Trường Sinh Đảo

chương 43: chương 42

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

Căng thẳng

Ánh sáng lung linh xuyên qua bóng đkPrêm chiếu xuống làm nhữrNwng mảcnh băng sáng lên một cách rực rỡ như nhữkwng viên pha lê kì diệu, King thảyyn nhiên đnlứrNwng giữta mặt hồ bằuKWng băng đQuQôi mắkPrt hữZLWng hờrc nhìn về phía cô gái tóc màu lam đmHang từ từ uyểnln chuyểmHn tiến tới. HắrNwn biết rõ cô ta muốn nói gì, nhưng lúc này ngoài việc đWDích thân nghe nhận, có vẻ chẳng còn cách nào khác, lượng ánh sáng dự trữaS đpã tiêu hao hết, từ khi lên đcảCdHo hắan vẫn phảCdHi sử dụng ánh sáng này liên tục, bây giờd thực sự là dầkwu hết đLmkèn sắdip tắYt, cố cố cũng chẳng thểUna thổi lên đQuQược nữda.

Frozen đUnaạLmkp nhẹ nhàng lên từng mũi băng nhọn, đtôi cánh băng sương tạPULo hình như một con bướn lộng lẫy đmHáp xuống trước mặt King, miệng cườii nhưng đkOôi mắdit màu xanh biếc nheo lạnli, hẹp như một đITyườWDng chỉLa dài, gương mặt trắLmkng toát nhưng không hề có vẻ lạCdHnh lùng đpặc trưng của ngườKBZi sử dụng băng, trái lạfaui cô ta cườkPri hết sứZLWc tự nhiên là thành thật.

“Cám ơn vừa rồi đaã giúp đkPrỡ, chỉZR có đWCIiều ánh sáng vừa rồi là gì vậy !?” Frozen vẫn giữUna nụ cườTpi trên môi, cấaSt giọng khá dễ nghe.

“Ngươi muốn có thứDks ánh sáng này !?” King đcã đpoán trước vấZRn đLaề này từ khi sử dụng, trong tình trạZLWng nếu cảLmk hòn đwvảLkpo đuKWã ngập trong ma khí, thứKBZ ánh sáng này quảrNw thật quá hấUULp dẫn, một thứNZ vũ khí tự vệ tuyệt vờkOi trước đLaám thây ma.

“Ừm, ta thấKZDy Thầin tiễn cũng có thứy tương tự, các ngườDi lấIfIy đrcâu ra năng lực này vậy !? “ Frozen chỉQuQ tay lên môi, mắYt đaảNZo đUnaảrNwo khó hiểKBZu đaáp.

“Ngươi không thích hợp.”

“Vậy giết ngươi rồi hấBrPp thụ có đTpược không !? “ Frozen nhấmHc cây kiếm băng lên nghiêng nghiêng đkPrầdiu hỏi, nhìn không ra một chút sát ý nào.

“Có thểaS thử xem.” Cây gậy ánh sáng đpKDã trở lạKZDi trên tay King, nhưng lúc này nó không còn nhữnlng hào quang rực rỡ nữDha mà ảym đYạyym lạIfI thườfaung, nhìn qua chỉuKW còn giống như một cây gậy màu trắYng thông thườuYng mà thôi.

Frozen đWDứyng đaó không nói tiếp mà chỉLa cườrNwi lạPULnh, cây kiếm vẫn không ngừng tỏa ra hàn khí như cô đTpọng không gian căng thẳng giữfaua hai ngườpi.

...

Đang sảDksi bước đLmki tiêu sái, đuYột nhiên Richard dừng chân lạrNwi, chân mày khẽ nhíu, cái lưỡi hơi thò ra liếm liếm đrcôi môi đwvỏ mọng trên khuôn mặt anh tuấKBZn nhưng trắwvng trẻo đIfIầay vẻ yêu dịLa.

Một ông lão già nua, hàm râu cạZRo nhẵaSn nhụi đkwểNZ lộ ra cái cằtm nhỏ, chiếc mũi hơi dài, trán thấDhp với các nếp nhăn xô vào nhau, đkOôi lông mày nhạNZt màu và đuKWôi mắct nhỏ hình tam giác đaSang cung kính đQuQứang sau lưng Richard, khom lưng cẩwvn thận hỏi:

“Chủ nhân, có chuyện gì vậy !?”

“Lamia đWCIã chết.” Richard lấPULy ngón trỏ gãi gãi huyệt thái dương của mình chép chép miệng đuYáp.

“Không thểfau nào, cô ta hoàn toàn hấwvp thụ đdược dòng máu vương tộc, có thểa coi là một trong nhữding Ghouls mạnlnh nhấIfIt rồi, trên đyyảDo này còn ai có thểTp chống lạsHi đpKDược chứWD !? Hơn nữWDa, chúng ta bấat tử mà !?”

Ông lão khiếp sợ hỏi, bởi vì nếu đZLWã trở thành Ghouls, cũng tứIfIc là có sứnlc mạkOnh thấZRp nhấEat cũng tương đPdương với ngườsHi của thế giới này sử dụng đNZược % cube, cộng thêm khảfau năng miễn dịkwch với các loạkOi công kích siêu nhiên đwvến từ việc chuyểkOn hóa năng lượng của khối lập phương kia. Đặt trên đZRảUULo này thật sự là một tồn tạKBZi không đLkpịrcch thủ.

“Chúng ta không bấWCIt tử, bat, nếu nhược đCdHiểcm bịkO tổn hạuKWi thì vẫn chết như thườtng, có lẽ Lamia gặp phảkOi khắfauc tinh không may nào đNZó, hoặc là bịQuQ con bé ở tu chân giới cùng thằpng nhóc đsHầWDu trọc kia phát hiện. Gặp con vịdit trờai của Vatican thì lạNZi càng chết.” Richard không cho là đKBZúng nhún vai.

“Nhưng mà có lẽ không phảLmki là mấcy đIfIứUnaa đKBZó ra tay, nếu không ta đkPrã cảKZDm nhận đDksược rồi. Chốc nữaSa chúng ta đZRi kiểtm tra sau vậy, giờEa tiếp đuYón đuKWạdi nhân vật phía trước đLmkã.” Nói rồi hắYn buồn bực nhìn về phía đZLWối diện.

Một thanh niên với mái tóc đyyen dài tung tay phấLkpp phới chẳng theo quy luật nào dù không khí xung quanh vẫn yên tĩynh lạDks thườDhng, chẳng có lấLkpy một cơn gió.

Cặp mắUnat không có lòng trắWCIng, thuầkPrn túy là một màu đWCIen sâu thăm thẳm, nhưng nhìn vào làm cho lão Bat không tự chủ đkPrược mà cảfaum thấay lạIfInh hết sống lưng, móng vuốt và răng nanh cũng mọc ra theo bảrcn năng thểkO hiện sự đaề phòng mãnh liệt.

Thanh niên này cầrcm một thanh kiếm dài tỏa ra từng luồng khí đZRen u ám, vác qua vai, một tay đYặt lên đLaầDu gối cùng một chân buông thõng, thoảKZDi mái ngồi trên ngọn núi nhỏ dựng lên bằnlng...

Xương và thịDkst của con ngườQuQi.

Không khí xunh quanh có phầrcn điặc sệt, mùi vịNZ tử thi bốc lên khiến cho ngườkwi khác có cảQuQm giác muốn nôn ra mới dễ chịLmku, cho dù là ngườuKWi của ma giới nổi tiếng tàn khốc và máu lạLkpnh như Richard cũng phảyi khịZLWt khịBrPt mũi mấuYy cái.

Nhữyyng mảyynh tay chân thừa và thịUnat vụn vung vãi khắQuQp nơi trên một mặt hồ nhỏ bằang máu đyang điược nhữKBZng con quỷ cảrNw ngườLai teo quắuYt không ngừng bới lên xâu xé.

“À, ta từng đBrPọc sáng miêu tảkw ngạLmk quỷ điạfauo ( đKBZịca ngục đyyói) của con ngườrNwi, không thểLa không nói, ngài làm cũng giống lắmHm đyyó, Orochi đUnaạfaui nhân.” Richard cườCdHi giảuKW lảDks, nhún chân nhảZRy lên nhữpKDng vùng đyấLmkt khô không có máu, nhìn qua chẳng có chút phong đCdHộ nào, một tay bịdit mũi, một tay giữfau áo choàng, mũi chân nhón nhón...

Hết cách, hắZLWn sợ bẩQuQn đTpôi giày hàng hiệu này vảkw lạdi, áo choàng đdien chấPdm đkOấfaut, nếu dính tý màu đkwỏ của máu thì chẳng có chút phong cách nào nữia hết.

Giữkw hình tượng, ta phảWDi giữa hình tượng mà. CảZR ma giới đfauang dõi theo anh, ứKBZng cử viên sáng giá nhấnlt của một trong vương tộc, nếu nhếch nhác bẩPULn thỉIfIu thì còn ai xem nữTpa.

Thiếu niên nhìn nhữUnang đyộng tác khó coi của Richard cũng không mấuYy đkOểQuQ tâm, chỉNZ cườWCIi lạrNwnh mấEay tiếng kẹt kẹt vô cùng chói tai, âm thanh từ miệng hắPdn phát ra cứrNw như xuấIfIt hiện từ bốn phương tám hướng xung quanh.

Thật biết dọa ngườuYi mà, Richard bĩdu môi thầCdHm nghĩCdH.

“Chú dơi nhỏ, đWDến tìm lạBrPi đLaống đuYồ chơi này hảaS !?” Giọng nói kỳ quái mà chói tai của Orochi vang lên ngay sau tiếng cườQuQi.

“Ngài có biết đYống đnlồ chơi ngài đrNwang ngồi lên đBrPều là nhữLmkng thiên tài trẻ nhấrct của thế giới này không !? “ Richard không mấkOy thân thiện đdáp lạpi,

“Trở thành tử đyyồ của ngươi rồi chúng nó cũng chỉUna là đUnaám rối vô tri thôi.

Sao, ngươi muốn đYòi lạZRi hảLkp !?” Orochi cườmHi khằDksng khặc đZRáp.

“Thôi khỏi, coi như quà gặp mặt miễn phí, ngài cứa dùng tự nhiên.” Richard xua tay đrcáp.

“Có muốn ta cũng không cho, đLkpám tiểKZDu đpệ này đLkpã lâu không đKBZược ăn thịuKWt sống rồi.” Orochi nhe hàm răng trắang ởn, cặp mắkPrt sâu đuKWen thăm thẳm nhìn từ trên xuống dưới Richard một lượt, có vẻ thích thú đuKWánh giá hắDn.

Richard bịp đkPrôi mắPULt đrcen dọa ngườDi ấUnay nhìn trúng chợt cảWCInh giác, quấdn cái áo choàng kỳ dịmH quanh cơ thểKBZ, hai tay vắHtt chéo che trước ngực cảKZDnh giác hỏi lạdi:

“Ngài muốn làm gì !?” Thái đfauộ lẫm liệt thà chết chức không chịcu giao ra cái quý giá nhấkwt của đYàn ông...

“Ngươi chính là thằding nhóc ngày đIfIó đDi theo Lục Vân Tiên !?”

“Ồ, trí nhớ tốt thật, ngườii ta bảNZo rắITyn là loài thù rấQuQt dai, chẳng có sai mà. Xem ra chúng ta không thương lượng, đpKDàm phán gì đrcược rồi.” Richard đpột nhiên thở dài đLkpáp.

“Thông minh lắam.” Orochi cườrNwi lạnlnh rồi tùy ý nhấrcc thanh kiếm, chém ra một đnlườsHng hờkwi hợt.

“Ai... biết ngay mà.” Richard cườYi khổ, xoa xoa vịkPr trí trước ngực, nhưng không hiệu quảdi, cảLkp ngườPdi hắyyn từ từ xuấUnat hiện vết cắDkst, cực kỳ gọn gẽ theo đKZDườsHng chéo, nửa trên cơ thểCdH cùng vẻ mặt bấsHt đZRắkOc dĩuY từ từ trôi xuống, rờDi khỏi nửa thân dưới.

“Ảo thuật khá lắwvm.” Orochi cườZLWi khen.

“Ài, nghề của chàng mà lạkOi.” Khuôn mặt bấNZt đrcắsHc dĩrNw của Richard chợt chuyểpKDn thành đkOắpc ý không sao tảWD xiết, rồi cảd ngườITyi hắPdn phân tán thành một đtám dơi nhỏ, bay toán loạfaun một lúc, sau đwvó nhanh chóng tổ hợp lạuKWi thành hình dạDhng ban đWCIầkPru.

“Cũng đITyủ tư cách nói chuyện với ta, nói đUnai chú dơi nhỏ, ngươi muốn gì !?”

“Nhân lúc ngài không đNZề phòng cắsHn cổ rồi truyền máu của ta vào trỏng !!” Richard nhe hàm răng nhọn hoắQuQt của mình ra cườUnai nói.

“Ồ, tân ma giới bây giờp thật thú vịa.” Orochi cũng ngửa mặt lên trờdi cườfaui lớn. Toàn thân bùng phát ra thứwv khí đdien đdặc trưng bao trùm toàn bộ đTpịWCIa phận xung quanh.

“Bây giờLkp ngài đQuQang ở trạfaung thái yếu nhấaSt, chỉUna dùng dược một phầDhn ma lực, không ra tay thì còn đZLWợi lúc nào !?” Richard không hề sợ hãi, cặp mắZLWt đaỏ rực sáng, cơ thểY tỏa ra một loạWCIi lửa đDen không rõ thiêu đaốt toàn bộ ma khí của Orochi lạITyi gầpn.

“Chủ nhân, nếu dùng toàn bộ sứIfIc mạLanh ngộ nhỡ bịp hòn đaảio truyền tống ra ngoài thì sao, Orochi tuy yếu nhưng sứITyc mạdinh cũng vừa chạfaum giới hạkOn của hòn đKZDảPULo đsHó !?” Ông già do con dơi Bat biến hình thành lo lắDhng nói.

“Không cầNZn phảIfIi lo, toàn bộ sứac mạBrPnh vượt ra khỏi giới hạYn hòn đYảWDo sẽ bịKBZ khóa lạUnai, hắDhn muốn nhân cơ hội này so đnlấEau kỹ năng với ta thôi.” Không ngờEa ngườCdHi trảKBZ lờHti lạuKWi là Orochi, lúc này hắUnan đDksã đyyứding thẳng dậy, đkwứDng trên ngọn núi xác chết, tư thái cườKBZng hoành, hắwvc khí lan tỏa, nhìn qua không khác gì một sát thầrcn thân tắkwm máu tươi.

“Vẫn là tiền bối sống dai hiểwvu biết rộng.” Richard đpKDột nhiên cung kính thi lễ, rồi cơ thểITy tan rã, biến thành hàng loạPdt nhữwvng con dơi nhỏ, từ mọi phương phướng tiếp cận Orochi.

Toàn thân nhữnlng con dơi đTpều mang theo ngọn lửa đYen tràn ngập khí tứLac tà ác.

“Cũng màu mè quá đkPró.” Orochi nhe răng phát ra tiếng cườTpi khằWDng khặc khó nghe vô cùng đZRặc trưng của mình.

...

“Ren tiểau thư.” ThầUnan tiễn đwvang chạHty băng băng trên đuYườKZDng, khuôn mặt chợt nghiêm trọng, ngẩIfIng đrcầZRu nhìn về một hướng.

“Ừ, ma khí mạkPrnh quá.” NằKBZm trên cái balo to đtùng Thầfaun tiễn đIfIang vác, Ren cũng hoàn toàn bịY đIfIánh thứyc, ánh mắsHt lạWCInh lẽo liếc về phía Orochi cùng Richard gặp mặt.

“Biết ngay vẫn còn cá lọt lưới mà, thôi kệ, giảai quyết sau, ưu tiên tìm King số một.” Cô thu hồi ánh mắNZt, lẩWCIm bẩIfIm nói.

“ThầrNwn tiễn, nhanh chân lên một chút.” Ren đEaập đrcập má mấHty cái cho tỉNZnh ngủ hẳn rồi cao giọng với ThầYn tiễn bên dưới.

“Được.” ThầLan tiễn đCdHáp nhanh chóng rồi quay đnlầPdu chạpy sang một hướng khác.

“Ế, sao lạITyi đCdHi đfauườing khác rồi !?” Ren ngạfauc nhiên hỏi.

“Tôi cảNZm nhận đLmkược dao đPdộng của sợi tơ ánh sáng này, nếu King cũng có đuKWịpKDnh phách thầwvn quang, có lẽ chúng cộng hưởng với nhau.” ThầBrPn tiễn giảrNwi thích, hai chân vẫn chạLkpy như bay không ngừng.

“Ờ, hướng này chỉfau sợ có chút phiền phứdc.” Ren gãi gãi cái đWDầLau, giọng vẫn mang cơn ngái ngủ đrNwáp.

ThầmHn tiễn rấWCIt nhanh hiểBrPu ra ý nghĩLaa của câu nói.

Chạyyy đZLWược một đITyoạan thì trước mặt bọn họ xuấLmkt hiện khoảyyng chục tên tử đwvồ hung tàn khát máu, nhữding thứnl này bịEa hấNZp dẫn do ma khí mà Lamia tỏa ra lúc trở thành Ghouls, nên dĩc nhiên cùng đpườang.

Đám xác chết dưới chân Orochi lúc đCdHó cũng là nhữQuQng tử đfauồ xấyyu số bịEa hấPULp dẫn đDến bởi ma khí của hắkPrn rồi trở thành thực phẩkwm tươi sống cho lũ quỷ dưới trướng Orochi trong bứuYc tranh bách quỷ dạY hành.

Nhưng vì đaã mấLat đLmki lý trí nên dĩfau nhiên khi thấdy thịyt sống thì mấBrPy tử đZLWồ gào lên sung sướng, đPULôi mắaSt màu đZLWỏ lóe lên nhữIfIng ánh sáng tham lam rồi nhào tới hai ngườZLWi, tạLam thờyyi bỏ qua ma khí hấDksp dẫn chúng cách đZLWó không xa.

“Hừ, không biết sống chết.” ThầUULn tiễn thở ra một hơi mạwvnh rồi căng dây cung trên tay, ánh sáng rấtt nhanh chóng ngưng tụ tạNZo thành hình dạding một mũi tên rực rỡ.

“Đừng phí thờYi gian với chúng.” Ren đUnaập đwvập tay xuống cái balo nhìn như hờci hợt, nhưng mũi tên áng sáng vừa ngưng tụ rấTpt nhanh đpã tan rã. Hai chân Thầnln tiễn còn có phầZRn hơi khuỵu xuống.

“Thật mạHtnh”. HắZLWn âm thầkPrm kêu khổ.

“Trọng lực thiết lập. TấCdHt cảd quỳ xuống cho ta.” Ren chỉLa ngón tay vào đwvám tử đEaồ đnlang hưng phấWDn lao đZRến, miệng ra lệnh. Khuôn mặt cao ngạrNwo như một nữIfI hoàng nhìn xuống đDhám dân đaen đuKWáng thương của mình.

Grao...

Đám tử đfauồ đdồng loạUULt rú lên căm phẫn, ma khí từ trên ngườci không ngừng tỏa ra, nhưng so với áp lực như trờKZDi bểWCI mà chúng đPdang phảsHi gánh chịau, có cảUULm giác bấPdt lực giống con muỗi cố gắKBZng đuYốt inox vậy.

CảIfI đkwám vậy mà bịfau ép cho quỳ xuống không thểp đIfIứYng lên đWCIược, còn hai ngườWDi thì ung dung đQuQi qua.

“Nhìn thấWCIy không ThầIfIn Tiễn, con đpKDườBrPng của kẻ mạdnh đPdi thì phảkOi như vậy.” Ren cườrci tít mắLkpt nói.

ThầrNwn tiễn không nói gì, nhưng nhìn kỹ đsHám tử đLkpồ, hắDn thấYy một vài gương mặt quen thuộc trong nhữWDng lầNZn làm nhiệm vụ trước đyyây, đDều là nhữuYng thiếu niên thiên tài từ khắWCIp nơi trên thế giới. Vậy mà giờY đaSây phủ phục ở đTpó, chống tay khom gối, không thểQuQ ngẩKZDng đaSầPdu lên nhìn bọn họ bước qua trước mặt.

Bước trên con đkwườdng do nhữsHng kẻ này bịp ép buộc quỳ xuống tạUULo thành.

Cảam giác này.

Thật kích thích.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio