Lúc này hắn liền thanh tĩnh ý thức được một điều. Bản thân hắn đã xong đời, bởi vì bản thân hắn căn bản không thể nào né tránh được mũi tên bắn ra từ thanh siêu cấp cường nỗ (cây nỏ mạnh, nỏ lớn). Quả nhiên, ngay khi hắn hành động chậm chạp lại, trong ánh mắt của hắn nhìn thấy một đạo thiểm điện xẹt qua, sau đó hắn mất đi ý thức.
Mũi tên cắm ngay giữa trán gã Thiên sứ đại đội trưởng. Lực lượng cực mạnh trực tiếp bắn thủng cái đầu hắn thành một lỗ lớn. Ngay cả hắn có bản lãnh lớn hơn nữa cũng không sống sót nổi. Mũi tên xuyên qua đầu hắn còn tiếp tục đả thương mấy gã Thiên sứ đứng ở phía sau. Ngay sau đó, hai gã Ải Nhân rống giận xông lên chém giết một trận, đối phó mấy gã Thiên sứ hai cánh đã bị thương, tiểu đội Ải Nhân và Dực Nhân tổ hợp lại phát huy ra lực chiến đấu kinh người, chỉ qua mấy hiệp đã xử lý sạch sẽ.
Trước sau chỉ có mười mấy giây, một nhóm Thiên sứ đã bị toàn diệt, chúng ta chỉ thương vong lẻ. Thật ra khi hai bên vừa giáp mặt, lực chiến đấu gần như ngang bằng nhau. Sở dĩ xuất hiện tình trạng nghiêng về một phía như vậy, hoàn toàn là do chúng ta lựa chọn chiến thuật âm hiểm cùng với trang bị siêu cường.
Trong đó lập công đầu tiên chính là Huyễn Hầu, nó núp ở trong cái rương nhỏ trước bụng Dực Nhân chiến sĩ, vì bảo vệ con khỉ nhỏ yếu ớt, cái hòm này phải làm bằng thép đúc, phi thường chắc chắn. Bên trong lại dùng da thú mềm mại bao phủ, để cho Huyễn Hầu ở có thể thoải mái nằm ở đó. Đồng thời bên trên quan tài có đục một khe nhỏ thông gió, cũng giúp cho Huyễn Hầu có thể xuyên qua khe hở thi triển Huyễn Thuật, thật sự là nhất cử lưỡng tiện.
Chính là Huyễn Hầu biến ảo ra hai gã Ải Nhân mê hoặc tên Thiên sứ đại đội trưởng, làm cho hắn phạm vào sai lầm trí mạng, vì thế Ải Nhân chiến sĩ mới dễ dàng bắt được cơ hội tốt so đấu cự lực với hắn, chốc lát đã đánh cho hàng đấu khí phòng ngự của gã đại đội trưởng giảm hơn phân nửa. Kế tiếp mũi tên của Dực Nhân cung tiễn thủ cũng không phải loại bình thường, đầu mũi tên là dùng cái đuôi gai nhọn của Tử Tinh Phong chế tạo. Khiến cho nó có thuộc tính phá pháp, hai gã Dực Nhân lại khổ luyện ba năm tiễn thuật thất truyền cực kỳ cường hãn, từ đó mới có khả năng bắn thủng khải giáp gã Thiên sứ đại đội trưởng, mặc dù chỉ xuyên vào có một chút, nhưng nó tuyệt đối là vết thương trí mạng.
Bởi vì trên đầu mũi tên có bôi chất cực độc, chất độc này có lai lịch rất lớn. Ban đầu bần đạo ở trong Tinh Linh Sâm Lâm lấy được rất nhiều độc thủy của Cự Độc Thâm Uyên, theo truyền thuyết thì nó có thể hủ thực cả linh hồn. Bần đạo chẳng thèm ngó tới vấn đề hạ độc, cho nên trước giờ vẫn không có lấy ra dùng, nhưng mà Âu Dương Nhược Lan lại cảm thấy rất có hứng thú. Nàng bảo ta đưa độc thủy cho nàng đi nghiên cứu. Trong thời gian ba năm thành tích nghiên cứu của nàng tiến triển rất tốt, một trong số đó chính là chế thành một loại chất cực độc có thể bôi lên trên đầu mũi tên, một loại độc thể hạ được Thiên sứ.
Lúc nãy gã Thiên sứ đại đội trưởng cũng vì chất cực độc này phát huy tác dụng mới bị tê dại toàn thân nửa giây đồng hồ, cho nên trở thành con dê đợi làm thịt. Nếu không, lấy thân thủ linh hoạt của hắn mà nói, Dực Nhân vốn khống chế siêu cấp trọng nỗ cồng kềnh căn bản không thể nào nhắm trúng đầu của hắn, nhiều nhất chỉ bắn trúng thân thể hắn mà thôi. Không thể nào bắn chết hắn ngay tại chỗ được, cho thấy hắn chết oan ức đến cỡ nào.
Một trong những pháp tắc tàn khốc nhất trên chiến trường chính là tên nào đồng tình với địch nhân tên đó chắc chắn gặp xui xẻo. Câu này thích hợp với gã Thiên sứ đại đội trưởng, cũng rất thích hợp với chúng ta. Ở trong trận chiến đấu căng thẳng này, bên ta còn chưa kịp thở gấp thì lại có mười mấy Thiên sứ cùng một gã Thiên sứ đại đội trưởng hiện ra trước mặt. Lúc này, bọn họ đã không có siêu cấp cường nỗ rồi, vật này mỗi lần lên dây cung ít nhất phải tốn ba phút, bây giờ đã không còn kịp nữa.
Nhưng mà tiểu đội chúng ta không hề kinh hoảng, gã đội trưởng tay cầm trọng nỗ lập tức hạ lệnh: "Phương án số ."
Khi hắn vừa ra lệnh một tiếng, hai gã Ải Nhân lập tức ném mạnh hai cây chùy nhỏ ra, đây chính là chiêu bài tuyệt học của Ải Nhân, Phong Bạo Chi Chuy. Cây chùy thoạt nhìn đúng là không lớn, nó nặng khoảng chừng bảy tám cân, dưới tác dụng thủ pháp đặc thù và lực lượng biến thái của Ải Nhân, cây chùy nhỏ mang theo một trận kình phong gào thét, lao nhanh về phía gã đầu lĩnh đại đội trưởng.
"Hừ, một chút tài mọn." Gã đại đội trưởng vừa khinh thường nói, vừa cầm trường thương trên tay đâm ra hai đóa hoa thương phóng tới hai cây chùy. Vốn là chuyện nắm chắc, thế nhưng sự tình khiến cho hắn không ngờ tới chính là hai cây chùy đột nhiên biến mất không còn thấy bóng dáng, mà tiếng rít gió trong tai hắn lại không hề ngừng lại.
"Không tốt, rút lui." Thiên sứ đại đội trưởng lập tức ý thức được vấn đề này, vội vàng gia tăng cường độ đấu khí hộ thể, đáng tiếc đã quá muộn, hắn cảm thấy lồng ngực của mình giống như bị Bỉ Mông đập trúng vậy, cái loại lực lượng khổng lồ giống như núi cao đánh hắn bay ra ngoài. Cho đến khi đụng ngã hơn mười gã thuộc hạ ở phía sau mới dừng lại.
Hai cây chùy này thật sự quá mạnh mẽ, bất luận là lá chắn ma pháp hay là đấu khí phòng ngự, hết thảy đều bị đánh tan nát. Đúng lúc đó, hai con mũi tên độc bay tới, gã đại đội trưởng rất rõ ràng một điều, lấy trạng thái hiện tại tuyệt đối ngăn chặn không được hai mũi tên này. Hơn nữa hắn cũng không biết trên mũi tên còn có bí ẩn gì nữa không, cho nên hắn dứt khoát đưa tay kéo một tên thủ hạ qua làm tấm chắn che chở trước ngực của mình.
Chỉ nghe hai tiếng nhẹ nhàng vang lên, gã Thiên sứ hai cánh xui xẻo kia bị bắn trúng hậu tâm. Bởi vì khôi giáp khá tốt nên mũi tên không có xuyên thấu thân thể hắn, sau đó độc tố lập tức phát tác. Hắn chỉ là Thiên sứ hai cánh, thực lực không đủ để đối kháng cực độc như vậy, liền bị độc chết ngay tại chỗ.
Gã đại đội trưởng nhìn thấy thủ hạ của mình mặt mày xám ngắt chết thảm tại chỗ, dĩ nhiên liền hiểu ra chuyện gì, hắn nhất thời sợ hết hồn, trong lòng âm thầm hô may mắn mình anh minh quyết đoán. Đồng thời trong lòng cũng tràn đầy oán hận đối với người bắn tên độc. Có gã thủ hạ dùng tánh mạng đổi lấy thời gian quý giá, hắn rốt cục tụ tập đầy đủ đấu khí tạo ra một lá chắn ma pháp khác.
Ngay khi hắn hoàn thành nghỉ ngơi và hồi phục, dự định giết chết mấy tên tiểu tử đánh lén mình, đột nhiên phát hiện gã Dực Nhân đứng đối diện lưng đeo cái rương lớn chỉ tay một cái, tiếp theo từ sau lưng gã Dực Nhân bay ra mấy trăm đạo hư ảnh màu tím, y như mũi tên rời khỏi dây cung vọt tới hắn. Cùng lúc đó hai gã Ải Nhân cũng rống giận vang trời, hai tay vung đại chùy đập qua.
Thiên sứ đại đội trưởng nhìn thấy tình huống trên dưới giáp công như vậy liền cảm thấy căng thẳng. Hắn không có đường lui, dù có khó khăn cũng phải tiếp tục đi lên, cho nên hắn bắt buộc phải kiên trì. Hắn vừa dùng vũ khí ngăn cản hai gã Nộ Viêm Ải Nhân chiến sĩ tập kích, vừa rút thời gian dùng Thánh Quang pháp thuật ngăn cản những hư ảnh màu tím kia.
Trên thực tế, mặc dù gã đại đội trưởng nhìn không rõ những hư ảnh di động tốc độ cao kia là cái thứ gì. Nhưng mà bằng vào kinh nghiệm để phán đoán, hắn vẫn đoán được đó là một loại sinh vật mô hình nhỏ phi hành nhanh chóng. Thứ đồ chơi nhỏ như vậy chắc chắn là không thể bền chắc, vì thế hắn phóng ra một mảng lớn Thánh Viêm đã cho rằng mọi sự thuận lợi, không ngờ những hư ảnh kia hoàn toàn không thèm để ý tới pháp thuật của hắn, mà trực tiếp xông qua. Hung hăng đánh thẳng vào hàng đấu khí và ma pháp phòng ngự của gã Thiên sứ đại đội trưởng.
Chuyện này khiến cho gã đại đội trưởng cực kỳ sợ hãi, lực lượng những tiểu tử kia thế mà mạnh mẽ ngoài dự đoán, hiển nhiên còn có thuộc tính phá pháp, chỉ đâm mấy cái đã phá vỡ lá chắn ma pháp của hắn, đạo đấu khí phòng ngự cũng gặp phải nguy cơ tràn ngập. Dưới bất đắc dĩ, hắn đành phải liều mạng múa ra vô số đóa hoa thương, tiến hành cứng rắn đâm chết những hư ảnh kia. Chiêu này quả nhiên hữu dụng, dù sao đây cũng là do Thiên sứ bốn cánh công kích. Những hư ảnh kia mặc dù phần lớn là giả vẫn có mấy đầu bị hắn đánh nát, khi nó bị đánh nát phát ra thanh âm "đinh đương" giòn vang, y như hắn đang đập vào quả cầu sắt vậy.
Đáng tiếc hết thảy đều đã quá muộn, hắn cuối cùng vẫn không có khả năng hoàn toàn ngăn cản được cơn bão hư ảnh tiến công. Khi con thứ nhất thành công chích vào cánh tay hắn, lúc này hắn mới có thể nhìn thấy rõ ràng diện mạo đích thực của hư ảnh.
Đó là một đầu ong mật màu tím to bằng quả chanh, cả người tản ra ánh sáng kim khí. Bộ dáng của nó khá giống Tử Tinh Phong, ngay cả đầu kim cũng gần bằng Tử Tinh Phong. Cái đuôi dài chừng một tấc, mũi nhọn lập lòe ánh sáng cho thấy khả năng công phá cực kỳ kinh khủng của nó.
Bọn chúng chính là thành quả đắc ý nhất của Âu Dương Nhược Lan trong ba năm này. Đầu tiên nàng lựa chọn từ trong đám Tử Tinh Phong ra loại tinh tráng nhất, tự mình tiến hành nuôi nấng, thức ăn cho bọn chúng được tăng thêm Thủy nguyên tố, độc thủy Địa Ngục Thâm Uyên và mật Tử Tinh Phong Vương. Chờ cho bọn chúng thích ứng với độc thủy xong sẽ từ từ gia tăng mật độ độc thủy. Như vậy đám Tử Tinh Phong bồi dưỡng ra sẽ biến thành một chủng loại cực kỳ cường hãn như bây giờ
Hàng năm phục dụng Thủy nguyên tố khiến cho thực lực của bọn chúng mạnh mẽ hơn mấy chục lần đám Tử Tinh Phong bình thường. Toàn thân bọn chúng cứng rắn dị thường, tốc độ lại càng nhanh đến mức mắt thường khó thể nhìn rõ, nhất là cái gai ở phần đuôi, nó có năng lực phá vỡ phá pháp làm cho mức độ nguy hiểm gia tăng thật lớn. Âu Dương Nhược Lan gọi bọn chúng là Ong sát thủ.
Nhất là sau khi phục dụng độc thủy Cự Độc Thâm Uyên, cái đuôi của bọn chúng lây dính chất cực độc làm cho lực sát thương bọn chúng tăng lên nhiều. Gã Thiên sứ đại đội trưởng xui xẻo chỉ chịu được một lúc rồi cả người tê dại, hành động bắt đầu chậm chạp, mặt mày biến thành màu xanh tím, sau đó không thể chống đỡ được những con Ong sát thủ kia. Bị chích mấy chục cái hắn hoàn toàn mất đi năng lực chống cự, sau đó bị đại chùy Ải Nhân tươi sống đập thành thịt vụn.
Sự tình từ đó về sau thuận lý thành chương diễn biến thành một tràng tru diệt từ một phía, nhóm Thiên sứ hai cánh mất đi đại đội trưởng trấn giữ căn bản không phải là đối thủ của tiểu đội nho nhỏ này. Gã tiểu đội trưởng thậm chí cũng lười động thủ, chẳng qua toàn tâm toàn ý loay hoay đùa giỡn cây siêu cấp cường nỗ của mình, sau khi phân đội Thiên sứ bị toàn diệt, trọng nỗ của hắn rốt cục đã được lên dây xong, cuối cùng lại có thể bắn một mũi tên nữa rồi.
Nhưng đúng lúc đó, chuyện tình khiến cho bọn họ không tưởng tượng được xảy ra. Bởi vì chỗ của bọn họ chính là một đường hầm tương đối nhỏ bé và vắng vẻ, cho nên ở phía trên bình thường sẽ không tới một lần quá nhiều người, vì thế bên ta chỉ phái một tiểu đội bọn hắn ngăn ở chỗ này. Thế nhưng hôm nay sự tình rất là tà môn, liên tiếp tới hai tốp còn không tính, không biết thế nào vừa xử lý xong đội thứ hai thì đội thứ ba liền xông tới.
Gã Dực Nhân tiểu đội trưởng chỉ nhìn lướt qua lập tức hít một hơi lạnh. Trong thông đạo đứng chi chít các Thiên sứ, nói ít cũng có hai ba trăm tên, chỉ tính riêng Thiên sứ bốn cánh chức vụ đại đội trưởng đã có bảy tám người. Nhìn thấy tình huống nghiêm trọng như thế, Dực Nhân tiểu đội trưởng quyết định thật nhanh, lập tức hạ lệnh: "Phương án số ." Vừa nói xong, hắn trực tiếp nhắm ngay vào ngực một gã đứng chính giữa đường hầm, siêu cấp cường nỏ trên tay bắn ra một mũi tên thẳng tắp. Sau đó không thèm nhìn tới nó mà quay đầu bỏ chạy.
Một mũi tên này tự nhiên không có giết chết bất kỳ một gã Thiên sứ bốn cánh nào, nó chỉ bắn thủng được hơn mười thân thể và khải giáp ở phía trước, lực xung kích khổng lồ đánh ngã toàn bộ bọn họ nằm lăn mặt đất, từ đó làm giảm tốc độ tiến vào của các Thiên sứ.
Gã Dực Nhân tiểu đội trưởng dẫn đầu chạy đi. Hai gã Dực Nhân kia cũng tự mình bắn ra một mũi tên, sau đó cùng nhau chạy sát phía sau, tiếp theo hai gã Ải Nhân chiến sĩ cũng ném cây đại chùy theo thế Phong Bạo Chi Chuy, vừa đả thương địch nhân vừa giảm bớt gánh nặng, rồi bọn họ cũng nhanh chân bỏ chạy. Cây đại chùy nặng hơn trăm cân trực tiếp đập lên trên mặt mấy gã Thiên sứ xui xẻo đầu óc choáng váng. Hồi lâu vẫn không thể tỉnh táo lại nổi.
Nhìn thấy Dực Nhân tiểu đội chạy trốn, các Thiên sứ cũng bất kể gì nữa, cả đám băng ngang qua người chiến hữu đang nằm trên mặt đất, chú ý đuổi theo kẻ địch. Vừa đuổi theo vừa dùng pháp thuật Quang mâu tập kích. Lúc này tấm chắn ở sau lưng Ải Nhân liền hiện ra tác dụng, hai tên Ải Nhân chỉ cần cắm đầu chạy, công kích của địch nhân tự nhiên có tấm chắn ở sau lưng ngăn cản.
Thế nhưng, tốc độ của con người dù nhanh cỡ nào cũng không thể nào so sánh được với người chim. Cho nên một lát sau bọn họ đã bị nhóm Thiên sứ đuổi kịp chỉ còn cách khoảng m. Lúc này, hai tên Ải Nhân đột nhiên đưa tay từ bên hông móc ra một quả Hỏa long pháo to bằng đầu người. Đây là đạn pháo đã trải qua quá trình cải tạo, sau khi đốt lửa ba giây sẽ nổ tung.
Thân là một thành viên của quân đoàn Nộ Viêm Ải Nhân, bọn họ tu luyện Liệt Viêm đấu khí phi thường cao minh rồi, việc nhỏ như đốt lửa thế này tùy tiện một chút đấu khí là xong. Cho nên hai gã Ải Nhân dùng tay lên lửa cho quả đạn pháo, sau đó cũng không thèm nhìn tới mà tiện tay ném ra phía sau.
"Rầm rầm ~!", hai tiếng nổ mạnh vang lên, nhóm Thiên sứ đuổi theo bọn họ bị nổ tung vô cùng thê thảm, Thiên sứ hai cánh yếu ớt bị nổ thành từng mảnh nhỏ, Thiên sứ bốn cánh đại đội trưởng cũng thì toàn thân dính đầy mụi than đen thui, chật vật không chịu nổi. Rồi mảnh vỡ Hỏa long pháo tạo ra lực sát thương lại càng lớn, đả thương rất nhiều người. Nó nổ tung trong một không gian nhỏ hẹp như vậy, lực xung kích tạo thành lại càng mạnh, các Thiên sứ ở xa xa phía sau cũng bị làn sóng chấn động làm cho choáng váng mờ cả hai mắt, ngã trái ngã phải. Đến lúc đó đã không còn ai có thể đuổi theo hai gã Ải Nhân nữa rồi.
Trên thực tế, đồng dạng là một vụ nổ tung, đối với nhóm Thiên sứ chính là cơn ác mộng, thế nhưng có người lại xem như là tin vui, tấm chắn sau lưng bọn họ có thể bảo vệ toàn thân, cho nên không cần phải lo lắng Hỏa long pháo gây sát thương. Mà luồng sóng xung kích trở thành động lực đẩy bọn hắn chạy nhanh hơn nữa. Hai quả đạn pháo vừa nổ tung liền ngăn trở truy binh, vừa gia tốc cho bản thân, thật sự là nhất cử lưỡng tiện.
Thực ra bọn họ cũng không có chạy quá xa, sau khi chạy được một quãng xa bọn họ cua quẹo vào trong một cánh cửa hông, phía sau cửa chính là một gian phòng độc lập, bên trong chất đầy đồ vật, hiển nhiên đây là kho chứa. Dực Nhân tiểu đội trưởng đứng ở cửa chờ mấy gã Ải Nhân đi vào hết, lập tức khởi động cánh cửa ma pháp, chỉ thấy trên mặt đất đột nhiên dâng lên một cánh cửa sắt to lớn dày hơn ba tấc, trực tiếp che giấu năm người vào trong căn phòng. Lúc này xem như bọn họ đã an toàn rồi, bởi vì cánh cửa này phi thường bí mật, truy binh phía sau không thể dễ dàng phát hiện ra nó. Ngay cả khi phát hiện được trước tiên bọn họ cũng phải phá vỡ cánh cửa sắt dày mới được mà?
Khi bản thân đã an toàn, gã Dực Nhân đội trưởng vội vàng thông qua thủy tinh ma pháp ở trong phòng, hồi báo tình huống dị thường chỗ của mình.
"Tiểu đội báo cáo, chúng ta nơi này phát sinh tình huống bất thường, chúng ta bị bao vây an toàn. Địch nhân có chừng hai ba trăm, đang băng qua khu vực chúng ta thủ vệ." Dực Nhân tiểu đội trưởng nói tóm tắt rõ ràng đơn giản những tin tức cần thiết.
"Rất tốt, nếu như xác định bọn họ đã đi qua, các ngươi có thể quay trở về, tiếp tục thi hành nhiệm vụ." Người ra mặt không hề gấp gáp với tin tức kia, không nhanh không chậm nói.
"Vâng." Dực Nhân tiểu đội trưởng lên tiếng đáp ứng, rồi kết thúc cuộc nói chuyện. Ngay sau đó hắn đi đến trước cửa, lợi dụng Kính tượng thuật trên cửa sắt quan sát hoàn cảnh bên ngoài, phát hiện truy binh bên ngoài đang bay qua cánh cửa ngầm, đột kích vào trong nội bộ thành thị. Hắn vừa quan sát vừa cài đặt lại siêu cấp trọng nỗ của mình. Đồng thời, những người khác cũng bắt đầu chuẩn bị chiến đấu. Hai gã Ải Nhân ở chỗ này bổ sung lại một cây đại chùy và hai cây chùy nhỏ, Dực Nhân thì bổ sung mũi tên cho đầy đủ.
Qua một lát sau, gã Dực Nhân tiểu đội trưởng không còn thấy truy binh xuất hiện, lúc này mới mở cửa phòng tiếp tục dẫn dắt quân đội trấn giữ nơi đây. Hắn nhận được mệnh lệnh gặp tiểu đội nhỏ thì ăn hết, gặp đại đội lớn thì bỏ qua.
Từ sự tín nhiệm đối với trưởng quan, hắn kiên định tin tưởng mấy trăm người đi vào sẽ vĩnh viễn không có cơ hội đi ra. Trên thực tế sự việc đúng là như thế.
Lúc mà nhóm Thiên sứ đông nghịt dọc theo một lối đi duy nhất bay tới, ngay khi sắp giáp mặt một gian đại sảnh thì phát hiện một tiểu cô nương mỹ lệ và lạnh lùng ngăn chặn đường đi của bọn họ. Không biết tại sao, sau khi tất cả Thiên sứ nhìn thấy nàng đều dâng lên một trận lạnh lẽo từ tận đáy lòng. Nguồn truyện: Truyện FULL
Lãnh Diễm Vô Song - Băng công chúa bây giờ đã là đại cô nương mười tám mười chín tuổi rồi, nàng thân cao m rực rỡ mỹ lệ. Đáng tiếc trên người nàng mặc một bộ Băng hệ ma pháp bào rộng rãi trắng như tuyết che đậy đôi chân ngọc thon dài mê người, chỉ để lộ ra hai bàn chân trắng noãn, một đôi giày thủy tinh che lại hai bàn chân ngọc tinh khiết, làm nổi bật chúng lên như tác phẩm nghệ thuật xinh đẹp nhất thế gian, quả thực khiến cho người ta vừa thấy liền si mê.
Trên đầu Băng công chúa đội vương miện Hàn Băng mỹ lệ, chính là bảo bối bần đạo lấy được ở trong vương cung Tạp Đặc, nó là trang bị cấp Á thần, tất cả phụ tùng trên người nàng, từ vòng tai, chiếc nhẫn cho đến dây chuyền, không có cái nào không phải là ma đạo khí Băng hệ có lai lịch lớn cả. Toàn bộ đều có giá trị liên thành, là bần đạo ra giá lớn đầu tư trên người nàng mới thành như vậy, cho dù là Giáo Hoàng cũng không thể nào có tài phú lớn như thế.
Thế nhưng, so sánh với một thứ khác, những món kia cũng không tính vào đâu. Trên vai trái Băng công chúa có một con Băng hệ Tinh linh vương đang ngồi chễm chệ, trên vai phải lại là một con Tinh Đình (chuồn chuồn) nhỏ bằng lòng bàn tay trong suốt như thủy tinh, lẳng lặng dừng ở phía trên. Tinh linh vương ta đã sớm trang bị cho nàng, đầu Tinh Đình kia dạo gần đây ta mới đưa cho nàng. Đây chính là bảo bối mà ta dùng rất nhiều tinh hạch của ma thú cao cấp tìm đến Nguyên tố trùng tộc đổi lấy. Một con Hàn băng thủy tinh đình vương tuyệt đối là cường giả chân chính, thực lực nó tương đương với Long vương hoặc là Thiên sứ sáu cánh. Bần đạo vừa nhận được nó liền cho nó ký kết khế ước tâm linh ngang hàng với Băng công chúa. Về sau nó trở thành người bảo hộ Băng công chúa đắc lực nhất. Có thể nói không chút khách khí, bần đạo lần này yên tâm phái nàng ra trận, chỗ dựa vào lớn nhất chính là cái đầu Hàn băng thủy tinh đình này