Trương Tam Phong Dị Giới Du

chương 782: người chim âm mưu

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

"Vậy bọn họ công hãm Thiên đường như thế nào đây?" Âu Dương Nhược Lan tò mò hỏi.

"Đương nhiên là Nguyên Thủy Thiên Tôn tự mình cầm Hạo Thiên thần kiếm chém nát rồi." Lộ Tây Pháp khâm phục nói: "Không biết hắn làm thế nào, có lẽ là tập hợp lực lượng vài chục vạn đệ dưới tay hắn tử thì phải? Dù sao hắn đã có khả năng phát huy ra vài thành lực lượng của Hạo Thiên thần kiếm, vài ngàn đạo kiếm quang vừa đảo qua đã phá hủy triệt để toàn bộ lãnh thổ Thiên đường. Không quản cái gì là thành thị phòng ngự, cái gì là Thiên sứ đại quân, hay là những gã chủ thần đỉnh cấp trấn thủ. Hết thảy chỉ cần một chém là biến thành phấn vụn, hoàn toàn biến mất khỏi thế giới này."

Lộ Tây Pháp đắm chìm trong ký ức, nói: "Cảnh tượng đó quả thực là đáng sợ, ta lúc ấy ở phía xa rình coi, tận mắt nhìn thấy hết thảy những việc phát sinh nơi đó. Chỉ trong nháy mắt, thành Thiên đường phòng ngự cường đại cùng với mấy trăm vạn đại quân Thiên sứ tinh nhuệ ở bên trong, cứ như là không có tồn tại vậy. Cả đời ta không thể nào quên được đạo kiếm quang mạnh mẽ chí cực và vô cùng đáng sợ kia."

"Hạo Thiên thần kiếm thật sự khủng bố như vậy sao?" Lệ Nhược Nhã trừng to mắt kinh ngạc nói.

"Dĩ nhiên!" Bần đạo nói: "Nó đã được công nhận là đệ nhất thần khí ở trong hàng trăm ngàn Vị Diện mà!"

"Tại sao đồ tốt như vậy sư phụ ngươi lại đưa cho ngươi chứ?" Âu Dương Nhược Lan kỳ quái hỏi.

"Đúng vậy? Ta cũng rất kỳ quái nha?" Lộ Tây Pháp hứng thú nói: "Ngươi biết không? Ban đầu chúng ta biết Thiên tôn đưa Hạo Thiên thần kiếm cho ngươi, từng có một lần động tâm tư muốn thu thập nhà ngươi cướp đoạt đó. Chỉ tiếc chúng ta còn chưa vạch xong kế hoạch đã bị người chim đoạt trước. Thế nhưng bây giờ xem ra điều này lại là vận khí của chúng ta. Nếu không kẻ xui xẻo hiện tại là chúng ta rồi, ha hả, chứ không phải là quân đoàn Thiên Sứ kia đâu!"

"Ha hả." Bần đạo cười cười nói: "Ân sư ta có đại thần thông, có thể dự đoán trước tương lai. Hắn từng bói giúp ta một quẻ khi ta rời núi, khuyên ta không nên lịch lãm ở phía tây, đồng thời đưa Hạo Thiên thần kiếm cho ta. Ta cũng rất kỳ quái? Đây chính là trọng bảo của sư môn, ta nào dám cầm chứ? Vì thế ta một mực từ chối, nhưng mà ân sư không đồng ý. Nói là chỉ có ta mới có thể phát huy ra uy lực mạnh nhất của Hạo Thiên thần kiếm!"

"A?" Lộ Tây Pháp lấy làm kinh hãi. Vội vàng nói: "Ngươi có thể làm được hả?"

"Có thể cái rắm. Nếu như ta có bản lãnh đó, ta còn bị Jesus mang theo nhóm phế vật hại chết sao?" Bần đạo cười khổ nói: "Ta tối đa chỉ có thể phát huy ra hai thành thực lực của nó mà thôi."

"Vậy tại sao ngươi không tìm sư phụ hỏi cho rõ?" Lộ Tây Pháp kỳ quái nói.

"Ta lúc ấy có hỏi chuyện." Bần đạo buồn bực nói: "Nhưng mà ân sư nói thiên cơ không thể lộ, sau đó vung tay hất ta và kiếm văng ra khỏi sơn môn, còn sửa cấm chế trên cửa sư môn không cho ta vào. Ta lúc ấy rất là buồn bực, cho nên dưới cơn nóng giận chạy luôn tới phía tây chơi một chuyến."

"Ha ha. Cho nên ngươi câu dẫn được Athena, sau đó mới có chuyện tự bạo, đúng không?" Lộ Tây Pháp cười to nói: "Sư phụ ngươi thật đúng là lợi hại mà."

"Cái gì gọi là câu dẫn?" Bần đạo lên tiếng kháng nghị: "Chúng ta vừa thấy đã yêu, đến chết cũng không thay đổi đó? Thật là miệng chim nhả không ra răng ngà mà."

"Ha ha, ngươi là một lão đạo bên Đông Phương. Thế nhưng lại nói chuyện yêu đương với một nữ thần Tây Phương, thật đúng là tức cười. Ha ha ha!" Lộ Tây Pháp nở nụ cười càng thêm càn rỡ.

"Ta thấy nhà ngươi hôm nay hình như không muốn trở ra rồi?" Bần đạo tàn bạo nói: "Thật nhiều năm không đánh nhau với ngươi, ngươi ngứa da có phải hay không?" Bần đạo vừa nói liền muốn động thủ.

"Đừng. Đừng. Ta sai lầm rồi không được sao?" Lộ Tây Pháp vội vã nói: "Chính sự quan trọng hơn !"

"Hừ." Bần đạo cả giận nói: "Đánh ngươi một bữa chính là chính sự."

"Đừng mà. Ta sai lầm rồi, sai lầm rồi. Tha thứ cho ta đi !" Lộ Tây Pháp đau khổ van xin.

"Kỳ quái, ngươi không phải hàng giả đó chứ?" Bần đạo kỳ quái nói: "Trong ấn tượng của ta Lộ Tây Pháp không phải là quả trứng mềm nha?"

"Trời đất, ngươi cho rằng ta vui lòng lắm sao?" Lộ Tây Pháp buồn bực nói: "Ta đánh không lại người ta thì phải khổ sở tránh né chứ, ai ngu mà bỗng nhiên ra mặt chịu đòn? Ngươi dưới cơn nóng giận đòi hỏi chiến quả cao một chút không phải là muốn mạng của ta hay sao? Ít nhất khuôn mặt của ta sẽ không thể nào giữ được như cũ rồi. Loại chuyện không hề có chỗ tốt chỉ có thằng ngu mới đi làm !"

"Ai da." Bần đạo ra vẻ kinh ngạc nói: "Nhiều năm không gặp, nhà ngươi thông minh tăng trưởng lên nhiều ghê?"

"Hiển nhiên!" Lộ Tây Pháp dương dương đắc ý nói.

"Cũng có thể đánh đồng với Trư Bát Giới rồi, bội phục, chúc mừng ngươi !" Bần đạo nghiêm trang nói.

"Ha ha." Âu Dương Nhược Lan và Lệ Nhược Nhã thiếu chút nữa cười lăn ra đất.

"Trời đất ơi?" Khuôn mặt Lộ Tây Pháp trực tiếp biến thành màu gan heo, ngay sau đó nghiến răng nghiến lợi nói: "Ngươi đùa bỡn ta đủ chưa? Nếu như đùa bỡn đủ rồi thì mau chóng thu dọn đồ đạc, khai báo hậu sự, sau đó đi theo ta."

"Đi?" Bần đạo buồn cười nói: "Ngươi nói đơn giản quá nhỉ? Địa phương Đại ma hoàng Xi Vưu ở chính là Hoàng Tuyền Ngục nguy hiểm nhất bên trong Cửu Ngục, ta đây khi không đi vào không phải là muốn chết sao?"

"Yên tâm, ta phụng mệnh Đại ma hoàng Xi Vưu tới đón ngươi, coi như là Hoàng Tuyền Ngục cũng không có ai dám động tới ngươi đâu!" Lộ Tây Pháp vỗ ngực nói.

"Lỡ như Đại ma hoàng Xi Vưu muốn động ta đây?" Bần đạo cười khổ nói: "Ta biết lão nhân gia hỉ nộ vô thường, động cái là giết người. Lỡ may vừa nhìn thấy ta liền nhớ lại thù nhân là ân sư của ta. Hắn tuyệt đối sẽ trực tiếp dùng phương thức tàn nhẫn nhất giết chết ta, hắn ta là người không bao giờ suy nghĩ đến hậu quả. Ngươi có thể che chở ta bình an không?"

"Chuyện này…, hình như là không!" Lộ Tây Pháp giải thích: "Đại ma hoàng Xi Vưu mặc dù hỉ nộ vô thường, nhưng mà giết người vẫn phải có lý do. Nếu không chỉ bằng vào võ lực hắn ngồi không nổi cái ghế đứng đầu Cửu Ngục rồi."

"Vậy cũng không được." Bần đạo lắc lắc đầu nói: "Trừ phi ngươi nói cho ta biết hắn tại sao tìm ta, trước tiên ta phải phân tích xem thử có nguy hiểm hay không, sau đó mới quyết định tiếp."

"Ngươi cẩn thận quá mức rồi." Lộ Tây Pháp la lên: "Được rồi, dù sao Đại ma hoàng bệ hạ cũng biết mời ngươi đột ngột như vậy, ngươi sợ rằng không dám đi. Cho nên đặc biệt cho phép ta nói một ít chuyện đã xảy ra. Thế nhưng đây là cơ mật cao cấp nhất của Đại ma hoàng Xi Vưu, hắn liên tục dặn dò ta chỉ được nói cho một mình ngươi nghe." Vừa nói hắn vừa nhìn qua Âu Dương Nhược Lan và Lệ Nhược Nhã.

"Phu quân, ta phải đi tuần tra, cáo từ trước." Lệ Nhược Nhã biết điều đứng lên nói.

"Ta cũng có chút việc cần phải xử lý." Âu Dương Nhược Lan cũng đứng dậy. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

"Ừ." Bần đạo gật đầu, cười nói: "Lát nữa ta kể chuyện cho các ngươi nghe sau."

"Ha hả, tốt ." Hai người đáp ứng một tiếng, cười hì hì đi ra ngoài.

"Bây giờ có thể nói chưa?" Bần đạo nói với Lộ Tây Pháp.

"Này, ta nhắc nhở ngươi. Chuyện này không có bình thường đâu, ngươi không nên loạn truyền ra ngoài. Đặc biệt là các phu nhân của ngươi. Ngươi nếu như yêu mến các nàng thì đừng nói cho các nàng biết. Bởi vì một khi Đại ma hoàng Xi Vưu biết được có người khác biết bí mật này, hắn nhất định sẽ giết người diệt khẩu đó." Lộ Tây Pháp dị thường nghiêm túc nói.

"Nghiêm trọng như thế?" Bần đạo lấy làm kinh hãi, ngay sau đó thành khẩn nói: "Ngươi yên tâm, ta tự biết nặng nhẹ, nếu không cần thiết ta sẽ không nói cho các nàng biết."

"Vậy thì tốt." Lộ Tây Pháp gật đầu, sau đó cười khổ nói: "Chuyện này nói từ trước kia đúng là quá mất mặt, liên lụy đến danh dự Đại ma hoàng Xi Vưu bệ hạ, cho nên ngươi đàng hoàng một chút vẫn tốt hơn!"

"Hắn gây ra chuyện gì?" Bần đạo kỳ quái nói: "Ai có bản lãnh lớn như vậy. Có thể làm cho hắn mất mặt đây?"

"Một nữ thiên sứ tự xưng là Thánh thiên sứ." Lộ Tây Pháp cười khổ nói: "Là nàng khiến cho Đại ma hoàng Xi Vưu bệ hạ cam chịu thất bại."

"A?" Bần đạo thất kinh, không tin tưởng nói: "Thánh thiên sứ? Nàng ta làm sao xuất hiện ở đó?"

"Ừ?" Lộ Tây Pháp còn giật mình hơn ta, nói: "Ngươi biết Thánh thiên sứ hả? Trời đất, ngay cả Đại thiên sứ trưởng mười cánh ta cũng không biết một người nữa !"

"Ngươi cấp bậc quá thấp." Bần đạo cười nói: "Người ta là chủ nhân chân chính toàn bộ quân đoàn Thiên Sứ. Những gã tổng chỉ huy kia chỉ là thủ hạ của nàng mà thôi."

"Cái gì?" Lộ Tây Pháp giật mình nói: "Quân đoàn Thiên Sứ lớn như vậy dĩ nhiên bị nữ nhân này chỉ huy ?"

"Bọn họ là hai vợ chồng một nam một nữ, hợp thành Thần Thánh thiên sứ. Tại trăm vạn năm trước, bọn họ đột nhiên xuất thế quét ngang chư thần, giết chóc rất nhiều thần minh, tạo ta một trận Sát Kiếp được gọi là ngày Chư Thần Vẫn Lạc. Sau đó bọn họ bại dưới tay sư tổ Hồng Quân đạo nhân của Đạo môn ta. Rồi mới quy ẩn và sáng lập quân đoàn Thiên Sứ." Bần đạo ngay sau đó kể lại chuyện xưa của bọn hắn qua một lần, sau đó nói: "Rõ ràng là chúng ta đang công kích quân đoàn Thiên Sứ, Thánh thiên sứ tại sao tìm tới Đại ma hoàng Xi Vưu đây?"

"Thánh thiên sứ muốn hợp tác cùng chúng ta, nàng muốn liên hiệp Đại ma hoàng Xi Vưu cùng nhau đối phó liên minh phản Thiên sứ. Nàng đáp ứng giúp Đại ma hoàng bệ hạ đánh bại Nguyên Thủy Thiên Tôn, triệt để tiêu diệt Đạo Môn." Lộ Tây Pháp giải thích.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio