Trùng Sinh Vị Lai Chi Quân Tẩu

quyển 2 chương 72

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Edit+Beta: Minh Miu

Ngôi biệt thự này vị trí tương đối ẩn nấp, là nhà mà Chu Viễn Địa chính thức an tâm ở lại, hiện tại nhà cũng chỉ có hắn và Hứa Nghĩa.

Ngôi nhà ba tầng bên ngoài mang phong cách cổ xưa, bên trong xuất hiện không ít vật xa hoa. Chu Viễn Địa rất hiểu cách hưởng thụ, hắn trên không có cha mẹ, dưới không có con nối dõi, tiền lợi nhuận nhiều như vậy đương nhiên phải thỏa thích mà tiêu trên người mình.

Ngôi biệt thự này còn có một tầng hầm bí mật, hướng tới một tòa biệt thự khác. Chu Viễn Địa trước đây là lão đại hắc đạo, hiện tại xem như là tẩy trắng, nhưng hắc đạo không có cách nào hoàn toàn biến trắng. Lúc trước tuyển chọn ngôi biệt thư ở nơi này, cũng bởi vì tầng hầm bí mật này, về sau liên tục thay đổi, tăng thêm không ít kĩ thuật bảo an tiên tiến nhất, hết thảy cũng là vì bảo vệ tính mạng, dùng để phòng ngừa vạn nhất.

Hứa Nghĩa đem máy tính bản đóng lại, vuốt vuốt mi tâm, hơi mệt mỏi. Thân thể không bằng trước kia, tinh thần cũng kém rất nhiều. Tuy Hứa Nghĩa rất muốn học nhiều một chút, đem khoảng cách giữa gã và Chu Viễn Địa kéo gần hơn một chút, nhưng gã cũng không dám quá sức liều mạng, miễn cho bị thương tâm thần, thân thể khôi phục tốc độ càng chậm hơn.

Trong tất cả dự đoán của Hứa Nghĩa, gã chưa bao giờ nghĩ tới có một ngày chính mình sẽ trở thành tình nhân của người khác, đi trên con đường cũ của cha.

Hứa Nghĩa phát triển trong quá trình cha Mạnh Minh làm tình nhân của người khác phải sống trong cô độc cùng thống hận, mà gã thân phận là con riêng, cũng nhận hết sự bài xích của các bạn nhỏ, khinh bỉ cùng khi dễ.

Xe phía trước lật đổ, xe phía sau lấy đó làm gương.

Từ nhỏ gã liền quyết tâm tuyệt đối không đi con đường cũ của cha, cũng không cho phép mình như Hứa Hòa Thắng có con ngoài giá thú còn ở bên ngoài có vợ bé.

Trước hai mươi tuổi, Hứa Nghĩa kế hoạch là sau khi đi làm liền kết hôn với một nam nhân có gia cảnh bình thường có một gia đình nhỏ mĩ mãn, làm cho đứa con của mình vui vẻ lớn lên.

Sau hai mươi tuổi, Hứa Nghĩa đột nhiên được coi trọng, còn bị Hứa Hòa Thắng đón trở về Hứa gia trở thành người thừa kế của hắn. Mơ ước xây dựng một gia đình nhỏ là không thể nào thực hiện, khi đó Hứa Nghĩa đã nghĩ đến liên hôn để thực hiện lợi ích cho cả hai nhà, gã cũng tuyệt đối trung thành với người yêu với gia đình, không thể đi trên con đường cũ của ba Hứa Hòa Thắng. dammy.wordpress.com

Có thể kế hoạch theo không kịp tiến hóa.

Một hồi ngoài ý muốn làm cho Hứa Nghĩa mất hết tất cả, gã đã không còn thân thể khỏe mạnh, cũng mất đi tiền đồ sáng lạn, thậm chí thật vất vả mới nhận tổ quy tông ghi tên trên gia phả, cũng bị thủ tiêu.

Nếu như không có Chu Viễn Địa, gã khả năng mất đi thời gian trị liệu tốt nhất. Nếu như không có Chu Viễn Địa, gã còn chịu bị Hứa gia ăn hiếp. Không có Chu Viễn Địa, gã có khả năng ở nhà tự lừa dối mình, cũng không biết về sau nên làm cái gì?

Còn may là gã gặp được Chu Viễn Địa, tại thời điểm đen tối nhất trong cuộc đời gã…

Cái thân thể tàn phá này, Chu Viễn Địa đều không chê, Hứa Nghĩa còn có cái gì có thể do dự đây?

Chu Viễn Địa đi công tác phía nam đã hai ngày rồi, gần đây công ty hắn muốn thu mua một công ty giải trí ở phía nam, đã tiến vào giai đoạn kết thúc công việc rồi.

Cũng không biết hiệp đàm có được thuận lợi hay không? Dù sao cũng không phải địa bàn chính mình. Hứa Nghĩa gấp nhưng cái gì cũng không thể giúp, gã mới vừa vặn ở trong giai đoạn học tập. Lo lắng là có chút lo lắng, nhưng Hứa Nghĩa đối với Chu Viễn Địa vẫn là rất có lòng tin.

Vô luận thời đại thay đổi như thế nào, một ngàn năm trước hắc đạo lăn lộn kiếm tiền cùng với một ngàn năm sau vẫn là giống nhau, đơn giản chính là buôn lậu súng ống đạn dược, buôn bán thuốc phiện, cùng cho vay nặng lãi.

Ngoại trừ thuốc phiện, mấy thứ khác Chu Viễn Địa toàn bộ đều dính vào. Hiện tại hắn muốn làm dân lành phải tẩy trắng, cầm trong tay những khoảng lợi nhuận làm ăn phi pháp sửa đổi thành hợp pháp, hắn còn phải bảo trì năng lực kiếm tiền.

Kinh doanh giải trí, chính là có thể hợp pháp rửa tiền đen, lại có thể kiếm nhiều tiền. Đây là đều mọi người đều biết, Chu Viễn Địa tự lên kế hoạch rửa sạch ngọn nguồn lúc trước, bước đầu tiên liền nhắm vào nghề này. Do đó cũng tự mình thu mua công ty giải trí, Chu Viễn Địa đầu nhập vào rất nhiều nhân lực vật lực đến tẩy trắng, từng bước từng bước thành lập vương quốc trong sạch.

Lúc này cửa thư phòng gõ vang, truyền đến thanh âm lão quản gia Chu Minh: “Hứa thiếu gia, bữa tối đã chuẩn bị xong.”

“Được, tôi liền xuống.”

Hứa Nghĩa ngẩng đầu nhìn thời gian một chút, nguyên lai cũng đã sáu giờ rồi. Cũng không biết Chu Viễn Địa hôm nay sẽ trở về hay không? Kì thật Chu Viễn Địa rất ít đi công tác, hắn dốc sức bồi dưỡng thủ hạ và người quản lí có thể giúp hắn quản lí việc làm ăn bên ngoài, trừ phi là tình huống đặc biệt, nhất định hắn phải xuất mã, Chu Viễn Địa mới đích thân ra mặt.

Trên bàn cơm đặt đầy mười món ăn dinh dưỡng, có lẽ ngay từ đầu sẽ cảm thấy rất mới lạ, khẩu vị cũng là đa dạng hóa, nhưng nếu ngươi mỗi ngày đều ăn những món như vậy mà nói, có là thịt rồng cũng sẽ chán.

Bất quá ngay cả không thú vị đơn điệu như vậy, Hứa Nghĩa cho tới bây giờ đều không có nói qua lời dị nghị nào. Gã biết rõ những điều này là Chu Viễn Địa mời thầy dinh dưỡng vì gã điều phối, chỉ có gã kiên trì, thân thể mới có thể nhanh tốt lên.

Hứa Nghĩa sau khi ngồi xuống, liền đối với Chu Minh nói: “Bác Chu, người lui xuống đi ăn cơm đi, không cần đứng ở đây chờ cháu đâu.”

Chu Minh đã hơn tuổi rồi, hắn theo cha của Chu Viễn Địa cũng tính là qua một đời quản gia Chu gia rồi, từ nhỏ nhìn Chu Viễn lớn lên. Chu Viễn Địa đối với hắn rất tôn kính, cũng rất tín nhiệm, coi hắn là thân nhân mà đối đãi. Chỉ là Chu Minh cũng rất cố chấp, tình nguyện trở thành quản gia.

Chu Minh cười: “ Hứa thiếu gia mời dùng cơm.”

Hứa Nghĩa đối với Chu Minh kiên trì cũng không có biện pháp, đành phải yên lặng cúi đầu ăn cơm.

Để tránh tăng gánh nặng cho dạ dày, Hứa Nghĩa học được các chậm rãi nhai nuốt. Ăn một bữa cơm, cũng phải hơn nửa tiếng. Nghĩ lúc trước, gã phút thì có thể ăn xong. dammy.wordpress.com

Sau khi ăn xong ở trong hoa viên tản bộ, Hứa Nghĩa nắm theo thiết bị điện tử trên tay do dự muốn hay không gọi cho Chu Viễn Địa.

Có thể dường như mỗi ngày đều cùng một chỗ, đột nhiên tách ra hai ngày, gã có chút không quen.

Ở cùng Chu Viễn Địa cũng đã nửa năm, đến nay Chu Viễn Địa đều không có hướng gã nhắc đến việc tiêm. Hứa Nghĩa không ngại tiêm, nhưng gã chú ý tiêm nửa châm. Trong lòng gã, tiêm nửa châm không chỉ có ý nghĩ không thể sinh con dưỡng cái, còn có nghĩa Chu Viễn Địa đem gã cũng phân loại nằm trong nhóm những người kia.

Tuy Chu Viễn Địa mỗi ngày đều cùng gã liên lạc, nhưng Hứa Nghĩa vẫn là nóng ruột nóng gan, cũng không biết từ lúc nào, gã đã không có cách nào rời đi Chu Viễn Địa?

Nếu có một ngày Chu Viễn Địa chán ghét gã, không cần gã nữa, đến lúc đó chính mình nên làm cái gì bây giờ?

Hứa Nghĩa đột nhiên cảm thấy có chút sợ hãi, trên người từng đợt rét run.

Không tâm tình tản bộ, Hứa Nghĩa mặt tái nhợt nghiêm mặt vào nhà lên lầu.

Đem bột phấn tác dụng cường công hoạt huyết bỏ vào trong bồn tắm, Hứa Nghĩa nghĩ nghĩ, lại thả thêm tinh dầu an thần. Trong lòng của gã lúc này bất an, ngâm như vậy khi tắm gã sẽ thoải mái một chút.

Khi nước ấm bao quanh thân thể của gã, Hứa Nghĩa luôn nhớ tới lời Mạnh Minh nói cùng gã ngày hôm qua.

Mạnh Minh nói: Chu Viễn Địa cũng không tính toán tiêm cho con nửa châm, vậy không bằng con cùng cậu ta thương lượng sinh đứa bé. Đã có con, có lẽ các con có khả năng không thể chia tay được. Cho dù một ngày kia Chu Viễn Địa muốn cùng con chia tay, có lẽ cậu ta còn có thể nghĩ đến cảm nhận của đứa nhỏ

Hứa Nghĩa lúc ấy thiếu chút nữa liền phản bác Mạnh Minh, muốn nói cho hắn biết đây là chuyện không có khả năng. Lấy chuyện của hắn và Hứa Hòa Thắng làm ví dụ, lúc trước Hứa Hòa Thắng có nghĩ đến cảm nghĩ của Hứa Nghĩa sao? Còn không phải lúc đó không có tác dụng liền vứt bỏ hay sao, lúc đó liền vứt bỏ như rơm rạ.

Cuối cùng Hứa Nghĩa nhịn không nói, gã không muốn làm cha thương tâm. Có lẽ Mạnh Minh cũng là có tâm, thương lượng như vậy chỉ là hi vọng gã và Chu Viễn Địa có thể đi được xa hơn, cũng là muốn để cho Hứa Nghĩa trong nội tâm có một ý nghĩ mà thôi.

Không có cho mình tiêm nửa châm, nhưng cũng không có bảo gã tiêm toàn bộ.

Không có cải tạo thân thể, cho dù làm nhiều hơn nữa, cũng không có khả năng mang thai.

Tác dụng của tinh dầu an thần một chút tác dụng cũng không có, Hứa Nghĩa trong nội tâm càng bực bội hơn. Gã đứng lên bước ra khỏi bồn tắm, ngẩng đầu liền thấy toàn thân chính mình ở trong gương.

Chậm rãi đi đến phía trước gương, Hứa Nghĩa lau người hơi ngẩng đầu nhìn người trên gương một lát, cẩn thận đánh giá thân thể trong gương.

Dán người cao gầy, màu da trắng nõn, phần bụng bằng phẳng. Không có cơ ngực cũng không có cơ bụng, trước kia thân thể khỏe đẹp cân đối, làn da màu lúc mạnh khỏe mạnh dáng người hiện tại so với lúc trước thật giống như là bạch trảm kê, một điểm đáng để xem cũng không có.

Hứa Nghĩa tuy vẫn là không hài lòng, nhưng so với trước kia đã tốt hơn nhiều, ít nhất gã cũng có chút da thịt, không phải gầy trơ cả xương rồi.

Chu Viễn Địa còn nói ôm gã cảm xúc mềm mại, xúc cảm rất tốt, rất thoải mái.

Nghĩ đến Chu Viễn Địa nói những lời này lúc hai người đang ở trên giường thân mật vận động…Hứa Nghĩa đỏ mặt, một cổ xao động từ thắt lưng lên đến lưng, bay thẳng kích thích đầu của gã, không khỏi miệng đắng lưỡi khô.

Cúi đầu nhìn, vốn đang yên tĩnh mềm mại một chỗ, vậy mà cũng bắt đầu xao động, chậm rãi ngẩng đầu lên.

Hứa Nghĩa cả kinh, vội vàng giật khăn tắm lau loạn xạ bọt nước trên người, phủ thêm áo tắm chạy ra khỏi phòng tắm.

Bò lên giường tắt đèn liền đem mình cuộn ở trong chăn, Hứa Nghĩa cảm giác mình dường như càng nóng hơn, muốn trốn tránh cảm giác trong thân thể chính mình, cảm giác lạ lẫm như vậy, lại làm gã không biết làm như thế nào. dammy.wordpress.com

Nhắm mắt kẹp chặt hai chân buồn bực trốn ở trong chăn, vốn gã là muốn tĩnh tâm lại dẹp loạn một chút cảm giác xao động, sau cảm giác ngược lại càng cường liệt hơn…

Tay do dự mà vươn ra hướng giữa hai chân, Hứa Nghĩa cầm lấy phân thân đang tràn đầy sức sống mười phần.

Kì thật Hứa Nghĩa rất ít làm như vậy, ở phương diện này gã rất lạnh nhạt.

Lúc tại trường quân đội Phí Nặc Man, mỗi ngày huấn luyện sẽ đem tinh lực của hắn làm cạn kiệt, căn bản không có thời gian cũng không có tinh thần muốn loại chuyện này, hơn nữa gã tại trường quân đội cũng là độc lai độc vãng, cơ hồ không có cơ hội nghe được các bạn học khai thông phương diện này.

Sau khi thắt lưng bị thương, cuộc sống Hứa Nghĩa đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, sinh hoạt hằng ngày đều có chút khó khăn, còn có phương diện này làm sao có thể nhiệt tình?

Về sau theo Chu Viễn Địa, bởi vì bận tâm đến thân thể của gã, lúc mới bắt đầu Chu Viễn Địa đều không có cùng Hứa Nghĩa làm đến cuối cùng. Đợi đến lúc bác sĩ nói có thể rồi, Chu Viễn Địa vẫn có chỗ cố kị, số lần thân mật không nhiều lắm. Chỉ là từ khi thân thể gã càng ngày càng tốt, Chu Viễn Địa yêu cầu cũng nhiều hơn, mỗi một lần đều rất bền bỉ, cho đến khi ép khô Hứa nghĩa mới bỏ qua. Không có đạn, cái đó nó có ý nghĩa sao?

Sờ nơi đó của chính mình có chút lạ lẫm, trước đây Hứa Nghĩa vẫn áy náy chính mình không thỏa mãn được Chu Viễn Địa, cũng không ít lần dùng tay và miệng, gã kĩ thuật rất tốt đi? Ít nhất Chu Viễn Địa nói rất thoải mái.

Chu Viễn Địa mắt đỏ hồng yên lặng nhìn Hứa Nghĩa vặn vẹo thở dốc ở trên giường, trong bóng tối thấy không rõ biểu hiện của gã, bởi vì gã thân thể đột nhiên thẳng tắp cùng thấp giọng hô dồn dập, hắn biết rõ Hứa Nghĩa phải phóng xuất rồi, hiện tại chính là dư vị thoải mái…

Chu Viễn Địa lặng lẽ trở về chuẩn bị cho Hứa Nghĩa một kinh hỉ lớn, không nghĩ tới ngược lại là Hứa Nghĩa cho hắn một kinh hỉ lớn.

Vừa về đến nhà gặp được tình cảnh bạo phát như vậy, Chu Viễn Địa lập tức liền có phản ứng. Cục cưng nhỏ thanh đạm ít ham muốn, ở chung nửa năm qua cũng không có tự mình phản ứng qua một lần, đêm nay vậy mà tại thời điểm hắn không ở lại đem chính mình high thành như vậy, thật là đáng đánh đòn thí thí.

Chu Viễn Địa nhanh chóng đem y phục trên người đều cởi ra, thứ ở giữa chân của hắn dựng thẳng đứng như ngòi pháo. Duỗi tay nắm chặt mắt cá chân mảnh khảnh của Hứa Nghĩa, không để ý gã kinh hô giãy dũa gập lại về phía trước, ngọn đèn sáng rõ, cảnh đẹp ở giữa hai chân Hứa Nghĩa đều ở trong đáy mắt của hắn.

“Viễn, Viễn ca.” Hứa Nghĩa híp híp mắt, trông thấy là Chu Viễn Địa còn có chút không dám tin. Tự động tự giác đình chỉ phản kháng, tùy ý Chu Viễn Địa phản kháng, trên mặt còn bày ra thần sắc mừng rỡ, bộ dáng thật cao hứng: “Anh đã trở về.”

Chu Viễn Địa híp mắt đánh gia thân thể hồng phấn đang hiện ra của Hứa Nghĩa, đưa tay gẩy mái tóc ẩm ướt dán trên trán có chút mồ hôi của Hứa Nghĩa, con mắt tỏa sáng nhìn chằm chằm trêu tức mà trêu đùa Hứa Nghĩa: “Đều đói thành như vậy, tôi còn không khẩn trương trở về uy em no bụng à.”

Hứa Nghĩa hậu tri hậu giác nhớ tới chính mình vừa làm chuyện gì, không khỏi xấu hổ đến cả khuôn mặt đỏ bừng. Gã nhớ tới thu hai chân về che giấu, chỉ là gã còn có một chân bị Chu Viễn Địa nắm lấy, đành phải lấy chăn che mặt chính mình, thật sự là quá thẹn thùng rồi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio