Tuyệt Nhiên nói: "Chu tổng là sợ tôi bỏ thuốc anh sao, sau đó nhân cơ hội để anh ở giường tôi hoặc là bắt cóc anh để vơ vét tài sản gì gì đó?"
"Ha ha ha, Vương tiểu thư nói chuyện rất gọn gàng dứt khoát "
"Tôi luôn như thế, nếu hộ người của tôi tôi sẽ bảo vệ người đó, hại người của tôi, tôi nhất định sẽ không chút khách khí đáp lễ."
"A? Vậy tôi được xem là người thế nào?"
Tuyệt Nhiên quyến rũ cười một tiếng: "Chu tổng cho tôi ta một cơ hội tốt như vậy, đương nhiên là hộ người của tôi, nếu như anh vẫn chưa yên tâm hay là đổi chén với tôi đi."
Tuyệt Nhiên mang chén của mình đổi lại với anh, sau đó uống một hơi cạn sạch
"A! Dễ uống, có chút cay, uống hết trong người lập tức có cảm giác ấm áp, thoải mái. Chu tổng, anh cũng uống thử xem."
Chu Sâm ở trong lòng nghĩ về đo hạ, bưng canh uống một hơi hết sạch, gật gật đầu: "Ừm, trong người đúng là có nhiệt lại rồi, cảm ơn cô."
"Không cần cám ơn, chỉ cần anh về sau gọi tôi đừng cộng thêm hai chữ tiểu là được, tôi như thế nào nghe cứ nghe như có cảm giác tiểu thư khách sạn ấy"
"Ha ha ha, được rồi, là tôi sơ sẩy, vương tiểu, a, không, nên phải gọi Tuyệt Nhiên." Chu Sâm bị lời của cô chọc cười.
Tuyệt Nhiên ngồi trên ghế salon đối diện anh, bắt đầu tìm đề tài cùng anh nói chuyện phiếm: "Chu tổng, tôi từ nhỏ sống ở Mỹ quốc, này là lần đầu tiên đến Trung quốc, ở thành phố A này có chỗ nào thích hợp đi chơi hay không vậy? Tôi muốn nghỉ ngơi một chút, có thể leo núi, hay đi bơi, phong cảnh yên bình, tôi phải thừa dịp chưa chụp ảnh đi chơi tứ phía, chờ khai mạc, sẽ bận rộn tới không có thời gian đi dạo ."
"Có đấy, tới thành phố A tốt nhất nên đi tới Khả Khá. Có hổ khiêu hiệp ,... "
Chu Sâm ngoài công tác anh thích nhất là đi leo núi đó cũng là thu vui của anh, nhưng mấy năm gần đây, bận rộn chuyện công ti, Y Khả Kiều cũng không thích đi, nên anh đã để hứng thú này trôi đi , Tuyệt Nhiên vừa nhắc tới chuyện này, thì anh giống như là tìm được tri âm, nhen nhóm trong lòng anh phần tính cảm mãnh liệt bị đè nén. Dậy sóng lên, anh cùng cô tán gẫu. Chỉ chốc lát sau, đầu anh có chút choáng, nói nói một hồi, liền ngủ trên ghế sa lon .
"Chu tổng, Chu tổng, anh ngủ rồi sao?" Tuyệt Nhiên đứng dậy ngồi xổm ở bên cạnh anh kiểm tra, hài lòng cười lạnh, tìm một cái chăn đắp lên trên người anh, một mình ngồi ở trên ghế sofa một bên nhìn anh chằm chằm, yên tĩnh chờ đợi, chờ đợi một màn kịch vui.
Chu Sâm ngủ an bình giống như trước đây khiến người mê muội, ngũ quan phá lệ ôn nhu, lúc anh ngủ lông mi thật dài sẽ giống như những vì sao nghịch ngợm lay động, phát tiếng hít thở đều đều, anh giống như trước thích nghiêng mình mà ngủ, cô cũng đã từng có thói quan nằm nghiêng trong ngực anh mà ngủ, nghe trên người anh là hơi thở độc hữu, mới có thể ngủ được.
Cô yên lặng nhìn chằm anh, Tuyệt Nhiên chẳng biết lúc nào trong mắt đã hiện ra lệ quang, cô đã từng ngủ bên anh, dùng toàn bộ sinh mạng để yêu anh!
Vết thượng tận đáy lòng giống như có cảm giác lại tràn ra máu!
Ước chừng qua nửa giờ, điện thoại Chu Sâm vang lên, nhân vật chính cuối cùng đã xuất hiện.
Tuyệt Nhiên lấy điện thoại từ trong túi Chu Sâm ra, nhìn trên số điện thoại hiện ra hai chữ Lão Bà, trong lòng hận giống như là có cây kim đâm vào quả tim cô! Đắm chìm trong đâu xót vô lập tức bị thù hận bao trùm ấy.
Cô đợi điện thoại vang lên tới lần thứ hai, đợi đúng thời điểm thì đứng lên, mềm mại nói: "Xin chào,... "
Đầu dây bên kia truyền tới âm thanh giận dữ tới không nuốt nỏi của Y Khả Kiều: "Tiện nhân, cô là ai? Cô đã quyến rũ chồng tôi ới nơi nào?"