Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Buổi sáng trong lành ánh ban mai khẽ vươn vình thức dậy toả ấm cho toàn nhân gian những tia nắng nhảy nhót qua từng kẽ lá xà xuống mặt đất vui đùa. Hôm nay ken đưa nó đi học sớm hơn mọi khi nó ngồi phía sau xe đeo headphone mắt lim dim thư thái còn nhóc ken thì vẫn hăng say vừa đạp xe vừa ngêu ngao bài hát quen thuộc cảnh tượng thực giống với soái ca ngôn tình lãng mạn trong phim chẳng mấy đã đến cổng trường cảnh quay kết thúc. Nó nhảy xuống xe nhóc ken cũng bước xuống xe quay lại nhìn nó mỉm cười rồi lại tiếp tục xoa đầu nó
- "bé ngao hôm nay đi học ngoan nha tan học ken nhất định sẽ đến đón không được về trước hiểu chưa"
nó bực mình đá một phát vào chân nhóc gì chứ coi nó là con nít sao đúng là thằng em náo toét, ken ôm chân nhảy lò cò giọng phụng phịu có phần hờn dỗi:
-"vũ hạ vy chị đúng là không biết thương hoa tiếc ngọc sao cứ thích đánh ken mãi vậy? nếu để ảnh hưởng đến nhan sắc đẹp trai "vạn người mê" của người ta thì tính đền sao đây"
- "muốn đền không? có tin chị cho em biến thành gấu trúc hai mắt thâm đen lại không hả"
- "tiểu vy…!! con gái con nứa sao lại ngang ngược như vậy chứ phải hiền dịu, nết na, thùy mị, đoan trang nghe chưa? vậy mới có nhiều đứa yêu chứ!!"
- phí lời không ngang ngược thì làm sao trị được thằng yêu tinh như em chứ? Để em trèo lên đầu chị ngồi chắc nằm mơ đê?
nó chỉ vừa mới rứt lời cũng vừa lúc tử hy phi con xe đạp đỏ trói trang của mình tới cậu bây giờ chẳng khác gì núi nửa sắp phun trào nguyên nhân cũng là do sáng nay cậu vốn định đến đón nó đi học nhưng lại bị thằng em chết bầm này "hớt tay trên" hại cậu đứng đợi nó mãi rồi phải mất công mất sức đạp xe hồng hộc tới trường cho kịp giờ, nhóc vốn là muốn trọc tức anh trai mình đó dường như là một thói quen khó bỏ của nhóc. Ken cười rảo hoạt vì ý nguyện thành công mọi thứ đều tiến triển theo đúng kế hoạch, nó sớm có dự cảm không lành nên chuồn vào lớp trước bỏ lại hai anh em nhà này đứng đấu mắt vs nhau nó biết ngay mà mới sáng ra nhóc ken đã dục nó ăn vội ăn vàng rồi bắt nó đi học sớm nhưng trên đường lại đạp vô cùng chậm như muốn kéo dài thời gian nó chắc chắn là nhóc không có ý tốt gì mà hazii!…
cuối cùng nhóc ken mỉm cười nhướng mày đầy thách thức về phía cậu dơ ngón trỏ chúi xuống đất ra dấu dislike rồi quay đít phóng đi, "em" tử hy chỉ kịp thốt nên được một từ thì nhóc đã chạy như bay mất rồi cậu tức giận đập tay vào yên xe cái "phập" tặc lưỡi ngán ngẩm cậu cũng đến bó tay với thằng em này từ từ dắt xe vào trong trường bỗng mỹ ngọc chạy đến cô ta vội đến chỗ tử hy khoác tay cậu mặt hớn hở
-"tử hy chiều nay mình mời cậu đến nhà hàng cũ nha cậu nhớ tới đó"
-"Hôm nay là ngày gì đặc biệt sao? Nhà hàng đó chỉ có ngày quan trọng chúng ta mới tới đó thôi mà?"
- cậu…không…nhớ…hôm nay là ngày gì sao?
- hôm nay là ngày gì chứ mình thật sự không nhớ ra đến hôm nay là ngày mấy tháng mấy mình còn không biết nữa là
-( mắt mỹ ngọc trùng xuống giọng ngập ngừng) Hôm nay là…sinh nhật của mình… mọi năm cậu đều nhớ mà sao… hôm nay cậu…
-( tử hy giật mình nhớ ra vội chữa cháy) mỹ ngọc mình xin lỗi tại rạo này có nhiều việc kiến mình phân tâm nên mình…nhưng cậu đừng lo chiều nay giờ đúng không…mình nhất địng sẽ đến đúng giờ mà
- ừm…
- thôi nào đừng buồn chúng ta mau vào lớp thôi
Tử hy nhanh tay kéo mỹ ngọc vào lớp bàn tay trắng nõn của mỹ ngọc khẽ lắm lại thành nắm đấm cô thầm nghĩ trong lòng "việc khiến cậu phân tâm sao? Chắc chắn là vì nó!! là vì con nhỏ đó cho nên cậu mới quên sinh nhật của mình…tử hy không phải cậu đã…!! không thể nào cô ta chỉ mới tới đây được nửa tháng cậu không thể nào đã yêu con nhỏ đó được mình không cho phép…!!VŨ HẠ VY sao cô cứ bám lấy cuộc đời của tôi vậy"
nó ngồi ở chỗ mình đang chăm chú nghịch điện thoại thì hai người họ vừa bước vào đến cửa, khi nhìn thấy mỹ ngọc tâm nó thực có chút ngạc nhiên nó thầm phán xét hôm nay cô ấy rất xinh đẹp, nàn da trắng sáng tự nhiên mịn màng chỉ được phủ duy nhất một lớp kem mỏng để tăng thêm độ mền và mướt, đôi môi hồng cánh sen nhẹ nhàng không hề đỏ chót như thường ngày, hàng lông mi dài và dày không đen xì, cứng đờ, vót cục lại nữa mà để tự nhiên rồi uốn cong tỉ mỉ, mái tóc cũng xoã tự nhiên cài một chiếc kẹp nơ trắng nhỏ xinh gương mặt phảng phất nét buồn nhưng nhìn lại kiến cô thêm thân thiện hiền dịu trong sáng vô cùng nó cứ mải ngắm nhìn dõi theo mỹ ngọc cho đến khi cô ấy ngồi vào chỗ mà không để ý đến tử hy đã đứng ngay bên cạnh mình, cậu đặt một hộp socola nên đầu nó, nó rật mình vội đỡ lấy không cho hộp socola đó trượt xuống liếc mắt khó hiểu nhìn tử hy cậu thở dài vừa ngồi xuống đặt cặp sách lên bàn vừa nói:
- cậu không cần phải quá ngạc nhiên như vậy mỹ ngọc trước giờ đều vậy luôn thay đổi phong cách không phải lúc nào cậu ấy cũng giữ thói ăn mặc bụi bặm sexy đó đâu tại cậu mới chuyển đến nên không biết đó thôi
- ò
Nó vô thức "ò" một tiếng rồi nhìn vào chiếc hộp lúc nãy
- thứ này là sao đây? Sao lại đưa nó cho tôi?
- à lúc nãy có fan nữ tặng dù sao cũng là tấm lòng của người ta…tôi cũng không nỡ vứt bỏ!…mà chẳng phải cậu thích ăn socola sao? nên tôi đem vào cho cậu…
- cậu trở nên tốt tính như thế từ khi nào vậy? Bình thường khi tôi xem phim những trường hợp như vậy toàn là nam chính sau khi nhận được quà thì lạnh lùng ném vào thùng rác còn cô gái thì xấu hổ, đau khổ rồi biến thành người khác xinh đẹp, độc ác hơn đến trả thù nam chính cuối cùng hai người họ lại yêu nhau đúng là phức tạp phải không?
- hazii!! Bắt đầu lạc đề rồi đấy Cũng tại cậu xem phim nhiều quá? mà sao cậu hỏi nhiều quá vậy không ăn thì đưa đây ( đưa tay ra cướp)
- (nó nhanh tay rựt lại) ế chơi xấu nha! Cho rồi lại đòi là không đáng mặt nam nhi đâu, tôi sao tất nhiên là ăn rồi, ngu gì không ăn chứ xì.
Tử hy quay sang chỗ khác mỉm cười thực ra làm gì có fan nữ nào tặng cậu chứ trước giờ cậu vốn dĩ không có thói quen nhận quà của người lạ đặc biệt là fan nữ thì lại càng không là do sáng nay trước khi đi rủ nó cậu có đi qua một quán bán đồ ngọt nên tiện thể ghé qua mua cho nó luôn.
Mỹ ngọc từ đầu đến giờ đều đã nhìn thấy hết những hành động của nó và cậu, đôi mắt đượm buồn bàn tay chợt nắm chặt lại chặt đến nỗi muốn bật máu ánh mắt bỗng nhiên nổi sóng dữ dội chất chứa đầy thù hận.
Tiết đầu tiên trôi qua trong yên bình và tẻ nhạt nó cứ ngáp ngủ đến nỗi chảy cả nước mắt, vỗ má để lấy lại tinh thần tiết sau là đến tiết của bà cô chủ nghiệm không thể nơ nà được.bg-ssp-{height:px}
Chuông reo lên một hồi sau phút thì gvcn bước vào gương mặt tràn đầy hứng khởi hình như mỗi lần cô vào lớp với gương mặt này là ắt có chuyện chẳng lành, h/s trong lớp nó ngán ngẩm nhìn nhau than vãn
- h/s "không phải chứ mọi lần vào lớp mình toàn thấy cau có rồi giảng đạo như niệm chú đau hết cả tai mà giờ nhìn trông vui chưa khìa"
- h/s "Gì nữa đây mày thấy sao chứ tao nhìn cái thái độ này là thấy không ổn à "
- h/s " ê mày thấy cái biểu cảm này quen quen à"
- h/s " há không phải là lại nghĩ ra cái đề toán quái gở gì đó rồi lại bắt anh em mình giải như hôm trước chứ"
-h/s " nếu thật vậy cô này đúng rảnh rỗi ăn no không có việc gì làm chỉ biết hành hạ h/s thật hết nói nổi Lạc Trôi Lời:^"
RẦM…Rầm…cô giáo gõ thước xuống bàn giọng nghiêm túc có phần khó chịu "cả lớp trật tự không bàn tán linh tinh nữa đã không biết gì thì đừng đoán già đoán non!! Là do hôm nay tôi có chuyện vui nên không tính toán với những lời nói của các cô các cậu"
- h/s : hura vậy cô giáo "xinh đẹp tài giỏi kiều diễm thướt tha lung linh mộng mơ ngây thơ hiền lành" của chúng em hôm nay có chuyện gì mà vui quá vậy?
Cậu h/s nói xong nhát mắt với cả lớp toàn h/s chỉ biết bụm
miệng cười, cô giáo nghe đến đây cũng mát lòng mát dạ thoả mãn tâm can đồng thời cũng nhớ ra lí do chính đáng của mình ngay lập tức thái độ của cô thay đổi độ mỉm cưởi nhe nhàng nói:
- cả lớp yêu dấu cô đã biết kết quả bài thi khảo sát chất lượng của chúng ta rồi. Nói cho các em biết top năm nay hoàn toàn thuộc về lớp ta với vị trí số là "tử hy ,đ"
số "hạ vy đ"
số "mỹ ngọc đ"
và cuối cùng không khác chính là lớp trưởng đẹp zai của chúng ta " Cao Huy , đ"
haizai!! Tuy rằng mỹ ngọc thứ hạng của em có chút thụt lùi hơn nhưng đừng lo điểm số của em vẫn giữ nguyên như mọi năm hơn nữa em vẫn nằm trong top vẫn mang vinh dự về cho lớp, còn lớp trưởng Da Huy mọi năm em đều ở vị trí số vậy mà năm nay thông minh đột xuất leo nên vị trứ thứ cô thật cảm ơn em hạnh phúc quá mà mọi năm top đều có sự góp mặt của h/s a năm nay lớp ta nhờ có lớp trưởng và hạ vy nên hoàn toàn độc quyền top , được rồi chuyện vui như vậy các em còn ngồi ì ra như thế làm gì hai tiết cuối của cô cho các em nghỉ mau đi mua bánh kẹo về mà quẩy banh lớp đi giờ cô phải sang trọc tức bà cô già a đã xem cô ta còn lên mặt được nữa không ha ha ha!!!
Cả lớp ban đầu có chút thắc mắc bởi mỹ ngọc năm nào cũng xếp thứ hai sau tử hy họ vốn là một cặp trời sinh vậy mà… nhưng bởi sự vui mừng tột độ của cô giáo cô nói liếng hoắng không cho ai xen vào cộng với việc chuyện cô cho nghỉ hai tiết cuối thực sự là vui đứt tầm họ còn đâu tâm nghĩ đến mấy thứ vớ vẩn đó làm gì bây giờ chơi là chính, từ khi đi dạy đến nay cô này chưa từng nghỉ phép cũng như bận việc nên tiết của cô chưa bao giờ trống vậy mà giờ cho lớp nghỉ ngơi ăn chơi đập phá thực sự là hiếm có nhất định phải tận dụng, sau khi cô giáo ra ngoài thì cả lớp cũng nối gót theo sau xuống căntin mua đồ ăn về quẩy theo như lệnh của cô. Nó giờ đang mông lung mãi mới nhớ ra bài kiểm tra ấy thực ra lúc đó nó vốn là đã làm xong hết tất cả các bài trong đề nhưng nhớ tới lời ông lập từng nói "tốt nhất đừng nên để mọi người biết hết khả năng của mình" nên nó nhanh tay gạch đi bài cuối trước khi nộp bài nếu không vị trí xếp hạng của nó và tử hy chắc chắn có sự hoán đổi, nó bị kéo về thực tại vì tử hy bỗng xoa đầu nó
- "ê chúc mừng nha vui vậy chúng ta cũng cần ăn mừng chứ hả?"
Nó bực mình hất tay cậu ra đồng thời chỉnh lại mái tóc của mình
-"nè rối hết tóc tôi rồi, sao cả hai anh em nhà cậu lại có những sở thích quái đảng như vậy chứ?"
- ơ…tôi…
- ơ…ơ…quả mơ
Nó nói rồi đeo headphon nên tai gục xuống ngủ. Phía mỹ ngọc cô không thể tin vào tai mình, vào những gì mình vừa nghe thấy tuyết mai vào ngọc diễm biết bạn mình đang vô cùng tức giận họ bước tới với bộ dạng không thể ẻo nả hơn T.mai từ từ ngồi đối diện với M.nghọc tay mân mê nọn tóc "mỹ ngọc mày phải làm gì đi chứ con nhỏ đó cướp người yêu của mày giờ nó còn cướp cả thứ hạng của mày nữa kìa" N.diễm cũng chẳng vừa dựa tay vào vai M.ngọc "cái mai nó nói đúng đấy tao thấy mày hiền quá rồi không khéo đến cái vị trị công chúa no của mày sớm muộn gì cũng bị nó cướp mất thôi"
- T.mai "phải đấy mày nên cho nó một bài học nhớ đời đi đừng để nó sau này trở thành cặp trời sinh với "tử hy"…
Nói đến đây tuyết mai lạnh xương sống biết mình vừa nói ra từ cấm kị, mỹ ngọc lườm cô:
- "tử hy" là để cho mày gọi sao? Hai người trở lên thân thiết như thế từ khi nào vậy?
- à…ngọc mình xin lỗi mình nỡ lời sau này nhất định sẽ không thư vậy nữa cũng tại mình lo cho cậu thôi, con hồ li tinh đó thực sự không phải dạnh vừa.
"Đủ Rồi Câm Hết Mồm Lại Cho Tao " mỹ ngọc tức giận giữ tay thành nắm đấm rồi bỏ ra ngoài còn T.mai và N.diễm ở phía sau nhìn nhau cười nhếch mép " lại sắp có kịch hay xem rồi "
lời tg: xin chào các bạn đây là tác phẩm đầu tay của minh nên thực sự còn rất non nớt không thể tránh khỏi những thiếu sót, mình rất mong nhận được nhiều ý kiến đóng góp của các bn độc giả mk nhất định sẽ tiếp thu và rút kinh nghiệm cho những lần sau
( cúi đầu) xin trân trọng cảm ơn