giờ phút chiều, trong nhà thi đấu thủ đô vang lên tiếng người huyên náo cùng tiếng cười vui vẻ, tiếng cười khởi nguồn chủ yếu là những khán giả trong nước.
Tôn Thiên không nhịn được cười nhìn màn ảnh lớn, dùng ngữ khí hòa hái cảm thán: "Huấn luyện đương nhiên là việc quan trọng, nhưng chúng ta cũng không nên bỏ qua các lớp học văn hóa."
Phía sau ông là ba huấn luyện viên tỉnh J, tỉnh L và tỉnh H, nghe vậy đều là 囧.
Huấn luận viên Lâm của tỉnh L lau mồ hôi: "Sau khi trở về tôi sẽ chú ý nhiều hơn thành tích của Lục Hiểu Dung."
Huấn luyện viên trưởng Tống Thành thở phào: "Thành tích bên phía đám nhỏ nhà tôi rất tốt, Trương Giác cùng sư muội Từ Xước đều là học sinh các trường sơ trung trọng điểm."
Huấn luyện viên Mã tỉnh J thì lại tương đối trầm mặc, Hoàng Oanh là học tra, nhưng đồng đội nam của cô là Quan Lâm lại có thành tích rất tốt, tuần trước mới bị bắt gặp giúp Hoàng Oanh làm bài tập...
May mắn thay, ngoại trừ Trương Giác, năm vận động viên khác trên sân đều không hiểu vì sao lại có một tràng tiếng cười vang lên trong sân vận động, điều này khiến cậu cuối cùng cũng ổn định được tâm lý và tiếp tục tập luyện trong sáu phút.
Ánh đèn trên mặt băng phản chiếu ánh sáng trắng chói lọi, sáu tiểu đơn nam trượt qua trượt lại trên sân băng, buổi luyện tập kéo dài sáu phút này là cơ hội cuối cùng để những vận động viên trượt băng làm quen với địa điểm thi đấu và điều chỉnh trạng thái của mình.
Ví dụ như Trương Giác, lần này cậu nhảy F nhiều lần, liên tục xác nhận cú nhảy này.
Không ngoa khi nói rằng Trương Giác đã một đường ngã vào trận chung kết, trong đó khiến cậu mắc sai lầm nhiều nhất chính là F, đến vòng chung kết rồi không thể ngã được nữa, nếu không Trương Tuấn Bảo có thể sẽ xách tai cậu kéo lên bàn ngồi xổm, dùng âm thành mười phần trung khí dạy bảo hơn nửa tiếng đồng hổ.
Lúc mà ông cậu mắng cậu căn bản sẽ không cố ý né tránh người khác, cho nên bị hắn mắng thì phương diện tổn thương thân thể sẽ là số không, thế nhưng sẽ thương tổn mặt mũi nha, trong xương Trương Giác chính là một người đàn ông trưởng thành, cậu biết sĩ diện mà.
Lúc cậu đang nhảy, Hayato Terakami vừa vặn trượt qua, nhìn thấy chiêu thức nhảy có độc này xuất hiện ở trước mặt mình, thiếu niên Nhật Bản không đành lòng nhìn thẳng, quay đầu trượt sang chỗ khác.
Haiz, có độc, luôn cảm thấy nếu như mình như quá nhiều thì F của mình cũng sai lệch mất.
Cùng lúc đó, Savshenko cũng hoàn thành cú nhảy A, hắn khẽ cau mày, đối với cú nhảy này không hài lòng lắm, trên sân khán giả cũng rất nể tình vỗ tay.
Một bên khác, giống như là đang phân cao thấp, Hayato Terakami cũng hoàn thành một cú nhảy A.
Giang Triều Thăng là một trong những bình luận viên cho trận chung kết Grand Prix trượt băng nghệ thuật của đài CCTV.
Hắn tán gẫu với người bình luận cùng với mình là Triệu Ninh: "Hai vận động viên này tuổi gần nhau, thực lực tương đương nhau, trên sàn thi đấu vẫn luôn chĩa mũi dao sắc nhọn vào nhau ha."
Triệu Ninh tán thành: "Đúng vậy, nơi nào có bọn họ, khán giả đều không nhìn thấy người khác."
"Điều đó không nhất thiết là đúng đâu." Giang Triều Thăng đối với điều này có cái nhìn bất đồng, "Trương Giác của Trung Quốc cũng đã nhảy được A, thực lực của cậu không thấp hơn hai thiếu niên này."
Hơn nữa Trương Giác là tuyển thủ sân nhà, dáng dấp còn đẹp mắt nhất! Rất nhiều khán giả đều nhìn chằm chằm cậu được không?
Ừm, đặc biệt là cái băng rôn tấu hài kia, những người biết chữ Hán giờ đây sẽ thấy Trương Giác và những người bạn của cậu đặc biệt thú vị.
Triệu Ninh hai tay ôm má, không hiểu nói: "Nếu như cậu ấy cũng có A, thì tại sao giờ lại không nhảy?"
Giang Triều Thăng nói: "Có thể là bởi vì đối với cậu ấy, A là cú nhảy không cần phải xác nhận đi, nếu như cô có xem các trận đấu trước đây của cậu ấy thì sẽ biết rằng cậu ấy chưa bao giờ mắc lỗi trong bước nhảy của mình."
Trước khi kết thúc phân trạm ở Mỹ, Trương Giác hầu như chưa bao giờ luyện A, nhưng cậu đã khiến mọi người sững sờ khi thực hành A trong vòng một tháng giữa phân trạm Mỹ và Trung Quốc! Đây chính là thiên phú!
A hiện đang là một trong những cú nhảy khó có thể vượt qua của nội dung đơn nam thiếu niên, những cú nhảy xoay bốn vòng càng khó hơn vì không chỉ đòi hỏi vận động viên phải có lực bùng nổ mạnh mà cò gây áp lực rất lớn lên các khớp xương, cho nên trước khi bọn họ dậy thì, cân nhắc về độ an toàn, các huấn luyện viên sẽ không cho bọn trẻ luyện cú nhảy xoay bốn vòng.
Lỡ đâu không cẩn thận đem mầm non mình dằn vặt thành một thân thương tổn, các huấn luyện viên cũng sẽ đau lòng lắm nha.
Trương Giác đang cố gắng sử dụng động tác giơ tay và trì hoãn xoay người trong cú nhảy F, sau khi tất cả thành công, cậu lén lút thở phào một hơi, lúc này cậu trong lúc lơ đãng nhìn thấy tên mình trên khán đài.
Đó là trước hàng ghế khán giả, có người đang cầm một tấm băng rôn, mặt trên có bốn chữ"Trương Giác cố lên", Tần Tuyết Quân thấy cậu chú ý đến bên này, liền lắc lắc.
Không hổ là học thần lão Thiết, chữ giác đây mới đúng nè.
Trương Giác cười thành tiếng, lập tức bắt đầu hỗ trợ trượt, sau đó khi đến gần phía khán giả, nhấc chân lên tạo cái A, sau khi tiếp băng thì nhanh chóng dùng tư thế Rippon tạo T.
Đây là cú nhảy liên hoàn khó nhất mà Trương Giác có thể thực hiện ở thời điểm hiện tại, thanh thoát và bay xa đến bất ngờ.
Theo cảm quan bên trong của con người, khoảng cách có thể mang lại nhiều tác động cảm giác hơn là độ cao, vì vậy nhảy cực xa luôn dễ đạt được điểm GOE cao hơn, nhưng muốn nhảy cực xa đòi hỏi tốc độ trượt và kỹ năng trượt nên những vận động viên rèn luyện tốt lại thấp hơn so với các vận động viên cao.
Trương Giác nhảy lấy đà ở trước mặt Tần Tuyết Quân, nhưng thời điểm cậu tiếp băng thì đã cách Tần Tuyết Quân ở vị trí hơn chỗ ngồi.
Khán giả ở bên này cùng nhau hét lên kinh ngạc, hiển nhiên là bị hiệu quả thị giác của cú nhảy này làm chấn động rồi.
Mãi đến đi sáu phút luyện tập kết thúc, các vị tuyển thủ dồn dập trở vào trong, cuộc thì bài thi ngắn chính thức bắt đầu!
Thứ tự bài thi ngắn của Grand Prix có liên quan đến thứ hạng của học, người đầu tiên thi đấu chính là Angus Joe có điểm đứng thứ sáu.
Vị tuyển thủ này có biệt danh là con sứa nghệ thuật, ý tứ chính là chỉ kỹ thuật của cậu không có gì nổi trội hơn so với các tuyển thủ cùng trình độ, nhưng điểm biểu diễn luôn ở mức tốt nên phong độ cũng không tệ.
Trương Giác dựa vào tấm chắn bảng, thỉnh thoảng nhảy lên tại chỗ để giữ cho trạng thái cơ thể hoạt động, mà người thứ hai lên sân là Alex nhìn về phía đó với vẻ ghét bỏ.
"Cậu ta hiện tại không chỉ quay người sớm mà còn tồn chu."
Tồn chu có nghĩa là nếu như xoay người không đạt được số vòng như yêu cầu thì cả người đã tiếp băng.
Hayato Terakami hàn huyên với hắn: "Cậu ta rõ ràng mập hơn, hơn nữa kỹ thuật của cậu ta vốn không sạch sẽ, thân thể sau khi nặng hơn càng khó đủ vòng xoay, không dùng thủ đoạn nhỏ này sẽ rất khó hoàn thành cú nhảy."
Juventus thì lại hít một hơi thật sâu, một lúc sau, hắn tìm nhân viên công tác để hỏi vị trí của nhà vệ sinh, hiển nhiên là đang rất căng thẳng.
Ánh mắt Ilya thì mơ hồ, hồn bay lên trời, không biết bây giờ đã bay đến cõi mộng tuyệt vời nào rồi.
Trương Giác thì lại hoàn toàn không có hứng thú tới màn trình diễn của Angus Joe, cậu ngả người ra sau, tựa vào cơ ngực của ông cậu rồi thở dài.
"Huấn luyện viên, hồi trưa ăn cơm không có no, con muốn ăn sô cô la."
Ông cậu quặm mặt xách đứa nhỏ lại, Thẩm Lưu từ trong túi quần lấy ra một thanh sô cô la sữa quơ quơ trước mặt Trương Giác, rồi tới lúc Trương Giác đưa tay ra lại nhét vô lại.
Thẩm Lưu cười híp mắt bóp một bên má Trương Giác: "Em có thể ăn sau khi tranh tài, còn có, căng da một chút đi, anh biết tâm lý của em tốt, nhưng đây là trận chung kết giải Grand Prix, em không chỉ phải có một tâm lý ổn định mà còn phải thật hưng phấn, biết không?"
Trương Giác kéo dài âm thanh: "Biết rồi —— "
Trương Tuấn Bảo bổ sung: "Con coi mà lấy ra cái trạng thái phấn đấu ở Magic City đi, nếu không cậu sẽ vứt hết cái đống cơm cháy của con."
Trương Giác biến sắc: "Chời má, cậu khi nào mà..." Hóa ra là ông cậu trộm đồ ăn vặt của mình sao? Rõ ràng là Hứa Đức Lạp đã tự tay giúp cậu giấu rồi mà!
Một lúc sau, Angus Joe đi vào khu kiss & cry, tất cả mọi người nhìn về phía bảng điểm điện tử, rất nhanh, điểm số của Angus Joe đã xuất hiện.
Điểm kỹ thuật: .
Điểm biểu diễn: .
Tổng điểm: .
Angus Joe một lần nữa hoàn thành thành tích tuyệt với khi thực hiện cú lộn ngược điểm kỹ thuật, hắn trượt hơn số điểm .
Được rồi, dù sao cũng chỉ là . điểm đổi chiều, mọi người cũng lười so đo, quan tâm đến dù sao cũng vô dụng.
Người thứ hai vào trận là Alex đang có trạng thái tuyệt vời, một màn《Vũ điệu thần chết》càng đặc sắc hơn so với lần thi đấu ở Mỹ, nét mặt Tử thần tà mị trong cách thể hiện khiến những ai đã xem qua vở nhạc kịch《Elizabeth》ở Đức và Áo đều cảm thấy thân thiết.
Biểu cảm trong màn trình diễn này gần như từ một khuôn đúc ra với vị thần chết trong vở nhạc kịch đó.
Màn trình diễn nhạc kịch này thực sự rất đẹp mặt, Alex đầy kịch tính, từ ngôn ngữ tay chân đến biểu cảm khuôn mặt đều diễn ra hết sức phá lệ, cái tật xấu dùng sức quá độ này không phải là vấn đề gì đối với tổ thiếu niên.
Đối với các vận động viên thiếu niên mà nói, chỉ cần bạn nghiêm túc biểu diễn, các cổ động viên trượt băng sẽ rất khoan dung biểu đạt sự tán dương và yêu thích.
Điều đáng tiếc duy nhất chính là lúc hắn nhảy A thì hơi trượt một chút, phỏng chừng sẽ bị ảnh hưởng đến điểm kỹ thuật.
Nhưng không có gì đáng ngại, chỉ cần có thể đứng được cú nhảy A, dù cho không đứng vững thì vận động viên cũng coi như mở khóa một cú nhảy mới!
Thẩm Lưu lộ vẻ tán thưởng: "Quả nhiên là người sắp thăng lên tổ thành niên, đứa nhỏ này rất nỗ lực."
Khiến người ta tiếc nuối chính là, người xuất hiện tiếp theo là Juventus bởi vì hội chứng ruột kích thích, cho nên màn trình diễn chỉ có thể dùng hai chữ run chân để hình dung, lz lúc đang nhảy trên không thì biến thành lz, tất cả các bước nhảy khi tiếp băng đều xuất hiện sai sót.
Chờ tới lúc rời khỏi sân, cậu thiếu niên bụm mặt khóc thét lên, tình huống như thế cũng không biết nên nói là bị áp lực đánh đổ hay là bị đau bụng đánh đổ.
Vào đúng lúc này, một cô gái trên khán đài giơ cao lá cờ Séc và chạy đến, dùng ngôn ngữ Séc hết lên điều gì đó, Juventus khóc càng thảm hại hơn.
Đồng thời, trên khán đài cũng truyền xuống một tráng pháo tay thiện chí và khích lệ của khán giả.
Trượt băng nghệ thuật là một môn thể thao có bầu không khí rất tốt tại đấu trường, bởi vì các vận động viên sẽ không trực tiếp xung đột trên sàn thi đấu, có đôi khi chính bản thân mới là người cần bị đánh bại, vì vậy những cổ động viên trượt băng chưa bao giờ xảy ra xung đột mang tính côn đồ như trong bóng đá, nhiều vận động viên trượt băng nghệ thuật không là bạn của nhau nhưng cũng có thể thân thiện giao lưu mấy câu.
Mà khi một vận động viên mắc sai lầm trong cuộc tranh tài, khán giả sẽ dùng những tiếng vỗ tay khích lệ bọn họ đứng lên tiếp tục.
Trương Giác đã từng theo dõi những trận chiến nảy lửa giữa các fandom không có thể phủ nhận một trong những lý do khiến cậu thích sàn đấu trượt băng nghệ thuật chính là sự hòa hợp của giới trượt băng, ngay cả khi đôi khi xảy ra xung đột giữa những người hâm mộ và các minh tinh vận động viên thì cũng sẽ không có những hành vi quá khích như bạo lực mạng làm thịt người khác.
Cho dù sự hài hòa hiện tại có thể là do internet năm trước còn chưa phát triển, các hành vi của fandom cũng không phát triển khuếch tán đến hạng mục thể thao, Trương Giác đã từng bị bạo lực mạng vài lần vẫn cảm thấy hạng mục này rất đáng yêu.
À, chỉ có trọng tài là không đáng yêu.
Sau khi vận động viên vào sân, bọn họ đều sẽ có giây ngắn đê chuẩn bị trước khi thi đấu, nếu thời gia chuẩn bị quá giây thì sẽ trừ một điểm, nếu như vượt quá giây thì sẽ hủy đi tư cách tranh tài.
Trương Giác cởi áo khoác ngoài có chữ a, lộ ra trang phục thi đấu sáng bóng bên dưới, tháo đồ bảo vệ băng đao ra.
Thẩm Lưu vươn tay: "Đến."
Trương Giác đỡ tay hắn nhảy ra hai lần, xoay người, thuận theo sức mạnh của Trương Tuấn Bảo trượt một hơi về phía trước.
Loa phát thanh bên trong vang lên tiếng giới thiệu bài thi bằng song ngữ.
"Vận động viên tiếp theo ra sân là đại diện đến từ Trung Quốc, Trương Giác."
"Representative a, Zhang Jue."
Trong mắt người xem, vận động viên nhỏ bé này lần đầu tiên bước vào đấu trường vạn người vô cùng bình tĩnh, cậu ở trước ngực vẽ hình xác định trục tâm, sau đó nhấc chân lên, lấy tay lau đi váng băng trên băng đao, giống như một hiệp khách dùng ngón tay lướt qua lưỡi kiếm trước một cuộc thi.
Tóc hai bên thái dương của cậu hơi dài được buộn thành bím, ở sau gáy dùng một chiếc kẹp cố định, phần tóc còn lại của cậu hơi tung bay khi trượt, bất kể là người hâm mộ đến từ quốc gia nào, chỉ cần nhìn thấy tạo hình của Trương Giác thì nhất định sẽ biết được bài thi của cậu phải liên quan đến thiên nga.
Shiro Kanoko lộ ra một vệt hứng thú: "A, cậu ấy cũng trượt thiên nga đen?"
《Hồ thiên nga》là một tác phẩm kinh điển lâu đời của môn trượt băng nghệ thuật, riêng mùa giải này số tuyển thủ đã chọn bài《Thiên nga đen》bao gồm Dalia thiếu niên đơn nữ ở Nga, đơn nữ tổ thiếu niên Clara ở Mỹ, đơn nữ tổ thiếu niên Helena ở Ý trượt 《Hồ thiên nga》.
Tuy rằng không thể sánh với《Moulin Rouge》của năm người cũng nhau va chạm, nhưng ba con thiên nga va chạm vào nhau cũng rất náo nhiệt , bây giờ nội dung đơn nam là Trương Giác cũng một mình dính vào.
Dalia dựa vào rào chắn bên cạnh, : "Cậu ấy là đơn nam trượt thiên nga đen đầu tiên mà tôi thấy, thế nhưng dung mạo cậu ấy quả thực rất đẹp, ngọn gió trung tính hoàn toàn không sao cả."
Hơn nữa nếu như thiếu niên này có thể tiến vào vòng chung kết thì nhất định sẽ có chỗ ưu việt.
Vasily gật đầu: "Cậu ấy quả thực là thiếu niên đẹp trai nhất trong sự kiện trượt băng nghệ thuật hiện tại."
Cùng lúc đó, Clara, Helena đều lộ ra vẻ chăm chú.
Trùng ca khúc không đáng sợ, ai xấu ai lúng túng, ai cũng không muốn trở thành người "xấu" bị đem ra so sánh, thế nhưng điều khiến hai cô bé cảm thấy buồn rầu chính là, chỉ nhìn bề ngoài, các cô đã có phần thua thiệt rồi!
Cho đến khi âm thanh tuyệt đẹp và buồn của hợp ân đàn hạc vang lên, thiên nga đen thức tỉnh, một khắc Trương Giác đứng dậy dang rộng đôi cánh của mình, Tống Thành, Tôn Thiên, Trương Tuấn Bảo và Thẩm Lưu đều nở nụ cười.
Thẩm Lưu nghĩ: Lúc trước kêu Trương Tiểu Ngọc căng da quả nhiên là hữu dụng.
Trương Tuấn Bảo nghĩ: Sau này nếu cháu trai lén đem đồ ăn vặt theo thì nhắm một mắt mở một mắt cũng được, đợi đến lúc cần thiết liền thì lấy đồ ăn vặt ra con tin, nếu trượt không tốt thì vứt đồ ăn vặt luôn.
Lần đầu tiên《Thiên nga đen》 xuất hiện trong tráng thái sung mãn và toàn lực khiến cho bốn người kinh ngạc.
Trương Giác tập trung biểu diễn trong nửa đầu của bài thi.
Thiên nga đen Odile giả dối ngụy trang thành công chúa thiên nga Odette, đi tới trước mặt vương tử Siegfried, vẻ mặt nàng nhìn như ôn nhu mà xinh đẹp, hấp dẫn vương tử không nhịn được tiến lên cùng nàng nhảy múa.
Mà phần này biểu cảm quá thuần khiết, ngôn ngữ cơ thể mềm mại và trìu mến, chiếc lông vũ màu đen làm chủ đạo trên trang phục thi đấu lại mang đến cảm giác mười phần không khỏe, mãi đến khi kết thúc phần xoay tròn đầu tiên, âm nhạc trở nên gấp gáp và lạnh lùng, phảng phất mưa dầm rơi xuống, âm mưu của thiên nga đen xuất hiện.
Odile đưa tay ra, dụ dỗ Siegfried thổ lộ tình yêu với nàng.
Thiên nga đen đúng lúc này còn sống, khán giả nín hơi ngưng thần, hoàn toàn bị Trương Giác hấp dẫn.
Alex nhìn ra hơi nhướn mày: "Màn trình diễn của cậu ấy...!So với thời điểm ở Mỹ thì hoàn toàn khác nhau."
Nên nói như thế nào đây, đương nhiên thời điểm Trương Giác ở Mỹ đã rất kinh diễm rồi, lực biểu hiện xuất sắc kia khiến tất cả mọi người lu mờ ảm đạm, nhưng so với hiện tại, Alex lập tức có thể phán đoán ra, khi đó Trương Giác tuyệt đối là thu diễn.
Khi đó cậu ta thế nhưng không xuất hết toàn lực của mình!
Mà Juventus vừa khó xong cũng trở nên nghiêm túc: "Trạng thái của cậu ấy tốt hơn lần trước rất nhiều."
Khi còn ở Magic City, trên người Trương Giác xuất hiện sự điên cuồng được ăn cả ngã về không, nhưng bởi vì trạng thái cơ thể không tốt nên bị mất khống chế, hiện tại Trương Giác biểu diễn vất rất điên cuồng, nhưng cái loại điên cuồng này là có khống chế, Trương Giác kiểm soát hoàn hảo mọi cảm xúc mà cậu ấy thể hiện.
Khó có thể tin, một cậu bé trong tổ thiếu niên thế nhưng dưới tình huống không sử dụng một cú nhảy nào lại thu hút được sự chú ý của mọi người.
Mà việc cậu thực hiện hết tất cả các bước nhảy trong nửa sau bài thi cho thấy sự tự tin tuyệt đối của cậu, mà phần tự tin này lại mang cảm giác khẩn trương cho các đối thủ của cậu ấy.
Nhóc con này tuyệt đối không chỉ dựa vào mặt mũi mà đi tới hiện tại, hắn rất khó đối phó!
Ilya vốn đang ngẩng người cuối cùng hồn cũng trở về vị trí cũ, chăm chú nhìn Trương Giác, mãi đến khi âm nhạc của những bước nhảy đầu tiên vang lên, hắn hai tay nắm chặt.
Sức biểu cảm thật mạnh, đối mặt với cường địch này, cho dù là Thái tử Nga thì trong lúc không tập trung cũng sẽ bị gặp vấn đề.
Hayato Terakami thì lại càng để ý đến động tác vũ đạo chi trên của Trương Giác, có thể nhìn ra được kỹ năng múa ba lê của thiếu niên này rất thâm hậu, toàn thể mềm mại mà không mất đi cường độ, vẻ đẹp kinh người, đối với loại đam mê sắc đẹp trong giới trượt băng mà nói, Trương Giác là loại hình lớn lên đẹp trai còn biết khiêu vũ, lợi thế quả thực không cần quá lớn.
Khi bước nhảy bắt đầu, trên sân Trương Giác điểm băng bằng chân phải, dùng băng đao sâu tiêu chuẩn nhảy lấy đà, thẳng thắn dứt khoát nhảy cái lz, nhưng sau đó thế nhưng cậu không nhảy T, mà là một chân nhảy lấy đà, nhảy lo.
lz+lo, một trong những bước nhảy khó nhất trong các bài nhảy nâng cao liên tiếp, điểm cơ bản cao tới ., nhưng hoàn thành vào nửa sau của bài thi thì sẽ nhân cho ., bởi vậy điểm cơ bản đạt tới ., đó là một bước nhảy liên tục không hề thua kém bước nhảy xoay bốn vòng nếu chỉ nhìn vào điểm số!
Đơn nam tổ thành niên nhảy liên tục T+T, điểm cơ bản cũng chỉ là .!
"Ôi trời đất ơi!"
"Cái quái gì thế!"
Mấy đứa nhỏ ở đội tuyển tỉnh cùng Kim Tử Tuyên và Thạch Mạc Sinh đồng thời trợn tròn mắt, Trương Giác lúc trước đã từng nhảy lz+T, không ngờ rằng mới hai tháng kể từ trận ở Magic City, cậu ấy đã thực hiện được bước nhảy liên tiếp mới!
Chỉ nhìn tốc độ tăng trưởng này, người này sợ không phải là quái vật chứ!
Dù cho toàn thân Trương Giác hơi méo xệch khi tiếp băng sau khi hoàn thành cú nhảy liên tục, đứa nhỏ lập tức giữ vững thân thể, vừa không đỡ băng cũng không ngã sấp xuống, cho dù GOE - thì cậu vẫn như cũ lấy được . với cú nhảy này.
Tới lần nhảy thứ hai, từ huấn luyện viên trưởng Tôn Thiên cho tới người hâm mộ trượt băng của Trương Giác, chẳng hạn như hai cha con Trần Tư Giai, Tần Tuyết Quân và những đứa nhỏ tinh nghịch ở đội tuyển tỉnh, toàn bộ đều trở nên khẩn trương.
Mới ở trước mắt đây thôi, số lần Trương Giác ngã sáp mặt F cũng nhiều như số lần cậu mới tham gia các cuộc đua chính thức!
Trương Tuấn Bảo đè thấp thân trên, gắt gao nhìn Trương Giác.
Mà đứa cháu trai lưu loát điểm băng bằng rìa ngoại bàn chân phải, lần thứ hai sử dụng phương pháp nhảy huyền diệu cua mình để nhảy lấy đà, cơ thể mảnh mai của cậu bay lên không trung, chỉ bắt đầu xoay với tốc độ cao sau khi nhảy lên điểm cao nhất.
Khi Trương Giác hoàn thành xong . vòng xoay rồi tiếp băng ổn định, Trương Tuấn Bảo nhảy câng lên sung sướng.
Kèm theo những tràng vỗ tay nhiệt liệt, Thẩm Lưu vung quyền.
"Tốt lắm!"
Mặc dù phương pháp nhảy của Trương Giác rất ảo diệu và nhiều hơn cách nhảy ba vòng thông thương . vòng, nhưng cảm giác trì trệ khi hoàn thành cú nhảy cũng rất đáng kinh ngạc, phối hợp với kỹ thuật trì hoãn xoay người, hiệu quả thị giác của cú nhảy này giống như Trương Giác có công năng đặc biệt, dường như dừng lại trên không trung trong giây lát.
Đây tuyệt đối là F đẹp nhất từng thấy trên sân khấu ngày hôm nay! Trương Giác không chỉ khắc phục được khuyết điểm lớn nhất của mình ở thời điểm này mà thậm chí còn biến khiếm khuyết trở thành điểm sáng!
Trừ cậu ra, ai có thể nhảy được F với cảm giác dừng lại trên không trung tốt như vậy!
Hai tháng này để đứa nhỏ huấn luyện ma quỷ cũng không vô ích, hiệu quả thật không tệ.
Bước nhảy cuối cùng tất nhiên chính là A.
Dựa theo lẽ thường mà nói vào những giây cuối cùng các vận động viên đã kiệt sức, Trương Giác nhấc chân nhảy về phía trước một cái, hoàn thành động tác kỹ thuật khó nhất trong bài thi một cách sạch sẽ đẹp đẽ.
Lúc này âm nhạc cùng cảm xúc của vận động viên cũng đạt tới cao trào, tiểu thiên nga cúi đầu xoay người trong tư thế khó illusion, sau khi xoay tròn với tốc độ cao trong vòng, thiếu niên nắm lấy băng đao của chân nổi, nhấc nó lên phía trên.
Hình dạng Beillmann hình giọt nước xuất hiện, Trương Giác có thể cảm thấy lưng mình co giật, nét mặt cậu không thay đổi tiếp tục động tác kỹ thuật cho đến khi hoàn thành lượt xoay tròn cuối cùng, kèm theo điểm nhấn cuối bản nhạc, thiên nga đen dang rộng đôi cánh đáng sợ cùng với những thú bông rơi xuống sân băng như mưa.
Trương Giác thở phào nhẹ nhõm, nhanh chóng thoát khỏi cảm xúc của màn trình diễn, mang theo nụ cười xán lạn chào mọi người xung quanh.
Dựa theo thông lệ, vì không quấy nhiễu đến trải nghiệm của người xem, các bình luận viên Trung Quốc luôn có thói quen lên tiếng sau khi bài thi kết thúc.
Triệu Ninh nhìn dáng dấp tiểu tiên nữ mỉm cười như hoa, vui mừng nói: "Màn trình diễn này...!Thật sự vô cùng xuất sắc, tràn đầy cảm xúc căng thẳng, hơn nữa kỹ thuật của cậu ấy vô cùng sạch sẽ, thật khó có thể tưởng tượng được đây thực sự là bài thi tổ thiếu niên, khi tư thế Beillmann đó xuất hiện, tôi đã rất ngạc nhiên đến mức suýt thốt nên lời, bài thi này vừa nghệ thuật vừa khó khăn, quá tuyệt vời."
Giang Triều Thăng nói tiếp: "Đúng, Trương Giác vẫn luôn là một đứa nhỏ khiến nhiều người thán phục, thiên phú của cậu ấy đạt đến trình độ sắp tràn ra ngoài rồi, sự dẻo dai, mạnh mẽ, lực biểu cảm tốt, hơn nữa đứa nhỏ này từ năm tuổi đã học múa ba lê, sau năm không qua việc huấn luyện chuyên nghiệp, đầu năm nay mới trở lại sân băng, thế nhưng trong khoảng thời gian ngắn ngủ này đã tiến bộ nhanh chóng."
"Tâm lý của cậu ấy cũng vô cùng ổn định, lần đầu tiên tham gia thi đấu mà đã vững vàng như vậy, anh xem lúc cậu ấy mắc sai lầm tại lần nhày liên tục đầu tiên, những vận động viên nhỏ khác có thể sẽ bị hoảng loạn, nhưng Trương Giác thì không, màn trình diễn vẫn đặc sắc như vậy, cho nên năng lực điều tiết của cậu ấy là vô cùng mạnh, là một vận động viên điển hình có trái tim lớn."
"Tôi thậm chí có thể dự đoán, chỉ cần cậu ấy trượt tốt, không bị chấn thương hoặc tai nạn ngoài ý muốn, cậu ấy chắc chăn sẽ trở thành nhà vô địch thế giới trong tương lai."
Giang Triều Thăng không chút do dự trong buổi phát sóng trực tiếp của CCTV, dùng sức thổi một niềm hy vọng cho quê nhà mình, nhưng những gì hắn nói cũng là từ tận đáy lòng.
Khi Trương Giác huấn luyện tại đội tuyển quốc gia, Giang Triều Thăng đã tự mình hướng dẫn cậu, biết rõ đứa nhỏ này chịu đựng được khó khăn như thế nào, chính là sự trả giá khó có thể tượng tưởng được kia đã giúp cậu đạt được trạng thái thi đấu như vậy trong một khoảng thời gian ngắn.
Tần Tuyết Quân mang theo một con thú bông cá sấu nhỏ, chống gậy khập khễnh bước xuống đài, ném con thú bông trên mặt băng, sau đó nhìn thấy Trương Giác nhảy lại đây giống như một viên tiểu đường đậu, nhặt thú bông lên, đối với hắn lộ vẻ mặt lo lắng.
Nhưng vận động viên không nên ở lại trên sàn thi đấu quá lâu sau trận đấu, Tần Tuyết Quân chỉ tay về phía sân băng, Trương Giác không còn lựa chọn nào khác ngoài việc ngừng nghi vấn, ôm đống thú bông trở lại.
Ông cậu lao tới, ôm lấy đứa cháu trai mình xoay vòng vòng, khiến Trương Giác sợ hãi hét lên thành tiếng, mà Thẩm Lưu cùng Tống Thành đều nhìn cậu cười rộ lên.
Thẩm Lưu khoác áo lên người Trương Giác: "Nào, mặc quần áo vào, tuyệt đối đừng ngã bệnh."
Trương Giác đâm tay vào ống tay áo áo khoác, cúi người mang đồ bảo vệ băng đao, cộp cộp đi về phía kiss & cry, trong khoảng thời gian đó có khán giả giơ tay lên ném cá sấu vào, cảnh tượng náo nhiệt giống như xe chở trái cây bị tràn.
Trương Giác đành phải vừa đi vừa vẫy tay chào mọi người xung quanh, nghiêng mình, lời cảm ơn trong miệng không ngừng vang lên, thật vất vả ngồi xuống, trước tiên cậu mở một chai nước thể thao ra uống.
Trương Tuấn Bảo vẫn luôn không ngừng toe toét : "Lần này con trượt rất tót, điểm kỹ thuật của con nhất định phải trên ."
Thẩm Lưu một phen xoa đầu gấu đứa nhỏ, tay dính đầy keo xịt tóc cũng không ngại: "Lần nhảy cuối cùng em đổi thành A cũng quá kinh hiểm rồi, lỡ đâu thất bại thì sẽ ảnh hưởng rất lớn đến việc hoàn thành bài thi, trọng tài sẽ trừ điểm biểu diễn từ cú nhảy này, may là thành công."
Trương Tuấn Bảo cười ha ha: "Này, không phải tính tình của thằng nhóc vừa ngốc vừa lớn mật vậy sao, không sai lầm là tốt rồi, mắc sai lầm tôi sẽ đánh nó."
Nhìn dáng vẻ vui sướng của các huấn luyện viên, Trương Giác thật là không nỡ đả kích bọn họ, nhưng cậu vẫn phải nói những gì mình nên nói,
"...!Huấn luyện viên, con đau thắt lưng, lúc làm tư thế Beillmann hình như căng ra một chút."
Cái gì?
Vừa nghe cái này, hai huấn luyện viên lập tức không cười nữa, Trương Tuấn Bảo sờ soạng một chút, quả nhiên có một cơ bắp đặc biệt căng cứng.
Vận động viên chính là sợ chấn thương nhất, đặc biệt là Trương Tuấn Bảo và Thẩm Lưu đều giải nghệ vì chấn thương trong thời kỳ đỉnh cao, họ vẫn luôn cảnh giác và sợ hãi đối với vấn đề này.
Trương Giác mới tuổi, khôi phục huấn luyện không tới một năm thì đã có thành tích như hiện ại, nhỡ đâu cậu bị chấn thương, hy vọng của già trẻ lớn bé cả làng đều không còn nữa!
Nhưng vào lúc này, trên bảng điểm điện tử xuất hiện điểm của Trương Giác.
Điểm kỹ thuật: .
Điểm biểu diễn: .
Tổng: .
Bài thi ngắn của Trương Giác cư nhiên đột phá mốc !
Đây là số điểm có thể so sánh với nhóm thành niên!
Khán giả toàn sân vận động hoan hô lên, mọi người đều biết Trương Giác biểu hiện tốt, cũng biết điểm bố trí nhảy cũng sẽ cao, nhưng không ngờ lại có thể cao tới như vậy!
Triệu Ninh không khỏi phấn kích thốt lên: "Các vị khán giả, tuyển thủ trẻ Trương Giác – thiếu niên Trung Quốc đạt được . điểm trong bài thi ngắn của trận chung kết Grand Prix trượt băng nghệ thuật, chỉ cách . điểm so với kỷ lục thế giới tổ thiếu niên do Vasily thiết lập trước khi anh ấy được thăng hạng tổ thành niên!"
Chỉ cần Trương Giác không xuất hiện lỗi nhỏ trong cú nhảy liên tục đó, hoặc là trọng tài buông lỏng thời gian biểu diễn, kỷ lục này cũng đã bị phá vỡ!
Giang Triều Thăng tháo mắt kính xuống, xoa xoa khóe mắt: "Không hổ là Trương Giác, đứa nhỏ này thực sự là quá tranh đua! Tôi thật vì cậu ấy mà cảm thấy kiêu ngạo."
Ống kính lúc này cũng chuyển đến Ilya và Hayato Terakami, hai vận động viên còn chưa ra trận, trong đó biểu tình của Ilya đã trở nên nghiêm túc ngưng trọng, mà Hayato Terakami cởi áo khoác, vẻ mặt nghiêm nghị giống như sắp sửa ra trận.
Lão huấn luyện viên mập cầm áo khoác, gọi: "Hayato."
Hayato Terakami bình tĩnh gật đầu: "Con biết, nền tảng kỹ thuật của con không tốt bằng cậu ấy."
Hắn không có thể lực khủng khiếp và sự tự tin tuyết đối trong những cú nhảy ở nửa sau, hơn nữa hắn không thể thay đổi bố trí kỹ thuật của màn trình diễn ngay tại chỗ, quan trọng nhất là, Hayato Terakami mặc dù có A, nhưng lại không có kỹ thuật kết nối với lo trong quá trình nhảy.
"Nhưng cậu ấy không thể duy trì bố trí nhảy hiện tại của mình trong trượt băng tự do, hơn nữa rõ ràng lo của cậu ấy không thuần thục, con sẽ tranh thủ giảm bớt sự chênh lệch trong bài thi ngắn, sau đó đoạt về ở trượt băng tự do."
Thiếu niên tuổi này hiển nhiên là một vận động viên có trái tim lớn, hắn vỗ vỗ tấm chặn bảng, trượt vào giữa sân băng.
Một bên khác, Trương Giác ôm thú bông được đưa tới con đường cho tuyển thủ, Thẩm Lưu lập tức tìm ghế tựa cho cậu ngồi xuống, ông cậu kéo Dương Chí Viễn qua.
Dương Chí Viễn bị kéo đến lảo đảo, sau khi tới nơi nhìn thấy một màn này, lập tức lườm một cái.
Hắn hỏi Trương Giác: "Thời điểm con nhảy lz và lo cảm thấy không thoải mái đi."
Trương Giác hơi mờ mịt ngẩng đầu, nhớ lại một chút, ngoan ngoãn gật đầu: "Dạ, lúc đó con có bị căng một chút, nhưng rất nhanh sau đó lành lại, con đau thắt lưng không phải là do tư thế Beillmann sao?"
"Không phải, con rõ ràng là căng cơ vùng thắt lưng, không có thời gian tích lũy năng lượng khi con liên kết với lo trong bước nhảy liên tục, cách nhảy của con là rút lực trực tiếp từ thắt lưng, sau đó còn tư thế Beillmann, trước kia gánh vác được là do thân thể con tốt, không thoải mái cũng là bình thường."
Dương Chí Viễn vỗ nhẹ vào hộp y té, dùng ngữ khí thoải mái trấn an vận động viên nhỏ tuổi: "Được rồi, luyện tập thường vất vả mà sinh bệnh, không tổn thương đến chỗ trí mạng là được, trước tiên con lấy túi nước đá chườm một chút, chờ lãnh huy chương nhỏ xong thì tới tìm bác châm cứu."
Trương Tuấn Bảo cùng Thẩm Lưu liếc mắt nhìn nhau, đều là biểu tình khó coi.
Miễn là chấn thương xuất hiện, không phải là chuyện có thể lo trong ngày một ngày hai, ngày mốt còn phải trượt tự do, thắt lưng Trương Giác xuất hiện chấn thương phủ đầu này, cho dù không nghiêm trọng cũng đủ để trí mạng.
Đứa nhỏ này lại cố tình yêu cầu ban huấn luyện tăng độ khó của cú nhảy trước trận đấu, có thể là vì huy chương vàng!
Trương Giác ngồi trên ghế, hai cái chân đung đưa, cậu nháy mắt mấy cái: "Vậy thì đổi phương án nhảy đi."
Cậu đứng lên bình tĩnh nói: "Con không cảm thấy rằng đau lưng là một vấn đề nghiêm trọng, cho nên chỉ cần thay thế hết tất cả lo trong trượt băng tự do thì có thể đảm bảo được tính hoàn thành của buổi trượt, cùng với ưu thế từ bài thi ngắn thì vẫn có thể lên đài lĩnh thưởng như cũ, nếu như đối thủ gặp sơ suất thì con cũng có thể có được huy chương vàng, vậy con có thể bắt đầu chườm đá bây giờ được không?"
Dương Chí Viễn bất ngờ liếc cậu một cái: "Đương nhiên có thể."
Bác sĩ hiện tại của đội, cựu vận động viên trượt băng đôi cấp quốc gia một bên trong tay cầm một túi đá, một bên trong lòng thán phục, trái tim lớn của Trương Giác đúng là danh bất hư truyền, giống như Trương Tuấn Bảo hồi năm đó, khi Trương Tuấn Bảo nhìn thấy đứa cháu trai bị thương, mặt phải nói là đen như đáy nồi.
Cây con có thân thể thiên phú hoặc tâm thái tốt thật ra không khó tìm, dù sao Trung Quốc rộng lớn như vậy, luôn luôn sẽ có nhân tài xuất hiện, điều hiếm thấy chính là thiên phú và tâm thái lợi hại như thế lại đồng thời xuất hiện trên người Trương Giác, bởi chỉ có một người như vậy mới có thể chống lại sự tàn khốc và suy sụp của các môn thể thao cạnh tranh, kiên quyết không ngừng leo lên đỉnh cao nhất.
Nhìn phản ứng của Trương Giác sau khi bị thương, nội tâm của Dương Chí Viễn có cùng suy nghĩ với Giang Triều Thăng.
Đứa nhỏ này chắc chắn sẽ trở thành nhà vô địch thế giới trong tương lai.
-
Tác giả có lời muốn nói: or, xin lỗi xin lỗi, nhưng tôi thực sự không thể ngăn lại sự buồn ngủ được, cho nên thời gian cập nhật đã bị đảo lộn, hiện tại đã có thêm hai bản cập nhật và tôi sẽ tiếp tục cập nhật chúng vào buổi tối.
Sau khi viết xong chương này, cảm giác duy nhất của tôi là sợ đi vào sai lầm, đời trước của Trương Tiểu Ngọc làm idol thực sự là phung phí của trời, tham gia tuyển tú cái gì chứ, tính cách đụng phải quy tắc ngầm là phản kháng vung nắm đấm của cậu thật sự là không phù hợp với giới giải trí, cậu ấy cứ trượt băng để lên đỉnh của thế giới, cậu ấy coi trọng các môn thể thao cạnh tranh, thiên phú của cậu đặt ở trong này làm sao có thể trượt ra ngoài được, ngoài ra còn có thân phận vận động viên quốc gia hộ thể, mức độ bạo lực của fandom trong giới thể thao cũng không lớn.
Ghi chép bố trí kỹ thuật và ghi điểm (không tính là chuyên nghiệp, nhưng tôi vẫn muốn làm cho điểm của Trương Giác hợp lý nhất có thể)
Trương Giác ( tuổi) – (giải vô địch thiếu niên thế giới tháng năm đến tháng năm ), chủ đề múa của giải là "Ba lê" .
Bài thi ngắn là "Thiên nga đen"
Biên đạo: Nữ sĩ Mia
Bố trí kỹ thuật: Nhảy kiểu chim yến + donut + đưa băng đao lên chim yến cấp (.+.), nhảy liên tục cấp (.+.), lz+lo(.-), F(.+), A (.+.), xoay người + tư thé Beillmann cấp (.+.
), thay đổi khớp chân xoay tròn cấp (.+.
)
Điểm kỹ thuật nhảy: .
Động tác chân: .; xoay tròn: .
Điểm T: .
Điểm P: .
Bài thi ngắn: .