"Người ta là một phàm nhân, đối với thần chi lĩnh vực vẫn là không quen thuộc a!" Âu Dương Nhược Lan cười khổ nói :" Như vậy, ta có thể biết hắn là ai không? Còn có lai lịch của hắn, có lẽ ta có thể lợi dụng một số thủ đoạn ôn hòa, để cho hắn cam tâm tình nguyện phối hợp với ta, tỷ như, chúng ta đáp ứng trợ giúp hắn báo thù."
"Nga!" Bần đạo cười khổ nói :" Biện pháp này là tuyệt đối không được, nàng vẫn là cứ bức éo đi."
"Vì sao?" Âu Dương Nhược Lan tò mò nói.
" Bởi vì, hắn bị ta hắn thành bộ dáng này." Bần đạo bất đắc dĩ nói.''
"..." Âu Dương Nhược Lan hai mắt vụt sáng lên, vẻ mặt giật mình nhìn ta.
"Hắc hắc!" Bần đạo ngượng ngùng ngây ngô cười.
"Ai, cái này khó làm!" Âu Dương Nhược Lan cười khổ nói :"Cụ thể tình hình như thế nào? Ta có thể biết không?"
" Nga!" Bần đạo do dự một chút, cuối cùng vẫn là lựa chọn tin tưởng nàng sẽ không tiết lộ bí mật của ta, dù sao nàng có quan hệ mật thiết với ta, vinh nhục cùng hưởng. Huống hồ, linh hồn của Da Cáp Đức cũng bị ta động tay chân, bổn nguyên ý thức của hắn toàn bộ trí nhớ trong trận chiến cuối cùng đều bị ta hủy diệt, cả chuyện hắn bị ta cướp đoạt thần cách, ngoại nhân căn bản không thể dựa theo trí nhớ linh hồn của hắn, phỏng đoán ra cái chết của hắn liên quan đến Athéna, cho dù bí mật này bị tiết lộ cũng không ảnh hưởng gì, nhiều nhất chỉ là làm cho điểu nhân càng hận ta thêm. Nguồn:
Nghĩ vậy, bần đạo thở dài, nói với nàng :"Gia hỏa này tên là Da Cáp Đức!"
"A!" Âu Dương Nhược Lan sợ tới mức cơ hồ hét lên. Nàng vội vàng che miệng lại, sau đó thật cẩn thận nói :"Là Da Cáp Đức mà Giáo Đình tín ngưỡng?"
"Đúng vậy, chính là hắn, người của Giáo Đình luôn luôn gọi hắn là 'chủ'!" Bần đạo giải thích nói.
"A, trời ạ, ta khi còn bé cũng hô qua như vậy. Chỉ là không nghĩ tới ta có thể lấy phương thức như vậy nhìn thấy hắn, thật sự là không thể tưởng tượng." Âu Dương Nhược Lan cười khổ nói :" Phu quân, chàng chẳng lẽ cường đại đến nỗi ngay cả hắn cũng có thể chiến thắng sao?"
"Không có, nói thật, hắn lúc ấy, kỳ thật một cái nhấc tay cung có thể diệt trăm người như ta." Bần đạo cười nói :"Bất quá, hắn lại rơi vào bẫy của ta, kết quả là bị ta giết chết."
"Trời ạ, thật không hỗ là âm hiểm quân thần. Ta trước kia còn tưởng rằng phu quân chỉ có khi đánh giặc mới giở thủ đoạn âm mưu, không nghĩ tới, chàng thậm chí ngay cả thần minh cũng không buông tha." Âu Dương Nhược Lan kinh ngạc nói.
" Không có biện pháp, đây cũng là bị thiên sứ quân đoàn ép." Bần đạo bất đắc dĩ nói :"Ta nếu không giết Da Cáp Đức, đừng nói có được thiên giới, chỉ sợ ngay cả mạng cũng không nhất định có thể giữ được. Nhược Lan, nếu nàng cảm thấy đi theo ta không có tiền đồ, giờ thoát đi còn kịp."
" Không được nói lời như vậy, Âu Dương Nhược Lan đã gả cho phu quân thì khẳng định sẽ cùng chàng đồng sinh cộng tử." Âu Dương Nhược Lan nghiêm nghị nói :"Ta mãi mãi theo chàng."
Nhìn thấy bộ dáng nghiêm túc của Âu Dương Nhược Lan, bần đạo nhịn không được trêu chọc nói :"Khó có được mỹ nhân yêu thương như thế, được vợ như thế, chồng còn đòi hỏi gì nữa?"
"Ha ha, mồm mép láu lỉnh." Âu Dương Nhược Lan cười nói :"Được rồi, có trí nhớ linh hồn của Da Cáp Đức, ta tin tưởng thiết kế được tòa thành này, ta nhất định có thể hoàn thành. Phu quân còn có yêu cầu đặc thù gì nữa không?"
"Có, bởi vì một vài nguyên nhân đặc biệt, tòa thành này phải lấy đất đá là vật liệu chủ yếu, ma pháp trận công kích phòng ngự có thể không cần thiết kế. Còn có, kiến trúc thượng tầng thì để chú ý đến vị trí trung tâm, kiến trúc thượng tầng cũng không cần có hình dạng núi, bằng phẳng là được rồi. Hình dạng cơ bản là đáy có hình chóp hướng lên trời." Bần đạo dặn dò.
"Yêu cầu thật kỳ quái a!" Âu Dương Nhược Lan cười khổ nói :" Có thể biết tại sao không?"
" Ta muốn để trong thành một loại sinh mệnh thụ so với Phỉ Thúy còn lớn hơn." Bần đạo cuối cùng nói thật.
"So với Phỉ Thúy còn lớn hơn? Trời ạ!" Âu Dương Nhược Lan vô cùng kinh ngạc nói :"Đây không khỏi cũng quá lớn đi?"
"Hắc hắc, dù sao nàng có thể chuẩn bị nhiều phương án thiết kế, chờ ta trở lại tuyển chọn là được ròi." Bần đạo cười nói.
"Trời ạ, thiết kế tòa thành nào phải đơn giản? Cho dù là một tờ thiết kế cũng khố nói chi đến mấy tờ?" Âu Dương Nhược Lan ai oán nói :"Có giết ta cũng không được a?"
" Âu Dương Nhược Lan tiểu thư, nàng dường như mắc tính hay quên rồi." Bần đạo nhịn không được trêu chọc nói :"Hình như mười vạn Địa Tinh đại sư của chúng ta thích nhất là làm cái việc này. Chỉ cần nàng đem nhiệm vụ tuyên bố xuống, đừng nói mấy tờ, mấy trăm tờ cũng vô tư."
"A, đúng rồi, ta có thể tổ chức mấy tổ nhỏ chuyên thiết kế, hợp tác quy hoạch, tin tưởng một năm sau, sẽ có đại thu hoạch." Âu Dương Nhược Lan hưng phấn nói :" Ha ha, đều là bị thân phận của Da Cáp Đức dọa sợ choáng váng. Hắc hắc, vậy thì xin phu quân yên tâm đi, ta đảm bảo sau khi chàng xuất quan, sẽ lấy ra bản thiết kế tốt nhất.
" Như thế rất tốt!" Bần đạo tức thì thở dài nói :" Thương thế muốn áp chế cũng không được, ta còn phải chào hỏi Đại Địa mẫu thần, nhớ kỹ, thực lực cùng kiến thức của Đại Địa mẫu thần hơn xa Da Cáp Đức, các nàng phải hết sức giữ chân nàng ấy, thỉnh giáo nhiều hơn.
"Ân, ta hiểu được." Âu Dương Nhược Lan gật gật đầu nói.
Tiếp theo, bần đạo mang theo Âu Dương Nhược Lan tới gặp Đại Địa mẫu thần, khi tìm được thì nàng ta đang nghiên cứu thành thị chi tâm cùng Tháp Cát Khắc thân vương thân vương bám ở phía trên.
" Mẫu thần tôn kính, ngài nghiên cứu có thu hoạch gì không?" Bần đạo hỏi trước.
"Vẻn vẹn có một chút đầu mối, cái thứ này phi thường phức tạp, nhất là hệ thống điều khiển này, có một số công năng chỉ thích hợp với phong hệ, mà ta muốn đổi thành dùng ma lực thổ hệ thôi động, cần phải cân nhắc cho kỹ. Nhất thời rất khó có thể làm được, cho nên ta chỉ sợ không thể không ở trong này quấy rầy chút thời gian rồi." Đại Địa mẫu thần có chút xin lỗi nói.
" Không quấy rầy, không quấy rầy, ngài đến là vinh hạnh của chúng ta." Bần đạo vội vàng nói :"Vị này chính là một thê tử khác của ta Âu Dương Nhược Lan."
" Đại Địa mẫu thần tôn kính, chào ngài." Âu Dương Nhược Lan lần đầu tiên giao tiếp với thần minh nói năng có chút nhút nhát.
"Chào ngươi!" Trái lại Đại Địa mẫu thần vẫn là rất tự nhiên.
"Thật có lỗi, thương thế của ta không thể kéo dài được nữa, cần lập tức bế quan tu dưỡng." Bần đạo cười khổ nói với Đại Địa mẫu thần :" Không thể phụng bồi ngài thời gian này, thật sự thất lễ."
"Ha ha, dưỡng thương quan trọng hơn, không sao đâu." Đại Địa mẫu thần rộng lượng nói.
" Đa tạ mẫu thần hiểu và bỏ qua!" Bần đạo khách khí nói :"Thời gian ta đi vắng, Nhược Lan sẽ thay thế ta chiêu đãi ngài."
"Đa tạ ngươi khoản đãi." Đại Địa mẫu thần cười nói.
Tiếp theo, bần đạo lại khách khí vài câu, liền nhanh chóng cáo từ. Dùng hỏa tổ giới chỉ đi vào hỏa nguyên tố giới, một lần nữa bay trở về cái hồ ngưng kết tinh hoa hỏa nguyên tố kia. Vừa vặn, Hỏa Tổ đãng ở đó, hắn hóa thành một cái đại hỏa cầu màu vàng, lẳng lạng phiêu phù ở trên mặt hồ. Bần đạo không có quấy rầy hắn mà là trực tiếp phân thân thành ba, rồi sau đó ngồi xếp bằng.
Lúc này, rất nhiều năng lượng vô chủ bị ta hấp thu trong cơ thể, rốt cục thoát khỏi áp chế của ta, ở trong cơ thể ta quậy phá. Bần đạo vội vàng dùng huyễn tật thiên hỏa, đem những năng lượng này chậm rãi luyện hóa. Năng lượng thật sự dư thừa liền bài xuất là bên ngoài cơ thể, đồng thời vận chuyển công pháp, vừa đem năng lượng hấp thu luyện hóa, vừa tẩm bổ thân thể bị tổn hại. Điều này hiển nhiên là một quá trình buồn chán, ai, chậm rãi gặm nhấm đi. Cũng may ta có ba phân thân, tốc độ, tu luyện trị liệu cũng nhanh hơn không ít. Ước chừng một năm sau có thể hoàn thành.
Trong lúc bần đạo dưỡng thương, thế cục trên đại lục cũng đã xảy ra biến hóa cực lớn. Liên quân Giáo Đình dưới tình huống thiên sứ quân đoàn xuất động vẫn rơi vào kết cục thảm bại, thậm chí cả Giáo Hoàng cũng chưa trở về. Tin tức này giống như mọc cánh, trong thời gian ngắn truyền khắp đại lục.
Đại lục phía tây nơi bần đạo cầm đầu tự nhiên là ai nấy vui mừng, mỗi người đều thổi phồng ta thành thần minh chuyển sinh. Phụ thân bọn họ sau khi từ tự nhiên giới trở lại Đại Hán, lại càng được sự tôn kính của cả nước. Sôi nổi hô hào bọn họ chính thức đăng cơ, cũng như tiếp quản Đại Hán đế quốc. Chỉ là trong lòng bọn họ vẫn cảm thấy khó chịu, cho nên không có đáp ứng. Bất quá, trên thực tế, Đại Hán lúc này đã hoàn toàn nằm trong tay Long gia, hoàng thất thì đã tự động di chuyển tới phía tây, thành thật bắt đầu làm lãnh chủ của bọn họ.
Quốc gia khác cũng là một cảnh sắc vui mừng tưng bừng, vô luận là Tạp Tây Á, hay Ngõa Nạp, cũng đều đắm chim trong vui sướng thắng lợi. Đáng nhắc tới hơn là, áy náy, thất công chúa trong chiến đấu lần này cơ hồ toàn bộ đều là vận dụng quân đội nước nhà, cho dù là truy kích, nhưng mà dù sao truy kích chính là tinh nhuệ Giáo Đình, nhất là kỵ binh đoàn do bà nội ta tự tay huấn luyện, dù bại nhưng không lại, bằng vào thực lực mạnh mẽ, vài lần đem quân đội Ngõa Nạp truy kích đánh tan, tạo thành thương vong không nhỏ cho Ngõa Nạp.
Mà Tạp Tây Á vốn là chiến trường quân đội lại thương vong rất nhỏ, luôn nhận được những nhiệm vụ tương đối nhẹ nhàng. Đối mặt an bài như thế, người Tạp Tây Á rất là cảm kích, dần dần bắt đầu quên đi những thương tổn mà Ngõa Nạp từng mang đến cho Tạp Tây Á. Quan hệ hai nước cuối cùng từ lạnh nhạt dần dần bắt đầu hòa thuận.
Về phần phương bắc tứ lĩnh, mặc dù không có tham dự chiến tranh, nhưng mà tin tức thắng lợi của chúng ta vẫn là làm cho bọn hắn cao hứng một trận. Ít nhất bọn hắn không cần lo lắng Giáo Đình truy cứu chuyện tình bọn hắn thu nhận và giúp đỡ giáo đồ Đại Địa mẫu thần giáo.
Còn có Thú Nhân, hành động lần này tuy rằng mất đi vài vị Bỉ Mông hoàng tộc vĩ đại, nhưng mà thu hoạch lại cũng không nhỏ. Dù sao bần đạo đền bù cực kỳ hậu hĩnh, đủ làm cho Thú Nhân hài lòng. Hơn nữa, thông qua lần hợp tác này, chúng ta càng tăng thêm cảm tình trong quan hệ. Những năm gần đây, dân cư Thú Nhân rốt cục lại bắt đầu gia tăng, điều này làm cho Đại Tiên Tri cùng Thú Hoàng cao hứng phi thường.
Mà ta sau khi dễ dàng đánh tan thiên sứ quân đoàn, cũng không cần phải lo lắng Thú Nhân sẽ ở sau lưng đâm ta một đao. Bởi vì thực lực của bọn họ đã mất đi tư cách uy hiếp ta. Có lẽ bọn họ trước kia không cho là như vậy, nhưng mà sau khi Đại Tiên Tri nhìn thấy Thiên Không Chi Thành thì chấn động nửa ngày nói không ra lời, ta nghĩ, cho dù bọn họ có ý nghĩ gì, hiện tại cũng sẽ buông tha. Chỉ sợ trong lòng bọn họ hy vọng nhất một chuyện, ta không đem Thiên Không Chi Thành đi diệt Thú Nhân.
Trái lại với cảnh mấy nhà sung sướng thì ở phía bên kia đại lục thì đang lo liệu tang sự. Nhất là Giáo Đình, bọn hắn vì chuyện của Giáo Hoàng, lớn nhỏ hơn một ngàn quan viên lo ma chay. Tràng diện thê thảm cỡ nào có thể nghĩ. Nghe nói, sau khi tin tức chiến bại truyền về Thánh sơn, tiếng khóc than chưa lúc nào ngừng.
Những quốc gia khác cũng lâm cảnh tương tự, xử lý tang sự là chính, cái loại hoạt động này kéo dài hơn một tháng, mới dần dần kết thúc. Người đời sau gọi đây là tháng tang sự, là danh từ dùng để ám chỉ chuyện xui xẻo nhất.
So sánh với nhân loại, trên thực tế tổn thất thảm trọng nhất vẫn là Dã Man Nhân. Nhân khẩu bọn hắn vốn rất thưa thớt, thoáng cái mất đi bảy mươi vạn tinh tráng, cả tộc cũng bắt đầu xuất hiện nguy cơ tuyệt chủng, ghê tởm nhất chính là, Giáo Hoàng mới nhậm chức của Giáo Đình không chỉ có không thực hiện lời hứa Giáo Hoàng đời trước ưng thuận, ngược lại vu cáo hãm hại Dã Man Nhân tác chiến bất lợi, thêm nữa là tước vị, thổ địa, tài sản trước kia phong thưởng toàn bộ thu trở về, làm cho Dã Man Nhân đối với Giáo Đình cơ hồ hận thấu xương.
Trong chiến đầu lần này, tổn thất của Giáo Đình có thể nói lớn đến cực điểm, có thể nói Giáo Đình hiện nay là bạc nhược nhất trong lịch sử. Mà điều này đối với mấy đại quốc vẫn muốn thoát khỏi khống chế của Giáo Đình, không thể nghi ngờ là một cơ hội khó có được. Bọn hắn liên hợp lại, tiếp tục dùng phương thức khất nợ thuế để thí nghiệm với Giáo Đình, tin tưởng, một khi đạt được thành công, tin tưởng không bao lâu nữa, quyền không chế của Giáo Đình sẽ yếu đi rất nhiều.
Bất quá, của cải của Giáo Đình còn có một số, đầu tiên, quân đội cực mạnh của bọn hắn rơi vào trên đầu thánh nữ bảo hộ quân đoàn của Tiên Nhã, Tiên Nhã có Bỉ Mông nơi tay không thể nghi ngờ đã trở thành đệ nhất cao thủ của Giáo Đình, hơn nữa, vô luận uy vọng hay địa vị, hoặc là lực ảnh hưởng, nàng thậm chí cũng đã siêu việt Giáo Hoàng hiện tại.
Thời khắc cao tầng Giáo Đình bị ta chém giết không còn, Tiên Nhã rốt cục nhịn không được xuất thủ, lợi dụng uy vọng của mình, bốn phía đề bạt thân tín, nghe nói, trong mười hai hồng y giáo chủ, người nàng đề danh có đến tám người. Mặt khác, nàng còn nắm trong tay quân đoàn cực mạnh của Giáo Đình. Dưới loại tình huống này, thế lực của tân Giáo Hoàng chậm rãi co rút, tin tưởng, không bao lâu nữa, Tiên Nhã liền sẽ thay thế tân Giáo Hoàng trở thành người nắm giữ thực sự của Giáo Đình, thậm chí có khả năng trở thành nữ Giáo Hoàng đầu tiên trong lịch sử.
Tân Giáo Hoàng tự nhiên không cam lòng thất bại, hắn mượn sức Tây Á làm bộ hạ trung tâm. Tây Á sở dĩ ủng hộ tân Giáo Hoàng, một là cảm tạ ân tình của lão Giáo Hoàng, còn lại là bởi vì hắn không tín nhiệm Tiên Nhã. Với tri giác mẫn tuệ của Tây Á, tựa hồ phát giác quan hệ giữa Tiên Nhã và ta rất không tầm thường, chỉ là không có chứng cớ, nói như thế nào cũng không ai tin, cho nên hắn mãi chưa có phát tác.
Chỉ bất quá, bọn hắn hợp lại cũng không phải là đối thủ của Tiên Nhã. Hải quân của Tây Á trong chiến đấu lần này, biểu hiện không tồi nhưng mà vận khí của hắn thật sự không tốt, thế cho nên toàn quân bị diệt. Trong chiến đấu, bọn hắn đụng phải một đàn kim chúc long truy kích, vì thế một màn giết hại rất nhanh trình diễn trên mặt biển. Hơn một vạn con kim chúc long lao xuống đem hạm đội của Tây Á hoàn toàn hủy thành phế vật.