẩm ướt đây này, nhanh đi tắm nước nóng. Tắm rửa xong vừa đúng lúc cùng mọi người ăn khuya.”
Hứa Duệ vụng trộm liếc Lý Văn Triết. Nói thật, cậu hôm nay ở câu lạc bộ chơi một ngày, tuy bổ sung nước dinh dưỡng và đồ ăn, nhưng điều khiển có giáp cũng rất hao phí thể lực và năng lực tinh thần, hiện tai Hứa Duệ đích thực là vừa mệt vừa đói. dammy.wordpress.com
Âu Tuyết Nhi lên tiếng, Lý Văn Triết cũng sẽ không nói cái gì nữa, nhưng y vẫn như cũ không liếc nhìn Hứa Duệ.
Kì thật Lý Văn Triết không muốn như vậy, hiện tại cũng đã là mùa đông, Hứa Duệ đổ mồ hôi ẩm ướt quần áo cứ dính lên da như vậy, y cũng sợ Hứa Duệ sinh bệnh. Nhưng với tư cách là cha Hứa Duệ, Lý Văn Triết không thể trước mặt mọi người tỏ ra hung dữ, nhưng bên ngoài cũng phải giả vờ một chút, cũng muốn dạy dỗ Hứa Duệ một tí.
Hứa Duệ nhìn Lý Văn Triết, trong nội tâm khó chịu. Đây là lần đầu tiên Lý Văn Triết đối với cậu phát giận, Hứa Duệ biết rõ cha đang lo lắng cho cậu. Cũng biết chính mình như vậy là không có giáo dưỡng, cũng dễ làm cho người ta hiểu lầm cậu không có cha dạy bảo, ngược lại là liên lụy cha rồi.
Hứa Duệ ngoan ngoãn đứng trước mặt Lý Văn Triết, kì thật phạt đứng cũng không có gì, coi như là huấn luyện quân sự, so với huấn luyện nhẹ hơn nhiều.
Thế nhưng đầu của cậu càng ngày càng nặng rồi. Bụng dưới cũng bắt đầu ẩn ẩn đâu, Hứa Duệ thoáng lung lay, nghĩ tầm không biết có phải hay không ở câu lạc bộ cơ giáp lâu quá hao tổn sức lực?
Đầu óc bên trong không tỉnh táo, Hứa Duệ cảm thấy càng ngày càng khó chịu, sắc mặt cậu tái nhợt dị thường, đầu ngón tay có chút phát run.
Đột nhiên cậu nghe được bà nội kinh hô: “Tiểu Duệ cháu làm sao vậy?”
Hứa Duệ miễn cưỡng ngẩng đầu, trước mắt là khuôn mặt kinh hoảng của Lý Văn Triết, trước khi cậu bất tỉnh, cậu chỉ kịp nói một câu: “Cha, khó chịu.”