Trương Tam Phong Dị Giới Du

chương 440: quang ám đồng tu

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Toàn bộ Ma Huyết Truy Hồn Tiễn tan vào trong, thân thể Thất công chúa lập tức nổi lên phản ứng, một trận hồng quang và một trận bạch quang giao thế chiếu rọi lẫn nhau, sáng rõ quanh thân. Nhưng khi bần đạo dùng thần thức tìm kiếm lại phát hiện tình huống bên trong hỏng bét, hiệu lực Ma Huyết Truy Hồn Tiễn thế nhưng so với sợi lông của Đọa Lạc Thiên Sứ còn cương mãnh hơn nhiều, mắt thấy nội tạng Thất công chúa đã bắt đầu có khuynh hướng hóa huyết.

Bần đạo biết sự tình đã đến thời điểm khẩn cấp nhất, cũng không dám che giấu gì nữa, cũng không băn khoăn cái gì nam nữ phân chia. Ta vội vàng vẫy tay một cái, đóng cửa toàn bộ cửa sổ nơi này, bởi vì ta và Thất công chúa ở trong mắt bộ hạ đều có thái độ rõ ràng, nhìn thấy bên trong đóng cửa, bộ hạ của chúng ta cũng tự động cách xa một chút, bắt đầu bố phòng phía bên ngoài, cho nên ta không cần lo lắng có người dám nhìn lén.

Cho nên, đóng cửa xong ta lại bắt đầu toàn lực cứu trợ Thất công chúa. Bần đạo trước dùng đầu ngón tay mở ra y phục trước ngực, dưới ngón tay bần đạo y phục bình thường có bao nhiêu tầng cũng từ từ mở ra, thế nhưng ta không ngờ chỉ có thể mở được áo ngoài của nàng, bên trong lộ ra một ma pháp nội giáp thượng đẳng.

Không trách được nàng dùng thân thể ngăn cản được một tiễn mạnh như vậy? Thì ra nguyên nhân là ở chỗ này, nếu không có nội giáp này. Đoán chừng mũi tên kia dễ dàng bắn thủng vách tường khẳng định còn đủ lực xuyên thấu cắm trên người của ta. Nhưng mà Thất công chúa cũng vì nội giáp này mới bị thương nặng hơn. Không chỉ có bản thân Thất công chúa hoàn toàn tiêu hao lực lượng khổng lồ, hơn nữa còn làm độc tiễn trí mạng lưu tại trong cơ thể của mình.

Lấy kiến thức và khôn khéo của nàng không thể nào không biết một mũi tên Giáo Đình ám toán ta đây có bao nhiêu lực lượng, nhưng nàng còn an bài như thế, hiển nhiên có ý định lấy thân thể của mình làm tấm chắn bảo vệ ta. Bần đạo mặc dù không rõ ràng động cơ của nàng lắm, nhưng vẫn rất cảm động, dù sao nàng đã dùng tánh mạng của mình cứu ta.

Ngoài sự cảm động, bần đạo cũng kiên định hơn tư tưởng cứu nàng. Không kịp nghĩ nhiều, phi kiếm Bích Không lại cẩn thận tiến tới nội giáp Thất công chúa, nhẹ nhẹ vẽ một đường triệt để giải trừ võ trang trên người Thất công chúa, hai con thỏ tuyết trắng sáng như ngọc nhảy ra ngoài. Thấy vậy bần đạo đầu váng mắt hoa một trận, trong lòng tự nhủ, mọi chuyện đầu năm nay thật sự thay đổi, nàng mới có mười lăm tuổi. Làm sao lại lớn như vậy được chứ?

Đáng tiếc bây giờ không phải là lúc thưởng thức, a, không... Lúc nào cũng không nên thưởng thức, ý của ta là…, hiện tại nên cứu người. Đúng, nên cứu người. Bần đạo suy nghĩ lung tung càng luống cuống tay chân, lập tức ngồi xếp bằng bắt đầu thu liễm tâm thần, dồn khí đan điền, bần đạo toàn lực thổ tức, một viên Kim Đan to bằng trứng chim bồ câu chậm rãi bay ra.

Đây là thành tích từ khi bần đạo chuyển thế, dùng tánh mạng tu luyện mười mấy năm mới đạt được, đừng xem nó nhỏ nha. Uy lực tuyệt đối mạnh mẽ vô cùng, ở trên địa cầu, người bình thường cần phải khổ tu hai ba trăm năm mới có thể đạt tới kích thước này đó. Ở trong cơ thể bần đạo, ta bị phong ấn quản chế. Ước chừng chỉ có thể phát huy ra một hai phần mười linh lực, đã để cho ta có thực lực cao cấp Ma Đạo Sư, hiện tại, hắc hắc, không cần phải nhiều lời, dù sao chắc chắn mạnh hơn Tha Khắc Đàn mấy phần.

Linh lực mặc dù coi trọng mạnh yếu, nhưng kỹ xảo ứng dụng càng trọng yếu hơn, nếu bần đạo lấy thực lực bây giờ chiến đấu, cộng thêm một đống bảo bối trong tay ta, hạ rớt Thiên Sứ sáu cánh cũng không phải nói chơi. Chỉ tiếc hiện tại Kim Đan của ta quá yếu, khi dùng trị liệu bệnh, lấy ra sử dụng thì còn đỡ, chứ nếu dùng để chiến đấu, cầm Kim Đan thi triển pháp thuật hoặc ngự sử pháp bảo, chắc chắn là đi tìm chết. Một khi bị người khác đánh vỡ hoặc là cướp đoạt, những năm cố gắng này của ta coi như triệt để phế đi.

Được bần đạo khống chế, Kim Đan thả ra kim sắc quang mang nhu hòa, chậm rãi hạ xuống trước ngực mềm mại Thất công chúa, không ngừng qua lăn qua lộn lại. Nếu như nhìn kỹ thì sẽ phát hiện có chút hắc khí không ngừng từ dưới làn da công chúa xông ra, sau đó bị Kim Đan hấp thu, những hắc khí này chính là oán khí từ Ma Huyết Truy Hồn Tiễn, vong hồn lực cùng các loại trớ chú, chúng nó mới đúng là chủ lực phá hoại của Ma Huyết Truy Hồn Tiễn.

Chỉ cần loại trừ rớt chúng nó, còn lại thuần khiết ma lực ám hệ, có quang minh ma lực từ lông vũ Thiên Sứ, tự nhiên không thành vấn đề. Hết thảy tiến hành tương đối thuận lợi, duy nhất không thoải mái chính là Thất công chúa nửa đường tỉnh lại, cũng may nàng là người khôn khéo, mặc dù kinh ngạc với mình "trống trơn và mát mẻ" trước mặt một người nam tử, tuy nhiên nàng không có tùy tiện lộn xộn, mà trước tiên lại tĩnh táo phân tích một chút tình huống hiện tại.

Rất nhanh, Thất công chúa liền đại thể minh bạch ta đang trị liệu cho nàng. Thấy khuôn mặt ta đầy mồ hôi, hai mắt phong bế, bộ dạng khẩn trương vô cùng, nàng không khỏi cười một tiếng, suy yếu nói: "Ta biết ngươi là người đứng đắn, không cần khẩn trương. Ta và ngươi đều là tướng quân tung hoành sa trường, sinh tử cũng đã trải qua, huống chi chỉ là trị thương?"

Bần đạo không thể nói chuyện, nhưng vẫn mỉm cười gật đầu, thần sắc trên mặt cũng dễ dàng đi rất nhiều, thế nhưng, ta không chỉ lo lắng suy nghĩ của nàng, mà còn lo nhất chính là, nàng ngàn vạn lần chớ có sờ vào Kim Đan của ta. Vật kia so với trứng gà còn yếu ớt hơn, môt khi bị nàng nắm vỡ, linh lực ta sẽ có đại tổn thất, như vậy ta có thể bị sốc to rồi.

"Vật này, nong nóng, chơi thật tốt nha, là bảo bối gì vậy?" Thất công chúa vừa nói liền đưa tay ra.

Thật là sợ điều gì sẽ gặp điều đó, bần đạo bị dọa sợ đến tái mặt rồi, không ngừng đảo mắt nhíu mày, biến hóa đủ loại vẻ mặt.

Thất công chúa dĩ nhiên phát hiện dị thường của ta, nàng thật biết điều rụt tay trở về, cười khổ nói: "Xem ra là một thứ không thể đụng vào."

Bần đạo sắc mặt buông lỏng, lần nữa khẽ gật đầu, tỏ vẻ đồng ý lời của nàng.

"Tướng quân, ta hiện tại cảm giác rất khó chịu, hình như tiến vào trong núi lửa, trong người nóng muốn chết, đau muốn chết, đây là xảy ra chuyện gì? Ta sắp chết sao?" Thất công chúa khó khăn nói. Nàng đau đớn bần đạo dĩ nhiên rõ ràng, ám hệ ma lực sở trường chính là hủ thực, trong cơ thể Thất công chúa dính nguyên cây Ma Huyết Truy Hồn Tiễn hiện tại đã hóa thành hình dạng một con rắn, quẫy loạn trong cơ thể nàng, nơi nó đi qua. Nội tạng không ngừng tiêu tán, nàng có thể không đau sao?

Cũng may lông vũ Thiên Sứ có quang minh ma lực không ngừng tu bổ thân thể công chúa, nàng mới kiên trì được đến hiện tại. Hai loại năng lượng hoàn toàn ngược lại đang ở trong cơ thể nàng phá hư và tu bổ, tình huống này rất tương tự với Vạn Độc Huyết Chú mà phụ thân trúng phải.

Thế nhưng Thất công chúa bây giờ hoàn toàn thanh tĩnh, bị thống khổ khổng lồ như thế hành hạ còn có thể chuyện trò vui vẻ với ta, phần nghị lực này thật sự khó mà tưởng tượng nổi. Thế nhưng, bởi vì thống khổ thật sự quá lớn. Thất công chúa đau khổ chịu đựng được mấy mười phút đồng hồ, rốt cục ngất đi.

Nàng hôn mê, trong lòng bần đạo như trút được gánh nặng, cuối cùng không cần lo lắng nàng lại lộn xộn. Cho nên ta tập trung tinh lực, tăng nhanh tốc độ hấp thu. Ước chừng một giờ sau, oán khí của Ma Huyết Truy Hồn Tiễn, vong hồn lực cùng các loại trớ chú cuối cùng bị ta hấp thu triệt để vào trong kim đan. Chẳng qua đáng thương cho Kim Đan của ta, biến thành đen nhánh như than rồi.

Nhìn thấy đại công cáo thành, bần đạo vội vàng thu Kim Đan trở về, sau đó điều động vận chuyển Tam Muội chân hỏa. Bắt đầu đốt luyện những thứ bỏ đi kia. Lại qua một trận gian nan, vận hành mấy đại chu thiên, bần đạo tạm thời phong ấn lại Kim Đan vào trong đan điền, nhiều thứ kinh tởm như vậy không hao phí mấy tháng dọn dẹp không sạch được, bây giờ cứu giúp Thất công chúa quan trọng hơn.

Bần đạo đứng dậy, chuyện thứ nhất là cỡi quần áo, ah, ta đương nhiên là lấy áo ngoài che trên người Thất công chúa. Che dấu cảnh xuân vô hạn rồi. Bần đạo đưa tay nắm lấy cổ tay nàng, bắt đầu dò xét nàng tình huống trong cơ thể, ta kinh dị phát hiện Ma Huyết Truy Hồn Tiễn hóa thành con rắn nhỏ đã bé đi rất nhiều. Đồng thời, ma lực lông vũ của Thiên Sứ cũng ít đi phần lớn.

Tốc độ ma lực tiêu hao cực nhanh, nhưng thật sự khiến cho bần đạo kinh ngạc chính là, ta có kinh nghiệm từ biểu hiện phụ thân, Thất công chúa đang tiêu hao dần ma lực trong cơ thể, không có mười ngày nửa tháng thì không có khả năng cạn kiệt, nhưng theo như tốc độ bây giờ phát triển đi xuống, nhiều nhất trưa mai là có thể hoàn toàn tiêu hao hết.

Có dị thường thì nhất định có nguyên nhân, bần đạo lập tức nổi lên hứng thú. Tìm kiếm càng thêm cẩn thận, rốt cục, ta có phát hiện. Thì ra là quang minh ma lực đang không ngừng tan rã trong huyết nhục Thất công chúa, thật ra cũng không kỳ quái, phụ thân cũng có quang minh ma lực như thế. Nhưng kỳ quái chính là, " con rắn nhỏ do Ma Huyết Truy Hồn Tiễn hóa thành thế nhưng cũng tan theo.

Căn cứ biểu hiện kết quả bần đạo tìm được, ám hệ và quang hệ, hai loại ma lực hoàn toàn ngược lại thế nhưng đồng thời hòa tan trong huyết nhục Thất công chúa, hơn nữa hết sức hòa hợp lẫn nhau, không có bất kỳ xung đột nào. Hắc hắc, thật đúng là kỳ lạ. Lẽ ra, huyết thống nhân loại có thể dung hợp ma lực Quang Minh Hệ rất là bình thường, nhưng nhân loại mà có huyết thống thuần ám hệ thì không thể nào.

Bần đạo đột nhiên nhớ lại một truyền thuyết, truyền lưu rằng trong nhân loại tồn lưu huyết thống Ma tộc có thể tu tập ma pháp ám hệ. Như vậy nếu như truyền thuyết này là sự thật, như vậy nguyên nhân Thất công chúa có thể dung hợp ma lực hắc ám hệ sợ rằng nàng có huyết thống Ma tộc rồi. Năm đó Ma tộc xâm lấn, cưỡng gian nữ tử nhân tộc đếm không hết, rất nhiều người sinh ra con lai ma tộc, bọn họ bị Ma tộc vứt bỏ lại trên đại lục.

Trải qua mấy ngàn năm phát triển, lượng người trong nhân loại có huyết thống Ma tộc đã không ít rồi, Thất công chúa có thể là một trong đó cũng không coi là kỳ lạ. Thế nhưng chỗ kỳ lạ nhất chính là, nàng làm sao có thể đồng thời mang trong người hai loại ma lực đây? Thế nhưng, tưởng tượng đến Tha Khắc Đàn ở Tinh Linh chi sâm gặp phải gấu mèo, không phải có thể đồng thời điều khiển hai loại thuộc tính quang, ám đó sao? Có thể thấy được điều này cũng không phải là tuyệt đối, chỉ có thể nói rằng thiên địa quá thần kỳ.

Bần đạo có phát hiện này cho nên rất yên tâm, mạng nhỏ của Thất công chúa không cần lo nữa rồi, hơn nữa nhân họa đắc phúc, sợ rằng sẽ thành pháp sư đầu tiên trong lịch sử nhân loại kiêm tu quang, ám ma pháp. A, đúng rồi, nàng hiện tại am hiểu nhất là đấu khí gia truyền hỏa thuộc tính, tam hệ đồng tu, cộng thêm ma vũ song tu, ai da aa..a. nghề nghiệp tương lai của nàng thật sự rất phức tạp đây.

Lúc này, sắc trời đã hoàn toàn tối đen, bần đạo mệt nhọc một ngày, cười híp mắt đi ra lữ điếm, phía ngoài còn có rất nhiều chuyện tình chờ ta xử lý.

"Đại nhân, công chúa chúng ta hiện tại như thế nào?" Hộ vệ Thất công chúa chạy đến trước mặt ta, vội vàng hỏi.

"Nàng không có chuyện gì rồi, các ngươi có nữ tử hay không, đi theo Ái Liên Na vào trong nghỉ ngơi đi." Bần đạo cười nói, sau đó nhìn Ái Liên Na.

"Ừ, ta đây phải đi." Ái Liên Na đáp ứng một tiếng, vội vàng đi vào đại sảnh.

"Tạ ơn đại nhân." Bọn hộ vệ Thất công chúa toàn bộ quỳ rạp đầy đất.

"Không cần phải khách khí, công chúa vì ta mới bị thương, cứu nàng là chuyện nên làm thôi." Bần đạo tiện tay đỡ bọn họ lên.

Ta sau đó kinh ngạc phát hiện, bọn họ vốn có chừng một trăm người. Tập kích xong chỉ còn chừng năm mươi, toàn bộ có thương tích. Nhìn thương thế của bọn hắn, trong lòng bần đạo cũng lạnh người một trận, chỉ là tập kích duy trì mười mấy giây, thế nhưng lại tổn thất thảm như vậy, bọn họ đều là cao thủ đó? Vậy người của ta đâu rồi?

Bần đạo vội vàng hỏi người bên mình: "Chúng ta thương vong như thế nào?"

"Chỉ có gần hai trăm huynh đệ còn sống." Bách phu trưởng bên cạnh ta khổ sở nói. Ta vừa nghe được liền nóng nảy, mới tiếp xúc không tới nửa phút đã chết hơn phân nửa, đây con mẹ nó là chuyện gì vậy chứ?

"Mũi tên của bọn họ quá lợi hại." Bách phu trưởng tức giận khóc ròng nói: "Thời gian chỉ có vài giây, các huynh đệ gục xuống một mảng lớn, vị trí trúng tên đều là cổ họng, mi tâm hoặc là trái tim toàn nơi yếu hại. Người của chúng ta không có ai cản nổi mũi tên bắn ra đó."

"Ta không có trách bọn họ, bởi vì ta biết những người này rất đáng sợ, đáng giận mà." Bần đạo bực mình cả giận nói: "Đây rõ ràng là Giáo Đình Ma Cung thiết kỵ, lệ thuộc Thánh Quang cung binh đoàn, tài bắn cung thiên hạ vô song. Những bộ hạ này của ta thật sự không phải là đối thủ. Đúng rồi, sát thủ thương vong như thế nào?"

"Hơn phân nửa đều đã chạy rồi, lưu lại không hơn một trăm người, toàn bộ chết hết." Hộ vệ trưởng của Thất công chúa cười khổ nói: "Nếu không phải chúng ta sợ pháp thuật Đại Địa Chi Hùng của ngài, bọn họ không có khả năng chạy thoát rồi." Lúc ấy mọi người dây dưa ở chung một chỗ, Cái Thứ thi triển pháp thuật phạm vi lớn không dám dùng loạn, sợ ngộ thương người phe mình, mấy tên kia cũng sợ pháp thuật của nó, cho nên mới để cho đám sát thủ chạy thoát nhiều như vậy.

"Ái Liên Na bắt người được không?" Bần đạo vội vàng hỏi tới. Ta có thể không cần cá nhỏ tôm nhỏ, nhưng tên đầu lĩnh thì nhất định không thể bỏ qua.

"Bắt được." Gã hộ vệ trưởng hưng phấn nói: "Vị tiểu thư kia thật là lợi hại, một mình đuổi theo ra vài chục dặm, trực tiếp bắt sống tên đầu lĩnh của bọn hắn trở lại, ta đây mang lại cho ngài chứ?"

"Làm phiền ngươi rồi." Bần đạo gật gật đầu.

"Làm việc cho Quân Thần là vinh hạnh của ta." Hắn nói xong xoay người rời đi, không qua một hồi liền áp giải một gã trung niên trở lại, đồng thời còn cầm lấy một cây cung ánh bạc lóng lánh.

"Tướng quân. Mời xem, đây là cây cung thần khí nổi tiếng trên đại lục, Ngân Nguyệt." Hộ vệ trưởng hưng phấn đưa cho ta nói: "Cũng là vũ khí ám sát của người này."

"Ngân Nguyệt?" Bần đạo cả kinh, vội nhận lấy nhìn kỹ, không phải là đại danh đỉnh đỉnh Ngân Nguyệt đây sao? Ta còn tự hỏi cây tiễn kia lực lượng làm sao mạnh như thế nữa chứ, thì ra vấn đề ở chỗ này.

Lai lịch thần khí Ngân Nguyệt đã không thể khảo chứng rồi, thế nhưng nó cũng thường xuyên xuất hiện ở trên đại lục, mấy trăm năm trước mới biến mất, truyền thuyết toàn thân cây cung này đều là Mật Ngân chế tạo, được khắc ấn phá ma pháp trận đặc chủng, đặc biệt là ma hạch trên thân cung lại dùng ma hạch của chó ba đầu Địa Ngục, hơn nữa còn gắn tới tám viên, cho nên cây cung này bắn ra tiễn có thuộc tính phá ma cực mạnh, căn bản không nhìn ma pháp hộ bích, là cơn ác mộng sát thủ tuyệt đối của các đời pháp sư. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Đối với pháp sư mà nói, lực uy hiếp từ Ngân Nguyệt không kém một chút so với Nộ Long Chi Bào Hao của ta. Ngoại trừ thuộc tính đặc thù ở ngoài, bản thân Ngân Nguyệt cường độ dẻo dai cũng vô cùng khả quan, dù sao cũng đứng ở hàng thần khí, vũ khí siêu cường, xạ trình bắn có thể đạt tới sáu bảy trăm thước, nếu phối hợp với tiễn thủ cao minh, ngoài m cũng có thể dễ dàng bắn chính xác. So với xạ thủ Bán Nhân Mã xa hơn rất nhiều, mặc dù không so được với Nộ Long Chi Bào Hao của ta, nhưng thật sự đủ biến thái rồi.

Giáo Đình có một cung binh đoàn đặc biệt, cho nên xạ thủ cao minh tuyệt đối không thiếu, người bị Ái Liên Na bắt làm tù binh là một trung niên nam tử nhìn chừng năm mươi tuổi

"Ngươi tên là gì?" Bần đạo không chút khách khí hỏi. Ta vốn cho là hắn có thể ngậm miệng không nói, cho nên ta đã chuẩn bị tốt phía dưới đe dọa hắn như thế nào.

Nhưng không ngờ hắn trực tiếp thống khoái hồi đáp: "Ta tên là Ba Tháp, là quân đoàn trưởng Thánh Quang cung binh đoàn kiêm tổng giáo tập." Mặc dù làm như tù binh, nhưng trên mặt hắn lại lộ ra một bộ thần sắc cao ngạo.

"Ừ." Bần đạo ngược lại bị hắn dứt khoát làm cho sửng sốt, tò mò hỏi: "Làm sao ngươi thống khoái như vậy nha? Sợ chết còn dám tới làm sát thủ?"

"Ta không sợ chết, mong ngươi không nên vũ nhục ta." Ba Tháp không hề khách khí, sau đó hắn ủ rũ nói: "Ái Liên Na biết ta, nói xạo có hữu dụng gì sao?"

"Ha ha, thì ra là như vậy." Bần đạo cười to nói: "Ba Tháp các hạ, bị Ái Liên Na vãn bối như thế bắt làm tù binh, cảm giác như thế nào?"

"Rất không thoải mái." Ba Tháp buồn bực nói: "Ta vốn nhìn trên phân thượng cha của nàng, không có ý định lấy mạng của nàng, chỉ muốn đánh bại nàng cho chút giáo huấn, nếu không nàng làm sao đuổi theo ta được, sớm bị ta bắn thành con nhím rồi, nhưng không ngờ nàng sau khi gần người, một đánh một ta lại thua thiệt như thế, thật không nghĩ tới nàng từ lúc nào biến thành mạnh như vậy chứ?"

"Ha ha." Bần đạo cười to nói: "Ngươi là một cung tiến thủ, thế nhưng ngu xuẩn đi cận thân vật lộn cùng khổ tu sĩ. Thật sự quá ngu ngốc rồi, muốn chết cũng không cần như thế đi, mọi người cùng nhau mặc niệm cho cái tên ngu xuẩn này."

"Amen." Mọi người chúng ta cùng nhau cười ha hả.

"Ngươi nói nhảm." Ba Tháp không phục nói: "Khổ tu sĩ sẽ không ít hơn bảy mươi tuổi, ngươi lừa gạt ai đó? Rồi lại nói, Ái Liên Na cầm chính là Bạch Sơn Hắc Thủy, không phải là truyền thừa bổng, ngươi định lung lạc ta à?" Hắn cũng không có nghĩ, thời điểm đuổi theo cung tiến thủ ai lại bỏ qua tấm chắn, đi cầm cây côn làm gì chứ?

"Ha hả, Ba Tháp thúc thúc, ngươi nhìn đây là cái gì?" Ái Liên Na cười to từ bên trong đi ra, trong tay còn không ngừng vũ động truyền thừa bổng.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio