Vào ngày diễn ra trận đấu, rất nhiều người hâm mộ trượt băng đã đến nhà thi đấu thể thao Đông Phương ở Magic City từ sớm, lúc này chính là cuối tháng , thời tiết so với thời điểm lạnh nhất thì ấm hơn một chút, một số cổ động viên đã đến chờ trong lối đi cho tuyển thủ.
Trương Giác đeo túi xách, mang theo chiếc hòm kéo xuống xe, Trương Tuấn Bảo phía sau cậu hỏi huấn luyện viên Lộc: "Cần dìu không ạ?"
Huấn luyện viên Lộc hào khí ném cây gậy vào lồng ngực Thẩm Lưu: "Không cần, ta tự mình xuống.
"
Sau đó ông tự mình lưu loát xuống xe, mọi người sau khi nhìn thấy cảnh này thì cũng hiểu, từ sau khi huấn luyện viên Lộc thành công giảm mỡ, không chỉ có sắc đẹp khôi phục đến trình độ thâm thúy của một soái gia gia, mà ngay cả sức khỏe cũng tăng lên đến trình độ có thể đi bô km, trước đây ông cụ dùng gậy như một nhu cầu hàng ngày, nhưng giờ đây ông chỉ dùng gậy khi đánh mông cá sấu.
Dù sao thì người ta cũng từng là một vận động viên chuyên nghiệp khi còn trẻ, nên nền tảng thân thể cũng rất tốt.
Tôn Thiên đi bên cạnh bọn họ nói: "Chờ đến tháng năm nay, chúng ta sẽ bỏ phiếu ở Kuala Lumpur, Malaysia để xác định địa điểm tổ chức Thế vận hội mùa đông năm , Bắc Kinh và Trương gia khẩu sẽ cùng nộp đơn.
"
Trương Tuấn Bảo bấm ngón tay tính toán: "Năm , Trương Giác của chúng ta đã tuổi, à, còn tháng nữa là rồi.
"
Nhưng mà nếu trạng thái được duy trì tốt thì cũng không phải là không kiên trì được đến mức độ này, nhưng mà chuyện này cũng quá xa vời, ai có thể nói trước được rằng năm sau đó, trượt băng nghệ thuật sẽ phát triển thành dạng như thế nào chứ.
Dù sao thì tại chu kỳ Vancouver có thể giành được huy chương vàng Olympic ngay cả khi không có cú nhảy bốn vòng, còn hầu hết nội dung đơn nam tại chu kỳ Sochi thì có một lần nhảy bốn vòng, nhưng giờ đây ba chàng kiếm khách mới đang tranh nhau chinh phục cú nhảy bốn vòng mới, đại chiến bốn vòng nhảy đang ở trước mắt.
Tôn Thiên thở dài: "Bảy năm sau đó, tiểu tử cậu đã tuổi, thật tò mò không biết khi đó cậu có dáng vẻ gì, cũng không thể vẫn còn có thể giả mạo sinh viên đại học nữa, tóc tai hẳn là cũng sẽ rụng bớt so với bây giờ.
"
Trương Tuấn Bảo nghe ra vị huấn luyện viên trưởng của đội tuyển quốc gia này đang ghen tị với mình.
Hắn ở trong lòng lắc đầu, aizz, thói ghen tị của đàn ông thật xấu xa
Trương Giác chậm rì rì bước đi theo đội, qua một chập, phía sau truyền đến âm thanh dồn dập của bước chân, như là giày boot giẫm trên đất, nhất tỷ Oliver nước Mỹ mang một đôi giày da mũi nhọn nhanh chóng lướt qua cậu, sắc mặt không quá tốt.
Thẩm Lưu nhỏ giọng nói thầm với Trương Giác: "Trước khi giải vô địch thế giới bắt đầu, bên Liên đoàn trượt băng nước Mỹ có liên lạc với chúng ta, nói là vào mùa giải nghỉ ngơi muốn để Oliver tới đây giao lưu học tập.
"
Cô gái tuổi bắt đầu trổ mã, Liên đoàn trượt băng Mỹ muốn đưa người tới để vượt qua rào cản phát triển, việc này nhắc tới cũng không phải là ngẫu nhiên, một người mới bắt đầu luyện A, kết quả lập tức dậy thì, quả thực là khiến cho người ta hoài nghi có phải là mang huyết thống châu Phi không.
Trương Giác à một tiếng: "Nhưng mà cơ hội vượt qua rào cản phát triển cũng đâu cao, bọn họ làm như vậy giống như là chúng ta là một vị thần giúp mọi người vượt qua rào cản phát triển vậy á.
"
Lỡ đâu không thành công, chẳng lẽ là nói ông cậu không gánh nổi nồi ne?
Thẩm Lưu híp mắt: "Cho nên giám đốc Tôn còn đang đàm luận, nếu quả thực đối phương muốn đẩy nồi cho chúng ta, người này không thể nhận.
"
Thực lòng mà nói, năng lực bò ra khỏi hồ của Trương Giác và Từ Xước cũng có chút gì đó liên quan đến tư chất của chính họ, bởi vì bọn họ có nền tảng tốt, khi nhảy lên chưa bao giờ ăn cắp số vòng hay lưu vòng, thậm chí còn có thể trì hoãn xoay người, làm cái gì cũng đều vững chắc, nên lúc khôi phục lại cũng tương đối dễ dàng.
Oliver có quá nhiều tỳ vết kỹ thuật, coi như là nhảy ba vòng, cô đều có thể xoay nửa vòng trên mặt băng rồi mới nhảy lấy đà, ăn cắp số vòng cực kỳ nghiêm trọng, sau khi dậy thì thì trong cú nhảy liên tục cô cũng có thể ngã trong hai vòng rưỡi, cho nên Tôn Thiên mới giữ lại tâm nhãn, bây giờ còn đang cùng bên kia đánh thái cực quyền.
Nghĩ như vậy, Keiko cũng đã vượt qua giai đoạn dậy thì, nhưng kỹ thuật của cô không chỉ không bị ném đi, nghe đâu còn không lui mà tiến tới bắt đầu luyện A, Trương Giác nhớ tới bông hồng của Trương môn nhà mình —— Mẫn San.
Bàn về thiên phú và phân bổ thuộc tính, hai cô gái này thực sự khá giống nhau, chính là Từ Xước trước khi dậy thì cũng gần giống như Kanoko, mà San muội nhà cậu vẫn còn đang hỗn tạp trong tổ thiếu niên, nhưng mà bởi vì luyện được lz+lo, cho nên năm nay cô đã càn quét khắp nơi ở tổ thiếu niên.
Tại giải Grand Prix, Mẫn San bởi vì bước nhảy chưa ổn định nên chỉ giành được huy chương bạc, nhưng chờ khi bước nhảy ổn định lại, ban huấn luyện dự định để cô giành huy chương vàng tại giải vô địch thiếu niên thế giới, thậm chí ngay cả biểu diễn trượt băng cũng mời cựu huyền thoại đơn nữ Thôn Thỏ nhất tỷ Trần Trúc biên đạo.
Sát Hãn Bất Hoa cũng chuẩn bị tiếp tục đi tranh vàng, phấn đấu bước lên đài tổ thiếu niên giống như sư huynh mình, nhưng mà có Chiba Takeshi cùng với hai ngôi sao người Nga ngăn cản, cho nên độ khó khi cạnh tranh của hắn cũng không hề nhỏ.
Sau khi đến nơi, Trương Tuấn Bảo trải thảm yoga, Trương Giác đứng một bên, trước tiên khởi động vai cổ một chút, tiếp theo là chân, đầu gối, mắt cá chân và các khớp khác, cuối cùng là động tác duỗi người trên thảm tập yoga.
Trương Tuấn Bảo ném một sợi dây thun lên người cậu: "Kích hoạt nhóm cơ bắp một chút.
"
Trương Giác quàng dây thun quanh mắt cá chân, nằm nghiêng nhấc chân, Hoàng Oanh thì đứng một bên thổi bong bóng, Trương Giác nhìn cô, không hiểu hỏi Quan Lâm.
"Tiểu Oanh đang làm gì thế?"
Quan Lâm cười khổ: "Không phải trước đó em ấy bị ngã hai lần khi tập quăng người bốn vòng sao? Lúc đó tớ không có tiếp em ấy kịp, khiến em ấy bị thương nặng, có lúc trong khoang bụng rất đau, luyện thổi bong bóng có thể giúp em ấy giải tỏa một chút.
"
Hắn vừa nói vừa cho thêm bột giảm đau và bột vitamin vào trong đồ uống thể thao, sau khi pha xong thì gọi Hoàng Oanh đi uống, rất giống như một vị cha già lo lắng cho con nhỏ.
Độ nguy hiểm của bạn nữ trong trượt băng đôi rất cao, bởi vì vào thời điểm luyện quăng nhảy, các cô sẽ bi tốc độ cao hất tung lên, sau khi xoay người trên không trung thì tiếp băng, một khi trục tâm của bạn nam khi quăng không đúng, các cô có thể bị chấn thương.
Trương Giác lúc trước nghe Ilya nhiều chuyện thì biết rằng có một cặp đôi trượt băng Nga có mối quan hệ không tốt, bạn nam cố tình ném bạn nữ xuống đất, cuối cùng bạn nữ bỏ ban nam kia, quay sang tìm một người trẻ tuổi tốt tình, đồng thời tự mình bỏ tiền trả phí huấn luyện cho bạn nam, để đảm bảo đối phương hoàn toàn phù hợp với mình trong thi đấu.
Ừm, bởi vì sự khan hiếm của các bạn nam giỏi, cho nên trong giới trượt băng đôi quốc tế không thiếu tình huống bạn nữ bỏ tiền bao bạn nam.
Ngoại trừ việc huấn luyện, những đứa trẻ ngoan như Quan Lâm, Khương Tú Lăng cũng sẽ chủ động nhìn chăm chú bạn gái mình tập luyện, cũng sẽ dạy thêm cho đối phương, bọn họ là những bạn nam đỉnh cấp trong toàn bộ giới trượt băng đôi.
Giang hồ nghe đồn, Hoàng Oanh có thể tự mình nhận được giấy báo nhập học của Đại học tỉnh J thay vì sự tuyển sinh đặc biệt, thì công lao của Quan Lâm là không thể thiểu, cho nên sau này khi Hoàng Oanh kết hôn với Quan Lâm, trước khi Trương Giác trọng sinh thì đứa con thứ hai của hai người đã có thể bước đi rồi.
Trong cái giới trượt băng nghệ thuật mà cứ gặm cp nào là chìm thuyền, hai người này là cp hiếm hoi chạy đến điểm chung sau khi hoạt động, người khác là xào cp, hai người này là trai gái có đủ.
Trương Giác vò đầu: "Ôi chao, thổi bong bóng cơ thể giúp cho vết thương ở bụng sao?"
Quan Lâm: "Không biết, cậu thử thử xem.
"
Nói xong, hắn ném một quả bóng bay nhỏ về phía Trương Giác, giây sau, một tiếng bùm vang lên trong phòng làm kinh động đến tất cả mọi người, Trương Giác thật xấu hổ chắp hai tay trước ngực lộ ra biểu tình áy náy.
"Thật xin lỗi, hồi nãy thổi bóng bay mạnh quá.
"
Trương Tuấn Bảo: "Con tính toán dung tích phổi của mình chút đi, lúc thổi bong bóng thì nên kiềm chế một chút, đừng có làm một hơi thổi to đùng lên.
"
Nói thì nói như thế, cho dù coi như Trương Giác không bực bội thổi bể bong bóng, thì những người lén lút chú ý đến cậu cũng không ít.
Phải biết rằng phòng khởi động của cuộc thi quốc tế kiểu này cũng được quay bằng camera, như video khởi động của Trương Giác thậm chí còn được người hâm mộ trượt băng tổng hợp lại rồi đăng lên internet, lượng chia sẻ vẫn còn rất nhiều.
Mà trước khi đến hội trường thi đấu, Trương Giác đã nhuộm tóc.
Thiếu niên có mái tóc màu đỏ, nhưng lại không hề có chút hương vị smart nào, trái lại thoạt nhìn cực kỳ tự nhiên, giống như mỹ thiếu niên từ nhị thứ nguyên bước vào thế giới hiện tại, nơi khóe mắt có phấn mắt màu xanh biếc, thậm chí còn có chút highlighter, khiến đôi mắt đã đẹp đẽ lại càng thêm hút hồn, đôi môi cũng hồng hào.
Nguyên văn:杀马特:giống HKT vậy á.
Chờ cảm giác cơ thể nóng lên, Trương Giác đeo tai nghe, một bên nghe nhạc thi đấu, một bên thực hiện mấy động tác vũ đạo tango.
Lúc này phần lớn khán giả cũng đã ngồi vào chỗ của mình.
Trần Tư Giai ngồi xuống với một người bạn cùng lớp, các cô đều là người hâm mộ trượt băng, bởi vì có tiếng nói chung trong môn trượt băng nghệ thuật nên họ trở thành bạn tốt, trước khi bắt đầu trận tranh tài này, các cô đã cùng nhau bắt tay cướp vé trên trang web chính thức, sau đó sử dụng số tiền kiếm được lúc nghỉ đông mua vé, nhưng mà xuất phát từ một loại tâm tư vi diệu, Trần Tư Giai cũng không nói với bạn mình chuyện cô và Trương Giác từng là bạn cùng lớp.
Nghĩ đến Trương Giác, Trần Tư Giai lại lâm vào trầm tư, nói đến, đã lâu lắm rồi cô không nhìn thấy Trương Giác, hình tượng của cậu càng ngày càng xa rời hình ảnh dễ thương chính trực trong ký ức của cô, đặc biệt là bài thi ngắn《 Moulin rouge 》năm nay, Trương Giác rất dứt khoát thể hiện hình ảnh một vưu vật tóc đỏ.
Vị bạn học từ trong ba lô lấy ra một chiếc mũ siêu điệp viên heo, lại lấy quạt tròn ra, cuối cùng lấy ra một tấm giấy cáctông vẽ Trương Giác của Moulin rouge đặt trên đùi.
"Giai Giai, nội dung mở màn ngày hôm nay là gì vậy?"
Trần Tư Giai phục hồi lại tinh thần: "Đầu tiên là bài thi ngắn của nội dung trượt băng đôi, sau đó mới tới đơn nam.
"
Vị bạn học ồ lên một tiếng, lật tấm giấy cáctông lại, mà mặt trái của tấm giấy cáctông là bản vẽ Q Quan Lâm nâng đầu nhỏ của Hoàng Oanh.
Vị bạn học này chính là một bậc thầy vẽ hoạt hình trong truyền thuyết, mà cô là một fan cuồng nhiệt của trượt băng, cô ấy vẽ hình vận động viên trượt băng mà cô yêu thích, sau đó dưới tình huống có tiền cô sẽ theo đuổi các buổi thi đấu or biểu diễn thương mại trực tiếp của họ.
Trần Tư Giai cũng từ trong ba lô của mình lấy ra hai con thú bông Hoàng Oanh.
Một lúc sau, nhóm trượt băng đôi đầu tiên bắt đầu, trong đó thành tích tốt nhất thuộc về đôi tân binh người Kazakhstan, bạn nam tuổi, bạn gái tuổi, cả hai đều rất trẻ, 《 Romeo và Juliet 》vừa đẹp vừa ngọt ngào, dù độ khó kỹ thuật không cao nhưng đã chiếm được tình cảm của đông đảo người hâm mộ trượt băng.
Trần Tư Giai chống hai tay ôm má, lộ ra nụ cười mẹ hiền: "Thật là một cặp đôi đáng yêu nha, quả nhiên loại đề tài Romeo và Juliet là phù hợp nhất cho cả nam và nữ.
"
Trương Giác nhìn TV trong hậu trường, quay đầu hỏi Yoon Mi Jeong: "Cái biên đạo đó hình như mô phỏng theo cảm giác của các cậu.
"
Mi Jeong: "Bởi vì bọn họ trong lúc biên đạo đã có hỏi qua tụi tớ đó.
"
Cô nhắc nhở bạn tốt: "Đừng có ship cặp đôi này nha, bạn nữ là đồng tính, em ấy không thích con trai.
"
Trương Giác bừng tỉnh: "Há, thuyền giả à, cảm ơn đã nhắc nhở.
"
Thực ra nếu Yoon Mi Jeong không nhắc việc này thì cũng chẳng sao, bởi vì cho tới nay Trương Giác chỉ ship qua hai cặp cp, một là Yoon Mi Jeong và anh Mong Seong của cô ấy, cặp đôi khác chính là hai đồng đội tốt của Trương Giác, tổ hợp Hoàng Oanh Quan Lâm.
Sau đó lạch cạch một tiếng, mọi người quay đầu, nhìn thấy bình nước của Hoàng Oanh rơi trên mặt đất, cô gái nhỏ rung rung nước mắt, run rẩy hỏi: "Cặp đôi này! Là giả sao?"
Quan Lâm lúng túng ho khan một tiếng: "Oanh Oanh từ khi bọn họ còn ở tổ thiếu niên thì đã bắt đầu ship cp rồi.
"
Trương Giác: "! "
Hoàng Oanh, không phải tớ nói cậu rồi sao, cậu ship nhiều như vậy mà thuyền nào cũng chìm, có thể thấy được cậu chính là người đục thuyền đó, sao mà còn chưa tiếp nhận bài học chứ!.