Chương
Vô đPSQề.
Sáng sớm. Tiếng thác đZLổ ầiimm ầQTm bên ngoài cửa hang đCã đxánh thứwXyc hai con ngườnxZi khốn khổ tỉWcnh dậy, sau một đwXyêm hoạsyt đRCộng mệt nhọc.
Thật sự là mệt nhọc, đwXyùa giỡn với sinh mạiimng như vậy cơ mà... Không cẩCxn thận có khi lạeSi tạxo ra vài sinh mạsyng khác không chừng.
Một giọt nước từ miếng thạOch nhũ nhô xuống khỏi trầgyln hang lởm chởm rơi trúng khóe mắIt Frozen, làm cô nhíu mày tỉOnh dậy. NghỉraP ngơi một đrêm, trận pháp cũng đeSã tuầQTn hoàn bình thườsOng, Frozen cũng đjyã lấiy lạraPi vài phầOn sứgLzc lực, cử đZiộng, chạLy nhảQTy bình thườcng chắCc cũng không còn trở ngạznUi gì nữra. Mơ mơ hồ hồ nhớ lạLi chuyện tối qua, Frozen giật mình quay sang bên cạxnh.
Trung Thành đcã dậy từ lúc này, hắnxZn nằZim cạOnh cô, chống tay gối đZLầraPy, nheo nheo mắct đCMánh giá một cách thích thú. Có đUVZiều việc nheo mắqgt này làm vết sẹo bên khóe mắVIt hắin có phầraPn vặn vẹo, trông rấsOt đRCáng ghét.
“Chúng ta đZLã làm gì vậy !?” Frozen đZiánh mắrt lên ngắLm trầeSn nhà rồi hỏi. Có phầLRJn lạyjyc giọng.
“Vận đazgộng giúp con ngườySi duy trì nòi giống và tiến hóa.” Trung Thành nhăn trán, cố gắySng nghĩmrw ra từ hoa mỹ nhấSZt có thểmrw đcểJc trảjy lờnxZi.
“Tôi có nên giết anh không !?”
“Đêm qua nói rồi mà. Tôi sẽ không đazgểZi cho em làm thế.” Trung Thành chép miệng, rồi lạySi như một con sói điói, lầCMn nữgyla nhào đsyến chỗ Frozen.
Có câu: chiếm đLRJược thân thểnxZ phụ nữazg thì dễ, nhưng có đCược trái tim mới khó. Trung Thành rấraPt biết mình biết ngườXsei, nên đcành chọn việc dễ mà làm trước. Hoa hồng có gai thì đPSQã làm sao !? Anh đcây dùng súng khuấit phục hoa hồng.
“Ôi... lạPSQi nữUmWa sao !?”
Trong hang đCxộng chỉLRJ còn tiếng than thở của cô gái. Frozen dườqyUng như bấmrt lực trước cái thái đjBộ ngang ngược không nói lý này của Trung Thành. Một ngày ngườLRJi con gái nghĩy đPSQến đysoạLRJn “không thểiJi ngăn cảUmWn” thực ra chính là đwXyã chuẩUVZn bịc đgylến mứgylc không ngăn cảcn.
Cừu non không phảcn kháng, sói già mà không làm tới thì đsyúng là không bằQTng cầJcm thú.
...
Được mườiJii phút, đXseột nhiên Trung Thành dừng lạyjyi, tư thế của hắnxZn lúc này bấxt nhã vô cùng, xin phép không tảQT ở đSZây.
“Sao vậy !?” Frozen khuôn mặt đgylỏ bừng, mồ hôi trên trán từng giọt lớn chảyjsy xuống, nhịSZp thở gấsOp gáp hỏi. Tên dã thú này mà biết dừng chân trước vực sao !? Đúng là chuyện lạc....
“Có ngườVIi đlmến đZLây.” Trung Thành nhíu mày nói. Tay nhanh chóng vơ lấUVZy chiếc áo đUVZã sớm khô queo, đCMắCp vào cho Frozen.
“Là hắCn sao !?” Frozen tái mặt nói, mấznUy tia xuân sắxc ít ỏi đZiã biến mấiJit hết không còn chút nào.
“Tên này còn thính hơn chó nữca. Không hiểzqCu sao hắsyn bò từ dưới vực đró lên đgylược, nhanh như vậy đCã tìm tới.” Trung Thành cườsOi khổ nói.
“Anh sẽ chặn hắysn lạPSQi, em men theo đJcườmrng mòn trong hang này đgLzi, gió có thổi qua, hẳn là có lối dẫn ra ngoài đUmWấySy.” Liếc nhìn Frozen chăm chú, Trung Thành trầcm giọng nói.
“Anh nghĩyjs một mình mình có thểyjy cảsyn đgylược hắRCn !?” Frozen đRCột nhiên cườUVZi khẩcy.
“Không, nhưng tôi là đwXyàn ông – còn em dù mạmrwnh mẽ đxến mấyjyy cũng chỉPSQ là một cô gái.” Trung Thành lắmrwc đPSQầyu nói.
Frozen chợt ngây ngốc, lúc hắlmn nói ra câu này, thái đmrwộ cương quyết vô cùng. Dù biết phảeSi chết cũng không nhíu mày...
Nói sao nhỉqg !? RấgLzt... đjyàn ông...
Frozen cảCMm thấLRJy như có một cây búa lớn nện mạsynh vào con tim yếu ớt của mình. Thôi rồi, thôi chết rồi! Tim mình đCMập nhanh quá. Một tay cô đwXyặt lên ngứZLc, lén nhìn bốn phía như kẻ trộm, thấPSQy Trung Thành đOã quay lưng đnxZi ra đySến cửa hang mới thở phào một hơi. Nhưng mà… quyết tâm giét chết hắeSn trước rồi ra liều mạqyUng với Tanker, cách đZiây không lâu vấCxt vảSZ lắnxZm mới dứZLt khoát đlmược, giờyS đQTã tan thành mây khói.
Tình cảUmWnh này nên làm gì bây giờJqg? Rốt cuộc nên làm như thế nào? Mặc kệ hắlmn, thật sự đyi trước !? Một lầin nữca Frozen tự hỏi lòng mình, nhưng cuối cùng vẫn không có đqgáp án, sự giằySng xe dữC dội trong tâm chí nổ ra, một bên thì bảeSo nên chạgLzy đci, mạgLzng nhỏ mới là quan trọng, không thểznU phí hoài như vậy. Còn bên kia thì muốn ở lạySi cùng hắmrwn đraPối mặt. CứJqg thế cứx thế…
Chỉgyl có đLiều nhữqgng lờOi có cánh mà mình vừa nghe đjBúng là làm cho mình sinh ra cảcm giác hạSZnh phúc tột cùng, thì ra tên bấnxZt lương này không phảysi chỉL giỏi lợi dụng cơ hội, tầazgm ngầsOm, âm hiểXsem mà đmrối phó mình....
Hắmrwn thật sự quan tâm đPSQến mình sao !?
Cuối cùng cũng không thểgLz nhẫn tâm bỏ đPSQi, Frozen chật vật đqgứZing dậy, hôm qua vận đsOộng kịzqCch liệt, vẫn còn đySau nhói. Vội vã cài lạci cúc áo, cô đysuổi theo Trung Thành ra ngoài cửa hang.
Một hồi cãi lộn nữXsea lạLRJi xảySy ra, bảco sao cô gái này cũng muốn ở lạnxZi, nói rằiJing dù có chạQTy cũng chẳng đmrwược bao xa, rồi đyjyằUmWng nào cũng chết, chi bằyjsng thảIn nhiên đWcối mặt gì đwXyó... Trung Thành cũng bó tay hết cách, chẳng biết làm sao... hai ngườIi cùng ra khỏi hang, nhảLy xuống bờeS đLRJấVIt bên dưới, cũng là lúc Tanker chạgyly đRCến.
...
Tanker cườPSQi gằUVZn, dẵJcm mạZinh chân, đyểiJi lạxi nhữmrwng dấRCu lõm thật sâu xuống mặt cỏ bên dưới.
Ánh mắyjyt hắCMn lóe lên nhữZing tia đlmộc ác, nhìn chằjBm chằCxm vào đcôi nam nữUVZ đLRJối diện.
Thanh đRCao của hắUmWn vốn màu đgylỏ máu, nay dưới ánh chiều tà, lạci càng rực cháy, thậm chí bốc ra nhữsOng mùi tanh tưởi khiến Frozen có cảjBm giác muốn nôn ọe.
Trung Thành vẫn nghiêm nghịys, đysứyjsng chắrn trước ngườUVZi Frozen, cặp mắmrwt nhiệt huyết bừng bừng đySã lóe lên nhữWcng tia lửa của sinh mạCMng cuối cùng – trước khi quyết tử.
Đột nhiên, tay của hắJqgn có chút cảyjym giác lạeSnh lẽo, nhưng mềm mạqgi. NgạjBc nhiên quay sang, Frozen đyã lấLy hết chút sứSZc lực còn lạjyi, đRCứJcng sóng vai với hắiimn. Hai ngườgLzi tay trong tay, phảZing phấUVZt có chút nhu tình mật ý, dườWcng như có thểQT xua tan đzqCược cái không khí tanh tưởi, chết chóc mà Tanker mang lạraPi.
“Anh không trách tôi làm vướng chân vướng tay chứmr !?” Frozen cườeSi nói.
Trung Thành như điimược một dòng nước ấysm áp, chạQTy quanh thân thểznU, từ vịjB trí bàn tay, cái lạcnh bịx xua tan hoàn toàn. HắPSQn nhếch miệng, cườwXyi cảeSm đCxộng:
“Không hề.”
Hai ngườsOi mỉraPm cườjyi có chút ngọt ngào mà chua chát, sau đgyló cùng quay sang đLRJối diện với Tanker. Sắyjyc mặt thảmrwn nhiên, thong dong vô cùng.
HoạjBn nạin mới thấysy chân tình.
Nhìn cảeSnh này, Tanker chợt thấsOy một nỗi khó chịgylu dâng lên nghẹn ứiJi trong cổ họng. Lồng ngực đCược máu vương tộc cườing hóa mạmrnh mẽ lúc này lạLRJi chợt cảeSm thấZLy nhói đcau. Nụ cườXsei ngoan đgylộc trên môi cũng chợt tắLt hẳn. Hắyjyn bỗng thẫn thờjB ra một chút.
CảLRJm giác nhói đSZau này...
Thật giống năm năm trước.
ThứXse yếu đWcuối mới cầXsen loạlmi tình cảWcm chết tiệt đgLzó....
Ta hận.
Tanker như dã thú xổ lồng, đUmWôi mắxt chuyểyjyn thành màu đUVZỏ quạjych, toàn thân tỏa ra khí thế khiếp ngườJqgi khiến không khí âm vang từng tiếng tuyệt vọng.
Ngửa mặt lên trờRCi gào thét, lúc này hắgyln giống như một con thú bịJc thương, gầJqgm lên nhữRCng tiếng phẫn nộ mà đeSau đzqCớn.
Tiếng gầmrm ngân lên, làm cảazg khu rừng như đqyUều run rẩySy, lá cây rơi xào xạqyUc...
Mặt đraPấIt chấIn đRCộng.
Trung Thành cũng từ không gian màu hồng mà tỉsOnh lạznUi, hắUmWn buồn bực. “ThằSZng đJqgiên này sao lạnxZi lên cơn nữCxa rồi !?”
Phía bên kia, Tanker sau khi gào thét một hồi, cái cổ rắCxn chắJqgc như vặn vẹo, mang theo gương mặt tràn ngập căm phẫn của hắCn đJcối diện với hai ngườci.
“Các ngườeSi...”
Sau lưng Tanker, đyôi cánh xương gai đgLzặc trưng của các Ghouls bật ra, màu đCMỏ chói, vũ lộng lòng ngườsOi, đxầLRJy vẻ khoa trương, xen lẫn bi thương mà tráng lệ.
“Chết hết cho ta.”
ChỉVI đmrểO lạOi một tiếng pháo nổ, Tanker biến mấWct.
Bàn tay Trung Thành nắjym chặt lạsyi, giữVI lấqyUy một bàn tay nhỏ nhắsyn hơn ở trong... HắraPn mỉCMm cườznUi... nhữJcng giây cuối cùng này.
Frozen nhắXsem mắLt, tay cũng siết chặt vào Trung Thành, chờmr đLRJợi phán quyết của tử thầmrn.
....
Ấy vậy mà sự đQTờCi không như mơ.
Ngay khu Trung Thành bắgylt đgLzầZLu buồn bực, vì sao mãi mà cơn đqgau vẫn chưa kéo tới, hắQTn mới quay sang check hàng...
Thì đZLập vào mắgLzt anh lính trẻ, là cái thân hình đgLzồ sộ của Tanker đIang nằim rạLp trên mặt đLRJấsyt, vẻ mặt của hắznUn còn buồn bực hơn Trung Thành.
Vì sao cánh này vừa mới đIập đqgập đUmWược mấCy cái, đlmã chết máy rồi !? Thuốc của con dơi đIó là đsyồ lởm !?
Tanker phát hiện, hắraPn không có cách nào đXseiều khiểPSQn đJcược cặp cánh dơi này nữgLza, muốn vỗ một cái cũng không thểlm, dườWcng như đjyây chỉc là vật trang trí gắSZn lên thôi vậy. HắCxn lập tứyc mấCt đmrwà, cày một đwXyườZing dài trên mặt đwXyấXset mới ngẩeSng đnxZầPSQu lên đnxZược. Khuôn mặt đLRJầRCy vẻ nghi hoặc xen lẫn tứwXyc giân.
“Không cầWcn thử nữIa, ta đIã cắIt sự liên kết của cặp cánh ấIy với ngươi rồi.”
“Thân là con ngườySi, lạqyUi muốn trở thành ma tộc !? Ngươi nghĩZL gì vậy !?”
câu thoạzqCi liên tiếp với thanh âm trong trẻo, pha chút thở dài phiền muộn. Cảyjym giác dịmru dàng thanh thoát, dễ dàng ngấJqgm sâu đRCến tận xương tùy ngườXsei nghe... cứwXy thế vang lên, giữznUa tâm trạjyng buồn bực của ba ngườWci.
ChỉraP một cơn gió nhẹ thổi qua, đCxập vào mắsOt Trung Thành là một tà áo bằysng lụa đlmen tuyền, mềm mạUVZi mà mỏng manh, phấlmp phới lay đrộng. Tà áo ấLy uốn lượn quanh một cô gái mĩJc lệ tuyệt trầwXyn, khuôn mặt tinh xảgLzo, sáng như bạraPch ngọc, lông mày như chân phượng, ẩySn dưới mái tóc đazgen thẳng dài, rủ xuống như thác nước. Dáng ngườraPi cô gái cao ráo, lạZii mảSZnh khảySnh, như một cành liễu giữJca thu, tưởng như có thểO bịyS cơn gió dễ dàng mang đgLzi mấQTt, nhưng bóng hình ấsyy đeSứjBng thẳng, lạazgi tôn lên nhữwXyng đZiườyjyng cong hoàn mỹ, ngạlmo nghễ đZLểzqC nhữCng cơn gió mơn trớn lướt qua vậy...
ChỉCM có một đCxiểCm đysáng tiếc là cô gái này luôn nhắqyUm mắmrwt, dù không làm ảmrwnh hưởng mấVIy đWcến vẻ đJqgẹp của cô, nhưng ai nhìn vào khuôn mặt tuyệt mỹ ấySy cũng sinh ra xúc đZLộng muốn ngắiimm nhìn đWcôi mắjyt cô một lầraPn... xem nó kết hợp với gương mặt xinh đXseẹp ấzqCy, hài hòa ra sao...
Ngườqgi đRCến không phảOi ai khác. Chính là Queen thứXse hai của Trườyjsng sinh đraPảJqgo – Shaorin.
...
“Chúng ta có nên nhân cơ hội mà chạJcy trốn không !?” Trung Thành đqgầsyu đcầznUy mồ hôi, nhăn nhó hỏi Frozen bên cạPSQnh.
Frozen lắwXyc đlmầnxZu, vẻ mặt cũng khó coi nói:
“Chạyy không thoát.”
Rõ ràng, dù là Tanker hay ngườmri mới đJcến kia, cũng đyjsều ăn đsOứUVZt bọn họ. Áp lực cảZi hai đyjyang phảlmi thừa nhận đCxều vô cùng khủng khiếp. Cô gái bộ dáng như cành liễu trước gió kia, chỉCM nhẹ nhàng đLã vô hiệu hóa Tanker, sứIc mạySnh như vậy, phảqyUi đyến mứcc nào chứjy !?
...
Tanker sau một phút bàng hoàng, đQTã gồng mình điứyng dậy.
Ánh mắct như con sói đsOói, tập trung vào cô gái mới đjBến. Tơ máu màu đqgỏ tràn ngập, đySã lấQTn át luôn con ngươi.
Hắxn bình tĩmrwnh, lạiJinh lùng vung lên thanh đysao đJcỏ máu. ChỉCx đqyUểRC lạCi một vệt đPSQỏ trong mắeSt mọi ngườxi, tàn nhẫn tự cắwXyt văng đWci cặp cánh của mình.
ThứjB vô dụng như vậy thì khỏi cầzqCn đLRJến nữraPa.
Vòi máu phun ra tung tóe, như nhuộm hồng luôn cảCx không gian này.
Shaorin nhíu mày, dù đWcôi mắCMt vẫn luôn nhắPSQm nghiền, nhưng có vẻ chẳng ảyjynh hưởng lắLm đUVZến việc cảjBm nhận mọi vật xung quanh của cô.
Con ngườCMi này thật đznUáng sợ. Nếu cho hắyn đSZủ sứUVZc mạsOnh, có lẽ một giới hoàng cũng phảUVZi kiêng dè. May sao, hắqgn lúc này chỉPSQ như mầJqgm non mới nhú thôi.
Đối phó với hắrn, có lẽ phượng hoàng kiếm cũng không cầazgn tới.
ĐểjB tới đPSQược đOây đJqgã phảLi sử dụng niết bàn của phượng hoàng một lầXsen, có lẽ nên cho nó nghỉCx một chút.
Tanker chấPSQm dứUmWt màn tự ngược thì liếm liếm môi, đgLzầraPy vẻ ngoan đIộc, hét lớn một tiếng, dậm chân chấgLzn tan vùng đCxấRCt dưới chân, cảiim cơ thểlm nặng nề như đgLzạVIn pháo bắsyn đraPi.
CảnxZnh sắWcc tương phảCMn vô cùng, giống như một xe tăng cỡ lớn điJiang muốn ủi chết một chú thỏ nhỏ nhắZLn vậy. Tiếc là chú thỏ này không hề yếu chút nào.
Shaorin chỉyjy khẽ nghiêng ngườCMi đIã xảyo diệu lách qua một bên, đVIểgLz thanh đZiạQTi đjBao đPSQỏ máu lướt sát qua ngườlmi, dườznUng như đazgã nhẹ nhàng chạzqCm tới mấiJiy sợi tóc mỏng manh của cô. Mặt đgylấmrt bịUmW đmrao khí sắic bén lướt qua bắJqgn lên tung tóe nhữgLzng đxá cùng sỏi, đVIểc lạraPi một rãnh sâu dài đSZến mấeSy chục mét, nhìn thảym thương vô cùng.
Hai tay Shaorin xoay tròn, một tay khẽ chạsOm vào cổ tay Tanker, nương theo đmrà bắVIn đrến của hắgLzn, đVIẩraPy nhẹ lên trên, một tay đsyặt vào thắnxZt lưng của hắJcn, tiếp tục ấLRJn mạiimnh về phía trước.
Trong không khí như có một hư ảUVZnh vầmrwng trăng tròn vạJqgnh. Mơ hồ có dấsyu hiệu của vòng tròn thái cực.
Đến khi Tanker hiểraPu chuyện gì sảQTy ra thì hắzqCn đmrwã nằwXym xõng xoài trên mặt đCMấmrt, giương mắiJit nhìn trờxi cao, toàn thân ê ẩJcm không chịLRJu nổi. NhấZit là phầLRJn lưng và gáy đysau như muốn nứyt ra, hắsyn phảPSQi nghiến răng nghiến lợi mới không kêu lên tiếng nào.
Trung Thành và Frozen ở một bên cùng hít vào một hơi khí lạSZnh, quay sang nhìn nhau, đLều thấeSy đgylược sự hoảyjyng sợ trong mắgLzt đmrwối phương. Thân hình cao to đJqgồ sộ, tràn đQTầyjyy lực bạgylo phát của Tanker, vậy mà như một khối xốp mỏng, một khối đySồ chơi lớn, bịqyU cô gái kia nhẹ nhàng xoay tròn, trước khi ấmrwn dán hắazgn xuống mặt đVIấqgt.
Sự tương phảysn xung đqyUột thịSZ giác trầmrwm trọng này, dù là ai cũng khó có thểeS tiếp nhận đraPược.
Cô gái này, lạyjyi là ai nữiima vậy !?
Trung Thành âm thầim xoa mồ hôi hột, cảqyUm thán...
Con gái ở cái đeSảUVZo này, toàn một đXseám biến thái vậy sao !?...