kể từ sau khi Anna qua đời thiên băng đột nhiên biến mất Lão đại dốc toàn lực tìm kiếm mới phát hiện nó đang ở Trung Quốc nhưng làm cách nào cũng không thể xác định vị trí chính xác hiện tại.
tháng sau...
sân bay Nội Bài Thiên băng vừa đáp chuyến bay riêng trở về Việt Nam nó mặc một chiếc áo phông đen dài tay cách điệu, lệch một bên vai, đóng thùng trong chiếc quần Jean đen mài rách mái tóc đen khói xoăn nhẹ được cột cao gọn gàng cùng với chiếc kính hàng hiệu, đôi giày boot cao cổ càng tôn lên vẻ lạnh lùng cool ngầu, theo sau thiên băng là một top khoảng người đàn ông cao to mặc vest đen, khuôn mặt ai lấy đều nghiêm nghị không khác gì những chàng robot, tất cả những điều trên tạo một chấn động không nhỏ tại sân bay ai lấy đều hết sức kinh ngạc choáng ngợp trước vẻ đẹp của người con gái ấy,
thiên băng bước đi những bước đều đều miệng khẽ nhếch tạo thành nụ cười mang tính giễu cợt nguyên nhân là bởi quyết định của Lão Đại quá mức nực cười, ông không cho phép nó bộc lộ bản năng của một sát thủ sống chết gì cũng ép thiên băng vào vai của một vị tiểu thư quyền quý trong sạch, yếu đuối.
hãy nhìn mà xem ông thậm trí còn làm tới mức thuê cả một đội ngũ vệ sĩ cấp cao chỉ để bảo vệ một sát thủ hạng nhất như nó.
Thiên băng ra khỏi sân bay leo lên chiếc siêu xe Bugatti Chiron trị giá tỷ rồi vút đi, phía sau là hàng loạt xe của vệ sĩ nối đuôi
cùng lúc đó hàng loạt các truyền thông báo trí nước ngoài và cả trong nước đều ồ ào lũ lượt đưa tin "trong một đêm công ty lớn nhỏ ở Đông nam á đột nhiên phá sản trong tích tắc, số khác bị Nguyễn thị thu mua" rất nhiều bài báo viết về vấn đề nổi cộm này, nhiều người đưa giả thuyết cho rằng chính tiểu thư của nguyễn thị gây ra họ lại bắt đầu lật lại vấn đề năm xưa về cái bớt và người thừa kế cộng với sự phát triển tột bậc của nguyễn thị trong thời gian ngắn tất cả đều là cơ sở vững trãi để khẳng định nghi ngờ trên. Ai lấy đều bàng hoàng các chủ doanh nghiệp đều lớp lớp lo sợ bàn tán, không biết bao giờ công ty của mình sẽ chịu chung số phận với những tập đoàn lớn nhỏ đã phá sản trong đêm qua, không những thế hàng loạt các chủ tịch, giám đốc cũng bị lộ việc làm ăn xấu chứng cứ đột nhiên lan truyền trên mạng, người người chuẩn bị ra hầu toà, "ngồi nhà đá bóc lịch"
thiên băng lái xe với tốc độ bàn thờ phút chốc đã đến biệt thự nguyễn thị, chuông điên thoại chợt gieo nó bắt máy đầu dây bên kia là thứ âm giọng khá bức bối
- (Lão đại) cháu có biết mình vừa gây ra chuyện gì không?
- cũng không có gì to tác, ông không cho phép cháu thể hiện trong lĩnh vực chân tay vậy cháu đành dành hết tâm tư vận động não bộ thôi
- Càn Quấy! cháu có biết như thế đã gây biến động đến nền kinh tế như thế nào không? ta sẽ trao trả số tập đoàn
thiên băng thu vẻ mặt vui cợt lại ánh mắt lạnh lẽo tựa băng sơn "nếu như ông trả lại cháu không chắc họ còn sống để hưởng thụ niềm vui ấy đâu, những người ấy đều có liên quan đến quá khứ của cháu, như vậy đã quá nhân từ rồi, cháu tin rằng ông cũng không muốn người thừa kế của mình phải chịu ấm ức đúng chứ?"
đầu dây bên kia im lặng thay cho sự đồng ý, nó cũng tắt máy không ngần ngại.
Thiên băng bước vào đại sảnh của biệt thự quản gia và người giúp việc thi nhau chào hỏi, nó đưa mắt nhìn qua mái tóc đã bạc trắng của ông quản gia chợt hiểu thời gian cũng đã trôi đi quá nhanh rồi mới đó cũng đã sắp sinh nhật tròn tuổi của thiên băng,
quản gia mỉm cười hiền hậu
"tiểu thư cháu đã về rồi, mau vào trong đi thiếu gia Hàn vũ và Lãnh phong đã đợi từ sớm"
nó gật đầu rồi vào trong, hai thanh niên đang ngồi ở ghế sofa đứng bật dậy, Hàn vũ nhào đến ôm nó cho thoả nỗi nhớ mong "cuối cùng em cũng về rồi, nhớ em chết mất" xoay người nó một vòng "em cao hơn rất nhiều rồi đấy, không còn là nấm lùn nữa"
thiên băng hờ hững đẩy anh ra rồi thả lỏng người trên ghế, có thể thấy gần năm không gặp hai người bạn này của nó vẫn không hề thay đổi, có thay đổi chăng chỉ về ngoại hình đã đẹp lên quá mức cần thiết rồi, Lãnh phong vẫn trầm lặng như ngày nào anh ngồi đối diện với nó khẽ cười "chào mừng em quay trở lại" ánh mắt Lãnh phong đầy ẩn ý, như hiểu được thiên băng cũng khẽ cười nửa miệng
- được rồi hai người đến đây không phải chỉ để thăm em đấy chứ?bg-ssp-{height:px}
- (Hàn vũ dường như cảm thấy khá khoái chí với câu hỏi này) còn hỏi? sắp đến sinh nhật của em rồi lần này rất đặc biệt, tin rằng em cũng đã biết?
- thì sao?
- Lão đại đã giao cho bọn anh toàn quyền tổ chức bữa tiệc ấy, và bọn anh đến đây để hỏi em...!
nó bắt đầu cảm thấy hào hứng trước ánh mắt sáng như sao mà đầy đáng sợ của Hàn vũ
- hửm! có gì vui sao?
- nhóc à, bọn anh đã gửi thiệp mời đến cả nhà Dương tử hy rồi
- (nó khẽ nhíu mày) em muốn trả thù chứ không muốn dây dưa đến nhà họ Dương
- bình tĩnh nào Đào mỹ ngọc hiện tại đang ở Đại Hàn Dân Quốc nếu em muốn dụ cô ta về thì phải dùng đến Dương tử hy làm mồi câu
Lãnh phong căng bản cũng đồng ý với ý kiến này anh lên tiếng "nhưng dù sao em cũng phải cẩn thật Dương tử hy đã không còn như trước, nếu để hắn ta biết mình bị lợi dụng e rằng không an toàn cho em"
ánh mắt nó lạnh lẽo nhưng đôi môi vẫn thường trực nụ cười hờ hững "yên tâm đi, sẽ không sao đâu còn ai có thể đánh sợ hơn em được chứ?"
Hàn vũ thấy được sự đồng tình trong ánh mắt của nó Anh nở nụ cười đầy ma mị, nó đứng dậy khoé miệng cong cong "cứ làm như vậy đi, hai người về trước, em nên phòng dây"
thiên băng cảm thấy vui trong lòng khi biết mỹ ngọc không ở đây cô ta không nhân cơ hội tận dụng thời gian ở bên cạnh tử hy mà lại vi vu ở bầu trời xứ lạ điều này chứng tỏ mảnh đất này khiến cô ta bị ám ảnh vô cùng.
Đợi đến lúc thiên băng khuất sau hành lang Hàn vũ mới thở dài "thiên băng thay đổi nhiều quá, tôi có thể nhìn thấy bóng dáng thiên Anh trong đó_rất lạnh lùng"
Lãnh phong lắc đầu "không? thiên băng hoàn toàn khác với thiên anh, cậu không nhận sao? cô ấy rất giống cậu: ánh mắt sắc lạnh, trên môi thường trực nụ cười hờ hững, coi cuộc sống là một cuộc chơi, lấy tính mạng cuộc đời của người khác làm trò đùa"
Hàn vũ hai tay đúi túi quần bật cười thành tiếng vừa đi vừa nói "ý cậu là Ác quỷ thực sự? như vậy cũng rất tốt còn hơn việc chìm đắm trong thế giới màu hồng hoặc là sự yếu đuối đến nhu nhược"
Hàn vũ bỏ lại Lãnh phong phía sau, lãnh phong đưa mắt nhìn về phía phòng nó với ánh nhìn đầy xót xa và sự đồng cảm bởi anh cũng đã từng tham gia khoá đào tạo sát thủ ấy để trải qua kỳ sát hạch
anh không biết thiên băng đã phải trải qua những điều gì, suốt những ngày tháng qua anh đã rất nhớ thiên băng chỉ mong ngày gặp lại nhưng hiện tại thấy bộ dạng này của nó thật khiến anh đau lòng, thiên băng của hiện tại dường như đang khao khát được giải phóng, được trả thù chừng phạt những người làm tổn thương mình, để đạt được điều này anh biết nó sẵn sàng bất chấp tất cả đánh đổi mọi thứ và dĩ nhiên cái gì cũng có giá của "nó" đau thương là điều không tránh khỏi.