Chương
KhoảovTng thờPi gian tận hưởng hiếm hoi.
Đã hai ngày trôi qua kểPf từ lúc King dắGAt ThầCsjn tiễn mặt mày bầrsWm dập về.
Khuôn mặt vốn anh tuấFn của hắlan bịWF ngườGpPi ta đPánh cho thê thảGpPm đaQến không nỡ nhìn.
Ren nhìn thấwOby cảkdnh này, chỉg hờuewi hợt nói một câu với ThầeNSn tiễn:
“ĐầNCGu đQấvAYt, ngườsei ta có kinh nghiệm chiến đLNấPfu bao nhiêu năm rồi, so với một đyrứCsja chỉeNS đAược có vài năm, vậy mà dám lao đPầdu vào đwObánh.”
ThầCsjn tiễn không đujáp, hắsen nặng nề gật đPầPu rồi kiếm một gốc cây, lặng lẽ ngồi xếp bằSlVng, đoLảoL tọa.
Ren liếc nhìn hắBkyn một cái rồi chạBkyy qua ân cầCsjn hỏi King:
“Anh có sao không !?”
“Không, chỉOuL là hơi nặng tay một chút, hắqgn lạOuLi không muốn đqgểg tôi chữnNna trịnNn.” King nhẹ nhàng nói. Thái đLNộ của hắdn với Ren có phầNnzn cảeNSi thiện hơi trước rấoLt nhiều, bớt đSlVi phầoLn nào đrsWó lạqgnh nhạft, hờNCG hữWFng.
“Aiz, miếng ngon nhớ lâu đPOòn đTPaau nhớ đsTờBkyi mà, ăn đlaòn nhiều vào mới tiến bộ đuewược.” Ren dườeng như cũng cảpxm nhận đBkyược, mỉNnzm cườNCGi vui mừng, khoát khoát tay nói.
Nếu đoLánh ngườFi mà King tốt tính lên đTPaược một chút thì phảaQi kiếm thật nhiều ngườhPi cho ảhPnh đhPánh mới đyrược. Ren âm thầfm tự nhủ.
...
Sau đTPaó đjpoàn ngườLNi liên tục di chuyểvAYn quanh thực nghiệm đhPảovTo. Hòn đhPảeo này cũng thật lớn, muốn đjpi hết lạhPi còn phảgi dựa vào các tiêu ký đyrểc lạNCGi có lẽ phảVmi mấVmt một tháng.
Nếu giữAa vận tốc này thì ngày đwObến trung tâm pháp trận của đAảyro là một tuầhPn nữPfa.
ChỉNCG là Ren muốn đjpi lòng vòng quanh hòn đQảNnzo này xem sao, dù gì cũng là lầnzBn đVmầNCGu tiên cô tới đwObây, tuy có đwObầey đeủ hết thông tin và ký ứPc về nơi này, nhưng cô lạLNi chưa bao giờAa thực sự đovTặt chân đeến.
King chẳng có vẻ gì gấsep gáp, hắdn cũng muốn đBkyi quanh thu lấey ma khí của các từ đNCGồ xấnzBu số bịLN họ bắNCGt gặp. NhữhPng ngườgi còn lạpxi thì có ý kiến gì chứF ! NắYcm đVmấCsjm ai to ngườyri đseấvvuy có đseạAao lý mà.
Frozen và Claude sau khi bịuj ThầnzBn tiễn hạyr một cấLNm chế cổ quái cũng đzqhược thảSlV ra, có vẻ an phận hơn rấjpt nhiều. NhấvAYt là Claude, tên này giận nhanh mà quên cũng nhanh, chỉla nửa ngày sau là đLNã có thểWF tiếp tục đsTấovTu khẩovTu cùng Trung Thành rồi. ThỉovTnh thoảvvung rỗi rãi hắjpn cũng chạYcy qua chỗ King hỏi đNnzủ thứPf.
King cực kỳ kiên nhẫn giảqgi đeáp tấqgt cảTPa thắgc mắdc của mọi ngườlai đGAến mứGpPc Linh cũng phảkdi cảqgm thấYcy lạeNS lùng, từ khi biết hắOuLn đlaã một năm nay, có mấNnzy khi hắAan nói nhiều đfến vậy đPâu.
Sau khi “giảsTi quyết bằgng cách của đdàn ông” hắYcn có vẻ hơi khang khác.
Trung Thành khá bận rộn, một mặt đCsjấQu khẩrsWu với em gái, một bên là Claude lảGAi nhảAi không ngừng, hắPOn thật sự muốn đfiên tiết.
Ở trong bộ đFội đFặc chủng đoLã lâu, quen nhận lệnh và làm, trầGAm mặc ít nói, nay bịkd hai ngườhPi này quấboAn lấWFy, hắlan đVmối đfáp có phầvAYn không đCsjược trôi chảBkyy, nói lắPp không ngừng.
Frozen cứPf lầuewm lỳ đdi theo đzrooàn ngườGAi, thỉBkynh thoảqgng liếc nhìn Ren đNCGang tung tăng hớn hở với mọi loạri cây cối cùng phong cảcnh trên thực nghiệm đTPaảdo. Chẳng ai biết cô ta nghĩzqh gì.
Đoàn ngườPOi cứboA ban ngày đrsWi lạrsWi, ban đzqhêm nghỉGpP ngơi, Ren giở cái ba lô to đPfùng cô mang theo lúc lên đsTảjpo, trong đhPó chứvAYa đrủ thứBky cổ quái nhưng nhiều đhPồ gia dụng cực kỳ hữAau ích.
Như nồi niêu, xoong chảVmo, chăn mền, thậm chí có cảF chục cái bàn chảei đcánh răng.
Tấuewt nhiên nhiều nhấGpPt là quầjpn áo, gầNCGn như chiếm một nửa cái ba lô. ThầNCGn tiễn nhìn một loạGpPt quầovTn áo thờdi trang các kiểuju lôi ra từ chiếc ba lô mình vấGAt vảovT đgeo mấovTy ngày nay, cơ hồ sặc nước. HắNnzn cứPO tưởng trong đlaấpxy là bảvAYo khí gì đdó của tổng bộ gửi đyrến chứVm.
“Vậy là mình đyrã đceo cái của nợ này mấNCGy ngày trờqgi”. HắwObn ảpxo não thầGpPm nghĩTPa, xoa xoa mấzqhy vết thương còn đcau trên mặt giờYc đpxã lành bớt.
DườCsjng như King có thói quen đNCGánh thật lực vào mặt đNnzối thủ thì phảrsWi.
“Đánh vào mặt sẽ gây choáng cao hơn, hơn nữfa nếu đwObối thủ giơ tay che mặt, tầBkym nhìn của hắOuLn sẽ bịBky hạzron chế, phòng thủ sẽ lỏng lẻo, và tiện nhấrt là đPOánh vào lòng tự trọng của đNCGối phương khiến suy nghĩla sẽ bịse lệch lạyrc đaQi khi chiến đaQấru...” King dùng giọng hờaQi hợi giảsTi thích dưới mấWFy cái gật đYcầlau tâm đnNnắyrc thán phục của Robert.
Tưởng tượng ra cảGpPnh mình cầhPm côn hay dùng sống kiếm đránh một cú thật mạrsWnh làm mặt kẻ khác nở huyết hoa, thật sự làm kịPf sĩTPa thấvAYy rấgt phấrn khích.
Claude đNCGang ở một bên hì hụi nhóm lò cũng vênh tai lên nghe. Năng lực của hắrn quảla thật rấNCGt tiện lợi, đYciều khiểzron nhiệt đOuLộ lửa còn dễ dàng hơn bếp ga. Vì vậy hắnzBn có thêm mấzroy trọng trách vĩrsW đNCGạGAi là: làm lò sưởi, bếp ga, và đOuLun nước tắCsjm cho các cô gái.
...
Hai thiếu nữGpP còn lạoLi thì trầsTm trồ suýt xoa với đcống quầsen áo của Ren vô cùng, kểNCG cảwOb Frozen mắqgt cũng sáng lên.
Có vẻ con gái đTPai đcâu cũng không thểd từ bỏ đujược mấvvuy cái sở thích liên quan đAến áo quầen này. Ren còn như ảQo thuật lấTPay ra mấsey hộp trang đBkyiểzqhm cùng gương soi, lược chảnzBi các loạCsji dưới con mắujt phát quang như đqgèn RạLNng đeNSông của hai cô gái.
Khuôn mặt cực kỳ đBkyắnzBc ý.
...
Buổi tối thật đuewúng là thờNnzi gian vui chơi, nếu ai đnzBó không biết nhìn vào tám ngườSlVi này còn tưởng họ là các sinh viên đseang trên đgườBkyng đPi một chuyến picnic nào đrsWó.
Với đeống quân áo của Ren, tấdt cảuew đAã thay thườeng phục hàng ngày.
NhấoLt là King, tấAm áo đNnzồng phục vốn màu trắboAng của hắGpPn giờSlV đovTã thành màu máu đseỏ lòm, Ren lập tứzqhc đQè hắFn ra thay quầjpn áo một cách thô bạseo. Thườpxng ngày cô dính lấzroy hắvAYn, bảovTo gì nghe nấfy như một cô vợ nhỏ, nhưng mỗi khi đnzBã quyết đnzBịAanh làm gì rồi thì mọi phảlan đTPaối đcều vô hiệu.
Hết cách, nếu không thì King chẳng bao giờwOb quan tâm xem mình đdang mặc gì. Ánh sáng hủy diệt mỗi lầPOn phát đgộng sẽ bẻ cong tấFt cảTPa ánh sáng xung quanh chỉeNS chừa lạjpi một màu trắfng.
Vì vậy mà hắgn có mặc gì, khi sử dụng thứTPa ánh sáng đFó cũng đCsjều sẽ chuyểujn về màu trắNnzng hết.
KịGA sĩla chọn một bộ quầAan áo kiểwObu hawaii, với cái lược đnzBiệu nghệ, hắLNn tự tạjpo cho mình một kiểeNSu tóc khác, nhìn khá bắWFt mắnNnt, cộng thêm cặp kính râm chảpx hiểlau lôi ra từ đeâu, nhìn hắoLn chẳng khác một du khách đfang kỳ nghỉQ mát thật sự. Bộ giáp cũ của hắovTn đQã tan nát còn phầpxn vảwObi bên trong cũng đYcã thành rẻ rách từ lâu. Đột nhiên kiếm đoLược đnNnồ mặc, đvAYỡ phảvvui ăn ở như dã nhân nữGAa, kịoL sĩPO mừng phát khóc.
Linh và Frozen cũng đGpPổi trang phục
Linh mặc chiếc quầCsjn Short bò, trang phục không thểsT thiếu trong tủ quầGpPn áo mùa hè của bạsen gái. Phối đWFồ, kết hợp nó cùng một chiếc áo phông kiểBkyu dáng đvAYơn giảen nhìn qua vô cùng trẻ trung năng đnzBộng nhưng vẫn có thểPf phô bày hết đjpườOuLng cong nữLN tính.
Frozen mặc một chiếc áo cánh dơi, theo lờPOi khuyên của King, cô ta còn chọn hai chiếc găng tay màu tối khắsec sẵrn trận pháp ngôi sao sáu cánh lên đpxó, lúc đnzBối đVmịFch tiết kiệm thờvvui gian hơn rấzqht nhiều. Cô cũng chọn một chiếc quầLNn short ngắeNSn, phô bày đkdôi chân dài trắcng muốt làm kịCsj sĩr ở xa cũng phảGAi liếc qua liếc lạhPi liên tục.
“Gái Nga thật con mợ nó trắWFng”. Robert thầfm nghĩd, nếu ai gỡ chiếc kính râm của hắYcn ra lúc này đqgảnzBm báo sẽ thấgy mắuewt hắoLn lé hẳn sang một bên rồi.
Claude cũng trợn mắrsWt há mồm, nuốt nước miếng ừng ực. Bao nhiêu năm vấSlVt vảP luyện tập, có bao giờyr hắPn thấLNy một cô gái nào ra hồn đqgâu. Diễm phúc thật lớn khiến mắeNSt hắeNSn gầyrn như lồi ra như mắNnzt ốc, chỉg hận sao không mang lên đsTảVmo cái máy ảvvunh hay máy quay video nào đQó.
Trung Thành không đoLổi đnNnồ, có vẻ hắuewn thích mặc quân phục. ThầGpPn tiễn cũng vậy, trang phục đfơn giảCsjn mà truyền thống của trung quốc, gọn nhẹ, nhấoLt là không cảen trở hắTPan mang cung theo. Hai tên này mỗi ngườQi lầBkym lỳ ở một góc. Trung Thành dỗi việc là lôi mấOuLy khẩLNu súng ra lau lau, như một tên cuồng súng ống đzqhạjpn dược thật sự.
Ren thì mỗi ngày đjpổi một bộ, như một con bướm sặc sỡ đPfem lạsei sứpxc sống cho cảsT đGAoàn ngườNCGi, trừ ThầovTn tiễn khuôn mặt âm u mỗi lầjpn thấPOy cô dính lấsey King.
...
Đến ngày thứboA ba, cảovT đuewội đeến đjpược một vùng khá đnzBặc biệt, một suối nước nóng.
“Đi tắlam.” Ren hào hùng nói ra suy nghĩhP chung của mấNCGy cô gái. KểPO cảA Frozen luôn đboAược lớp băng bao quanh ngườBkyi, nhìn lúc nào cũng phiêu diêu xuấboAt trầujn, cũng gật đFầwObu lia lịNnza tỏ vẻ đSlVồng ý.
Nghe đAến đGpPấSlVy, Claude và kịoL sĩSlV nhìn nhau rồi đcôi mắQt cảWF hai đQứra cùng rực sáng. Kịe sĩA tế nhịovT móc ra một chiếc kính râm nữca, đoLưa cho chiến hữBkyu làm Claude cảhPm đhPộng suýt rơi nước mắFt.
Hai ngày nay dưới sự chỉyr bảuewo của kịse sĩnzB, Claude đwObã vứft Trung Thành qua một bên mà tận tình tìm hiểeu về thế giới chỉVm có ngườNCGi lớn mới biết. Thật sự đróng vai một học sinh trong sáng hiếu học, một đboAàn em tận tụy cầSlVu tiến. Robert cũng phảFi cảrsWm thán vì đdộ thuầrn khiết của tên này.
Có kính râm rồi thì việc liếc trộm quang minh chính đPạVmi hơn nhiều.
Liên minh soi gái chính thứNnzc đwObược thành lập. Dưới biểzrou tượng chung là chiếc kính râm thầdn thánh. QuảPf là tư tưởng lớn thì đoLụng nhau côm cốp.
Mấry cô gái cũng nhanh chóng thân nhau, xưng chịwOb gọi em ngọt xớt, cảhP Frozen có vẻ như cũng đcã bỏ đpxược mấnNny thành kiến ban đrầPOu, nói chuyện nhiều hơn trước với Linh và Ren. Dù mỗi lầgn đGpPối thoạQi với Ren cô ta vẫn vô cùng khách khí.
Nhưng Ren gầen giống Claude, thuộc loạboAi đAaầPu óc đTPaơn giảBkyn, nghĩuj gì nói nấvAYy, lên cơn nhanh mà xẹp xuống cũng nhanh, rấset mau chóng chiếm đeNSược hào cảSlVm của hai ngườci còn lạboAi.
cô gái chỉr còn thiếu nước ôm vai bá cổ cùng đuji về hướng suối nước nóng mờe mịoLt kia.
Đểse chắPfc ăn, Frozen còn dựng lên tườCsjng băng từ bốn phía hình thành một vách chắGpPn đOuLơn giảlan. Hơi lạqgnh tỏa ra kinh ngườoLi, tên nào dạLNi dột mà muốn trèo qua bứnNnc tườGpPng băng dày đPặc này, đTPaảujm bảLNo lập tứTPac thành đeNSá cục.
Khí lạeNSnh này cũng phầPfn nào ổn đGAịNnznh lạfi nhiệt đsTộ của suối nước nóng, tạpxo thành một bồn tắPfm thiên nhiên thích hợp cho cảoL nhữuewng ai có làn da nhạAy cảOuLm.
Dù Ren đqgã cảnNnnh cáo là cấlam ai nhìn trộm, (trừ King), kẻ nào vi phạhPm sẽ chết rấboAt thảWFm nhưng biết đboAâu đqgược đzqhấey, cẩqgn tắkdc vô áy náy.
Điếc không sợ súng hoặc chưa thấpxy quan tài chưa đrsWổ lệ quảc thật có rấovTt nhiều.
Hai chiến sĩYc trong liên minh soi gái vừa đaQược thành lập có thểeNS tính là nhữAng ngườwObi như vậy. Robert và Claude nhìn nhau tràn đGpPầlay nhiệt huyết, liếc nhìn ThầhPn tiễn đdang ra ngoài cảjpnh giới xung quanh, Trung Thành và King đPang trao đCsjổi gì đseó. CảoL hay bắgt tay nhau, sốc lấWFy chút can đGpPảrm cuối cùng, rồi như nhữGpPng chiến sĩzqh thực thụ, dứFt khoát mà vô cùng ăn ý, ra trận.
Mặt trận suối nước nóng, thiên đoLườCsjng của đVmàn ông trong truyền thuyết...
Liên minh kính râm đVmến rồi đzqhây.
...
Trung Thành với King đnzBang bận rộn chuẩYcn bịA cho bữGAa tối. Nói thật, với Trung Thành, trong đAống đfồ đqgạuewc hầNnzm bà lằaQng Ren mang đeến, hắYcn chỉLN thấSlVy mỗi đYcống thịNCGt đovTông lạAnh là có giá trịPf. Kết hợp với một số hoa quảg kỳ lạzro theo lờVmi của King, mùi vịuj thực sự không tệ.
Tên này quảVm thật như một cuốn bách khoa toàn thư sống, đWFến cẩOuLm nang nấlau ăn cũng ở trong đCsjầrsWu hắGpPn. Trung Thành liếc nhìn King đeNSang pha chế một loạfi thuốc nước đjpặc biệt thầSlVm nghĩzro.
Nước trên đrảro này vẫn còn có chút đoLộc tố của Anacharka rảTPai xuống, trúng đSlVộc vì nguồn nước một lầQn, King cẩnNnn thận hơn rấAt nhiều, kểwOb cảkd vùng suối nước nóng hắSlVn cũng kiểqgm tra một lượt từ trước, xác đvvuịNCGnh không có vấwObn đWFề gì mới đjpểGpP các cô gái xuống tắlam.
HắOuLn vẫn đwObang chăm chú pha chế thuốc giảFi đseểe trung hòa với lượng đGAộc tố, đVmồng thờqgi suy nghĩzqh xem nên cho thêm gì vào đnNnểvAY cảoLi tiến mùi vịPO của nước thì cảvAYm nhận đLNược ánh mắboAt Trung Thành đyrang nhìn tới.
King đAaột nhiên nói một câu vu vơ như có như không:
“Năng lực sử dụng đujiện của cậu rấqgt khá, nếu ứLNng dụng tốt sẽ hình thành chiến lực không tệ, đujừng quá dựa dẫm vào vũ khí công nghệ.”
Trung Thành giật thót, nhìn quanh thấLNy không còn ai mới thở ra một hơi.
“Quảpx nhiên là bịe phát hiện.” HắGpPn nhếch mép cườzroi khan một cái rồi hỏi:
“Ngài biết từ lúc nào vậy !?” Nói xong câu này, lạboAi nghĩwOb đpxến mấyry hôm trước mình còn gọi hắgn là em rểSlV, Trung Thành không khỏi ngượng chín mặt. Nếu tính tuổi thật sự, khi ngườkdi này còn đBkyang giao chiến với chúng thầvAYn, bọn hắYcn còn chưa đAược làm con nòng nọc nữQa.
Thân phận của King và Queen, Robert đvvuã thao thao bấkdt tuyệt ngay khi bọn họ ngồi quanh đpxống lửa đwObêm hôm đdầnNnu tiên rồi.
“Lúc cậu bắsTn một súng cứgu Frozen. Ngườlai bình thườboAng nếu không có Claude trợ giúp, rơi xuống cánh đcồng băng thì đOuLã chết cóng gầgn như ngay tứcc khắujc rồi. Nhưng quanh ngườGpPi cậu có một lưới đWFiện nho nhỏ bao lấeNSy, triệt tiêu đWFi phầAan nào hơi lạyrnh của cánh đseồng băng, từ đBkyó giữP đujược một mạBkyng.” King có vẻ đboAã kết thúc quá trình chế thuốc, đkdổ cảzqh lọ dung dịqgch vào trong nồi lẩzqhu đzroang sôi ùng ục.
Một mùi thơm đfiếc mũi từ đAaó lan ra, làm Trung Thành cũng phảdi nuốt vài ngụm nước miếng. King gật gù... Xem ra cho thêm cỏ linh sương mọc đvAYầfy rẫy trên thực nghiệm đwObảLNo vào không làm giảyrm thành phầAan của thuốc giảBkyi mà còn tăng thêm dược lực, cộng với mùi thơm này.
...