Trương Tam Phong Dị Giới Du

chương 760: tru tiên đại trận!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Vô thượng thiên tôn lệnh, là lệnh tiễn cao nhất triệu tập môn nhân Đạo Môn, toàn bộ đệ tử Đạo Môn, vô luận là ở vị diện nào, đang làm chuyện gì, chỉ cần nhất được nhất định phải trở về, cho dù là đang bế quan cũng phải đi ra. Bởi vì quyền uy của đạo lệnh tiễn này là không thể nghi ngờ, chỉ có vào thời khắc nguy cấp nhất mới có thể sử dụng, hơi nữa chỉ có Nguyên Thủy Thiên Tôn mới có quyền lợi phát ra.

Trong lịch sử, vô thượng thiên tôn lệnh chỉ xuất hiện đúng một lần, chính là tà phái liên minh tấn công tiên giới, đánh cho Ngọc Đế phải bò đất, khi đó Nguyên Thủy Thiên Tôn triệu tập toàn bộ môn nhân mới có thể dẹp được liên mình tà phái, đồng thời hoàn toàn tiết diệt mấy giáo phái cường đại nhất trong đó, khiến cho thế lực tà phái gặp phải sự đả kích nghiêm trọng, cho đến hiện tại cũng chỉ có thể hoạt động bí mật, không dám thò đầu ra. Lần này, Nguyên Thủy Thiên Tôn vận dụng vô thượng thiên tôn lệnh, vậy là đã tính toán muốn cùng với điểu nhân liều mạng một trận.

Đúng lúc này, Hầu Tử nhảy lên bậc tam cấp tiến vào, hướng Nguyên Thủy Thiên Tôn thi lễ nói :"Thiên tôn, Phật tổ từ Linh sơn phát hạ 'bồ đề pháp thiếp', triệu tập đệ tử Phật Môn, ta là tới để cáo từ với ngài.

Bồ đề pháp thiết có ý nghĩa tương đương với vô thượng thiên tôn lệnh, là hiệu lệnh triệu tập cao nhất của Phật Môn.

"Ha ha, xem ra Phật tổ cũng nghĩ giống như ta." Nguyên Thủy Thiên Tôn cười nói :"Bất quá, lần này đa tạ ngươi đã tới hỗ trợ, chúng ta chưa kịp chiêu đã thì ngươi đã phải đi, thật sự là quá thất lễ rồi. Không bằng, ngươi vào trong bảo khố của ta chọn lựa một bảo vật, coi như là tâm ý của ta.:

"Không cần đâu!" Hầu Tử cự tuyệt nói :"Ta lần trước được ngài cứu, lần này chỉ là trả lại một cái nhân tình, lễ ta không thu đâu."

"Ha ha, ngươi đứng đầu tam hại, nếu không thu ta lo lắng a!" Nguyên Thủy Thiên Tôn trêu chọc nói.

"Hắc hắc." Hầu Tử hơi lúng túng nói :"Ta cho dù lá gan lớn cỡ nào cũng không dám đến nơi này của ngài gây rối a? Với lại, cái vị trí đứng đầu tam hại này ta không dám nhân, tiểu tử mũi trâu thủ hạ của ngài so với ta còn mạnh hơn."

"A?" Nguyên Thủy Thiên Tôn tò mò nói :" Kỳ quái, ngươi không phải là người dễ dàng phục người? Hắn làm sao mà để ngươi tôn sùng thế?"

"Ai!" Hầu Tử buồn bực nói :"Đánh cuộc thua hắn mà thôi, không thể tưởng nổi gia hỏa này lại trở nên lợi hại như thế, không ngờ thật sự làm tên điểu nhân cực mạnh kia bị thương được. Không nói nữa chỉ tổ làm ta thương tâm, lão Tôn ta đi đây." Nói xong, trong chớp mắt liền biến đi không thấy.

"Ha ha, Hầu Tử này thật là thú vị." Nguyên Thủy Thiên Tôn cười cười, tiếp theo hỏi :"Chuyện phòng ngự sắp xếp thế nào rồi?"

"Toàn bộ đệ tử đã bố trí xong xuôi." Lão Quân cười nói :"Chỗ ở của ta cùng vài vị sư đệ hình thành một bình phong chắc chắn, sẽ không để cho điểu nhân mặc sức tới gây rối."

"Vậy chúng ta thì sao?" Thất công chúa liền vội vàng hỏi :"Vị trí phòng ngự của chúng ta ở đâu?"

"Các ngươi? Ở chỗ này bảo vệ thiên tôn cung của sư phó đi!" Lão Quân vội vàng nói.

"Điều này không được!" Thất công chúa vội vàng nói :"Phu quân nói, Thiên Không Chi Thành ở nơi này phải làm bia đỡ đạn, thà rằng đập nát thành cũng phải giảm bớt thương vong của đệ tử sư môn.

"Đúng a!" Hương Hương cũng nói :"Phu quân nói, thành vỡ có thể xây lại, nhưng mà người đã chết thì không thể cứu vãn được nữa."

"Chẳng lẽ trong thành này không có thuộc hạ của các ngươi sao?" Lão Quân tò mò hỏi.

"Đúng vật, trong thành này chỉ có mấy người chúng ta." Thất công chúa hồi đáp.

"A!" Mọi người không nhịn nổi lên tiếng kinh hô, tiếp theo sôi nổi tán thưởng.

"Vậy nó hoạt động như thế nào?" Lão Quân lại tò mò hỏi.

" Chỉ cần có mệnh lệnh của ta, bản thân thành thị chi tâm sẽ hoàn thành mọi chuyện." Thất công chúa giải thích nói.

"Nói cách khác, một mình ngươi có thể chỉ huy nó chiến đấu?" Lão Quân kinh ngạc hỏi.

"Đúng vậy!" Thất công chúa gật đầu đáp.

"A, quá lợi hại rồi." Mọi người lại cảm khái.

"Thành thị khổng lồ như vậy, không ngờ có thể công, có thể thủ, có thể vận động, còn chỉ cần một người chỉ huy, quả thực quá thần kỳ, chắc hẳn tạo dựng ra nó không phải dễ dàng?" Nguyên Thủy Thiên Tôn tò mò hỏi.

"Đúng vậy a, mấy trăm vạn Tinh Linh pháp sư cao cấp, đằng đẳng mười hai năm mới xây dựng xong. Chỉ riêng tiền công là đã có thể xếp thành một ngọn kim sơn." Thất công chúa giới thiệu nói :"Về phần tiêu phí tài liệu thì càng thêm kinh người, tài liệu rẻ nhất trong đó chính là vàng làm bộ khung, mà chủ thể của thành thị là kim diệu thạch, so với vàng trân quý hơn mấy lần. Vì kiến tạo nó, toàn bộ tích góp nhiều năm của phu quân chúng ta đều đổ vào đó mà cũng xa xa không đủ. Dựa vào các loại thủ đoạn chắp vá đến hiện tại, cũng mới hoàn thành xong một nửa mà thôi."

"Ngươi là nói, thành thị này hiện tại mới xây xong một nửa?" Lão Quân mở to hai mắt nói.

"Đúng vậy!" Thất công chúa cười nói :"Thạch tượng quỷ vốn là yêu cầu một ngàn vạn con, nhưng mà hiện tại lại chỉ có không đến hai trăm vạn, cho nên lực công kích của thành này có chút không đủ, chờ sau khi chúng ta bổ sung đầy đủ thạch tượng quỷ, sức chiến đấu tuyệt đối có thể gia tăng rất nhiều. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

"Hiện tại cũng đã rất lợi hại rồi." Lão Quân cười khổ nói :"Bất quá, thứ này quả thật rất quý giá, quả thực chính là một tòa kim sơn, tiểu sư đệ thật sự không sợ bị hư hỏng sao?"

"Không sợ, chàng chính là dặn dò chúng ta như vậy." Thất công chúa vội vàng nói.

"Được!" Nguyên Thủy Thiên Tôn gật đầu mạnh nói :" Tam Phong không có bị ham muốn hưởng thụ vật chất làm mất đi bản tính, vi sư cảm thấy vô cùng vui mừng. Nếu hắn bỏ được thành thị trân quý như thế để làm bia đỡ đạn, chúng ta đây cũng không thể keo kiệt, hết thảy lúc này lấy giảm bớt thương vong đệ tử là chủ yếu. Bốn kiếm thị ở đâu rồi?"

"Có đệ tử!" Bốn vị sư huynh cầm trong tay Tru Tiên kiếm lập tức thi lễ nói.

"Đi bảo khố, lấy ra một bộ Tru Tiên kiếm phỏng chế, ở trong thành thị của sư đệ ngươi, bày ra cửu cửu Tru Tiên Đại Trận mang tính vĩnh cửu." Nguyên Thủy Thiên Tôn híp mắt nói :"Đây chính là Tru Tiên Đại Trận di động, hắc hắc, ta rất chờ mong nhìn xem a!"

"A?" Bốn người sửng sốt, nói lại lần nữa :"Ân sư, là Tru Tiên Đại Trận mang tính vĩnh cửu sao?"

"Không sai!" Nguyên Thủy Thiên Tôn nghiêm nghị nói :" Sư đệ ngươi nói rất đúng, đồ vật hư hỏng còn có thể tái tạo, người đã chết thì không thể cứu lại được nữa. Vì đệ tử cấp thấp, hắn có thể đưa ra thành thị quý giá như vậy làm bia đỡ đạn, ta đây thân là sư phó, lấy ra mấy thanh kiếm thì thấm gì chứ? Với lại, mấy thứ kia ở chỗ của ta cũng đã lâu lắm rồi, không bằng để cho chúng nó phát huy ra tác dụng không để cho chúng nó bị mai một."

"Dạ!" Bốn người vội vàng đáp ứng một tiếng, xoay người đi.

"Các ngươi còn không mau nói tạ ơn sư phó." Lão Quân nói với thất công chúa các nàng :"Ân sư đây là đem Tru Tiên Đại Trận đưa cho các ngươi rồi."

"Tạ ơn sư phó!" Chúng nữ vội vàng nàng cảm ơn.

"Ha ha, không cần khách khí, ta cũng là suy nghĩ cho an nguy của môn hạ đệ tử." Nguyên Thủy Thiên Tôn cười nói.

Hương Hương lập tức hỏi :"Nhưng mà, Tru Tiên Đại Trận này là cái gì a?"

"Đây là một loại trận pháp tự động công kích địch nhân, ân, uy lực rất mạnh." Nguyên Thủy Thiên Tôn cười khổ nói. Hắn cũng không biết nên giải thích như thế nào đối với những người không có chuyên môn này.

Lão Quân vội vàng tiếp lời nói :" Tru Tiên Đại Trận là trấn sơn chi bảo của Đạo Môn ta, do chín vạn chín ngàn chín trăm chín mươi chín thành Tru Tiên kiếm phỏng chế tạo thành. Ân, nếu không có người chủ trì, Tru Tiên Đại Trận cũng tương đương với cái cây kia của các ngươi. Nếu bốn vị sư đệ ta cầm Tru Tiên kiếm thật tiến hành chủ trì, uy lực có thể tăng lên gấp ba, có thể đối kháng với ba cao thủ như cái cây của các ngươi."

"Oa, lợi hại vậy ư!" Hương Hương giật mình nói.

" Nhưng mà, bốn vị sư huynh kia cũng không thể đi theo chúng ta mãi được a?" Thất công chúa lại cau mày nói :" Một khi bọn họ tách ra, uy lực của Tru Tiên Đại Trận sẽ liền giảm lớn, ta cho rằng vẫn là không nên đưa cho chúng ta là tốt hơn, tạm thời cứ để đó, chờ đánh xong điểu nhân rồi lại trang bị mới thích hợp hơn."

"ha ha!" Nguyên Thủy Thiên Tôn cười nói :"Ngươi rất có kiến thức, bất quá ngươi chỉ biết một mà không biết hai. Bộ Tru Tiên Đại Trận này thật ra là chuẩn bị cho phu quân của ngươi, hắn có Hạo Thiên thần kiếm, so với bốn thanh Tru Tiên kiếm hợp lại cũng lợi hại hơn. Chỉ cần hắn có thể phát huy Hạo Thiên thần kiếm được ba thành uy lực, ít nhất có thể tăng lực công kích của Tru Tiên Đại Trận lên gấp năm lần, đến lúc đó, ta cũng không phải là đối thủ của hắn nữa cơ."

"A, nguyên lai là như vậy!" Thất công chúa tỉnh ngộ nói.

" Mặt khác, Tru Tiên Đại Trận kỳ thật khi bố trí tương đối vất vả, phải xem hoàn thành cụ thể, linh khí càng nhiều, uy lực càng lớn, về phần Tru Tiên kiếm phỏng chế, tuy rằng cũng là phi kiếm cực phẩm, nhưng mà cũng không phải hiếm có gì. Thời gian mấy mươi vạn năm, chúng ta đã chế tạo ra không ít, trong thiên tôn cung của sư tôn đã có một bộ, đưa cho các ngươi là một bộ còn thừa ra, còn có nửa bộ của chúng ta tùy thời có thể thay thể bảo kiếm tổn hại, các ngươi không cần phải lo lắng." Lão Quân cười nói.

"Vâng, chúng ta xin thay mặt phu quân đa tạ sư phó." Thất công chúa hưng phấn nói.

" Đúng rồi, vì sao đồ đệ của ta lại để cho ngươi chỉ huy thành thị?" Nguyên Thủy Thiên Tôn đột nhiên tò mò hỏi.

"Bởi vì ta từng làm qua nguyên soái quân đội, chỉ huy qua vài trận chiến mà thôi." Thất công chúa khiêm tốn nói.

"A?" Lão Quân tò mò hỏi :" Không nhìn ra, ngươi không ngờ còn là một nữ nguyên soái?"

"Nàng kỳ thật là công chúa!" Hương Hương cười nói :"Khi nàng mấy tuổi đã lĩnh quân xuất chiến, mười mấy tuổi đã được người ta gọi là Nữ Vũ Thần, chiến công vô số, bách chiến bách thắng. Ngay cả phu quân cũng nói nàng là một thiên tài quân sự."

"A!" Lão Quân vội vàng hỏi :" Chẳng thể trách, ta thấy mấy tảng đá quái lạ kia tiến thoái đều rất có quy luật, phối hợp cũng phi thường ăn ý, thậm chí còn có bóng dáng của trận pháp, chẳng lẽ đó đều là ngươi ở sau lưng chỉ huy sao?"

"Là một vài chiến thuật ta nghiên cứu, còn cần cải tiến nhiều." Thất công chúa ngượng ngùng nói :" Kỳ thật phu quân mới lợi hại, chàng được người đời gọi là âm hiểm quân thần, ngay cả ta cũng bại trước chàng nhiều lần."

"Nhưng mà chính phu quân cũng nói, chàng chỉ có thể thắng ngươi ở mưu lược, còn nói đến kỹ xảo chỉ huy chiến đấu cụ thể thì chàng thừa nhận không bằng ngươi mà." Hương Hương cười nói.

"Ha ha, tiểu tử đó ở đây được gọi là tam hại, ngươi không âm hiểm bằng hắn cũng không phải là đáng ngạc nhiên." Nguyên Thủy Thiên Tôn cười nói :"Bất quá, hắn hiện giờ không có ở đây, ngươi có thể vào thời điểm chiến đấu, chỉ điểm chúng ta một chút được không?"

"Không dám, ta tối đã cũng chỉ nghĩ kế mà thôi." Thất công chúa vội vàng đáp ứng nói.

"Ha ha, vậy là tốt rồi." Nguyên Thủy Thiên Tôn cười nói :" Các ngươi đi bảo khố chọn lựa đi, võ trang có tốt mới giết được địch a!"

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio