Trương Tam Phong Dị Giới Du

chương 792: tái đắc bảo vật!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

"Ha ha, sư thúc đừng vội." Bần đạo cười giải thích nói :"Kịch bản ta biên soạn đối với điểu nhân cực kỳ có lợi, hơn nữa, thậm chí so với tính toán ban đầu của bọn hắn, ta đã gia tăng thêm một vài nội dung cho bọn hắn càng thêm vui mừng. Ngài nói bọn hắn có thể không đáp ứng sao?"

"A, nói nghe một chút!" Xi Vưu vội vàng nói.

"Ha ha, rất đơn giản!" Bần đạo cười nói: "Đầu tiên là lựa chọn công kích phương hướng, phi thường rõ ràng, hai nhà Phật Đạo tuy rằng chỉ có ân sư cùng Phật tổ hai vị siêu cấp chủ thần trấn thủ, nhưng mà thực lực so với liên minh Thái Thản thần tộc và Đại Địa mẫu thần còn mạnh hơn rất nhiều, điều này ngài hẳn là biết chứ?"

" "Đương nhiên!" Xi Vưu gật gật đầu nói: "Thập bát la hán trận của Phật Tổ được xưng là phòng ngự đệ nhất trận, nhất vây khốn ba đến năm tên tổng chỉ huy điểu nhân không thành vấn đề. Mà Tru Tiên kiếm trận của Đạo Môn lại càng biến thái, có bốn vị sư huynh của ngươi chủ trì, tuyệt đối có thể chém giết hơn ba tên tổng chỉ huy. Có hai cái đại trận pháp này trấn thủ, cho dù là không cần đến Phật tổ cùng sư phó của ngươi động thủ, bọn hắn cũng có thể thoải mái ngăn cản sáu tên tổng chỉ huy tập kích. Bằng không, điểu nhân há có thể lưu bọn hắn đến hiện tại? Hừ! Hai nhà Phật Đạo thực lực cũng không phải là đám Thái Thản tộc hỗn tạp có thể so sánh."

"Chính vì vậy, cho nên điểu nhân tại hiện giờ dưới tình huống tổn binh hao tướng, ước chừng sẽ không ngu ngốc đi tìm hai nhà Phật Đạo gây phiền phức, bọn hắn tám phần tính toán xuống tay đối với Thái Thản tộc và Đại Địa mẫu thần." Bần đạo cười nói :" Mà so sánh với Thái Thản tộc cùng Đại Địa mẫu thần , hiển nhiên mạnh mẽ hơn một chút, dù sao vợ chồng Thần Hoàng đều là siêu cấp chủ thần, như vậy, dựa theo tính cách ích kỷ của điểu nhân mà phân tích, ngài nói bọn hắn sẽ cho ngươi đi đánh ai? Còn chính bọn hắn lại đi đánh ai?"

"Còn cần hỏi, đương nhiên là để cho ta làm vật hy sinh đi đánh Thái Thản mạnh hơn." Xi Vưu căm tức nói.

"Đúng vậy, chính là như thế." "Đến lúc đó, bọn hắn nếu yêu cầu ngài như thế, ngài hãy cứ giả vờ thoái thác một hồi, sau khi nhận được lợi ích, rồi lại miễn cưỡng đáp ứng là xong."

"Kháo!" Xi Vưu cả giận nói: "Ta có bệnh sao? Thái Thản tộc thực lực không kém, mặc dù đấu cứng ta không sợ bọn họ, nhưng mà giết địch một vạn tự tổn ba nghìn, ta há có thể để cho các huynh đệ chịu chết vì điểu nhân chứ?"

"Ha ha!" Bần đạo cười nói: "Quân đội dòng chính của ngài tự nhiên không cần chết, dù sao trong cửu ngục có rất nhiều vật hy sinh, ta có thể báo cho Thái Thản tộc biết trước, tận lực không giết cao thủ của ngài là được, về phía ngài cũng tương tự, tận lực không giết tộc nhân của bọn họ, tập trung công kích thạch tượng quỷ là được, cái này gọi là diễn trò đó."

" Nhưng mà, điểu nhân sẽ phái người giám thị ta, làm sao mà diễn trò được chứ?" Xi Vưu do dự nói.

"Làm sao mà phát hiện được thật giả chứ? Hai bên tổn thất đều là thật, cùng lắm thì sau cuộc chiến báo tăng lên thương vong, đem thủ hạ cấp cao của ngài ném vào trong danh sách tử vong. Dù sao chiến trường lớn như vậy, ai biết cụ thể đã chết bao nhiêu a? Ngài lại cùng Thái Thản Thần Hoàng so vài chiêu, đánh ác liệt một chút, vậy càng thêm hoàn mỹ." Bần đạo cười nói :"Với lại, hình như cửu ngục cũng không phải bền chắc như thép thì phải? Chẳng lẽ ngài thật sự nghĩ là những gia hỏa kia thật tâm trung thành với ngài sao?"

Hắc hắc!" Xi Vưu cười xấu xa nói : "Bọn hắn nếu không phải đánh không lại ta, há có thể nguyện trung thành với lão tử chứ? Ân, đưa bọn hắn đi làm pháo hôi cũng không tồi! Là một ý kiến hay! Nhưng mà, như thế thì Đại Địa mẫu thần bên kia chống đỡ được sao?"

"Hết thảy có ta an bài!" Bần đạo tự tin nói : "Chỉ cần không có hơn tám tổng chỉ huy, ta có nắm chắc giải quyết được!"

"Khẩu khí thật lớn a!" Xi Vưu hơi kinh ngạc nói : "Vậy được rồi, chỉ cần điểu nhân đề nghị như vậy ta sẽ đáp ứng, nhưng lỡ bọn hắn có kế hoạch khác thì làm sao?"

"Vậy phiền toái ngài chủ động yêu cầu như thế, dựa theo phân tích vừa rồi của ta thuyết phục bọn hắn dựa theo kế hoạch này tiến hành!" Bần đạo nhíu mày nói: "Tuy rằng dễ dàng như vậy khiến cho bọn họ hoài nghi, nhưng mà cũng bất quá là hoài nghi mà thôi, sẽ không có hành động gì đối với ngài, kính xin ngài cố gắng nỗ lực tranh thủ. Thực lực của chúng ta kỳ thực tương đương với bọn hắn, nếu không thể nắm cái mũi của bọn hắn dắt đi, rất có thể ăn thiệt thòi!"

"Được rồi, ta sẽ cố hết sức tranh thủ." Xi Vưu gật gật đầu nói: "Nếu như bọn hắn không nghe theo ta, vẫn muốn y theo kế hoạch khác thì xử lý thế nào?"

"Vậy thì xen ngài đem kế hoạch của bọn hắn nói cho ta biết, ta sẽ nghĩ một biện pháp khác ứng phó." Bần đạo cười nói.

"Ngươi cho là điểu nhân sau khi nói cho ta biết kế hoạch cuối cùng, còn có thể để mặc cho ta hay là bộ hạ của ta trở về sao?" Xi Vưu bất đắc dĩ nói: "Khi đó ta khẳng định bị bọn hắn giam lỏng tại trong thiên đường!"

"Như vậy sao, hắc hắc, có hữu dụng gì chứ? Chỉ cần ngài đem kế hoạch của bọn hắn nói cho một thiên sứ tên là Athéna là được, ta sẽ phái nàng liên lạc với ngài." Bần đạo mỉm cười nói: "Nàng là một đại thiên sứ trưởng nhưng mà chỉ vẻn vẹn có một đôi cánh màu vàng, ở trong thiên sứ quân đoàn cũng rất nổi danh, rất dễ nhận ra."

"Đại thiên sứ trưởng?" Xi Vưu nhất thời cả kinh, nói : "Ngươi không ngờ tại trong thiên sứ quân đoàn an bài người có cấp bậc cao như thế làm gián điệp? Chẳng thể trách điểu nhân luôn chịu thiệt thòi trong tay ngươi."

"Hắc hắc, Athéna là thê tử của ta, là nữ thần phương tây tự bạo cùng ta, sau khi chuyển sinh thì biến thành thiên sứ, vì thế ta dứt khoát an bài nàng đứng trong hàng ngũ thiên sứ quân đoàn làm gián điệp." Bần đạo cười nói: "Nàng ấy cùng ta có một thông đạo liên lạc bí mật, chúng ta có thể thông qua đó tiến hành trao đổi tình báo."

"Tốt rồi!" Xi Vưu thở dài nhẹ nhõm một hơi, nói : "Có kế hoạch này, ta cuối cùng ứng phó với bọn điểu nhân đáng chết rồi."

"Ha ha, lời tuy như thế, bất quá, cái này cũng chỉ là kế hoạch không hoàn chỉnh, ta còn phải trở về thương lượng hành động cụ thể với Thái Thản thần tộc." Bần đạo lập tức nói :" Việc này không nên chậm trễ, đệ tử xin cáo từ." Bần đạo nói xong, thi lễ với Xi Vưu.

"Vừa tới mà đã đi sao?" Xi Vưu sửng sốt nói : "Ít nhất cũng phải để ta chiêu đãi một lần a?"

"Thật sự là đường trở về không gần a? Hơn nữa nhà của ta còn đang đánh giặc, cũng không biết thắng bại như thế nào, trong lòng luôn lo lắng, thịnh tình của sư thúc, đệ tử chỉ đành tâm lĩnh." Bần đạo bất đắc dĩ cười khổ nói.

"A?" Xi Vưu tò mò nói :"Nhà ngươi đang đánh trận với ai?"

"Mấy gia hỏa không có mắt!" Bần đạo lập tức liền đem ngóc ngách sự tình cẩn thận nói cho Xi Vưu nghe.

"Ân, sản nghiệp nhà ngươi cũng thật là rất lớn, chỉ tiếc dưới tay không có bao nhiêu nhân thủ có thực lực." Xi Vưu lập tức nói: "Như vậy đi, ta cũng không thể để cho ngươi về tay không, ngươi mở miệng một tiếng là sư thúc, quà ra mắt vẫn là phải cấp cho, không nhiều lắm chỉ có hai kiện đồ vật, xem như là tâm ý đi." Xi Vưu nói xong, tiện tay đưa cho ta hai kiện đồ vật.

Một kiện là một món có hình la bàn, cái này ta biết, là định tinh bàn nổi tiếng, có tác dụng xác định vị trí xuyên qua vị diện, có thể giảm bớt sai số xuyên qua, hơn nữa có thể làm cho người ta xuyên qua được nhiều vị diện, có tác dụng giống với pháp bảo Xi Vưu đã đưa cho Lộ Tây Pháp, đương nhiên, công hiệu lại mạnh hơn gấp mấy lần, có trợ giúp của nó, ta trở về có thể tiết kiệm hơn phân nửa thời gian, là một pháp bảo phi thường khó được. Truyền thuyết cả thần giới cũng chỉ có ít ỏi vài món mà thôi.

Kiện thứ hai là một cái ngọc chẩn, bình thường dùng để phong ấn linh hồn tiên thú, nhìn bộ dáng ngọc chẩn này là biết là hàng cao cấp nhất, tuyệt đối có thể phong ấn cả thần thú, chẳng qua là không biết bên trong có gì chưa.

Xi Vưu nhìn ra nghi ngờ của ta, cười giải thích nói: "Bên trong có cấm chế linh hồn cú bốn con siêu cấp thần thú, bọn nó hiện tại cũng đang ở thần giới tu hành, ngươi sau khi quay về Đạo Môn có thể đi thu bọn nó, cho bọn nó trở thành hộ viện nhà ngươi."

"Siêu cấp thần thú?" Bần đạo lắp bắp kinh hãi, vội vàng nói: "Lễ vật này quá quý trọng , đệ tử không dám nhận a?"

"Chút đồ mọn, không phải ngại." Xi Vưu không kiên nhẫn nói : "Bọn nó là rất lâu trước kia dưới sự trọ giúp của sư phó mà ta thu phục được, lúc ấy ta còn chưa xuất sư. Sau đó, ta tới nơi này thì phân khai với bọn nó, ngoại trừ truyền thụ một chút công pháp tu luyện thì không liên hệ gì nữa. Bọn nó cũng không thích ứng được hoàn cảnh nơi này, ta lưu lại cũng là lãng phí nên tặng cho ngươi, phải đối đãi tốt với bọn nó."

"Nhưng mà ~" bần đạo còn đang do dự, phải biết rằng, này lễ vật cũng quá lớn. Dù sao siêu cấp thần thú cũng mang ý nghĩa là chủ thần đỉnh cấp a!

"Đừng nói nữa, cứ nhận đi." Xi Vưu không kiên nhẫn nói :"Bọn nó ở tại thần giới không có chỗ dựa, bị gạt bỏ tại địa phương linh khí không được dồi dào, ta đây thân là chủ nhân lại không giúp được gì, cảm thấy rất có lỗi với bọn nó, ngươi chỉ cần giúp bọn hắn an bài ổn định tại địa phương có linh khí nồng đậm, coi như là giúp ta bù đắp cho bọn nó, được rồi, đi đi!" Nói xong, Xi Vưu vung tay lên, trực tiếp đưa ta ra khỏi hoàng cung của hắn.

Một khi đã như vậy, bần đạo cũng chỉ đành mặt dày nhận phần lễ vật này. Sau đó sử dụng định tinh bàn vừa tới tay đi về hướng Đạo Môn. Đồ chơi định tinh bàn này quả thật rất có tác dụng, con đường nguyên bản phải mất mười ngày hiện tại chỉ cần ba ngày đã tới nơi. Sau khi trở lại sư môn, chuyện thứ nhất bần đạo làm chính là đi thiên tôn cung gặp mặt ân sư.

Ân sư nghe nói ta từ hoàng tuyền ngục trở về liền vội vàng triệu kiến vào trong mật thất. Chờ khi được bần đạo ân cần thăm hỏi thi lễ rồi ban ngồi, ân sư mới gấp gáp hỏi :" Sự tình thế nào? Sư thúc ngươi phản ứng ra sao?"

"Sự tình rất thuận lợi, sư thúc cũng rất cảm động, chẳng qua là vì tính tình cứng rắn nên nhất thời không biểu đạt ra, nhưng lại đáp ứng sẽ không tìm Đạo Môn gây phiền toái, hết thảy ân oán chờ sau khi gặp mặt sư tổ, mặc cho sư tổ xử lý." Bần đạo cười nói.

"Ha ha, tốt quá rồi."!" Ân sư lập tức vui vẻ, cười nói: "Hắn có thể nói như vậy, chẳng khác nào là thừa nhận thân phận đệ tử Đạo Môn rồi. Ha ha, đoạn ân oán này cuối cùng đã có hồi kết, nghe sư tổ ngươi giải quyết là tốt nhất. Đúng rồi, phiền phức của hắn ngươi đã giải quyết chưa?"

"Đệ tử tính toán như thế này!" Bần đạo lập tức liền đem kế hoạch của ta nói qua, sau đó nói :" Sư thúc đã đáp ứng phối hợp với ta."

"Ân!" Ân sư lại nhíu mày nói : "Theo như kế hoạch của ngươi, ngươi cùng với Đại Địa mẫu thần liên thủ đối phó sáu đến tám tổng chỉ huy, ngươi xác định mình có bổn sự này chứ?"

"Hắc hắc, nếu như là chính diện giao chiến, chúng ta ngay cả có Tru Tiên kiếm trận Thiên Không Chi Thành trợ giúp, cũng tuyệt đối không có khả năng thắng nhiều cao thủ như thế, đó hoàn toàn tương đương với chịu chết!" Bần đạo thản nhiên cười nói.

"Vậy ngươi còn nổ?" Ân sư buồn cười nói.

"Hắc hắc, ta không phải có sư môn làm quân cứu viện sao?" Bần đạo cười hì hì nói, "Chắc hẳn ân sư sẽ không ngồi xem đệ tử bị giết chứ?"

"Ha ha, tiểu tử ngươi, nguyên lai đem chủ ý đánh tới trên đầu ta!" Ân sư cười khổ nói: "Cũng được, ta đây sẽ đi một chuyến!"

"Đừng!" Bần đạo vội vàng ngăn cản nói :"Lão nhẫn gia ngài không thể động, nếu không gặp ngài, điểu nhân sẽ nghi ngờ."

"Ân, nói cũng đúng!" Ân sư lập tức hỏi: "Vậy ngươi tính toán mời ai giúp đây?"

"Có mấy vị sư huynh là đủ rồi." Bần đạo cười nói.

"A? Sao có thể?" Ân sư tò mò nói :" Có thể bọn họ tối đa cũng chỉ là thế lực ngang nhau, thậm chí còn so với điểu nhân kém hơn một chút, mục tiêu của ngươi chính là tiêu diệt sau tổng chỉ huy điểu nhân a? Ngươi có thể hoàn thành sao?"

"Chỉ cần thế thôi!" Bần đạo cười đem kế sách của ta nói ra, sau đó nói :"Thực lực tổng thế chúng ta tuy rằng kém hơn một chút, nhưng mà chủ cần an bài thỏa đánh, phối hợp các loại mưu kế, thắng bọn hắn tuyệt đối không có gì khó khăn. Trong lịch sử lấy ít thắng nhiều, lấy yếu thắng mạnh có rất nhiều, ngài nói có thể hay không?"

"Ha ha, quỷ kế như thế mà ngươi cũng nghĩ ra được, ngươi nha, thật đúng là quá âm hiểm."!" Ân sư trêu chọc nói: "Thôi được, tùy ngươi an bài đi. Người ta cấp cho ngươi, ta không quản ngươi đùa giỡn quỷ kế gì, dù sao ngươi nhất định phải tiêu diệt chủ lực của điểu nhân cho ta."

"Đa tạ ân sư!" Bần đạo mừng rỡ nói : "Thỉnh ân sư mỏi mắt mong chờ!"

"Vậy cũng nhờ hết cả vào ngươi!" Ân sư cười nói :"Ngươi cũng mệt mỏi mấy ngày rồi, mau đi nghỉ ngơi đi."

"Không vội, đệ tử còn có chuyện phải xử lý!" Bần đạo cười nói.

"Chuyện gì?" Ân sư tò mò hỏi.

"Sư thúc đưa ta bốn con siêu cấp thần thú, ta hiện tại muốn đi thu bọn nó." Bần đạo cười nói, sau đó xuất ra ngọc chẩn cho ân sư nhìn. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

"A!" Ân sư nhãn tình sáng lên, kinh hỉ nói: "Hắn thật hào phóng a! Tiểu tử ngươi có phúc rồi. Ha ha, đi đi!"

"Vâng, đệ tử cáo lui!" Bần đạo thi lễ nói.

Theo sau, bần đạo liền ra khỏi thiên tôn cung, trực tiếp ngự kiếm bay tới biên hoang thần giới. Không lâu sau, ta đã tới một địa phương vắng vẻ, bần đạo cảm thấy nơi này không tệ, liền hạ xuống trên ngọn cây, lấy ra ngọc chẩn, hướng mảnh nhỏ linh hồn của bốn con thần thú ra mệnh lệnh tới đây.

Không bao lâu sau, con thần thú thứ nhất từ phía nam bay tới, đó là một cài kỳ lân hỏa hồng sắc dì mấy chục thước, diện mạo uy mãnh đến cực điểm, cả người bốc lên liệt hỏa hừng hực. Siêu cấp thần thú hỏa kỳ lân, âm hiểu hiểu thái dương chân hỏa, tính tình cuồng bạo, thực lực siêu cường. Chân hỏa của nó được xếp sau thiên hỏa, ở thần giới cực kỳ có danh tiếng, cho dù là tán tiện cao cấp nhất của thần giới cũng không có mấy người có thể thắng được nó.

"Rống!" Hỏa kỳ lân nổi giận gầm lên một tiếng, theo sau giận dữ hỏi : "Tiểu tử, làm sao ngươi có ngọc chẩn này ?"

"Tự nhiên là Xi Vưu đại ma hoàng đưa !" Bần đạo cười nói: "Chẳng lẽ ta còn có thể từ trên tay hắn cướp đoạt sao?"

"Rống, bằng ngươi cũng không xứng!" Hỏa kỳ lân khinh thường nói : "Ta nói, thực lực ngươi kém cỏi như vậy, dựa vào cái gì để cho Xi Vưu chủ nhân đưa cho ngươi ngọc chẩn?"

"Xi Vưu đại ma hoàng làm việc tự nhiên có đạo lý của hắn, đạo lý của hắn, chẳng lẽ hắn còn nhất định trưng cầu ý kiến của ngươi?" Bần đạo cười trêu chọc nói. Những gia hỏa này luôn là mềm nắn rắn buông, ta hôm nay cũng không thể để cho bọn nó chiếm thượng phong, bằng không, sau này đừng nghĩ dễ dàng sai khiến được bọn nó.

"Rống, ta không phục, ngươi nhất định thuyết minh nguyên nhân, bằng không ta cho rằng ngươi lừa gạt mà có được." Hỏa kỳ lân cả giận nói: "Như vậy, ta tuy không thể công kích ngươi giữ ngọc chẩn, nhưng tuyệt đối sẽ không nghe lời ngươi nói."

"Được rồi!" Bần đạo nhíu mày nói: "Chờ ba tên đến nữa ta sẽ giải thích, đỡ phải nói nhiều lần."

"Rống! Được rồi!" Hỏa kỳ lân nói xong, trực tiếp hạ xuống mặt đất, tức thì, liệt hỏa trên người hắn lập tức tán ra xung quanh, đem hết thảy bốn phía thiêu thành tro tàn. Ta cách hắn khoảng mấy trăm thước, liệt hỏa của hắn đem ta vây quanh, rồi sau đó mới chậm rãi tán đi.

Dưới đất bần đạo đứng bị đốt thành tro tàn, ta chỉ thiếu phải dừng trên không trung. Nhưng mà ta từ đầu đến cuối không hề cử động. Bởi vì ta biết, đây là hỏa kỳ lân cố ý làm vậy, chỉ là muốn ta xấu mặt mà thôi. Cho nên ta tương kế tựu kế hạ uy của hắn, dựa vào thể chất miễn dịch lửa của ta, bất động thanh sắc hóa giải thái dương chân hỏa của hắn.

"Ân? Có bản lĩnh a!" Hỏa kỳ lân thoáng kinh ngạc, nhưng nhìn thấy bần đạo không để ý đến hắn, hắn cũng cảm thấy vô vị, lập tức thành thật ngồi chờ đợi.

Không bao lâu sao, từ phương bắc bay tới một con cự long màu đen, thân thể dài hơn mười dặm, to như dãy núi, thân thể cực lớn khi bay đến phụ cận chúng ta thì bắt đầu thu nhỏ lại, thẳng đến khi dài chừng mười thước mới đình chủ. Hắn đến lập tức khiến cho địa nhiệt chung quanh giảm xuống thấp, trong nháy mắt xung quanh hắn bị đông lại thành băng. Lực lượng thuộc tính của Hắc Long là thủy, am hiểu huyền băng kình, vừa vặn tương phản với Hỏa kỳ lân.

Hắc Long thực lực tương đương với Hỏa kỳ lân, bọn hắn đều ở mỗi khu vực của mình tạo ra một cái giới hạn rất rõ ràng. Bần đạo không may lại đứng ở chỗ giới hạn đó, một bên người thì đón nhận nhiệt độ cự cao có thể dung kim hóa thiết, một bên người thì đón nhận nhiệt độ cực thấp có thể đông thiết thành phấn, trời ạ, ta xui xẻo qua.

Hai gia hảo này tựa hồ như có cừu hận, dù gặp mặt cũng phải phân cao thấp, dần dần bắt đầu phóng thích năng lượng của bản thân, hoàn toàn không để ta vào mặt, có thể, bọn hắn căn bản chính là cố ý, tính toán ép chết chủ nhân ta đây.

Trời ạ, lão hổ không phát uy, bọn hắn còn coi ta là mèo bệnh đây? Bị bọn hắn trêu đùa như thế, bần đạo cho dù tu dưỡng tốt cũng không nhịn được lửa giận trong lòng, ta cứng rắn quay mặt lại, nói với Hỏa kỳ lân :" Thái dương chân hỏa có phải hay không?"

"Ta là sợ ngươi bị hắn đông lạnh!" Hỏa kỳ lân không thèm quan tâm nói.

"Ta là sợ ngươi bị hắn thiêu chết!" Hắc Long cũng là cười hì hì nói.

" Thật sự là đa tạ nhị vị!" Bần đạo tức thì giận dữ, cười nói :" Bất quá, ta xem các ngươi cũng rất lạnh, không bằng cho các ngươi chút lửa sưởi ấm nhỉ?"

"Tốt! Tùy tiện!" Hỏa kỳ lân khinh thường nói.

"Ha ha, vô tư đi, ta dang ngại hỏa lực của kỳ lân không đủ đó chứ!" Hắc Long cũng là vẻ mặt khinh bỉ nói.

"Chẳng qua là, ta sợ các ngươi chịu không nổi thôi?" Bần đạo cười lạnh nói :"Các ngươi sẽ không bịn một nhúm lửa dọa chạy chứ?"

"Cắt!" Hỏa kỳ lân lập tức cả giận nói: "Ai chạy người đó làm cháu!"

"Là vương bát đản!" Hắc Long cũng không cam chịu yếu thế nói.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio