Trương Tam Phong Dị Giới Du

chương 400: đêm khuya đón khách!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trận này như cú nổ mạnh rung động toàn bô đại lục, sau lại được gọi một cách hình tượng là cấm chú tai ương. Cống tác giải quyết hậu quả tiến hành gần một ngày một đêm, ngay lúc lên quân còn đang trong đêm khuya bận rộn nhặt xác thì có một đội nhân mã khoảng một trăm người phong trần mệt mỏi chạy tới quân doanh liên quân, ngựa của bọn hắn đều là thuần huyết mã tốt nhất, nhưng mà chạy nhanh một đoạn đường dài cũng đã mệt đến nỗi miệng sùi bọt mép thở hồng hộc, bộ dáng tùy thời đều có thể té chết. Những người này hiển nhiên cũng không phải quân nhân, một thân hắc bào che thân, ngay cả diện mạo cũng bị che kín. Nhưng mà lẫm lẫm sát khí phát ra từ người bọn hắn là có thể biết, bọn hắn cơ hồ tất cả đều là tuyệt thế cao thủ nhất đẳng.

Mọi người trong đội ngũ này rất ngạo mạn, gia hỏa đầu lĩnh hướng thủ vệ đại doanh liên quân trình ra một mặt kim bài, là chứng nhận thông hành đẳng cấp cao nhất, thủ vệ cũng không dám lãnh đạm, nhanh chóng mời bọn hắn đi vào. Bởi vì bọn họ là từ phương hướng vương đô Tạp Đặc chạy tới, cho nên không có đi qua hiện trường vụ nổ mạnh, nhưng mà sau khi tiến vào nơi đóng quân liền phát hiện ra thương bình cùng thi thể nằm đầy đất mà kinh hãi. Đầu lĩnh lập tức hỏi thăm thủ vệ, thủ vệ không dám giấu diếm, tất cả chi tiết đã diễn ra nói ra hết, khi nói đến Long Thanh Thiên xuất hiện, trên mặt hắn tràn đầy biểu tình hoảng sợ, cảnh này khiến cho đám người kia đối với hắn đều tràn ngập khinh bỉ.

" Đáng giận, trễ mất một ngày!" Gia hỏa đầu lĩnh tức giận nhỏ giọng nói, nhưng khẩu khí của hắn lại một chút không có ý tứ gì là giận dữ. Tuy rằng nhìn không thấy mặt của hắn, nhưng mà thủ vệ vẫn từ trên khẩu âm già nua của hắn mà nghe ra hắn là lão gia hỏa, hơn nữa giọng điệu cùng tác phong ngạo mạn liền lập tức đoán được hắn là một đại nhân vật ở địa vị cao đã lâu, vì thế càng thêm kính cẩn. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Nhưng mà vị đại nhân vật này hiển nhiên không có hứng thú để ý đến thủ vệ quan nho nhỏ này, hắn sau khi hỏi xong, ngay cả chào hỏi cũng không, liền trực tiếp đánh ngựa rời đi, hướng phương hướng đại trướng chủ soái chạy như điên. Các tùy tùng của hắn cũng lập tức theo sát phía sau, ngựa của bọn hắn làm bắn tung tóe bùn đất lên đầu mặt của quan quân thủ vệ.

Tuy rằng hắn tức giận đến phát điên tuy nhiên một chút cũng không dám biểu hiện ra ngoài, chỉ khi đám người đi xa mới hung hăng chửi đổng một cái. Bất quá, hắn lập tức liền phát hiện, hai tên gia hỏa đi sau cùng, phía sau ngựa mang theo cái bao cực lớn nổi lên hình hai người.

Hắn thậm chí mơ hồ ngửi được mùi thơm cơ thể của nữ nhân. "Kháo, thực không phải thứ tốt đẹp gì, đến quân doanh cũng quên mang nữ nhân theo, để chơi đùa a?" Quan quân nhỏ giọng mắng.

Âu Dương Nhược Lan kết thúc hội nghị, sau khi khởi lại tinh thần cho cao tầng liên quân xong, nụ cười quen thuộc trên khuôn mặt nàng hoàn toàn tiêu thất, thay vào đó là vô tận cay đắng cùng bất đắc dĩ, tiếp theo chính là một tiếng thở dài, nàng tự nhủ, "Ai! Ngươi vì sao phải trở về đây? Chẳng lẽ chúng ta thật sự phải phân cao thấp sao?"

Ngay khi nàng đang mặt ủ mày chau, bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng vó ngựa ồn ào. Kỳ quái! Tại xung quanh soái trướng của nàng như thế nào còn có người dám phóng ngựa chạy như điên? Cho dù là hoàng tử các quốc gia cũng không dám, ai vậy chứ? Lớn mật như thế? Tiếp theo tiếng vó ngựa dừng lại, hình như lại cùng thủ vệ của Âu Dương Nhược Lan to tiếng gì đó.

Âu Dương Nhược Lan ghét nhất bị người khác quấy nhiễu suy nghĩ của nàng, huống chi là vào lúc này, vì thế nàng trong lòng tức giận muốn phái người đem đám gia hỏa nháo sự này cho một trận thì thân vệ của nàng đã đi vào báo cáo.

" Đại nhân, ngoài cửa có mấy hắc bào nhân yêu cầu gặp ngài, bọn hắn cầm lệnh bài hoàng kim, thuộc hạ đã nghiệm chứng qua, đúng là thật." Thân vệ nói.

"Hắc bào nhân?" Âu Dương Nhược Lan vốn là sửng sốt, tiếp theo thoải mái, cười lạnh nói :" Đám gia hỏa giả dối, gọi bọn hắn vào đi."

"Dạ!" Thân vệ lập tức lui ra, chỉ chốc lát sau, bốn người hắc y nhân liền đi vào.

"Ha ha, Nhược Lan cô nương hiện tại tay nắm quân đội hùng hậu, quả nhiên không giống bình thường, ngay cả ta muốn gặp được cũng phải khó khăn vậy a!"

Hắc bào nhân điên cuồng cười nói, hắn sau khi đi vào, bản thân trước tiên đem mặt nạ trên mặt lấy xuống, lộ ra một khuôn mặt nhan từ, bất quá ba người phía sau không có động thủ, vẫn che mặt.

" Hừ, ngươi còn có mặt mũi nói chuyện này, đây không phải đều là do các ngươi ban tặng sao?" Âu Dương Nhược Lan cười lạnh nói.

" Ha ha, cô nương không cần phải để ý như thế chứ? Chúng ta bất quá là vì lý tưởng chung thôi." Lão giả ra vẻ đạo mạo, cười nói :"Cô nương bản thân không phải cũng muốn tìm Long Thanh Thiên gây phiền phức sao?"

" Hừ, chuyện của ta không cần các ngươi quản." Âu Dương Nhược Lan cười lạnh nói :" Bất quá, sự tình hôm nay các ngươi phải cho ta một cái công đạo!"

"Nga?" Lão giả ngượng ngùng cười khổ nói :" Điều này thật sự là ngoài ý muốn a?"

" Ngoài ý muốn?" Âu Dương Nhược Lan khinh thường nói :"Ngươi ban đầu từng đối với ta đảm bảo như đóng đinh chặt sắt, nói cái gì Long Thanh Thiên tuyệt đối sẽ chết ở ma thú chi sâm, còn bức ta bỏ đi kế hoạch ổn thỏa ban đầu, mà đổi thành thực hiện kế hoạch mạo hiểm này. Hừ! Làm hại chúng ta tổn thất thảm trọng như vậy. Mỹ Cách Lam đế quốc ngay cả quốc sư cũng hu sinh, còn có một số lớn pháp sư cao cấp toàn bộ bỏ mình, ngươi kêu ta như ăn nói thế nào với các quốc gia đây?" Âu Dương Nhược Lan càng nói càng tức giận, cuối cùng là mặt nghiêm lời lẽ nghiêm khắc.

"Hắc hắc, đây quả thật là ngoài ý muốn a!" Lão giả xấu hổ cười nói :" Ta đây không phải vừa nhận được tin tức liền chạy đến đây báo cá với ngươi sao, đáng tiếc vẫn đã muộn."

"Thúi lắm!" Âu Dương Nhược Lan nổi giận mắng :" Ngươi thật sự khi ta là ngu ngốc sao? Lấy bản lãnh của các ngươi, không lẽ là dựa vào kỵ mã của các ngươi đến báo cáo chứ? Sư vụ tín sứ (người đưa tin bằng sư tử) đều chết hết cả rồi sao? Các ngươi rõ ràng là muốn thế lực các quốc gia chúng ta bị hao tổn, các ngươi rõ ràng chính là cố ý." Âu Dương Nhược Lam chỉ vào mặt lão giả phẫn nộ chỉ trích.

" Khụ khụ!" Lão nhân bị chửi thật sự là tức giận, bất quá hắn cũng cố kỵ nhiều người, không tiện phát tác, đành phải ho khan hai tiếng, cười giải thích nói :" Sư vụ tín sứ vừa xuất động thì người nào cũng sẽ biết chúng ta ở phía sau tham dự vào, ngươi cũng hiểu được, Long gia cùng chúng ta bên trong dính dáng quá nhiều, chúng ta thật sự không thể quang minh chính đại ra mặt a?"

"Hừ! Có phải hay không chờ đến chúng ta đều chết sạch sẽ, các ngươi mới ra mặt?" Âu Dương Nhược Lan khinh thường nói.

" Đương nhiên không phải." Lão giả mỉm cười nói :" Ha ha, kỳ thật, lấy sự thông minh tài trí của Nhược Lan cô nương, làm sao có thể thất bại đây? Hôm nay bất quá là áp chế nhỏ mà thôi, đều do chúng ta tin tức sai lầm, bằng không cô nương cũng không có sai lầm này, tin tưởng liên quân có sự lãnh đạo anh minh của cô nương, hơn nữa sự ủng hộ mạnh mẽ của chúng ta sau lưng, nhất định sẽ đả bại được Thanh Long quân đoàn, tiêu diệt Đại Hán."

"Nói ra thật dễ nghe, đáng tiếc chẳng qua là lừa tiểu hài tử mà thôi, dưới tay Long Thanh Thiên cao thủ như mây, còn có một chi đội quân ngoại tốc sức chiến đấu siêu cường. Nghe nói hắn hiện tại ngay cả độc nhãn cự nhân cũng có, thêm nữa là dực nhân, Ải Nhân, Tinh Linh pháp sư vân vân, đội quân như vậy một khi xuất động, ai địch lại? Ta bây giờ là một chút lòng tin cũng không có." Âu Dương Nhược Lan không cho là đúng nói.

" Cô nương quá khiêm nhượng, nếu như không có lòng tin, làm sao cô còn lập tức đổi thành thực hiện kế hoạch ban đầu của cô chứ? Nói vậy hẳn là cô đã có biện pháp ứng phó với cao thủ ngoại tộc của Long Thanh Thiên rồi đúng không?" Lão nhân cười nói :" Không cần ngạc nhiên. Ta sau khi tới đều đã hiểu biết qua tình huống. Biết cô nương đã phái ra quân đội của Hoắc Phúc đế quốc cùng Kham Mạt Tư đế quốc."

" Ai! Tạm thời còn không có!" Âu Dương Nhược Lan ủ rũ nói :" Bất quá, ta đoán Long Thanh Thiên sẽ không đem đội quân ngoại tập đầu nhập vào trong trận chiến đấu này. Cho nên ra mới yên tâm phái đại hoàng tử đi, với lại, năm mươi vạn đại quân tinh nhuệ, cho dù là đội quân ngoại tộc cũng không có khả năng dễ dàng đánh tan.

" Vì cái gì ngươi cho rằng như vậy đây?" Lão nhân khó hiểu hỏi :" Long Thanh Thiên ra giá trên trời tạo ra đội quân tinh nhuệ, chẳng lẽ để làm bài trí? Để cho mình nhìn ngắm sao?"

"So với những gia hỏa ra vẻ đạo mạo thi khác, hắn ở mặt ngoài tuy rằng phóng túng không vào khuôn phép, nhưng trên thực tế cũng chân chính là người từ bi." Âu Dương Nhược Lan khinh thường nói.

" Hắn? Ha ha, ngươi nói âm hiểm quân thần từ bi?" Lão giả ha ha cười nhạo nói :"Đây là chuyện cười buồn cười nhất mà ta từng nghe. Xin hỏi, ngươi căn cứ vào đâu?"

" Hừ, đừng quên, hắn lần trước tùng cự tuyệt mệnh lệnh điều động dực nhân của bà nội hắn, lúc ấy ta cũng ở đó. Lời của hắn, ta đến hiện tại cũng càng nhớ rõ. Dị tộc nhân số quá ít, căn bản chịu không được đại chiến tiêu hao như vậy, ta đoán, không, ta có thể khẳng định, trừ phi tuyệt đối năm chắc, chiến đấu có ít thương vong, bằng không, hắn cuồng long quân đoàn hắn dùng số tiền lớn tạo ra sẽ mãi bị giấu đi." Âu Dương Nhược Lan thần tình kính nể nói :" So với hắn, những chuyện chúng ta làm không quản đến mạng người, tâm địa thật sự giống như ma quỷ."

" Hừ, ta xem là ngươi bị hắn mê hoặc rồi, ta cũng không có tin hắn tốt như vậy?" Lão giả khinh thường nói :"Đến khi mà đội quân ngoại tộc của hắn xuất hiện, ta xem người làm sao xử lý?"

"Hừ, cho dù xuất hiện thì như thế nào? Đại hoàng tử trên tay chính là năm mươi vạn quân tinh nhuệ, ba mươi vạn kỵ binh, mà đội quân ngoại tộc bất quá mấy vạn người, đánh đến cuối cùng chỉ có thể là lưỡng bại câu thương, huống chi chúng ta còn có năm mươi vạn ngươi dọc sông chi viện, ta cũng không tin, Long Thanh Thiên sẽ ngu ngốc cùng chúng ta đánh bừa." Âu Dương Nhược Lan khinh thường nói.

" Vậy ngươi mới vừa rồi còn nói không tin?" Lão giả kỳ quái hỏi.

" Ta là không tin chính là tên Long Thanh Thiên này, ta có thể khẳng định nói cho ngươi biết, chi đội quân này không xuất hiện thì thôi, chỉ cần bọn hắn vừa xuất hiện, điều này nói lên ta đã chắc chắn thất bại." Âu Dương Nhược Lan nghiêm túc nói.

" Ha ha, thì ra là thế, ta lần này, ngoại trừ đến báo tin cho cô nương ra, còn có một cái nhiệm vụ trọng yếu, chính là đến nhờ cô ngươi giải trừ phiền não này." Lão giả mỉm cười nói.

"A? Giải quyết như thế nào?" Âu Dương Nhược Lan rất cảm thấy hứng thú hỏi.

" Ha ha, cô nương, kỳ thật ta và ngươi đều hiểu được, linh hồn của chi đội quân này là Long Thanh Thiên, không có hắn, đội quân này coi như không tồn tại. Mà hiện tại, chúng ta chỉ cần có thể đem hắn giết đi, đội quân ngoại tộc này cùng cao thủ dưới tay hắn, liền sẽ lập tức giải tán." Lão giả mỉm cười nói.

" Ha ha, ta không phải đang nằm mơ chứ?" Âu Dương Nhược Lan khinh thường nói :" Các hạ mới nói là chuyện cười buồn cười nhất mà ta từng nghe qua. Các ngươi chính mồm nói với ta sủng vật của hắn là Đại Địa Chi Hùng, chẳng lẽ đó đều là gạt ta sao?"

" Không đúng không đúng, đương nhiên không phải gạt ngươi." Lão giả nhanh chóng phủ nhận nói.

" Ha ha, ta đây thật muốn biết, các ngươi sao có thể giết được hắn?" Âu Dương Nhược Lan khinh thường nói :"Sự khủng bố của Đại Địa Chi Hùng ta khỏi nói, nếu thả nó ra, đủ chống chọi lại mười vạn đại quân. Ta còn biết hắn đang ở trong thành Tạp Tháp Nhĩ, cao thủ bảo hộ bên người đông đảo, chỉ sợ không kém hơn so với Giáo Hoàng, các ngươi giết như thế nào đây?"

"Ha ha, đương nhiên có biện pháp, ngày mai ngươi cùng hắn gặp mặt, yêu cầu hắn giao ra Nộ Long Chi Bào Hao cùng sương chi bi thương hai kiện thần khí này, sau đó lại kêu hắn cùng với ba vị cao nhân này ta mời đến, thêm vào hiện nay ở trong quân là kiếm thánh Mã Hách và băng hệ đại ma đạo sư Tư Đặc Lạp Lý năm người này tiến hành quyết đấu một hồi. Lão giả cười gian nói :" Ta cũng không tin, năm siêu cấp cao thủ còn không thu thập được một mình hắn?"

" Ha ha!" Âu Dương Nhược Lan ngửa mặt lên trời cười to, nói :" Ngươi đang ở đây nói mê sảng sao? Hắn dường như không có ngu ngốc như vậy? Chẳng lẽ, là ngươi bắt đi người nào của hắn?" Âu Dương Nhược Lan đột nhiên tỉnh ngộ.

" Ha ha, cô nương quả nhiên thông minh, không sai, chúng ta tính toán mời vài vị hồng nhan tri kỷ của hắn đến hỗ trợ. Bất quá đáng tiếc, bổn sự động thủ của lũ tiểu tử còn gà, vẻn vẹn đắc thủ hai người." Lão giả cười đắc ý nói :" Bất quá, hai người này cũng đủ rồi, dẫn tới." Nói xong hắn hướng phía dưới phân phó một tiếng, "Vâng!" Tùy tùng của lão giả bên ngoài lều ứng tiếng một tiếng, ôm vào bao lớn hình hai người, sau khi mở ra, lộ ra hai tiểu cô nương đang hôn mê bất tỉnh. Đều chưa đến mười bốn mười lăm tuổi, khuôn mặt phấn nộ nhỏ nhắn, phi thường nhỏ nhắn, vừa nhìn chính là mỹ nhân họa nước. Điểm kỳ lạ nhất là hai người không ngờ bộ dạng giống nhau như đúc.

"Song bào thai?" Âu Dương Nhược Lan thật sắc sảo a?

Nàng lúc trước khi đánh xong Thú Nhân lúc đi quan Đại Hán từng gặp qua hai người này, bất quá vẻn vẹn vài lần nên ấn tượng không sâu. Nhưng mà quan hệ giữa song bào thai này với Long Thanh Thiên vô cùng mật thiết, lập tức nàng đã hiểu ra thân phận hai người, kinh hô, "Chẳng lẽ chính là Băng Hỏa hai vị công chúa của Đại Hán?"

"Ha ha, không sai chính là các nàng!" Lão giả đắc ý nói :" Long Thanh Thiên lúc ba tuổi bởi vì trút giận thay các nàng mà giết người, bản thân chính mình cũng bị trọng thương, cuối cùng còn chịu khổ phong ấn, có thể thấy được hắn đối với hai người kia hợp ý cỡ nào."

"Nhưng mà đó là lúc nhỏ, hiện tại chưa chắc sẽ vì các nàng mà buông bỏ thần khí lại mất mạng a?" Âu Dương Nhược Lan giả vờ nghi ngờ hỏi.

" Ha ha, người Long gia là một lũ ngu ngốc chân chất, gia gia hắn có thể vì nữ nhân hắn yêu mến, độc thân vài chục năm không chạm đến nữ nhân khác. Phụ thân vì để truy cầu mẫu thân hắn mà ở tại Tinh Linh chi sâm ngây ngốc mười năm. Long Thanh Thiên hắn lại càng là ngu ngốc trong ngu ngốc, hắn vì hai người công chúa này thiếu chút nữa bỏ mạng, thậm chí vì một hầu nữ mà có thể đập phá Giáo Hoàng cung. Ha ha!" Lão giả cuồng tiếu nói :" Hắn nếu không ngu ngốc, như thế nào lại đem quang minh ngọc tùy tiện tặng ngươi chứ? Hơn nữa còn đưa cho người sẽ trở thành địch nhân của hắn! Ngươi nói có đúng không?"

"Đúng vậy, hắn rất ngu ngốc." Âu Dương Nhược Lan trên mặt rất bình tĩnh nói. Bất quá từ việc nàng nắm chặt hai tay có thẻ thấy được, nội tâm của nàng có chút kích động.

"Ha ha, cô nương không nên hiểu lầm, ta không có ý gì khác." Lão giả cười nói :" Đáng tiếc phái người đi bắt Hải Luân công chứ và Phù Nghê Nhã gì kia đều thất bại, mà bối cảnh Ái Liên Na lão tử lại không dám trêu chọc, Hương Hương lại mất tích, thật sự là đáng giận, bằng không xác suất thành công của chúng ta càng lớn hơn nữa."

"Ân!" Âu Dương Nhược Lan có chút thất thần, thuận miệng ứng phó một câu. Nàng là đang cân nhắc lợi hại chuyện này.

" Ha ha, bất quá hai người này như vậy cũng đủ rồi." Lão giả không thèm để ý chút nào, vẫn đang đắc ý nói :" Ngươi biết không? Đừng nhìn Long Thanh Thiên ở mặt ngoài đứng đắn vô cùng, kỳ thật hắn là một bụng tâm địa gian giảo đấy!"

"Thật sao?" Âu Dương Nhược Lan thuận miệng ứng phó nói.

" Đương nhiên, nói đến nữ nhân bên cạnh hắn đi, người nào cũng xinh đẹp, riêng chỉ Phù Nghê Nhã chưởng quản lãnh địa của hắn là một người quái dị, chúng ta còn tưởng rằng hắn nhìn trúng tài cán của cô nương này chứ, cho nên mới quyết tâm bắt lấy. Nhưng không ngờ xông vào lại phát hiện ra Phù Nghê Nhã là một tuyệt thế mỹ nữ, bất quá bình thường đều mang mặt nạ mà thôi." Lão giả khoa trương nói :" Người của chúng ta mặc dù đang gặp phải công kích của cảnh vệ mà thất vại, tuy nhiên vẫn cướp được nhật kí của nàng, trời ạ, bên trong ghi chép hết thảy nội dung kết giao giữa nàng và Long Thanh Thiên, nguyên lai Long Thanh Thiên đã sớm biết bộ mặt chân thật của Phù Nghê Nhã."

"Ân!" Âu Dương Nhược Lan có chút hứng thú, truy vấn :" Còn ghi chép cái gì? Có lẽ ta có thể tìm được nhược điểm của Long Thanh Thiên đó."

" Còn ghi chép chuyện tình Phù Nghê Nhã thầm mến Long Thanh Thiên, nhưng mà Long Thanh Thiên cự tuyệt. Kháo, tên ngu ngốc này, thật sự là lãng phí a. Dường như nữ nhân bên cạnh hắn vô luận xinh đẹp cỡ nào, không có bất kỳ ai bị phá thân, thậm chí Hương Hương trên danh nghĩa thê tử của hắn cũng giống như vậy, ta hoài nghi, hắn rất có thể bất lực, ha ha, gia hỏa này xác định chắc chắn là như vậy." Lão giả lúc này, khí tức nhân từ cùng thần thành trên khuôn mặt một tia cũng không có, hoàn toàn là thay vào bằng vẻ dâm loạn.

"Ân?" Âu Dương Nhược Lan nhất thời xấu hổ đỏ mặt, vội vàng chuyển đề nói, "Theo ta được biết, hai vị công chúa sau khi Long Thanh Thiên được phong đến Bác Lạp Tư đã cùng hắn tách ra nhiều năm, hơn nữa Long Thanh Thiên lại ở bên ngoài có đến mấy người phụ nữ chẳng lẽ Long Thanh Thiên thật sự còn để ý đến hai nữ hài tử này sao? Đừng quên, quan hệ giữa quốc vương Đại Hán với Long Thanh Thiên chính là chẳng ra gì a?"

"Hắc hắc, điều này ngươi không cần lo lắng, chúng ta đầu tiên đã điều tra kỹ, hai vị công chúa đều nguyện vì Long Thanh Thiên không lấy chồng." Lão giả cười gian nói :"Còn thái độ của Long Thanh Thiên sao? Ha ha, chúng ta ở trên người hai vị công chúa tìm ra điều này, ta nghĩ có thể thuyết minh đầy đủ vấn đề này." Lão giả nói xong lấy ra vài kiện đồ vật.

" Đây là tử tinh mật? Còn có đến tận hai chai?" Âu Dương Nhược Lan kinh ngạc nói.

" Chuẩn xác mà nói, là tử tinh phong vương mật." Lão giả đắc ý dương dương tự đắc nói :"Ta phải đích thân bắt nó hiện lên cho bệ hạ."

"A, chúc mừng!" Âu Dương Nhược Lan dụng ngữ khí mang theo khinh thường nói :"Lần này ngài là lập công lớn rồi."

" Ha ha, đương nhiên, bất quá, không chỉ có những thứ này." Lão giả cười nói, "Trên người Băng công chúa không ngờ cất giữ hàn băng chi quan, đây chính là gần như thần khí đó a? Còn có những trang bị khác trên người các nàng, đồ nào cũng là siêu cấp tinh phẩm, xem địa vị của các nàng ở Đại Hán mà nói, phụ thân của các nàng không thể nào cho các nàng thứ này. Đừng nói các nàng, cho dù là các công chúa được sủng ái nhất ở ba đại đế quốc cũng không thể có được những thứ này a! Hiển nhiên, người hào phóng như vậy, chỉ có duy nhất là Long Thanh Thiên kia."

" Nguyên lai là như vậy!" Âu Dương Nhược Lan rất bình tĩnh nói, "Ta hiểu rồi! Ngày mai ta sẽ chiếu theo phân phó của ngươi làm."

"Ôi chao! Tại sao là ta phân phó chứ, ta chỉ là nêu đề nghị thôi." Lão giả khách khí nói :"Người quyết định cuối cùng chính là ngươi a!"

"Hừ hừ!" Âu Dương Nhược Lan khinh thường nói :" Đa tạ, ta mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi, các hạ có thể đi ra ngoài chứ?"

"Ha ha, đương nhiên, cô nương thỉnh nghỉ ngơi." Lão giả cười gian nói. Hắn hiển nhiên không hề để ý đến sự quá đáng của Âu Dương Nhược Lan, người bị lợi dụng qua thế này, chủ yếu tuyệt đối thuộc về người chết rồi, vì mặt mũi của Giáo Đình, Âu Dương Nhược Lan sau này, không thể không chết.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio