Trượt Băng Nghệ Thuật Càng Thích Hợp Để Tôi Tham Gia Thế Vận Hội

chương 173: nhiệt lưu

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Vài ngày sau giải vô địch thế giới, giải vô địch thiếu niên thế giới lại bắt đầu, năm nay Trung Quốc cử Mẫn San, Sát Hãn Bất Hoa, Khương Tú Lăng/ Lạc Mật đi tham gia thi đấu đơn nữ, đơn nam và trượt băng đôi.

Khiêu vũ trên băng cũng có một cặp anh em dự thi, họ là cặp anh em ruột có tên là Tái Bành và Tái Quỳnh, giữa bọn họ chênh lệch nhau bốn tuổi, điều này cho phép cậu anh trai có thể nâng cao cô em gái, mà anh em ruột hiểu ngầm nên tỷ lệ đồng bộ hóa xoay vòng của họ của họ cực kỳ cao.

Địa điểm thi đấu được đặt tại Tallinn, thủ đô của Estonia, chênh lệch múi giờ tiếng so với Trung Quốc.

Ngoại trừ Trương Giác, những đứa nhỏ khác của Trương môn đều không ai gặp tật xấu về lệch múi giờ, sau khi Mẫn San đến nơi thì việc đầu tiên cô bé làm là lấy từng bộ trang phục biểu diễn ra, treo từng cái từng cái lên, đảm bảo những bộ trang phục đắt tiền này được mặc trơn tru mà không bị nhăn, sau đó xử lý những dụng cụ chụp ảnh yêu quý của mình, chuẩn bị đi ra ngoài chụp những ngôi nhà cổ ở Tallinn và những chú hải âu bay ngang qua bầu trời.

Một bên khác, Sát Hãn Bất Hoa sau khi treo quần áo lên thì đi gõ cửa phòng của Trương Tuấn Bảo và Thẩm Lưu, hỏi xem có việc gì cần hắn hỗ trợ không.

Huấn luyện viên dẫn đội lần này là huấn luyện viên Trương, Thẩm Lưu phụ trách phiên dịch, bên phía khiêu vũ trên băng là huấn luyện viên Trịnh lần đầu tiên dẫn bọn nhỏ ra nước ngoài thi đấu, lúc này đang thoa dầu xanh lên trán Tái Quỳnh để xoa dịu bớt cơn đau do say máy bay, mà huấn luyện viên dẫn Khương Tú Lăng và Lạc Mật Mã thì gọi điện thoại cho Hoàng Oanh Quan Lâm, nhắc nhở bọn họ cho dù ‌không có huấn luyện viên trong nước thì cũng phải cần cù và thật thà huấn luyện.

Trương Tuấn Bảo và Thẩm Lưu nhìn Tiểu Bạch Ngưu thì rất hài lòng, nhìn coi nhìn coi, đứa nhỏ này thật biết săn sóc nha, đổi thành Trương Giác, đừng nói tới chủ động đến giúp đỡ, thằng nhóc kia hết bị lệch giờ rồi tới say máy bay, bản thân nằm bẹp bô luôn, để nhóm huấn luyện viên hỗ trợ sửa sang quần áo thì đã là không tồi rồi.

Ông cậu vỗ vỗ vai Sát Hãn Bất Hoa: "Dọn dẹp một chút, chúng ta đi ăn cơm tối trước, sau đó ngủ một giấc thật ngon.

"

Mặc dù Mẫn San còn chưa luyện thành A, nhưng sau khi trải qua bài tập nhảy bốn vòng của sư huynh mà mọi người cho là siêu điên rồ kia, cô gái nhỏ khi nhảy lz+lo đã dư sức, cộng với việc xoay tròn tốt, biểu cảm giỏi, cô bé bên trong đơn nữ tổ thiếu niên hoàn toàn có thể nghênh ngang mà đi, lần này tới đây chính là giành vàng.

Mục tiêu của bông hoa Trương môn chính là dùng sức của một người, đánh ngã ưu thế tập đoàn đơn nữ tổ thiếu niên ở Nga.

Bên phía Sát Hãn Bất Hoa thì hơi mạo hiểm một chút, A của hắn mới ổn định chưa được bao lâu, thực lực trên mặt giấy của hắn ngang với Chiba Takeshi của Nhật Bản, nhưng động tác chân của hắn thì không tốt bằng đối phương, mà đơn nam của Nga theo thứ tự là tuổi và tuổi, gần đây đều có nghe phong phanh đang luyện nhảy bốn vòng.

Lợi thế lớn nhất của hắn chính là sự ổn định nhờ trái tim lớn và thể hình cường tráng, xét thấy đối thủ của hắn đều có phong độ ổn định, nên một khi bọn họ sai lầm, tấm huy chương vàng của Sát Hãn Bất Hoa mới nắm chắc.

So với bọn họ, áp lực bên phía trượt băng đôi lại càng lớn hơn, bọn họ cần phải cạnh tranh với ba cặp đôi vận động viên xuất sắc nhất của Nga.

Duy nhất không bị áp lực có lẽ là cặp đôi khiêu vũ trên băng kia, huấn luyện viên Trịnh chỉ có một yêu cầu duy nhất với bọn họ, chính là hoàn thành trọn vẹn tiết mục, không mắc lỗi, còn có, đừng có mà đánh nhau trước khi tranh tài, thực lực của hai anh em này mặc dù không tệ, nhưng thỉnh thoảng bọn họ có tật xấu chèn ép lẫn nhau hết lần này đến lần khác khiến huấn luyện viên thật mệt mỏi.

Nội dung thi đấu đơn nam tại giải vô địch thiếu niên thế giới bắt đầu vào biểu chiều, lúc kết thúc, bên phía Trung Quốc đã là giờ phút, Trương Giác lúc này sớm dọn dẹp chuồng gà, đồ ăn trong chậu, lồng cho Saori, bò lên giường ngủ say.

Lúc này đồng hồ báo thức vang lên, một bàn tay vươn ra từ chăn bông cầm lấy điện thoại, sau đó rút vào chăn bông.

【 Bạch ngưu: Sư huynh, lần này em giành được huy chương vàng nhờ vào sai lầm của đối thủ, em thật không muốn lúc nào cũng dựa vào điều này, sau khi về, anh có thể giúp em khuyên huấn luyện viên Thẩm cho phép em bắt đầu luyện nhảy bốn vòng được không? 】

Trương Giác chậm rãi trả lời ‌"Ừm", nhắm mắt lại, cuối cùng an tâm chìm đi vào mộng đẹp.

Tuân theo truyền thống của các phe phái trượt băng nghệ thuật, Trương Giác cũng rất nỗ lực vắt sữa cho các sư đệ sư muội của cậu, lần này Sát Hãn Bất Hoa và Mẫn San xuất ngoại thi đấu, Trương Giác sau khi tập luyện với huấn luyện viên Lộc, cậu cũng sẽ giúp Tưởng Nhất Hồng chinh phục A.

Mà các tuyển thủ trẻ của Thôn Thỏ đã cùng lúc giành được huy chương vàng tại nội dung đơn nam và đơn nữ tại giải vô địch thiếu niên thế giới, trượt băng đôi nhận được huy chương bạc, khiêu vũ trên băng đứng vị thứ tư, khiến cho người hâm mộ trượt băng trong nước phấn khích không thôi, cùng lúc đó, thi đấu đồng đội thế giới cũng khua chiên gõ trống khai mạc.

Ngoại trừ Trương Giác, tất cả các vận động viên đoạt huy chương tại giải vô địch thế giới đều đến Tokyo tham gia giải đấu đồng đội, bởi vì trước mắt là thực lực tổng thể của Nga là mạnh nhất, ‌đội cuối cùng giành được giải quán quân cũng là bọn họ, mà Trương Giác không ở hiện trường, nhưng cậu lại dùng hành động để thể hiện ý thức tồn tại của mình.

Âm nhạc thi đấu quần vũ lần này là do Kanoko lên kế hoạch, thân thể của cô gái nhỏ đã được dưỡng khá tốt, có thể vừa học đại học vừa làm chút công việc trong lĩnh vực trượt băng nghệ thuật, làm một chút về biên đạo và bình luận, mặc dù sự phát triển này khác với ký ức của Trương Giác‌, nhưng việc có thể ra ngoài kiếm tiền cũng cho thấy cơ thể cô đã hồi phục rất tốt, nhóm bạn bè ai cũng vui vì điều này.

Mà độ tồn tại của Trương Giác là đến từ âm nhạc quần vũ, cậu đã đề cử với Kanoko một thần khúc có tên là《 Its Raining Men 》.

Mở màn quần vũ là một nhóm đơn nam đẹp trai anh tuấn biểu diễn vũ đạo điêu luyện, sau đó tập thể nhảy T cực sung, phối hợp với giọng nữ vui vẻ trong ca khúc "Mồ hôi như mưa rơi" là những âm thanh chậc chậc chậc!

Nhiều người biết ca khúc này là do Trương Giác đề cử, vì vậy khi màn trình diễn kết thúc, phía dưới tài khoản xã hội của Trương Giác đã có người bật nút like với cậu.

Nhất ca, cậu ghê đó nha!

Tòa tháp nút like lên tới ngàn tầng, trở thành một cảnh cực kỳ kinh điểm trong lời nói của Trương Giác.

Sau khi giải đấu đồng đội thế giới kết thúc, một buổi biểu diễn trượt băng giải nghệ đã được khởi động tại St.

Petersburg, nhưng môn hạ của Boris đã giải nghệ, cùng với những người chưa giải nghệ là Ilya, Serena, Katerina đều sẽ tham dự.

Sergei, đã giải nghệ.

Mặc dù không tham gia Thế vận hội Mùa đông, mặc dù thành tích quốc tế tốt nhất vào mùa giải trước khi giải nghệ là huy chương bạc giải vô địch thế giới, trong tất cả các học trò của lão Boris, Sergei là người thuộc loại thành tích lót dưới đáy kia, nhưng ngoài ý muốn có nhiều người yêu thích hắn.

Nguyên nhân rất đơn giản, người anh em này rất thích xã giao trên diễn đàn mạng xã hội, dùng những câu nói công kích những tuyển thủ hàng lởm không quen biết, cũng chưa bao giờ keo kiệt khen đối thủ của mình (ngoại trừ McQueen vĩnh viễn không lọt mắt người Nga), thậm chí còn có thể làm bạn với đối thủ (vẫn là ngoại trừ McQueen), ‌ người hâm mộ trượt băng Thôn Thỏ đặt cho hắn biệt danh, là Gấu Pháo.

Một buổi biểu diễn giải nghệ của một vận động viên Nga thậm chí còn chưa tham gia Thế vận hội mùa đồng đương nhiên sẽ không được đài truyền hình Trung Quốc chuyển tiếp, Trương Giác chỉ có thể xem chương trình phát song trực tiếp thông qua fanpage trên internet.

Sergei khóc.

Chàng trai trẻ chỉ mới tuổi này thực ra một sư nghiệp không mấy như ý, hắn gần như không bao giờ giành được vị trí đầu ngoài giải đấu cấp B, khi còn trẻ bị Vasily đè bẹp, già rồi thì thua Ilya ở giải đấu trong nước.

Nhưng hắn chưa bao giờ đố kị với những người cùng lớp, thậm chí khi những tiền bối khác bắt nạt Ilya, hắn cũng đứng ra chửi lại.

Hắn có thể không phải là một nhà vô địch tỏa ra ánh sáng vạn trượng như Vasily, nhưng hắn là một vận động viên nắm giữ những kỹ thuật vững chắc cùng với phẩm chất tuyệt vời.

Không có vận động viên nào ngoài hệ Nga tham gia trận biểu diễn trên băng này, Trương Giác vốn là đáp ứng đi, nhưng Vasily cho rằng khi Trương Giác thi đấu, sẽ không có ai chú ý đến màn trình diễn trên của nhân vật chính là Sergei, vì vậy Trương Giác đã bị bắt cấm đi.

Chờ cho đến khi gần hai tuần trước kỳ nghỉ lễ ngày tháng , nhóm vận động viên nước ngoài lục tục tới Bắc Kinh, ở trong một khách sạn gần nhà thi đấu, bao gồm cả Sergei mới giải nghệ, tổng cộng có hơn người, mười người đứng đầu đơn nam, sáu người đứng đầu đơn nữ, sáu người ở vị trí đầu trượt băng đôi và một cặp khiêu vũ trên băng đều tới đông đủ.

Một nửa trong số đó là băng bọn cùng mở cá trích đóng hộp với Trương Giác.

Trương Giác mới đi vào sảnh khách sạn, đã có người hét lên: "Tama-chan—— "

Âm thanh này vang lên rất dài, Trương Giác đứng ở nơi đó, nhìn thấy‌ Hayato Terakami chạy tới, cậu theo thói quen vươn tay ra, Hayato Terakami cũng vô thức mà nắm lấy tay cậu.

Hai người đối diện chốc lát.

Trương Giác: "Không phải tớ muốn ôm cao cao cậu đâu.

"

Hayato Terakami lúng túng: "Tớ biết, tớ cũng chỉ tiện tay thôi, đúng rồi, phóng viên Komura cũng đến Tử Cấm Thành để chụp đó.

"

Trương Giác ồ một tiếng, khi cả hai buông tay ra, miễn là không có chuyện gì xảy ra thì sẽ nói chuyện rất quen thuộc, Hayato Terakami nói hắn có mang theo một hộp trứng suối nước nóng tới đây, Trương Giác vô cùng cảm kích, quà đáp lễ là một ít đồ trang điểm khuôn mặt kinh kịch Bắc Kinh.

Đây là an bài của Trương Giác, đối với một người đến tham gia buổi biểu diễn thương mại, cậu đều sẽ chuẩn bị một món quà nhỏ.

Kanoko giơ USB trong tay lên: "Tama-chan, bản nhạc đã được sao chép rồi nha.

"

Kanoko là tổng đạo diễn của buổi biểu diễn POI.

Trước khi nhận được lời mời này, Kanoko vẫn luôn nghĩ rằng mình chỉ có thể tham gia buổi biểu diễn POI với tư cách là một khán giả, mà Frans mới phải là lựa chọn hàng đầu, bởi vì chức vị tổng đạo diễn trong buổi biểu diễn thương mại này, có không ít người đều là biên đạo nổi danh đảm nhiệm, mà Frans cũng từng có kinh nghiệm liên quan.

Khi nhận được lời mới, Kanoko còn rất thấp thỏm hỏi Trương Giác: "Cậu thực sự xem trọng tài năng của tớ à‌, không phải bởi vì ân tình mà gọi tớ tới đúng không?"

Trương Giác vô cùng bình tĩnh ‌trả lời: "Tớ mới là tổng đạo diễn thực sự nè, người ở vị trí tổng đạo diễn chỉ cần hỗ trợ tớ hoàn thành ý tưởng thôi, hơn nữa gần đây Frans mới gặp được một người đàn ông tốt trong festival âm nhạc, bản thân đang trầm mê trong tình yêu, còn nói trước tháng sẽ không nhận việc.

"

Kanoko nghe vậy đổ mồ hôi, còn vui vẻ nói sẽ tới.

Frans cùng tuổi với ông cậu, bây giờ muốn tìm một đối tượng để ổn định cuộc sống cũng tốt, là một người bạn, Trương Giác vô cùng ủng hộ việc hắn có một người bạn đời lâu dài.

Dù sao, điều này có thể làm giảm đáng kể nguy cơ nhiễm bệnh.

Dù sao cái tên này vào năm còn ‌truyền ra việc quá bởi vì bạn trai quá trớn lan quan hệ tình dục, dẫn đến việc nghe đồn hắn cũng nhiễm bệnh x, tuy rằng lực sát thương không lớn như HIV, nhưng cũng đủ dọa người.

Nhưng mà nghe nói đối tượng đương nhiệm hiện tại của hắn là một nhà thiết kế đứng đắn, tóc tai bởi vì quá bận rộn mà càng ngày càng ít ỏi, kể từ sau khi chia tay mối tình đầu thì chưa từng có cơ hội yêu đương, vậy hẳn là khá an toàn.

Tấm vé festival âm nhạc kia là Nhị Đức đưa cho Trương Giác, cậu bạn nhỏ có kỹ năng đánh trống thành thạo, hai tuần trước lễ giáng sinh năm ngoái, sư huynh Lan Nhuận dưới sự đề cử của công ty sư biểu diễn tại festival âm nhạc ở Anh quốc, mà lúc đó Trương Giác thì bận rộn thi đấu, chỉ có thể sau khi trận chung kết kết thúc, tiện tay đem tấm vé cho Frans.

Trong trường hợp hai người này thành đôi trong tương lai, Trương Giác còn phải làm phù rể.

Trương Giác, người đã độc thân hai đời, không tự chủ thở dài một hơi.

Nếu như sau này bọn Ilya và Hayato kết hôn, cái vị trí phù rể này cậu chạy cũng không thoát được, mà nếu cậu muốn kết hôn, nếu như không thành lập một đoàn phù rể người, thì sẽ khẳng định có người nghĩ rằng cậu không coi người ta là bạn.

Đáng tiếc cho tới bây giờ cậu còn chưa tìm được đối tượng, nghĩ đến ‌đây, Trương Giác lại lần nữa âm thầm thở dài, sau khi chiêu đãi những người bạn đến cổ động xong, trên đường về nhà cậu tiện đường mua một phần cơm thịt khô, đưa đến ‌bệnh viên nơi Tần Tuyết Quân làm việc.

Khi cậu tới, bác sĩ Tần đang bó thạch cao cho cậu bảo nhỏ, Trương Giác kiên nhẫn ngồi ghế trên hành lang đợi hai tiếng đồng hồ, trong khoảng thời gian này cậu đến phòng của y tá hâm nóng đồ ăn, cuối cùng bên kia mới rảnh rỗi.

Nhà vô địch trượt băng nghệ thuật tuấn mỹ bức người lười biếng dựa vào khung cửa, dùng bàn tay thon dài trắng nõn gõ cửa.

"Bác sĩ Tần, ăn cơm nha.

"

Bác sĩ Tần thu dọn đồ đạc, nghe vậy ngẩng đầu, khẽ mỉm cười: "Có đậu đũa chua không?"

Trương Giác: "Có, còn có nước đậu xanh nè.

"

Cậu đặt đồ lên bàn làm việc, ngồi xuống một chiếc ghế khác, kéo cổ áo ra than thở: "Anh nói xem, còn chưa hết tháng , sao mà trời nóng giữ vậy?"

Tần Tuyết Quân lấy đũa: "Hiệu ứng đảo nhiệt thành thị, đến tháng thì trời sẽ càng nóng hơn.

"

Trương Giác nheo mắt lại: "May mà em tham gia môn thể thao trên băng, đến ‌mùa hè, mỗi ngày em đều sẽ trốn trên băng, ôi chao, lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi rồi, cho em mượn chỗ rửa tay cái.

"

Nói xong, cậu bước tới lavabo mở vòi nước, đặt lòng bàn tay vào trong dòng nước, sau đó có người đi đến phía sau cậu, tiện tay xắn tay áo của cậu lên.

Một luồng hơi nóng phà vào tai cậu, người thanh niên đang xắn tay áo đột nhiên bật cười.

"Trương Giác, em có cảm thấy bây giờ em nói chuyện mang chút giọng Bắc Kinh rồi không?"

-

Tác giả có lời muốn nói: Nhiệt lưu hay hiệu ứng đảo nhiệt đô thị đã khiến nhiệt độ của Bắc Kinh bắt đầu tăng lên vào tháng , mà nhân sinh nhiệt lưu, cuối cùng cũng vượt qua thời gian đến thăm Tiểu Ngọc.

Không dễ dàng a, người này từ lúc sinh ra vẫn luôn độc thân hai đời.

.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio