Trường Sinh Đảo

chương 113: chương 112

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

Frozen vs Bat

Chiến đbấbu đQyNã diễn ra đCbxược hơn một giờRTY.

Ngoạwfi trừ một số quân cờS đhWặc biệt, còn lạVLi tấCbxt cảs nhữbQQng quân khác đLsều bịTb kẹt trong trạUqng thái tê liệt. Có chiến đjấQyNu, có giằxPng co, có chạhSy chối chết. Nhìn chung, sinh tử tự thân khó lo, mọi ngườxPi cũng chẳng còn hơi đxPâu ý thứLc mình có còn là một quân cờtk hay không nữtka, chỉccu có toàn lực liều mạsng mà sống sót.

Ma tộc mạhSnh hơn con ngườhSi rấpTt nhiều. NhấNhqt là khi nhữyyvng ngườNhqi sống sót tới đhSược đLây đLều chỉP toàn nhữsKXng ma pháp sư, hoặc ngườUqi có khảCbx năng cận chiến yếu ớt. Bởi vì trong vòng vây của đqNám tử đQRAồ biến dịS, nhữUqng tay cận chiến giỏi đLsều đfjã ngã xuống phầSn lớn rồi.

Trung Thành bấPfVt lực nằfjm đKLNối thoạKMi với Lee Ji Won, chứMjMng kiến thanh niên này bi phẫn mà tự sát, cũng chỉTb thở dài một hơi rồi gục ở đLó, không còn đypfứpTng dậy đhWược nữzda. Trong khi đCó, Frozen gầPfVn như đTdã sống dở chết dở, máu toàn thân mấCt quá nhiều, khuôn mặt đhWã muốn trắMng lạVLi càng trắcUwng, có lẽ chỉsKX kiên trì đvYzược một chút nữPa. Claude đfSã bắuhKt đbầYGu cạYGn năng lượng, ngay từ đAtIầCbxu trận, hắqn đLã đzdụng phảpTi một con Ghouls biến dịs, hoàn toàn không đCánh trảs đuhKược cái nào, tấMt cảUq năng lượng chỉAtI dùng đbQQểxP liều mạzdng chạVLy trốn.

Có lẽ ngườIci thảQRAnh thơi nhàn hạNC nhấvYzt trong các quân cờq là kịjcs sĩj Robert.

Tấft cảbQQ công việc hắtkn cầQRAn làm là: luôn luôn lắXCPng nghe, lâu lâu tỏ ra thấhSu hiểccuu. Hind El Hinnawy như gặp đwfược bạMn tri kỉuhK, chỉccu hận không bổ luôn cái đypfầPfVu rối bù của mình ra đNhqược, đCểP khoe ra hết mớ suy nghĩAtI hỗn tạbp trong đhWó cho hắsKXn. Cô gái này hồn nhiên không nhận ra hắhWn đfjã thành công tiến tới trước mặt mình, chỉS cách một sảbi tay.

“LạPi nói lúc đsó, ta chỉNhq muốn cho Lisa có đyyvược năng lực giống như mình, hai chúng ta sẽ cùng nhau chơi thật vui ! TạSi sao chịKLN ấqy lạcUwi cứjcs chết đLi như vậy. Ta rấzzbt buồn, ta muốn thấhSy Lisa. Vậy nên ta đpTành phảhWi chế tạYGo một Lisa khác.”

“Ồ, chế tạhSo kiểbu gì vậy !?” Robert hỏi với bộ dáng nhiệt tình quan tâm. Trong đpTầTbu lạMi hận không thểQRA một kiếm xiên táo con nhỏ bệnh hoạbn này, nãy giờIc dù bỏ ngoài tai phầKLNn lớn, hắbn vẫn đLược tiếp thu một số nghệ thuật nhân loạPfVi không nên biết, làm đLsầAtIu óc kịTb sĩP muốn hỏng mấcUwt. Nhìn cô gái có vẻ yếu ớt cách mình có một chút, dườbng như chỉIc cầfSn mạhSnh tay vung kiếm là nó sẽ bay đXCPầuhKu, Robert buồn bực muốn chết, cơ hội chỉzd có một lầUqn, nếu hắPfVn không công kích nhanh hơn tinh thầyyvn lực của đxPối phương phủ xuống, thì thế nào cũng lạbi trở thành một con rối mặc cho ngườKMi ta chém giết khác. Tuy buồn bực, nhưng hắtkn cực kỳ nhẫn nạMi ứTbc chế tâm tình của mình xuống, cố gắRTYng vào trạyyvng thái: “Hít vào tâm tĩbQQnh lặng, thở ra miệng vẫn cườNCi.” Cái này là học của sếp mặt lạfjnh, không ngờRTY lúc này lạzdi cứCbxu đLược hắSn một mạzzbng.

Nếu không, với tinh thầfn lực của Hind El, hắcUwn có ý đMồ hay ho gì thì cô ta đyyvều cảQyNm nhận đLsược. Duy chỉvYz có cảjcsnh giới “vô niệm” này là ngoạsKXi lệ. ĐầsKXu óc luôn ở trạXCPng thái trống rỗng, tuy không có gì nhưng mọi thứRTY đXCPều đuhKã đKLNược lên kế hoạxPch từ trước, chỉpT lấLy sự trống rỗng đxPó che đji mà thôi.

Hắwfn sắYsp thành công. Ở khoảfjng cách này, mỗi khi Hind El thở mạjnh ra vài hơi, hắNCn cũng có thểwf nghe thấwfy, ngửi thấyyvy. NhịCbxp tim kỵ sĩP đVLập nhanh lên mấyyvy lầqNn, dù hắvYzn vẫn tận lực khắtkc chế, nhưng làm sao mà hoãn cái sự sung sướng đqó lạUqi đtkược.

“Ta muốn gặp lạsi Lisa, ta rấzdt nhớ khuôn mặt chịKLN ấtky, vậy nên ta bắwft một đQyNống ngườSi, cắxPt tỉvYza khuôn mặt bọn họ, nhưng chẳng ai giống Lisa đYsược cảS, họ đqều xấfju quá. Ngươi biết không nè, hồi nhỏ mọi ngườqNi đsKXều khen ta có hoa tay đzzbấLy nhé, ta viết, vẽ hay nặn tượng đTdều đsược khen cảS đbQQấYGy...”

“Con bé bệnh sắLp chết viết ra cái gì mà chảyyv đCược khen.” Robert thầMjMm nghĩQRA, nhưng mặt vẫn tươi như hoa:

“Ồ, đIcúng rồi, do bọn họ quá xấQRAu ! Nếu vậy tạpTi sao chịKLN không kiếm cô nào thật xinh ấsy, ngườKMi xinh xắsKXn thì sửa kiểUqu gì cũng xinh, Lisa có khuôn mặt xinh xắMn thì cũng hạvYznh phúc luôn...”

Càng nói càng nhảSm, Robert cũng chảqN hiểTbu mình vừa phun ra cái khỉC gì nữsa. HắbQQn đbã tìm đyyvược cơ hội rồi, ngay khi con bé này thở dài lẩbm bẩqm: “Ta rấqt muốn gặp chịhS ấpTy....”

“Vậy đRTYơn giảTbn thôi, xuống đyyvịypfa ngục mà gặp nhé.” Robert vung kiếm.

Lưỡi kiếm nặng nề quét qua cầRTYn cổ nhỏ bé, không phí chút lực nào đLã đPem cảKM cái đvYzầqNu với con mắhWt trợn trừng ngơ ngác kia bay lên, đNhqầsKXy vẻ bấCt ngờNhq.

Thành công, nhưng khuôn mặt Robert chẳng có lấqy chút nào vui mừng. HắTdn thở dài, cắpTm kiếm xuống đKLNấVLt, nằIcm ra sàn, dạhWng chân rạwfng tay, nhắTdm mắRTYt mở miệng hét lớn, đRTYạxPi khí lẫm lẫm:

“Coi như ông đPen đuhKủi, lạji đYGây, muốn chém muốn giết thì tùy, kêu lên một tiếng kiếp sau ta đsKXầSu thai làm ông nội cô !”

“Khục....khục... Ngươi thật thú vịQyN.” Đáp trảvYz lạzdi hắzdn là tiếng cườcUwi trầPm đfSục của Hind El Hinnawy. Cái đVLầCbxu đyyvang bay mòng mòng trên không lạfSi trôi nổi như vô trọng lực, nhìn hắbn đKMầccuy hứTdng thú.

Robert chém một kiếm mới biết mình sai lầsKXm rồi. Con nhỏ đpTiên khùng này chưa một giây nào buông lỏng kiểxPm soát trí óc hắpTn. Hình ảypfnh đTdôi mắqt hắNhqn nhìn thấbQQy hoàn toàn là giảccu. Tuy cảNCm giác chém vừa rồi khá thật, nhưng Robert làm bạuhKn với kiếm bao nhiêu năm, rốt cuộc vẫn cảIcm thấcUwy nó không đLúng lắuhKm, đfúng chỗ nào hắXCPn không giảRTYi thích đPược, nhưng nhìn cơ thểYs chẳng có giọt máu nào bắfjn ra kia, hắQyNn ngốc mấqy cũng biết mình trúng chiêu rồi.

“Mẹ nó, ông đMjMây thông minh cảfj đNhqờtki, không ngờsKX lạSi bịTd một con đvYziên lừa tình. Ta xxx....”

...

Ánh mắXCPt Simon dầwfn dầzzbn trống rỗng, chút sinh mệnh cuối cùng cũng từ từ tiêu tán.

Từ vùng eo hắNhqn trở đbQQi đjã biến mấvYzt hoàn toàn. CắXCPm ngập vào lồng ngực vạNhqm vỡ của hắhSn là hàm răng sắKMc nhọn bóng loáng của tên Ghouls đxPã tiến hóa, nửa ngườTbi nửa dơi kia.

Cây thương trên tay vẫn luôn nắNhqm chặt đQRAã gãy thành mấzdy đccuoạwfn, rơi xuống sàn nhà phát ra nhữQRAng tiếng đfinh đyyvang đQyNơn đSiệu.

Sinh cơ của đsối thủ đNCã đAtIoạfSn tuyệt làm tử đKLNồ hú lên một tiếng khoái trá, mấSy vết thương trên ngườUqi nó đKLNang lành lạTbi với tốc đjcsộ nhanh chóng, mắccut thườuhKng cũng thấuhKy đTbược.

Chiến đQRAấtku kết thúc lập tứtkc đtkược bảMng đCbxiều khiểUqn báo cáo lạYsi. Cảzd hai vịYG vua đIcều nhìn thấcUwy, King biết nhưng không hề đIcểM ý, hắPfVn biết tên Ghouls này sắMjMp đqNược Richard dùng vào việc gì, tạbQQm thờVLi vẫn không thểKM cảTdn trở con đUqườVLng tới chỗ phận pháp trung tâm của hắbn. Richard thấLy chiến đLấSu này đKLNã kết thúc thì mừng rơn. Lượt của hắYGn đYGã tới, Richard lập tứfc đVLiều tên Ghouls này về, ngay tạTbi vịvYz trí căn phòng của hắbQQn.

BảSng đcUwiều khiểPn chỉyyv cầhSn ra lệnh bằAtIng ý niệm, Richard chẳng tốn mấypfy hơi đNCã di chuyểxPn đyyvược tên Ghouls này tới đfiểqNm đQyNến.

Mọi sự xong xuôi, Richard nở nụ cườji bỉQRA ổi đjặc trưng với Shaorin:

“Chào nhé, không chơi với ngươi nữsa !”

HắLn đuhKưa tay lên vẫy vẫy một cái tiêu sái vô cùng rồi cảbQQ ngườhWi bọc trong bạzdch quang, biến mấbQQt nhanh chóng.

Cùng lúc đbó, một luồng ánh sáng khác cũng nhanh chóng hiện lên thay thế hắqn.

Tên Ghouls đtkã hoàn thành tiến hóa này vừa xuấccut hiện đbQQã gào lên mấXCPy tiếng khí thế vô cùng, lông tóc dựng đyyvứMng như vừa bịtk đwfiện giật, mắLst đPfVỏ long lên xòng xọc, hoàn toàn phát huy hết cái đQyNẹp của một dã thú tiêu chuẩyyvn.

Khi quân cờf thuộc hai phe khác nhau gặp nhau trong cùng một gian phòng, chỉf có bên thắfng mới đTbược đsKXi tiếp, nhưng có một ngoạQRAi lệ đvYzặc biệt, đzzbó là quân King.

Trong cờtk vua có một phép chuyểSn đccuặc biệt trong nội thành, gọi là hoán vịpT. Quân vua có thểwf tùy ý thay đjcsổi vịzd trí với một quân cờQRA khác, thườqng là quân xe, sau đcUwó vịC trí của cảM hai quân cờcUw đYsều thay đIcổi. Bàn cờqN này đsKXặc biệt hơn một chút, quân vua ở đCbxây có thểQyN sử dụng thuật hoán vịtk này một lầypfn, kêu gọi một quân cờYG khác lên thế mạTbng, còn mình có thểccu rờNhqi đhWi.

Richard chính là dùng thuật cờUq hay ho này đwfểC níu chân Shaorin, còn mình thì nhanh chóng phóng tới chỗ King.

...

Mặt sàn đjcsã kết lên một tầtkng băng lạSnh, khói xanh tỏa ra nghi ngút, tràng cảUqnh giống như bên dưới là một đcUwầjcsm nước sôi chứLs không phảqNi mặt băng vậy.

BấsKXt kểsKX nóng hay lạLnh, nhiệt đMộ không khí thay đKLNổi cũng đfều có thểNC làm cho cảsKXnh tượng xung quanh vặn vẹo.

“Ngươi chạYsy quanh suốt từ nãy vì muốn chế tạMjMo mặt băng này !?” Lão Bat nhếch mép cườsi nhạNhqt.

Một dơi một ngườNCi cùng đhSứMjMng trên mặt sàn băng lam đNhqẹp mắhWt ấPy. Vốn đPây là môi trườbQQng rấYst có lợi cho Frozen, nhưng khuôn mặt cô ta so với một bà lão gầTbn đbấCbxt xa trờNCi chẳng khác là bao.

ĐểQRA tạIco ra môi trườbQQng bằqng băng này gầQyNn như đKLNã muốn mạMng của Frozen, lúc này còn đyyvứKLNng đKLNược cũng đyyvã rấLst miễn cưỡng, đKMá ma lực không còn, mana không có chỗ bổ xung, dùng một là ít đLi một. Hoàn cảLnh cực kỳ xấtku.

Nhưng con ngườfi khi lâm vào tuyệt cảNCnh thườsng có một sứyyvc mạKLNnh kỳ lạTd chống đhSỡ, ngườzdi ta hay gọi đNCó là sứhSc mạpTnh niềm tin. ChỉQyN cân có chấIcp niệm không buông, thì toàn bộ tiềm năng của cơ thểccu sẽ đhWược khai phá hoàn toàn, Frozen chính là nhờXCP vào nguồn sứjcsc mạyyvnh vô danh này chống đTdỡ cho tới tận bây giờf.

Đinh...

Mũi kiếm băng đtkâm xuống mặt sàn, nảsy lên nhè nhẹ, tạfo ra tiếng đNhqinh đqang êm tai, chính là câu trảUq lờccui của Frozen dành cho lão Bat.

Sát chiêu mạhWnh nhấst của băng hệ pháp sư.

Cánh đPồng băng.

Lên.

Mũi kiếm vừa nảMjMy nên nhè nhẹ, cảQRA mặt sàn bằPng băng như cùng sống dậy, theo sau đTbó, từng cột băng trụ phóng lên ngập tràn. Nếu nhữKMng băng trụ này màu xanh, bạwfn có thểTd liên tưởng đMjMến một ruộng lúa bạsKXt ngàn. Tiếc là chúng màu lam, lạYGi còn tỏa ra nhữpTng đQyNợt hàn khí nặng nề, có thểbQQ đccuóng băng cảpT thịhS lực ngườbi xem.

Ma khí có thểTb ăn mòn, vô hiệu hóa mọi loạtki năng lượng siêu nhiên, nhưng với nhữfjng thứL hữSu hình hữCu chấQRAt như băng trụ, hiểAtIn nhiên không thểbQQ cảqn phá.

Lão Bat trợn trừng con mắft, tràn đhWầSy vẻ không tin tưởng. Chỉf một phút sơ sảLy, một thân dơi già đLsã thành cái tổ ong không hơn không kém, máu không tự chủ đbQQược bịuhK ép phảYsi phun ra như suối. Đối với vampire sống, đfji lạfi đpTều nhờj máu, hiểhWn nhiên việc này rấzdt đsáng sợ.

Đây là lầfn thứjcs hai lão Bat ăn quảMjM đKMắVLng từ con ngườLi. Nguyên nhân vẫn không thay đYsổi.

“Ta đjã nói rồi, đsKXừng xem thườqNng con ngườKMi...” Giọng nói yếu ớt vô cùng, nhưng lão Bat vẫn nghe ra sự châm biếm sâu sắMc.

Grừ...

“Mới có vậy đjcsã đtkắVLc chí sao !? Lũ sâu bọ này !”

Từng sợi lông trên cơ thểMjM đYGựng đNhqứcUwng, run run như biểypfu thịTd cho sự phẫn nộ, bốn chiếc răng nanh như cùng lúc dài ra khiếp ngườLsi, mang theo nhữfSng đypfợt dãi nước cuồng bao như đcUwiên dạQRAi. Ma khí không còn giữccu lạhSi mà bộc phát ra tứvYz phía.

Ầm Ầm Ầm...

Giống như ôn dịIcch mùa màng, trên cảPfV cánh đNhqồng băng, nhữvYzng chỗ xuấNhqt hiện ma khí, các băng trụ đUqều nhanh chóng tan chảVLy. Đó là vì sứPfVc mạLsnh siêu nhiên đypfóng băng chúng đQRAã bịbQQ xóa bỏ. Frozen đqNã biết trước nên cũng không ngạNhqc nhiên lắzdm, cơ thểQRA cấsKXp tốc lùi lạypfi đpTằPng sau, mũi kiếm chạfm lên mặt băng liên tục.

Đinh.... đCbxinh... đsKXinh...

Mỗi khi ấLsy, nhữjcsng cọc băng trên cánh đMjMồng đQRAột ngột nảSy bật lên, lơ lửng trên không, sau một đqợt vung kiếm, cọc băng nhọn hoắUqt tràn ngập đccuều phóng tới chỗ lão Bat như mưa. MườLi cái thành một tổ, cái xoay tròn quanh một, tổ xoay quanh một tổ, đtkội hình đccuẹp mắIct này cầbQQn sự thao tác cực kỳ hoa xảMjMo, với Frozen, đccuây cũng là kỳ chiêu, trước khi lên thực nghiệm đUqảpTo cô ta tài nào làm đXCPược.

Hàng trăm cọc băng giống như một mũi khoan khổng lồ, phá không bắUqn tới, thanh thế lớn mạvYznh khiến cảpT căn phòng đPfVều như chấypfn đNhqộng.

Lão Bat mồm nói vậy, nhưng nào dám khinh thườqng, cọc băng xếp thành đXCPội hình như vậy, đqNầxPu đbấbt cũng biết đypfểKLN tranh thủ khi lớp băng ở ngoài đfang bịqN ma khí ăn mòn, cốt lõi bên trong sẽ tiếp tục đKLNi tới đXCPược, xiên lão thành tổ ong một lầuhKn nữzda.

Cánh dang rộng, móng vuốt hoa lên, cào vài đAtIườcUwng vào không khí. Hàng loạpTt đzzbao gió theo đAtIó bắbQQn ra, va chạYGm ầVLm ầqm với cọc băng, còn lão Bat thông thái đNCã dang dánh, bay sang ngang, tránh đUqi mũi nhọn.

Frozen vẽ trên không khí hai vòng tròn sao sáu cánh nhanh như chớp, nhanh đKMến nỗi đhSôi tay dườAtIng như biến mấfSt, hòa vào không khí. Theo sau đVLó, mũi nhọn do hơn một trăm cọc băng chấTbt chứfja tinh hoa của cảLs cánh đMồng uốn éo, thay đjcsổi như một con rắjn, bám sát phía sau lão Bat. Vòng tròn còn lạbQQi tiếp tục đXCPiều khiểPn mặt sàn, cọc băng vẫn mọc lên như trăm hoa đjcsua nở, thi nhau khoe sắqNc.

Da thô thịKLNt dày, cánh khỏe móng sắccuc, lão Bat một đTbườXCPng bay vút đAtIi như đYGạMn pháo, dẫu vậy vẫn không thểbQQ đcUwột phá tốc đvYzộ âm thanh như trước nữNCa, bởi vì cọc băng thật sự quá nhiều. Frozen đcUwã dồn hết tiềm lực cảwf đNhqờVLi vào cánh đIcồng băng này, cấTdp đccuộ so với lúc trước đLấTdu với mèo nữTb Lamia phảPfVi hơn cảYG chục lầhSn.

Rốt cuộc thì đqNám cọc băng đAtIằfSng sau cũng đqNã đsuổi tới. Lão Bat tránh né không còn kịPfVp, chỉYs có thểTd tụ tập ma khí lạSi quanh thân, gào lên một tiếng thê thảLm, trực tiếp ngạfnh kháng.

Ầm ầAtIm ầQRAm...

Rõ ràng là băng đbâm vào thịQRAt, nhưng âm vang lạCbxi giống hàng loạst nhữCng khối sắyyvt thép khổng lồ va chạLsm, nạyyvn nhân trực tiếp hứPfVng chịRTYu thê thảfm ra sao không cầTdn nói cũng biết.

Frozen thấKMy vậy nhếch môi cườNCi nhạIct yếu ớt, nhưng không hề có ý đYsịqnh đypfứLsng làm khán giảccu, cô ta chạUqy quanh cánh đsồng băng một lầPn nữfSa, băng kiếm trên tay không ngừng khắYGc xuống nhữsng ký hiệu kỳ lạVL. Một vòng tròn sao sáu cánh khác hiện ra, đpTiểPfVm xuyết vài hoa văn kỳ quái, chính giữuhKa cánh đLồng, là biểUqu tượng một cánh cửa.

Đây chính là mẫu pháp trận kiểfu mới, dựa trên nhân tử chính là cánh cửa chân lý. King không hề giữTd lạsKXi chút nào, truyền thụ cho Frozen tấIct cảYs các tri thứbQQc ma pháp mà hắNCn có đLược từ con mắjcst kỳ diệu kia, cô gái này với ma pháp lạji là dạMjMng thiên tài trờCi sinh, chỉypf trong thờRTYi gian ngắsKXn ngủi đqNã thuầhWn thục nắTdm giữjcs kiểRTYu vận dụng ma pháp mới này.

Nếu so sánh, đpTiều này giống như một học sinh chuyên toán, đbQQột nhiên vứjcst sách nhảsy sang chuyên văn vậy, dựa trên nền tảNhqng toán học đccuểbQQ ghép ý vào bài văn, lạji là một kiểjcsu thành tựu khác.

Vòng tròn sao sáu cánh kiểypfu mới này vừa đKLNược vẽ xong, đzdúng lúc đCó, tiếng gào phẫn nộ của lão Bat cũng vang lên, chấNhqn đCộng cảuhK căn phòng.

“Ah.... con ngườbQQi đKLNáng ghét, ta không cầccun máu của ngươi nữTba.... ta sẽ xé xác ngươi, dùng ma khí giam cầfjm linh hồn ngươi, ngày ngày tra tấypfn...”

“Ôi... tạbQQi sao đLsám này đYGều sống dai vậy chứzzb !?” Frozen đqNột nhiên thở dài một tiếng ưu nhã, sau đhWó ngẩsKXng đsầPfVu nói lớn:

“King...”

“Ừ.” Trong đfầYsu có tiếng đyyváp lạfSi, bình đhWạjm nhẹ nhàng.

“Nhờwf ngài chuyểYGn lờSi cho Trung Thành. Tôi... trông cậy vào anh ta đqấSy.”

Nhìn qua pháp trận, King đYGã biết chứPfVc năng của nó là gì, với yêu cầypfu này của Frozen, hắfn cũng không lấypfy làm lạYs gì, chỉS nhẹ nhàng nói:

“Nếu anh ta không làm đcUwược, tôi sẽ làm giúp cô.”

“Không cầjn, tôi muốn anh ta làm cơ.” Frozen cườccui khẽ.

...

“Được rồi...” King chẳng có cách nào, chỉbQQ đTbành đQRAáp ứQRAng.

Đôi mắwft đMjMỏ rực sáng lên rõ ràng trong đfám khói đMen bao quanh thân lão Bat, lúc này, cảKM khối đKLNen kịwft ấccuy đpTang từ từ bay về phía Frozen. Cô ta không tránh, mà cũng chẳng có cách nào tránh. ChỉYG nheo nheo mắqt châm biếm một cái.

Lão Bat lấpTy làm ngạVLc nhiên, nhưng cũng đPfVoán có lẽ con mồi đqNã tận lực, sứLsc mạPfVnh chỉCbx đhWạsKXt tới khoảzzbng % cube mà đNhqã có thểUq lấjcsy đhSi một phầTbn ba lượng máu của lão, thế là khá lắfm rồi, lúc này có ám chiêu gì nữfja, lão cũng không sợ. Dù sao đMjMạjo lý dưới sứpTc mạTdnh tuyệt đwfối, mọi âm mưu chỉs là phù du ở ma giới cũng rấAtIt thịQRAnh hành.

Không đzzbểC ý đKLNến Frozen đfã vứwft đVLi thanh băng kiếm nãy giờj vẫn nắPm chặt trong tay, đYGểwf lâu đuhKêm dài lắfSm mộng, lão Bat nhào tới, móng vuốt giơ cao, hàm răng mở rộng, tư thế rấccut có phong vịMjM chó sói sới gà cồ.

Băng kiếm vừa chạKMm đKMấQRAt, Frozen cũng đPã hoàn thành đMjMoạuhKn chú ngữhS cuối cùng, mỉhSm cườYsi đPẹp như hoa, cảRTY cuộc đpTờTdi, có lẽ đTbây là thờji khắNCc cô ta đUqẹp nhấTbt, bởi luồng khí tứpTc băng lam tràn ngập, lấPp lánh quanh thân, tạPo một dảPfVi hào quang mỹ lệ, tôn lên dàn da trắMng như tuyết, phảypfn chiếu con mắYst sâu thẳm. Hai tay Frozen giơ lên ngang ngực, hai bàn tay cách nhau khoảpTng một gang, luồng khí màu lam nhanh chóng hội tụ tạzdi trung đNhqiểYGm giữqNa hai bàn tay, theo sau đTbó, khí lạtknh của cảVL cánh đPồng băng cũng tụ hội ở đTdây. Đôi tay Frozen chỉCbx chưa đfjầTdy giây sau đXCPã nhanh chóng biến thành đAtIá cục, khí lạccunh này, pháp trận cũng không xua tan đIcược. Sau đYsó, toàn thân cô gái cũng đbQQã kết băng.

Lúc này thì lão Bat vừa kịwfp nhào tới, chỉAtI còn kịNhqp nhìn thấQRAy nụ cườCbxi diễm lệ kia một lầSn cuối, lão Bat đLã thấhSy trước mắuhKt mình tràn ngập màu lam chói mắvYzt, sau đpTó là thịYs lực biến mấsKXt, trước mắSt tối sầTdm lạTdi. Một cơn lạMnh lẽo nhanh chóng thấsKXm xuyên lớp da, đfóng băng luôn trái tim, nguồn cung cấKLNp sinh lực, khiến máu vận chuyểsKXn của vampire, chút ý thứcUwc của lão cũng tiêu tán.

Frozen vẫn giữM nụ cườVLi ấuhKy cảMjM ngườtki nhẹ nhàng tan ra thành từng hạPt tinh thểQRA nhỏ, hòa vào cánh đfSồng băng phía dưới. ChỉS đKLNểfj lạUqi một bông hoa sen lơ lửng trên không, bay quanh cánh đbồng, không ngừng thu hút khí lạYsnh đCbxểb tự tẩNCm bổ, ngày càng nở ra.

Rực rỡ.

Băng liên khiến khí lạcUwnh trong căn phòng không ngừng đPược sinh ra, tự thân lạfji tỏa ra hàn khí tinh túy không ngừng dồn về một bứYGc tượng dơi to lớn giữhWa phòng. KhảsKX năng kết băng trong nháy mắyyvt này đNCã làm cho máu huyết toàn thân lão Bat đtkông cứMjMng, trái tim cũng tạKMm thờji ngừng đzzbập, ma khí vì thế không thểTb tự nhiên sinh ra nữRTYa, chỉXCP dựa vào lực lượng thân thểs - nếu không có ai đTbến giã băng cho thì đsKXóng băng lão vài chục năm nữvYza cũng không có vấhSn đfề gì.

Lão Bat vẫn giữcUw nguyên tư thế chó sói sớt gà cồ kia, mắAtIt đwfỏ mở lớn, mồm rộng há ra, móng vuốt giương cao.

Trông vô cùng khí thế.

...

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio