Khi màn đêm buông xuống, Lý Ngạn mang theo Dư Thần tới.
Anh hai tới nhà ăn cơm, Lý Quân tự nhiên sẽ xuống bếp, dù sao anh hai anh rất kén ăn, chỉ là anh có chút bất ngờ, không nghĩ tới hắn sẽ mang Dư Thần - góc tường của anh hai anh mà hai ngày trước anh còn muốn đào tới cùng.
Quy trình hôn lễ của bọn họ đã tiến hành được tương đối, nên xác nhận đều xác nhận, hiện tại chỉ còn thiếu những thứ chi tiết, cùng với bố trí hiện trường hôn lễ ở hải đảo, Khương Hành còn mời mấy vị ca sĩ trong giới hát trong hôn lễ của bọn họ, đương nhiên, hắn và Lý Quân cũng sẽ song ca một ca khúc kết hôn, muốn một lần nữa sáng tác riêng một bài hát là không thể, hiện tại chỉ có thể chờ chính bọn họ lựa chọn.
Nhưng những việc này đều là của ngày mai, hiện tại Lý Quân đang hấp cua lớn, hôm nay con của lớn vẫn là Khương Hành tự mình lựa chọn, cơm không biết nấu, nhưng trong việc lựa chọn hải sản, hắn vẫn có trình độ của riêng mình, đây đều là kinh nghiệm từ ăn đúc kết ra.
Lý Ngạn và Dư Thần mới vừa vào nhà, Khương Hành pha trà cho hai bọn họ, Lý Quân từ trong bếp đi ra: "Anh hai, em mua cua lớn, đang hấp, không biết các anh có thích không."
Lý Ngạn nói: "Anh có thể." Hắn hỏi Dư Thần: "Còn cậu?"
Dư Thần gật đầu: "Cảm ơn Quân thiếu."
Lý Quân cười với cậu: "Gọi Quân thiếu gì chứ, gọi anh Quân là được."
Lý Ngạn: "Cũng phải, Tiểu Quân lớn hơn cậu một chút."
Dư Thần: "Cung kính không bằng tuân mệnh."
Lý Quân nghĩ thầm Dư Thần đúng là rất nghe lời anh hai anh, xem ra chuyện có ơn này có thể là thật.
Khương Hành: "Cua lớn cần hấp bao lâu?"
Lý Quân nhìn đồng hồ: "Còn phút nữa."
Khương Hành: "Đợi lát nữa anh đi bê ra, cái nồi kia có chút nóng."
Lý Quân: "Được." Để hắn biểu hiện một chút trước mặt anh hai.
Nhưng mà, hiển nhiên Lý Ngạn không có hứng thú đối với chuyện Khương Hành giúp Lý Quân, hắn bị Hạt Cát và mèo con vui vẻ chạy tới chạy lui hấp dẫn lực chú ý.
Lý Ngạn hỏi Lý Quân: "Tiểu gia hỏa còn chưa đặt tên à?"
Lý Quân ngẩng đầu nhìn về phía hắn: "Chưa ạ, anh hai đặt đi."
Lý Ngạn: "Anh cảm thấy Cơm Rang Trứng không tồi, lần trước nhìn ảnh hai bọn nó rất hài hòa, một trắng một vàng giống như trứng gà."
Lý Quân: "......" Anh hai đặt tên không hề có một chút cảm giác nghệ thuật nào, nhưng anh không dám nói: "Cơm Rang Trứng cũng được."
Dư Thần đề nghị nói: "Hay là gọi là Trứng Cuộn, cũng là trắng lẫn vàng."
Lý Ngạn: "Cái này được."
Lý Quân: "Được, đều được." Trứng Cuộn so với Cơm Rang Trứng khá hơn nhiều.
Đối với quan hệ của Lý Ngạn và Dư Thần, Lý Quân cũng lười đi suy đoán.
Khương Hành đem cua lớn mang ra, Lý Quân liền vào trong bếp xào rau, Khương Hành ở một bên hỗ trợ, Lý Ngạn và Dư Thần đều không phải người xa lạ, cũng không cần phải đối đãi với họ như đối với khách nhân, như bây giờ còn tự nhiên hơn, đây mới là thái độ người một nhà nên có.
Khi Khương Hành ra phòng khách gọi Lý Ngạn và Dư Thần vào ăn cơm, chỉ nhìn thấy Dư Thần đang xem tivi, cũng không nhìn thấy Lý Ngạn.
"Anh hai đâu?"
Dư Thần chỉ chỉ bên ngoài: "Ở bên ngoài."
Khương Hành theo tầm mắt cậu vọng qua, xuyên qua cửa sổ sát đất, hắn nhìn thấy Lý Ngạn đang thay tã giấy cho Hạt Cát, lúc này cũng không biết là phong cách gì, nhưng cứ cảm giác mình chưa thấy qua.
Khương Hành: "...." Còn rất thuần thục.
Dư Thần nói cho hắn: "Là váy công chúa Bạch Tuyết."
Khương Hành: "...... Lợi hại."
Lý Quân thấy bọn họ chưa vào nhà ăn, cố ý đi ra gọi người: "Sao còn chưa vào, đồ ăn đều nguội rồi."
Khương Hành: "Anh ra ngoài gọi anh hai."
Lý Quân nhịn không được vỗ trán: "Được, bảo anh ấy đừng nghịch nữa."
Khương Hành cũng không dám nói như vậy với anh hai, chẳng may sau này ở hôn lễ không cho Tiểu Quân nhà hắn ra cửa thì phải làm sao?
Lý Ngạn thử xong hai bộ cho Hạt Cát rồi mới quay vào, Dư Thần đã tự giác ngồi trên bàn cơm.
Mỗi lần đều vội vàng tới đây cùng bọn họ tiếp nhận công việc hôn lễ, lúc này thật sự là đi theo ông chủ có thịt ăn, cậu ở trong chương trình vẫn luôn xem Lý Quân nấu cơm, nhưng chưa từng được hưởng qua.
Lý Quân cũng ý thức được vấn đề này: "Hình như Dư Thần là lần đầu tiên ở nhà chúng ta ăn cơm nhỉ?"
Dư Thần gật đầu: "Đúng vậy."
Khương Hành: "Vậy cậu nếm thử tay nghề của anh Quân một chút, không phải tôi nói quá, ăn rất ngon."
Dư Thần: "Được."
Lý Quân: "Anh hai, sao anh tuyển được Dư Thần thế?"
Lý Ngạn đang nghiêm túc ăn cua, ngẩng đầu nói: "Cậu ấy à, là một anh bạn nhỏ mà trước kia anh tài trợ, sau đó trưởng thành nói muốn hỗ trợ anh, anh thấy cậu ấy làm việc không tồi, để cho cậu ấy làm trợ lý cho anh."
Lý Quân nói đùa: "Hay là anh nhường cậu ấy cho em đi, năng lực làm việc của Dư Thần thật sự tốt."
Dư Thần có chút khẩn trương nhìn về phía Lý Ngạn, ai biết đi theo tới đây ăn một bữa cơm còn gặp phải vấn đề này một lần nữa.
Lý Ngạn bị hỏi đến sửng sốt: "Em hỏi Dư Thần, anh không thay cậu ấy quyết định."
Dư Thần thở dài nhẹ nhõm một hơi: "Tôi vẫn tiếp tục kiên trì quyết định của tôi."
Lý Quân: "Thật đáng tiếc."
Khương Hành biết Lý Quân đang trêu Dư Thần, cười nói: "Mọi người có muốn uống chút rượu không?"
Lý Ngạn nói: "Hôm nay tự mình lái xe tới nên không uống."
Dư Thần mọi việc đều nghe theo ông chủ của mình.
Lý Quân nói với Khương Hành: "Vậy hai chúng ta uống."
Khương Hành rót cho mình và Lý Quân một ly, lại lần nữa hỏi hai người bọn họ: "Thật sự không uống sao?"
Dư Thần nói: "Ông chủ, tôi có thể lái xe."
Lý Ngạn: "Vậy tôi liền uống một chút."
Trên bàn bỏ thêm một cái ly.
Khương Hành lại nói: "Hay là Dư Thần cũng uống chút đi, tôi bảo vệ sĩ đưa hai người về."
Sau đó, trên bàn lại thêm một cái ly.
Cuối cùng Lý Ngạn và Dư Thần đều uống rượu, đương nhiên, bốn người bọn họ cũng chỉ uống một chút liền dừng, không mê rượu.
Lý Quân đột nhiên cảm thấy hôm nay Khương lão sư nhà bọn họ gian gian tà tà.
Trong bữa cơm, Khương Hành không ngại học hỏi kẻ dưới, hướng Lý Ngạn lãnh giáo phương hướng phát triển tương lai của Sunshine Entertainment, Lý Ngạn cũng chỉ điểm một chút, nhưng mà, chưa được bao lâu, bọn họ liền nói sang chuyện khác, nói tóm lại, không khí cũng tạm được, Lý Ngạn cũng không có vẻ cao lãnh như trong tưởng tượng, chỉ cần là ngồi cùng người quen, hắn cũng nói không ít lời.
Sau khi dùng xong bữa tối, Lý Quân và Khương Hành cùng đem bát đũa rửa sạch, mà Lý Ngạn và Dư Thần cùng nhau ăn trái cây, thời gian ngủ của hai con động vật nhỏ rất tốt, trước giờ tối sẽ về ổ, Trứng Cuộn mỗi ngày đều dính Hạt Cát, hiện tại ngủ cũng ở bên cạnh Hạt Cát, tình cảm của chúng nó đúng là càng ngày càng tốt, giống như ai cũng không rời bỏ ai.
Sau khi Lý Quân và Khương Hành ngồi xuống, vừa lúc tới gần giờ, tập chương trình sắp phát sóng.
Chỉ là, ai cũng không mở miệng nhắc tới chuyện này.
Tận đến khi thời gian gần kề, Lý Ngạn nói: "Anh và Dư Thần đi về trước."
Lý Quân có chút bất ngờ, cư nhiên không cùng bọn họ xem chương trình, nhưng nghĩ lại cũng phải, bốn người cùng nhau xem, rất kỳ quái, còn không bằng tách ra hoặc là đơn độc xem.
Lý Quân và Khương Hành tiễn hai người ra cửa, Khương Hành sai vệ sĩ đưa bọn họ về nhà.
Nhìn xe Lý Ngạn rời khỏi tầm mắt của bọn họ, Khương Hành ôm lấy hông Lý Quân kéo anh vào: "Anh hai chỉ đơn giản tới đây ăn bữa cơm?"
Lý Quân lắc đầu: "Không biết, lần đầu tiên đoán sai suy nghĩ của anh ấy."
Khương Hành: "Anh cảm thấy em không đoán sai, có lẽ là anh ấy nhanh mồm nhanh miệng mời Dư Thần."
Lý Quân: "Có khả năng, dù sao anh ấy cũng là ông chủ, anh hai là một người tâm địa cực kỳ mềm."
Khương Hành: "Anh thì không giống, anh cực kỳ cứng rắn."
Lý Quân: "....." Khi đứng ở cửa đừng tùy tiện đánh lái có được không?
Khương Hành ngoài miệng đánh lái không đã ghiền, trực tiếp khiêng Lý Quân về phòng vượt cao tốc, đêm dài chậm rãi, ban ngày không có việc làm, buổi tối có lăn lộn thế nào cũng không có người quản.
Khi bọn họ vượt cao tốc qua đêm, còn có rất nhiều võng hữu lựa chọn xem chương trình.
Tập đã phát sóng.
Trailer tập trước có không ít võng hữu muốn biết tư liệu của anh trai chân dài, tập vừa phát sóng bọn họ liền tự đồng tìm được tư liệu muốn tìm trên công cụ tìm kiếm!
Anh trai chân dài là ai?
Anh trai chân dài chính là nhà tài trợ chương trình - Lý Ngạn, hắn là con trai thứ hai của Lý phú hào!l
Lý Ngạn là người như thế nào?
Muốn hỏi như vậy phải trả lời trước, khi ngươi vào đại học thì làm gì? Khoác lác tán gái chơi game xem tiểu thuyết?
Nhưng Lý Ngạn thì không, trong lúc học đại học hắn liền cầm triệu cha mình cho ra ngoài gây dựng sự nghiệp, trong ba năm đem quỹ gây dựng sự nghiệp tăng gấp lần, còn sáng tạo nhãn hiệu công ty thuộc về riêng mình, hiện tại giá trị công ty của hắn đã lên chục tỷ, đây không chỉ đơn giản là thiên tài kinh doanh, quả thực chính là ông hoàng kinh doanh.
Khi Lý Cẩm tiếp thu phỏng vấn, MC hỏi ông: "Ngài đối với chuyện con trai trò giỏi hơn thầy này cảm thấy thế nào?"
Lý Cẩm cười nói: "Tôi cảm thấy kiêu ngạo thay con trai tôi, như vậy tôi liền có thể về hưu sớm một chút."
Nhưng mà, trọng điểm hôm nay cũng không phải so sánh năng lực của Lý Ngạn và cha hắn, mà là hắn tham gia chương trình!
Mấy ngày trước, các võng hữu liền biết Lý Quân và Lý Ngạn quen biết, nhưng mọi người chỉ có thể suy đoán bọn họ có khả năng là họ hàng gì đó, nhưng ai mà ngờ! Ai mà ngờ!
Trong chương trình:
Lý Ngạn nói: "Làm phiền cho chúng tôi một chút thời gian riêng tư, tôi có lời muốn nói với em trai tôi."
Một câu giải thích rõ ràng quan hệ của hắn và Lý Quân.
Võng hữu bình luân điên rồi ——
"Em trai! Em trai! Em trai gì!"
"Lão đại, ngài nói rõ ràng ra đi chứ!"
"Lý Quân là em trai Lý Ngạn, vậy chẳng phải cũng là con trai của Lý phú hào?
"Ta cmn hiện tại có chút mộng bức...."
"Ta trúng kỹ năng hỗn loạn lão đại ném rồi....."
"A a a a a Lý Quân là em trai Lý Ngạn!!!"
"Định mệnh, ta lúc trước còn mắng qua Lý Quân, mặt sao lại đau thế này?"
"Ta nói anh ấy và Khương lão sư không xứng, mặt ta sưng lên rồi đây, không được, ta phải đi bình tĩnh một chút!"
"Mặt sưng phù...... hu hu hu...... Đau quá."
......
Trăm triệu không nghĩ tới, Lý Quân và Lý Ngạn là anh em, là em trai ruột của lão đại!
Ai tới nói cho chúng tôi biết đám võng hữu này rốt cuộc bị làm sao thế!
Lý phú hào sao ngài còn cất giấu một đứa con trai như vậy!
Các võng hữu chịu đựng mặt đau xem hết tập chương trình sau đó sôi nổi nhớ lại lúc trước mình có từng mắng qua Lý Quân hay không.
Vì thế không ít võng hữu sau khi xem xong chương trình lập tức quay lại phần bình luận ở tập ——
"Con sai rồi, ngài là ba ba con!"
"Là tôi có mắt không thấy Thái Sơn, là tôi coi mắt cá thành trân châu, tôi đáng đánh....."
"Lão đại, quỳ cho ngài!"
"Ba ba, con sai rồi...."
"Một tiểu ma mới vừa click mở chương trình, không biết các anh chị em gọi ai là ba ba?"
"Ma mới ngươi thật tốt, không hiểu nỗi đau của chị, không nói nữa, trước đi tiêu sưng cái đã."
......
Cùng lúc đó, trang web chính thức của chương trình vẫn luôn trong trạng thái xem diễn phát một đoạn ghi âm.
Nội dung đoạn ghi âm là:
—— Vương đạo diễn: "Không phải cậu muốn nói bọn họ có thể là họ hàng đấy chứ?"
—— Nghiêm phó đạo diễn: "Không quá khả năng."
—— Vương đạo diễn: "Nếu bọn họ là họ hàng tôi sẽ gọi Lý Quân là ba ba."
Sau đó, Vương đạo diễn cắn răng đăng một bài weibo.
Một người họ Vương: Dám chơi dám chịu, kim chủ ba ba. Lý Ngạn Lý Quân.
......
Ngày hôm sau, khi Lý Quân và Khương Hành ngủ một giấc tỉnh dậy, weibo đã thay đổi bất ngờ.
Nhưng, những điều này cũng không ảnh hưởng tới cuộc sống của bọn họ.
Khương Hành chủ động bò dậy làm cơm sáng, nhưng Lý Quân lại ăn vạ trong lòng ngực hắn, không cho hắn xuống giường.
"Anh Hành, em buồn ngủ, ngủ tiếp một lát."
Khương Hành bảo trì tư thế ôm từ sau lưng, bất động.
Tiếng gọi anh Hành khiến hắn tâm viên ý mãn, sáng sớm, huyết khí còn phương cương đây.
Vậy, vậy tiếp tục ngủ đi, dù sao trời sập xuống cũng có người cao hơn đỡ.
-------
Tiểu kịch trường
Khương Hành: Vào hào môn.
Lý Quân:......
Khương Hành: Thật hạnh phúc.
Lý Quân:......[ mặt nóng ]
-----