Ngày tháng , tại Nagoya, Nhật Bản, trận chung kết Giải Trượt băng nghệ thuật Grand Prix – chính thức bắt đầu thi đấu.
Những tuyển thủ lọt vào trận chung kết gồm Trương Giác, Hayato Terakami, Ilya, Kelsen, Arthur Cohen và David.
Trong đó điểm của Harhasha và Arthur Cohen thực tế là như nhau, ngoại trừ việc Arthur Cohen giành được huy chương bạc và vị thứ tư trong phân trạm, mà Harhasha thì có hai tấm huy chương đồng, về mặt lý thuyết, phân lượng huy chương bạc nặng hơn huy chương đồng, cho nên Arthur Cohen bước vào trận chung kết.
Đây là lần đầu tiên chàng trai này lọt vào trận chung kết của tổ thành niên sau khi dấn thân vào môn trượt băng nghệ thuật, điều này đồng nghĩa với việc hắn đã lọt vào hàng ngũ đơn nam hạng nhất.
Dù cho hắn đã từng càn quét tổ thiếu niên, được truyền thông Bắc Mỹ ca tụng là không thua kém gì thiếu niên thiên tài Trương Giác, nhưng để đi đến bước này, cái giá mà hắn phải trả là quá nhiều.
Thiên phú chỉ khiến hắn trở thành người may mắn trong tổ thiếu niên, nhưng không thể để hắn tiếp tục quét ngang tổ thành niên, từ nhỏ thì thiên phú thể thao của hắn đã hơn người nên sau khi hắn bước vào thế giới thực của các vận động viên hàng đầu, hắn đã phải chịu đựng vô số đòn độc trong thực tế, top mười đơn nam ở mùa giải trước gần như là toàn bộ thắng được hắn, cho dù là có quốc gia làm chủ, hắn vẫn bị hội chứng năm thứ hai thu thập một cách nghiêm trọng.
Sau đó cậu nhóc này trưởng thành trong từng mùa giải, hắn vẫn là thiếu niên háo hức bước đến gặp Mr.
Cá sấu để thách thức cậu, nhưng trong lòng hắn đã xuất hiện một thứ gọi là số b.
Số b là không hiểu rõ bản thân, không biết tình hình thực tế của bản thân và làm việc đó một cách thiếu thận trọng.
Mặc dù rất muốn thắng Mr.
Cá sấu, nhưng quả nhiên trước đó phải luyện thêm nhiều cú nhảy bốn vòng hơn nữa.
Trước mắt vị thiếu niên này nắm giữ hai kiểu nhảy bốn vòng là T và S, những cú nhảy bốn vòng cao cấp khác thì chưa luyện được cái nào.
Trước khi trận đấu chính thức bắt đầu, hắn không nhìn thấy Mr.
Cá sấu trên sân băng, vào ngày bắt đầu thi đấu, hắn mới nhìn thấy cậu ngồi xổm trong hành lang gọi điện video, phía bên kia không ngừng truyền đến tiếng kêu "I love you", một tiếng lại một tiếng, nhưng có chút không rõ ràng, kết quả còn vang lên giai điệu "Nếu như có cảm giác hạnh phúc thì hãy vỗ tay đi".
Trương Giác thổi mấy tiếng huýt sáo, phía bên kia cũng cùng thổi, sau đó Trương Giác lại nói mấy câu, rồi mới hài lòng tắt điện thoại di động.
Quay đầu nhìn thấy Arthur ngơ ngác nhìn mình, Trương Giác thật xấu hổ cười cười: "Trong nhà có nuôi con vẹt."
Đó là một con vẹt mào có hai hình tròn đỏ trên mặt, chỉ mới năm tháng tuổi nhưng rất thông minh, tốc độ học tập rất nhanh, hơn nữa nếu như nuôi tốt là có thể sống khoảng năm.
Con chim này là do Tần Tuyết Quân mang về nhà, hắn nói khi Trương Giác ra ngoài thi đấu thì hắn ở nhà một mình có chút cô đơn, Nhị Hồng Tam Hồng chỉ có thể đẻ trứng, mà không có cách nào làm thú cưng chơi đùa.
Trương Giác lập tức đưa ra phán quyết cuối cùng là giữ lại con chim này.
Trên thực tế sống lâu và thông minh nhất là loài vẹt đuôi dài, không phải là Tần Tuyết Quân không muốn nuôi, nguyên nhân chủ yếu là vẹt đuôi dài thuộc hàng ngũ tù binh ở Trung Quốc, Trương Giác tốt xấu gì cũng là vận động viên của đội tuyển quốc gia, mà hắn và Trương Giác đều là đảng viên, dù cho trong lòng có thèm thuồng đến đâu cũng chỉ có thể nhịn.
Nuôi vẹt đuôi dài là phạm luật tại Trung Quốc.
Hiện tại Tần Peja đang cố gắng sửa chữa tật xấu của thú cưng mới là thích gáy, còn có dạy chim ca hát, cái trước thì không có gì khởi sắc, hiệu quả của cái sau lại khá là xa xỉ.
Arthur bỗng nhiên tỉnh ngộ, hắn lộ ra một nụ cười toe toét: "Nhà tôi cũng có nuôi thú cưng, là một con chim di vằn, tôi gọi nó là Dick."
Trương Giác mặt lộ vẻ khiếp sợ, cái từ dick này không phải có nghĩa là 【 con ciu —— 】sao? Tại sao lại lấy một cái tên như vậy cho thú cưng chứ?
Arthur cũng ý thức được đièue gì, hắn hoảng loạn giải thích: "Không phải...!Dick là tên của một siêu anh hùng rất nổi tiếng, tôi thề là khi tôi đặt cái tên này cho chú chim nhà mình thì tôi không có tục tĩu vậy đâu."
Trương Giác: "Được rồi được rồi, tôi biết rồi, đừng nói nữa."
Arthur lập tức nói sang chuyện khác: "Đúng rồi, thú cưng của anh tên gì?"
Trương Giác: "Trương Anh Tuấn."
Arthur: ?
Trương Giác: "Chính là handsome zhang."
Arthur hiểu ra, hắn cười ha ha, bật ngón cái lên: "Anh đặt tên chú chim theo tên của huấn luyện viên à? Ý kiến hay!"
Trương Giác cũng lười giải thích chuyện này, kể từ khi mọi người biết chú chim nhà cậu tên Anh Tuấn, ngay cả bản thân ông cậu cũng cảm thấy Trương Giác là tiện tay lấy cái tên của hắn đặt tên cho thú cưng.
Ai biểu hiện tại khi ra đấu trường quốc tế, mặc dù người không quen thì vẫn gọi ông cậu là huấn luyện viên Trương hoặc là Trương, nhưng mà người quen đều gọi hắn là handsome.
Ông cậu cũng đã đem cái tên này nhận định xuống, nên Trương Giác cũng nuốt luôn câu "Anh Tuấn cũng có thể cải danh tên là Pikachu mà".
Mùa đông năm nay rất lạnh, nhiệt độ ở Nagoya dao động trong khoảng từ đến độ, ngoại ngoại trừ người Nga có năng lực cởi trần chiến đấu trong băng tuyết thì những người khác không ai sẵn sàng ra ngoài vào thời điểm này.
Vận động viên trượt băng nghệ thuật nhìn chung không yếu về khả năng chống lạnh, nhưng Trương Giác cũng phải mặc đồ thể thao tay dài ba lớp bó sát rồi nhảy dây lần, cuối cùng mới cam lòng cởi bỏ một lớp quần áo.
Dương Chí Viễn mặc chiếc áo khoác dày đứng một bên: "Mùa hè năm nay nóng như vậy, không ngờ rằng mùa đông cũng lạnh quá trời quá đất, may mà trận chung kết năm nay không diễn ra ở Nga."
Bên ngoài vang lên nhạc của ca khúc《 Một vũ hội hóa trang 》, trong số sáu đơn nữ lọt vào trận chung kết năm nay, Mẫn San và Katerina đều lựa chọn《 Một vũ hội hóa trang 》là ca khúc cho bài thi ngắn, cũng chính là trùng ca khúc.
Từ biên đạo của tiết mục, cả hai cô gái đều gần giống nhau, nữ sĩ Mia và Dalia theo thứ tự là biên đạo của hai cô gái này trong mùa giải mới, nhưng nếu so về trượt và biểu cảm, Katerina càng hơn một bậc, cầm vị trí thứ hai bài thi ngắn.
Đứng đầu là Keiko, năm nay cô có sức khỏe tốt, không hề mắc sai lầm nào cho nên không chỉ thắng Mẫn San về điểm kỹ thuật mà điểm biểu diễn cùng đàn áp những tuyển thủ khác một chút nhân nhượng cũng không có, mà Từ Xước, người từng dùng phương diện điểm biểu diễn đánh tay đôi với Keiko trong phân trạm mùa giải này thì lại bởi vì điểm kỹ thuật không đủ cao, cuối cùng dừng lại ở vị trí thứ tám trong bảng xếp hạng điểm, vô duyên với trận chung kết.
Mẫn San thi xong trận này thì bỏ chạy vào nhà vệ sinh, mặc dù cô nói rằng mình vô đó để tẩy trang và rửa mặt, nhưng người tinh ý đều biết cô gái này là đi khóc, cố tình nhóm huấn luyện đều là đàn ông, lúc này cũng chỉ có thể để Thẩm Lưu đứng chờ trên hành lang bên ngoài nhà vệ sinh nữ.
Sau đơn nữ là đơn nam, Arthur Cohen người đầu tiên lên sân, bài thi ngắn của hắn là《 The Great Gatsby 》, nên nói như thế nào đây, đây là một tiết mục từ âm nhạc đến bố trí đều lộ ra phong cách ngợp trong vàng son, các động tác chân hoa lệ náo nhiệt, là một sự khiêu chiến rất lớn đối với vận động viên.
Arthur Cohen có thể có thể nhuần nhuyễn thực hiện những động tác chân phức tạp này đã đủ khiến cho mọi người cảm thấy kinh ngạc về sự tiến bộ trong cách trượt của hắn.
Hayato nhìn ra đưa tay sờ cằm: "Động tác chân này thật thú vị, có phải là bút tích của Rita Fessen không? Thực sự rất hiếm, cô ấy từng chỉ biên đạo cho khiêu vũ trên băng và trượt băng đôi, nhưng mà nếu như để mình và Kelsen làm, động tác chân này sẽ càng đẹp hơn."
Để Trương Giác làm thì cũng được, khả năng trượt của cậu cũng mạnh không kém, hơn nữa lại có phúc khí về cảm giác tứ chi cấp thần.
Arthur Cohen không đào móc hết được tiềm năng của tiết mục này, nhưng màn trình diễn của hắn đủ để hắn kéo điểm biểu diễn bài thi ngắn của mình lên trên .
Sau đó vào trận là David với tiết mục《 Up 》, phong cách trên sân băng đẹp lạ thường mà sâu thẳm, hắn am hiểu diễn dịch phong cách Gothic thần bí mà hiếm khi đi theo phong cách truyện cổ tích này.
Có bình luận viên nhận xét: "David thoạt nhìn giống như một người bán nón điên đi trên một con đường ấm áp, thân là vận động viên trượt băng lớn tuổi nhất trên sân, màn trình diễn của cậu ấy rất trưởng thành."
Người bán nón điên hay Hatter là một nhân vật hư cấu trong cuốn sách Những cuộc phiêu lưu của Alice ở xứ sở thần tiên.
David lớn hơn Trương Giác tuổi, năm nay đã , là thành viên đơn nam của hội "người cao tuổi", nhưng hắn vẫn là hạt giống đơn nam duy nhất của Bỉ, cho nên chỉ cần còn có thể trượt, hắn vẫn sẽ tiếp tục trượt mãi.
Đây là may mắn của dòng độc đinh, cũng là bi ai của dòng độc đinh, bởi vì bọn họ không hề có một chỗ trống để lui lại phía sau.
Sau đó là bài thi ngắn của Ilya mang tên《 Bản hòa tấu violin thứ ba 》của .
Saint-Saëns là một nghệ sĩ chơi nhạc trượt băng nghệ thuật lớn, từ trước tới nay ít nhất một nửa số tuyển thủ trượt băng đã từng trượt tác phẩm của Saint-Saëns, viễn sĩ Liang Sili, người đã hóa thành vì sao vào tháng năm đã từng viết trong di chúc của mình, trong lễ truy điệu của ông đừng chơi bản nhạc buồn, hãy chơi nhạc của Saint-Saëns, là có thể thấy được thấy được tài hoa trác việt của bậc thầy âm nhạc này.
Bản nhạc cổ điển tao nhã mà hoạt bát được Ilya diễn dịch rất sinh động, nếu miễn cưỡng nói ví dụ, nó giống như một con gấu nhỏ đang chơi đùa trong tuyết.
Trang phục biểu diễn của hắn cũng thiên về phong cách đáng yêu khôi hài, mặc dù đây là lần đầu tiên Ilya thử thách phong cách này, nhưng hắn đã làm rất thành công, từ đầu mùa giải đến bây giờ, tiết mục mới của hắn vẫn luôn được đón nhận nồng nhiệt.
Dù sao thì người này trước khi bắt đầu trận chung kết là tuyên bố hùng hồn muốn thu thập Trương Giác và Hayato Terakami mà, khẳng định cũng có phần nắm chắc.
Ngược lại,《 The Legend of 》của Hayato Terakami thì lại mang theo một làn gió biển u sầu, cổ áo của hắn có thêu một chiếc microphone, mà màn trình diễn của hắn trên băng lại giống như một sự thăng trầm của một người đàn ông trung niên đang đứng trên boong tàu hát một bài hát nhớ lại quá khứ về biển cả vô tận.
Hắn thậm chí vì tiết mục này mà để râu, không giống như Trương Giác với gương mặt con nít, bộ râu của hắn vô cùng phù hợp, giá trị đẹp trai của hắn cứ như vậy được tăng lên, như thể là Takeno Uchitoyo trên băng, hoặc phiên bản của《 Long Vacation 》, bên trong sự đẹp trai lại có sự cặn bã, nhưng chính là rất tuấn tú.
Trương Giác ném vỏ chuối vào thùng rác cách đó không xa, mơ hồ nói: "Uầy, thật nhiều người đang la hét."
Hóa ra có nhiều người thích cái dạng anh chàng đẹp trai nhưng cặn bã như vậy sao?
Mẫn San rất thành thực trả lời: "Chỉ cần là đẹp trai thôi, không phải mọi người đều thích thế sao?"
Cô thích hết tất cả luôn.
Đối mặt với hiện thực đi, hiện tại mặc dù độ nổi tiếng của nội dung đơn nam vượt qua đơn nữ, trượt băng đôi và khiêu vũ trên băng trước nay chưa từng có, mà sự cạnh tranh của tam kiếm khách cũng chỉ là một trong những nguyên nhân, gương mặt của ba người cũng là một trong những yếu tố rất quan trọng!
Thậm chí có người hâm mộ trượt băng đã từng nói: "Khi đối mặt với Hayato râu dài, tôi muốn rước cậu ấy về nhà, nhưng tôi không muốn kết hôn với cậu ấy, đối mặt với Ilya, tôi sẽ coi cậu ấy như tiểu vương tử mà che chở cả đời, đối mặt với Trương Giác, tôi sẽ rất muốn yêu cậu ấy, nhưng tôi biết vị tiên nhân trên đám mây này sẽ không bao giờ bước vào thế giới vì tôi."
Áp lực từ người thứ hai trong tam đại boss gần như đè bẹp Kelsen, đôi vai non nớt của hắn giống như gánh một ngọn núi vô hình, lúc ra sân thì mang vẻ mặt nghiêm túc, sắc mặt thì trắng bệch.
Âu hoàng mặc dù số may, nhưng áp lực tâm lý quá lớn khiến màn trình diễn của hắn bị gò bó, trong động tác nhảy hắn bị ngã hai lần, chờ hắn trượt xong tiết mục rồi đến khu vực kiss & cry, cả người hắn giống như một cây nấm đen u âm vậy.
Và Trương Giác là người cuối cùng ra trận.
Khi cậu cởi áo khoác và chuẩn bị lên sân băng, cả khán đài giống như là dội một thau nước lạnh vào chảo dầu sôi, gần như là nổ tung trong tích tắc.
Trang phục biểu diễn của Trương Giác hoàn toàn tương tự bộ đồ mà cậu đã mặc trong các buổi biểu diễn thương mại, nó gần như là một trong những bộ trang phục biểu diễn đơn giản và hiện đại mà câu từng mặc từ trước đến nay, nhưng lại có thể bộc lộ tối đa sức sống thanh xuân của cậu.
Trước khi bắt đầu biểu diễn, cậu liếc mắt nhìn về phía ống kính, dùng ngón trỏ đặt nhẹ trên môi, nhẹ nhàng hôn một cái, mắt phượng tràn đầy sự vô tội, giống như một đứa nhỏ đẹp đẽ đang cố gắng trêu ghẹo.
Sau đó trên khuôn mặt cậu hiện lên một nụ cười, đây không phải là một nụ cười hoàn hảo với đầy đủ sự khống chế biểu cảm thông thường của các idol, mà là một nụ cười há to miệng để lộ hàm răng, đôi mắt đều híp lại theo nụ cười đó, chân thực mà cuốn hút mười phần.
Sau đó có người hâm mộ trượt băng đã gọi trận chung kết này là trận đấu đơn nam của thế kỷ, những đơn nam trong trận tranh tài này gần như đang ở đỉnh cao của sự nghiệp, cũng không ai bị chấn thương ảnh hưởng, cuối cùng là biểu cảm của họ đều siêu phàm thoát tục, cho dù là Kelsen bị ngã khi nhảy, cũng không hề kéo chân màn trình diễn của mình.
Mà ở hiện tại, nhìn nụ cười của Trương Giác, những người hâm mộ trượt băng vốn đang tràn đầy lo lắng khi xem trận đấu cũng bị lây nhiễm mà cùng nhau nhếch miệng.
【 Giai Giai: Trạng thái của Trương Giác thoạt nhìn rất tuyệt, vừa nhìn đã đặc biệt tự tin, chỉ nhìn thần thái là biết cậu ấy rất chắc chắn.
】
【 Chàng boss rơi xuống đất: Nụ cười đẹp quá! Đã chụp màn hình để làm hình nền rồi! 】
【 Đông Đô khốc ca: Giác ca mạnh nhất! Giác ca tất thắng! 】
【 Sức khỏe luôn ở đây: Áp phích quảng cáo mau chính thức ra mắt đi nào, bóp tiền của tôi đã sẵn sàng động dục rồi! Mở thêm tiêu chuẩn trước khi bán đê, nếu không với tốc độ internet nhà tôi sẽ giành không được á.
】
【 một chữ ngựa: Tuy rằng tam kiếm khách đều rất đẹp trai, nhưng người mà tui yêu nhất quả nhiên vẫn là thần cá sấu, có thể cao lãnh có thể thanh xuân, con trai tuổi quả nhiên là tuyệt nhất! Vốn dĩ trước đây còn cảm thấy cậu ấy là bông hoa cao lãnh, nhưng khi nhìn thấy cậu ấy cười, tui đột nhiên muốn nói chuyện yêu đương với cậu ấy quá à! 】
-
Tác giả có lời muốn nói: Tiểu kịch trường
Hayato Terakami: Đồ tra nam, khiến người nhìn thấy muốn rước về, muốn hôn nhưng lại muốn đánh.
Ilya: Tiểu vương tử trên băng, bất ngờ thu hút rất nhiều fan mẹ.
Trương Tiểu Ngọc: Khi còn bé một đống fan cha fan mẹ, sau khi lớn lên một đám người gọi chồng or lão công, người trước cùng người sau có vẻ như còn nặng hơn..