Trượt Băng Nghệ Thuật Càng Thích Hợp Để Tôi Tham Gia Thế Vận Hội

chương 140: tốt nhất

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tất cả mọi người đứng lên, bao gồm cả trọng tài, huấn luyện viên của các quốc gia, vận động viên, bọn họ không hẹn mà đồng thanh vỗ tay, tiếng vỗ tay này không chỉ dành riêng cho hai tiết mục kinh điển, mà càng dâng tặng cho hai vận động viên đã thực hiện tiết mục này.

Sự đánh giá cao và tôn trọng lẫn nhau của họ có sức mạnh chạm đến trái tim của mỗi người, bản thân ở tại đấu trường, rất khó mà không bị bọn họ làm cho cảm động.

Hayato Terakami và Ilya đều nhìn về nơi đó, trong mắt có sự khao khát giống nhau.

Nếu có một ngày, bọn họ cũng có thể tại trên sàn thi đấu hoàn thành một màn trình diễn với đối thủ có chí lớn gặp nhau như vậy, chắc chắn là một niềm vui lớn trong đời.

"Nếu như không mắc sai lầm thì tốt rồi."

Hayato Terakami thở dài một tiếng‌, quay đầu nhìn Ilya, phát hiện đối phương cũng đang nhìn qua đây.

Hừ!

Hai thiếu niên từ tổ thiếu niên cho đến tổ thành niên lườm nhau một cái, quay phắt đầu lại.

Huấn luyện viên hai bên: Mấy bây còn là đứa nhỏ sao? Tinh thần thể theo của Vasily và Trương Giác tôn trọng lẫn nhau thật cảm động như vậy, mấy bây sao không học hỏi chút đi!

Khi Trương Giác xuống mặt băng, cậu nhận ra rằng tuy mình chỉ thực hiện ba lần nhảy bốn vòng, nhưng trên thực tế thì đã mệt đến mức ngã quỵ, sau khi adrenaline tiêu hết, thân thể cậu rất nặng nề khiến Trương Giác hận không thể lập tức nằm xuống nghỉ ngơi.

Màn biểu diễn tốt cũng rất mất công tốn sức, cá sấu nhỏ mệt đến mức không muốn ưỡn bụng chút nào.

jpg.

Ông cậu gạt đi những giọt nước mắt xúc động, cùng với‌ Thẩm Lưu viền mắt đỏ hoe mỗi người một bên không chút dấu vết đỡ cậu đến ngồi xuống khu kiss & cry, Trương Giác rút vài tờ giấy lau mồ hôi, sau đó cúi đầu há miệng thở dốc, tiếng thở nặng nề đến mức ngay cả khán giả cách ống kính cũng có thể nghe thấy.

Huấn luyện viên Lộc nhìn bóng lưng gầy của đứa nhỏ, một màn chính là mồ hôi nhễ nhại.

Trương Giác nỗ lực điều chỉnh hô hấp, đứt quãng nói: "Con cố hết sức rồi."

Cậu đã thực sự cố gắng hết sức rồi, có thắng được hay không thì phải xem vào số mệnh, dù sao cậu cũng không có điểm mạnh nào khác, chính là nghĩ thoáng ra thôi‌.

Dù sao thì chỉ cần cơ thể cậu được giữ gìn tốt, nói không chừng cậu có thể trải qua hai kỳ Thế vận hội Mùa đông nữa, hơn nữa chấm điểm ở Sochi là cái dạng gì, vừa mới bắt đầu cậu đã biết rõ, đó là lý do vì sao cậu có suy nghĩ sẽ thực hiện bốn lần nhảy bốn vòng trước khi phát hiện mặt băng trơn trượt.

Bởi vì cậu thật sự‌ rất muốn thắng.

Thế nhưng《 Danh sách của Schindler 》của Vasily vượt quá sức tưởng tượng của cậu, nếu như thất bại trước một màn trình diễn như vậy, Trương Giác sẵn sàng thừa nhận.

Cậu thua được!

Thẩm Lưu và Trương Tuấn Bảo liếc mắt nhìn nhau, đồng thời gật đầu.

"Đúng vậy, con (em) đã có một màn trình diễn cấp độ quán quân rồi."

Đứa nhỏ đã trượt đến trình độ này, chưa kể trước không có người sau cũng không có người, nhưng ban lãnh đạo xem trận đấu đều phải dụi mắt, có thể thấy được thằng nhóc này đã làm được đến trình độ không chê vào đâu được, dù là huy chương vàng hay bạc, Trương Giác đều sẽ làm mới kết quả tốt nhất của nội dung đơn nam Thôn Thỏ tại Thế vận hội mùa đông.

Thẩm Lưu âm thầm thở dài.

Rõ ràng là chất lượng nhảy ngang nhau, nhưng GOE của Trương Giác chỉ có thể từ . đến điểm, còn người ta là . đến . điểm, sau tám lần nhảy, đã có sự chênh lệch từ đến điểm, làm một số thủ thuật để lấy điểm biểu diễn, chỗ này trừ điểm nội dung tiết mục, chỗ kia trừ điểm trượt, như vậy mà có thể thắng được thì mới là gặp quỷ.

Trượt băng nghệ thuật, lý do vì sao các hạng mục ghi điểm như thể thao nghệ thuật bị ngâm nước, thậm chí xuất hiện quá nhiều con sứa nghệ thuật, cũng là bởi vì trọng tài có thể dài tay quá nhiều.

Đưa nhỏ Trương Giác này từ khi ra mắt đến nay chưa bao giờ thua chính mình‌, cậu cũng rất ít khi bại trước đối thủ, lần này, cậu cũng chỉ bại trước‌ trọng tài.

Huấn luyện viên Lộc nhắc nhở bọn họ: "Điểm ra rồi."

Mấy người đồng thời ngẩng đầu, trên màn hình xuất hiện số điểm trượt tự do của Trương Giác.

Điểm kỹ thuật: .

Điểm biểu diễn: .

Điểm trượt băng tự do: .

Kết quả cuối cùng của Trương Giác là . điểm , so với . của Vasily thấp hơn điểm, chính cách biệt điểm này, quyết định hành trình tham dự Thế vận hội mùa đông lần đầu tiên của Trương Giác, kết thúc với một bạc một đồng.

-

Khi diễn đàn đất trời tràn ngập băng tuyết nhìn thấy số điểm này, toàn bộ đều kích động.

{ Con khỉ uống rượu: Tôi ‌&%¥...!Khi mà nhìn chấm điểm lúc so tài, tôi đã cảm thấy cái GOE này không được bình thường rồi! Trọng tài sô và số đều là hệ Nga, nhìn thấy nhất ca của chúng ta nhảy là chấm ngay . hoặc điểm, mắt có bệnh thì nên đi trị đi chớ, đừng có ở đây gây họa cho người khác! Kết quả không ngờ ăn con người ta ở điểm biểu diễn, chênh lệch đến tận điểm, dduj nó! }

{ Bầu trời nhiều màu sắc: Say rồi say rồi, hai vận động viên hàng đầu đã hoàn thành màn trình diễn vĩ đại nhất trong môn trượt băng nghệ thuật đơn nam kể từ đầu thế kỷ, thể hiện tinh thần thể thao vô cùng nhuần nhuyễn, tôi mới khóc xong nè, vừa nhìn điểm, hay thật, kết quả điểm biểu diễn của Vasily là ., còn điểm biểu diễn của Trương Giác là .! }

{: Điều thú vị nhất là cho dù ra sức áp GOE, điểm kỹ thuật của thần cá sấu vẫn cao hơn Vasily gần điểm, cậu ấy đem những bước nhảy đặt ở nửa sau nhân với điểm cơ bản thật là quá trâu bò, cộng với lợi thế từ bài thi ngắn, nhóm trọng tài hệ Nga muốn đảm bảo tấm huy chương vàng cho nhất ca nhà mình, còn không phải chỉ có thể xuống tay ở điểm biểu diễn thôi sao? }

{ thịnh hành: Nhất ca Thôn Thỏ đã chiến thắng dậy thì, chiến thắng chấn thương, lao đến đấu trường Olympic với buff thi đại học, thậm chí chỉ dùng thời gian mấy tháng để thay đổi kỹ thuật thành trình độ như hiện tại, máu nước mắt và mồ hôi mất không ít, kết quả lại không thắng được ưu thế quốc tịch.

}

{ Giai Giai: Cách biệt điểm, chính là một trời một vực.

}

{ máy tính bảng nạm kim cương: Các bạn có thể sắc mặt của nhất ca đại nga không ổn không, vừa nhìn thấy số điểm của Trương Giác thì lập tức đen mặt, chỉ vào màn hình lớn cãi nhau với huấn luyện viên của anh ấy, đến coi, cách làm này của trọng tài, ngay cả nhất ca nước mình cũng nhìn không nổi! }

...

Vasily chỉ vào màn hình trừng mắt phun ra một đống lời, sau đó bị Boris gõ một phát ngay đầu.

"Tiểu tử thúi, đàng hoàng ‌đi lĩnh thưởng, chuyện con làm lúc này, có tin Liên đoàn trượt băng nghệ thuật nhét huy chương vàng vào miệng con hay không!"

Lẽ nào ông nhìn vào số điểm này sẽ cảm thấy sảng khoái sao?

Lão huấn luyện viên Boris đã dẫn dắt bao nhiêu học trò nhận được huy chương vàng, học trò nhận huy chương bạc cũng không ít, địa vị trong giang hồ vững vàng như núi Thái, đã sớm có thể hờ hững tiếp nhận thành tích của học trò, nhưng kết quả như hiện tại, chính ông cũng cảm thấy tối tăm mặt mày.

Vasily cảm thấy mình đã hack Trương Giác, Boris cũng cảm thấy bản thân ông cũng đã hack Trương Tuấn Bảo, Thẩm Lưu, Lộc lão đầu...!Chậc, huấn luyện viên của thằng nhóc kia thiệt nhiều mà!

Mà Đại Nga đăng cai Thế vận hội Mùa đông này đã tốn không ít tâm tư, ‌trong đó, trượt băng nghệ thuật là một trong những môn thể thao có độ nổi tiếng nhất tại Thế vận hội Mùa đông, việc vận động viên quốc gia mình có giành được huy chương vàng hay không đã thu hút sự chú ý của vô số người hâm mộ trượt băng địa phương, thời điểm như thế này, Vasily thắng cũng phải thắng, không thắng cũng phải thắng, cho dù chỉ là một cảnh tượng đẹp mắt, Vasily cũng phải mỉm cười cầm lấy tấm huy chương vàng.

Có một số việc tùy cách người phản ứng, nhưng vận động viên và huấn luyện viên chân ướt chân ráo mới bước vào đất thật sự không có cách nào phản kháng, dù sao bọn họ cũng không phải là đại lão của thể dục nhịp điệu bên cạnh, cũng không có lão công đầu sõ để chống đỡ chỗ này.

Sau khi Trương Giác thở hổn hển xong, cuối cùng cũng chống đỡ chậm rì rì đứng lên, đi đến chỗ Vasily, chỗ này cậu cử động, ống kính bên này cũng động theo.

Phóng viên là quần thể xuất sắc nhất trên thế giới, sau khi số điểm của Trương Giác ‌được công bố, tất cả hiểu chuyện đều ồ lên, lúc này nhìn thấy Trương Giác ‌hành động, đều cảm thấy sợ rằng cậu sẽ đánh nhau một trận với Vasily.

Mà Vasily đang bị thương phải ngồi xe lăn, vừa nãy hắn đứng lên hành lễ với Trương Giác đều dựa vào ý chí kiên cường chống đỡ, e rằng hắn sẽ không chống trả lại được bao nhiêu trước chàng trai khỏe mạnh cao mét này.

Ai ngờ đâu Trương Giác dưới con mắt của tất cả mọi người ngồi xổm trước mặt Vasily, đặt tay lên đầu gối của đối phương.

"Đau không?"

Vasily dừng một chút, trả lời: "Rất đau."

Trương Giác ngẩng đầu cười rộ lên, đưa tay về phía hắn.

"Chúng ta đã kết thúc bằng một trận đấu tuyệt vời, Vasily, có thể gặp được một đối thủ như anh thật sự là quá tốt rồi."

Vasily không nói lời nào, hắn thuận theo nắm lấy tay của cá sấu nhỏ.

Trương Giác: "Vasily, có lẽ đây là lần cuối cùng chúng ta cùng đứng trên một chiếc bục lĩnh thưởng, sau Thế vận hội Mùa đông này, tôi sẽ không gặp lại anh nữa."

Cậu tiếc nuối vỗ vỗ đầu gối Vasily: "Sau khi giải nghệ phải dưỡng thương cho tốt nha."

Vasily trầm mặc một hồi, không nhịn được nói: "Thằng nhóc như cậu nhất định phải bày ra một dáng vẻ hiểu chuyện như thế vào lúc này sao? Thái độ của cậu như vậy, khiến tôi cảm thấy cậu đã thương hại tôi."

Trương Giác cười rộ lên, cậu đứng dậy, Vasily kinh ngạc phát hiện đứa trẻ nhỏ nhắn đáng yêu này đã biến thành một thiêu niên cao gầy cần phải ngước nhìn.

Đối phương cúi người ôm hắn một cái.

"Tôi cũng không nghĩ là mình thua, nhưng tôi cũng không cho rằng anh thua, Vasily, anh xứng đáng với tấm huy chương vàng, cho nên chúng ta cùng nhau đi lĩnh thưởng thôi, để cho cuộc tranh tài này có một cái kết không còn gì tiếc nuối."

"Còn nữa, một cường giả giống như anh không đáng để tôi phải thương hại."

Mặc dù kết quả của nội dung đơn nam tại Thế vận hội Mùa đông Sochi là hợp lý, nhưng Trương Giác lại gần nhau trở thành bất ngờ của mọi người.

Màn trình diễn tinh tế, kỹ thuật cao siêu, khiến cho Liên đoàn trượt băng Trung Quốc đã phải đưa ra đơn kháng nghị với Ban tổ chức Thế vận hội mùa đông Sochi ngay sau khi điểm được công bố, nhưng bên phía ban tổ chức đáp trả lại là "Trọng tài đã chấm điểm công bằng, phù hợp việc với quy tắc thi đấu" .

Phun tào trong một mảnh sóng ngầm, kết quả của cuộc tranh tài này đã được xác nhận.

Việc chấm điểm trong trận đơn nam tại Sochi đã nhanh chóng dấy lên một hồi sóng gió trên mạng, nhưng người hâm mộ của nhất ca Đại Nga và nhất ca Thôn Thỏ đã quyết chiến với nhau gần như ngay lập tức, mà nhân sĩ trong giới trượt băng nghệ thuật cũng chia thành hai phe.

Kết quả như thế này quá khiến nhiều người xoắn xuýt, nếu như Vasily thực sự là dựa vào hơi nước để đi lên‌, mọi người còn có thể nói hắn lấy được huy chương bạc mới đúng, nhưng Vasily đã thực sự lấy ra trình độ quán quân, giữa hắn và cá sấu nhỏ ai giành chức vô địch thì dường như không có vấn đề gì.

Nhưng khi‌ Trương Giác thật sự ‌khuất phục nhận huy chương bạc, mọi người đều cảm thấy đứa nhỏ xui xẻo này sao mà quá khổ, dù sao thất bại trước Vasily cũng chẳng sao cả, vận động viên thi đấu thì có thua có thắng, nhưng thua trước trọng tài thì quá oan uổng rồi.

Sau khi giằng co qua lại, các bên đã đạt thành nhất trí —— trọng tài không phải là đồ vật, không làm việc nhân sự, cũng thật khó cho hai vận động viên, rõ ràng bọn họ có mối quan hệ khá tốt, kết quả là một người cầm tấm huy chương vàng thì không thoải mái, một người thì bị hack huy chương vàng, chỉ sợ tình bạn của họ sẽ bị thao tác của trọng tài ảnh hưởng nha.

Chờ đến khi bắt đầu nghi thức trao giải, Vasily chống gậy, vẻ mặt lạnh lùng.

Ừm, mọi người đều hiểu sự lạnh lùng của hắn lúc này, dù sao chân đều như vậy , e sợ người đều đau ‌ không được đi, không cười nổi ‌ đến nhiều bình thường a.

Những hiểu hiểu rõ tính cách của Vasily đều dồn dập lắc đầu, có người cảm thấy Vasily thật không thức thời, huy chương vàng đến tay, thì cứ vui vẻ đi nhận là được rồi, bày ra ‌ cái dáng vẻ này cho ai xem? Còn có người cảm thấy tính cách của cậu nhất ca này quá chinh trực, cũng không biết lão hồ ly Boris dạy dỗ như thế nào mà ra được một cậu học trò thẳng tính như vậy.

Mặt quán quân tối sầm lại, trái lại vị vận động viên nhận huy chương bạc bị hack huy chương vàng này thì vẫn giữ thần sắc khéo léo‌.

Chờ ‌Vasily đi tới cuối thảm đỏ, Trương Giác nhảy từ trên bục xuống, lấy cây gậy trong tay Vasily ‌nhét cho McQueen, sau đó hai tay ôm eo Vasily, bế người ta lên trên bục lĩnh thưởng.

MKột tràng cười nghiêng ngả truyền từ hàng ghế khán giả, Trương Giác chân dài bước một cái lên bục lĩnh thưởng, đôi mắt thoáng nhìn ngoài sân, đúng lúc nhìn thấy phóng viên Komura thả camera xuống, ra hiệu ok với cậu.

Trong lòng Trương Giác thoả mãn, quay đầu chớp chớp mắt với Vasily, Vasily thì lại chăm chú nhìn cậu, khi Trương Giác nghiêng đầu khó hiểu, hắn liền quay đầu trở lại.

Khi nghi thức kéo cờ kết thúc, lúc ba vận động viên khoác quốc kỳ lên người mình, Vasily bởi vì chấn thương nên chỉ đứng trên thảm đỏ đột nhiên vẫy tay về phía Trương Giác, Trương Giác không hiểu gì hết trượt tới, vị vương giải sắp giải nghệ này đột nhiên cầm lấy tay cậu giơ lên cao.

Bầu không khí long trọng vui mừng bởi vì hành động của hắn mà đình trệ trong nháy mắt.

Vasily nghiêm túc ‌nói: "Thế vận hội Mùa đông lần này, cậu bởi vì rất nhiều nguyên nhân, chỉ có thể làm một vị vua không ngai, nhưng Thế vận hội Mùa đông tiếp theo, cậu nhất định sẽ đoạt được huy chương vàng! Tôi sẽ chờ ngày đó."

Trương Giác lộ vẻ mặt tự tin, cậu dùng ngữ khí kiên định trả lời: "Đương nhiên, quán quân lần tiếp theo nhất định sẽ là tôi‌!"

Bọn họ nhìn đối phương, Vasily thở dài một tiếng, lại ôm đứa nhỏ này.

Thiếu niên cao gầy, thân thể ấm áp‌, Vasily lúc ôm Trương Giác mới phát hiện mình chỉ cao đến tai đối phương.

Cá sấu nhỏ, trong tương lại cậu sẽ phải đối mặt với nhiều chuyện như vậy‌, nhìn thấy dáng vẻ kiên cường của cậu như thế, thân là tiền bối tuy rằng trong lòng kính nể, nhưng cũng không có cách nào không lo lắng cho cậu.

Cho dù cậu là thiên tài cỡ nào, thì thân thể cậu cũng chỉ là một xác phàm.

Rõ ràng gầy như vậy, lại phải chịu đựng bao nhiêu gió mưa và bóng tối để leo lên đỉnh núi, cậu nhất định phải trải qua nhiều gian khổ, thế nhưng...!Tôi tin rằng, cậu nhất định có thể leo lên đỉnh núi trong lòng mình, chỉ là đáng tiếc, tôi đã không còn cách nào chống đỡ trên sàn đấu nữa, cho nên khi đó đối thủ đứng đối diện với cậu, nhất định sẽ là một đứa nhỏ ưu tú.

Đêm đó, người không chơi tài khoản xã hội nhiều, Vasily đăng một Twitter.

Hắn đăng một bức ảnh, trong ảnh là lần hắn chụp ảnh nhóm với‌ Trương Giác trong lần đầu tiên tham dự vòng chung kết Junior Grand Prix, hắn mặc một bộ trang phục biểu diễn màu trắng giống như âu phục, mà Trương Giác thì mặc một bộ jumpsuit cá sấu nhỏ, hai người đứng chung một chỗ, nở một nụ cười lễ phép trước ống kính.

Mà bức ảnh này chỉ đính kèm với một cậu.

Một ngày nào đó cậu sẽ trở thành G.O.A.T.

(Greatest of All Times [Người vĩ đại nhất trong lịch sử]).

-

Tác giả có lời muốn nói: Như những chương trước đã đặt cơ sở, Trương Giác tại thi đấu đồng đội đã thể hiện quá tốt rồi, lúc thi đấu cá nhân sẽ bị trọng tài ra sức chèn ép, đây là chuyện mà ban huấn luyện đã nhắc nhở cậu, cho nên Trương Giác rất khó giành được giải quán quân ở Sochi.

Một tấm màn đen được đàm phán giữa các quốc gia, mà người ta sống chết không tiếp thu, vận động viên cũng chỉ có thể chấp nhận số phận của mình, nếu tình huống đã éo le như thế rồi, còn không bằng đối mặt với hiện thực bằng tư thế đàng hoàng, ít nhất cũng phải ưu nhìn, đây chính là suy nghĩ của Trương Giác, cho nên cậu còn có tâm tình tối tăm đem nơi nhiều năm trước trở về.

Dù sao khi cậu tham gia tuyển tú, cậu đã bị bôi đen đến thảm hại hơn, Vasily tốt xấu gì cũng có thực lực cấp quán quân, hắn cầm tấm huy chương vàng trong tay thì Trương Giác cũng sẵn sàng hiểu được, nói chung, đứa nhỏ nghịch ngợm này vẫn có thể tăng động trong tương lai (cảm ơn dì căn tin và bác sĩ của đội Dương Chí Viễn đã bảo dưỡng cơ thể của cá sấu nhỏ), thân là GOAT, cậu nhất định sẽ tạo ra một cú đánh lớn.

Về phần tấm màn đen chấm điểm ở Sochi, mọi người có thể tìm hiểu một chút trong thực tế, trong tiểu thuyết mà Nấm viết như thế này đã tương đối kiềm chế rồi khụ khụ (mỗi lần mọi người nói tôi khó chịu, tôi liền nhìn vào không gian ba chiều, sau đó chống nạnh ưỡn bụng tự nói rằng bản thân mình thật ngầu).

Ở Pyeongchang năm , còn có Bắc Kinh năm , sau khi Thôn Thỏ càng ngày càng lớn mạnh, sẽ không còn ai dám hack huy chương vàng của cá sấu nhỏ chúng ta nữa, nếu trọng tài dám động thủ, giám đốc Tôn sẽ kéo đám lãnh đạo đi khiêu nại, dù sao Tôn Thiên cùng dì Ninh, huấn luyện viên Lộc, Frans, phóng viên Komura cũng giống nhau, đều là thành viên của đội hỗ trợ ma thuật ~

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio