Trương Tam Phong Dị Giới Du

chương 804: hi vọng

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

"Xi Vưu sư thúc của ta đâu?" Bần đạo ngay sau đó hỏi: "Hắn sẽ không bị ngươi phong ấn trí nhớ trở thành Sứ đồ chứ?"

"Hừ, bản thân ta cũng muốn thế, đáng tiếc khó thể thực hiện được." Thánh thiên sứ bất đắc dĩ nói: "Hắn và Hình Thiên tạm thời bị ta nhốt lại. Đại quân Cửu Ngục tạm thời do Địa Ngục Thâm Uyên - U Lam Ma Long hoàng thống lĩnh."

"Hả?" Bần đạo hơi sửng sờ, không nghĩ tới nàng lại tốt tính như vậy, thế mà không có rút gân lột da Xi Vưu, chẳng lẽ quân đoàn Thiên Sứ hôm nay đổi thành ăn chay rồi? Mặc dù ta đối với chuyện này có điểm hoài nghi, nhưng mà nghĩ không ra nàng ta vốn đã chiếm cứ ưu thế tuyệt đối có lý do gì để lừa gạt ta. Ta đành phải tiếp tục truy vấn: "Cái này, xin hỏi, Thánh thiên sứ bệ hạ làm thế nào nhận ra kế hoạch của chúng ta?"

Vốn là một kế hoạch vô cùng kín kẽ trở thành như vậy, ta mà không biết được nguyên nhân trong đó chắc chắn sẽ buồn bực đến chết mất.

"Hừ, kế hoạch của ngươi đúng là hoàn mỹ, tuy nhiên nó bị thời gian ảnh hưởng." Thánh thiên sứ cười lạnh nói: "Nếu như kế hoạch Phong thần Bá Lỗ Tư được thực hiện hợp lý, vậy thì nhiều nhất thời gian một ngày là có thể bắt giữ Đại Địa mẫu thần. Nếu như kế hoạch của hắn không thể thực hiện, cho dù tiến hành cường công, chúng ta lấy bảy đối một, thời gian ba ngày cũng phải xong việc rồi chứ? Nhưng mà trải qua sáu bảy ngày, ta không hề nhận được một chút tin tức nào cả, hừ, ta có thể không nghi ngờ sao?"

"Thì ra là như thế." Bần đạo cười khổ nói: "Ta không có nghĩ tới Thánh thiên sứ cao cao tại thượng, dĩ nhiên lại chú ý tới chuyện này, lần này thất ngộ thật là thiên ý."

"Hừ, chuyện lớn như bảy gã tổng chỉ huy xuất kích, ta làm sao không quan tâm đây?" Thánh thiên sứ cả giận nói.

"Nhưng mà mới có bảy ngày chưa trở về thôi, có lẽ chỉ vì bọn họ gặp gỡ một chút phiền toái tạm thời thoát thân không ra thì sao?" Bần đạo kỳ quái nói: "Lấy thân phận của ngươi vì sao có thể ở dưới tình huống không xác định như thế đã trực tiếp chạy tới đây chứ?"

"Bởi vì Athena, nàng khôn khéo như thế, ba ngày không có tin tức sẽ phải sinh ra hoài nghi rồi phái người đi điều tra. Thật sự nàng có phái người ra, hai ngày sau đã nhận được tin tức trọng yếu. Nhưng mà nàng lại che giấu tin tình báo này xuống, không có hồi báo cho ta, mà chỉ ra lệnh tăng thêm nhân thủ điều tra." Thánh thiên sứ cười lạnh nói: "Nàng tự cho là hành sự bí ẩn, nhưng không ngờ ta đã sớm an bài mật thám bên người nàng, ta nghe kẻ dưới hồi báo xong lập tức cảm thấy không đúng. Cho nên gọi nàng đến kiểm tra trí nhớ của nàng."

"Trời đất ơi, sau khi ta hiểu hết mọi chuyện có trong đầu nàng, cơ hồ muốn ngất xỉu tại chỗ. Ngươi an bài Phong thần Bá Lỗ Tư làm một tên lường gạt. Tên Xi Vưu khốn kiếp cũng quan hệ với ngươi lừa gạt ta. Đáng hận nhất chính là Athena, ta đối xử với nàng tốt đến cỡ nào ngươi biết không? Ta quả thực xem nàng như con gái của mình rồi, thế nhưng nàng dĩ nhiên là gian tế mà ngươi đã sớm an bài." Thánh thiên sứ bi phẫn nói: "Ta cả đời này chưa từng thua thiệt lớn như vậy. Hai người các ngươi thật là quá mức rồi." Thánh thiên sứ nói đến đây mặt mày vô cùng tức giận, tựa hồ nàng bây giờ rất muốn ăn tươi nuốt sống ta vậy.

"Ai…" Bần đạo cười khổ nói: "Ngươi nếu đã biết rõ thân phận nàng, nói vậy cũng biết nàng tại sao chuyển thế chứ? Là do quân đoàn Thiên Sứ các ngươi mua chuộc thuộc hạ dưới tay nàng. Ở sau lưng đâm nàng một kiếm trí mạng, làm cho hai vợ chồng chúng ta phải tự bạo mà chết. Mà khi đó chúng ta và các ngươi không hề có thù hận. Chỉ vì các ngươi muốn cướp đoạt thần khí trên tay nàng mà thôi. Nàng ta bây giờ đối xử với ngươi như thế, ngươi cảm thấy ủy khuất, vậy các ngươi có biết lúc đó chúng ta cảm giác như thế nào không? Ngươi có nghĩ tới hay không?"

"Hừ." Thánh thiên sứ hừ lạnh một tiếng, mặc dù không có nói chuyện nhưng mà khí sắc trên mặt hòa hoãn rất nhiều.

"Chuyện tình phát triển cho đến bây giờ, trách nhiệm ban đầu không phải là chúng ta, là các ngươi trước tiên xem chúng ta như địch nhân. Nếu như một ngày không thể đánh ngã các ngươi, chúng ta vĩnh viễn không có một ngày yên tĩnh" Bần đạo bất đắc dĩ tiếp tục nói: "Quân đoàn Thiên Sứ gây thù hằn quá nhiều, thật sự nếu không thay đổi phong cách hành sự, chuyện ngày hôm nay tuyệt đối còn có thể phát sinh lần nữa."

"Hừ." Thánh thiên sứ cả giận nói: "Không đến phiên ngươi giáo huấn ta. Mặc dù hai cha con Zeus vô liêm sỉ kia có chỗ không đúng, nhưng mà cấp bậc của bọn hắn căn bản không thể đại biểu cho quân đoàn Thiên Sứ. Các ngươi giết bọn họ còn chưa tính, tại sao còn tiếp tục gây sự với chúng ta?"

"Ài, Thánh thiên sứ bệ hạ trí nhớ không tốt hay là giả bộ quên đây? Dường như chuyện tình phục kích ân sư ta và Phật tổ mới trải qua không lâu mà?" Bần đạo buồn cười nói: "Chẳng lẽ đó cũng là chúng ta rỗi hơi đi gây chuyện?"

"Đó là vì Ngọc đế mời chúng ta tới bình loạn. Hắn tự xưng là đứng đầu Thần Giới, mời chúng ta giúp đỡ tiêu diệt phần tử làm phản mà thôi." Thánh thiên sứ nói: "Sau khi chứng minh hắn nói xạo, chúng ta cũng là người bị hắn lừa gạt mà. Không phải chúng ta cố ý tới tìm phiền toái."

"Những lời này ngài nên giữ lại giải thích với sư tổ ta." Bần đạo lười biếng nói.

"Không cần phải lấy hắn ra dọa ta." Thánh thiên sứ khinh thường nói: "Các ngươi không biết hắn ở nơi đâu, mặc dù ta cũng không biết. Nhưng mà ta có thể khẳng định nếu như ta muốn động thủ, chắc chắn ta có thể tiêu diệt Đạo môn trước khi hắn quay về."

"A, vậy thì sớm muộn gì hắn sẽ trở lại đúng không?" Bần đạo kiên trì nói.

"Có lẽ là vậy." Thánh thiên sứ không thèm quan tâm nói: "Nhưng mà ngươi cho rằng chúng ta lại đi sợ một gã tư lệnh không quân hay sao? Hơn nữa Hạo Thiên thần kiếm đang ở chỗ này, chỉ cần ta động tay động chân thay đổi chủ nhân. Có thanh kiếm này trong tay, ta dù có đơn đấu với hắn cũng chưa chắc bại. Hừ !"

"A, hôm nay khí trời tốt nha!" Bần đạo bị nàng nói làm cho đổ một thân mồ hôi lạnh, vội vã nói lảng sang chuyện khác.

Lúc này phép thuật Thời Gian Tĩnh Chỉ tác dụng lên Tru Tiên kiếm trận đã sớm giải khai. Nghe Thánh thiên sứ nói xong bần đạo xuất ra một phân thân cầm Hạo Thiên thần kiếm được bốn vị sư huynh bảo vệ, mau chóng dùng Thổ Độn Thuật tiến vào trong lòng đất. Đồng thời Tru Tiên kiếm trận cũng bắt đầu vận hành trở lại, phong tỏa nghiêm mật không gian trên đầu chúng ta. Mặc dù ta biết làm như vậy không có tác dụng quá lớn, nhưng mà dù gì có còn hơn không mà?

"Hừ, xem ngươi kìa." Thánh thiên sứ buồn cười nói: "Ta dù thế nào cũng là Đại thần thượng cổ, cao hơn ngươi không biết bao nhiêu đời nữa, ta sẽ không biết đi tranh giành đồ chơi của con nít."

"A?" Đám người Bần đạo nhất thời sửng sốt, thật sự nghĩ không ra nàng vì sao trong lúc bất chợt trở thành người biết phân rõ phải trái như thế?

"Vậy thì chuyện ngày hôm nay, Thánh thiên sứ bệ hạ tính toán xử trí như thế nào?" Thái Thản thần hoàng cũng cảm thấy kỳ quái liền đánh bạo hỏi một câu.

"Hô!" Thánh thiên sứ thở gấp ra một hơi, sau đó không cam lòng nói: "Chuyện lần này Chuyện ta có thể không truy cứu. Quân đoàn Thiên Sứ sau này cũng sẽ giữ lấy biên giới như hiện tại, tuyệt đối sẽ không tiến công các ngươi. Nhưng mà ta tha thứ không có nghĩa là mềm yếu, nếu như các ngươi còn dám làm ra bất kỳ hành động quân sự nào đối với chúng ta. Ta sẽ không khách khí trực tiếp xuất động Ảnh sứ đồ làm thịt toàn bộ các ngươi sạch sẽ."

"Hả?" Mọi người chúng ta không bao giờ nghĩ tới kết quả cuối cùng lại là như vậy. Phải biết rằng lần này chúng ta đã giết hai tên tổng chỉ huy của bọn họ, cộng thêm bốn mươi mấy gã chủ thần đỉnh cấp, cùng với vài trăm tiệu đại quân tinh nhuệ. Tổn thất lớn như thế Thánh thiên sứ lại không có truy cứu? Trời đất thánh thần ơi, bọn họ thật là nhân từ, hiện tại ta cảm thấy bọn họ mới giống như Thiên sứ lương thiện đó? Dù sao lời Thánh thiên sứ nói khiến cho chúng ta kinh ngạc nói không ra lời.

"Thật? Giả dối?" Bần đạo trợn mắt hốc mồm nói: "Ngươi không phải là muốn đùa chơi chúng ta hả?"

"Các ngươi còn không xứng để ta chơi đùa." Thánh thiên sứ khinh thường nói.

Mặc dù bị nàng mắng, nhưng mà tâm tình chúng ta lại cực kỳ tốt, Thái Thản thần hoàng vội vàng nói: "Được rồi, nếu như Thánh thiên sứ bệ hạ mong muốn và đề nghị hòa bình. Như vậy chúng ta nguyện ý hoàn toàn tuân thủ nó."

"Đây không phải là ta "mong đợi" và "tỏ ý" hòa bình, cũng không phải là đề nghị khốn kiếp gì hết, đây là quyết định của ta, các ngươi tuân thủ hay không ta không có ý định xen vào." Thánh thiên sứ giận dữ nói: "Dù sao nếu có ai trong các ngươi muốn chết. Hoàn toàn có thể thử một chút, xem ta có diệt tộc các ngươi hay không!"

Mấy người chúng ta nhìn nhau cười khổ. Trong lòng cho ra đồng dạng kết luận, nữ nhân này tám phần là điên rồi. Thế nhưng kẻ điên không dễ trêu chọc, cho nên mấy người chúng ta tuyệt đối sẽ đàng hoàng một trận, chắc chắn sẽ không đi tìm quân đoàn Thiên Sứ gây phiền toái thêm nữa.

"À, việc này." Bần đạo sau đó dò hỏi: "Nếu tất cả mọi người ngưng chiến rồi, ngài cũng cứu ra hết đám tù binh, vậy thì có phải ngài cũng nên thả sư thúc Xi Vưu của ta ra không?"

"Nằm mơ!" Thánh thiên sứ quát to: "Đám Hòa Lạp là ta cứu ra, tại sao lại thành tù binh? Cái tên Xi Vưu vô liêm sỉ kia dám đùa bỡn ta. Hắn sẽ phải trả giá cho hành động đùa bỡn đó."

"Nếu không chúng ta dùng lãnh thổ đổi lại tù binh được không?" Bần đạo cười khổ hỏi "Một Vị Diện Thiên Giới đổi lấy hắn?"

"Hừ, giá trị hắn chỉ có nhiêu đó thôi sao?" Thánh thiên sứ khinh thường nói: "Thế nhưng, thử nghĩ đến thân phận phản đồ của hắn, các ngươi chịu giao ra một Vị Diện Thiên Giới đổi lại hắn coi như là hết lòng quan tâm rồi?"

"Hắn nói thế nào cũng là đệ tử Đạo Môn, lại bị chúng ta liên lụy, cứu hắn là chuyện phải làm mà." Bần đạo cười khổ nói: "Nếu như ngài cảm thấy không hài lòng có thể tự nhiên ra giá?"

"Hừ." Thánh thiên sứ cười lạnh nói: "Ngươi là cái tên tiểu tặc vô sỉ, hèn hạ, lưu manh, xấu xa, âm hiểm, xảo trá, căn bản không có tư cách cò kè mặc cả với ta."

Từ khẩu khí của nàng có thể nhìn ra được, nàng hận ta đến cỡ nào rồi. Bị một vị mỹ nữ đánh giá như thế, bần đạo lúng túng ngại ngùng muốn chết, nhất thời câm miệng không trả lời được. Nếu như bị người không biết nhìn thấy, còn tưởng rằng ta bội tình bạc nghĩa với nàng nữa kìa, thật đúng là buồn bực quá đi.

"Vậy ngài nói ai có tư cách đàm phán với ngài." Vong Ưu thấy thế vội vàng nói giải vây cho ta.

"Trừ phi Hồng Quân tự thân đến, những người khác ta một mực không tiếp." Thánh thiên sứ cười lạnh nói: "Về phần Xi Vưu, ta sẽ nhốt hắn ở trong đại lao từ từ tiếp đãi "chu đáo" vậy!"

"Như vậy không tốt lắm đâu?" Bần đạo gấp gáp nói: "Không ai biết sư tổ ta lúc nào mới trở lại, cũng không thể để cho sư thúc bị nhốt như vậy được? Hắn là nhân vật số hai của Đạo Môn, chỉ ở dưới mỗi ân sư ta thôi, ngươi làm vậy mặt mũi Đạo Môn ta xem như mất trắng rồi?"

"Đã có lá gan làm thì phải có dũng khí gánh chịu lửa giận của ta. Ta không giết hắn đã là khai ân nhân từ lắm rồi." Thánh thiên sứ khinh thường nói: "Về phần mặt mũi Đạo Môn các ngươi có liên quan gì đến ta hả? Mặt khác, ngươi trước tiên nên hiểu rõ phiền toái của bản thân đã, sau đó hãy lo lắng đến người khác. Hừ!"

"Ta?" Bần đạo khó hiểu nói: "Ta có phiền toái gì?"

"Đương nhiên là ta tìm giúp ngươi rồi." Thánh thiên sứ híp mắt, nghiến răng nghiến lợi nói: "Mặc dù ta đáp ứng người khác lưu mạng chó của ngươi lại, nhưng mà ngươi đùa bỡn ta như thế, để cho ta chịu khuất nhục chưa từng có. Ta làm sao có thể dễ dàng tha cho ngươi đây?"

"Ngươi muốn thế nào?" Bần đạo yếu ớt hỏi.

"Tội chết có thể miễn, tội sống khó thể tha, ta sẽ cẩn thận vui đùa ngươi một chút." Thánh thiên sứ híp mắt nói.

"Không nên, ta cũng không có ham mê như sư thúc, trong nhà ta mỹ nữ nhiều như mây, đối với các hạ không có chút tình thú nào hết." Bần đạo bị nàng dọa cho sợ đến nỗi mồ hôi lạnh tuôn rơi.

"Ngươi muốn làm gì?" Vong Ưu trực tiếp ngăn trước người ta.

"Thúi lắm." Thánh thiên sứ mặt mày đỏ lên, cả giận nói: "Ngươi nói những thứ gì đó? Ta đây không có hứng thú với mặt trắng nhỏ."

"Phù..." Bần đạo thở phào nhẹ nhỏm, nói: "Thì ra ngươi thích trai trẻ cường tráng. Vậy thì quá tốt."

"Thúi lắm." Thánh thiên sứ giận đến mức chân mày dựng thẳng, dị thường căm tức nói: "Xi Vưu là cái tên hỗn trướng, khẳng định đã nói nhảm với các ngươi những thứ gì rồi. Ta bây giờ chính thức nói cho ngươi biết, hắn chỉ bị trúng huyễn thuật của ta. Ở nơi đó tự sướng ý dâm mà thôi."

"Đúng vậy, thì ra là như thế. Ta nhớ ra rồi, nghe nói ngươi am hiểu nhất chính là pháp thuật tinh thần." Bần đạo bừng tỉnh đại ngộ nói: "Không trách được ngươi đáp ứng điều kiện của bọn hắn nhẹ nhàng như vậy, mà hắn cũng bị trúng trớ chú của ngươi quá đơn giản, nói vậy có liên quan đến huyễn thuật kia rồi?"

"Biết là tốt rồi." Thánh thiên sứ gật đầu nói: "Thế nhưng ngươi có thể nghĩ thông suốt toàn bộ nhanh như vậy, đúng là khá thông minh đó."

"Đa tạ khích lệ." Bần đạo cười khổ nói.

"Chỉ tiếc là thông minh nho nhỏ vẫn không thể cải biến được hậu quả." Thánh thiên sứ âm hiểm cười nói: "Ngươi cần phải chuẩn bị sẵn sàng đi."

"Ngươi rốt cuộc muốn thế nào?" Bần đạo cười khổ hỏi. Tư vị người ta là dao thớt, bản thân mình là thịt cá đúng là không dễ nếm mà.

"Là thế này." Thánh thiên sứ gào to một tiếng, sau đó vung tay lên. Một đống bạch quang chớp lóe đã có năm người xuất hiện ở trước mặt chúng ta.

Vị thứ nhất là Athena mặt mày nghiêm túc, ánh mắt nàng rất linh hoạt, nhìn không ra đang bị pháp thuật mê hoặc tâm trí. Nhưng mà nàng nhìn ta bắn ra tia sáng cừu hận, hiển nhiên đã quên mất sự tồn tại của ta rồi. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Về phần bốn người phía sau Athena càng khiến cho ta kinh ngạc. Dĩ nhiên là ông nội, tổ mẫu và cha mẹ sau khi ta chuyển thế. Bọn họ cũng bị bắt lại một chỗ, đứng yên trong một không gian cố định dùng vẻ mặt lo lắng nhìn ta.

Trời đất, nàng ta chơi trờ bắt cóc con tin. Đây cũng quá mức vô sỉ đi? Bần đạo nhất thời nổi giận, quát to với Thánh thiên sứ: "Buông tha bọn họ ra, ta không có đùa đâu, nếu như bọn họ có một chút ngoài ý muốn. Trừ phi ta chết, nếu không quân đoàn Thiên Sứ không ngừng có phiền toái, cho đến khi diệt vong mới thôi."

"Úi trời ơi, hù dọa ai đó?" Thánh thiên sứ khinh thường nói: "Bọn họ đang ở trên tay của ta, ta mới là người có quyền lên tiếng."

"Ngươi có chiêu thức gì thì dùng lên người ta đây, tranh chấp thần minh với nhau tại sao lại để những người phàm tục như bọn họ liên lụy vào chứ?" Bần đạo cả giận nói: "Đắc tội với ngươi là ta, ngươi để bọn hắn đi, ta ở lại tùy ngươi xử trí."

"Nói như vậy, ngươi bây giờ không phải tùy ta xử trí? Hừ, ngươi biết rõ ta không có ý định đòi mạng nên mới hào phóng như vậy hả?" Thánh thiên sứ cười nói: "Cho nên ta mới nói, ta không có một chút tín nhiệm nào với ngươi cả. Thay vì để cho ngươi ở bên ngoài làm bừa, chẳng thà bắt lấy nhược điểm của ngươi, ta đây mới yên tâm hơn!"

"Nhưng mà nói như thế nào ngươi cũng là Đại thần thượng cổ, không thể học đòi thổ phỉ chơi trò bắt cóc tống tiền được." Bần đạo căm tức nói.

"Ta đâu có bắt cóc tống tiền." Thánh thiên sứ cười nói: "Bọn họ là thành viên quân đoàn Thiên Sứ vừa mới gia nhập, nói đúng hơn người nhà các ngươi cùng chúng ta đúng là cực kỳ có duyên phận. Tổ mẫu ngươi chính là Thánh nữ của chúng ta, nàng và trượng phu của nàng gia nhập quân đoàn Thiên Sứ coi như là thiên kinh địa nghĩa chứ?"

"Nhưng lão bà của ta không phải là Thánh nữ, tại sao lôi kéo ta vào?" Phụ thân ở một bên căm tức nói: "Ta không có hứng thú với người chim."

"Câm miệng, xưng hô người chim như thế này nhà ngươi có thể nói được sao?" Athena gào to một tiếng trực tiếp dùng thần oai áp bức phụ thân ta câm nín.

"Ha hả, vô phương." Thánh thiên sứ cười cười ngăn cản Athena, nói: "Gã Long Khiếu Thiên này tính tình rất ngay thẳng, bản thân ta luôn ưa thích người như vậy. Thế nhưng, sau này ngươi cũng là một thành viên của quân đoàn Thiên Sứ, xưng hô người chim như thế cũng là nói tới ngươi, tốt nhất nên suy nghĩ cho kỹ rồi lại nói, biết không?"

"Nhưng mà ta không muốn gia nhập thì sao?" Sau khi Athena thu hồi uy áp, phụ thân vẫn không biết sống chết quát lên.

"Ha hả, ngại quá, việc này không liên quan tới ngươi." Thánh thiên sứ cười nói.

"Nhưng mà tại sao …?" Phụ thân lớn tiếng kháng nghị.

"Chỉ là vì nhi tử ngươi thiếu nợ chúng ta." Thánh thiên sứ nghiêm nghị nói: "Nhìn thấy thi thể đầy đất không? Đều là chuyện tốt hắn làm đó."

"Ối trời đất ơi!" Phụ thân ngay sau đó nhìn kỹ một chút, vô cùng kinh ngạc nói: "Đây nhiều ít người? Vài chục vạn, hay là mấy trăm vạn ?"

"Ước chừng mấy trăm triệu." Thánh thiên sứ nghiến răng nghiến lợi nói.

"Con trai, khả năng của ngươi đủ mạnh mẽ nha!" Phụ thân bội phục nói với ta.

"Cái này, hắc hắc, phụ thân đại nhân, nhi tử lần này sai lầm làm liên lụy đến các ngươi rồi." Bần đạo bất đắc dĩ cười khổ nói: "Trước tiên các ngươi cùng nàng rời đi, sau này sẽ cứu các ngươi ra."

"Đi cũng không có to tát gì, chỉ có điều ta không muốn mọc cánh làm người chim mà?" Phụ thân cười khổ nói.

"Là Thiên sứ." Thánh thiên sứ tức giận cải chính: "Chúng ta có chỗ nào không tốt ? Uổng công ngươi là con của một đời Thánh nữ, vì sao lại chán ghét chúng ta như vậy?"

"Ai bảo Đại giáo chủ của các ngươi ăn não con nít chứ?" Phụ thân yếu ớt hỏi: "Ngươi có ăn hay không?"

"Ngươi…" Thánh thiên sứ vừa nghe liền ác tâm cơ hồ muốn phun ra, giận dữ nói: "Những tên bại hoại trong Giáo Hội không phải là đại diện chính thức của chúng ta. Hoàn toàn không có quan hệ gì với chúng ta hết."

"Nhưng mà..." Phụ thân còn muốn nói chuyện tình Giáo Hoàng bao che thuộc hạ lại bị Thánh thiên sứ trực tiếp cắt đứt.

"Được rồi, quân đoàn Thiên Sứ như thế nào, chờ đến khi ngươi gia nhập tự nhiên sẽ biết." Thánh thiên sứ thở dốc một hơi, nói: "Thế nhưng nói đi nói lại, ngươi chỉ là một gã nhân loại, trên người dĩ nhiên cũng có Thánh Viêm tồn tại. Đây quả thực là một kỳ tích, ngươi không làm Thiên sứ mới thật là lãng phí nhân tài."

Thánh thiên sứ nói với ta: "Nhóc con, ngươi nghe đây, bọn họ nằm ở trong tay ta sẽ được đãi ngộ tốt nhất, ta bảo đảm không sử dụng pháp thuật tinh thần, mà dùng thủ đoạn cảm hóa để cho bọn họ cam tâm tình nguyện gia nhập quân đoàn Thiên Sứ."

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio