"Khụ..." Cơm nước vừa xong Mông Hiểu Dương ho khan một tiếng, buông chén đũa liền vội vã chạy về phòng của mình.
Nhìn bóng lưng của y, đáy mắt Lâm Hô lộ ra thần sắc khó hiểu. Mấy ngày nay Hiểu Dương xảy ra chuyện gì, thấy hắn cũng không thèm liếc mắt nhìn một cái, chẳng lẽ còn đang tức giận?
Kỳ thực không chỉ Lâm Hô nghi hoặc, ngay cả Lâm Cẩn cũng cảm thấy gần đây Mông Hiểu Dương rất kỳ lạ. Trước đây cậu gọi chị dâu, Hiểu Dương liền cảnh cáo một tiếng hoặc là trừng mắt nhìn một cái, cũng liền xong. Vậy mà mấy ngày nay cậu chỉ cần vừa gọi chị dâu, Hiểu Dương giống như nhìn thấy cừu nhân, hơn nữa còn không thèm làm cơm, (>_