Trường Tình - Nữ Thượng Nữ Hạ

chương 71: dung hòa 2 [h]

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Mộc Hãn lôi khăn tắm trên người Tạ Khinh Dung xuống, từng tấc từng thước da thịt trên người Tạ Khinh Dung, Mộc Hãn đều nhìn không sót một mảnh, da thịt kia trắng nõn nhẵn nhụi, mềm mại như thể thiếu nữ. Mộc Hãn cũng không phải lần đầu tiên thấy thân thể phụ nữ, Trang Ỷ Mộng có một đôi chân dài cực kỳ xinh đẹp, mang vẻ gợi cảm và thành thục đặc trưng của phụ nữ già dặn, thế nhưng thân thể của Dung Dung lại mang một cảm giác thánh khiết, trộn lẫn giữa sự gợi cảm của phụ nữ và sự ngây ngô của thiếu nữ, có vẻ đẹp của dục già hoàn tu (muốn mà còn xấu hổ), làm cho Mộc Hãn muốn tiến tới sùng bái từng tấc da thịt của Tạ Khinh Dung, trên thực tế, cô đã làm như vậy.

"Mộc Hãn, đừng..." Tạ Khinh Dung co quắp các đầu ngón chân, nàng không ngờ Mộc Hãn cư nhiên sẽ hôn ngón chân của bản thân, tuy rằng nói vừa tắm ở phòng tắm cực kỳ sạch sẽ, thế nhưng Tạ Khinh Dung vẫn thấy rất kỳ quái.

Mộc Hãn nắm chân Tạ Khinh Dung không cho nàng nhúc nhích, ngón chân của Dung Dung rất đáng yêu, trắng trắng, rất nhỏ nhắn, cô vươn đầu lưỡi liếm một chút ở các khe ngón chân, Tạ Khinh Dung thấy ngón chân truyền đến cảm giác tê dại và ngưa ngứa, không khỏi co ngón chân lại.

Yêu tốt hơn nhiều so với không yêu, thời gian ở cùng một chỗ với Trang Ỷ Mộng, đến quan hệ bằng miệng với Trang Ỷ Mộng Mộc Hãn cũng không muốn, thế nhưng trước mặt Tạ Khinh Dung, dù cô hèn mọn lấy lòng Tạ Khinh Dung như vậy thì cô vẫn thấy rất hạnh phúc.

Môi Mộc Hãn chậm rãi di động dọc theo chân nhỏ lên phía trên, đến mặt trong đùi, nhẹ nhàng cắn cắn, Tạ Khinh Dung cũng cảm giác môi Mộc Hãn đã tới mặt trong đùi của bản thân, đùi bị Mộc Hãn cưỡng chế mở ra, nàng thấy thân thể của chính mình như bị kiến cắn qua nhè nhẹ, ngưa ngứa.

Mộc Hãn nhìn về phía giữa hai chân đã bắt đầu ướt át, cánh hoa hồng nhạt kia dính dịch thể, trong suốt sáng đẹp cực kỳ, đường nhìn của Mộc Hãn càng trở nên nóng rực.

Tạ Khinh Dung cúi đầu thấy Mộc Hãn đang nhìn chằm chằm vào chỗ tư mật nhất của bản thân thì không khỏi xấu hổ muốn khép đùi, thế nhưng Mộc Hãn chen vào giữa hai chân nàng, căn bản không cách nào khép lại được, chỉ có thể bất lực mặc cho chỗ tư mật nhất của bản thân bại lộ dưới tầm nhìn của Mộc Hãn, nàng nghĩ tư thế này thật khó xử.

"Mộc Hãn..." Ngữ khí của Tạ Khinh Dung hơi chút bất lực.

"Dung Dung, mình yêu cậu, mình luyến tiếc không muốn cậu khổ sở hơn bất cứ ai, giao cho minhf được không?" Mộc Hãn ngẩng đầu nhìn Tạ Khinh Dung, biểu tình nghiêm túc hỏi.

Tạ Khinh Dung nhìn biểu tình nghiêm túc dị thường của Mộc Hãn, trong lòng như có dòng nước ấm nhẹ nhàng chảy qua làm suy yếu sự chống cự vốn có của Tạ Khinh Dung với việc này, thậm chí dung túng để Mộc Hãn càng mở rộng chân của bản thân, cảm giác được Mộc Hãn nhẹ nhàng đẩy cánh hoa ra, mà đường nhìn của Mộc Hãn càng giống như muốn tổn thương bản thân, Tạ Khinh Dung cảm giác được thân dưới có cỗ nhiệt chạy bừng lên.

Mộc Hãn nhìn dịch thể càng ngày càng chảy ra, trong lòng âm thầm mừng rỡ không ngớt, xem ra thân thể của Dung Dung cũng không phải không hề có cảm giác, bắt đầu chậm rãi động tình và hòa tan.

Mộc Hãn nhìn tâm hoa trong cánh hoa, vươn đầu lưỡi tính thử liếm một chút tâm hoa ướt sũng kia, cảm giác được thân thể Dung Dung run nhè nhẹ, cô càng nhiệt tình dùng miệng, ngón cái nhẹ nhàng xoa ấn cuống hoa, còn đầu lưỡi lướt vào cửa động, Tạ Khinh Dung không dám nhìn động tác chôn giữa hai chân của bản thân, nàng giả đà điểu nhắm hai mắt lại, thế nhưng càng khiến cảm giác trở nên mẫn cảm hơn, nàng cảm thấy một cỗ dòng điện cường liệt đánh tới bụng mình từ giữa hai chân, vui thích kéo tới làm cho chỗ tư mật nhất của nàng không khỏi chảy ra ngày càng nhiều nước đầm ấm áp.

Nàng nghe được tiếng Mộc Hãn nuốt nước, thanh âm kia dâm mỹ đến khiến Tạ Khinh Dung đỏ ửng, đó là dấu hiệu của lúc động tình, làm cho đóa hoa kiều diễm phía trên như thể đang nóng lóng chuẩn bị nở rộ, còn đóa hoa phía dưới cũng trở nên kiềm diễm dị thường, thời điểm ấp ủ để biến hóa chuẩn bị xé rách vỏ mỹ lệ này mê hoặc đường nhìn của Mộc Hãn. Mộc Hãn nếm thử mùi vị đặc biệt chỉ thuộc về Dung Dung, tựa hồ còn mang theo hương thơm xử nữ, mê người cực kỳ.

Đầu lưỡi Mộc Hãn loay hoay ở cửa động chặt chẽ mà khiêu khích, đầu lưỡi của cô linh xảo tìm hiểu cửa huyệt, nhẹ nhàng thử xen vào, chỉ tiến vào một chút sau đó rời khỏi rồi lại tiến vào, lặp đi lặp lại nhiều lần, làm cho Tạ Khinh Dung thoải mái nhưng cũng cực kỳ khó nhịn, nàng nghĩ thân thể như đang bóc khỏi linh hồn của chính mình, chỉ có thể bất lực cảm thụ cảm giác mà Mộc Hãn mang đến cho thân thể bản thân, hình như thoải mái, cũng giống như khó chịu, chìm chìm nổi nổi, làm cho Tạ Khinh Dung tràn ra miệng âm thanh ngắt quãng rất nhỏ mà dễ nghe.

Đầu lưỡi Mộc Hãn ôm giữ cuống hoa mẫn cảm, nhẹ nhàng liếm mút, động tác càng lúc càng nhanh, mà cảm giác vui thích của Tạ Khinh Dung cũng càng ngày càng mãnh liệt, hô hấp cũng trở nên càng ngày càng gấp gáp, tới sát ranh giới bùng nổ, Tạ Khinh Dung cảm giác toàn thân đều cong lại như bị trói chặt, trói đến chặt chẽ, rốt cục có một cỗ vui sướng hung mãnh kéo tới, thân thể bắt đầu kinh luyến (do hệ thần kinh, các cơ bắp bất chợt co rút không tự chủ được), huyệt bắt đầu kịch liệt co rút lại, Tạ Khinh Dung cảm giác đại não bản thân trống rỗng, thân thể như đột nhiên bị đưa lên cao sau đó chậm rãi hạ xuống, nàng không biết thân thể bị làm sao, chỉ là cảm thấy như vậy, tư vị chưa từng nếm thử qua, tựa hồ sẽ làm người ta trầm mê.

"Mộc Hãn..." Tạ Khinh Dung cảm thấy bản thân khô khát đến giọng nói cũng trở nên có chút khàn khàn.

Mộc Hãn ngẩng đầu hôn lên môi Tạ Khinh Dung, một cái hôn nhiệt liệt mà thâm tình.

"Dung Dung, không biết đó là gì sao?" Môi Mộc Hãn dán bên tai Tạ Khinh Dung, nhẹ nhàng hỏi.

Tạ Khinh Dung không đáp, nàng loáng thoáng đoán ra được.

"Đó chính là cao triều khi yêu, Dung Dung thoải mái không?" Mộc Hãn rất thích phổ cập kiến thức phương diện này cho Tạ Khinh Dung.

Tạ Khinh Dung vốn còn dư vị nên mặt ửng đỏ, nghe xong lại đỏ bừng, mặc dù thoải mái thì nàng sao có thể nói ra miệng hai chữ thoải mái đây.

"Dung Dung chưa từng sờ qua bản thân như thế sao?" Mộc Hãn ôm Tạ Khinh Dung, tay lại chui đến giữa hai chân Tạ Khinh Dung, nhẹ nhàng xoa.

Vị trí vốn đang mẫn cảm của Tạ Khinh Dung lại bị Mộc Hãn mở ra.

"Ai lại đi sờ chỗ cơ thể gây khó xử như vậy!" Bình thường chỉ lúc tắm nàng mới tẩy rửa chỗ đó, bình thường vô duyên vô cớ thì sao lại sờ đây? Tạ Khinh Dung xác thực rất giống một tờ giấy trắng trong việc này.

Mộc Hãn nhẹ nhàng cười, cười đến xán lạn chói mắt, cô đã biết sẽ là như vậy, quả nhiên Dung Dung thật sự cực kì thuần khiết từ thân thể đến linh hồn.

"Mình đã từng tự sờ qua." Mộc Hãn thoải mái thừa nhận, trước đây ngủ cùng một chỗ với Trang Ỷ Mộng, bản thân hành động ở vai công, trên thực tế, mỗi lần áp Trang Ỷ Mộng, bản thân cũng có cảm giác, thế nhưng cô lại không muốn để Trang Ỷ Mộng chạm vào bản thân, cho nên, đều tự giải quyết.

Vừa nghĩ đến Mộc Hãn đã từng thủ dâm, Tạ Khinh Dung phát giác mặt mình lại nóng như đốt, rõ ràng là chuyện gây khó xử như thế, vì sao Mộc Hãn có thể thản nhiên như chuyên gia vậy?

"Từ lần đầu tiên thấy Dung Dung trần chuồng, Dung Dung vẫn luôn là đối tượng mình nghĩ tới để thủ..." Miệng Mộc Hãn bị Tạ Khinh Dung che lại, Tạ Khinh Dung không xác định Mộc Hãn rốt cuộc còn muốn nói bao nhiêu lời gây khó xử, lời của Mộc Hãn làm cho Tạ Khinh Dung nghĩ bản thân lẽ nào thực sự đã sống quá đơn thuần sao? Nếu không thì vì sao luôn luôn cho rằng bản thân hiểu biết con người Mộc Hãn, nhưng cho tới bây giờ cũng không biết trong đầu Mộc Hãn có nhiều tâm tư buồn nôn như vậy.

Mộc Hãn ngậm lấy đầu ngón tay của Tạ Khinh Dung, kỳ thực còn có nội dung kinh bạo hơn chưa nói cho Dung Dung biết, tỷ như mấy năm nay bản thân không ít lần ăn đậu hũ của Dung Dung, bất quá sợ Dung Dung không chịu nổi, nên tạm thời sẽ không tiếp tục kích thích Dung Dung.

Động tác tràn ngập tính ám chỉ như vậy của Mộc Hãn làm cho ngón tay Tạ Khinh Dung như bị điện giật, nhanh chóng rụt về.

"Dung Dung tinh thần còn tốt, chúng ta tiếp tục, lúc này mới vừa bắt đầu thôi!" Mộc Hãn nhẹ tay khẽ nắm lấy điểm tròn nhỏ, nhẹ nhàng xoa nắn, thân thể Tạ Khinh Dung còn rất mẫn cảm, nàng chịu kích thích thì bám lấy người Mộc Hãn tìm cách chống đỡ, nàng cảm thấy đầu ngón tay cảu Mộc Hãn đang loanh quanh trêu chọc ở chỗ cực kỳ tư mật của bản thân, đầu ngón tay còn nhẹ nhàng gẩy mạnh hai bên cánh hoa lớn nhỏ, con suối lại róc rách chảy nước, Mộc Hãn nghĩ cần phải rèn sắt khi còn nóng, cho nên Mộc Hãn thử thâm nhập ngón trỏ thon dài của bản thân vào miệng suối nhỏ hẹp kia, bên trong khít chặt đến khiến Mộc Hãn chỉ hơi đi vào chút đã thấy trắc trở.

"Đau..." Tạ Khinh Dung cảm thấy thân thể có dị vật xâm nhập, cảm giác được một cỗ đau đớn, thân thể theo bản năng bài xích ngón tay đang xâm nhập, tuy rằng biết phá thân sẽ đau, thế nhưng trong lòng vẫn sẽ có cảm giác sợ đau và mơ hồ bất an.

Mộc Hãn thấy Tạ Khinh Dung đau đến nhíu chặt lông mày thì rất yêu thương rút ngón trỏ ra, tuy nói lần đầu tiên của con gái đều đau, thế nhưng cô luyến tiếc làm Dung Dung đau.

Mộc Hãn hôn một chút vùng lông mày Tạ Khinh Dung đang nhíu chặt, vuốt ve lưng Tạ Khinh Dung, nhẹ nhàng trấn an, "Ngoan, không sao, chúng ta không làm nữa."

Rõ ràng là bản thân đau, thế nhưng Tạ Khinh Dung thấy Mộc Hãn hình như còn sợ làm đau bản thân hơn cả nàng, trấn an bản thân như dỗ trẻ con, làm cho Tạ Khinh Dung có chút cảm động trong lòng, trái lại càng kiên định quyết tâm để Mộc Hãn muốn bản thân.

"Mộc Hãn, tiếp tục." Tạ Khinh Dung dán mặt trên cổ Mộc Hãn, nhẹ nhàng nói.

"Không nên, Dung Dung sẽ đau." Mộc Hãn cũng sợ bản thân sẽ làm đau Tạ Khinh Dung, cô hận không thể đau thay Dung Dung, có người nói có người phá thân sẽ đau tê tâm liệt phế, cô luyến tiếc Dung Dung đau như vậy.

"Sau đó cũng sẽ đau, chẳng lẽ cậu muốn mình làm xử nữ cả đời sao?" Tạ Khinh Dung giả vờ dễ dàng hỏi ngược lại.

"Thế nhưng..." Mộc Hãn vẫn rất do dự.

"Không trải qua đau thì sao có thể biến từ thiếu nữ thành phụ nữ đây? Tựa như bươm bướm phải phá kén thoát ra cũng phải trải qua sự lột xác thống khổ, hơn nữa mình muốn cho cậu, cậu không muốn sao?" Tạ Khinh Dung hỏi ngược lại.

Mộc Hãn nghe vậy thì cảm động cực kỳ, bản thân tự nhiên là muốn, tựa như bản thân tình nguyện cho Dung Dung, vì Dung Dung, đau đớn, bản thân chưa bao giờ sợ.

"Dung Dung, nếu thực sự rất đau hãy nói, để mình dừng lại." Mộc Hãn nghiêm túc dặn dò.

Tạ Khinh Dung gật đầu.

Hết chương

P/S: Còn chương H nữa, H của Mộc - Đừng dài quá. Vote nào!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio