Trước Có Bệnh Kiều Sau Có Quỷ

chương 40: mua mua mua!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Tịnh

Beta: Vũ Ngư Nhi

Không biết có phải bởi vì hiệu quả của thuốc viên đạn kia không đáng tin hay không, sau khi đến thành phố W, nhiệt độ trên trán Thiên Lang vẫn không hạ xuống. Xuất phát từ chủ nghĩa nhân đạo mà cân nhắc, Ôn Dục Nhiễm cảm thấy rằng vứt người bị sốt cao ở nhà một mình quá không phúc hậu, cũng chỉ có thể lại một lần nữa mang người về nhà mình.

À, đồng hành còn có một khuê nữ quỷ mà giới tính đã trở thành câu đố.

Tạm thời cuối cùng cũng đè được Thiên Lang lên giường cấm ngồi dậy. Ôn Dục Nhiễm gác chéo chân ngồi ở trên ghế bên cạnh máy vi tính, không đành lòng nhìn thẳng Thích Phi Trần nhàn nhã đứng ở bên cạnh: “Thiếu hiệp, huynh có thể đổi bộ đồ khác được không? Huynh vẫn định mặc bộ váy áo đi hai bước té một bước này ư?”

Thích Phi Trần vốn đang rất hứng thú các loại đồ dùng hiện đại trong phòng, nghe anh nói như vậy, tùy ý trả lời: “Đương nhiên rồi, thế nhưng ở đây có quần áo nữ tử không?”

Ôn Dục Nhiễm trầm mặc, muốn từ một trong nhà một thằng đàn ông độc thân tìm ra một món đồ của phụ nữ, hẳn là hơi bị khó.

“Kỳ thực bây giờ nữ cũng là có thể mặc được quần áo của nam.” Anh thành khẩn nói, “Không tin anh xem bên ngoài xem có rất nhiều cô gái đều mặc quần!”

“Mặc dù việc nhỏ không đáng kể nhưng cũng có khác biệt.” Thích Phi Trần thì lại hoàn toàn không mắc bẫy này.

Một tay đỡ trán, Ôn Dục Nhiễm thống khổ rên rỉ một tiếng: Mẹ nó chứ, không tin anh từ nhỏ đã mặc váy mà lớn lên, rõ ràng là trai mà sao chăm chỉ thế làm gì không biết!

“Tôi thấy anh mà đổi thành quần thì cực đẹp trai, cần gì phải cướp bát cơm của các cô ấy chứ. Cho dù có muốn cướp thì thỉnh thoảng đóng giả là được rồi đúng không? Bộ đồ đỏ rực này của anh tôi nhìn vào mà mắt muốn hoa luôn.”

Thích Phi Trần giơ tay chậm rãi cắt tỉa hai lọn tóc mai buông xuống, động tác nhẹ nhàng đỡ cái trâm cài đầu trên đầu ra, sau đó bỗng dưng ngẩng đầu lên, tư thái kiêu ngạo như nữ hoàng giá lâm, trong mắt lại lập loè loại ánh sáng nào đó Ôn Dục Nhiễm cực kỳ quen thuộc: “Vì tướng quân của ta, cho dù chỉ chốc lát ta cũng không coi nhẹ được. Ta là thê tử xứng với hắn nhất trên cõi đời này, vì thế mặc dù việc nhỏ như sợi tóc cũng không thể sơ sẩy.”

Ôn Dục Nhiễm: Σ( ° △ °|||)

—— Đây thực sự là nương pháo có lý tưởng nhất, có hoài bão nhất mà anh từng thấy. Chân thành mong ước vị tướng quân đầy mị lực kia có khẩu vị tốt, tiêu hóa tốt, sớm ngày đoàn viên trải qua sinh hoạt ấm áp mỹ mãn bên vợ con.

“Ta nghĩ rằng ngươi có thể hiểu tâm tình này. Nếu ta không nghi ngờ sai, người kia hẳn là khao khát ngươi đã lâu.”

Thuận theo tầm mắt Thích Phi Trần nhìn lại, Ôn Dục Nhiễm phát hiện Thiên Lang không biết đã ngủ từ lúc nào, giữa trán hơi nhíu, hai tay nắm thật chặt chăn của y, nhìn qua ngủ chẳng hề yên ổn.

“Ngươi dường như không ghét hắn, rồi lại không quan tâm như vậy, chẳng lẽ cũng là bởi vì thế tục không chấp nhận?”

Bị hỏi đến ngẩn ra, Ôn Dục Nhiễm theo bản năng bật thốt lên: “Không phải.”

Anh không kỳ thị gì xu hướng tình dục này, có lẽ là bị các tiết mục hiện đại ngắn đầu độc rồi. Anh không cảm thấy hai người cùng giới tính yêu nhau là chuyện kinh khủng gì. Chẳng qua cho tới nay không nghĩ tới việc này sẽ rơi xuống đầu mình, cho nên vừa nghĩ tới đã cảm thấy không tự nhiên. (Tui nghĩ là ảnh xem mấy chương trình có tung hint toé loe >w

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio