"Mộc Hãn, quá nhiều, đừng mua..." Trên tay hai người Tạ Khinh Dung và Mộc Hãn đều cầm đầy, thế nhưng Mộc Hãn còn đang mua sắm chưa có ý tứ ngừng lại. Mộc Hãn cũng quá khoa trương, cũng không phải lần đầu tiên đến nhà mình nha!
Vợ xấu gặp cha mẹ chồng, lễ gặp mặt tất nhiên không thiếu được, đương nhiên phải càng nhiều càng tốt, hơn nữa mấy năm nay không ít lần Mộc Hãn chạy tới Tạ gia, đối với sở thích của vợ chồng họ Tạ rõ như lòng bàn tay, hận không thể mua sạch quán.
"Cha mẹ cậu chính là cha mẹ mình, cha mẹ cậu thiếu một con rể hiếu thuận, thêm con gái hiếu thuận cũng không tồi." Không đơn giản bởi vì Dung Dung, vợ chồng họ Tạ vốn đối xử với nàng như nửa con gái, hơn nữa bản thân Mộc Hãn có cảm giác thiếu nợ với vợ chồng họ Tạ, cho nên càng nghĩ phải thật hiếu thuận với họ.
"Cô con gái như cậu đã vượt qua con gái ruột là mình rồi, xem ra mình cũng phải hiếu thuận một chút với cha mẹ cậu ." Tạ Khinh Dung mong muốn Mộc Hãn có thể cải thiện một chút quan hệ của nàng và Mộc Tỉnh Nhiên Tiêu Hiểu Yến. Tuy rằng trước kia bọn họ rất thất trách, thế nhưng xem xét từ chuyện công khai thì bọn họ vẫn quan tâm Mộc Hãn, rốt cuộc là bọn họ sinh ra Mộc Hãn.
"Ba mẹ ngươi đối với cậu thật sự không có gì để nói, bọn họ sao có thể so sánh. Hơn nữa, bọn họ đều có con của riêng mình, phỏng chừng cũng không hiếm lạ." Mọi người thích cái kết tất cả cùng vui, Dung Dung cũng không ngoại lệ, bất quá Mộc Hãn nghĩ cái này không nhất thiết, bản thân Mộc Hãn không phải người sẽ lấy ơn báo oán, lúc trước Mộc Tỉnh Nhiên và Tiêu Hiểu Yến ngoại trừ vui lòng chi tiền nuôi nấng ra thì cũng không hề vì bản thân mà làm bất luận chuyện gì, bản thân chi tiền phụng dưỡng cũng sẽ không keo kiệt, thế nhưng không muốn vì bọn họ mà chia sẻ lãng phí tình cảm.
"Nhưng bọn họ tóm lại là cha mẹ cậu mà!" Thiên hạ không ai không có cha mẹ.
"Mua thêm đi, cậu nói một chút xem Tạ mẹ mang cái này hợp không?" Mộc Hãn không muốn vì bọn họ mà phá hư tâm trạng thật tốt bèn chuyển chủ đề, bảo người bán hàng lấy ra chuỗi vòng trân châu từ quầy chuyên doanh. Mộc Hãn nghĩ Tạ mẹ đeo vào nhất định rất quý khí.
Băng dày ba thước không phải tan trong một ngày, Tạ Khinh Dung không biết hết truyện, đành thuận theo ý Mộc Hãn.
"Mộc Hãn, lúc này không thích hợp tặng đồ quá quý cho ba mẹ." Tạ Khinh Dung tiếp lời Mộc Hãn, lúc này tuy rằng đã qua kỳ nguy hiểm, thế nhưng vẫn là kỳ mẫn cảm, không thích hợp tặng lễ vật quý cho cha mẹ nhà mình.
"Mình đương nhiên biết chứ, cái này là sau này tặng, tỷ như sinh nhật các loại." Mộc Hãn đương nhiên hiểu, lúc này không thích hợp tặng đồ đắt, tặng đồ đắt không có nghĩa là hiếu thuận, mà là tượng trưng cho nỗ lực dùng tiền thu mua bọn họ, bọn họ có thể sẽ mất hứng, Mộc Hãn mua rất nhiều đồ đạc đều là dành cho thân thể của vợ chồng họ Tạ, nhân sâm lộc nhung, các loại thuốc bổ tốt cho sức khoẻ.
Chậc, Mộc Hãn nghĩ cũng quá xa, những thứ đó mua lúc nào chả được.
"Được rồi, giờ chúng ta trở về đi." Tạ Khinh Dung đề nghị, túi lớn túi nhỏ, Tạ Khinh Dung thật sự nghĩ đồ đạc mua quá nhiều.
Mộc Hãn nhìn xuống đồ đạc, thấy đã tương đối liền gật đầu, vừa nghĩ đến giờ phải đối mặt với vợ chồng họ Tạ thì tim lại bắt đầu đập nhanh, lại có chút khẩn trương.
Đặc biệt sau khi xe chạy tới cửa, Mộc Hãn càng khẩn trương, cũng không phải lần đầu tiên tới Tạ gia, mà là lúc này đây ý nghĩa phi thường không giống lúc trước.
Tạ Khinh Dung thấy Mộc Hãn khẩn trương thì vỗ nhẹ nhẹ lên vai Mộc Hãn, "Lần này với những lần trước không có gì khác, giống như trước là được ..."
Mộc Hãn cũng muốn giống như trước, nhưng nàng còn có chút bất an, nàng không hiểu vợ chồng họ Tạ có thể dùng thái độ trước đây đối xử với mình hay không, nàng luôn nghĩ vợ chồng họ Tạ nhiều ít cũng có chút oán hận mình, cho nên nàng mới bất an như thế.
Sự thực chứng minh, Mộc Hãn lo lắng thừa, vợ chồng họ Tạ cũng không giận chó đánh mèo Mộc Hãn, nói cho cùng một tay vỗ thì không ra tiếng, hơn nữa lúc trước bọn họ cũng là thật lòng thương yêu Mộc Hãn.
Lúc Mộc Hãn và Tạ Khinh Dung về nhà đã giờ trưa, mẹ Tạ còn đang bận rộn trong bếp, ba Tạ ở phòng khách xem báo.
"Dung Dung, con vào bếp giúp mẹ một tay. Tiểu Mộc, con trò chuyện cùng Tạ ba ba của con." Thái độ của mẹ Tạ với Mộc Hãn không biến đổi nhiều so với trước đây.
Mộc Hãn nhìn Tạ Khinh Dung một chút, Tạ Khinh Dung gật đầu với nàng. Tạ Khinh Dung không cho rằng ba ba nhà mình sẽ làm khó Mộc Hãn cho nên bảo Mộc Hãn yên tâm nói chuyện với ba Tạ. Tuy rằng Mộc Hãn và mình xa nhau sẽ không được tự nhiên, thế nhưng Mộc Hãn và ba Tạ cũng đã quen biết vài chục năm, cũng không có gì để lo lắng.
Mộc Hãn ở lại phòng khách với ba Tạ, Tạ Khinh Dung tới phòng bếp hỗ trợ.
Lúc Mộc Hãn nhìn ba Tạ, so với trước đây nhất định câu nệ hơn một ít.
"Tạ ba ba." Mộc Hãn nhẹ nhàng gọi ba Tạ một tiếng.
"Ừ." Ba Tạ buông báo, lên tiếng.
Ba Tạ không phải người hay nói, bình thường Mộc Hãn không câu nệ giống ngày hôm nay, luôn có thể tìm một ít chủ đề mà ba Tạ cảm thấy hứng thú, thế nhưng lúc này Mộc Hãn thật sự không tuôn ra được. Ngược lại, nàng nghĩ mẹ Tạ để bản thân ở lại phòng khách là bởi vì ba Tạ có chuyện muốn nói với nàng, thế nhưng ba Tạ lúc này không hé răng làm cho Mộc Hãn càng thêm câu nệ.
"Không cần quá câu nệ, con coi như là đứa trẻ ta nhìn thấy từ nhỏ đến lớn, tuy rằng ta không cách nào lý giải chuyện hai nữ nhân làm sao có thể cùng một chỗ, nhưng các con đã kiên trì, dù sao ta cũng không lay chuyển được, vậy theo ý các con đi, các con hạnh phúc là tốt rồi." Ba Tạ thở dài nói, nhiều ít có chút bất đắc dĩ vì bị ép thỏa hiệp.
"Tạ ba ba, xin lỗi làm cho ngài khổ sở, sau này con nhất định đối xử tốt với Dung Dung, cũng giống với Dung Dung hiếu thuận với người và Tạ mẹ." Tuy những hứa hẹn này nghe có chút sáo rỗng, thế nhưng xác thực là lời trong lòng Mộc Hãn.
"Sau này các con có tính toán gì không?" Ba Tạ như tất cả các người ba, lúc giao phó con gái cho một người khác thì luôn luôn muốn xác định hai ba lần đối phương có đáng tin cậy hay không, có thể đối xử tốt với con gái suốt một đời hay không.
"Chúng con công tác tại thành X, nhà ở thành X chúng con cũng đã mua, sau này thời gian công tác trên cơ bản đều ở thành X, tuyệt đối sẽ không để Tạ ba ba và Tạ mẹ nghe được bàn tán gì, nếu Tạ ba ba và Tạ mẹ muốn ngày ngày nhìn thấy Dung Dung thì chuyển đến thành X ở, nếu muốn ở nhà thoải mái thì chúng con mỗi cuối tuần sẽ về gặp các người..." Mộc Hãn nói cho ba Tạ nghe dự định ngày sau, các nàng vật chất không thành vấn đề, chú ý tiết kiệm, không để cho người gia thêm phiền phức, chuyện khác chính là chuyện vụn vặt hằng ngày. Mộc Hãn đều lấy ý kiến của Tạ Khinh Dung Ý làm chủ. Mộc Hãn không nghĩ tới chuyện có con, cũng không phải nàng không thích trẻ con, mà là nàng không bao giờ có ý tưởng này trong đầu, chỉ nghĩ tới thế giới hai người của nàng và Dung Dung thôi, mà ba Tạ dự định bảo các nàng có một đứa con, cho nên Mộc Hãn hẳn là không hoàn toàn nói đến trọng điểm rồi.
"Những chuyện này đều là chuyện của các con, con và Dung Dung cùng một chỗ, ta mong muốn có thể có một đứa con, không nói đến hai già chúng ta đã già muốn ôm cháu, khi các con già, có con ở đó cũng không phải cô đơn, già có chỗ nương tựa..." Ba Tạ tương đối truyền thống, chấp nhất duy nhất của hắn và mẹ Tạ chính là Dung Dung nhất định phải có một đứa con, cái khác có thể thỏa hiệp đều thỏa hiệp.
"Không thành vấn đề." Mộc Hãn lập tức đồng ý, chỉ cần không phải phản đối nàng và Dung Dung cùng một chỗ thì điều kiện gì nàng cũng đều có thể đáp ứng.
"Con và Dung Dung cũng không nhỏ, ta mong muốn có thể mau chóng một chút." Trước đây trong lòng ba Tạ cũng vội vã muốn Tạ Khinh Dung gả đi, thế nhưng Tạ Khinh Dung không có đối tượng, ba Tạ cũng không tiện giục, mắt thấy con gái đều sắp ba mươi, cũng nên sinh con, cho nên ba Tạ thật sự nóng ruột.
"Được, việc này con thương lượng một chút với Dung Dung." Tuy rằng Mộc Hãn biết có thêm con không thể đơn giản như có thêm sủng vật, có thêm con thì lưng phải đeo rất nhiều trách nhiệm, thế nhưng Mộc Hãn vẫn rất sảng khoái đáp ứng, nàng đã không thể khiến Dung Dung sống vô cùng đơn giản như nữ nhân khác kết hôn sinh con, thế nhưng nàng không thể cướp đoạt quyền làm mẹ của Dung Dung.
"Con sinh cũng tốt, Dung Dung sinh cũng tốt, nói chung phải có một đứa, cái khác thì theo ý các con đi." Ba Tạ thấy Mộc Hãn không có ý kiến thì lòng treo lơ lửng mới hơi có chút kiên định.
"Đến lúc đó, con đều nghe Dung Dung." Đến lúc đó Dung Dung muốn ai sinh thì người đó sinh.
Mộc Hãn rất có cảm giác dịu ngoan lấy chồng theo chồng gả chó theo chó, làm cho ba Tạ có cảm giác con gái rước về con dâu, có chút không thích ứng, thế nhưng tóm lại là con gái bản thân tương đối chiếm thượng phong, ba Tạ cũng đành đè xuống cảm giác không thích ứng.
Lúc này, Tạ Khinh Dung đi ra từ phòng bếp, đồ ăn trên cơ bản đều đã xong, tại phòng bếp, mẹ Tạ cũng nói chuyện này với Tạ Khinh Dung, Tạ Khinh Dung đối với chuyện có con hay không ngược lại cũng không phải rất lưu ý. Cô hiếu thuận nên không đành lòng làm cha mẹ thất vọng, thế nhưng cô thật không trực tiếp đáp ứng mẹ Tạ, cô muốn tôn trọng ý của Mộc Hãn. Tuy biết nếu bản thân quyết định thì Mộc Hãn cũng sẽ không có ý kiến, thế nhưng tóm lại là trưng cầu Mộc Hãn một chút vẫn tương đối tốt.
Hết chương